Chap32: Chuyến đi chơi ngày nghĩ (2): Biển đêm

_Nhược...Nhược tiểu thư khéo đùa, cám...cám ơn cái gì chứ, đây là công việc của tôi mà hì hì Ôn chủ tịch đã gọi thì xa mấy tôi cũng đi, với lại đây là cái bịch rác hôm nọ có cái túi vải...à...à thôi tôi đi đây

Trương Nam nịnh nót một hồi sau đó vội bỏ chạy, anh ta không muốn bị đem ra xử trảm, bây giờ cô mới nhìn sang anh, anh đang nhìn cô bằng con mắt...tất nhiên là không vui, đe dọa và muốn ăn tươi nuốt sống rồi, nhưng cô hình như không chịu hiểu lữa đang đến gần

_Ôn chủ tịch mang cái bịch này đến đây làm gì, đã vức đi rồi mà,tôi rất ghét loại người không biết giữ quà tôi tặng, cũng chẳng ưa người tính khí kỳ cục nữa đêm nữa hôm bắt tôi đến biệt thự không địa chỉ, tôi xin nghĩ phép là để ở nhà chứ không có hứng thú đi chơi, sao suốt ngày cứ xem tôi là vật trang trí tha hồ dày vò? thích thì gọi đến không thích thì đá đi, hừ...tôi không nhịn nữa đâu quá sức chịu đựng, đừng thấy tôi không nói mà ăn hiếp tôi, tôi không sợ nữa đâu

Nhược Song Ngư bị stret hôm qua đến giờ, cứ tưởng đi chơi được giải toả nào ngờ gặp phải ôn thần liên tục cường quyền áp bức, cá nhỏ không chịu được nữa uất ức đã lâu không kìm được liền tuông ra mà nói, cô nói hả hê mặt cho anh muốn giận muốn
quát mắng cô cái gì cũng được, cô biết mình nhỏ bé trong mắt anh nhưng bị ức chế lâu ngày nhất định sẽ sinh bực dọc mất kiểm soát

_Nói lại lần nữa xem?

Anh nói rất rõ từng chữ từng chữ một, anh không giận, hai mắt sắc bén không đến nổi chứa tia lửa như đang giận sôi sục, mà là a h đang bất ngờ, mặt anh nhây ra trông cũng rất tức cười anh chống hông trừng mắt như chẳng hiểu cô đang nói gì

_Sao? nghe không rõ hả?

Nhược Song Ngư lắc đầu chán nản, đúng là hôm nay cô ăn gan hừm nên mạnh miêng đến thế còn trừng mắt nhìn lại anh nữa, tay thì giật mạnh cái bịch đen trên tay anh về phía mình

_Thì ra tất cả là do Thiên Phong, cá nhỏ trong đêm một mình đến biệt thự, không được ngủ lại bị đe doạ, xin nghĩ phép là vì quá mệt mỏi, chưa về nhà thì bị kéo lêm xe không phải tự nguyện mà là bị ép đi chơi...thảo nào cáu gắt đến thế, lúc phát cáu nhìn cũng đáng yêu nhỉ?

Anh nghĩ thầm, anh cúi người xuống nhìn cô, nhìn chưa đã anh còn dùng hai tay ôm mặt cô nâng lên nhìn cho rõ, trong khóe mắt cô hình như có nước, bị anh nhìn đến thất kinh hồn vía, cô ao ước đạo anh một phát, nhưg chắng dám làm càng, cô thiết nghĩ cô lảm nhảm thế đủ rồi, nếu còn ra tay chắc sẽ không yên thân

_Làm gì vậy? Ôn...Ôn chủ tịch mau bỏ tôi ra...

