Chap 4

Đáp lại anh là sự im lặng. Im lặng đến đáng sợ. Anh đành ngồi xuống bên cạnh cô. Một lúc lâu, anh lại lên tiếng, phá vỡ bầu không khí đáng sợ này.

- Em không nói được à?

Anh thắc mắc. Em ấy không trả lời anh, vậy thì có lẽ em ấy bị câm, không nói được.

- Ngắm cảnh.

Cô nhàn nhạt trả lời. Chàng trai này thật kì lạ, không lẽ sở thích của anh là làm phiền người khác?

Anh nhìn cô gái trước mặt. Cô gái này thật lạ, khác với những người anh gặp qua. Một cô gái với vẻ đẹp kì lạ... Không kiêu kì, chảnh choẹ, mà đơn giản là thích tự tạo cho mình những khoảng trống yên lặng.

- Anh là ai?

Đang chìm đắng vào những suy nghĩ viển vông về cô gái này, anh đột nhiên nghe cô hỏi, đờ người ra. Cuối cùng cô cũng chịu nói chuyện với anh, xem ra anh cũng còn ngon chán, chưa bị "ế".

- Ở đây mà không biết anh sao? Chắc em là con người, không phải ma cà rồng...

Cô lại im lặng, quay sang nhìn anh. Anh ta là ai? Tại sao lại không muốn cho cô biết? Thôi thì khỏi vậy, người ta không muốn thì cô cũng không ép.

- Không cần nhìn anh như thế! Anh là James, James Austin. Em rất lạnh lùng đấy, cô bé ạ. Giờ anh phải đi rồi, chúng ta sẽ còn gặp lại nhau...

Anh lặng lẽ đứng dậy, bước về dãy nhà phía Đông. Còn lại một mình cô, quang cảnh yên ắng. Dễ chịu. Cô cũng không quan tâm tới anh lắm, cũng là ma cà rồng cả thôi, có khác gì nhau đâu. Sinh vật máu lạnh, thích giết người làm trò vui, hút máu để sinh tồn. Ngồi hoài cũng chán, cô định quay về. Vừa đi, cô vừa suy nghĩ miên man về chàng trai lạ mặt mới gặp, về hắn, về ma cà rồng, về việc bị bắt cóc, về cả những cảm xúc kì lạ đang dần dần phát sinh, và tại sao hắn không giết cô mà giữ cô lại làm đồ chơi cho mình. Kệ, miễn không chết là được.

Đang tập trung tư tưởng thì cô va phải một người. Chất giọng trầm xen lẫn một chút gấp gáp cất lên.

- Này, ta đã dặn em ở trong phòng rồi, tại sao em lại trốn ta chạy lung tung thế?

Là hắn. Người đang nhìn cô bằng đôi mắt giận dữ, có một vài tia lo lắng ở đáy mắt. Không lẽ hắn tìm cô nãy giờ sao?

- Anh đã bảo tôi phải ở trong phòng sao?

Cô hờ hững đáp lại. Ờ mà suy nghĩ lại thì cô cũng đúng, hắn đã dặn đâu mà...

- Thôi, em đi theo ta. Đây không phải nơi em có thể tự do đi lại. Nên nhớ, em chỉ là thức ăn ta mang từ thế giới bên kia về thôi... Không hơn không kém.

Cô không nói gì. Chẳng phải là người rõ nhất hàm ý trong câu nói của hắn sao? Xem cô như một món ăn? Tại sao bản thân lại khó chịu khi nghe hắn nói thế? Cô cũng là con người mà, có suy nghĩ, tư duy, đâu có phải là món đồ ăn hắn nhặt ngoài đường về. Cô mặc kệ, để yên cho hắn nắm tay mình đi ngược dãy hành lang cấm. Đi đến đâu cũng được, cô cũng không để tâm lắm. Hắn thực sự bất ngờ với cô gái bên cạnh, cô rất thờ ơ, không quan tâm đến cuộc sống xung quanh, như không có mục đích sống rõ ràng. Một cô gái kì lạ, kì lạ nhưng hấp dẫn. Trong đầu hắn bây giờ toàn ý nghĩ thú vị, còn rất nhiều thứ hắn không biết về cô gái này, xem ra phải tìm hiểu thật kĩ. Nhếch môi, hắn đưa mắt về phía cô.

- Hôm nay là lễ Trưởng thành của Vương quốc. Ta muốn em đi cùng ta... Tối nay.

Cô gật đầu thay cho câu trả lời. Cũng hơi chán, thôi thì nên đi theo hắn xem buổi lễ cho vui, dù gì cũng đỡ chán hơn đi lòng vòng, bỏ mặc những xúc cảm đang dần xuất hiện ở góc tim. Nhỏ thôi, nhưng ngày càng lan rộng.

