372

Giao Long vì quá đau đ

ớn và phẫộ nên đã quyếống mái với kẻ phía trên đầu mình, con rồng khổng lồ đó trong phút chốc đã tự cắm đầu xuống đất, lậức tạo nên mộậời long đất lở, đồng thời cũng khiến cả cơ thể mình cũng như đối thủ vùi sâu vào trong lớp đất đá cùng cây cối dày đặc chất đống lên nhau…_ JAEJOONG! – Lớụờịt vì chấn độạnh ban nãy còn chưa kịp tan hết đã thấy một đốm đỏ lao nhanh về phía đống đổ nát, vừa gào tên một ai đó vừa khẩương tìm kiếm.

_ Kim th

n… – May m

n là khi

y Yoochun k

p lúc b

t đ

ượ

c Junsu, n

ế

u không thì gi

ch

y cũng ph

d

ướ

i đ

ng đ

nát đó r

i. Junsu và Yoochun v

i vàng ch

y đ

ế

n bên c

nh cái xác to l

t đ

ng c

a Giao Long, cùng Ho

th

n đào b

i tìm ki

ế

m.

_ Ng

ươ

đâu, Jaejoong?!! – Đ

t đá đ

ượ

c x

i tung lên m

t cách điên cu

ng, hi

th

m chí còn không bi

ế

t v

trí chính xác n

a, Yunho t

nguy

a chính mình lúc đó không th

ng nh

ư

Yoochun, k

p th

i c

u đ

ượ

c k

đó.

Xoẹt xoẹt…Đám cây cối đổạp xung quanh đều được Junsu dùng phép làm tản ra hết, vậy nên việc tìm kiếm Jaejoong trong đống đổ nát này đã có thể nói là dễ dàng hơột chút.

_ M

u thân… m

u thân c

a ta… – Changmin s

đ

ế

ơ

ướ

c m

t, nhóc con t

trên l

ư

ng B

ch H

v

i vàng nh

y xu

ng, cũng xông vào cùng đào b

i v

i ph

thân.

_

Ư

Tiếng rên rất nhỏừ dưới lớp đất phát ra, thế nhưng vì lúc đó tai ai cũng đang căng ra hết cỡ, rất dễ dàng đã có thể nghe thấy được. Ngay lậức cả đám bu quanh chỗ đó đào loạn lên._ Jaejoong!!! – Vạt áo màu trắng tinh khiết lúc này không chỉị nhiễẩừ đất cát, còn có nhữọt máu đỏươi vấy lên nữa rồi.

_ OA OA… M

U THÂN AH… – Changmin sau khi nhìn c

ơ

th

y

ế

u

t c

a Jaejoong n

n trong vòng tay Yunho thì đã gào toáng lên, n

ướ

c m

t tuôn xu

ng nh

ư

ư

a

.

_ Ng

ươ

i… ng

ươ

i… – Tim đ

p kh

ươ

t cách đáng s

, Yunho b

ng ch

c c

m th

y tay mình có chút run r

y, lay lay k

đó, gi

phút này ch

toàn tâm toàn ý mong đôi m

t kia hãy m

ra. Ng

ươ

i là th

n mà ph

i không? S

ch

ng có v

n đ

gì ph

i không???

_ Mẫu thân à, nhìn Min Min này, nhìn con này…Changmin vừa gào khóc vừa nắm chặt lấy tay của Jaejoong. Trong lòng bỗng nhiên giậảy lên một cái, tiên khí hoàn hảo, nội lực hoàn hảo, có bịổn thương gì quá nặng đâu?! Nghi hoặc nhìn nhìn một chút, có chút trầy da tróc vảy, nhưng mà không đáng lo lắm… cái này…

_ Có l

không v

n đ

gì đâu, Kim th

n v

nh mà…

Yoochun kh

lên ti

ế

ng, không ph

i h

n không lo l

ng cho Kim th

n, ch

là so v

i hai ng

ườ

i kia thì không b

ng thôi. Mà cái không b

y l

i th

hi

ch

Yoochun đ

nh táo đ

hi

u đ

ượ

c r

ng, Kim th

n v

nh, r

t thông minh, làm sao không bi

ế

o cho mình m

t k

ế

o v

lúc đó? Cho dù cú va ch

m mà Giao Long t

o ra r

t kinh kh

ng, nh

ư

ng ch

c ch

n không đ

ế

i th

m th

ươ

ng nh

ư

nh

ng gì Ho

th

n và Th

ch L

đang kêu gào ch

?!

_ Chắc ngài ấy chỉịất…_ OA OA OA OA… không thể nào, mẫu thân đừng làm Min Min sợ chứ, người hãy mởắt ra đi mà… – Sau đúng hai giây nhíu mi suy nghĩ, Changmin ngay lậức bổ nhào trên người Jaejoong, vừa kêu la om sòm vừa sờờắắn, thậm chí còn khẩương cắt cả lời của Junsu.

_ Min Min… – Junsu v

n đ

nh ng

i xu

ng phân tích cho nhóc con nghe r

vi

c không h

n nghiêm tr

ng nh

ư

v

y, th

ế

nh

ư

ng Yoochun l

i ngăn y l

i, h

n kh

l

c đ

u, t

t nh

t là đ

ng nên xen vào, đ

ng yên đó mà xem k

ch hay đi.

_ Ph

thân

ơ

i… m

u thân làm sao th

ế

này… – Changmin n

ướ

c m

t đ

m đìa ng

ướ

c nhìn Yunho, sau đó còn c

m tay ngài đ

t lên c

ơ

th

Jaejoong – … c

ng đ

ơ

i…

_ Không thể nào… – Người ta nói, những kẻ thông minh đến đâu, một khi đã dính vào chuyện tình cảm thì tuyệt đối có thời điểẽở nên vô cùng ngốc nghếch. Mà Hoả thần Yunho vì trót dính vào chuyện tình cảm với Kim thần, vậy nên lúc này cứ nhưột tên ngốc, không thể phát hiện ra điều đơản mà ai cũng có thể nhìn ra._ Mẫu thân… – Bàn tay mịn màng Changmin đang nắm lấy bỗượt xuống, buông thõng… – Khônggggggg!!!!!!

_ Jaejoong!!!! – Changmin còn ch

ư

a k

p v

vào ng

ườ

i Jaejoong than khóc thì c

ườ

i ngài đã b

Yunho ôm ch

t, Ho

th

n Yunho gi

phút này m

t chút oai phong cũng không còn, ch

ng nh

ư

t k

si tình vì quá th

ươ

ng tâm mà tr

nên ho

ng lo

n.

_ Ng

ươ

nh l

i cho ta… vô d

ng, ng

ươ

i là th

n tiên c

ơ

mà… t

nh l

i…

_ Jaejoong… Jaejoong… tỉnh lại, ta còn chưa kịp nói vớươ…_ Ngươi mau tỉnh cho ta, không cho phép ngươi như thế, mởắt ra ngay!!!

_ Tâm t

ư

c

a ta, tình c

m c

a ta… ta còn ch

ư

a nói c

ơ

_ Jaejo…

_ Nói cái gì?!Ngay tại lúc Yunho đang lay lay người ta rất mãnh liệt, người ta bỗng dưật dậy, nhìn thẳng vào mắt ngài, khó hiểu đưa ra câu hỏi…

Trong khi

y, có ai đó l

i đang che mi

ng c

ườ

i th

m…

Hắc hắc hắc, cuối cùng thì cái gì đến cũng phải đến rồi…END CHAP 22Thiên đình mộảnh yên tĩnh, biểu tình “không thểổi” hiện rõ trên gươặỗười. Tất cả đang cốập trung tiêu hoá hết những gì Quan Thế Âm vừa nói, đây đều là những điều mà ngài theo lời dặn của Phật Tổ Như Lai đến truyền đạt cho Ngọc Hoàng cùng các tiên nhân, tuyệt đối không thể là giả._ Nói như vậy… – Vươẫu nươắc ngứ nói được vài từ, sau đó lại im lặng, chuyện này quả thực khó có thể dễ dàng chấp nhận trong khoảng thời gian ngắn như vậy được.

_ Ý c

a Quan Âm đ

là… – Đ

ế

n l

ượ

t Ng

c Hoàng lên ti

ế

ng, tuy nhiên cũng gi

ng nh

ư

V

ươ

u, không th

nói h

ế

t câu.

_ Chúng ta không th

ngăn c

n tình duyên c

a Kim th

n và Ho

th

n, b

i vì đó đã là thiên m

nh… đ

nh ki

ế

n, l

nghĩa, phép t

c, pháp thu

t… đ

u không ngăn n

i tình này. – Quan Th

ế

Âm không ng

i nh

c l

i l

a, g

ươ

t bình th

n nh

ư

th

nh

ng đi

u ngài v

a nói là m

th

t hi

n nhiên v

y.

_ Thế nhưng… – Thái Bạch Kim Tinh không nhịn được thắc mắc – Nếu như để hai người họ kết hợp, chẳng phải thiên đình sẽặp nguy sao? Huyết Thạch bị lấy mất…_ Nếu như họ có thể vượt qua những thử thách trên Shinki núi để lấy được Huyết Thạch, vậy thì họ hoàn toàn xứng đáng trở thành Đế của tiên giới. – Quan Thế Âm chậm rãi giải thích.

_ Không th

không th

… – T

c thì các tiên nhân b

t đ

u

n ào ph

n đ

i, m

t thiên đình không th

có hai Ng

c Đ

ế

.

_ Không l

ý c

a Ph

t T

Nh

ư

Lai là thiên đình chúng ta ph

ươ

t nhìn hai v

th

n đó l

y Huy

ế

t Th

ch và cùng nhau chia năm s

y tiên gi

i sao?! – Lý Thiên V

ươ

ng v

t chút nóng n

y quay sang ch

t v

n Quan Âm.

_ Không đúng… – Quan Thế Âm khẽ lắc đầu – Theo như những gì Phật Tổ truyền đạt, chúng ta chỉ không thể ngăn cản việc Kim thần và Hoả thần nên duyên, còn lại, việc họ có lên làm Đế hay không vẫn có thể ngăn chặn. Bởi vậy, các vị tiên nhân hãy cứ cốắng, hiệờ hai vị thần đó đã lên đến đỉnh núi, thời gian cho trận quyết chiến cũng sắớồi.Không thể ngăn họ đến với nhau, vậy thì việc gây khó dễ cho Kim thần và Hoả thần trên con đường chiếm lấy Huyết Thạch sẽặp không ít khó khăn. Một khi đã có sự xen vào của tình cảm, cái gì cũng sẽở nên rắc rối và nguy hiểm hơn. Tuy nhiên Phật Tổ đã nói vậy, e là không muốn nghe theo cũng khó.

_ Chuy

n có th

xen vào m

i nhân duyên c

a Kim th

n và Ho

th

n hay không, ch

ng ph

i Nguy

t Lão đ

i tiên là ng

ườ

i hi

u rõ nh

t sao? – Lòng ng

ườ

i v

n ch

ư

a h

n ph

c, Quan Th

ế

Âm th

y v

y li

n quay sang h

i Nguy

t Lão.

Nh

t th

i ánh m

t đ

u đ

d

n vào Nguy

t Lão đ

i tiên.

_ Đúng đúng… – Tiên nhân khẽật gù – Không chỉ có dây tơắng đỏừỗi bên, ởữa còn xuất hiện thêm sợi vàng vô cùng vững chắc, cho dù có cố thế nào cũng không thể cắỏ…_ Sợơ vàng đó chính là tượưng cho thiên mệnh giữa hai người. – Câu kết mà Quan Thế Âm đưa ra ngay lậức khiếọi việc trở nên sáng tỏ hơn bao giờ hết.

_ Th

ch L

Changmin… – Th

ế

gian này qu

đúng là có nhi

u vi

c không th

l

ườ

ướ

c đ

ượ

c.

_ V

nh gi

ng nh

ư

t bánh xe, ch

có th

chuy

n đ

ng theo vòng tròn… – Thái Th

ượ

ng Lão Quân kh

vu

t chòm râu tr

ng mu

t, thâm thuý th

t lên m

t câu.

Nếu đã có cả kết quả như vậy, mối lương duyên này thực sự không thể chốỏồi…CHAP 23

_ Nói cái gì?! – Kim th

n nhăn m

t nhìn Ho

th

n, khó hi

u, kỳ qu

c, tên đó nghĩ mình ch

ế

t đ

ế

ơ

i ch

c!!!

_ Ta… – Hoả thầống nhưịột quả táo chặn ngang họng, vừa khó thở vừa không thể thốt nên lời._ Hắc hắc, chuyện cũng đã rồi, nói ra hết đi phụ thân… – Changmin quẹước mắt còn vương lại trên má, gian tà nhìn phụ thân mình.

_ Nhóc con… – Đúng lúc

y Jaejoong l

i v

ươ

n tay nhéo m

t cái rõ đau vào má Changmin – Ng

ươ

i dám đi

m huy

t ta!!!

