Chap9 Người yêu cũ
_Ôi ngon quá
Song Ngư vô tư gấp thức ăn, cô nhìn quanh bàn đúng là những món cô chưa được nếm nào là gà hầm hải sâm, tổ yến, cua hoàng đế, chả cá anh vũ...còn nhiều món ăn đắt tiền đang bày trước mặt cô
_Giá của một bữa ăn thế này bằng số tiền cả năm gia đình tôi kiếm được đó
Nhược Song Ngư ngây thơ nhìn Uyển Uyển, còn Thiên Phong và Ôn Thiên Yết thì không thèm ngó cô một cái, hôm nay Uyển Uyển mới cô đi ăn, là lần đầu cô đến nhà hàng đất tiền nên mặt cô cứ ngây ra nhìn rất ngốc
_Không ngờ Thiên Yết cũng đi, anh tưởng Yết không thích đi chung với cỏ dại chứ
_Anh lo ăn đi
_Uyển Uyển cảm ơn cô đã nói giúp tôi
_Tôi không nói cái bếp đó là do tôi thì cô có yên không? lo ăn đi
Uyển Uyển gấp thức ăn cho cô, bộ dạng của Nhược Song Ngư thật khiến cho tâm trạng của Ôn Thiên Yết bị ảnh hưởng
_Tôi...ăn đây
Nhược Song Ngư ăn rất ngon miệng, cô rất tự nhiên thưởng ́thức và không bỏ sót món nào hết
_Tiểu Ngư, lần sau đến nhà tôi...nấu ăn nha...
_Hụ hụ...
_Anh làm sao vậy Thiên Phong?
_Em ít giao du với cô ta đi
_Đã có lần mình nghe Tiểu Đy nói, Tiểu Đy từ chối Ôn chủ tịch là vì không chịu nỗi cung cách của gia đình họ Ôn, đúng là người cùng đẳng cấp thì có khác
Nhược Song Ngư nhìn Uyển Uyển và Thiên Phong nói chuyện, cô biết không dễ gì chung bàn với mấy người thượng lưu này, đã ăn của họ chắc chắn sẽ có nhiều chuyện rắc rối trước mắt
_Yết soái gấp thức ăn cho tiểu Ngư đi
Uyển Uyển tinh ranh nháy mắt bày trò
_Cô ta không có tay à?
Ôn Thiên Yết chẳng những không gấp thức ăn cho cô mà còn nói lời lạnh lùng
_Hừ...không biết con gái ngoài kia thích anh vì cái gì? quá lạnh lùng
Uyển Uyển chán nản nhìn anh, anh thì tất nhiên không quan tâm lời cô nói
_Tôi nghĩ đó không phải là lạnh lùng đâu, mà là bệnh vô cảm đó, bệnh này nguy hiểm
Nhược Song Ngư len lén ngẩn lên nhìn mặt anh, lúc Uyển Uyển nói thì anh không thèm để ý còn cô vừa mở miệng thì anh nhìn chằm chằm làm cô sợ quá đang ăn bỗng nghẹn họng và sặc luôn
_Hụ...hụ...
_Hụ...
_Tiểu Ngư, cô sao vậy? tiểu Ngư? Yết soái anh làm gì đi chứ...
Do là Uyển Uyển ngồi đối diện cô nên rất lo lắng, còn anh ngồi ngang hàng với cô thế mà vẫn dửng dưng
_Hụ...hụ...
́Ôn Thiên Yết vỗ nhẹ lên đầu cô mất cái, anh cao tay thật, mém tí là cô nghẹn chết rồi
_Ha ha tiểu Ngư trông tức cười quá, nhưng mà rất đáng yêu
_Tiểu Uyển, anh đã nói em đừng giao du với cô ta mà, thật phiền, Yết à, trên đời này có không còn ai để yêu thì cũng chừa cô ta ra nha...hừ...