Cô đấm lên ngực anh mấy cái, nhưng cô nhỏ quá sao có lực mà đánh anh, anh cười nhìn cô đang lúng túng

_Cái tên điên này, cười cái gì chứ? càng ngày càng phát hiện không giống ai

_Giờ này khuya lắm rồi ngủ đi, mai mứi có sức đi chơi

Anh xoa đầu cô tự nhiên nói, còn cô nghe đến ngủ...cùng phòng với anh thì liền giãy nảy không đồng ý

_Không, không biết, tôi sẽ ngủ trên giường, Ôn chủ tịch mà làm càng tôi sẽ...tôi sẽ...cắn lưỡi cho xem

Nhược Song Ngư lè lưỡi ra đe dọa, anh nhìn cô trông rất trẻ con, hai mắt ngây thơ lúc hoảng lên thật cuống hút

_Không cần đi tắm à?

Anh nhếch môi cười đểu, hai mắt gian tà gặng hỏi, hỏi tới hỏi lui, cô càng ngày càng ngượng

_Không...không cần, đó là việc của tôi Ôn chủ tịch thắc mắt làm gì?

_Vậy ngủ đi

Anh lấy cái túi vải trong bịch đen rồi bỏ ra hành lang hút thuốc, cô rón rén mở cửa thám thính, khi đã yên bình cô mới yên tâm khoá cửa phòng lên giường đi ngủ

_Đợi tôi tắm rồi làm bậy chứ gì? mơ đi, Nhược Song Ngư này không có ngốc đâu

Cô biểu môi, sau đó lên giường đắp chăn đi ngủ...

Đến nữa đêm, anh mới dùng chìa khoá riêng lấy dưới quầy tiếp tân lên mở cửa, anh định sẽ lén lút vào phòng nhìn cô ngủ, anh nghĩ lúc đó nhìn cô chắc sẽ rất đáng yêu, anh vừa nắm tay cầm xoay cửa thì...mọi chuyện không như trong tưởng tượng của anh...

_Hà hà, đi tắm biển đêm thôi, giờ này ôn thần chắc ngủ lang đâu đó rồi, Khách sạn của Ôn gia mà...nhưng đừng mong làm bậy hì Nhược Song Ngư này không dễ dụ đâu nha nha nha

Nữa đêm cô mở cửa rón rén bước ra ngoài, anh nhanh chân nép vào chậu cây cho nên cô không nhìn thấy, ý nghĩ đi tắm biển ban đêm chỉ có cô mới nghĩ ra, cô thích thú lắm, tắm biển đêm vừa lạ vừa vui lại vừa tránh được ôn thần có ý xấu, cô rút kinh nghiệm cho mấy lần trước không phải Ôn thần bỏ ra ngoài để cô trong phòng là xong chuyện, cô tung bay chạy nhảy xuống cầu thang, cô đâu biết anh đang cười thầm đi theo cô

_A...đã quá, hihi

Nhược Song Ngư nhảy vội xuống biển, thích thú nghịch nước, cá mà. Cô không biết bơi nhưng ́hấy biển thích lắm, cứ đi ra xa bờ mãi mê cười híp mắt. Anh cười thầm cởi áo sơ mi rồi đi xuống biển

_Mát quá, mát quá, haha, ôn thần làm sao biết tắm biển đêm thế này, mình cứ tha hồ tắm biển không phải lo nhìn cái bản mặt như khúc củi, suốt ngày cau có khó chịu, còn hay quát sản nữa, chẳng cần phải sợ hihi

Tiểu Ngư tha hồ nghịch nước, mồm còn lảm nhảm nói xấu anh nữa, mấy lời cô nói đều lọt hết vào tay anh không sót một chữ, anh âm thầm đến gần cô từ phía sau, một tay ôm hông cô, tay còn lại anh bịt miệng cô

_Ưm....ư....

_Không được la lối, đêm hôm đi tắm biển còn nói xấu tôi nữa, em càng ngày càng lộng

Anh nới lỏng tay, anh xoay người cô lại, cô trố mắt nhìn anh trong sợ hãi

_Ôn...Ôn chủ tịch...

Cô há hốc khi nhìn thấy anh, nhất là khi anh đang rất rất gần cô

_Bỏ tôi ra, hic...

Cô xoay mặt đi chỗ khác vì ngượng, cô đấm mấy cú yếu ớt vào ngực anh

_Tôi là quái vật hay sao mỗi lần gặp tôi là em tỏ thái độ đó hả?

