• ghen •


Trong khu phố đang ngủ yên bình, không gian tĩnh mịch trải dài trên những căn nhà nhỏ. Nhưng ở một ngôi nhà nào đó cuối phố, tình cảnh không được yên bình cho lắm. Cụ thể là nhà này đã một giờ sáng vẫn tối đèn bình thường nhưng chẳng ai trong nhà ngủ nghê gì.

_LEE SEOKMIN ƠI MỞ CỬA ĐI EM !!!

Tiếng hét của Jeon Wonwoo vang vọng cả căn nhà nhưng chẳng tác động được người bên trong - Lee Seokmin vẫn an tĩnh đắp chăn đi ngủ ngon lành. Trong nhất thời Wonwoo quên mất phòng họ là phòng cách âm cơ mà.

Tình trạng anh đã ở ngoài kêu cửa gần nửa tiếng nhưng chẳng có động tĩnh gì. Tất nhiên anh cũng đã spam máy em người yêu mình một cách kịch liệt, ba mươi tám cuộc gọi nhỡ và hai mươi lăm tin nhắn nhưng cậu không trả lời bất cứ cái nào. Họ Jeon tuyệt vọng trầm tư trên chiếc sofa - nơi mà anh chưa từng nghĩ sẽ tìm đến vào buổi tối. Anh cứ thế ngồi chờ đến sáng khi cậu thức dậy rồi anh mới được vào phòng ngủ.

Điều buồn đời nhất của Jeon Wonwoo chính là khoảnh khắc bị Lee Seokmin bơ đẹp. Cậu vừa mở cửa thấy anh ngồi trên sofa với hai mắt thâm đen cũng không nói gì, lơ đi rồi vào trong bếp. Anh trằn trọc lại không ngủ được, vào trong bếp thì không thấy cậu đâu, phát hiện đôi giày mới biết Seokmin đã ra ngoài rồi.

Nằm thẩn thờ trên giường ngẫm nghĩ về cuộc đời, anh không biết vì sao em người yêu đột nhiên giận lẫy mình như thế. Tối qua anh về cũng khoá cửa phòng, sáng nay lại lơ anh, đột nhiên điện thoại reo lên cuộc gọi từ bạn của Seokmin - Myungho.

_Alo anh ơi

_Alo Myungho

_Anh vẫn chưa xin lỗi thằng Min hả ? Sáng nay em thấy mặt nó vẫn lạnh vậy

_Xin lỗi ? Xin lỗi Minnie về gì em ?

_Anh chưa biết gì hả ?

_Anh chưa biết

Myungho vội vàng kể cho Wonwoo nghe về câu chuyện ngày hôm qua. Sáng đó anh có hẹn với một cô gái ở tiệm coffee. Đó là cô bạn học cũ của anh có chuyện buồn cần lời khuyên, lúc cuối tạm biệt cô ấy mới ôm anh một cái để thấy an ủi hơn. Không may bị Myungho và Seokmin thấy được. Họ Jeon nghe thế liền nói em họ Seo dụ cậu về rồi cúp máy.

Myungho ở bên kia đang đi chơi với Seokmin thì lấy cớ có việc bận ở công ty phải chạy về gấp để giải quyết. Cậu định gọi cho Mingyu thì sực nhớ y đã đi Daegu một tuần trước vẫn chưa về. Buồn chán với không khí đi một mình, Seokmin đành phải đi bộ về nhà, đi ngang tiệm nước không quên mua về một cốc latte để uống.

Vừa đóng cửa nhà lại, quay vào trong đã thấy Wonwoo đứng chờ sẵn. Seokmin định lơ đi thì bị con người kia ôm chặt lại vùng vẫy cũng không buông.

_Wonu hiong buông ra, anh đi mà ôm cái chị hôm qua ấy, đừng có ôm em

_Minnie à, bảo bối nhỏ cho anh xin lỗi, cô gái đó là bạn học cũ của anh thôi, em biết anh chỉ yêu em mà

_Có điên mới tin anh, buông em raaa

Hết cách anh đành nhấc bổng luôn em người yêu đến sofa ngồi xuống mà ôm cậu trong lòng nhỏ nhẹ.

_Bảo bối, tin anh đi mà, anh với cô gái đó không có gì đâu, cô ấy có chuyện buồn cần lời khuyên, lúc ôm chỉ là tạm biệt nhau thôi, có tin nhắn này không tin anh cho em xem

_Em ...

_Bé yêu ơi tin anh đi mà

Wonwoo dụi dụi vào hõm cổ em người yêu làm nũng, chẳng mấy khi anh làm thế với cậu đâu, tay còn ôm chặt bảo bảo trong lòng năn nỉ.

_Anh có làm bánh gạo kim chi cho em, có bánh mật ong nữa, anh cũng dọn nhà sạch sẽ rồi, đừng giận anh nữa mà bé yêu ơi

_Ai là bé yêu gì của anh chứ ? Em không có giận anh đâu, chỉ là ... em thấy anh ôm chị ấy

_Bé yêu ơi không có đâu, là chị ta ôm anh mà, em cũng biết anh nhát gái như thế sao ôm người ta được, anh chỉ ôm mỗi em bé thôi

Hành động đi kèm với lời nói, Wonwoo vẫn ôm trọn cậu trong lòng mà yêu thương, còn bobo lên má bé con một cái nữa, hai cái bánh bao trên mặt cậu đỏ lên hết rồi kìa.