Kim th

n đ

ươ

ng nhiên đ

c t

o cho mình m

t k

ế

o v

. Tuy nhiên vì c

ơ

th

c

a Giao Long trong l

ng h

ế

c đ

, mà l

c lao đ

u xu

ng đ

t c

a nó l

i vô cùng kh

ng khi

ế

p, v

y nên suýt chút n

a Jaejoong đã b

đè b

p. May m

n là ch

ư

a đ

ế

c

y, nh

ư

xây xát ch

y máu thì v

n không tránh kh

i, th

m chí áp l

c quá l

n còn khi

ế

n ngài b

hôn mê trong ch

c lát. Lúc đ

ượ

c lôi ra kh

i đ

ng đ

nát, th

c ch

t Kim th

n v

n ch

ư

a t

nh l

i, k

c

lúc có ti

ế

ng gào khóc bên tai, ngài v

n còn đang mê man không bi

ế

i đ

t gì. Tuy nhiên khi

y b

ng d

ư

ng có ng

ườ

m l

y tay ngài, không ng

ng dò xét n

i l

c và tiên khí c

a ngài, khi

ế

n cho Kim th

n không th

không t

nh l

i. Ý th

c thì đã quay v

, nh

ư

t còn ch

ư

a k

đã th

y có hai bàn tay nh

nh

kh

ườ

i mình, r

i “b

p” m

t cái, trong nháy m

t c

c

ơ

th

c

ng đ

ơ

, đ

ế

n đ

t cũng tr

nên khó khăn. Kim th

n v

t thông minh, ngay l

c hi

u đ

ượ

c là do k

nào bày trò, nh

ư

ng vì sao l

i làm th

ế

, ngài th

t không hi

u?!

“Jaejoong… Jaejoong… tỉnh lại đi, ta còn chưa kịp nói với ngươi…”

“Tâm tư của ta, tình cảm của ta… ta còn chưa nói cơ mà…”

Tâm t

ư

cái gì? Tình c

m cái gì??? Còn ch

ư

a k

p tiêu hoá h

ế

t nh

ng gì tên ho

kia đang l

m nh

m thì l

i “b

p” m

t cái, không ph

i nhóc con kia gi

i huy

t cho ngài, mà là ngài t

dùng n

i l

c hoá gi

i đ

ượ

c. Sau đó thì c

c

ơ

th

t th

ng d

y, tr

ướ

c khuôn m

t ch

ế

ng c

a tên kia, th

t nhanh mi

ng đã m

ra, h

n “Nói cái gì?!”

Là th

ế

đó.

_ Đau a ~~~ – Nước mắt vừa khô đã lậức dâng lên, mẫu thân làm cái gì mà nặng tay vậy, Min Min không làm thế liệu có dụ được phụ thân bộc lộ tâm tình không nào?!_ Điểm huyệt?! – Gươặt đang lúng túng như gà mắc tóc của Yunho lậức nghệt ra, rồi nhanh chóng đanh lại. Điểm huyệt sao??? – Changmin… ngươ…

_ Á… – Nh

n th

y nguy c

ơ

v

ch mông đánh đòn, Changmin v

i vã đ

ng lên núp sau l

ư

ng Yoochun và Junsu – Không có, là Min Min l

tay, ban nãy s

u thân, ch

ng may

n nh

m…

_

N NH

M SAO??? – Qu

th

c đã b

th

ng nhóc này ch

c cho t

c sôi máu, Yunho h

n không th

ngay l

c xông vào đánh b

m mông nó cho ch

a đi. Cái t

i l

a ta… h

h

_ Oa mẫu thân, cứu mạng!!! – Changmin vừa túm quần Yoochun lau nước mắt vừa gào khóc nhìn mẫu thân cầu cứu._ Hừ… – Mà Jaejoong lúc này cũng đã đứng lên, chậm rãi đưa tay phủụẩn trên y phục, suy nghĩ một chút rồi túm cánh tay kẻ đang đứốc hoả bên cạnh lôi kéo – Đi! Chúng ta ra chỗ khác nói chuyện!!!

_ A…?!! – Ngay l

c l

a gi

n quanh ng

ườ

i Ho

th

n Yunho x

p đi quá n

a, không chút ch

ướ

c theo, trái tim bên trong l

c không ng

y lên n

y xu

ng.

_ Ô ô ô… cu

i cùng cũng đ

ế

n giây phút này r

i… – Changmin ng

ướ

c m

t nhìn theo, sau đó vui v

đ

ư

a tay lên c

, c

m Th

ch Th

ch coi, xem này, màu đ

n v

i nhá.

_ Chúc mừng… – Yoochun vừa xoa đầu Changmin vừa mỉm cười vô cùng hiềừ._ Cám ơn huynh! – Nhóc con đang nhăn nhở cườướng, cơ mà vừa ngẩng đầu đã bắặụ cười quá đỗi dịu dàng của Yoochun cùng gươặt hếức nghiêm trọng của Junsu, ngay lậức trong lòng cảm thấy chột dạ.

_ Changmin, gi

nói chuy

n c

a chúng ta nhé! – Yoochun híp m

t nhìn, nhanh tay túm áo hài t

m đang đ

nh quay đ

u ch

y l

i, mi

ng c

ườ

i nh

nhàng nói.

_ Không không!! – Changmin v

ươ

n đôi tay bé nh

lên không ng

ng v

y v

y – M

u thân ph

thân, cho ta đi v

i!!! Oa oa oa…

…_ Ừm…

_ H

m…

Lúc này đây, có hai nam nhân đang đ

ng không ng

ng “

” tr

ướ

c m

t nhau. M

ườ

t đ

nh

ư

c, xung quanh c

ơ

th

n ra m

c nóng có th

đ

t cháy t

t c

nh

ng v

t đ

ế

n. Ng

ườ

i còn l

i đ

h

ơ

t chút, hai gò má h

ng h

ng, mi

ng h

ế

t mím l

ra, nh

ư

t cu

c v

n không bi

ế

t ph

l

i th

ế

nào.

_ Có chuyện gì… – Lấy hơi đến lần thứ năm, cuối cùng Kim thần cũng có thểắt đầu cuộc chất vấn – … thì cứ nói hết ra đi!_ Ờm… – Hoả thầậật đầu, hít một hơi lấy dũng khí, chếệt, giờ phút này bao nhiêu oai phong không biết đã trốn đi đâu hếồi, quả thật quá mấặt. Không thể để như thế được!!! Hoả thầắm chặt tay, quyết tâm lần này sẽ làm dứt điểm hếạch mọi khúc mắc trong lòng.

_ Nói đi!

_ B

t đ

u t

lúc… đ

i phó v

i Thiên H

… – Th

c ra tr

ướ

c đó còn có v

m môi

sông, tuy nhiên khi

y bi

u hi

n v

n ch

ư

a rõ ràng l

m, t

t nh

t là nên l

ượ

c b

t đi.

_ Được! – Chuyệờ ám gì đã xảy ra lúc mình bị trúng mê hương của yêu hồ, Kim thần thực sựất muốết._ Ngươị trúng phép thuật của yêu quái nên cố ý mê hoặc ta, dụ ta lên giường cùng ngươi! – Cũng không hẳn là dụ lên giường, bởi vì lúc đó hai người đã ởẵn trên giường lông hồ ly rồi. Câu sau cùng chỉ mang ý nghĩa tượưng thôi.

_ H

m?! – Ngay l

c Kim th

y mình, m

n lên nhìn k

phía đ

i di

n.

_ Ta ban đ

u đã c

ch

i, tuy nhiên v

sau l

i không kh

ng ch

ế

đ

ượ

c mình! – Ho

th

n thành th

c khai báo.

_ Rồi sao nữa?!_ Cũng không có gì nhiều lắm, chúng ta hôn nhau một chút thì Changmin và Junsu đến… – Thật ra không chỉ có hôn, tuy nhiên giống như ban nãy, chỗ nào nên lược thì cứ lược bớt đi.

_ T

i sao l

i không kh

ng ch

ế

đ

ượ

c? Ta có s

c quy

ế

n rũ nh

ư

v

y sao? – Cùng là nam nhân v

i nhau mà tên đó l

i đ

ngài mê ho

c nh

ư

th

ế

h

? Ý c

a Kim th

n là v

y.

_ Thì … b

i vì lúc

y, ta cũng có gì gì đó v

ươ

i…

Câu chuyện trong phút chốc bịơi vào ngõ cụt, Kim thần nghẹn họng không hỏi thêm được gì, mà Hoả thần cũng không có thổ lộ thêm câu nào nữa._ Vậy còn lúc ta trong lốt hài tử thì sao? – Kim thần đột nhiên nhớ ra, trong thời gian mình bịến nhỏ, tên này cũng vớ vẩn không ít.

_ Ng

ươ

i làm sao?

Ho

th

c nhiên h

i l

i, hi

n nhiên ngài hoàn toàn không bi

ế

t lúc

y Jaejoong trong l

u hài t

nh

ư

ng suy nghĩ và nh

n th

c v

n còn rõ ràng và t

nh táo vô cùng. Tóm l

i là bao nhiêu chuy

n x

u c

a ngài đ

u b

ườ

i ta bi

ế

t h

ế

t mà ngài v

n c

đinh ninh là mình không b

phát hi

n.

_ Ta bịười ta hôn trộm!!!_ A…

Trong đ

u Yunho ngay l

c hi

n ra hình

nh m

t nam nhân to cao cúi đ

u hôn tr

m vào hai má b

u bĩnh c

a hài t

xinh x

n trong tay. Lúc hài t

đó gi

ươ

t nhìn, ngài th

m chí còn làm l

ơ

nh

ư

không có gì… này… r

t cu

c là Changmin hay Junsu đã ti

ế

t l

ra v

y?? N

ế

u không làm sao Jaejoong bi

ế

t…?!!

_ Ng

ươ

bao gi

thích ti

u hài t

nh

ư

v

y?? Ta nh

là ng

ươ

i ch

ư

a bao gi

hôn má Changmin nh

ư

th

ế

!!!

_ Đương nhiên rồi… – Yunho nhíu mày, ngài rất quý nhóc con đó, tuy nhiên đây lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, không phải ai cũng có thể tuỳ tiện hôn được._ Thế thì vì cái gì lại làm thế với ta?!

_ Ng

ươ

i… ng

ươ

i… – G

ươ

t Yunho hi

n rõ s

khó x

– Ng

ươ

i v

y còn h

i đ

ượ

c sao??

Đã nói đ

ế

n th

ế

i còn không hi

u, là gi

c hay ng

c th

t v

y?!

_ Còn không mau nói rõ!! – Jaejoong vì có khúc mắc trong lòng mãi không được người ta gỡ ra mà trở nên khẩương quát to._ NGU NGỐC!! ĐÓ LÀ VÌ TA THÍCH NGƯƠI!!!!!

.

.…

_ Vì sao?

_ Ta…

_ Th

ch L

, t

i sao l

i đ

i x

v

i ta nh

ư

th

ế

?!

_ Ta…

Tr

ướ

c s

ch

ng ki

ế

n c

a hai linh thú, nhóc hài t

áo vàng ng

ơ

ngác ng

a vòng vây c

a hai nam nhân to cao. Nam nhân áo b

c đ

ng khoanh tay, v

t vô cùng nghiêm kh

c đang nhìn th

ng vào nhóc h

i cung. Trong khi đó nam nhân áo xanh d

ươ

ng l

i có v

t bi th

ươ

ng đ

ế

n nhói lòng, khi

ế

n cho nhóc con v

a nhìn vào đã c

m th

y b

n thân qu

th

c t

i l

i đ

y mình.

_ Ngươi… là lợi dụọn ta cùng đi để giúp sức cho hai vị thần kia sao? – Trên gươặt hằm hằm của Yoochun thoáng ánh lên một tia đau lòng, bịười khác lừa gạt như vậy sao có thể không đau lòng được.

_ Không ph

i!! – Changmin v

i vã xua tay, sau đó thì cúi đ

u vo viên v

t áo, Min không nghĩ là Yoochun huynh và Junsu l

n đ

ế

n th

ế

– Ta đúng là l

i d

ng các ng

ươ

i… nh

ư

ng là đ

ph

thân và m

u thân ta mau thành đôi thôi mà…

_ Cái đó thì có liên quan gì? – Junsu thấy Changmin nghẹn ngào ăn năn thì cũng mềm lòng, tuy nhiên vẫn cốỏ ra cứắếục hỏi.

_ Có ch

… – Changmin ch

m rãi g

t đ

u – … n

ế

u có m

t đôi tình nhân đi cùng, t

nhiên ph

u cũng s

ra cái gì đ

y, ch

ch

có m

t mình ta, đâu có đ

ượ

c nhanh nh

ư

v

y…

_ Kể cả là thếươi cũng không nên lừa bọn ta, tại sao không nói cho ta biết ngay từ đầu??? – Lý do hay lắm, nhưốt cuộc cũng chỉ là lừa dối thôi.

