Tên truyện: Yêu đương không bằng học tập \ 谈恋爱不如学习Tác giả: Thiên Tuyết SS \ 千雪ssThể loại: 1vs1, duyên trời tác hợp, thanh xuân vườn trường, hiện đại, ngôn tình, ngọt, nhẹ nhàng, sủng, song xử, HE.Tổng số chương: 78 chương + 18 ngoại truyện.Tình trạng: Hoàn edit.…
Tác giả: Phán Nguyệt Lượng/Điềm Nị Tiểu Mễ Chúc (Leo Lên Vầng Trăng/Cháo Kê Ngọt Ngấy)Nguồn: Tấn GiangThể loại: Đam mỹ, học đường, xuyên sách, hệ thống, ngọt sủng, HEĐộ dài: 105 chương + 3 ngoại truyện [2021]Tình trạng: Đã lết xong. [2024]Editor: Nina 児奈―――――Thụ chính chuyển công × Thụ xuyên sáchGiá trị bạo lực level max trẻ trâu tsundere công × Quá trời quá đất cái mỏ rén mỗi công thụ (tui nói không phải tác giả nói)―――――Rất chăm đọc cmt, thấy lỗi chính tả hay gì cứ thoải mái nhắc nhở, tui sẽ sửa liền. Cơ mà nhắc nhẹ nhàng thôi nha, trái tim tui yếu đuối lắm ('°̥̥̥̥̥̥̥̥ω°̥̥̥̥̥̥̥̥`)Tiến độ beta: 30%...―――――🐱🐰Bản edit phi lợi nhuận chưa có sự cho phép của tác giả.❗️Ai cần link hay tên truyện để cúng tà tưa cho tác giả thì hú tui đưa cho nha, chứ tui sợ bị quét :)) NGHIÊM CẤM RE-UP, CHUYỂN VER, AUDIO.Chỉ đăng tại wattpad @prunusserrulata0507 và prunusserrulata0507.wordpress.com của tui.…
Gặp đã là một cái duyên và cùng nhau đi hết chặng đường dài lại là một cái duyên lớn.Kết hôn với chính khách nhưng cô chỉ làm dâu nhà hào môn trong chín mươi ngày. Đêm tân hôn, chồng cô uống rượu say bí tỉ. Một tháng sau, anh bận rộn tranh cử, vui vẻ với những người đẹp vây quanh. Ba tháng sau khi kết hôn, anh đặt cô dưới thân, biến cô thành “nửa người” thuộc về mình.Cô yêu thương, quan tâm từng li từng tí đến anh. Cô chua xót đau khổ nhưng vẫn ép bản thân ra vẻ hạnh phúc. Rồi ba cô bất ngờ nhảy lầu, biến cố hào môn xảy đến, khiến cô ra đi lặng lẽ với đôi bông ngọc trai đen. Nhiều năm trôi qua, cô trở thành tác giả tiểu thuyết ăn khách với quyển "Hào môn kinh mộng". Vào buổi tiệc mừng công của mình, trông thấy người đàn ông ngồi trên hàng ghế nhà đầu tư, cô đột nhiên hoang mang hoảng sợ...Người đó vươn tay tháo đôi bông ngọc trai đen của cô, cô muốn lấy lại, nhưng người đó thu tay về, nở nụ cười với cô, “Muốn lấy? Đêm nay đến phòng làm việc của tôi mà lấy.”.Cô ngỡ ngàng lùi từng bước về sau. Đôi mắt người đó vẫn sâu thẳm như ngày xưa, “Còn chín ngày nữa mới hết nghĩa vụ làm vợ của cô.”…