Yêu một người p2

Duy nhất không được hoàn mỹ đại khái vì gia đình Mạc Quan Sơn vẫn luôn tương đối thiếu tiền, mà người này từ trước đến nay kiêu ngạo, liều mạng một ngày đại tam phân công cũng không chịu để Hạ Thiên bình bạch vô cớ cứu tế. Tựa như hôm nay Mạc Quan Sơn thế nhưng đến yến hội này làm phục vụ, hắn chẳng lẽ không biết bản thân mặc trang phục người hầu có bao nhiêu mê người sao? Như vậy làm Hạ Thiên thực bực bội, người thương của Hạ nhị thiếu hắn mà lại bị những người này hô tới gọi đi bưng trà đưa nước, không biết chính hắn đều luyến tiếc như vậy sao? Cùng lắm ngoại trừ nấu cơm, dù gì thì mao mao tay nghề không lời gì để nói.

Yến hội lần này rất lớn, đề cập đến vấn đề bảo an, người hầu liền có vẻ có chút bận rộn, Hạ Thiên mắt tìm kiếm Mạc Quan Sơn không có kết quả. Đợi cho Hạ Thiên qua cơ hồi ức, đang cân nhắc, sốt ruột chuyện này, rốt cuộc trong tầm mắt xuất hiện sắc san hô sáng ngời kia. Không khác dự đoán của hắn , Mạc Quan Sơn ở sắc tóc san hô cùng trang phục phục vụ màu đen nghiêm cẩn làm nổi bật thân hình, càng thêm trắng nõn. Tướng mạo anh đĩnh, thân thể thẳng tắp, dẫn đến một ít nhóm danh viện thục nữ liên tiếp ghé mắt nhìn, rồi lại ngại với vị người hầu này không ôn hòa lắm, một bộ dáng “ngươi thiếu lão tử tiền”, không dám tùy tiện gọi đến, mỗi lần đều là thừa dịp từ khay Mạc Quan Sơn lấy champagne liếc mắt đưa tình một chút, lại không ngờ người thanh niên bày một bộ có mắt như mù. Nhìn thấy như vậy, Hạ Thiên dù hơi ghen cũng muốn cười, quả nhiên tiểu Mạc tử một phen tâm tư đều ở trên người mình. Hắn hôm nay ở cái nơi này là quả quyết sẽ không chủ động đi tìm Mạc Quan Sơn, đừng nói, cứ như vậy nhìn Mạc Quan Sơn cũng rất có ý tứ, xem hắn nhăn cái mi, thường thường sửa sang lại một chút cổ tay áo nơ, lại là nghiêm túc lại là rối rắm. Hạ Thiên hút xong điếu thuốc, theo hướng đi của Mạc Quan Sơn nửa xa không gần mà đi theo hắn, thường thường cùng người giao lưu, nhưng đều bảo đảm là thân ảnh người nọ xuất hiện ở trong tầm mắt chính mình, mà Mạc Quan Sơn kia tiểu ngốc thế nhưng cũng không phát hiện. Cầm lấy một ly rượu bên gần người hầu đưa đến, một bên uống một bên bình phẩm dáng người thon dài kia của Mạc Quan Sơn, trang phục cấm dục làm người này thoạt nhìn cứ việc là cái người hầu đều không thể phàn nàn, hai chân thảng tắp được bao vây trong quần tây đen, cái mông vểnh cao bị tây trang liêu bó chặt, còn có vòng eo thon chắc kia, theo động tác đi lại hoặc khom lưng, bày ra đường con tuyệt đẹp. Nghĩ nghĩ, hạ thiên có chút khô nóng, hắn có chút mất tự nhiên mà cởi ra nút tây trang áo khoác cùng với nút áo sơmi , có chút gian nan hô hấp một ngụm, lại cảm thấy hai mắt tựa hồ càng thêm nóng lên, thân thể giống như cũng theo sát xao động lên, không nên… Hắn là đối Mạc Quan Sơn có duch vọng mãnh liệt, nhưng là sao có thể như vậy tùy thời tùy chỗ không chịu khống chế mà động dục? Hắn nhìn thoáng qua rượu ly, lòng thầm kêu một tiếng “Trúng dược”, chỉ là không biết kẻ nào dám đối với Hạ Thiên hắn hạ tay? Quả thực chán sống! Dùng sức chế trụ chính mình, Hạ Thiên hiện tại cũng không dám tùy tiện uống nước để chính mình thanh tỉnh, cho nên nói hắn thật sự thực chán ghét nhóm người này a, thật mẹ nó cái gì thủ đoạn đều dám dùng tới! May mắn chính mình tới, còn có thể coi chừng Mạc Quan Sơn đừng bị khi dễ đi, chính là lại tưởng tượng, cũng không phải là coi chừng sao, Mạc Quan Sơn thật ra không có việc gì còn chính mình lại có chuyện. Hạ Thiên cường đánh lên tinh thần, bắt đầu chống đỡ nhiệt dâng trong người, gọi điện thoại cho Khâu ca, xem ra anh trai hắn an bài Khâu ca âm thầm bảo hộ hắn là thật. Đương lúc Hạ Thiên nói chuyện điện thoại xong, liền định né chỗ đông người đi đến nơi cùng Khâu ca tiếp ứng. Mạc Quan Sơn có điều phát hiện dường như quay đầu lại liếc mắt một cái, hắn giống như vừa mới thấy được Hạ Thiên? Không nên, Hạ Thiên tới hẳn là sẽ trước tiên nói cho hắn, hơn nữa nếu đến là sẽ cẩu kê ác liệt, sao có thể không nhân cơ hội quấy rầy một chút chính mình?
_______
Xin lỗi mấy chế, dạo này vẽ vời với lậm Good Omens quá nên bỏ bê (|:'3JL)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top