_Thì ... thì ai biết được anh, em tin lần này thôi lần sau em không tin nữa đâu

_Anh biết rồi sẽ không có lần sau đâu, cả đời anh chỉ có em

Rồi Wonwoo ẵm em người yêu đi ăn dù con người ta ngại đỏ mặt hết lên rồi. Lát sau cậu ra sofa nghỉ một chút để lát còn đi làm, anh thì xách cả chiếc laptop ra ngồi cạnh cậu làm việc. Họ Jeon đang gõ tài liệu chợt quay sang họ Lee đang nằm xem phim, với tay bẹo bẹo chiếc má phính như xả stress.

_Minnie à, nãy em nói khi nhìn thấy anh với chị kia ôm em thấy thế nào ?

Seokmin đang coi phim vui vẻ chợt nhìn lên người đang xoa mặt mình lườm một cái cọc lóc.

_Khó chịu, khó chịu, rất khó chịu

_Vậy là ... em đang ghen hả ?

_Ai thèm ghen ? Ai ghen vì đồ mặt dày nhà anh chứ ?

Phát hiện em bé đang bắt đầu giận liền để laptop xuống đặt đầu cậu lên đùi mình, hôn nhẹ lên trán rồi xoa mái tóc dỗ dành.

_Bé yêu ơi đừng giận mà, anh chỉ hỏi vậy thôi

_Anh mà còn chọc em em lấy guitar đánh anh đấy

_Ai dạy hư em bé của anh thế hả ?

_Jihoon hyung

Wonwoo vừa nghe tới tên người bạn của mình thôi bỏ qua vậy, tốt nhất vẫn là yêu thương em bé bảo bọc khỏi mấy con người kia. Bảo bảo ngốc của anh không nguy hiểm, chỉ có mấy người xung quanh Seokmin nguy hiểm mà thôi.

Seokmin vốn đã có đai đen taekwondo rồi, Seo Myungho còn rủ cậu học võ cổ truyền, chưa kể còn dạy thêm múa côn nữa. Người yêu bạn anh thì dạy cậu horanghae. Đáng sợ hơn là anh họ Yoon không biết tẩy não em bé của anh ra sao mà cậu cứ bảo Seokmin là đồ ngốc của Jeonghan hyung. Sau đó họ Jeon đã đeo theo cậu bảo vệ 24/24 không cho ở gần anh đấy nữa, dẫu biết rằng Jeonghan có bé bi Lee Jungchan nhưng đề phòng là trên hết. Nhưng nếu Wonwoo đây thực sự phản bội cậu bảo đảm anh sẽ không được toàn vẹn thi thể.

Tối đó cả hai làm việc xong, ăn tối rồi lại ngồi xem phim một tí. Sau đó anh ôm em người yêu đi ngủ ngon lành. Nhưng tối thì hai người lại trằn trọc tâm sự với nhau.

_Mà Minnie, em có biết Yoji không ?

_Bạn học cũ của anh ạ ?

_Đúng rồi, hồi đó bạn ấy xinh lắm, dễ thương nữa, anh từng crush bạn ấy một thời gian đấy, với tụi anh từng đi về chung, bạn ấy còn ...

_...

Sau đó, Seokmin dùng hết sức bình sinh đưa anh người yêu ra ngoài, lần này đỡ hơn hôm qua có đủ mền gối và cả em gấu bông Eddy, còn tặng kèm một câu cho anh người yêu.

_Anh đi ra sofa mà nhớ cô ấy !

Rồi sau đó là tiếng cửa đóng sầm lạnh lùng và tiếng cạch khoá lại. Jeon Wonwoo ở ngoài bi thương vừa ôm Eddy vừa đập cửa.

_Em ơi ! Mở cửa cho anh đi, anh đùa thôi mà, Seokminieee

Một lần nữa anh lại lãng quên khả năng cách âm của căn phòng và gào thét trong vô vọng. Bắt đầu nhớ ra điện thoại khi nãy có mang theo nên mở ra định spam như đêm trước thì thấy Seokmin nhắn đến, vội vàng ấn vào xem.

-------------------------------

Em bé họ Lee

Em đang cọc -.-
Anh chịu khó
Tối nay làm bạn với sofa đi

Em bé ơi sao em nỡ TvT
Bé ơi cho anh vô ngủ đi mà

Tự làm tự chịu
Vậy nha
Chúc anh ngủ ngon Nunu

Em bé ơi ಥ_ಥ
Anh chỉ yêu em bé thôi

Em bé họ Lee đã thích tin nhắn
Em bé họ Lee đã offline

------------------------------

Thế là đêm đó ở chung một ngôi nhà, vợ nhỏ thì ngủ yên giấc nồng, anh chồng thì buồn hắt hiu trằn trọc ngoài sofa.

_Biết thế đã không chọc em bé ghen

Nhưng anh người yêu họ Jeon hối hận cũng chỉ biết ăn năn chứ mọi chuyện đã rồi, lỡ chọc em bé cọc rồi, mai phải tìm cách dỗ thôi, anh yêu em lắm nên đừng cọc với anh nữa em bé ơi ...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top