_ Cái đó… th

c ra ban đ

u ta cũng đ

nh nói, nh

ư

ng cu

i cùng l

i quy

ế

t đ

nh s

u c

các ng

ươ

i… – Ban đ

u m

c đích th

ch

có vì m

u thân, c

ơ

mà sau đó Min Min l

i phát hi

n ra m

t đi

u khác.

_ Tại sao? – Junsu hỏi.

_ Là vì v

n đ

c

a hai ng

ươ

i… –

Changmin ch

tay vào Junsu và Yoochun – … chúng ta g

p nhau trong tình hu

ng nào ch

, khi

y Junsu đang ch

y tr

n kh

i Yoochun huynh đó!

_ A… – Nhắc đến chuyện đó Junsu lại cảm thấy xấu hổ, lúc ấy là vì không biếốt xấu mới cắm đầu chạy trốn như vậy, thật là dại dột.

_

m… – Mà Yoochun nh

l

i chuy

n này cũng th

y h

ơ

i, ch

c h

n ngày tr

ướ

c h

n đ

i x

v

ươ

quá đáng l

i làm ng

ườ

i ta s

đ

ế

n ph

ch

y.

_ Đấy nha… – Changmin thừa thắng xông lên – … chính chuyện tình cảm của các ngươcũng gặp trúc trắc, vậy nên ta định cùng lúc ghép cả hai đôi vào luôn!!!

_ … – Yoochun và Junsu quay ra nhìn nhau, không nói l

i nào.

_ Yoochun huynh thử nghĩ xem, nếu không phải huynh bịẫu thân và phụ thân hạục, rồịến thành chuộạch, liệu huynh có thể thấy được bộ dạng Junsu khóc thương cho mình không? Liệu huynh có biết được Junsu vì huynh đã không ngầại đối đầu với thiên đình để cùng đi lấy Huyết Thạch, chỉ vì ta đã nói rằng như vậy có thể cứu được huynh không?

_

… – Khuôn m

t c

a Yoochun d

u đi trông th

y, th

m chí khi đã nghĩ thông t

t c

nh

ng gì Changmin nói, trong m

t h

n còn ánh lên m

t tia c

m kích kín đáo dành cho nhóc con.

_ Hắc hắc… – Changmin đắc thắếục – Còn ngươi, nếu ta không làm vậy, liệu ngươi có thểết được Yoochun ở trong lòng mình có bao nhiêu quan trọng hay không? Ngươi có thểết được cảm giác sắất đi tướng công đau đớn thế nào không?

_ Không… – Junsu kh

l

c đ

u, n

ế

u vi

c này không x

y ra, không bi

ế

t đ

ế

n bao gi

y m

i nh

n ra mình yêu Yoochun nhi

u nh

ư

th

ế

nào.

_ Đó! – Changmin khôi phục lại dáng vẻ vui tươi, chạy tớắm tay hai người lay lay – Ta có lợi dụng các ngươột chút, nhưng mà lại giúp các ngươi nhận ra được tình cảm của nhau, vậy nên tha thứ cho ta nhá!!_ Hừm! – Yoochun quay đầu thở dài một cái – Sớết là thế nào cũng bịươi thuyết phục mà.

Đ

ế

n c

Kim th

n và Ho

th

n đáng s

nh

ư

v

y cũng b

tên nhóc này d

t mũi bao l

n, phu thê h

sao trách n

i nhóc con đó.

_ Ha ha… – Changmin sung sướng tít mắt cười – Vậy còn Junsu?!

_ Ta a, ta đ

ươ

ng nhiên không gi

ươ

a, cám

ơ

n Changmin! – Vì đã giúp ta nh

n ra mình yêu t

ướ

ng công nh

ư

th

ế

nào. Junsu kh

c

ườ

i.

_ Hắc hắc hắc… a… nhưng mà… – Khuôn mặt Changmin đột nhiên xịu xuống – Có lẽ phải chia tay hai ngườở đây rồi…

Nh

n chi

ế

i ch

c ch

t nguy hi

m, mà c

ph

u l

n hai ng

ườ

i này đ

u thành đôi c

i, tách ra có l

là bi

n pháp hay nh

t.

_ Sao cơ? – Yoochun không ngầại đưa tay véo má Changmin – Thấy phụẫu thành đôi rồi thì không cầọn ta nữa hả?!

_ Oá… – Changmin đ

ư

a tay lên xoa xoa má – Nh

ư

ng mà… nguy hi

m l

m, phu thê các ng

ươ

v

lây…

_ Không ph

i đ

ng nào cũng b

v

lây r

i sao? – Junsu ng

i x

m xu

ng ch

ng c

m nhìn Changmin, l

i nói nghe có v

nh

ư

ng mà bi

u hi

n trên g

ươ

t y l

v

ch

ng có gì đáng s

c

– Dù sao thiên đình cũng đã bi

ế

t ta và Yoochun giúp m

y ng

ườ

i, bây gi

quay đ

u đ

t ngay, ng

ươ

nhìn hai ân nhân c

a mình b

tóm c

nh

ư

v

y sao?

_ A?! – Changmin nhất thời không hiểu ý tứ của Junsu.

_ Min Min… – Junsu nh

nhàng vòng tay ôm Changmin vào lòng – Hãy đ

ta đi cùng các ng

ươ

i, vì ng

ươ

i đã tha cho Yoochun m

ng. Ban nãy b

n ta trách ng

ươ

i vì đã l

i d

ng mình thì trách th

ế

thôi, ch

n ta bi

ế

t, nh

ra gi

này Yoochun th

c s

không đ

ượ

c

trong l

ườ

i, th

m chí t

nay v

sau cũng không th

thành tinh đ

ượ

c n

a, cái đó không ph

i là lu

t sao? Ng

ươ

i đã vì b

n ta mà phá lu

t, v

y coi nh

ư

là tr

ơ

n đi, phu thê b

n ta s

ế

c đi cùng gia đình th

n thánh các ng

ươ

i, đ

ượ

c ch

?!

_ Ơ… – Những lời Junsu nói ra khiến Changmin cảm độơước mắt, đôi mắấước ngước lên nhìn Yoochun, lại thấy huynh ấy cũng đang cười.

_ N

ươ

đã quy

ế

t đ

nh, ch

ng nh

ướ

ng công l

i không nghe theo…

_ NGU NG

C! ĐÓ LÀ VÌ TA THÍCH NG

ƯƠ

I!!

!

Bởi vì Jaejoong to tiếước, thế nên Yunho cũng bực mình mà to tiếng theo, cộng vớự hồi hộp khi phải nói mấy từ này nữa, thành ra Hoả thầỏ tình mà giống hệt như chuẩị lao vào đánh nhau vậy.

_ Ng

ươ

i… – B

quát to nh

ư

th

ế

khi

ế

n Jaejoong gi

t mình, mím môi nghĩ nghĩ, r

i nói – … ng

ươ

i nói thích… gi

ng nh

ư

ta thích Changmin?

!

_ Không ph

i! – Đ

ươ

ng nhiên khác nhau hoàn toàn – Là gi

ng Yoochun thích Junsu…

_ A… – Nói thế là quá rõ ràng rồi còn gì, người ta là phu thê với nhau, so sánh như vậy… – Không được!!!

Kim th

n đ

t nhiên xoay ng

ườ

ch

y, ngài cũng không hi

u vì sao mình l

i hành đ

ng nh

ư

th

ế

. Ch

là… m

i quan h

a hai ng

ườ

ng d

ư

ng xoay vòng vòng r

i thành ra cái lo

i này, ngài không th

thích

i.

_ Jaejoong!!! – Lúc này không làm rõ thì còn có thể làm rõ vào lúc nào. Hoả thần ngay lậức túm tay kẻ đang muốn tháo chạy kia lại – Tại sao không được??? Tại sao??

_ Buông tay, làm sao có th

ch

?? Ta và ng

ươ

i… – Cho dù trong lòng đã m

t c

m nh

n đ

ượ

c t

lâu, th

ế

nh

ư

ng đ

ế

n lúc chính th

c thú nh

i c

m th

y đáng s

. Kim th

n v

a l

c đ

u d

d

i v

a c

vùng ra.

_ Sao lại không được? Ngươi không muốn sao??? – Mặc kệ kẻ đó đang vùng vẫy thậạnh, Yunho vẫn dùng sức siết chặt hai cổ tay kẻ đó lại.

_ Buông ra, chúng ta không…

ư

ư

… – Nh

ng l

i ph

n đ

i còn l

t c

đ

u b

đ

y ng

ượ

c vào trong mi

ng, dù th

ế

nào cũng không th

thoát ra đ

ượ

c. Là b

i vì đôi môi ngài đang b

k

kia khoá ch

t.

M

t chút m

nh m

, m

t chút mãnh li

t, l

i thêm chút ng

t ngào. N

hôn không gi

ng nh

ư

nh

hôn tr

ướ

c đây c

a hai ng

ườ

i, tuy nhiên Jaejoong l

i v

n nh

ư

ướ

c, ra s

c ph

n kháng. M

i quan h

này th

t kỳ qu

c, th

t không bình th

ườ

ng!!! Rõ ràng đang là k

thù cùng mu

n đo

t l

y Huy

ế

t Th

ch, đi cùng nhau ch

vì b

t đ

c dĩ, tr

i qua m

t th

i gian, t

i sao l

i có th

d

dàng cùng hôn môi th

ế

này??!!!

_ Đê… ti…ện… buô… ng…

Vung tay, nâng chân, l

c đ

u, dù đã dùng m

i cách đ

ph

n kháng nh

ư

ng Jaejoong v

n không th

thoát kh

hôn chi

ế

m h

u kia. Cu

i cùng cũng ch

còn cách nh

t buông xuôi, c

c

ơ

th

th

l

ng ngã h

n vào l

c r

n ch

c nóng

m phía đ

i di

n.

_ Jaejoong… – Yunho đợi đến lúc người trong lòng mềm nhũn đến không còn sức chống đốới buông ra, si mê nhìn hai má ửng hồng cùng đôi môi đỏọng của kẻ đó, lại không nhịn được tiếục đặt môi hôn lên – Tại sao không được? Không ai có thể ngăn cản chúng ta, vì sao phảốn tránh?

_ Không… – Kim th

n ch

kh

l

c đ

u, d

ườ

ng nh

ư

ngài cũng b

qu

n vào n

hôn đó, đ

ế

còn ch

ư

a h

ế

t mê mu

i.

_ Ngươi cũng thích ta phải không? – Hoả thầạo dạn nâng gươặt kẻ đó lên, nhìn thẳng vào đôi mắt đen tròn kia, không cho trốn – Ngươi cũng có tình cảm với ta, đúng không?

_ Ta…

_ Nếu ngươi muốn, sau khi lấy được Huyết Thạch, chúng ta vẫẽ quyết đấu mộận phân thắng thua, thế nhưng chuyện đó và chuyện này hoàn toàn không liên quan với nhau!

_ Không ph

i vì lý do này… – Jaejoong cúi đ

u tránh ánh nhìn mãnh li

t c

a Yunho.

_ Vậy là vì cái gì? Tại sao không chịu đối diện với tình cảm của mình??! – Yunho túm lấy hai vai Jaejoong, bắẩng đầu lên.

_ Ch

vì… – Im l

t chút, nh

ư

đ

làm tĩnh l

i tâm h

n đang b

xáo tung lên c

a mình. Cu

i cùng, hai tay lu

n qua eo ng

ườ

i đó si

ế

t ch

t, đ

u đ

t lên b

vai v

ng ch

c, th

ra m

t h

ơ

i – …nh

t th

i không thích

ng đ

ượ

c thôi…

Ng

ườ

i ta không tr

c ti

ế

l

i, c

ơ

mà nh

ng hành đ

ng này đã nói lên t

t c

i. Ho

th

n Yunho m

c dù r

t kích đ

ng, th

ế

nh

ư

ng cũng ch

dám nh

nhàng ôm l

i, nh

ư

phá v

d

u dàng lãng m

n đang di

n ra v

y. Tuy nhiên…

_ Thu lửa của ngươi lại, nóng chết ta!! – Ai đó khẽắt.

_ Đ

ượ

c đ

ượ

c! – Ai đó g

t đ

u lia l

a.

Nhưự hạnh phúc của ta… cũng cần chỗảả mà……

_ Ra r

i kìa… – Junsu v

i gõ nh

vào đ

u Changmin khi th

y hai cái bóng tr

ng đ

th

p thoáng đ

ng xa.

_ Hả?? Xong rồi sao? Đâu đâu??? – Hài tử đang chán nảồi chọc kiến ngay lậức đứật dậy, hai mắở to nhìn theo hướng Junsu chỉ.

_ H

m, má h

ng, môi s

ư

ng, b

d

i ngùng… – Yoochun v

a nhìn Jaejoong v

a đ

ư

a tay lên xoa c

m ch

m rãi phân tích, sau đó thì đi v

phía Yunho, v

vai đánh “đ

p” m

t cái – Chúc m

ươ

!

