Chương 6
Chương 06 - Phần 1
Chương 6: Thế nào gọi là chân tình
Vừa xuống xe, tóc Jessica bị gió thổi tung. Cô vuốt tóc, ngẩng đầu nhìn bầu trời. Hôm nay là một ngày đông giá rét, mây đen phủ kín trời, dường như báo hiệu không phải một ngày đẹp.
Jessica quay sang Yoona đang đứng ở cửa xe bên kia. Người đàn ông này có dáng vẻ mạnh mẽ, rắn rỏi, không hề bị ảnh hưởng bởi thời tiết. Tâm tư vốn đang rối bời của cô bình ổn trong giây lát. Jessica hít một hơi thật sâu, cùng anh đi vào tòa nhà Cục Dân chính.
Lúc này vẫn là giờ nghỉ trưa, nơi đăng ký kết hôn tạm thời không làm việc. Jessica và Yoona đứng ngoài hành lang, nhân lúc chờ đợi gọi điện thoại kêu người mang giấy tờ cần thiết đến Cục Dân chính.
Người mang giấy tờ đến cho Yoona là thư ký Lee. Mặc dù cảm thấy hoang đường nhưng anh ta nhanh chóng che giấu tâm trạng và tỏ thái độ lịch thiệp: "Xin chúc mừng!"
Người mang sổ hộ khẩu đến cho Jessica là dì Hwang. Bà vô cùng kinh ngạc. Một giây trước khi giao quyển sổ hộ khẩu cho Jessica, bà đột nhiên rụt tay lại, liếc nhìn Yoona ở bên cạnh bằng ánh mắt nghi ngờ. Sau đó bà quay sang Jessica, lắp bắp: "Nhị tiểu thư... cô... Phu nhân chưa biết..."
Jessica rất bình tĩnh: "Cháu sẽ nói cho mẹ cháu sau."
Cuối cùng Dì Hwang cũng không dám trái ý, giao quyển sổ hộ khẩu cho Jessica.
Tới giờ làm việc, Yoona và Jessica phải làm một loạt thủ tục như xếp hàng, điền phiếu, chụp ảnh, in vân tay, ký tên, đóng dấu... như những cặp tình nhân khác. Jessica đột nhiêt cảm thấy mọi chuyện đang diễn ra có phần không chân thực.
Yoona ôm bai Jessica. Theo phản xạ, cô hơi so vai, phản ứng của cô không giống vui mừng. Nắm tay Jessica, Yoona mới phát hiện lòng bàn tay cô đầy mồ hôi lạnh. Anh cất giọng nghi hoặc: "Em sao thế?"
"Em có cảm giác... không chân thực."
Yoona phì cười, lắc đầu. Thấy Jessica mải mê cúi đầu kiểm tra giấy chứng nhận kết hôn, anh liền nâng cằm cô, hôn cô giữa chốn đông người.
Chứng kiến nụ hôn nóng bỏng của Yoona và Jessica, một vài cặp đôi đang xếp hàng chờ đến lượt có phản ứng khác nhau. Có người nhìn một nửa của mình bằng ánh măt thâm tình, có người căng thẳng chỉnh lại cà vạt, cũng có người nắm chặt tay bạn gái...
Sau nụ hôn, Yoona vẫn ôm chặt Jessica. Anh tì cằm vào trán cô, cất giọng dịu dàng: "Bây giờ em đã thấy chân thực chưa?"
Ít nhất lồng ngực của anh cũng ấm áp một cách chân thực, cuối cùng Jessica cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Cô nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay Yoona, giơ tay về phía anh. "Tân hôn vui vẻ!"
Nụ cười và tư thế của người phụ nữ này như sau khi ký hợp đồng thành công, nói với đối tác: "Hợp tác vui vẻ!" Yoona cười cười, nắm chặt bàn tay cô. "Vui vẻ!"
Hai bàn tay chạm vào nhau. Chỉ mong khế ước có thể kéo dài đến hết cuộc đời.
Tuy Jessica dặn đi dặn lại dì Hwang giữ bí mật nhưng đến tầm chiều tối, cô vẫn chưa tan sở, bà Jung đã xông thẳng đến công ty tìm cô. Lúc đó, Jessica và các đồng nghiệp đang tiến hành biểu quyết bản thiết kế thứ ba của sản phẩm mới. Cô vừa nghe tổng giám sát sản phẩm trình bày vừa cúi đầu xem bản thiết kế. Đúng lúc cô đang tập trung cao độ thì bỗng có người đẩy mạnh cánh cửa phòng hội nghị.
