chap 34

Lô mấy mẹ, tui đã tái xuất sau mấy tháng núp lùm. Chắc mấy má cũng biết kì thi tốt nghiệp THPTQG vừa kết thúc từ mấy (chục) ngày qua, tui là 1 trong số các sĩ tử vừa trải qua kì thi đó, nên mấy tháng vừa rồi tui đăng xuất khỏi thế giới là do bận ôn thi sml nhé, kết quả tốt hơn mong đợi mấy mẹ đừng lo nha.

Vào truyện~
____

- Hẹn hò với tôi đi_Choi Beomgyu đứng chắn trước mặt Harin-nữ sinh tỏ tình với hắn hôm trước, trong sự chứng kiến của mấy chục con mắt trong đó có Kang Taehyun, cậu lạnh lùng liếc qua nhưng cũng nhanh chóng thu lại tầm mắt lại vào cuốn sách trước mặt, Beomgyu từ đầu đã len lén quan sát mọi biểu hiện dửng dưng đến vô cảm trên khuôn mặt cậu càng khiến cho lòng hắn càng thêm nặng trĩu.

- Beomgyu à, cậu không đùa chứ?_Harin kéo kéo ống tay áo của người kia trong lòng không khỏi hạnh phúc đáy mắt ngập tràn mừng rỡ

- Nếu cậu không thích thì thôi

- Tớ thích, tớ thích_Harin vui mừng đến phát khóc không kiềm nổi lòng mình nhảy lên ôm người phía trước khiến người nọ cứng đờ cả người nhưng chợt nhớ bản thân đang đóng kịch cũng cố mà nở ra một nụ cười tươi. Vài chục người chứng kiến cảnh đó đóng băng cảm xúc mồm há to đến nỗi nhét trọn cả quả trứng gà. Kang Taehyun hiển nhiên vẫn không thèm quan tâm tới cái mớ drama hường phấn đang diễn ra trước mặt tay ung dung lật từng trang sách nhưng chẳng ai biết thực chất trong lòng cậu đang suy nghĩ những gì

___
Bên YeonBin

Choi Yeonjun tay ôm hộp quà nhỏ tiến đến chỗ ngồi của Soobin đặt xuống, cậu khẽ liếc đến hộp quà trên bàn rồi lại nhìn người đứng trước mặt vì lo lắng mà hai tay bấu chặt vào nhau cả phút rồi mà vẫn chưa nói được lời nào bản thân dần mất kiên nhẫn

- Bạn học Choi Yeonjun có chuyện gì không?

- Anh....cho anh xin lỗi_hắn cầm lấy bàn tay cậu thành thật nói, ánh mắt rơi vào đáy mắt cậu tràn ngập bi thương. Nhưng đối diện với ánh mắt thương cảm ấy ánh mắt cậu lại vô cùng lạnh lùng, tay cũng nhanh chóng rút về, đối mặt với người kia chỉ cười nhẹ một chút, một cách cay đắng

- Vì chuyện gì cơ?, Tất cả những chuyện cậu đã gây ra với tôi, cậu muốn xin lỗi về chuyện gì?

- Soobin à, lúc đó là anh dại dột ngu dốt, làm ơn hãy cho anh cơ hội giải thích_hắn hoảng hốt ôm chặt cậu vào lòng trái tim như có gì đó bóp nghẹn lại đau đớn. Đối với vẻ thống khổ của hắn cậu vẫn thờ ơ như vậy không ôm lấy cũng chẳng đẩy ra hoàn toàn chẳng để tâm gì đến. Cũng mặc cho bao ánh mắt chán ghét chiếu thẳng lên người mình cậu vẫn không hề quan tâm. Đến khi chuông vào học vang lên mới nhàn nhạt mở miệng

- Vào học rồi thả ra được chưa

- Chiều nay hãy gặp nhau ở sân bóng anh sẽ giải thích tất cả với em

- Tôi không rảnh

- Anh sẽ đợi em không gặp không về_hắn quay gót về chỗ ngồi mặc kệ bao ánh mắt khó hiểu chiếu thẳng lên mình và đâu đó một ánh mắt chết chóc chiếu thẳng lên người Soobin.

Ngoài mặt cậu thản nhiên là thế nhưng tâm trí cậu giờ đây phải nói sao nhỉ, rất hỗn loạn chăng, vì không biết bản thân mình nên làm gì. Có nên tiếp tục cho anh một cơ hội nữa hay không, lí trí không cho phép nhưng trái tim lại thôi thúc không ngừng, nhưng cậu sợ, sợ bản thân tiếp tục bị lừa dối, đùa giỡn. Và rồi, cậu chọn nghe theo trái tim mình, khi tiết học cuối cùng kết thúc cậu nhanh tay xách cặp đi đến sân bóng đá chờ hắn. Sân bóng hiện tại khá vắng vẻ khác hẳn với không khí náo nhiệt hằng ngày, có lẽ là do trời sắp mưa nên tan học cũng chẳng có mống nào rảnh rỗi ở lại chơi bóng, trên hàng ghế khán đài cũng chỉ thưa thớt 4,5 người, không đọc sách thì cũng là đang nhìn ngắm bầu trời điểm chút mây đen

