Oneshort
Một ngày nọ, một câu hỏi thốt ra từ miệng Yamanbagiri:
"Nói đi, mọi người có biết ý nghĩa của nụ hôn không?"
Cậu hỏi câu đó nhầm người và nhầm thời điểm.
Tsurumaru đột nhiên nhìn vào Yamanbagiri, gió từ chiếc quạt điện đang chạy làm tóc anh khẽ phất lên, "Sao em lại hỏi chuyện đó, Manba-chan?"
"Tôi đột nhiên tò mò, chỉ vậy thôi".
Yamanbagiri nhận thấy rằng những lời nói của cậu có thể được diễn giải khi cậu muốn hôn những người yêu của mình. Không phải cậu nghĩ như thế, nhưng đó không phải là ý định của cậu
"Hmm... Có ai biết ý nghĩa của nó không?" Ichigo hỏi khi anh đặt cái gối trở về chỗ của nó. Anh tự nhiên ngồi lên cái futon của Yamanbagiri mà không hề xấu hổ.
"Tôi chỉ biết một chút" Yoshiyuki đáp lại. Anh ta thường xuyên đánh nhau với cơn gió từ chiếc quạt điện của Tsurumaru, nhưng anh vẫn ngoan ngoãn chờ đến lượt của mình.
"Ah~ Tôi biết nhiều lắm" Kashuu nói. Anh ta bận việc sơn móng tay. Anh cười hài lòng khi móng tay của mình nhìn trông khá đẹp.
Ookurikara lặng lẽ gật đầu. Anh ta tiếp tục chơi với một con mèo đi lạc mà không quan tâm.
Mitsutada ngồi uống trà ở bên cạnh, "Tất nhiên là tôi biết" anh nói với vẻ tự nhiên.
"Đây cũng vậy" Mikazuki cười vừa đổ trà vào rất thanh lịch
"Tôi cũng biết nhiều lắm đấy~". Tsurumaru vừa nói vừa đẩy Yoshiyuki khỏi cái quạt điện
"Ya đã ở đó một thời gian khá dài rồi Tsurumaru. Bây giờ là tới lượt của tôi, "Yoshiyuki nói. Tsurumaru đáp lại bằng cách kéo anh ta xa hơn từ quạt điện. Họ trông giống như một con chó và mèo trong một cuộc chiến
Nhìn thấy tất cả mọi người như thế này, Yamanbagiri tự hỏi tại sao địa ngục họ đang dành thời gian yên bình bên trong căn phòng của mình mà không có sự cho phép của cậu. Họ ở đó từ lâu trước khi Yamanbagiri trở lại từ nhiệm vụ nội vụ. Như thể họ đang chờ đợi cậu ... hoặc có lẽ họ không có gì khác để làm. Không phải là Yamanbagiri để tâm bây giờ. Mặc dù rất hiếm hoi để tụ tập như thế này ... có vẻ kỳ quặc, đặc biệt là xuất hiện của Kashuu. Anh ta thường từ chối dành thời gian với người khác và muốn Yamanbagiri một mình. Địa ngục, thậm chí chia sẻ Yamanbagiri với Yasusada hầu như không thể (nhưng đó cũng là vì Yasusada tương tự như Kashuu). Ichigo khá giống nhau, anh ta sở hữu hầu hết thời gian, nhưng anh ấy không thực sự quan tâm nếu anh ấy có tâm trạng vui vẻ. Đáng ngạc nhiên, Ookurikara không ngại chia sẻ Yamanbagiri với bất cứ ai và ngay cả trong một nhóm lớn như thế này. Có lẽ đó là bởi vì anh ấy luôn có vẻ như đang ở trong thế giới không bị xáo trộn của mình. Những người khác? Yoshiyuki, Mikazuki, và Tsurumaru là ví dụ điển hình của những người không quan tâm chia sẻ chút nào. Họ hiếm khi sở hữu và thay vào đó muốn dành thời gian trong một nhóm như thế này. Mitsutada ở đâu đó ở giữa, nếu anh ta phải chia sẻ Yamanbagiri với ai đó mà anh ta cảm thấy không thoải mái, anh ta sẽ từ chối một cách lịch sự (nhưng rồi một lần nữa,cậu khó chịu với ai? Monoyoshi đã phá vỡ trái tim của mình bởi vì anh không phải là Sadamune cậu muốn?).