Jessica giật mình. Cô còn chưa kịp ngẩng đầu đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc, nghiêm nghị trách mắng: "Đúng là đồ càn quấy!"
Gần mười người ngồi trong phòng họp lập tức dồn ánh mắt về phía cửa ra vào. Họ liền nhìn thấy bà Jung đang đứng bên cửa, gương mặt bừng bừng tức giận.
Ngây người vài giây, Jessica mới nghĩ ra tại sao mẹ cô nổi giận, cô bất giác dựng tóc gáy. Thấy vẻ mặt hoảng hốt của các đồng nghiệp, Jessica thở dài, cố gắng giữ giọng nói bình thường. "Mọi người ra ngoài trước đi!"
Các đồng nghiệp đưa mắt nhìn nhau rồi lặng lẽ thu dọn đồ, lần lượt rời khỏi phòng hội nghị. Lúc đi ngang qua bà Jung, tất cả đều căng thẳng cúi thấp đầu, thậm chí không dám chào hỏi bà.
"Mẹ, sao mẹ lại đến đây?"
Jessica giả bộ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng không có tác dụng với bà Jung. Bà nhanh chóng tiến lại gần. Gương mặt của hai mẹ con được ánh sáng màu xanh lành lạnh trên màn hình chiếu vào, khiến bầu không khí càng thêm căng thẳng.
"Nếu hôm nay không phải tôi bỏ một buổi làm đẹp để về nhà, không phải tôi tình cờ nhìn thấy dì Hwang cất quyển sổ hộ khẩu về lại thư phòng, liệu có phải cả đời này tôi cũng không biết con gái tôi đã kết hôn?"
Jessica không biết phải nói gì.
"Cô nóng vội quá, hôn nhân và việc đại sự, sao cô có thể...?"
Jessica sớm đã đoán ra phản ứng dữ dội của mẹ. Cô im lặng lắng nghe rồi trịnh trọng giải thích: "Mẹ, con đã suy nghĩ kĩ rồi mới quyết định. Hơn nữa, từ trước đến nay, mẹ luôn hết lời khen ngợi Im Yoona còn gì?"
Nghe Jessica nói vậy, bà Jung càng tức giận: "Tôi khen ngợi cậu ta là vì cậu ta có năng lực làm việc, vì cậu ta có thể kiếm tiền cho Kim thị. Nhưng nói đến đối tượng kết hôn, Han Yoo Il mới là người thích hợp với cô nhất. Han Yoo Il mới có thể giúp cô ổn định chỗ đứng ở Kim thị."
Jessica suýt nữa không kìm được cười nhạt một tiếng.
Cô vẫn giữ thái độ mềm mỏng với bà Jung: " Nếu con lấy Han Yoo Il, con chỉ có thể trở thành thứ đồ trang trí, lệ thuộc vào chồng con. Hơn nữa, theo sự hiểu biết của con về Han Yoo Il, anh ta không hề để tâm đến một công ty có cục diện rối ren như Kim thị. Mẹ cho rằng anh ta sẽ vì con mà quan tâm đến Kim thị sao? Hơn nữa, chắc nhiều người cũng biết Han Yong Il đã tuyên bố thẳng, yêu cầu đầu tiên đối với con dâu tương lai của ông ta là không được can thiệp và hỏi han đến công việc của chồng."
Bà Jung cau mày vẻ lưỡng lự, đương nhiên bà cũng đã nghe lời đồn này.
Jessica càng chắc chắn cô có thể thuyết phục mẹ. Cô không cho bà Jung thời gian suy nghĩ, liền nói tiếp: "Nếu con chỉ cần một người chồng mỗi tháng cho con một khoản tiền lớn để tiêu xài, Han Yoo Il sẽ là sự lựa chọn tốt nhất của con. Nhưng thứ con cần là Kim thị. Con cần vương quốc, chứ không phải giống mẹ, cả đời chỉ là một người phụ nữ đứng sau một người đàn ông và đặt tất cả hạnh phúc của mình vào tay người đàn ông đó."
Bà Jung thẫn thờ, nỗi đau được giấu kín trong lòng bà bị phơi bày một cách tàn nhẫn.
Đặt tất cả hạnh phúc vào tay người đàn ông đó... Đây có lẽ là nỗi đau lớn nhất trong cuộc hôn nhân kéo dài gần ba mươi năm của bà.
