Chương 51 - 55

Chương 51: Đột phá

Sau khi Mộ Chỉ Ly phế đi hai tay của Mộ Khải Siêu, nàng không có khinh địch mà tha hắn, lại cho Mộ Khải Siêu ăn Vạn Hoa độc mà lần trước nàng đã phối. Nếu Mộ Khải Siêu thời thời khắc khắc đều nghĩ cách đối phó với mình, nàng đây không khách khí nữa.

Mộ gia người nhiều như thế, thiếu một hai tên đệ tử cũng không ảnh hưởng gì lớn, cho dù người này là Mộ Khải Siêu.

Mộ Khải Siêu nhìn thấy Mộ Chỉ Ly cho mình ăn vật kia, đáng tiếc bản thân hắn hiện tại căn bản không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng ép hắn ăn vào, vội hỏi: "Ngươi cho ta ăn cái gì đó?" Hắn không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly lại là một người khủng bố như vậy, nếu như biết trước chuyện này, hẳn đã sớm một chút giết nàng, tránh để lại hậu hoạn.

Như vậy cũng sẽ không gặp phải tình huống bị động như bây giờ. Đợi ngày mai, mình sẽ nghĩ biện pháp giết chết nàng, trong lòng Mộ Khải Siêu âm thầm quyết định chắc ăn.

Nhưng mà tất cả những điều hắn suy nghĩ đều không thể thực thi, Mộ Chỉ Ly mỉm cười, nàng thấy được thâm ý dưới đáy mắt Mộ Khải Siêu, thấy việc hôm nay mình làm thực chính xác: "Ngươi rất nhanh liền sẽ biết đó là cái gì."

Mộ Chỉ Ly cho Mộ Khải Siêu ăn vào Thực Nghĩ độc mà trước đó vài ngày nàng đã điều phối, loại độc này là độc dược mãn tính, từng chút từng chút ăn mòn trí óc con người, do đó làm cho người ta thần trí không rõ, trở thành một người si ngốc, sau một tháng, đầu óc sẽ bị ăn sạch mà tử vong, có thể nói là một loại độc dược giày vò người.

Vốn hôm nay Mộ Chỉ Ly có thể trực tiếp giết chết Mộ Khải Siêu, nhưng mà nàng không làm như vậy, có lẽ vì nàng nghĩ phải thử một chút hiệu quả độc dược do chính mình làm ra như thế nào, cũng có lẽ vì nàng không muốn để cho Mộ Khải Siêu chết đi thoải mái như vậy, lại có lẽ vì làm như vậy có thể hoàn toàn gạt sạch mối liên quan giữa nàng và cái chết của Mộ Khải Siêu, nên nàng lựa chọn cách làm này.

Sau khi giải quyết Mộ Khải Siêu, Mộ Chỉ Ly chuyển ánh mắt về phía Mộ Thiếu Tu đang đau đến trắng mặt, đổ mồ hôi lạnh, lăn lộn trên mặt đất, nói: "Bắt đầu từ một khắc khi ngươi quyết định hãm hại ta, ngươi đã bị định sẵn sẽ phải trả giá đắt, hy vọng kiếp sau ngươi có thể hiểu được đạo lý này."

Nghe được Mộ Chỉ Ly nói, Mộ Thiếu Tu hoảng sợ nhìn Mộ Chỉ Ly nói: "Van cầu ngươi, buông tha ta lúc này đi, ta không dám nữa." Tuy rằng hôm nay hắn ý thức được mình đã làm sai một việc, nhưng mà không nghĩ tới cái sai này sẽ dẫn đến báo ứng nhanh như vậy, cũng không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly luôn luôn bị nhận thức là phế nhân thế nhưng lại có thực lực như thế.

Đại ca cũng không có sức phản kháng, hắn không biết Mộ Chỉ Ly đã làm gì mình thì đã đau thành cái dạng này, chẳng lẽ là yêu pháp sao? Nghĩ vậy, sắc mặt Mộ Thiếu Tu khó coi đến không chịu nổi.

Mộ Chỉ Ly lắc lắc đầu: "Đã muộn." Mộ Thiếu Tu chỉ là một con rối, kỳ thật cũng không đáng giận lắm, nhưng mà ai bảo Mộ Thiếu Tu hắn biết được quá nhiều bí mật? Chuyện nàng làm với Mộ Khải Siêu tuyệt đối không thể để cho người khác biết, nếu Mộ Thiếu Tu đã biết, như vậy chỉ có chết.