Bằng cách chia sẻ ở đây có nghĩa là dành thời gian với nhau, ví dụ như một cuộc hẹn
Yamanbagri cảm thấy rất tự hào rằng cậu hiểu những người yêu của mình hơn trước đây
"Vậy, mấy anh sẽ trả lời câu hỏi của tôi". Cậu hỏi lần cuối
"Dĩ nhiên" Ichigo đáp lại với nụ cười. "Ai cũng đồng ý mà phải không?"
Mọi người đều gật đầu. Nhìn vào mắt họ, có lẽ họ đều nghĩ giống nhau.
"Okey! Chúng ta quyết định nơi mà chúng ta sẽ hôn Manba-chan qua kéo-bao- đá" Tsurumaru tuyên bố. Không ai khác dường như từ chối ý tưởng của anh.
Yamanbagiri giơ tay lên bối rối, "Tôi chỉ cần một câu trả lời, vậy tại sao tất cả mọi cần phải hôn tôi?
Kashuu cười khúc khích, anh nhẹ nhàng chọc vào má Yamanbagiri, "Không phải là hiển nhiên sao? Đây là cơ hội để chúng ta có được thân mật hơn với cậu. "
"...Được rồi ."
Có lẽ đó là lí do tại sao Kashuu cũng ở đây
Yamanbagiri chấp nhận hầu hết mọi việc người yêu của mình muốn làm gì kể cả nó có kì lạ. Mọi chuyện sẽ ổn cả, cậu chắc chắn với chính mình
"Được rồi, mọi người. Tập trung lại đây" Mitsutada gọi. Có vẻ anh ấy khá hào hứng
Những người khác đứng xung quanh Tsurumaru và Mitsutada. Yamanbagiri nhìn từ xa. Từ những gì anh ấy nghe, họ đang quyết định nơi họ sẽ hôn cậu và ai. Cậu không thể nghe thấy cuộc nói chuyện kia, buồn bã. Thật bất ngờ, cuộc nói chuyện kết thúc nhanh chóng và yên bình
"Vậy...ai đầu tiên" Yamanbagiri chắc chắn không có lí do gì.
"Một bí mật! Sau tất cả nó là một bí mật" Tsurumaru cười toe toét.
"Sao em không nhắm mắt lại Yamanbagiri? Nó có thể bất ngờ hơn đấy" Yoshiyuki nói.
Yamanbagiri cảm thấy thật kì quặc, nhưng cậu nhắm mắt mình lại mà chờ đợi
Chỉ vài giây sau đó, cậu cảm thấy có ai đó đang hôn lên trán mình trong khi ôm lấy cậu trong vòng tay ấm áp. Yamanbagiri không thể không cười nhẹ khi nhận ra anh ta là ai mà không mở mắt.
"Đoán xem là ai?" Giọng Tsurumaru ở xa. Chắc chắn không phải là anh ta.
"Mitsutada," Yamanbagiri trả lời khi mở mắt ra. Và đúng, đó là Mitsutada. Mitsutada cười khi hôn lên trán Yamanbagiri. "Nó có nghĩa là gì?"
"Nó có nghĩa là tình bạn, nhưng..." Mitsutada trả lời "Yêu Yamanbagiri-chan nhiều lắm!"
Yamanbagiri vẫn mỉm cười"không sao. Tình yêu cũng đến từ tình bạn. Cũng yêu".
Mitsutada cho phép Yamanbagiri đi và không có bất kỳ sự gián đoạn, Ichigo cho Yamanbagiri một nụ hôn trên tay.
"Nó có nghĩa là tôn trọng" Ichigo cười toe toét "Hmm? Có gì sai sao Yamanbagiri-san"
"Không, um ... anh làm em ngạc nhiên thôi."
"Chỉ có em ...?" Ichigo cảm thấy hơi chán nản.