Ôn Thiên Phong lên tiếng, nói chung anh mà mở miệng ra thì chỉ có lời cay nghiệt, anh em nhà họ Ôn giống nhaukinh khủng, dù là họ chỉ là anh em họ
Nhược Song Ngư chỉ là cô gái bình thường vô cùng đơn giản, cô mong sau ba tháng cô sẽ rời nơi này tiếp tục ước mơ đi học...
Ăn xong, Nhược Song Ngư ra về, cô tiếp tục nghĩ ngợi
_Đã nói đi kiếm tiền, không kiếm được tiền còn đi ăn với người ta hic...
_Đúng rồi...có người giúp mình kiếm tiền trong thời gian ngắn, sao không nghĩ ra sớm nhỉ?
Nhược Song Ngư nhớ ra một người có thể giúp cô, cô đi nhanh đến Clup AAA
_Mạch Hùng, xin hãy giúp em
Nhược Song Ngư đang lay lay cánh tay của một người, anh ta đang hút thuốc bên một góc của Clup, Mạch Hùng là người cô thích thầm trong nhiều năm, có lần cô đã tỏ tình với người đàng ông này nhưng anh ta từ chối, cô buồn lắm từ đó cũng không dám yêu ai nữa, năm tháng đơn phương làm cô quá mệt mỏi, Mạch Hùng là người trông coi Clup AAA, có thể anh ta có cách giúp cô
_Lâu quá không có gặp em, khỏe không?
Mạch Hùng lướt mắt trên người cô, tên này chẳng đàng hoàng tí nào
_Em vẫn khỏe, em kể hết cho anh nghe rồi đó, giúp em với, em không muốn liên quan đến Ôn gia
_Được...được anh giúp em chuyện nhỏ mà cưng
Mạch Hùng đưa điếu thuốc lên môi cô, cô gượng ép phải hút
_Hụ..hụ...giúp giúp em đi mai em phải đi làm rồi không có thời gian
_Chỉ cần một đêm là em có tiền
_Em...em không làm chuyện xấu đâu nha
_Ơ đâu có, là chuyện tốt, chỉ là tiếp rượu cho khách vip trên phòng thôi mà, em làm được đúng không?
_Ờ ...ờ...
_Cố lên Song Ngư
Nhược Song Ngư hít một hơi, cô ngao ngán việc sắp làm nhưng cứ nghĩ đến bản mặt đóng băng của Ôn Thiên Yết thì cô rất quyết tâm
Mạch Hùng cười đểu, cô không hề biết cô đang vướng vào một âm mưu ghê gớm
_Hôm đó anh từ chối em, nhưng trên giường thì không có từ chối đâu cưng...hehe con mồi ngon, được giá
....
_Tiểu Ngư không có nhà hả?
Tự Thiên Đy đến tìm Song Ngư nhưng cô không có nhà, cho nên Lâm Phương Phương ra nói chuyện với cô
_Cô có biết Song Ngư đi đâu không? tôi gọi cho cô ấy không được
_Sao gọi không được chứ? lúc nãy tôi gọi Tiểu Ngư còn nói đang đi ăn với Ôn chủ tịch mà
_Với Thiên Yết?
Tự Thiên Đy bất ngờ trước câu nói của Tiểu Phương
_Tôi biết rồi
Tự Thiên Đy vội vã bỏ vào xe và bỏ đi
_Ê..nè...không vào nhà đợi hả? sao tự dưng giận vậy?
Phương Phương gọi với theo, nhưng Thiên Đy vẫn bỏ đi, trên xe cô bất đầu suy nghĩ
_Tiểu Ngư bảo mình từ chối, rồi nó vào tập đoàn làm mà không nói mình, mình đưa quà nó cũng không chuyển, xưa giờ có cho nó gặp nó cũng không muốn biết mặt Yết, sao hôm nay lại đi ăn chung? Nhược Song Ngư? mình làm sao vậy nè?
Trong đầu Thiên Đy bỗng nghĩ ngợi lung tung, cô bắt đầu có cái nhìn khác về Nhược Song Ngư
_Tiểu Ngư chắc hôm nay không về nhà rồi
Phương Phương khóa cửa cô đi ngủ, còn Song Ngư thì...