Rất nhanh, Mộ Khải Siêu bắt đầu trở nên hỗn loạn, đầu óc có chút không thanh tỉnh, thậm chí hắn còn nhìn Mộ Chỉ Ly cười.

Mộ Chỉ Ly nhìn bộ dáng kia của Mộ Khải Siêu, một chút cảm giác thương hại cũng không có, chỉ cảm thấy hết sức thống khoái. Không phải hắn luôn nói nàng là phế vật sao? Hắn hiện tại mới chân chính là một kẻ ngốc.

Từ trong phòng Mộ Khải Siêu tìm được bội kiếm của hắn, đặt vào tay Mộ Khải Siêu, sau đó một kiếm đâm về nơi trí mạng của Mộ Thiếu Tu, thậm chí Mộ Chỉ Ly còn điểm huyệt hai người, làm cho tư thế này có thể kéo dài liên tục đến ngày hôm sau để mọi người có thể nhìn thấy, kể từ đó, ai cũng không biết nàng đã tới, cũng không thể nhận định chuyện này có liên quan tới nàng.

Đây không phải lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly giết người, cho nên cũng không có gánh nặng tâm lý gì, nàng chỉ đối tốt với người đối xử tốt với nàng, người muốn cho nàng chết, nàng tuyệt đối sẽ không để cho đối phương sống.

Sau khi làm xong hết thảy, Mộ Chỉ Ly lại kiểm tra, đảm bảo mình không hề lưu lại dấu vết gì để cho người khác nghi ngờ, sau đó mới rời đi.

Trở lại Thanh Phù viện, Mộ Chỉ Ly không nghỉ ngơi mà tiếp tục tu luyện. Nàng đã kẹt ở đường kinh mạch thứ một trăm lẻ bảy rất lâu, loại cảm giác này không tốt chút nào, tuy rằng biết chính mình không thể gấp, nhưng mà trong lòng vẫn hy vọng có thể nhanh đột phá, dù sao khoảng cách đến đại hội gia tộc cũng không còn bao nhiêu nữa.

Tĩnh tâm, Mộ Chỉ Ly hấp thu Thiên Lực bên trong không khí, nàng phát hiện tốc độ hấp thu hôm nay dường như đặc biệt nhanh, loại cảm giác này đã thật lâu chưa từng có, nhìn thấy tình huống này, Mộ Chỉ Ly vui vẻ tiếp tục, nói không chừng hôm nay nàng có thể đột phá, nghĩ vậy, Mộ Chỉ Ly tu luyện càng thêm nghiêm túc.

Thiên Lực trong đan điền càng ngày càng nhiều, lúc đạt tới cực hạn, Mộ Chỉ Ly khống chế tất cả Thiên Lực mạnh mẽ đi tới đường kinh mạch thứ 108, từ đó tới giờ, đường kinh mạch thứ 108 là đường kinh mạch được Mộ Chỉ Ly đả thông nhiều lần nhất.

Uế vật trong kinh mạch theo dòng Thiên Lực dũng mãnh, từng chút từng chút một đi ra, nhưng mà tốc độ Thiên Lực thi hành thật rất chậm, mất thật nhiều thời gian Thiên mạch mới nhích lên được một milimet, mồ hôi trên trán Mộ Chỉ Ly càng lúc càng nhiều, từ điểm này có thể nhìn ra độ khó khăn trong việc này.

Trong mấy ngày nay, Mộ Chỉ Ly đã không chỉ một lần thử qua quá trình như vậy, nhưng mà kết quả cuối cùng đều thất bại trong gang tấc, lần đầu tiên nếm thử chỉ cảm thấy vô cùng khó khăn, mà trải qua nhiều lần như vậy, Mộ Chỉ Ly đã quen dần với cảm thụ này.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, nhưng đối với Mộ Chỉ Ly mà nói, thời gian lại giống như chưa từng trôi qua, mồ hôi đã thấm ướt lưng áo nàng, nàng lại hoàn toàn không phát hiện ra.

Trong nháy mắt trời đã sáng choang, Mộ Chỉ Ly lại như trước nhắm chặt hai mắt, từ trong mắt nàng, Mộ Chỉ Ly có thể nhìn thấy rõ khoảng cách đến đường kinh mạch cuối cùng chỉ kém một milimet, nhưng mà một millimet này
lại xa đến tận trời, khoảng cách đến thành công lần này thực rất gần.