"Umm, không, em nghĩ anh có cái áo ấm hơn," Yamanbagiri trả lời thành thật, "mặc dù vậy, nụ hôn này phù hợp với dáng vẻ của anh, ."
"Em thật sự ác ghê" Ichigo thật sự cảm thấy chán nản "Tệ quá, anh có bình thường. Em có muốn cái kỳ lạ hơn không, Yamanbagiri-san?"
Ichigo nháy mắt khi Yamanbagiri đi khỏi anh và trả lời, "Không, cảm ơn."
Ichigo cảm thấy như muốn khóc khi Kashuu giữ vai mình, "Đủ rồi phải không? Bây giờ hãy để tôi hôn Yamanbagiri, "anh nói với một nụ cười.
"Không còn gì đáng ngạc nhiên nữa, huh," Ichigo cười khúc khích khi anh bước đi.
Kashuu nhanh chóng cho Yamanbagiri một nụ hôn vào má cậu.
"Má mềm thật đây" Kashuu cười "mà nó có nghĩa là lòng tốt"
"Sự tử tế, huh? Điều đó khá mơ hồ. "
"Nếu tôi không sai, nó cũng có nghĩa là yêu mến," Kashuu hôn thêm trên má Yamanbagiri, "Yamanbagiri yêu dấu của tôi."
Yamanbagiri chỉ có thể cho anh một nụ cười
Sau khi Kashuu đi, Yamanbagri hỏi "Có nên nhắm mắt không"
"Dù nó không ngạc nhiên cho lắm, nhưng cứ nhắm lại đi" Yoshiyuki đáp "Đến lượt anh"
Yoshiyuki cho Yamanbagiri một nụ hôn trên mí mắt sau khi cậu nhắm hai mắt lại.
"Nó thật sự nhột đấy" Yamanbagiri bình luận. "Nó có nghĩa là gì?"
"Nó có nghĩa là thần tượng" Yoshiyuki cười.
"Huh... vậy anh có thần tượng em không
"Mọi người đều biết mà"
Yamanbagiri cảm thấy xấu hổ khi nghe nó, nhưng nó đúng sự thật. Cậu không thể không phiền hà. Yoshiyuki vỗ nhẹ vào đầu và đi.
Yamanbagiri quyết định mở mắt và xem ai là người tiếp theo. Còn đúng ba người. Cậu nhìn thấy má Ookurikara đỏ lên. Ah, có lẽ anh ấy là người tiếp theo, nhưng anh không tiếp cận cậu. Anh ấy có xấu hổ, sau tất cả thời gian này ...? Đó thực sự là giống Ookurikara
"...Em có nên nhắm mắt không?" Yamanbagiri cảm thấy lo lắng.
Mitsutada cười khúc khích và đưa ra một tín hiệu để Ookurikara với đôi mắt của mình. Ookurikara thở dài và khá miễn cưỡng khi tiếp cận Yamanbagiri.
Ookurikara đưa cho Yamanbagiri một nụ hôn trên lòng bàn tay của cậu.
Yamanbagiri nhầm lẫn khi nhìn thấy mặt anh "Thật sự là mặt anh trông rất tệ"
"À-À thì, nó có nghĩa là khao khát"
Hiểu rồi. Anh có cảm thấy chính mình như vậy không Ookurikara?" Yamanbagiri quyết định chọc anh ấy một lúc.
Ookurikara từ chối trả lời. Hai người trong số họ đã có một cuộc thi châm chọc trong một thời gian dài trước khi Ookurikara quay đầu đi từ ánh nhìn và câu trả lời của Yamanbagiri, "... Có."
Anh nhanh chóng bước đi với gương mặt đỏ đối với đôi tai của mình với sự vui chơi của người khác và Yamanbagiri ). Tsurumaru nhanh chóng đi về phía sau sau đó. Mikazuki là người cuối cùng huh. Thật thanh lịch, Yamanbagiri nghĩ.
"Quá tệ, không có gì đáng ngạc nhiên nữa," anh nói, "Nhưng nụ hôn là một điều bất ngờ. Nhắm mắt lại, Manba-chan.