Dáng vẻ trầm mặc của bà Jung thê lương đến mức Jessica không đành lòng. Cuối cùng, cô không thể chạm vào nỗi đau của mẹ. Cô dừng lại vài giây rồi chuyển sang vấn đề nhẹ nhàng hơn: "Mẹ, con biết giữ chừng mực. Kết hôn với Im Yoona, con có thể nhận được số cổ phần ông ngoại để lại cho con. Thêm vào đó, Yoona được các thành viên trong hội đồng quản trị hết sức tín nhiệm, chỉ cần một nửa số cổ đông ủng hộ con, sớm muộn gì con cũng sẽ thành chủ nhân của công ty này."
Một lúc lâu sau, bà Jung vẫn không thể thốt nên lời. Ánh sáng màu xanh từ màn hình không ngừng chiếu xuống gương mặt bà, gương mặt xinh đẹp do biết giữ gìn, chăm sóc nên hầu như không xuất hiện nếp nhăn. Cuối cùng, bà cũng lấy lại vẻ bình tĩnh, nỗi bi ai và đáng thương hoàn toàn biến mất.
Có lẽ đây mới là sự tư lợi của một người mẹ. "Jessica Jung, coi hôn nhân là một lá bài, cô sẽ sống rất mệt mỏi. Ban đầu, mẹ muốn cô lấy Han Yoo Il là vì nếu có một ngày nào đó cô muốn rời khỏi Kim thị, ở bên Han Yoo Il, cô sẽ có một cuộc sống yên ổn."
Jessica trầm mặc.
Mẹ cô nói, cô coi cuộc hôn nhân này như một lá bài nhưng Jessica biết, đây không đơn giản là một lá bài, bởi ít nhất giữa cô và Yoona còn có tình cảm.
Nghĩ đến đây, cuối cùng Jessica cũng có thể thản nhiên đối diện với sự lo lắng của mẹ, cất giọng cương quyết: "Con cần thành công, chứ không phải sự yên ổn."
Ngoài cửa phòng hội nghị, Yoona nhếch mép cười lạnh lùng. Sau đó, anh không đứng thêm dù chỉ một giây, lập tức quay đầu đi thẳng.
Bước chân mạnh mẽ của người đàn ông lúc này toát lên một sự lạnh lùng chưa từng thấy.
Sau khi tiễn bà Jung về, Jessica bảo trợ lý gọi điện cho các đồng nghiệp đến phòng hội nghị, tiếp tục cuộc họp dở dang.
Mất gần một tiếng tranh luận sôi nổi, nhóm của Jessica cuối cùng quyết định sử dụng phương án thiết kế thứ ba. Khi nào có hàng mẫu, sản phẩm mới của Innisfree là dược mỹ phẩm Lolly có thể chính thức đi vào sản xuất. Hoạt động tuyên truyền, quảng cáo cũng sẽ được khởi động trong thời gian tới.
Ngoài cuộc họp này, hôm nay Jessica không có bất cứ công việc nào khác. Cô nghỉ làm sớm, cầm tờ giấy đăng ký kết hôn đến văn phòng luật sư. Người đón tiếp cô vẫn là luật sư Joo.
Luật sư Joo lại một lần nữa có cái nhìn khác về Jessica, nhưng lần này không phải khâm phục, mà ông ta cảm thấy cô có chút ngông cuồng.
Sáng sớm ngày mai, cổ phần sẽ chính thức chuyển sang tên của Jessica. Cuối cùng cô cũng có thể trút bỏ tảng đá đè nặng trong lòng. Cô thong thả lái xe rời khỏi văn phòng luật. Sau khi đăng ký kết hôn vào đầu giờ chiều hôm nay, cô và Yoona đã hẹn trước, cả hai cùng nghỉ làm sớm. Vợ chồng mới cưới, cho dù không đi du lịch hay hưởng tuần trăng mật thì cũng không thể trải qua đêm đầu tiên ở công ty.
Lái xe đến nửa đường, điện thoại của Jessica chợt đổ chuông.