_ H

… – Đôi môi c

a Ho

th

n không nh

n đ

ượ

c cong lên, bàn tay kín đáo thò sang bên c

nh…

Đốp!

Ngay l

c ai đó c

m qu

t phang th

ng vào cái tay đang lén lút làm vi

c x

u

y. Ho

th

n nhăn m

t quay đi, bi

u tình l

rõ v

không cam ch

u. C

m tay cũng không cho là sao…?!

_

… e hèm… – Trong khi Changmin và Junsu há h

c m

m nhìn c

nh t

ượ

ướ

c m

t thì Yoochun đã nhanh chóng lên ti

ế

ng, phá v

u không khí khó hi

u này – Chúng ta đi ti

ế

p đ

ượ

c ch

ư

a?

!

_ Đi thôi! – Kim thần Jaejoong hùng hổến lên phía trước dẫn đầu, thế nhưng đi được hai bước, ngài đột nhiên xoay người lại nhìn Junsu và Yoochun – Các ngươi… vẫếục đi cùng bọn ta sao?

Đ

ươ

ng nhiên ngài d

dàng nh

n ra v

n đ

a Changmin và đôi phu thê này, và Jaejoong nghĩ h

n là h

đã ph

i chia tay hai ng

ườ

i đó r

i ch

.

_ Tại sao lại không chứ? – Yoochun cầm tay Junsu rồi nhìn một lượt Jaejoong, Changmin và Yunho, dõng dạc tuyên bố – Chúng ta sẽ sát cánh bên nhau… cho đến hết cuộc hành trình này…Không có thêm một lời nói nào nữa…

Ch

có nh

c

ườ

i th

ươ

i xu

t hi

n mà thôi…

END CHAP 23—————————————————Ghen sao? Tất nhiên Hàn tinh đã từng ghen, Junsu thuần khiết đáng yêu nhưột báu vậữa nơi toàn yêu ma này, làm sao thoát khỏi ánh mắt thèm muốn của lũ yêu quái. Cứỗi lần thấy chúng nhìn chòng chọc vào nươử mình, hắn lại hận không thể xông lên giếạch tất cả.

Ghen h

? Th

th

n đã ghen r

t nhi

u

y ch

, Yoochun phong l

ư

u đa tình nh

ư

th

ế

, ch

ng khi nào là không có yêu nam yêu n

vây quanh. Tuy r

ng lúc đó y không th

a nh

n, cũng không mu

n th

hi

n ra, nh

ư

ng th

Junsu ch

mu

t ch

ưở

ng đánh ch

ế

t h

ế

t nh

ng k

đang bám vào t

ướ

ng công mà thôi.

Ghen a? Kim th

n làm sao mà ph

i ghen? À… nh

ư

y có ph

i là c

m giác b

c b

i khó ch

u khi ng

ườ

i quen c

a mình

bên m

ườ

i khác không nh

? N

ế

u đó là ghen, thì ch

c ngài cũng đã tr

i qua r

i. Là lúc đ

t Thiên H

, yêu n

ng thân m

t cùng k

kia

y …

Ghen? Hoả thần đương nhiên biết rõ ghen là như thế nào. Đó là khi thấy người đó bị hôn môi, vẫết nhóc con kia làm vậy có lý do rất chính đáng, nhưng chẳng nhẽ với tài phép của nó lại không còn cách nào khác sao? Rõ ràng là lợi dụng tình thế xấu để làm càn, Hoả thần sau đấy tuy chẳng nói gì, nhưng thực ra vẫn còn đểụng lắm.Món gia vị tô đậm thêm cho tình yêu này, nếu mà không để các vị trên nếm thửột lầữa…

Thì qu

th

t thi

ế

u sót a ~~~

CHAP 24

Linh thú v

lông tr

ng mu

t chăm chú nhìn hai v

th

i phía đ

i di

n, đôi m

t sáng r

c h

ế

i l

i híp vào. Th

nh tho

ng linh thú l

i kh

trong c

h

ng, nh

ư

th

nó đang xem cái gì đó thú v

l

m.

Qu

th

c vô cùng thú v

y.

_ Buông! – Kim thần Jaejoong nhíu mày khó chịu, không chút nương tình quay ra đánh vào cái tay đang bám vào eo mình._ Sao vậy? – Hoả thần vô cùng bất mãn trước hành động đó, mặt nhăn mày nhíu chất vấn – Lúc này chỉ còn chúng ta ở đây thôi, ngươi xấu hổ cái gì?

_ Ai x

u h

! – Ngay c

khi hai gò má đã b

t đ

u h

ng lên, Kim th

n v

n c

n ph

nh

n. – Đ

ng có đ

ế

n nh

ư

v

y!

_ N

ế

u không thì t

i sao??

Ngược với yêu cầu của Jaejoong, Yunho lại càng áp sát hơn. Ngài đang rấực mình, rõ ràng đã công khai tình cảm hếồi, vậy mà sờ cũng không sờ được, hôn thì càng không nói. Trước đây Yunho chưa yêu thích ai bao giờ, đây có thể coi là lần đầu tiên ngài biết đến cảm giác đó, lúc nào cũng muốn đếần, ở bên nhìn ngắm, tiếp xúc vớườấy. Vậy mà Jaejoong lại không hiểu những điều đó, Yunho có cảm giác Jaejoong đối xử với ngài chẳng khác gì lúc trước cả, dường như chỉỗi ngài trở nên sốắng si tình mà thôi._ Hừm… – Jaejoong im lặột chút, sau đó quay đi chỗ khác để Yunho không nhìn thấy gươặt của mình – Ta… ta không muốống như… nữ nhân…

_ H

? – Yunho hoàn toàn không nghĩ ra hai chuy

n này có liên quan gì đ

ế

n nhau.

_ … su

t ngày líu ríu bên ng

ườ

i yêu…

Giọng nói ngày càng trở nên lí nhí. Đây đương nhiên là lần đầu Kim thầết đến việc rung độước người khác, nên ngài thực sự không biết phải phảứng ra sao. Thật ra trên đường đi có tham khảểu hiện và hành động của đôi phu thê kia rồi, cơ mà ngài không thể thực hiện được. Làm sao có thểống như Junsu, vừa mạnh mẽ lại vừa biết cách nũng nịu vớướng công mình, có chút yếu ớt mà lại không giống vớữ nhân chút nào. Dù gì Jaejoong cũng là một vị thần, vậy nên sĩ diện cao lắm, Yunho cứ suốt ngày bám chặt thế này khiến ngài cảm thấy mình giống nhưữ nhân đang được tình nhân đi theo bảo vệ. Nói thực là, cảm thấy không quen cho lắm._ Lý do cái kiểu gì đấy!! – Hoả thầổận, nhanh chóng nắm chặt tay Kim thần, không cho giãy ra – Ngươợ phải thân mật với ta hả?

_ Cũng không h

n…

Hi

i c

hai đang ng

i d

ướ

c cây râm mát, t

ư

th

ế

khá thân m

t khi

ế

n Kim th

n có chút không tho

i mái. Nh

ư

ng mà ngài càng tìm cách d

ch ng

ườ

i ra xa thì tên kia l

i càng c

nhích mông sát g

n. Th

m chí cu

i cùng còn đ

ư

a tay vòng qua eo túm ch

t khi

ế

n Kim th

n ch

ng th

d

ch đi đâu đ

ượ

c n

a.

_ Chúng ta không có nhiều thời gian… họắp vềồi… – Được nhìn gươặười đó ở khoảng cách gần thế này, Hoả thần Yunho nhịn không được nữa, cúi đầu làm bậy._ Chếệt, buông ra!! – Y nhưằng Kim thần Jaejoong không những không ngoan ngoãn hưởng thụ mà ngược lại còn giơ chân đạp.

_ …

Nhi

u l

i đôi co cũng ch

ng làm đ

ượ

c gì, Yunho tr

c ti

ế

p dùng hành đ

ng, đè nghi

ế

n k

c

ng đ

u kia xu

ng đ

t, ti

ế

c làm b

y.

_ Sao ngươi dám… !!!!!!!!Bạch Hổ chán nản nhắắt lim dim ngủ, không thèm để ý đến đôi tình nhân đang nằm vật nhau trước mặt. Trong mơ màng lạự hỏi, thế này thì có khác gì trước đây đâu nhỉ? Chẳng phải cũng toàn cãi cọ xô xát nhau thôi sao?? Đúng lúc linh thú đang nghĩ vậy, bên tai lại vang lên hai câu.

_ A!! CÁI TAY NG

ƯƠ

I ĐANG CH

M VÀO ĐÂU TH

???

_ ĐÂY LÀ QUY

N L

I C

A TA!!!!!

..

.

m, đúng là có khác m

t chút. Tr

ướ

c đây tuy

t đ

i không h

có nh

ng câu cãi nhau ki

u này…

..

.

Trong khi đôi Kim Ho

kia đang m

ng nh

ư

v

y thì đôi phu thê còn l

i, Hàn tinh và Th

th

n l

i đang

trong tình hu

ng khóc cũng không ph

i mà c

ườ

i cũng không xong. Chuy

n là th

ế

này, đ

u tiên ph

i nói r

ng, h

u nh

ư

t c

nh

ng vi

c d

khóc d

c

ườ

i h

p ph

i đ

u liên quan đ

ế

n Th

ch L

Changmin. Changmin có m

t đ

c đi

m ch

ế

ườ

i, m

t đ

c đi

m đã làm Kim th

n và Ho

th

n sôi máu không bi

ế

t bao nhiêu l

n. Đó là cái thói tham ăn c

a nhóc con, rõ ràng Th

ch L

đ

i nhân oai phong l

m li

t không th

tiêu hóa đ

ượ

c th

c ăn t

n núi này, v

y mà Changmin h

ế

t l

n này đ

ế

n l

n khác đ

u lén dùng phép n

u chín nh

ng đ

ng v

ơ

i đây b

ng. Có th

là vì l

ướ

c, khi Yunho dùng l

a lu

c chín m

i tôm tinh cá tinh trong m

t con su

i, nhóc con đã phát hi

n ra r

ng đ

ăn ph

thân bi

ế

n ra không th

ng đ

ăn tr

c ti

ế

p ch

ế

ế

n này. V

y nên b

t ch

p vi

c b

ng mình s

ch sau khi ăn xong, Changmin v

n tìm và ăn nh

ng yêu tinh còn ch

ư

a k

p luy

n thành hình ng

ườ

i trong Shinki núi. Mà Changmin là ng

ườ

i ăn, sau đó có b

đau b

ng thì là đáng đ

i nó, c

ơ

mà sao nh

ườ

i còn l

i cũng ph

i ch

u kh

chung th

ế

này??!! Yoochun và Junsu lúc này đây, chính là đang ph

i ch

u kh

sau khi Changmin v

a chén xong m

gà tinh n

ướ

ng!!!

Thếới nói, hai vị thần kia thậết cách tận dụng, bắt phu thê Hàn tinh đi canh Changmin “giải quyết yêu khí trong bụng”, vừa có thể đùn việc đáng sợ này cho họ, vừa có thểận dụng thời gian riêng tư mà ngồi thủ thỉ với nhau. Yoochun thật không phục, lần sau nhất định phải yêu cầu bốc thăm, ngài và Junsu không thể chịu thiệt thế này được._ Junsu…

_ T

ướ

ng công, sao v

y? – Junsu kh

th

l

ng k

ế

i c

a mình ra đ

nghe rõ nh

ng gì Yoochun đang nói.

_ Đ

có th

đ

ng canh m

t mình đ

ượ

c không? – Yoochun đáng th

ươ

ng đ

ngh

.

_ Sao? Kếới của huynh không đủ à? – Nếu tạo kếới thì sẽ không bị yêu khí Changmin đẩy ra làm ảnh hưởng. Junsu ngạc nhiên nhìn lại Yoochun, nhẽ ra kếới của tướng công phảạnh hơn của y mới phải._ Ta cảm thấy không thoải mái…

Yoochun m

t đ

u. Cũng t

i h

ế

t ki

c m

nh nên đã không t

t k

ế

i v

ng ch

c, h

ơ

a còn đinh ninh r

ng yêu khí c

a m

y ti

u yêu nhãi nhép mà Changmin ăn vào làm sao có th

làm

nh h

ưở

ng đ

ế

n h

n đ

ượ

c. Có ai ng

_ Đ

ượ

c, v

y huynh c

quay tr

v

ngh

ơ

ướ

c, đ

mình đ

coi Min Min là đ

ượ

c r

i. – Junsu t

ươ

i c

ườ

t đ

u.

_ Nhưng… cứ để đệở đây một mình không sao chứ? – Bởi vì đã lên đến khu vực đỉnh núi rồi, mà yêu quái lúc nào cũng chăm chăm muốắt Thạch Lệ đi thôi._ Không sao! Chẳng phải còn có Đại Xà ở đây sao? – Junsu vừa nói vừa lôi Đại Xà từ trong tay áo ra, linh thú này ở trong lốt nhỏ nhìn rất đáng yêu.