___

"JS đang dần khủng hoảng, hàng loạt nhân viên kì cựu từ chức chuyển sang làm việc cho các công ty dưới trướng L&W, dưới tình trạng khủng hoảng nội bộ các nhà đầu tư đang cân nhắc lại quyết định của mình, dần rút vốn và đầu tư vào L&W"; "giá cổ phiếu của JS giảm mạnh vào chiều nay, JS từ một công ty danh tiếng toàn cầu hiện tại đã rơi khỏi top 5 trở thành công ty tầm trung và có nguy cơ sụp đổ trong tương lai nếu tình trạng bất ổn này vẫn tiếp tục. Được biết JS là công ty lớn mạnh được xây dựng bởi 2 cố chủ tịch, giám đốc, nhưng sau cái chết của họ danh tiếng công ty ngày càng đi xuống, mặc dù đã được phục hồi trước đó nhưng tình trạng khủng hoảng ngay lúc này đã khiến các nhà đầu tư không thể tiếp tục đặt mình vào thế nguy hiểm được nữa..."

- Phu nhân ngất rồi mau gọi xe cấp cứu

____

- Bác Na, có chuyện gì ạ?_qua nhịp thở gấp gáp của đầu dây bên kia Choi Yeonjun biết chắc chắn có điều chẳng lành vội vã hỏi

- Đến bệnh viện X ngay đi Yeonjun bác sẽ nói rõ mọi chuyện sau

Ngắt máy Yeonjun chẳng bận tâm đến điều gì nữa mà chạy thật nhanh đến bệnh viện chẳng màng cầm theo cặp sách mặc cho thằng Woojin có gọi với theo đằng sau. Bệnh viện buổi chiều đông đúc hơn bao giờ hết chen chúc cả buổi mới tìm đến được phòng bệnh cả người hắn cũng đổ đầy mồ hôi lưng áo ướt dính chặt vào người. Bác Na thấy hắn từ xa vội vã chạy đến hai mắt cũng dần đỏ lên bản thân hiện tại cũng không biết nên nói với đứa cháu của mình như thế nào, nội bộ mâu thuẫn, cổ phiếu suy giảm, đối thủ đàn áp, có quá nhiều chuyện xảy ra và bây giờ công ty như một mớ hỗn độn vậy. Bà nội vì không thể chịu nổi cú sốc này mà ngất đi mất, sau khi nhập viện theo kết quả kiểm tra phát hiện đang có khối u trong não, dựa vào hình dáng và kích thước theo phán đoán của bác sĩ có khả năng là u ác tính nhưng vẫn phải chờ kết quả sinh thiết mới chắc chắn được

- Bác Na đã có chuyện gì vậy ạ?

- Yeonjun à, bà nội...có khả năng mắc u ác tính..._giây phút này bà thật sự không thể kiềm nổi nữa rồi, nước mắt cứ thi nhau chảy xuống đôi gò má hóp lại, cảm giác tội lỗi ngày càng ập đến vì bản thân chẳng thể làm được việc gì ngay lúc này ngoài khóc ra - Và cả công ty của chúng ta, dưới khủng hoảng hiện tại có thể sẽ sụp đổ sớm trong tương lai, tại sao mọi chuyện lại thành ra như thế này chứ

Yeonjun im lặng lắng nghe từng lời của bác trong lòng cũng không khỏi nặng trĩu, trong một ngày lại chứng kiến bao nhiêu chuyện đau lòng xảy ra như vậy, lòng hắn cũng suy sụp không ít, một người hoàn hảo thông minh tài giỏi như hắn con đường hắn đi qua đều nở rộ hoa hồng nhưng hiện tại lại đen tối mù mịt như vậy, người bà hắn yêu quý, công ty cha mẹ hắn dành cả đời để gây dựng, hắn cảm giác như mọi thứ đang dần rời ra mình, bất lực buồn bã tức giận, nước mắt hắn tự bao giờ cũng đã đầy hết khuôn mặt. Bác Na nhẹ nhàng ôm hắn vào lòng, hai con người chung một nỗi buồn an ủi cho nhau, hắn thề với lòng chỉ hôm nay thôi, chỉ yếu đuối nốt hôm nay rồi ngày mai hắn sẽ trở về với Choi Yeonjun băng lãnh tàn nhẫn như lúc trước

- Cháu sẽ nghỉ học và đến làm ở JS

- Cứ học cho xong đại học đi đã Yeonjun à

- Không, đến lúc đó thì đã quá muộn rồi, ngay từ ngày mai cháu sẽ đến làm ở JS, cháu sẽ bắt L&W phải trả giá vì tất cả những điều mà hắn đã làm