Jessica hơi ngây người khi nhìn thấy cái tên "Thư ký Lee" hiện trên màn hình. Tuy số này từng là số điện thoại của thư ký Lee nhưng đây là số điện thoại làm việc, hiện do thư ký mới của Kim Han Jin sử dụng. ( Đây không phải thư ký Lee của Yoona mà là thư ký của Kim Han Jin ^^ )
Bởi lần trước giúp mẹ Jessica triệu tập đại hội cổ đông bất thường, thư ký Lee đã bị ép về hưu trước thời hạn. Mặc dù bà là thư ký riêng của Kim Han Jin nhiều năm nhưng Kim Han Jin vẫn đang giận dữ, không hề nể tình xưa nghĩa cũ.
Jessica định không nghe máy nhưng nghĩ thế nào, cô bật tai nghe. Đầu kia truyền đến một giọng nói xa lạ: "Jung tiểu thư!"
"Chào chị!"
"Bố cô vừa nhận được điện thoại từ luật sư..."
Jessica không có tâm trạng nghe tiếp, lập tức cắt ngang: "Nếu bố tôi muốn phát biểu quan điểm về cuộc hôn nhân của tôi, vậy xin chị hãy giúp tôi chuyển lời đến ông ấy, đây là việc riêng của tôi, không cần ông ấy bận tâm. Nếu ông ấy vẫn vương vấn số cổ phần của ông ngoại tôi thì tôi chỉ có thể nói, không có ông ngoại tôi, sẽ không có Kim thị ngày hôm nay. Ông ngoại tôi không cho phép công ty rơi vào tay một đứa con hoang."
Ở đầu máy bên kia, cô thư ký mới nhậm chức nghẹn giọng trước thái độ kiên quyết của Jessica. Không biết cô ta đưa điện thoại cho Kim Han Jin lúc nào. Jessica vừa lái xe vừa nghe bố cô nạt nộ: "Hwa Jin là chị gái cô, tại sao hễ mở miệng cô lại gọi chị gái là con hoang này, con hoang nọ?"
Jessica không trả lời, tiếp tục lái xe với vẻ mặt vô cảm, lòng không hề dậy sóng. Thấy Jessica im lặng, Kim Han Jin vô cùng tức giận. "Kim Han Jin tôi sao có thể sinh ra một đứa con gái mất dạy, độc ác, tàn nhẫn như cô!"
Jessica cười nhạt rồi cúp điện thoại, không cho Kim Han Jin cơ hội nói tiếp.
Còn chưa tháo tai nghe, điện thoại của cô lại đổ chuông. Xem ra Kim Han Jin vẫn chưa chửi mắng đủ, Jessica ấn nút tắt máy.
Thực ra Jessica còn đang do dự, nên hay không nên làm một việc nào đó. Hôm nay bị bố cô mắng là đồ tàn nhẫn, độc ác, cô quyết định sẽ làm chuyện độc ác một lần.
Cô gọi điện thoại cho trợ lý, dặn dò: "Anh hãy nhắn tin cho các tờ báo lớn, nói thiên kim tiểu thư của Kim thị Kim Hwa Jin có mối quan hệ mờ ám với Shin Kwang Jae của tập đoàn White Tears, kẻ thù không đội trời chung với Kim thị. Kim Hwa Jin bất chấp thể diện của gia tộc, vì lợi ích riêng mà câu kết với Shin Kwang Jae. Hành vi của cô ta khiến các lãnh đạo cấp cao của Kim thị vô cùng tức giận, lần lượt yêu cầu Kim Han Jin trừng phạt con gái yêu..."
Trợ lý nói vẻ nghi hoặc: "Giám đốc Jung, đây là..."
"Cứ làm theo lời tôi nói."
Jessica nói xong liền cúp máy, tắt nguồn. Thế giới xung quanh cô cuối cùng cũng trở lại yên tĩnh. Cơn "gió tanh mưa máu" của ngày mai thì để ngày mai tính tiếp. Lúc Jessica về đến nhà, vẫn chưa tới sáu giờ chiều. Vì tắt di động, cô dùng máy bàn gọi cho Yoona.
Điện thoại riêng của anh nhanh chóng được kết nối nhưng người nghe máy lại là thư ký Lee.
"Đang họp?" Jessica ngạc nhiên hỏi lại.
"Vâng ạ!" Thư ký Lee trả lời.
"Chẳng phải anh ấy hủy bỏ lịch làm việc hôm nay rồi sao?"
"Thật ngại quá! Jung... Im phu nhân, cuộc họp này rất quan trọng. Tổng giám đốc không thể vắng mặt."