_

m, v

y ta đi… – Ít ra tên Ho

đó còn có chút l

ươ

ng tâm, bi

ế

t sai Đ

i Xà đi canh cùng hai ng

ườ

n h

.

Sau khi nhìn quanh ki

m tra m

t l

a, đ

ch

c r

không có nguy hi

m nào khi Junsu m

t mình đ

ng l

ơ

i đây, Yoochun m

i v

i v

i vàng vàng ra kh

i khu v

c nguy hi

m, ch

y đi tìm m

ơ

i có không khí trong lành mà hít l

y hít đ

.

_ Hứ, ta là ta nghe thấy hếồi nhá!! Yoochun huynh thật quá đáng!! – Changmin vừa đẩy yêu khí ra khỏi cơ thể vừa bất mãn gào lên._ Ha ha ha… – Junsu bật cười khi nghe tiếng gào ấức của nhóc con – Có trách chỉ trách yêu khí ngài tích tụ quá độc thôi Thạch Lệ à…

_ Ngay c

ươ

i cũng nói ta

_ Ha ha ha ha ha…

Soạt._ A… – Đột nhiên có mộếng động vang lên từ phía bụi cây gần đó, Junsu vội vàng quay ra nhìn, thế nhưng lại chẳng phát hiện ra điều gì bất thường cả.

_ Có chuy

n gì v

y? – Changmin lo l

ng nói v

ng ra.

_ Không có gì… – Junsu tr

l

i, m

t v

n không ng

ng đ

o quanh tìm ki

ế

m, có ph

i v

a có yêu quái ch

y qua không nh

?

Mỹ nhân… mỹ nhân…

Nụ cười rạng rỡ đáng yêu vô cùng…

Giọng nói khàn khàn đặc biệt êm tai…

Ánh xanh dịu nhẹ bao quanh cơ thể khiến bất cứ ai nhìn vào cũng cảm thấy tâm hồn thanh thản…

Một bảo bối thuần khiết mê người như thế, sao có thể xuất hiện tại nơi này?!Ta nhất định sẽ có được ngươi, mỹ nhân à…

Chắc chắn là thế…

_ Ngươảo… thiên đình sẽ làm gì khi biết chúng ta đã trở nên thế này không? – Jaejoong tựa hẳười vào gốc cây, hai mắt lườếng nhắm lại, đểặc kẻ bên cạnh đang không ngừng đặt nhữụ hôn phớt lên khắươặt mình._ Họ làm được gì chứ?!

Yunho tho

mãn hôn hôn thêm vài cái n

a, sau đó m

a vào g

c cây ng

i c

nh Jaejoong. Trong lòng th

m nghĩ l

n sau nh

t đ

nh ph

i tích c

c tách m

y ng

ườ

i kia ra, khi

y m

i có c

ơ

h

n gũi Jaejoong nh

ư

th

ế

này đ

ượ

c.

_ H

m… – Jaejoong m

qu

t phe ph

y, khoé mi

ng kh

nh

ế

ch lên – V

y là t

nay chúng ta s

cùng k

ế

t h

p, xem ra k

ế

ho

ch c

a Thái B

ch Kim Tinh khó lòng th

c hi

n đ

ượ

c n

a r

i…

Thái Bạch Kim Tinh ban đầu đã đồng thời chỉ điểm cho Kim thần và Hoả thần cùng đến Shinki núi, mục đích là để hai vị thần này vì tranh giành Huyết Thạch mà gây chiến với nhau, khiến cho sức mạnh của cả hai đều bịổn hại, khi đó thiên đình sẽ dễ dàng hơn trong việc thu phục họ. Thế nhưếc rằọi việc đã không đi theo suy tính của Thái Bạch Kim Tinh cùng chúng tiên, ai mà ngờ được đến lúc gần lấy được Huyết Thạch rồi Kim thần và Hoả thần lại chính thức công khai tình cảm với nhau. Thế này thì làm gì còn chuyện tranh giành Huyết Thạch nữa, chỉợ cả hai sẽ hợức quật lại tiên giới thôi._ Jaejoong… ngươảo, sau khi lấy được Huyết Thạch rồi, chúng ta ai sẽ lên làm Đế đây?

Báu v

t ch

có m

t mà ng

ườ

i l

y l

i có hai, cho dù là tr

ướ

c đây c

hai ghét nhau cay đ

ng hay là bây gi

cùng tay trong tay thân m

t th

ế

này, thì đi

u đó v

n ch

ng h

thay đ

i.

_ Ng

ươ

i nói xem? – Đôi m

t Kim th

to ch

đ

i câu tr

l

i.

_ Ta lấy, ta là Hoả Đế, còn ngươi là Kim mẫu… – Hoả thần chỉ chờ có thế, ngay lậức nói ra suy nghĩ của mình._ Hừ! – Tức thì Kim thầồật dậy, không thèm nhìn mặt Hoả thần mà đi thẳng lên phía trước.

_ Đ

ượ

c r

i đ

ượ

c r

i… – Ho

th

n h

ơ

i nhăn m

t chút, sau đó ph

i qu

n đ

ng lên – V

y ng

ươ

i là Kim đ

ế

, ta là… Ho

u…

_ Th

t sao? – Jaejoong mím môi quay l

i, nhìn cái v

t v

n v

o c

a Yunho mà không nh

n đ

ượ

c c

ườ

i – Phìiiiiii ~ không c

n…

_ …Trong lúc Yunho còn mải thắc mắc, Jaejoong đã mau chóng đếần, lần đầu tiên chủ động thân thiết mà vòng tay lên ôm cổ ngài.

_ Ng

ươ

là Ho

đ

ế

, còn ta là Kim đ

ế

… ta không mu

n chia s

tiên gi

i cho ai c

, tr

khi ng

ườ

i đó là ng

ươ

!

_ … Đ

ượ

c… – Quy

ướ

c đã đ

ượ

c l

p ra, gi

ch

c

t con d

u

n đ

nh n

a là xong. H

a th

n Yunho t

cúi đ

u xu

ng, t

môi đ

ng đang hé m

kia đ

t lên m

t con d

u n

ng nhi

t.

Ta là Hoả đế, còn ngươi sẽ là Kim đế…

KHÈEEEEEEEEEE…

_ Đ

i Xà? – S

xu

t hi

n đ

t c

a linh thú khi

ế

n cho Kim th

n và Ho

th

t mình đ

y nhau ra. Sau hai giây lúng túng x

u h

, Kim th

n Jaejoong đ

t nhiên nh

ra cái gì đó, v

i vàng hô to lên – Phu thê nhà kia đâu?

Khèeee…Đại Xà chỉ kêu thêm mộếữa rồi quay đầu trườn đi, Kim thần ngay lậức gọi Bạch Hổồi cùng Hoả thần đuổi theo.

_ M

nhân… – Nam nhân y ph

c tím đen v

ươ

n tay ch

m vào ti

u tiên đang n

nh trên m

t đ

t, đôi m

t sáng r

c không gi

u n

h

ư

ng ph

n khao khát – M

nhân c

a ta…

_ KHÔNG ĐƯỢC CHẠM VÀO ĐỆẤY!!! – Cách đó không xa có một yêu tinh đang bất lực nằm giãy giụa trên mặt đất, cốắng bò đến chỗ nam nhân cùng tiểu tiên nọ._ Chẹp… cuối cùng đã đến tên quái dị này… – Tiểu tử áo vàng gần đấy chép miệng lên tiếng, tất nhiên là nhóc con cũng không thể cử động được. Khói mê của Dược tinh mà, là thần tiên hay yêu quái hít phải đều bị tê liệạm thời thế này hết, vấn đề là ở chỗất bao lâu thì có thể khôi phục lại thôi.

_ Ch

ng ph

i là Hàn tinh sao? – Nam nhân kia li

ế

c m

t v

phía Yoochun, k

dù đã hít ph

i không ít mê d

ượ

c gã tung ra nh

ư

ng v

n c

l

ế

ườ

i đ

ế

ế

p c

n gã – Ng

ươ

ế

nhân này sao?

Nh

nhàng nâng m

nhân đang thi

ế

p đi b

ng c

hai tay, D

ượ

c tinh say mê ng

m nhìn g

ươ

t xinh đ

p c

a Junsu. V

t lúc ng

th

t thanh th

n đáng yêu, khi

ế

n cho ng

ườ

i khác không th

nh

n đ

ượ

c yêu th

ươ

.

_ Hừ hừ hừ…Yoochun nghiến răng ken két nhìn những ngón tay thô ráp của con yêu quái đó chạm vào bên má trắẻo Junsu, trong lòng đã sớm đem nó rủa đến cả ngàn lần. Dám động vào nươử của Hàn tinh này, ta thềằng cho dù ta và ngươi có là yêu quái sống trong cùng một khu vực đi nữa ta cũng quyết không nương tay!!!!

Ph

tttttttt…

M

t ch

ưở

ng băng y

ế

u

t đ

ượ

c xu

t ra nh

m th

ng vào ng

ườ

i D

ượ

c tinh, tuy nhiên vì k

xu

t chiêu đang trong tình tr

ng c

ơ

th

m nhũn, nên ch

ưở

ng l

c này ch

ng có tác d

ng gì tr

vi

c khi

ế

n gã gi

t mình m

t chút.

_ Vẫn còn sức sao?? – Dược tinh nổận, đưa tay xuống luồn vào một trong vô số cái túi nhỏ được giắại thắt lưng mình, rất nhanh đã lôi ra một viên dược đen bóng.Bụp.

Gã v

ươ

n tay ném d

ượ

c v

phía Yoochun, m

t làn khói đen l

c xu

t hi

n sau ti

ế

ng “b

p” đó. Yoochun tránh không k

p, th

m chí còn m

t h

ơ

i hít s

ch đám khói đó. K

ế

t qu

thì kh

i nói, h

n lăn ra b

nh.

_ Ai, t

i nghi

p huynh

y… – Changmin chép mi

ng nhìn c

ơ

th

Yoochun g

c h

n xu

ng, nh

t th

i c

m thán m

t câu.

_ Thạch Lệ… – Lúc này Dược tinh mới nhìn đến Changmin, gã đứng do dựột chút, hết nhìn Junsu rồi lại nhìn Changmin, sau đó thì dứt khoát xoay người nhấc bổng Junsu lên, say mê thì thào – Mỹ nhân của ta…_ Yaaa, ngươi làm việc có trách nhiệm nhỉ????

Changmin gào to, v

ế

ướ

c tên D

ượ

c tinh này r

ư

a thích các m

nam, tuy nhiên vì m

nam mà dám b

c nhi

m v

nh

ư

th

ế

thì không th

ch

p nh

i. Không ph

i sao, D

ượ

c tinh v

n là m

t trong nh

ng yêu quái ch

u trách nhi

m canh gi

Th

ch L

, t

c là hi

gã ph

i ôm nó đem tr

v

chân núi ch

không ph

i ôm Junsu mang v

hang nh

ư

v

y. H

ơ

a còn m

t lý do quan tr

a khi

ế

n Changmin s

n sàng đem thân mình ra thay th

ế

cho Junsu,

y là ai bi

ế

t tên yêu quái này s

đem “m

nhân” c

a gã v

làm cái trò gì. Đ

ế

n lúc Junsu b

làm sao thì c

ế

t nhìn m

t Yoochun huynh sao đây? Đ

c bi

t là nhóc con đó, ai b

o nó ăn linh tinh khi

ế

ườ

i tách nhau ra làm chi??!!!

_ Ta không th

cùng lúc mang hai ng

ươ

i v

đ

ượ

c… – D

ượ

c tinh b

t đ

c dĩ nói. B

i vì gã chuyên

trong hang pha ch

ế

các lo

i thu

c nên s

c l

c không có nhi

u, ch

có th

ôm đ

ượ

c mình m

nhân này v

thôi – Lát ta s

quay l

i đón ng

ươ

_ Cái gì, không được! KHÔNG ĐƯỢC ĐEM JUNSU ĐI!!!! – Mắt thấy tên đó ôm chặt Junsu bước nhanh, Changmin gấp gáp hét toáng lên._ Ngươi…

_HO

DÃ C

U!!!

D

ượ

c tinh v

n đ

nh quay đ

u nói vài câu, tuy nhiên ngay sau đó gã đã phát giác ra có kh

i c

u l

a nóng r

c đang lao v

phía mình.

_ THIẾT KIM SA!! – Một chưởng ánh sáng từ đâu đồng thời lao tới, nhưng không phải để hạ Dược tinh, mà chính là để hoá giải quả cầu lửa kia._ JAEJOONG??!!

_ JUNSU ĐANG

TRONG TAY H

N!!