Trong cơ thể truyền đến từng hồi cảm giác suy yếu, quá trình như vậy không nghi ngờ gì đã tiêu hao sức lực rất lớn, thân thể Mộ Chỉ Ly lung lay sắp đổ, từng hồi run rẩy làm cho Mộ Chỉ Ly biết nàng đã đạt tới cực hạn, nhưng mà nhìn một millimet còn sót lại kia, cắn chặt răng, chung quy không chịu buông tha.

Thiên Lực trong cơ thể tiêu hao gần như không còn, Mộ Chỉ Ly bức từng chút Thiên Lực còn sót lại trong các tế bào của cơ thể, hăm hở tiến lên một milimet còn sót lại kia.

Hai canh giờ sau, khi sắc mặt Mộ Chỉ Ly đã gần như trắng bệch, chỉ nghe thấy một tiếng "răng rắc" rất nhỏ, thân thể Mộ Chỉ Ly nhanh phóng thả lỏng, ngã xuống giường, mồm mở thật to thở, nhưng mà trên mặt nàng lại không che giấu được ý cười.

Trải qua cố gắng lâu như vậy, nàng rốt cục thành công đả thông đường kinh mạch thứ 108, cũng may mình đã kiên trì, nếu như lúc ấy mình từ bỏ không kiên trì tiếp cũng sẽ không có được cảm giác thành công vui sướng hiện tại.

Nghỉ ngơi một lúc, sắc mặt Mộ Chỉ Ly đã chậm rãi khôi phục vẻ hồng nhuận, nhưng mà trong đan điền truyền đến từng đợt khô kiệt khiến nàng cảm thấy hết sức không thoải mái, vì thế lại bắt đầu tiếp tục tu luyện.

Chương 52: Mộ Khải Siêu si ngốc

Trong lúc Mộ Chỉ Ly đắm chìm trong vui mừng khi thành công, Mộ gia lại lâm vào tình trạng hỗn loạn, hiển nhiên hỗn loạn này là do Mộ Khải Siêu và Mộ Thiếu Tu đem lại, mà đầu sỏ gây nên lại dửng dưng chìm đắm trong việc tu luyện.

Sáng sớm hôm nay, như thường lệ hạ nhân của Mộ Khải Siêu tới gõ cửa mời Mộ Khải Siêu rửa mặt chải đầu, nhưng mà gõ cửa nửa ngày cũng không ai trả lời, nghĩ rằng đêm hôm qua Mộ Khải Siêu muốn tu luyện nên đã cho các hạ nhân lui, hiện tại lại không có động tĩnh, khiến bọn hạ nhân luống cuống.

Vì thế mở cửa ra xem, nhưng mà sau khi bọn hắn mở cửa ra liền thấy được một màn không thể tin nổi, kiếm của Mộ Khải Siêu đâm vào trái tim của Mộ Thiếu Tu, trên mặt Mộ Thiếu Tu lộ vẻ hoảng sợ, mà trên mặt Mộ Khải Siêu lại mang theo nụ cười gần như si ngốc.

Hai người đều là thiếu gia thuộc dòng chính của Mộ gia, mà Mộ Khải Siêu lại là vãn bối được Mộ gia coi trọng nhất, dĩ nhiên chuyện này gây nên oanh động.

Trước tiên, gia chủ cùng với các vị trưởng lão chạy tới sân của Mộ Khải Siêu. Trước đó bọn họ nghe được còn cảm thấy có thể hạ nhân truyền nhầm, nhưng mà sau khi nhìn thấy một màn kia, trên mặt mỗi người đều che kín vẻ khiếp sợ.

Đại trưởng lão nhìn Mộ Khải Siêu đứng ở kia không ngừng ngây ngô cười, mở miệng nói: "Khải Siêu, Thiếu Tu là do ngươi giết?" Khẩu khí có vẻ thực không xác định, quả thực lão không thể tin sẽ phát sinh chuyện đột ngột như vậy.

Mộ Khải Siêu lại giống như chưa từng nghe thấy lời của Đại trưởng lão, thưởng thức kiếm trong tay mình cười nói: "Chơi vui, chơi rất vui..." Bộ dáng kia nghiễm nhiên giống như đứa trẻ mấy tuổi.

"Khải Siêu." Đại trưởng lão Mộ Kình Thao tức giận trách mắng, tình huống ác liệt như vậy, hắn thế nhưng còn giả bộ ngây ngốc với mình.

