Chương 6: Bị phát hiện ( H+ )
Mặt trời đã lên đỉnh đầu, ánh nắng len lỏi chiếu qua khe rèm cửa sổ. Tiếng chuông điện thoại reo lên làm cả hai nhíu mày, Yin với lấy chiếc điện thoại trong mơ màng mà nhấc máy
" Dạ mẹ " Đầu dây bên kia khựng lại vài giây mới vội vàng đáp lại
" Yin hả con? " Giọng nói vang lên làm Yin giật nảy người, luống cuống xem lại chiếc điện thoạt trên tay. Thầm chửi thề sao có thể bất cẩn như vậy
" Dạ...dạ...P'War còn đang ngủ ạ. Để con gọi anh ấy dậy " Nhìn bé mèo nhỏ của anh nhíu mày vì tiếng nói chuyện ồn ào của mình nhưng bất chợt dụi mình vào người cậu hơn. Anh cứ thế vẫn tiếp tục ngủ, còn cậu tay đã ướt đậm mồ hôi rồi đây. Nhưng điều làm Yin bất ngờ là mẹ War lại không có chút xíu khó chịu nào, lại còn mời Yin sang ăn tối cùng gia đình. Yin cũng tính từ chối vì ngại ba anh ấy nhưng mẹ như hiểu vấn đề nên đã nói rằng ba War đi công tác về không kịp. Vậy nên chẳng có lý do gì để Yin từ chối cả.
Quay về với chàng trai đang nằm gọi trong vòng tay của mình thôi, đến lúc ngủ mà cũng toát ra vẻ đanh đá tinh nghịch nữa. Yin véo chiếc má mochi đang phập phồng kia, không quá mạnh nhưng có lẽ cảm nhận được có vật tác dụng lên nó nên làm anh cau mày.
" Dậy thôi, mẹ gọi về nhà ăn cơm đấy "
Nghe đến mẹ War khó khăn ngước mắt lên nhìn Yin dò hỏi. Yin kể đầu đuôi câu chuyện xong anh cũng thấy kỳ lạ, hay mẹ đã biết chuyện của hai đứa rồi nhỉ?
Chiếc xe dừng tại của nhà quen thuộc, mẹ vốn đợi cửa nên rất nhanh cửa đã được mở ra. Yin chào mẹ rồi đưa mẹ túi giấy đang cầm trên tay
" Con nghe P'War nói dạo này công việc mẹ hơi nhiều nên con có mua chút sâm gửi mẹ ạ "
" Ôi qua chơi là mẹ vui rồi, còn quà cáp nữa. Mẹ cảm ơn nhé "
Chị và em gái War vẫn chưa đi làm về, thấy được mẹ đang chuẩn bị đồ ăn còn dở nên Yin chủ động muốn phụ một tay. War cũng thuận miệng " khoe " một chút tay nghề của Yin với mẹ, vậy là mẹ đồng ý ngay cho Yin nấu súp. Trước giờ rất ít khi nghe War khen ai, nhưng cậu nhóc này lại làm con trai mẹ nói ra những lời khen ngợi với đôi mắt lấp lánh ấy thì hẳn là không tầm thường rồi.
Vậy là War lặt rau, Yin nấu súp, còn lại những món phức tạp thì mẹ tự làm. Cũng như mỗi khi, nêm nếm xong lại đem sang cho anh thử xem ok chưa, phần là thói quen và phần là Yin muốn nấu theo khẩu vị của gia đình War.
" Ừm, ngon lắm. Chỉ có sau mẹ thôi đấy "
" Vậy là đã đủ tiêu chuẩn làm rể nhà Ratsameerat chưa ạ? "
Yin cúi sát mặt mình đối mặt với War, làm anh vừa ngượng vừa sợ bị mẹ nhìn thấy liền đấm nhẹ vào ngực Yin một cái rồi đẩy cậu ra. Nhưng cả hai đều không hay biết rằng từng lời nói kèm hành động đã bị mẹ nhìn thấy hết cả rồi. Bất giác bà mỉm cười, chưa bao giờ thấy War lại cười tươi với người khác như vậy. Vì là đứa con trai duy nhất của gia đình nên War luôn mang trong mình trọng trách gánh vác gia đình cùng ba, nhưng khoảnh khắc này cho bà thấy War cũng cần một người bao bọc che chở. Bà tin vào đôi mắt ôn nhu ấy khi Yin nhìn War, những hành động tuy nhỏ nhặt nhưng đầy sự nuông chiều ấy có thể đem lại cảm xúc mà War cần.
Đồ ăn đã được dọn đầy bàn, chị và em gái War cũng kịp về đúng lúc. Thực hiện xong nghi thức sinh nhật thì đến lúc tặng quà, cái War bất ngờ là Yin cũng có quà cho mình. Chẳng phải tối qua Yin đã tặng nhẫn cho mình rồi sao?