Đ

ng sau l

p khói b

t xu

t hi

n khi hai ch

ưở

ng l

c kia va vào nhau, D

ượ

c tinh nghe th

y ti

ế

ng c

a hai nam nhân đang cãi vã. Gã l

c bi

ế

t đó chính là Kim th

n và Ho

th

ế

ng, hai k

đã đem Th

ch L

d

ướ

i chân núi lên đây.

_ Đỡ lấy!!!!!!! – Hiệờ không phải dùng khói mê nữa, đối với hai vị thần này cần phải hoàn toàn hạục._ CẨN THẬN! – Không biếừ bao giờ, việc cứ thấy có cái gì nguy hiểm lao đến lại quay lưng che chắn cho người đó đã trở thành phản xạ của Hoả thần. Lần này cũng vậy, ngay khi những viên dược đen đáng gờm kia được phóng ra, Hoả thần đã không chút ngầại dùng cả cơ thể mình bao bọc lên người Kim thần.

_ NG

C! K

T GI

I… – Kim th

n v

a h

t ho

ng hô to v

a t

o k

ế

i, đ

ươ

ng nhiên Ho

th

n không h

quên t

o k

ế

i. Ti

ế

c r

ng nh

ng viên d

ượ

c nh

xíu lao t

i c

c nhanh đó l

i đáng s

đ

ế

i có th

xuyên qua c

hai t

ng k

ế

i c

a kim và ho

.

B

p…

Không rõ là ai lãnh được nhiều dược độc hơn, chỉếằng lúc thấy kếớị phá vỡ, Kim thần đã dùng sức để xoay người, trong phút chốc hai người đổư thế cho nhau, Kim thần đứng đỡ đòn cho người còn lại. Tuy nhiên Hoả thần cũng cứng đầu không kém, nhanh chóng xoay lại như cũ, đem thân chịu đòn. Cứ thế mãi, thành ra cả hai đều bị dính dược độc.Phịch!

T

t c

ch

di

n ra trong vài giây, cu

i cùng c

hai đ

u ngã xu

ng đ

t, Ho

th

m đè lên Kim th

n, b

t đ

ng.

_ K

ế

t thúc ch

ư

a? – D

ượ

c tinh l

ng l

đ

t Junsu xu

ng đ

t, đo

ế

n đ

ế

n hai v

th

, tay không quên th

n vài viên đ

c d

ượ

c phòng tr

ườ

ng h

p x

u.

Xoẹt…Mà lúc này từ phía sau đột nhiên truyền đếộận lạnh buốt, Dược tinh đau đớn xoay người, đã thấy Hàn tinh vừa chốậy bạc thở hổn hển vừa dùng ánh mắt căm phẫn hướng về phía gã.

_ Ng

ươ

i… ng

ươ

i… – D

ượ

c tinh s

t l

p, sao h

n có th

h

i ph

c nhanh nh

ư

th

ế

.

_ Ha ha, ng

ươ

i ch

ế

t ch

c r

i…

Thời gian ít ỏi mà đôi Kim Hoả kia xuất hiện đủ để Hàn tinh thoát khỏảnh hưởng của mê dược. Thật may mắn là độc dược pha chế khó hơn mê dược rất nhiều nên Dược tinh chủ yếu dùng mê dược để chiến đấu, bởi vậy nên Hàn tinh chỉị tê liệt chút thời gian. Hơữa Junsu còn đang trong tay kẻ khác, làm sao hắn có thểất lâu được, Yoochun khẽ liếc nhìn tiểu tiên xinh đẹằất động phía kia, gươặt lại đen đi vài phần._ Hàn tinh… – Dược tinh nhanh chóng lấy dược trong túi ra, tiếc rằng lần này Yoochun nhanh tay hơn, một lầữa tung băng chưởng về phía gã.

Xo

ttttt…

_ H

… – Khó khăn tránh ch

ưở

ng l

c mà h

n tung ra, D

ượ

c tinh ngay sau đ

y đã ch

y đ

ế

n ch

Junsu đang n

m, v

a căng th

ng nhìn Yoochun phóng t

i v

a không chút ch

đem t

t c

d

ượ

c mình có ném r

i rác trên m

t đ

t.

Bụụụụp…_ A…

Nh

ng viên d

ượ

c nh

liên ti

ế

p phát n

o ra m

t làn khói đen ngòm che m

m nhìn c

a Yoochun, mà trong khi h

n còn đang m

t xác đ

nh ph

ươ

ng h

ướ

ng thì D

ượ

c tinh đã ôm n

ươ

c

a h

n, Th

th

n Junsu, ch

y đi th

t xa…

END CHAP 24

CHAP 25

PART I

_ Các người yêu nhau kiểu gì thế không biết, yêu đếấỉnh táo cảồi sao? Rõ là hai vị thầạnh nhất tiên giới, vậy mà lại đểột con yêu tép riu đánh gục cả hai, hừ hừ hừ, mấặt, quá sức mấặt !!!Cứ thế Hàn tinh Yoochun ra rả xả toàn bộức chế vào hai vị thần đang ngồầặc phía trước. Lúc này cả ba đang ngồi xếằng trên mặt đất dùng nội lực áp chế và hóa giải dược tính trong người, mà Yoochun chính vì đã tỉnh lại không thể đi cứu nươử được nên trong bụng cứ anh ách khó chịu.

Ban nãy l

i v

a nghe Changmin gi

i thi

u s

ơ

qua v

thích cũng nh

ư

lai l

ch c

a con yêu n

, th

ế

là m

t Hàn tinh đen l

i càng đen. Đ

t nhìn hai v

th

n kia khoanh chân ng

i im thin thít, s

c ch

ế

trong lòng l

c dâng lên, không nh

t đ

u m

ng càu nhàu. Cái này cũng không th

trách h

n đ

ượ

c, Junsu đang

trong tình hu

ng nguy hi

m nh

ư

th

ế

, l

nh

ư

tên D

ượ

c tinh kia th

làm gì c

u ta thì…..

H

a th

n YunHo th

ng liên t

ưở

ng, gi

lúc đó ng

ườ

t đi là JaeJoong c

a ngài, ch

c ch

n ngài s

còn phát h

a h

ơ

a. Nh

t là nh

ư

ChangMin m

i nói, JaeJoong cũng là m

u ng

ườ

i mà D

ượ

c tinh thích, r

t có th

l

t vào m

t xanh c

a nó. YunHo càng nghĩ càng thông c

m cho Yoochun, v

y nên t

đ

u đ

ế

n cu

i ch

cam ch

u ng

i nghe YooChun x

n.

Tuy nhiên Kim thần JaeJoong lại không dễ tính như vậy. Cơản ngài không hềống Hỏa thần có thểồi liên tưởng này nọ đểồi thông cảm với tên kia. Ngồi được một lúc, Kim thần lấy quạt vỗ phạch một cái vào đùi mình, hùng hổ đứng lên quát to :_ Ta đi !!! Ta đi cứu cậu ta về là được chứ gì ?!

_ A…JaeJoong, đ

c tính c

a ng

ươ

i… – YunHo lo l

ng đ

ng d

y h

i thăm.

_ Ng

ươ

i yên đ

y cho ta!

Kim thầừắt ra lệnh. Trong quá trình thực hiện hành động không mấy sáng suốt là cùng nhau xoay tròn đỡ đạn dược, YunHo trúng nhiều hơn ngài. Vậy nên lúc này cũng là JaeJoong hồi phục trước. Còn YooChun thì khỏi nói, ăn đến hai ba lần liền, khiến cho tên đó dù ý chí muốn đi cứu người có mạnh đến thế nào cũng chỉ còn cách vừa ngồi vừa lầầức giận mà thôi._ Mẫu thân, ngườột mình đi cứu JunSu sao ? _ ChangMin trợắt hỏi.

_ Ch

sao n

a !!!

Kim th

n nghi

ế

n răng tr

l

i, b

n thân c

m th

y nh

c nhã không đ

đâu cho h

ế

t khi b

con D

ượ

c yêu kia d

t mũi nh

ư

v

y. Ch

t mình ngài là có th

d

ư

c đ

ế

n c

u Junsu và gi

i quy

ế

t tên yêu tinh kia r

i. Kéo đàn kéo đ

ng đ

ế

n hang

c

a nó làm gì ? L

n này cũng ch

ng ph

i Th

ch L

t đi n

a!

_Các ngươi cứồi đây chờ đi, ta sẽ nhanh chóng giải quyết con yêu háo sắc đấy!!! _ Kim thần hưng trí bừừng phất tay ra lệnh cho Bạch Hổ cùng đi, vừa quay đầu lại đã thấy tên Hỏa kia loạng choạng đứng dậy, xách đao tính theo đuôi, khuôn mặt ngài lậức đanh lại _ Kẻ nào đi theo tức là coi thường ta !!_ Đây không phải lúc sĩ diện, cần cứu JunSu càng nhanh càng tốt… _  YunHo cau mày phản bác, hiển nhiên ngài không đồng tình để JaeJoong đi một mình.

_ Ta không bi

ế

t, ng

ươ

i c

th

đi theo xem…. _ Kim th

n JaeJoong li

ế

c m

t cái, sau đó không nói nhi

u li

n d

n B

ch H

đi th

ng.

_ ………… _ H

a th

n đ

ng do d

vài giây, sau đó quy

ế

t đ

nh buông đao ng

i xu

ng.

_ Ngươi…. _ Hàn tinh YooChun nhìn dáng vẻ cam chịu đó, đột nhiên cảm thấy có chút bi ai _ ….. tương lai sẽấợ vợ nha._ Im đi! _ YunHo buồực đá đá chân, cau mày khẽắt lên.

Thích m

ườ

i th

t khó, thích m

t nam nhân l

i càng khó h

ơ

n. Không hi

u sao trong m

i quan h

này, H

a th

n l

i x

ng v

i v

trí t

ướ

ng công h

ơ

ườ

i kia. Mà ng

ườ

i kia v

n là m

t nam tiên kiêu ng

o nh

ư

v

y, l

i ph

v

trí n

ươ

nên lúc nào cũng phi

n lòng, luôn không mu

n mình b

so v

nhân. YunHo hi

u rõ đi

u đó, nh

ng lúc JaeJoong mu

n th

hi

c m

nh, ngài t

t nh

t không nên ngăn c

n.

Chỉ có điều, không nên ngăn cản thì cũng phải tùy lúc a……_ Ai da, Dược tinh kia thậốố… _ ChangMin vừa ngồi chơi với Đại Xà vừa lầầm cảm thán _ Được một đạỹ nhân nhưẫu thân đích thân đến tìm, ta thắc mắc không biếươẽ đem loại dược nào ra tiếp đón người đây……

.

.

.Đi với nhau đã lâu như vậy, Bạch Hổ đương nhiên nhớất rõ mùi của Thổ thần Junsu. Chính vì vậy mới chỉ lòng vòng một lúc, JaeJoong cùng thú cưng của mình đã tìm ra một cái hang thật lớn, bên trên còn có treo tấểỗ có hai chữ “Dược Động” to đùng. Kim thần nhếch môi cười, tên Dược tinh này cũng thật to gan, đắc tội với hai vị thần cùng một yêu quái mạnh như vậy mà vẫn dám trưng cái biển này trước cửa hang. Sợằng ngài sẽ không tìm đến được chắc ? Cười khẩy hai tiếng, không do dự lậức tiến vào.

_ Ng

ườ

i l

, ng

ườ

i l

D

ướ

i chân đ

t nhiên b

cái gì đó níu l

i, JaeJoong cúi đ

u xu

ng nhìn. Là m

t lũ cây c

nh

xíu đang bám ch

t l

y chân ngài, còn không ng

ng phát ra nh

ng âm thanh nheo nhéo chói tai.

Phụt!Một lưỡi dao ánh sáng lậức được phóng ra từ quạt thần, đem đám lít nhít phía dưới chém cho tơả. JaeJoong dậm dậm chân đểấy thứ cây cỏ vướng víu đó hoàn toàn không dính vào mình nữa, sau dó tiếục tiến vào.

Xì ~

T

ph

n thân b

chém đ

t c

a đám cây nhanh chóng t

a ra m

t làn khói m

ng, m

ng đ

ế

i không chú ý nh

t đ

nh s

không phát hi

n ra. Mà Kim th

n cùng B

ch H

lúc này ch

chăm chăm nhìn kh

p đ

ng tìm JunSu, không h

đ

ý đ

ế

n làn khói kia trong m

t kho

ng th

i gian ng

n đã lan ra kh

ơ

i trong không khí. Cũng không bi

ế

t cu

c Kim th

n đã hít vào bao nhiêu khói, ch

ế

ng đ

ế

n lúc ngài c

m th

y c

ơ

th

có gì đó không

n cũng là lúc B

ch H

tìm đ

ượ

c JunSu. V

y là Kim th

n v

i áp ch

ế

nghi ng

trong lòng mà lao đ

ế

n ch

JunSu đang n

m, c

n th

n xem xét.

