chap 4. Cuộc sống sau khi mất trí nhớ (2)


Bà Lee là một quý phụ điển hình, ngoài một cuộc họp phụ nữ ở ngoài, bà còn tham gia một hội phụ nữ trứ danh trong thành.

Sau khi kết thúc cuộc tụ họp, bà Lee trái lo phải nghĩ vẫn thấy lo lắng cho con gái, nên chạy tới “Không sao, chuyện đó cũng xong rồi, vú Han nấu canh, mẹ tiện thể mang tới cho con”.

“Cảm ơn mẹ” Hyemin nhận lấy canh, hạnh phúc ôm chặt mẹ, như một đứa bé con tựa lên bả vai bà Lee.

“Đứa nhỏ này có cái gì mà cảm ơn, con đó, bất kể là bao lâu, vĩnh viễn vẫn là bé con của mẹ.” Bà Lee len lén lau nước ở khóe mắt, bảo bối này của bà tính tình kiên cường, kể từ khi trưởng thành không dính cha mẹ, Lee Hyemin bây giờ tuy không nhớ chuyện ngày trước nhưng như thế cũng không tồi, rất tốt.

“Hyemin, nghe mẹ nói này, HanBin là một người đàn ông tốt, bất luận với con hay với chúng ta đều rất được, trước đây các con ở cùng không tốt lắm, mẹ hi vọng lần này các con sẽ thông cảm với nhau, tiếp nhận lẫn nhau, các con là vợ chồng, là vợ chồng sẽ ở với nhau cả đời.”

Bên trong phòng, mẹ con đang thâm tình đồng thời bên ngoài Kim HanBin  vừa kết thúc cuộc họp về bất ngờ nhìn thấy một người.

“Ba, sao Ba lại ở đây? Hyemin không mở cửa cho Ba sao?” Một giờ trước chú Jung đã báo cho anh là đã đưa Lee Hyemin an toàn về nhà, chẳng lẽ cô lại ra ngoài? Lòng Kim HanBin nặng nề.

“Mẹ con trong đó, Ba ở đây chờ con”. Lời của ông Lee khiến không khí xung quanh đông cứng trở nên vô cùng nặng nề.

Hai người đàn ông bộ dạng nghiêm túc như nhau đi tới cuối hành lang, từ tầng 16 nhìn xuống, mọi thứ bên dưới đều trở nên nhỏ bé.

“HanBin, con còn nhớ năm đó vì sao các con kết hôn không?” Ông Lee liếc nhìn cấp dưới mà mình rất vừa ý này, ông tận mắt thấy Kim HanBin lớn lên cho tới tận bây giờ đều tự mình gánh vác mọi thứ, thậm chí từ khó khăn vươn đến thành công, năm đó ông thật sự không có nhìn lầm.

“Nhớ , là Ba đề nghị, Hyemin là một cô gái xinh đẹp, con không có lý do gì từ chối.” Ở điểm này, anh chưa từng nói dối Ông Lee.

Năm đó anh thật sự từng vì vẻ ngoài của Lee Hyemin mà say đắm, nhưng đêm tân hôn đó, người vợ mới vừa thề nguyện cùng anh trên giáo đường đến áo cưới cũng không thay ra, đã nói cho anh biết người cô thích là người khác, đồng ý kết hôn với anh chỉ là hành động theo cảm tính, bây giờ người đó hối hận cầu xin cô ở lại bên hắn, và cô giữa đêm tân hôn quyết định đi gặp người tình cũ của mình.

Cũng đêm tân hôn, vợ anh hung hăng quăng cho anh một cái tát

Kim HanBin nhanh chóng hiểu ra, với cuộc hôn nhân này, mình trong mắt Lee Hyemin chẳng qua chỉ là một công cụ, dùng để bức hiếp người đàn ông khác.

Vợ chồng Lee Yong sik có ơn đối với anh, mặc dù đã biết sự thật vì sao Lee Hyemin đồng ý kết hôn,anh  vẫn cố tình giấu giếm, nhưng bọn họ dù sao cũng ít nhiều nhìn ra được, đừng nói lần này Lee Hyemin trắng trợn chết vì tình.

“ta biết rõ, hai năm qua các con không hề hạnh phúc, nhưng cha vẫn tin tưởng con là một người đàn ông tốt, người chồng tốt, Hyemin không theo con đó là vì nó không có phúc.” Ông Lee và Kim HanBin nhìn nhau, khí thế, ánh mắt không hề vì rời khỏi thương trường có yếu ớt đi.

Hai năm qua, Lee Hyemin thật có lỗi với Kim HanBin, nhưng anh chưa từng có bất kỳ scandal nào truyền ra, không phải đàn ông nào cũng làm được như vậy.