" Nào mẹ xin thử tay nghề của Yin trước nha "
" Con không biết có hợp khẩu vị của nhà mình không nữa, P'War nói không ngon bằng mẹ nấu đấy ạ " Yin vừa nói vừa liếc sang nhìn anh ý trêu ghẹo
" ừm, ngon đấy. Đẹp trai, giỏi giang lại còn biết nấu ăn nữa. Ai lấy được con là có phước lắm đó nha "
Nghe xong lời mẹ khen Yin nhìn War đầy đắc ý, thầm nghĩ " vậy mà con cua con trai mẹ rõ lâu ". Bữa tiệc kết thúc cũng đã gần 2h chiều, Yin phụ dọn dẹp nhưng chị và em War bảo không cần đâu vì lúc nãy Yin đã giúp mẹ nấu ăn rồi.
Ra phòng khách thì không thấy War đâu, lên phòng cũng không thấy. Yin tính đi ra sân ngoài thì nghe được giọng mẹ và War đang nói chuyện.
" Hai đứa làm gì mẹ không cấm, cảm xúc của con, hạnh phúc cũng là của con. Nhưng chuyện này không dễ dàng như hai đứa nghĩ đâu, nên làm gì cũng phải cẩn thận một chút. Như ba con cũng cần thời gian để chấp nhận chuyện này "
" Dạ con hiểu rồi "
Hoá ra cả ba và mẹ anh đều biết chuyện của cả hai. Cũng đúng thôi, như gia đình cậu cũng vậy mà, chẳng cần phải nói ra thì họ đều đã biết cả rồi vì vốn dĩ họ là người sinh ra và nuôi mình lớn lên mà. Việc nhận ra mình đối xử với một ai đó kiểu anh em hay người quan trọng chả lý nào lại qua mặt được họ cả. Chỉ là gia đình Yin thì mọi người đều ủng hộ, nhưng War thì lại khác. Ba anh làm nghề kinh doanh, việc này mà lộ ra thì ít nhiều cũng tai tiếng và ảnh hưởng đến công việc của ông ấy, kèm theo việc War là đứa con trai duy nhất của gia đình. Đáng ra phải là người kế thừa công việc của ông, nhưng đến việc lấy vợ sinh con cũng không thể thì chắc chắn ông ấy đã rất sốc.
Chuyện hôm nay cả Yin và War đều không ai nhắc đến, Yin vì câu nói của mẹ War mà mỗi khi ra ngoài đều rất cẩn thận. Đến mức War cảm nhận Yin đang né tránh mình, không còn quan tâm mình như trước nữa. Gần đây Yin lại thường xuyên ra ngoài, có hôm tận 2-3h sáng mới về.
Hôm nay là đêm cuối tập luyện cho fanmeeting sinh nhật anh, chỉ còn 2 ngày nữa là đến ngày rồi. Nhưng War chẳng thể nào tập trung được, cô Net thấy vậy liền nhắn tin cho Yin.
" Có người nhớ bồ rồi đây này " kèm tấm hình War đang ngồi suy tư điều gì đó với gương mặt chẳng mấy cảm xúc. Thấy được tin nhắn Yin tranh thủ về sớm để đến đón anh, gần đây cậu hơi vô tâm rồi.
Kết thúc buổi tập cũng đã 1h sáng, War mệt mỏi trên vai vẫn mang theo chiếc balo đen quen thuộc ấy. Bỗng chốc mặt hớn hở khi nhìn thấy người đứng trước mặt mình, rồi lại chuyển sang mếu máo sắp khóc đến nơi rồi
" Mệt lắm hả? " Ôm chàng trai nhỏ bé vào lòng, tay xoa đầu đầy cưng chiều. Anh chẳng nói nên lời chỉ gật gật trong vòng tay của cậu.
Trên đường về War cứ quay sang nhìn Yin rồi suy nghĩ gì đó rất đăm chiêu. Bỗng nhiên tay War không yên phận, đặt lên đùi Yin vuốt ve. Yin rùng mình nhìn sang War khó hiểu, nhưng nhận lại là gương mặt đầy thách thức của anh. Bé mèo lại làm loạn rồi. Yin đang cố gắng tập trung lái xe, nhưng bàn tay ấy chưa một giây nào có ý định dừng lại. War thầm nghĩ " để coi mày gồng được bao lâu " rồi cười nhẹ một nụ cười đắc ý.
Bàn tay rần mò lên cao hơn, Yin chụp lấy bàn tay đang nghịch ấy trước khi nó do chuyển xuống giữa hai đùi của mình.
" Ter, để yên em lái xe " Yin cố giữ bình tĩnh để lái xe về nhà nhanh nhất có thể. War biết Yin không dám làm gì mình ở ngoài đường nên mới dám trêu ghẹo như vậy. Yin hiểu là anh đang cố tình chứ thử về đến nhà xem còn dám làm loạn thế này không.