_ Bịấồi… _ Sắc mặt vẫn hồng hào, hơi thở vẫn đều đều. Một chút cũng không có biểu hiệị trúng độc, JaeJoong thấy vậy lòng nhẹ nhõm hẳn _ Tốồi, Bạch Hổ, chúng ta…Mới nói đến đó đột nhiên JaeJoong cảm thấy đầu óc choáng váng dữ dội, cơ thể loạng choạột chút rồi ngã nhào xuống đất. Đưa tay lên ôm đầu, JaeJoong cố bình tĩnh dùng nội lực đẩy thứ cảm giác kì lạười ra, thế nhưng….nội lực, nội lực của ngài đâu rồi ?! Cả cơ thểềm nhũn yếu ớt hệt như không hề có một chút sức mạnh thần thánh nào. Kim thần đổạười ngã hẳn xuống đất, đến cả quạt thần cũng cầm không nổi. Thu hếức lực lại cũng chỉ có thể khẽ thều thào mấy câu với linh thú Bạch Hổ đang lo lắng dụi đầu vào mình.

_ Mau… mau đem JunSu ra… r

i YunHo đ

ế

n…

Nói xong thì hoàn toàn ng

t l

m. B

ch H

i húc húc đ

u vào ng

ườ

i ch

nhân, nh

ư

ng JaeJoong ch

t đ

m đó. Đ

ng yên nhìn quanh m

t chút, B

ch H

ế

n đ

ế

n ch

JunSu, v

ườ

i c

u ta n

m ngang qua ng

ườ

i mình, sau đó đ

ế

n JaeJoong, há m

m vào ph

n áo n

ơ

i th

t l

ư

ng. Tuy nhiên chính linh thú cũng hít ph

i không ít lo

i khói kia, h

ơ

a m

t lúc còn ph

i mang theo hai ng

ườ

i th

ế

này, B

ch H

ng nh

ư

t con thuy

n ch

quá t

i, ch

ng ch

nh n

ng nh

c mãi v

n không thoát kh

i hang đ

ượ

c.

_ Kẻ nào…???!!!Đột nhiên đằng sau có mộếng hét to khiến Bạch Hổật mình, càng cốức bay nhanh hơn. Thếồi phầắp đùi nó bỗng nhói lên một cái, không cần quay đầu cũng biết nó vừa bị con yêu tinh kia tấn công.

D

ượ

c tinh bay t

i túm đuôi B

ch H

, gi

t cái th

nh khi

ế

n nó đau đ

m lên, Kim th

ng cũng theo đó r

ơ

ch xu

ng. B

ch H

đ

thông minh đ

ế

ng, lúc này n

ế

u còn c

đem Jaejoong theo , c

ba s

ch

ng ai thoát đ

ượ

c. V

y là nó dùng ph

c m

nh còn l

i c

c phi th

ng ra ngoài hang. Hành đ

ng đ

t đó làm D

ượ

c tinh không k

tay, ch

ế

t mình đ

c nhìn theo, sau đó b

c b

i d

m chân.

_ Đáng ch

ế

t, dám đem ti

u m

nhân c

a ta c

ướ

p đi !!!!!!

Ban nãy chỉới vào bên trong chuẩịột chút, tự dưng thấy mùi khói quen thuộc gã rải ngoài cửa động xộc vào. Đó là loại khói trộn dược gây mê và có thểạm thời tiêu tán nội lực của bất kì kẻ nào hít phải. Biết là có kẻ đột nhập vào nơở của mình, Dược tinh lậức đi ra, ai ngờ thấy ngay được con thú trắng kia đang tính vác tiểu mỹ nhân của mình chạy trốn.Thật đáng kiếp, dám cướp thú vui của ta, ta xem ngươi chạy đi đâu!!!

V

i tay l

y th

t nhi

u viên d

ượ

c gi

t vào th

t l

ư

ng, D

ượ

c tinh hùng h

ướ

c ra phía c

a. Th

ế

nh

ư

ng chân l

i đ

ng ph

i cái gì m

m, cúi đ

u nhìn, à ph

i,

đây v

n còn m

t k

ch

ư

a k

p ch

y tr

n. D

ượ

c tinh lòng có chút th

a mãn, đ

nh b

ướ

c tiên s

đem tên này tr

ng ph

t cho h

n đã.

L

ườ

i lên, nhìn nhìn, hai m

t l

c tr

n tròn, m

to, suýt chút n

a đã không k

p ngăn n

ướ

c dãi ch

y xu

ng.

_ Trời… mỹ nhân… đạỹ nhân… !!!!!!!

PART II

Đếờ vẫn chưa về!!!

H

a th

n Yunho s

t ru

t đ

i nh

p nh

m mãi không yên, Jaejoong m

nh nh

ư

v

y, l

i đang mang trong mình quy

ế

t tâm ph

c thù sôi s

c nh

ư

th

ế

, nh

ra ch

c

t lúc là có th

xách tên D

ượ

c tinh v

đây r

i ch

? Th

ế

nh

ư

ng… t

lúc ng

ườ

y đi đ

ế

, không bi

ế

t đã qua m

y cái “m

t lúc” r

i?!

_ Không được!! – Hỏa thần đột nhiên đứật dậy, tay nắm chặt thanh đao – Ta phải…

Khèeee…

Còn chưa nói hết câu, Đại Xã nãy giờ cuộn mình chơi với Changmin bỗng dưng ngóc đầu dậy, nhìn vềột phía không ngừng phun “khè khè”.

_ Ti

u Xà, gì th

ế

? – Changmin quay ra nhìn ph

thân, l

i ngh

ế

ch m

t nhìn Đ

i Xà, hai ch

nhà này đ

ng lo

i khùng cái gì a?

So

t…

Tiếng độừ phía xa vang lên ngày càng rõ ràng, Hàn tinh Yoochun thấy có động tĩnh liền đứng dậy, tập trung nhìn theo hướng Đại Xà đang nhìn, tất nhiên cũng chính là hướng phát ra tiếng động.RẦMMMM!!!!!_ Bạch Hổ?!

_ Junsu!!!

Hỏa thần Yunho cùng Hàn tinh Yoochun kinh ngạc đồng thời hô lên. Bạch Hổ sau khi bấờ phóng ra từ phía bụi cây mà họ chăm chú nhìn nãy giờ, đã lậức ngã rạp xuống, thậm chí còn vô tình nằm đè lên cả Junsu vừa từ trên lưng ngã theo.

_ X

y ra chuy

n gì th

ế

này??? – Changmin nóng v

i ch

y nhanh v

phía B

ch H

, giúp Hàn tinh và ph

thân nâng linh thú lên đ

lôi Junsu ra.

_ Jaejoong, Jaejoong đâu? – Trong khi Yoochun nghẹn ngào ôm chặươử đang mê man của mình thì Yunho cũng vô cùng gấp gáp nhìn quanh. Không thấy kẻ đó, kẻ đó không cùng trở về sao?!

Gruuu…

Bạch Hổ suy yếu nằm khẽ rên, mặc dù rất muốn đứng lên đi cứu chủ nhân, cơ mà trên người nó còn có vết thương, hơữa ban nãy cũng hít không ít khói trong động của Dược tinh.Khèeee~

Lúc này, Đ

i Xà b

ng nhiên t

cúi đ

u, hai m

t bé tí hi híp l

i thành m

t đ

ườ

ng, ti

ế

n sát đ

ế

n B

ch H

. Xáp l

i th

n nhau, hai linh thú b

t đ

u âm th

m trao đ

i ánh m

t.

Ây dà, từ khi nào cả linh thú của hai người cũng trở nên thân thiết thế này vậy? Changmin học theo Đại Xà híp mắt lại, chăm chú nhìn chằm chằm Bạch Hổ. Tiếc rằng nhóc con không thể hiểu nổểu Hổ đang cố truyền thông tin gì qua ánh mắt mà nó đang nhìn tiểu Xà nữa…

_ Nh

t đ

nh là có chuy

i, ta ph

i đi tìm Jaejoong!!

Yoochun thì đau lòng ôm nươử, hai linh thú thì mờ ám nhìn nhau, Changmin thì thích thú theo dõi hai linh thú, chỉ còn mỗi Hỏa thần Yunho như phát cuồng đứng nghiến răng ken két nói một mình, cả thân mình không biếừ khi nào đã phẫộ đến bùng lên lửa nóng.

Khèee!!!

Ngay khi Yunho chuẩịạo phát đếơi, Đại Xà vừa lúc cũng xong công việc của mình, hướng Yunho kêu lên mộếồi dứt khoát trườn nhanh người đi. Mà Bạch Hổ sau khi đem tất cả những gì muốn nói trao đổi với Đại Xà xong, cũng an tâm mà từừ nhắắt…

_ Hàn tinh, ng

ươ

đây nh

o v

n h

cho t

t!!

Hỏa thầước khi phóng người đuổi theo linh thú của mình vẫn còn cố ngoái lại dặn dò một câu.

_ H

…?!

Bóng Hỏa thần vừa khuất, Changmin đột nhiên giật mình đưa tay sờ lên cổ, lấy ra viên đá hình trái tim Thạch Thạch, nheo mắt nhìn, sau đó thì vừa ngồi vuốt lông Bạch Hổ vừa trầm ngâm suy nghĩ…

Cốức nâng lên mi mắặng trĩu của mình, Jaejoong mơ hồ quay đầu nhìn xung quanh. Vải đỏ giăng khắơi, màn đỏ, khăn trải bàn đỏ, nến đỏ, chăn gối đỏ, nhìn nhìn một chút, à, ngài cũng đang mặc y phục đỏ này.

.

.

.

_ Á!!! – T

i sao y ph

c l

màu tr

ng chuy

n sang màu đ

?! Kim th

n khi

ế

p đ

m mu

i d

y, tuy nhiên l

i phát hi

n thêm m

t v

n đ

nghiêm tr

ng khác: ngài không th

c

đ

ng đ

ượ

c!

Đúng, ngoài việc có thể đảắt xoay đầu, còn mởệng được nữa, thì tay chân và phần thân dưới hoàn toàn không thể nhúc nhích._ A… đạỹ nhân, ngươi đã tỉnh?

Trong lúc Kim th

n đang c

c dùng n

i l

c, phép thu

t cùng ý chí đ

i thoát b

n thân kh

ng thái b

t đ

ng trên thì m

ng nói đã vang lên. Không c

n nhìn cũng bi

ế

t, k

v

a nói chính là k

khi

ế

n ngài tr

nên nh

ư

th

ế

này _ D

ượ

c tinh!

_ Đạỹ nhân…

D

ượ

c tinh m

ng qu

c đi đ

ế

n bên gi

ườ

ng, nhìn khuôn m

t mĩ l

đ

ng lòng ng

ườ

i c

a Kim th

t cách thèm mu

n, cu

i cùng tay run run v

ươ

n ra kh

ch

m vào má ngài.

Phập!

_ Á!! – D

ượ

c tinh kêu lên m

t cách đau đ

n khi b

Jaejoong b

c

n cho m

t cái th

nh vào tay.

_ Tên yêu quái kia, đồến thái kia! – Kim thầợắt hung tợắng – Còn muốống thì đứng bao giờ thò tay chạm vào ta! Mau mau đem giải dược ra đây, nếu không…_ Thật dữ dằn… – Không thèm để ý đến thái độ gay gắt của đạỹ nhân trước mặt, Dược tinh vừa xoa xoa tay vừa lầầm, đứng suy nghĩ vài giây rồi lại đi vào bên trong lục đục làm gì đó.

_ Ch

ế

t!!

Nghiến răng uất hận nhìn tên kia rời đi, Jaejoong lạột lầữa thử cử động thân mình, và tất nhiên kết quả vẫn như cũ, không hề nhúc nhích!Dược tinh đi một lúc, đến khi trở về trên tay đã cầột chữ to cắằấy màu đỏ. Kim thần nheo mắt muốết chữ đó viết gì, cơ mà phải đến khi tên yêu kia dán xong cái chữ đó lên tường, thỏa mãn đứng sang một bên ngắm nhìn, thì Jaejoong mới nhận ra đó là chữ gì.Một chữ “Hỉ” đỏ chót, to đùng nằữa tường, vô cùng thích hợp với không khí ám muội cùng sắc đỏ chói mắt trong phòng hiệờ.Xong rồi! Kim thần khóc không ra nước mắt, xâu chuỗất cả các chi tiết lại cho ra một đáp ăn khiến ngài mới nghĩ qua đã thấy rợười…

Con yêu kia, không ph

i vì quá mê đ

c đ

p c

a ngài mà mu

n thành thân v

i ngài ch

?!

Không không không!!! Jaejoong ta đã có đ

ượ

ng đ

thành thân r

i!!

Tên hỏa đáng ghét kia, ngươi đang ở đâu?? Còn không mau đến cứu người!!!!!!!!!!!!!!!!!

END CHAP 25…

Nam nhân, cho dù có là ng

ườ

i l

nh lùng, nóng n

y, vui tính, ngây th

ơ

hay gian

x

o… m

t khi đã

trên gi

ườ

ng, thì đ

u là… DÃ THÚ!!!