Kim HanBincười yếu ớt không trả lời Ông Lee.

“Thật ra thì năm đó đề nghị kết hôn không phải là ta mà là Hyemin”.

Lời nói của ông Lee khiến anh khẽ nhíu mày, nhưng anh cũng không nói gì.

“Hyemin đề nghị là có dụng ý khác, nhưng năm đó đàn ông bên cạnh Hyemin không phải chỉ có một mình con, nhưng nó lại nhắc đến con đầu tiên, ta và mẹ Hyemin đều nghĩ rằng con bé cũng thích con, không ngờ…”

Đúng vậy, chẳng ai nghĩ một Lee Hyemin tự tin xinh đẹp như vậy lại chạy không thoát khỏi ải tình, thậm chí thiếu chút nữa thì bỏ mạng.

“Nhưng lần này Hyemin không còn giống trước kia, không chỉ chúng ta thấy như thế mà ta tin là con cũng thấy, con bé không còn là Hyemin trước đây nữa rồi, nó không nhớ bất kỳ chuyện gì, nhưng lại tỏ ra thân mật quen thuộc với một mình con, ta hi vọng các con có thể lần nữa thử sống với nhau, nếu vẫn không được thì đành ly hôn vậy.”

Đây là lần đầu tiên sau hai năm kết hôn, Kim HanBin nghe thấy ông Lee nhắc đến ly hôn, chứng tỏ vụ tai nạn của Lee Hyemin đã tác động không nhỏ đến một người cố chấp như ông.

“HanBin, có được không?” Lee Yong sik hết sức hi vọng anh và Lee Hyemin bây giờ thử chung sống xem có thật sự trở thành vợ chồng không.

Lee Hyemin hiện giờ… Hiện lên nhiều nhất trong đầu anh là khuông mặt rạng rỡ cùng nụ cười ngượng ngùng ấm áp, có chút ngốc nghếch, lại có chút đáng yêu, Lee Hyemin như vậy so với Lee Hyemin trước kia càng thêm mê người.

“Vâng” Kim HanBin gật đầu đồng ý.

Ông Lee hài lòng gật đầu, người đàn ông như Kim HanBin không cần nói quá nhiều, chỉ một câu trả lời đơn giản cũng đã nói lên rất nhiều rồi.

Hai người đàn ông cũng không nói gì thêm cho đến khi bà Lee từ trong đi ra trao đổi ánh mắt với Ông Lee, gần 30 năm làm vợ chồng đủ để họ hiểu nhau thế nào.

“Hanbin, Hyemin  giao cho con”. Mặc dù bây giờ ông Lee chỉ là nhắc lại nhưng so với lần trước càng thêm nghiêm túc.

Sauk hi vợ chồng Ông Lee rời đi, Kim HanBin mở cửa vào nhà.

“Anh về rồi” Vừa mở cửa, một bóng người nhanh chóng vọt tới, rồi làm một động tác phanh gấp, Kim HanBin thiếu chút nữa cho là Cô sẽ cứ thế mà nhào lên người anh.

Chỉ là thấy cô quyết định dừng lại, trong lòng anh lại có chút thất vọng.

Hyemin mặc một chiếc váy liền màu vàng đậm, chân không đứng ngược hướng ánh sáng, vài tia sáng mờ ảo chiếu lên khuôn mặt cô, đèn phía sau phòng khách chưa bật, chỉ có đèn bàn bên cạnh sofa đang thắp sáng, cũng là màu vàng ấm áp.

“Anh đã về”

Lần đâu tiên được đón chờ như thế, lần đầu tiên bước vào cửa có người tươi cười chào đón như vậy, lần đầu tiên có người một tay cầm giúp anh cặp tài liệu, một tay treo áo khoác lên cho anh, những cái lần đầu tiên này khiến anh nghĩ rằng Lee Hyemin là giả.

Cô lấy dép trong phòng cho anh thay, sau khi ngồi vào ghế salon phòng khách thì cô không biết phải làm sao nữa.

Cô chưa từng biết làm vợ ai bao giờ, đành phải xem trên TV làm thế nào thì bắt chước, vậy tiếp theo phải làm thế nà? Cô ngồi trong phòng khách nhìn quanh, trên trán rịn ra một lớp mồ hôi, hai gò má phiếm hồng.

TV ở phòng khách đang phát một bộ phim Nhật, người vợ đang mặc tạp dề bê thức ăn ra bàn, đúng rồi, ăn cơm, phải ăn cơm chứ, nhưng cô không nấu cơm.

Tầm mắt hai người đều rơi lên TV,  cô có chút lúng túng, vụng trộm nhìn anh, lại đụng phải ánh mắt anh.