Yamanbagiri nhắm mắt lại và ngay lập tức cảm thấy áp lực lên đôi môi của mình trong một vài giây phút ngọt ngào. Tsurumaru hiển nhiên đưa cho Yamanbagiri một nụ hôn trên môi. Thực sự khá xấu hổ khi hôn nhau như thế này trước mặt những người khác, nhưng Yamanbagiri nhanh chóng quen với nó.
"Điều này, rõ ràng, nghĩa là yêu" Tsurumaru cười "Anh yêu em Manba-chan".
"Em cũng yêu anh Tsurumaru."
Tsurumaru mỉm cười khi anh nhéo má mềm của Yamanbagiri không có lý do gì cả trước khi anh bước đi với tiếng ồn ào. Yamanbagiri vỗ vào má mình, thật sự đau. Có lẽ Tsurumaru quá hạnh phúc vì anh đã may mắn được hôn môi anh. Sự may mắn của ông đối với Yamanbagiri thường là xấu, sau đó.
Trước khi Yamanbagiri có thể lấy lại hơi, Mikazuki đột nhiên ôm lấy anh từ phía sau. Tay anh nhẹ nhàng nhặt chiếc áo trên của Yamanbagiri, khiến anh ngạc nhiên và xấu hổ.
"Mi-Mikazuki?!"
"Đừng lo lắng, điều này là bình thường," Mikazuki cười, nhưng điều đó không đảm bảo với Yamanbagiri cả. Anh nhanh chóng đưa cho Yamanbagiri một nụ hôn trên cổ cậu.
"Em có biết ý nghĩa của nó, Yamanbagiri?" Mikazuki hỏi.
"Em không biết, đó là lý do tại sao em hỏi," Yamanbagiri run rẩy khi Mikazuki hôn lên cổ cậu lần nữa.
"Nó có nghĩa là sự ham muốn," Mikazuki cười toe toét khi anh tạo một nụ hôn trên cổ Yamanbagiri. Sau đó, một lần nữa và một lần nữa. Yamanbagiri bị bối rối và lo lắng. Anh ta định làm gì ...? Ngoài ra, ham muốn là ... rất nguy hiểm!
"U-Um ... Mikazuki? Xin vui lòng cho em đi, "Yamanbagiri cảm thấy mình đang ở trong một khu vực nguy hiểm khi thân hình của Mikazuki thắt chặt.
"Anh từ chối," Mikazuki mỉm cười ngơ ngác khi anh quay đầu nhìn những người khác, "Có những nụ hôn khác nữa. Tại sao chúng ta không chỉ cho Yamanbagiri thấy ngay bây giờ?"
"Có vẻ tốt đấy" Mitsutada đáp
"Tôi tham gia" Tsurumaru giơ tay lên
"Không có vật cản ở đây" Ichigo cười
Những người khác gật đầu đồng ý và hạnh phúc khi tiếp cận Yamanbagiri đang đông lạnh.
"Eh? Chờ đã ... "Yamanbagiri nhận ra rằng cậu đang gặp nguy hiểm. Cậu đấu tranh, nhưng Mikazuki quá khỏe. Yamanbagiri hoảng loạn, nhưng cậu cố gắng bình tĩnh, "Không, đừng làm thế, mọi người. Đừng - "
Cánh cửa mở ra với âm thanh ầm ầm
Hasebe đang đứng trên ngưỡng cửa với một ánh nhìn lạnh lùng, nhưng Yamanbagiri cảm thấy được cứu. Khi Hasebe bước vào, Yasusada xuất hiện và than khóc cho cái cánh cửa bị phá. Sau đó, anh nhanh chóng đi theo Hasebe với một nụ cười đáng sợ có thể khiến Ichigo thực sự quỳ xuống.
Mọi người ngay lập tức trốn sau Mitsutada (Mitsutada: "Tại sao lại là tôi ?!" ), ngoại trừ Yamanbagiri và Mikazuki chỉ có thể đóng băng tại chỗ.
"Ah! Kashuu, cậu không nói với tôi về điều này, "Yasusada nói với vẻ không hài lòng. Ý của anh là điều này rõ ràng là tập hợp.