Đối với Jessica, danh xưng "Im phu nhân" rất xa lạ nhưng nghe cũng thật êm tai. Jessica mỉm cười, ngẫm nghĩ rồi lên tiếng: "Vậy anh hãy chuyển lời của tôi đến anh ấy, bảo anh ấy họp xong thì về thẳng nhà. Hôm nay không ra ngoài ăn cơm, tôi sẽ tự chuẩn bị bữa tối."
"Được ạ!"
Sau khi cúp máy, Jessica mới phát hiện cô vừa buột miệng khoác lác. Đích thân xuống bếp? Cô tuyệt đối không phải mẫu người này.
Trong nhà của hai người lúc nào cũng bận rộn với công việc, tủ lạnh tất nhiên trống không. Jessica đành phải mặc áo khoác, đi siêu thị ở gần đó mua đồ ăn.
Vừa đẩy xe hàng dạo một vòng siêu thị vừa tra thực đơn trên di động, Jessica mua không ít nguyên liệu để nấu nướng. Nhìn giỏ hàng đầy ắp, cô có cảm giác rất thỏa mãn.
Khi vào bếp. Jessica mới thấy bất lực. Bởi cô quá lóng ngóng, vụng về. Món bít tết rán cháy đen, phải đổ vào thùng rác. Cá rán nát bươm, cũng phải đổ vào thùng rác... Jessica quay như chong chóng, bận tối mắt tối mũi, thậm chí còn cực nhọc hơn cả làm việc. Biết không còn sớm nữa, cô ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, lúc này đã là tám giờ tối. Vậy mà cô mới chỉ nấu xong một món trứng xào cà chua.
Nhìn bàn ăn trống không, lại nhìn xuống chiếc thùng rác gần đầy ở bên cạnh, Jessica bực tức phi con dao xuống cái thớt gỗ. Cô ôm trán, đứng cạnh bệ bếp một lúc. Cuối cùng cô thở dài, quyết định bỏ cuộc, quay về phòng khách, gọi điện thoại bảo nhà hàng mang đồ ăn tới.
Nửa tiếng sau, trên bàn ăn đầy thức ăn ngon lành. Sau khi tiễn nhân viên nhà hàng, Jessica quay lại ngắm nghía bàn ăn. Cô khoanh tay trước ngực, nở nụ cười hài lòng rồi nhìn đồng hồ đeo tay, sắp tới chín giờ tối...
Yoona có lẽ đã kết thúc cuộc họp.
Jessica ngồi xuống sofa chờ đợi.
Chín giờ...
Mười giờ...
...
Tiếng cửa mở đánh thức Jessica đang gật gà gật gù trên sofa. Cô nhổm người đưa mắt về phía cửa ra vào, cuối cùng Yoona đã đi làm về.
Một giờ sáng. Thấy thời gian hiển thị trên đồng hồ, sắc mặt Jessica rất tệ.
"Em còn chưa ăn cơm?" Yoona tỏ ra kinh ngạc.
Jessica trầm mặc thể hiện sự bất mãn.
Yoona đi đến bên bàn ăn, nhìn một bàn thức ăn đã nguội ngắt. Sau đó, anh quay lại, ngồi xuống sofa, nở nụ cười áy náy. "Đêm tân hôn để bà xã bụng đói ở nhà một mình, anh là người có tội!"
Jessica nhíu mày. "Anh định làm gì để tạ tội?"
Anh nhìn bốn phía. "Phạt anh ăn hết chỗ thức ăn nguội lạnh kia có được không, Im phu nhân?"
Đây là một ý kiến không tồi. Jessica từ tốn kéo tay áo, để lộ chiếc đồng hồ đeo tay rồi giơ đến trước mặt Yoona, "Anh phải ăn hết trong vòng nửa tiếng."
Không ngờ Jessica lại đồng ý đề xuất mà anh tùy tiện nói ra, Yoona chau mày cười cười, cuối cùng đành chấp hành: "Tuân lệnh!"
Đúng nửa tiếng sau, một giây một phút cũng không kém, Jessica xem đồng hồ rồi đứng dậy đi tới bàn ăn kiểm tra. Yoona đã ăn hết nhẵn.
Nhưng trông anh vẫn không có vẻ gì là no bụng, anh thong thả đứng dậy, cầm tờ giấy ăn lau miệng, ý cười nhàn nhạt nơi khóe mắt thể hiện sự tán thưởng. "Không ngờ tay nghề nấu nướng của bà xã lại khá như vậy!"