Đường về nhà hôm nay sau dài thế này, War vẫn chưa chịu dừng hành động vuốt ve của mình nữa. Yin sắp chịu hết nổi rồi, tay nắm vào vô lăng xe cứng ngắt. Như thấy được hơi thở khó khăn của Yin, War càng muốn trêu ghẹo. Ghé sát tai Yin thì tầm " Em nghĩ là em kiềm chế được hả? "
" Chết tiệt " Yin thắng gấp, một tay cố định vô lăng, một tay đỡ lấy người anh để không bị ngã về phía trước. War chưa kịp định hình thì Yin một tay hạ thấp ghế xuống, tay đẩy anh nằm ngã lên ghế không một động tác thừa
" Wanarat, anh là đang thách thức em đúng không? "
Yin như con hổ bị bỏ đói cả tháng vồ đến mà nuốt chửng con mồi. Cũng đúng thôi, cũng cả tuần rồi cả hai đều bận, đến việc đi ăn cùng nhau còn khó nói gì đến việc giường chiếu.
War còn chưa hoàn hồn sau cú thắng gấp của Yin thì liền bị tấn công vồ vập. Anh chỉ muốn trêu ghẹo cậu vì gần đây cậu không có nhiều thời gian dành cho anh thôi. Không ngờ chính cậu nói sẽ không làm gì ngoài đường, cũng là cậu nói ra ngoài nên cẩn thận vậy mà lúc này chính cậu tự phá luật.
Dưới ánh đèn đường xuyên qua ô cửa cửa kính, tuy không thấy rõ được bên trong nhưng có thể cảm nhận được mùi tình ái. War hốt hoảng ngăn lại khi thấy Yin chuẩn bị cởi áo mình
" Yin, anh...umh " Lời chưa kịp nói ra đã bị Yin nuốt lấy, bàn tay đã bị Yin để lên đỉnh đầu.
" Anh phải chịu trách nhiệm khi đã đánh thức nó "
Nhanh tay trút bỏ lớp áo vướng víu ấy, Yin há miệng ngậm lấy ngực War làm War không kìm được mà rên lên. Cậu liếm mút từng tất da thịt của anh, lấy áo làm gối tránh để đầu anh bị đau. Tay còn lại bắt đầu lần mò xuống dưới, tháo bỏ nút quần tây đen trên người anh. War ngăn lại
" Yin...về nhà được không? " Đôi mắt long lanh nhìn Yin mà nài nỉ
" Sao lúc đầu anh làm, không nghĩ đến hậu quả này hả khun War? Anh nghĩ giờ em kiềm chế để về đến nhà được sao? " Bỏ ngoài tai lời nài nỉ của anh, Yin hoàn thành nhiệm vụ cởi bỏ lớp quần trên người War rồi nhanh chóng giải thoát cho chính mình.
Là do không gian chật hay do lâu rồi chỗ đó của anh không " hoạt động " mà bây giờ lại chật thế này, dù cho Yin đã bôi rất nhiều bôi trơn vào rồi.
" Anh chặt quá " Yin đè nén ham muốn, tay ôm eo War từ từ chuyển động. Yin bị ép đến sắp gãy đôi rồi, cảm giác vừa tê vừa ngứa. Thật khó chịu. Yin nhướn người ngậm lấy môi War mà ngấu nghiến, vừa xoa dịu giúp anh thả lỏng vừa tranh cơ hội anh không để ý mà thúc mạnh vào khiến War giật nảy người mà rên lên. Yin nâng mông bắt đầu chuyển động, cự vật vùi vào càng lúc càng sâu, càng nhanh và càng mạnh. Cảm giác như mỗi lần thúc đẩy là những lần chiếc xe rung lắc theo như sóng biển vậy.
Trong xe nóng bừng lên, lưng Yin xuất hiện những giọt máu do người nằm dưới gây ra. Nhưng giây phút này, cảm giác sung sướng đã chiến thắng cái đau trên lưng mình rồi.
Cuộc ân ái không biết kéo dài bao lâu, chỉ biết là người nằm dưới hiện tại đã bủng rủng hết cả người, còn người ở trên vẫn điên cuồng luân hoàn toạ thành tiếng phành phạch ngày một lớn hơn. Yin chạy gấp rút, thúc một cái thật sâu vào rồi bắn hết tinh dịch vào bên trong. Cảm nhận được chất lỏng ấm nóng bên trong mình, War ưỡng người đón nhận nó cùng tiếng rên ưm ữm.
——————————————-
Hé lo tui đã trở lại rồi nè, mọi người đọc fic thấy thích thì bình cho cho tui nha. Còn cảm thấy chỗ nào chưa ok có thể góp ý cho tui nè. Cảm ơn và xin lỗi vì để mọi người đợi lâu nhó~🙏
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top