CHAP 26

Máu

v

ế

t th

ươ

ng c

a B

ch H

nh

t su

đ

ng D

ượ

c tinh đ

ế

n ch

n h

i ngh

, vì v

y công vi

c tìm đ

ườ

ng c

a Đ

i Xà là vô cùng d

dàng và nhanh chóng. Đ

i Xà h

ướ

ng v

phía tr

ướ

c phóng vun vút, H

a th

n theo ngay sau v

a b

c l

a ph

ng ph

ng v

a g

t gao bám sát linh thú.

Hừ hừ hừ, ta đã biết mà! Kẻ đó không biết Dược tinh là một kẻ ham mê sắc đẹp thế nào sao? Mà lại cũng ngu ngốc không biếắc đẹp của mình có thể khiến kẻ nào nhìn vào cũng phải say đắm thế nào sao? Giờ thì hay rồi, Bạch Hổị thê thảm vậy chắc chắn kẻ đó chỉ có thê thảm hơn chứ không có kém. Tưởượng đến cảnh Jaejoong mềm nhũn nằm trên giường đểặc đôi tay bẩn thỉu của con yêu kia sờạng là hai mắt Hỏa thần lại tăng thêm vài phần sát khí. Giết, ngài thậự đang muốn dùng đao chém Dược tinh thành một vạảnh!!Soạt~

T

c đ

c

a Đ

i Xà b

ng d

ư

m d

n, sau thì ch

ch

m ch

ườ

n lên phía tr

ướ

c, t

a nh

ư

đang thăm dò cái gì đó. H

a th

ế

t linh thú c

a mình và B

ch H

ban nãy đã trao đ

i v

i nhau chuy

n gì đ

y, h

n đó chính là nguyên nhân khi

ế

t v

th

nh nh

ư

Kim th

n ph

ơ

i vào tay đ

ch. Vì v

y đ

không d

m lên v

ế

t xe đ

c

a Jaejoong, Yunho dù r

t ru

t v

n kiên nh

ướ

c theo sau Đ

i Xà.

Phìiii~

Thân thểơượt nhẵn bóng từừếần đến cửa động, nhẹ nhàng cúi đầu xuống, cái lưỡi nhỏ chẻ hai thè ra thụt vào liên tục phát ra tiếng “phì phì” khe khẽ._ Người lạ, người lạ í í í í í…

Đám cây c

nguy hi

c d

ướ

i c

a đ

ng v

a nheo nhéo kêu lên vài ti

ế

ng đã b

v

t hung d

c

a Đ

i Xà hù cho ré lên. Đã v

y linh thú còn há to mi

ng “khè” m

t h

ơ

i th

nh khi

ế

n lũ cây c

ch

ế

t khi

ế

p, không ng

p xu

ng đ

t x

u thì cũng run c

m c

p nép vào nhau, hoàn toàn quên m

t nhi

m v

ngăn c

ườ

i l

vào đ

ng. Yunho đ

ng sau th

y Đ

i Xà đang vô cùng t

p trung vào vi

c hù d

a đám cây c

kỳ quái kia, nóng lòng không ch

u n

i nên đã lách ng

ườ

i xông vào bên trong tr

ướ

c, v

i vàng lùng s

c t

ng ngóc ngách m

t mong tìm đ

ượ

c bóng hình ng

ườ

.

..

_ N

ươ

ng… n

ươ

, chúng ta u

ượ

u giao bôi…

D

ượ

c tinh m

t tay nâng chén r

ượ

u nh

đ

ế

n bên mi

ng Jaejoong, m

t tay bóp mi

ng ngài ép u

ng.

_ Phụt ~Jaejoong trừắt, đem tất cảượu vừa được đưa vào trong miệng phun sạch lên mặt Dược tinh.

_ Ng

ươ

i… ng

ươ

i!!!

D

ượ

c tinh t

c đ

ế

n đ

c

t, gi

ơ

tay mu

n đánh, nh

ư

ng l

i l

c bình tĩnh h

xu

ng. Không, đ

i v

nhân không th

đánh cũng không th

ng l

i. Cách đ

i x

duy nh

t chính là yêu th

ươ

ng, nh

nhàng yêu th

ươ

ng, điên cu

ng “yêu th

ươ

ng”

.

Híp mắt nhìn đạỹ nhân đang nằm thở phì phò vì tức giận trên giường, Dược tinh suy nghĩ một chút rồi lại xoay người vào phòng trong lục lọi._ Hỏng bét!

Jaejoong v

i hô to trong lòng khi th

y tên kia b

ư

ng ra m

t cái bình nh

không có n

p. Mùi th

ơ

m k

ỳ l

phát ra t

cái bình đ

y nhanh chóng t

n ra kh

p phòng, mà cái th

đó, không c

n nghĩ cũng bi

ế

t l

i là m

t lo

i d

ượ

c con yêu kia ch

ế

ra đ

đ

i phó v

i nh

nhân mà gã mang v

!

_ Đê ti

n, vô liêm s

…!!!

Kim thần khẽ lầầm, mím môi nhắắt đón chờựến đổi bên trong cơ thể mình sau khi bị hít phải mùi hương kia._ Nươử, thứ này không dành cho ngươ…

D

ượ

c tinh v

a n

c

ườ

i dâm đãng h

ướ

ng v

phía Kim th

n v

a cúi đ

u đ

ế

n cái bình nh

hít m

t h

ơ

i th

nh.

Jaejoong nhìn ánh m

t ngày càng t

i màu c

a gã, t

a nh

ư

đã ng

ra m

t chút.

_ Ngươi… – Jaejoong giật mình phát hiện ra giọng mình đã trở nên hơi run, nhất là khi kẻ kia đang ngày càng đếần ngài hơ._ Thứ dược này sẽ khiến cho ta, trước đây chỉ muốươột… – Dược tinh vừa đưa tay cởi y phục của mình vừa khàn khàn nói – …thì giờẽ muốươười…

_ …

_ Hay nói cách khác… – Bàn tay gã v

ươ

n lên phía tr

ướ

c n

m vào gáy Jaejoong, bóp ch

t nó khi

ế

n ngài hoa m

t vì đau – …nó s

cho ta s

c m

nh và s

điên cu

ng… đ

có th

có đ

ượ

c ng

ươ

Chỉ thông qua hơi thởồng đậm đang phả vào mặt cùng lực ép sau gáy mà gã dùng để khống chế ngài, Jaejoong cũng đại khái biết được sức mạnh của Dược tinh đúng là đang tăng lên khá nhiều. Là vì cái gì? Chẳng nhẽ đúng là do mùi thơấy sao? Chỉ cần có tâm tư chiếm hữu, lậức sẽ được tiếp thêm sức mạnh và sự khát khao gấội, để có thể thực hiện ham muốn chiếm hữu đó. Bởi vì Jaejoong vốn không thèm khát gì gã, thế nên loại dược này mới không có tác dụng với ngài…Loại dược đáng sợ… Kim thần nhíu chặt đôi mày nhìn tên kia lần mò cởi quần áo mình, âm thầm cảm thán năng lực của Dược tinh, cảm thán xong thì nội tâm bắt đầu gào thét…

Jung Yunho!! H

a th

n th

i tha, tên l

a b

t tài, đ

u g

vô d

ng, ng

ườ

i th

ươ

ng cũng không b

o v

i, ng

ườ

i th

c không x

ng làm nam nhân, l

i còn th

n thánh m

nh nh

t cái gì? Có gi

i thì đ

ế

n đây c

u ta đi, n

ế

u ng

ươ

i dám đ

ế

n mu

n, ta đây s

R

MMMM…

Tiếng độầầm phía bên ngoài nhanh chóng cắt đứạch suy nghĩ của Kim thần, đồng thời cũng làm gián đoạn hành động nóng vội của Dược tinh. Gã vốn không định buông tha cho đạỹ nhân đã được cởần hết quần áo thế này, nhưng mà một loạt âm thanh phá hoại vang lên từ ngoài vào khiến cho Dược tinh hiểu được, nếu gã còn không mau ra giải quyết, hang động này sẽị tên trời đánh đang đậầầm ngoài kia phá sậất. Vậy là Dược tinh mang theo sự phẫộ đến điên người, vừa chỉnh lại quần áo vừa bước ra, miệng thì không ngừng chửầm lên!Kim thần Jaejoong đang nằất động trên giường lậức thở phào nhẹ nhõm. Hừ, may là ngươi đến kịp. Hoàn hảo, rượu chưa uống, cái gì cũng chưa làm, Hỏa thầươi vẫn còn cơ hội…

V

y là trong khi Kim th

n yên tâm n

m ch

cho đ

ế

n khi s

c m

nh đ

ượ

c khôi ph

c, thì

bên ngoài l

i di

n ra m

t cu

c chi

ế

n h

ế

c ác li

a H

a th

n và D

ượ

c tinh. Ph

ế

ng, hai nam nhân này hi

c

ườ

i đ

u mang đ

y sát khi. D

ượ

c tinh thì kh

i nói r

i, tay ch

còn c

n th

c hi

n vài ba đ

ng tác n

a là có th

c ti

ế

p dùng môi th

ưở

ng th

c b

a ăn th

nh so

n kia, v

y mà gi

l

i ph

i ra đây giao đ

u v

i tên thô k

ch này! Còn H

a th

n l

i càng không ph

i nói nhi

u, m

t th

y con yêu kia y ph

c x

c x

ch, v

t đ

y luy

ế

ế

c ra ti

ế

p đón mình, c

ườ

i c

th

ế

phun ra sát khí đáng s

.

H

a th

n ph

cùng v

i D

ượ

c tinh đang nh

ư

ườ

i ch

ế

t đói b

c

ướ

ế

ng ăn, tr

n chi

ế

n v

y mà hóa ra cân s

c, dây d

ư

a mãi cho đ

ế

n khi Kim th

n đã có th

nhúc nhích m

t chút r

i mà v

n ch

ư

a xong. Cu

i cùng H

a th

o phát, vung H

a Mã Đao tung ra m

t vòng l

a không l

n không nh

, nh

ư

ng đ

đ

khi

ế

n D

ượ

c tinh loay hoay không cách nào thoát ra kh

n l

a hung hãn đang bao vây mình. Tuy r

ng ch

ư

a tr

c ti

ế

p h

c đ

i th

, th

ế

nh

ư

ng hi

H

a th

n nóng ru

t l

i, đâu qu

n đ

ượ

c nhi

u nh

ư

v

y, kh

ng ch

ế

xong D

ượ

c tinh là l

c ch

y vào phòng tìm k

đó ngay.

_ Jaejoong!!_ Yunho~~~

Thoát r

i, thoát r

i, Kim th

n trong lòng nh

ư

hoa, th

thoát kh

i ki

ế

n kh

n khi

ế

p này r

i!

_ Con yêu ch

ế

t đó… – H

a th

n v

a đ

Kim th

n lên m

c l

i y ph

c, v

a căm h

n nghi

ế

n răng ken két – Ta ph

ế

t gã!!

_ Không được! – Kim thần cảườềặt dựa vào lòng Hỏa thần, để tên đó chỉnh lại quần áo cho mình, nghiêm giọng nói – Không được đụng vào con yêu đó, nó phải để ta giải quyết!!_ Được!

Có th

th

y r

ng oán h

n c

a Jaejoong đ

i v

i D

ượ

c tinh ch

có h

ơ

n ch

không có kém n

i căm t

c trong lòng Yunho, v

y nên ngài g

t đ

u nh

ườ

ng nh

n, t

p trung v

ơ

qu

n áo l

c vào cho Jaejoong.

Da th

n, môi th

ng, eo th

t nh

… trông th

c ngon mi

ng…

Không! Không! Không! Hỏa thầật mình khi bản thân vừa có những ý nghĩ rất đáng sợ vớười trong lòng. Vì cái gì… lúc này, ham muốn đó… lại mãnh liệt như vậy?_ A! – Đột nhiên Jaejoong kêu lên mộếng, đoạẩặởắt nhìn Yunho.

_ Sao… sao v

y? – Ai đó l

c ch

t d

.

_ Ng

ươ

i dám s

mông ta! – Hung d

t.

_ Cái gì?! Ai sờươi! – Lậức chối đây đẩy – Ta là đang mặc áo ngoài cho ngươi, thấy không?!_ Hừ… – Jaejoong bất mãn hừ lạnh mộếng, mắt đảo qua, đột nhiên nhìn thấy một thứ. Nghĩ nghĩ, lạươắt nhìn chằm chằm vào Yunho.

_ L

i gì n

a? – H

a th

n bu

c, l

n này ngài ch

ư

a có s

cái gì a.

_ Yunho… ng

ươ

i… không th

y c

ơ

th

có gì khác l

sao?

_ Khác lạ?! – Hỏa thần nheo mắt nhìn Kim thần, quả quyết lắc đầu – Không có gì khác lạ hết!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top