Nghĩ đến đống vỏ hộp đựng đồ ăn trong thùng rác, Jessica bất giác nở nụ cười ngượng ngùng. Cô còn đang cười, Yoona đã bổ sung: "Có thể ngang hàng với đầu bếp của nhà hàng đối diện..."
Nụ cười của Jessica bỗng cứng đờ. Yoona đứng dậy, tiến lại gần Jessica, ôm cô từ phía sau. Anh hất tóc cô về một bên, để lộ cái gáy với đường nét đẹp đẽ của người phụ nữ.
Yoona tì cằm lên vai Jessica, thò tay vào trong bộ đồ ở nhà của cô. "Anh ăn no rồi, bây giờ đến lượt anh cho em ăn no."
Sáng sớm hôm sau, khi Jessica tỉnh giấc, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, không thấy bóng dáng Yoona. Anh để lại một mẩu giấy dưới chiếc đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường. "Ông xã em đi làm kiếm tiền."
Bỏ tờ giấy xuống, Jessica mới nhìn đồng hồ, sau đó tìm di động. Sau cuộc điện thoại của Kim Han Jin, Jessica tắt máy từ hôm qua nên không ai có thể liên lạc với cô. Đồng hồ báo thức trên điện thoại của cô cũng bị người nào đó tắt mất. Hành vi này của đức ông chồng, nên nói là chu đáo hay không chu đáo?
Jessica nhanh chóng đi đánh răng rửa mặt. Khi ngẩng đầu, cô bắt gặp khuôn mặt hồng hào, đôi môi đỏ mọng như một đóa hoa rực rỡ sắc màu của người phụ nữ trong gương. Jessica mỉm cười lắc đầu, gạt bỏ hình ảnh cuộc ân ái đêm qua ra khỏi tâm trí. Vừa ra khỏi phòng tắm, cô liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Trợ lý gọi điện.
Hôm qua, cô bảo trợ lý bắn tin cho báo chí, có lẽ bây giờ trên các tờ báo lớn đều xuất hiện tin tức liên quan đến Kim thị. Hôm nay sẽ là một ngày không an lành. Chắc trợ lý gọi điện thoại đến báo cáo kết quả, Jessica nhanh chóng bắt máy.
"Giám đốc Jung, không xong rồi!" Giọng nói hoảng hốt của trợ lý truyền đến tai Jessica. Đột nhiên cô có dự cảm chẳng lành.
"Innisfree... xảy ra chuyện."
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Jessica hỏi bằng giọng căng thẳng.
Người trợ lý tỏ ra luống cuống, giọng nói run rẩy: "Có khách hàng... sau khi sử dụng kem dưỡng da của Innisfree... bị dị ứng. Bọn họ liên kết nhau đi kiện chúng ta. Sáng sớm hôm nay, có rất nhiều tờ báo lớn đã đưa tin về việc này. Thư của luật sư cũng vừa được gửi đến... gửi đến văn phòng của Giám đốc."
Tin dữ như gáo nước lạnh giội thẳng xuống đầu Jessica khiến cô hóa đá ngay tức khắc.
Không biết đã thẫn thờ bao lâu, đến khi nhìn thấy gương mặt trắng bệch, hoang mang của mình trên chiếc gương ở bức tường đối diện, Jessica mới giật mình bừng tỉnh.
Cô vội vàng thay đồ, vừa kẹp điện thoại vào vai vừa thay quần áo, đại não cũng nhanh chóng hoạt động, xem làm thế nào để cứu vãn tình hình.
"Bảo bộ phận PR liên hệ với người phụ trách của các tờ báo lớn, cố gắng khống chế, không để tin tức lan rộng. Hãy tìm cách nhanh nhất liên hệ với nhóm khách hàng khiếu nại, sắp xếp một cuộc đàm phán với bọn họ. Chỉ cần giải quyết êm xuôi, mất bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề."
Jessica nhanh chóng thay bộ đồ công sở, tiếp tục dặn dò cấp dưới: "Hãy điều tra cặn kẽ nguyên nhân của sự cố lần này, bao gồm lô hàng kem dưỡng da nào xảy ra vấn đề, khâu sản xuất nào bị lỗi... Hãy tìm hiểu cả những vụ khiếu nại của khách hàng bị dị ứng sau khi sử dụng kem dưỡng da của chúng ta trong một năm trở lại đây..."
Nói đến đây, bàn tay đang cài cúc áo của Jessica đột nhiên cứng đờ. Cô nhớ ra một chuyện.