“Còn bé bây giờ không còn như Lee Hyemin trước kia nữa, con bé không nhớ bất cứ chuyện gì, nhưng lại cảm thấy thân mật quen thuộc với một mình con, ta hi vọng các con có thể thử chung sống thêm lần nữa.”

Lời của ông Lee luẩn quẩn trong đầu anh, nhìn chóp mũi Hyemin đổ mồ hôi, cô như vậy như có ma lực không ai cưỡng lại được.

Thử một lần nữa, có lẽ lần này sẽ khác.

Cặp mắt đen thâm trầm của anh hư mang theo lực hút vô tận, Lee Hyemin có cảm giác mình sắp bị hút vào đến nơi, cô đột nhiên đứng lên khỏi ghế salon, đỏ mặt tránh né.

“Em… Em đi nấu cơm.”

Lúc cô quay lưng đi, Kim HanBin nở nụ cười, đúng là một cô gái xinh đẹp vụng về, lần đầu tiên bị mê muội vì dáng vẻ bề ngoài, lần thứ hai lại bị mê muội bởi tính tình chưa hề biểu hiện ở nhà của cô, hai lần quỳ dưới chân một người phụ nữ, anh tự giễu mình, không biết phải làm gì nhưng cũng không ghét.

Phòng bếp được thiết kế mở, ngồi ở phòng khách có thể quan sát được, nhìn Hyemin mặc một chiếc tạp dề kẻ caro màu lam, lấy từ trong tủ lạnh ra khá nhiều thực phẩm.

Cô do dự một hồi, nhìn đống thực phẩm cau mày, có phần luống cuống lại mong đợi hỏi anh “Trước đây em có biết nấu ăn không?”

Có, nhất định là có đi, cô rất nỗ lực muốn làm một người vợ tốt của anh đó.

“Không biết” vẻ mặt anh thản nhiên phun ra hai chữ.

Đại tiểu thư mười ngón tay không dính nước như vậy sao có thể rửa rau nấu canh, thế chẳng khác gì đầm rồng hang hổ.

Không biết… Vậy bây giờ phải làm sao?

Hyemin lúng túng đứng trong phòng bếp nhìn nồi niêu bát đĩa cau mày, hôm nay mới là ngày đầu tiên, mơ ước làm vợ của cô cứ thế mà tan vỡ sao?

HanBin cởi cúc tay áo, xắn lên đến khuỷu, cởi tạp dề trên người Hyemin mặc vào người nói “Để anh làm cho”

Cô cứ ngây ngốc nhường vị trí đầu bếp, nhìn anh lấy gạo nấu cơm, vừa rửa rau vừa đặt chảo lên bếp cho nóng, động tác đâu vào đấy lại rất thành thạo, tuyệt không giống với mẫu đàn ông chỉ biết ra lệnh trong phòng làm việc.

“Trước đây ở nhà chúng ta toàn anh nấu ăn sao?” cô đứng trước bồn rửa rau đồng thời nhìn anh thái thức ăn.

Mặc dù cô không nhớ rõ, nhưng mẹ cô  có nói cho cô biết Kim HanBin không có người giúp việc, chỉ thuê công ty dọn dẹp mỗi tuần một lần.

Anh nhíu nhíu mày không trả lời, anh không muốn nói với cô rằng đây là lần đầu tiên kể từ khi kết hôn họ sử dụng phòng bếp, nhưng anh thích từ “chúng ta” mà cô dùng.

Lee Hyemin ngó anh một cái rồi nói tiếp “Dù sao em cũng không có việc, ban ngày cũng không có gì để làm, hay em đi học nấu ăn nhé”

“Tùy em, em thích là được” HanBin mặc dù mặt không có vẻ gì nhưng trong lòng lại bắt đầu mong đợi,  đại tiểu thư tự mình làm thức ăn, đây là lợi ích mà Kang Minhyun cũng không hề được hưởng thụ qua.

Những thực phẩm nhiều màu sắc sinh động được cắt nhỏ, bỏ vào nồi phát ra tiếng lục bục, phòng bếp vốn rộng rãi nhưng vì hai người đứng có vẻ bị thu hẹp lại, người rửa rau người nấu nướng, bọn họ như đôi vợ chồng trẻ  đã kết hôn nhiều năm.

Nước lạnh ngấm qua đầu ngón tay Hyemin vì đáy lòng ấm nóng và giảm bớt.

Trong lúc chờ thức ăn chin, cô hỏi: “Vì sao chúng ta lại kết hôn? Vì ba mẹ sao?” Từ sau khi tỉnh lại, hiểu được quan hệ giữa hai người, đây là vấn đề cứ luẩn quẩn trong đáy lòng cô.