-----------------------------------------

Bãi tha ma bỏ hoang sau lâu đài. Đây là nơi các ma cà rồng xử những vampire cấp E không thể kiểm soát được mình. Máu cũ đè lấp máu mới mới, bốc mùi tanh tưởi. Ghê tởm. Yên ắng. Nhưng hôm nay sẽ không như vậy đâu, sẽ có trò vui làm náo loạn nơi này...

Trời tối. Từng đợt gió lạnh thổi ngang, khiến cô khẽ rùng mình. Ớn lạnh.

12 giờ. Cuối cùng cũng tới, lễ trưởng thành.

Những vampire tham gia lễ trưởng thành đều đã có mặt. Ngày hôm nay thật đông vui. Chật kín.

Hắn đang ngồi trên một chiếc ghế chạm khắc tinh xảo hình rồng, đặt chễm chệ trên một cái bục cao. Cô hiện giờ đang nằm trong lòng hắn, có giẫy dụa cách mấy cũng không thoát được, nên đành nằm im như một chú mèo con ngoan ngoãn. Thôi kệ, cứ xem thử, coi như coi phim miễn phí vậy. Hắn rất thoả mãn, kéo cô vào lòng, không quên hạ lệnh.

- Các vampire tham gia, hai người một cặp. Survive game, sau thời gian quy định - 30 phút - cặp nào còn sống, xem như vượt qua...

Tất cả đều trong tình trạng bất ngờ. Dễ thế ư? Hắn cười khẩy.

- Ta quên mất rằng hôm nay chúng ta sẽ có những thử thách đặc biệt...

Vừa dứt lời, hắn vung tay lên cao. Lập tức, từ dưới đất, những con zombie gớm ghiếc chui lên. Nhớp nháp. Nhầy nhụa. Đôi mắt lồi hẳn ra ngoài, tay chân xiêu vẹo, bước đi lững chững. Có những con còn lồi cả xương sống, lồng ngực, thậm chí còn không có đầu. Bộ xương hoàn toàn mục rữa, ánh mắt khát máu nhìn những con mồi ngon trước mặt, không ngừng tiến tới. Những con người không luân hồi chuyển kiếp được, với mối thù sâu đậm, ồ ạt vào những vampire đang đứng. Thật thú vị, hắn nhếch môi.

- Chúc các ngươi may mắn. Bắt đầu cuộc chơi nào~

Tức thì, những ma cà rồng hăng máu bay vào chém giết quyết liệt. 30 phút. Phải sống sót.

Hắn nhìn cô đang cuộn tròn như mèo con trong lòng mình, bắt gặp ánh nhìn thú vị của cô, hắn cất tiếng hỏi.

- Em không sợ à, như những người khác...

- Không.

Chưa cho hắn nói hết câu, cô đã đáp lại. Sợ à? Cô còn có loại cảm xúc này hay sao, sau khi chứng kiến em gái cô mất tích mà không làm được gì, sau khi bị bắt cóc mà không có khả năng phản ứng. Vậy sợ để làm gì?

Ánh mắt mơ màng nhìn xung quanh. Thật chán. Bỗng một thân ảnh có phần quen thuộc đập vào mắt cô. Quen thuộc đến ngỡ ngàng.

------------------------------------------

Chắc hẳn có nhiều bạn đang thắc mắc về cấp của các loài ma cà rồng trong Shadow của mình.
Mình xin giải thích:

Cấp A: Vam thuần chủng, là những vam thuộc các tộc cổ. Có thể đọc được suy nghĩ của người khác ( nhưng rất hạn chế), không sợ ánh sáng, bay, sử dụng được phép thuật ( ít thôi :v, không giống phù thuỷ), tự liền vết thương,...

Cấp B: Vam quý tộc, hay vam có dòng máu lai giữa quý tộc và thường. Có khả năng bay ( thấp thôi), da sẽ phồng đỏ khi tiếp xúc với ánh sáng,...

Cấp C: Vam thường, không sỡ hữu sức mạnh riêng của bản thân. Không thể tiếp xúc với ánh sáng lâu.

Cấp E: Con người bị vam cắn biến thành, không thể kiểm soát cơn thèm máu của mình, hay do vam cấp C thoái cấp xuống. Đây là loại Vam thấp kém nhất, chuyên săn người để thoã mãn cơn thèm máu của bản thân. Không tiếp xúc với ánh sáng được.

Lễ trưởng thành ở trên là của vam cấp B và C, 100 năm tổ chức một lần.

Thanks các bạn đã ủng hộ cho mình😘

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top