Kem dưỡng da... Dị ứng... Khiếu nại...
Gần một năm trước, Kim Hwa Jin chuyển dây chuyền sản xuất vốn thuộc về Innisfree cho một sản phẩm khác, Innisfree bị đẩy xuống nhà máy vệ tinh. Lúc đó từng có khiếu nại của khách hàng về những sản phẩm kém chất lượng, khiến da mặt họ bị dị ứng... Hai sự việc này liệu có liên quan đến nhau?
Jessica không dám phán đoán nhiều, sợ đầu óc rối loạn, không tỉnh táo để suy xét vấn đề. Cô cúp máy, cầm áo khoác và túi xách chạy một mạch ra khỏi nhà.
Cửa nhà đóng sập sau lưng Jessica, trên hành lang chỉ có tiếng gót giày của cô nện xuống nền cồm cộp, mỗi lúc một gấp gáp, mỗi lúc một xa dần... Cô lái xe như bay tới công ty. Trên đường, cô nhận bốn cuộc điện thoại, gọi đi bảy cuộc, từ chối ba cuộc, tất nhiên là cấp dưới của cô báo cáo tình hình, bạn bè hỏi thăm và giới báo chí quấy rầy.
Kim Han Jin cũng gọi điện nhưng Jessica không nghe. Khi kết thúc cuộc gọi cuối cùng, đúng lúc đến toà nhà Kim thị, Jessica liền giảm tốc độ, chuẩn bị lái xe vào tầng hầm.
Phát hiện đám phóng viên tụ tập trước cửa tòa nhà, đầu Jessica đau buốt. Có phóng viên tinh mắt nhận ra xe của cô, bọn họ liền mang các thiết bị tác nghiệp chạy nhanh về phía cô. Các phóng viên khác thấy vậy cũng ào ào chạy tới, vây quanh xe của Jessica trong nháy mắt. Chiếc xe không thể tiến về phía trước, Jessica cũng không thể xuống xe. Các phóng viên cầm máy ảnh chụp lia lịa qua cửa kính ô tô. Mặc dù cách một lớp kính nhưng ánh đèn flash liên tục vẫn làm Jessica nhức mắt.
Lúc này, bảo vệ của tòa nhà mới chạy đến. Xe của Jessica vẫn không thể đi vào trong. Thấy mấy bảo vệ ở ngoài khống chế đám phóng viên một cách khó khăn, Jessica quyết định, tắt máy, xuống xe.
Chân cô còn chưa chạm đất, các phóng viên đã nhào tới. Giọng nói của họ vang lên như sấm bên tai.
"Jung tiểu thư, Innisfree đột nhiên xảy ra sự cố về chất lượng sản phẩm, liệu người phụ trách có bị liên lụy?"
"Nghe nói bộ phận PR của Kim thị đã phong tỏa tin tức, đây là..."
"Jung tiểu thư, mối quan hệ giữa chị gái cô và Shin Kwang Jae có đúng như tin đồn..."
"Vì mối quan hệ nhập nhằng với Shin Kwang Jae, có thật là Kim Hwa Jin sẽ bị loại trừ khỏi tầng lớp lãnh đạo cấp cao của Kim thị?"
"Tôi vừa nhận được tin, chiều hôm nay, chủ tịch Kim Han Jin sẽ tổ chức một cuộc họp báo. Tổ chức họp báo đúng thời điểm nhạy cảm này, mục đích để dẹp yên scandal của Inmisfree, hay vì muốn bác bỏ tin đồn chị gái cô?"
"Jung tiểu thư, một nguồn tin cho biết, hội đồng quản trị của Kim thị sẽ phải đối mặt với sự biến động rất lớn. Cổ phần của các cổ đông lớn cũng sẽ thay đổi. Tin đồn này có phải sự thật không?"
"Thời gian qua, Kim thị hồi sinh nhờ vào sự phát triển của Innisfree. Cùng một ngày mà bị đả kích nặng nề bởi hai sự kiện nghiêm trọng, Kim thị đã có phương án giải quyết chưa?"
Đám phóng viên hỏi hết câu này đến câu khác, đều là những vấn đề sắc bén. Jessica giữ im lặng từ đầu đến cuối. Nhờ có bảo vệ mở đường, cô đi xuyên qua đám người, cuối cùng cũng có thể vào bên trong tòa nhà Kim thị.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top