Tay anh dừng một chút, Hyemin quay lưng lại phía anh không nhìn thấy, chỉ nghe anh nói khẽ: “Đúng, hai năm trước anh chỉ là trợ lý của ba, ông mời anh đến nhà ăn cơm, lần đầu tiên gặp mặt, em là một cô công chúa khó với tới, rất đẹp cũng rất xa xôi, hai tháng sau ba nói hi vọng chúng ta kết hôn với nhau, hơn nữa em cũng đồng ý, lúc ấy anh cũng chưa yêu ai, ba lại có ơn nghĩa với anh, nên anh không muốn làm trái ý ông, cho nên chúng ta kết hôn.”

Những lời Anh nói đều là thật, cũng may là trước đến giờ anh vẫn một lòng chung thủy với cô , còn cô chỉ đơn giản là muốn lợi dụng anh mà thôi.

Quả nhiên là như vậy… Lee Hyemin cũng đã nghe được phiên bản này qua y tá ở bệnh viện, nhưng từ miệng Kim HanBin nói ra đặc biệt cảm thấy tổn thương, trong lòng đau đớn, mặc dù biết đây là sự thật, nhưng trong lòng phụ nữ vẫn luôn có ảo tưởng về sự lãng mạn trong tình yêu.

“Còn muốn biết gì nữa không?” anh hỏi.

Thế từ khi kết hôn thì sao, cuộc sống hôn nhân thế nào? Còn nữa anh có yêu cô không?

Trong lòng Hyemin đầy dấu chấm hỏi, nhưng không có dũng khí hỏi, sợ sẽ nhận được những câu trả lời, trực tiếp nhất, đau lòng nhất từ miệng anh, cô lắc đầu không muốn hỏi nữa.

Trong phòng bếp chỉ còn lại tiếng phì phì của nồi nước đang sôi.

Tay nghề của anh rất khá, Lee Hyemin không biết người đàn ông có thói quen ngồi trên cao ở nơi làm việc này từng có kinh nghiệm du học nước ngoài bốn năm.

Bốn năm đó đã hoàn toàn thay đổi một vài phương diện nào đó của Kim HanBin.

Vì đề tài vừa rồi, không khí giữa hai người có phần trầm lắng, Hyemin không thích như thế, rõ ràng ở trong cùng một phòng, ngồi ở cùng một bàn ăn, rõ ràng là vợ chồng sao lại lạnh lùng như vậy?

Cô gắp một miếng sườn xào chua ngọt vào bát HanBin , phá vỡ cục diện bế tắc giữa hai người, anh nhìn cô đang ngồi phía đối diện.

Lee Hyemin nở nụ cười rực rỡ “Anh nấu ăn ngon quá, ăn nhiều một chút”

Biết vì lệnh của Ba mẹ mà kết hôn nhưng vợ lại cười với anh dịu dàng như vậy, có một sức cuốn hút mãnh liệt khiến khóe miệng anh cứng ngắc.

Có sự khích lệ của Lee Hyemin, đáy lòng anh âm thầm vui vẻ.

Đây là người vợ khác xa trước kia, người vợ muốn chủ động nói chuyện trời đất, người vợ có nụ cười ấm áp, người vợ xem anh như trời, thay đổi như vậy là ông trời cho họ một sự khởi đầu mới sao?

Lần này anh không muốn tiếp tục im lặng nữa.

Sau khi ăn xong Hyemin  chủ động dọn dẹp bát đũa, Kim HanBin mặc dù có phần lo lắng không biết  đại tiểu thư có khả năng làm việc nhà hay không, nhưng cũng không ngăn cản.

Lúc cô rửa bát, anh đứng ở hành lang chỗ vừa rồi cô băn khoăn không biết mở cửa bên nào trước, khóa trái cánh cửa bên trái, rút chìa khóa, căn phòng này lần đầu tiên anh vào là sau khi Lee Hyemin bị tai nạn, nếu có thể anh hi vọng không bao giờ phải bước vào đó.

Mở cửa phòng bên phải ra, đây là căn phòng anh và cô đặc biệt chuẩn bị để giấu giếm vợ chồng ông Lee, phía bên trái là tủ quần áo của anh, bên phải là của cô, trên bàn trang điểm để kem dưỡng da của cô, trên giường là chiếc gối đôi, trong phòng tắm ngoài dao cạo râu của anh còn có sữa tắm, sữa rửa mặt của cô.

Kim HanBin không thích gian phòng này, sau khi cưới bình thường anh đều ngủ ở công ty hoặc trong phòng khách.

Đây vốn chỉ là căn phòng để diễn trò cho bố mẹ xem, hôm nay muốn nghênh đón công dụng mới

_________________________________

Một ngày ra 4 chap nha

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #kimhanbin