_Anh đưa em đi đâu vậy?
_Em lên phòng ngủ đi, anh hứa sáng mai em sẽ có tiền
_Nhưng em phải đi làm
_Em muốn bây giờ luôn à...hehe được...được thôi
***
1 giờ đêm
_Trương Nam đâu?
Ôn Thiên Yết chuẩn bị lên máy bay đi Mỹ thăm bà nội, mẹ và ba anh sang Mỹ đón họ để dự lễ kỷ niệm hãng hàng không sắp tới , anh không thấy trợ lý riêng đây hết nên hỏi
_Thưa đại thiếu gia, Trương Nam nghe nói đại thiếu gia cho nghĩ phép thì đã đi chơi luôn rồi ạ, để tôi gọi ngay...
_Anh đang ở đâu?
Tồn Thư bực dọc gọi, Trương Nam đang vui vẻ với cô gái trẻ trong phòng víp...ở Clup AAA
_Bỏ tôi ra, bỏ tôi ra...
_Ngoan...anh thương...
_Tránh xa tôi ra huhu
_Ở đây ồn quá, đợi tôi tí
Trương Nam ra ngoài nghe điện thoại
_Nói tiếp nói tiếp...
_Ôn đại thiếu gia đang tìm anh kìa
_Cô lừa tôi à? giờ này Ôn thiếu đã lên máy bay...hừ đừng phiền để tôi vui vẻ nghe chưa, mất hứng, cô liệu hồn đó
Tồn Thư mở loa cho nên những gì Trương Nam nói đều lọt vào tai Ôn Thiên Yết
_Mau về đi, đây là chuyến bay riêng, bay lúc nào không được , hãng hàng không là của Ôn thiếu mà...tôi nói....
_Im đi bà cô...hừ...
Trương Nam bưc dọc đá vào cánh cửa phòng bên cạnh vô tình làm cửa bật ra...
_Nhược Song Ngư? cô ta bán thân...?
Giọng nói của Trương Nam vang đều đều bên tai Ôn Thiên Yết, anh khựng lại ở cuối đường
_Hủy chuyến bay
_Hả?
Tồn Thư giật mình, cô không tin vào những gì mình đã nghe
_Còn...còn...
_Cô được về nhà, không cần theo tôi
...
_Nhược Song Ngư cũng ghê thật, thôi mình lo chuyện mình
Trương Nam trở lại phòng vui vẻ cùng gái đẹp, bên phòng bên kia, bây giờ Song Ngư mới nhận ra mình bị lừa
_Bỏ tôi ra...
_Huhu...
_Tiểu Ngư ngoan, anh thương
Mạch Hùng khống chế Nhược Song Ngư, nảy giờ hắn cũng đã nhẫn tâm xé gần rách hết váy áo của cô
_Đến đây
_Không, bỏ tôi ra...huhu...
_Lúc trước thích anh lắm mà, muốn có tiền thì phải thế....
_Bốp...!!!
Năm dấu tay in lên mặt Song Ngư, mặt cô đỏ lên, cô ôm mặt...
_Huhu...
_Đến đây đi cưng
Mạch Hùng kéo Nhược Song Ngư vào lòng, cô bây giờ đã sợ đến xanh mặt, nhưng vẫn cố chống lại
_Bỏ tôi ra, tôi không cần tiền của anh nữa...huhu
_Bốp...!
_Con này ngon
Mạch Hùng tát cho cô cái nữa, anh trói tay rồi trói chân cô lại, Mạch Hùng quăng cô lên giường, anh ta lột sạch quần áo của cô, cô tủi nhục khi trên người cô chỉ còn bộ đồ lót
_Thử xem em chạy đi đâu
_A...hu hu có ai không...cứu...cứu
_Muổn có tiền nhanh thì phải thế đó cưng
Mạch Hùng vỗ nhẹ vào mặt cô, tên khốn nạn đảo mắt trên người cô
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top