____

Ở sân bóng đá Choi Soobin bấm nhìn điện thoại xem đã mấy giờ, hơn nửa tiếng trôi qua vẫn chưa thấy Choi Yeonjun đến, mưa cũng lất phất rơi nhẹ từ lâu rồi vai áo cậu cũng vì vậy mà ướt cả một mảng nhưng không hiểu sao cậu vẫn cố chấp đứng đây đợi hắn, trong lòng vẫn luôn nghĩ rằng là do thầy cô kéo giờ dạy cho xong bài học chỉ cần đợi thêm một chút nữa hắn sẽ đến ngay thôi, cậu nghiêng người nhìn về phía xa chờ mong bóng dáng hắn xuất hiện nhưng đáp lại chỉ là một khoảng không thưa thớt bóng người, trong lòng không tránh khỏi cảm giác đau đớn, buồn bã

- Ô, ai đây, chẳng phải là Choi Soobin, tên gay của lớp mình à

Không cần quay mặt lại cậu cũng biết đây là giọng của người nào, cái giọng nói luôn trêu đùa, khinh bỉ cậu thường ngày, nghe mãi cũng đã thành quen từ lâu. Lee Taeha thấy cậu không thèm nhìn ngó đến mình trong lòng vốn đã bực giờ lại còn bực hơn chạy đến nắm vai cậu kéo lại, Soobin khó chịu đẩy tay ả còn đang đặt trên vai mình ra, liếc mắt ra sau nhìn thấy còn có thêm 5,6 người 2 nữ, 4 nam trong lòng thầm nghĩ có nên làm theo kế sách "địch ít thì chiến địch nhiều thì chạy" của Taehyun hay không thì quay qua đường chạy cũng bị tụi nó chặn hết, nhìn là biết hôm nay chắc chắn phải đổ máu rồi.

- Cậu muốn gì?

- Muốn gì?, không phải mày biết rõ hơn ai hết à, tao đã cảnh cáo mày tránh xa Yeonjun rồi không phải sao, tại sao cứ thích đeo bám anh ấy như vậy

- Đeo bám?, Có mù không?, Rõ ràng là cậu ta chủ động đến chỗ của tôi, cậu không thấy hắn đem quà xuống tặng cho tôi à còn cư nhiên ôm tôi nữa, vậy ai mới là người đeo bám đây

- Mày câm miệng Yeonjun không thể nào thích một người như mày được và quan trọng nhất anh ấy không phải loại gay đáng kinh tởm như mày

- Nếu cậu ta không thích tôi thì cũng chẳng bao giờ thèm dòm ngó đến loại người như cậu đâu

Lời nói của cậu thành công chọc tức Taeha, ả tức giận đưa tay tát cậu nhưng cũng nhanh chóng bị cậu bắt lấy hất ra, hai bên cũng nhanh chóng lao vào đánh nhau. Cả tháng trời Taehyun mỗi ngày đều trích ra vài giờ hết lôi cậu ra tập Taekwondo rồi lại đến boxing, xong lại đến đọ khả năng nhanh nhạy và sức bền, giờ nghĩ lại lại thấy biết ơn, mặc dù kĩ năng không được giỏi như Taehyun nhưng ít ra cũng mạnh mẽ hơn trước đây gấp mấy lần. Thua kém về mặt số lượng nhưng cậu vẫn chặn được các đòn hiểm và đánh lại vài đứa, cứ vậy hết đấm tới đá, nhưng cả chục phút trôi qua cậu cũng kiệt sức rồi, cả 4 thằng con trai to lớn cùng lao vào mà đánh một mình cậu như vậy khiến cậu dần mất sức và ăn trọn một cú đá ngay bụng, hô hấp cũng vì thế mà trở nên khó khăn cậu mệt mỏi ngã gục xuống đất, bất lực nhìn lũ chúng nó lao vào đạp liên tiếp lên người mình, còn nghĩ rằng bản thân sắp trầu trời thì bóng dáng quen thuộc xuất hiện, bọn chúng thấy có người đến cũng nhanh chóng chạy đi, ngay sau đó một giọng nói quen thuộc vang lên

- Soobin à em có sao không, anh xin lỗi anh đến muộn rồi_anh ôm cậu trong lòng miệng không ngừng nói lời xin lỗi trên khuôn mặt tuyệt mỹ hai giọt nước mắt tự khi nào đã chảy dài

- Na...Jaemin

- Ừ anh đây, Soobin ráng một chút nữa nhé anh đưa em đến phòng y tế_anh bế thốc cậu lên chạy đi trong làn mưa, mặc kệ cho từng giọt mưa lạnh buốt đâm thẳng vào người cũng không đau bằng khoảnh khắc chứng kiến cậu bị đánh đập dã man trong cơn mưa lạnh lẽo không một ai giúp đỡ, nhìn giọt nước mắt vương trên má cậu lại càng khiến anh thêm đau xót hơn

- Tại sao...anh luôn xuất hiện vào những lúc em cần anh ấy như vậy, tại sao lúc nào cũng cứu giúp em...

- Là vì anh yêu em, Choi Soobin

Hết chap 34

THƯƠNG NGƯỜI MẸ GIÀ NÀY THÌ BÌNH CHỌN CHO TUI ĐI NHÉ

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top