_Ôn chủ tịch còn hơn là quái vật nữa kìa, mau bỏ tôi ra, hụ hụ...sao cứ thích pha hỏng không khí riêng tư của tôi vậy?

Nhược Song Ngư hậm hực, cô bị anh giữ chặt trong tay...uống nước đầy bụng, phần vì cô bướng cứ giãy nãy, phần vì anh cao hơn cô rất nhiều, nên cô càng chống cự lại càng hụt chân uống nước no

_Thích uống nước biển lắm hả?

_Đáng ghét, đáng ghét

Anh buông tay cô ra, cô vội vã lên bờ, tất nhiên anh cũng theo cô lên bờ

_Tiểu Ngư, đứng lại

_Hừ...

Cô trở về phòng, định chốt cửa thì anh đã chạy đến dùng chân chặn cửa

_Cái tên quái đãng này?

Cô rủa thầm, cô nhìn anh bằng con mắt dồn hết sử căm ghét, nhìn tóc tai cô ước mem lại đang run lên vì lạnh, anh đưa tay đùa mấy sợi tóc rối trên mặt cô

_Cầm lấy

Anh đưa cho cô bộ váy mới, màu trắng rất đẹp, có cả quần áo lót

_Cái tên không biết ngượng, còn đưa cả mấy thứ này cho mình

Nhược Song Ngư cắn răng nhận lấy, anh cứ cười làm cô ngượng đến tái mặt, chưa lúc nào cô thấy chuyến đi chơi thảm như thế này, mọi thứ đều phải phụ thuộc vào anh

_Size nhỏ nhất

Anh lườm cô một cái, gian manh nói, cô đóng cửa cái ầm sau đó mới mạnh miệng

_Không biết xấu hổ

_Nếu tôi không biết xấu hổ thì đã không đưa quần áo cho em rồi

Anh cười khẩy, chọc cô mang lại cho anh cảm giác rất vui

***

_Yết đâu?

Một giọng nói ngắn gọn vang lên, là giọng của mẹ anh, bà đáp máy bay về nước, bà chỉ vờ hỏi những người trong biệt thự, chứ thật ra bà biết con mình đi đâu và làm gì, cơ bản ngay lúc đầu bà không thích cô và mãi về sau cũng sẽ không thích, mà nếu đã không thích thì sẽ tìm vách diệt đi, một người từng trãi sống nhiều năm vàđầy kinh nghiệm chắc chắn sẽ không để cưn trai mình ....lạc lối

_Thật ra thì mấy ngày nữa tôi bận đi chơi với bạn gái mới quen, cho nên tôi sẽ cho người làm việc này, yên tâm, có tiền là có tất cả

Người đàng ông mặt vest chỉnh tề, gương mặt thanh cao lúc trước đến biệt thự tìm anh ký hợp đồng và bị anh từ chối giờ lại xuất hiện, anh ta là nhân viên cuả mẹ anh, một người đàng ông bí ẩn

_Được

Mẹ anh đáp lửng, anh chàng bí ẩn kia ra về, với kế hoạch cho tí cảm xúc không cần thiết vào chuyến đi chơi của anh và cô...anh ta ra khỏi biệt thự, đi chừng vài bước thì đến trạm xe buýt gặp bạn gái mới quen qua mạng..

_Lượng Tuyên, em ở đây

Cô gái vui mừng vẩy tay với anh chàng bí ẩn, anh ta làm việc vì tiền, cái đầu đưa ra nhiều mưu kế cho nhà họ Ôn cũng vì tiền, cô ấy không hề biết mình đang qua lại với con người như thế...

_Tiểu Phương, anh rất nhớ em

Và cô gái đó là Lâm Phương Phương, cô mà biêt chuyện thì sẽ sao đây, một người là bạn thân nhất lại đang bị người mình yêu nhất đe doạ lập kế hãm hại....

_Rất vui được gặp anh

_Anh cũng rất vui được gặp em

Tiếp theo Chap 33: chuyến đi chơi ngày nghĩ (3),trùng hợp gặp lại

..................Thảo Thảo.................

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top