Kashuu liếc từ phía sau Ookurikara và đáp lại "Nhưng anh có việc rồi! Sao tôi phải nói với anh? Không phải, tại sao lại là tôi"
"Cậu nên bởi vì cậu phải làm vậy," Yasusada đáp lại.
"Nó chả có nghĩa gì cả" Kashuu có vẻ ghen tị
"Có chuyện gì đang xảy ra?"
Cuối cùng Hasebe nói sau một khoảng lặng im lặng kéo dài với giọng lạnh lùng của anh. Mikazuki chỉ cười khúc khích.
"Tụi này đang cho những nụ hôn tới Yamanbagiri. Em ấy hỏi về ý nghĩa của những nụ hôn và tụi này đã kết thúc ở đây. "
Bất ngờ, Mikazuki trả lời thành thật. Những người khác đều gật đầu vừa đổ mồ hôi lạnh. Họ thật sự sợ cơn thịnh nộ của Hasebe. Yamanbagiri những điều tốt nhất cho bản thân và người yêu của mình
Hasebe dậm hai chân xuống sàn với một cú đập mạnh . Có lẽ nó làm sợ con mèo đi lạc, ngay lập tức chạy ra khỏi phòng. "Ki-Kitty!" Ookurikara hoảng loạn và chạy theo con mèo. Anh đã thoát khỏi căn phòng, nhưng chẳng ai để ý đến nữa.
"Tôi hiểu rồi," Hasebe lạnh lùng nhìn Yamanbagiri. Cậu chậm rãi tiếp cận Yamanbagiri, người vô thức run rẩy. Mikazuki ngay lập tức cho phép cậu đi khi Hasebe kéo tay cậu. "Xin lỗi, nhưng tôi mượn cậu ta ngay bây giờ. Có một công việc để làm, chủ nhân nói như vậy. "
Không ai có thể phản đối Hasebe khi anh lấy Yamanbagiri ra khỏi phòng. Yasusada cười và chia tay khi đóng cửa. Sau đó anh theo Hasebe.
Yamanbagiri thở dài nhẹ nhõm, "Được cứu rồi... Cảm ơn, Hasebe."
"Không có gì."
"Chúng ta đang đi đâu.?"
"Bình tĩnh đi" Yasusada cầm tay Yamanbagiri "Cứ đợi và nhìn đi"
Hasebe và Yasusada là một bộ đôi kỳ lạ... Yamanbagiri tự hỏi họ đang lên kế hoạch gì bây giờ. Hasebe nói rằng có một công việc cho cậu làm, nhưng rõ ràng họ đang đi ngược hướng từ phòng saniwa. Đợi đã, đừng nói với mình ... Mặt Yamanbagiri nhợt nhạt khi nhận ra mình đang ở trong tình huống xấu nhất.
Hasebe nhìn cậu cười "Có vẻ em đã nhận ra huh?".
"...Eh?"
Yamanbagiri muốn tin vào Hasebe và Yasusada.
"Đến lượt tụi anh thân mật với em Yamanbagiri" Hasebe nói "Mọi người đều bình đẳng. Vì vậy tới lượt chúng ta".
Hasebe mở cửa và họ vào phòng. Yamanbagiri thật sự rất muốn ra khỏi đây ngay bây giờ, cậu không có tâm trạng. Nhưng Yasusada và Hasebe giữ cậu khá chặt.
Yasusada đóng cửa lại. Hasebe sau đó nhẹ nhàng đẩy người Yamanbagri xuống tấm futon. Sức chống cự của Yamanbagiri hoàn toàn vô nghĩa. Cậu thực sự hoảng sợ ngay bây giờ, "Um ... Em không thực sự có tâm trạng để ..."
"Được rồi" Yasusada hôn cậu vào trán, "Tụi anh sẽ hôn em, không cần gì hơn đâu. Phải không Hasebe?"
"Đúng vậy. Tụi anh sẽ hôn em" Hasebe mỉm cười, "Nhưng nhiều lắm".
Yamanbagiri hi vọng rằng hai người đó sẽ không để lại dấu hôn (còn tui hi vọng chú lết ra khỏi chăn được :v)
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top