Nhưng mà Mộ Khải Siêu lại như trước không trả lời, lúc Nhị trưởng lão Mộ Kình Hoa chuẩn bị gọi Mộ Khải Siêu, Mộ Kình Lệ ra tay ngăn trở lão, sắc mặt phức tạp nói: "Khải Siêu hóa ngốc rồi."

Từ ánh mắt trống rỗng, từ nụ cười si ngốc của Mộ Khải Siêu, có thể thấy được Mộ Khải Siêu hiện tại đã biến thành một đứa trẻ si khờ, không phải là Mộ Khải Siêu tài tuấn trước kia.

Nghe vậy, Đại trưởng lão mở to hai mắt, hiển nhiên lão không thể tin được lại phát sinh chuyện như vậy: "Làm sao có thể? Làm sao đột nhiên Khải Siêu biến thành cái dạng này?"

"Ta nghĩ hẳn là có cao nhân đã tới đây, nếu không Khải Siêu cùng Thiếu Tu cũng sẽ không biến thành bộ dạng như hiện tại, nhưng mà đến tột cùng hai đứa chúng nó đắc tội người nào, vậy mà đối phương xuống tay ngoan độc như thế." Mộ Kình Lệ trầm giọng nói.

Nhị trưởng lão nhíu mày cân nhắc một lát nói: "Theo ta được biết, mấy ngày gần đây Khải Siêu đều không xuất môn, nếu như muốn nói có xung đột người nào mà nói, thì chỉ có Mộ Chỉ Ly."

"Ngươi cảm thấy Chỉ Ly sẽ có thực lực này, một mình đối phó với hai người bọn họ sao? Huống chi trong đó một người còn là Khải Siêu?" Mộ Kình Lệ hỏi ngược lại, tuy rằng trong lòng ông cũng từng có ý tưởng này, nhưng mà cẩn thận cân nhắc, liền kết luận không có khả năng là Mộ Chỉ Ly.

Tuy nói Mộ Chỉ Ly hiện tại đã trị được đan điền, có thể trữ Thiên Lực, nhưng mà chuyện này mới xảy ra trong vòng một năm nay, thành quả một năm tu luyện làm sao có thể so sánh với thành quả Mộ Khải Siêu tu luyện hơn mười năm đây? Mộ Kình Lệ thấy, cho dù là thiên tài cũng không có khả năng.

Nhưng mà, bọn họ không biết, Mộ Chỉ Ly không phải là người tu luyện bình thường, nàng còn là một Dược sư, mà còn là Dược sư duy nhất biết thuật châm cứu trên cái thế giới này.

Lời nói của Mộ Kình Lệ hiển nhiên nhận được sự đồng tình của không ít người. Tuy rằng bọn họ không thích Mộ Chỉ Ly, nhưng mà không thể phủ nhận rằng bằng thực lực của Mộ Chỉ Ly hiện tại, xác thực nàng không có khả năng làm được đến bước này.

Đương nhiên, tất cả những điều này đều nằm trong dự kiến của Mộ Chỉ Ly, thành công xóa bỏ liên hệ của nàng với chuyện này, còn lại tùy ý những người khác đoán như thế nào cũng được.

Mà lúc Mộ Chỉ Ly mở hai mắt ra liền cảm thấy tinh thần sảng khoái vô cùng, loại cảm giác này tốt hơn cảm giác sau khi chấm dứt một ngày tu luyện trước kia rất nhiều, nhìn cánh tay phải của mình, nàng có thể cảm nhận được trạng huống cơ bắp sinh trưởng, hiển nhiên, dưới tác dụng của Mai Khâu đan và châm cứu, tốc độ khôi phục rất nhanh.

Khoảng cách đến đại hội gia tộc chỉ có vài ngày ngắn ngủi, nàng phải nhanh một chút làm cho tay của mình tốt lên, bằng không đến lúc đó ảnh hưởng đến thành tích của nàng sẽ không tốt lắm. Trong đại hội gia tộc, nàng sẽ ở trước mặt mọi người hoàn toàn phá bỏ danh hiệu phế vật, đồng thời cũng lột bỏ ám văn xấu xí trên mặt.

Nàng, Mộ Chỉ Ly, sẽ lấy khuôn mặt chân thật của mình, không che giấu gì, nàng chính là Mộ Chỉ Ly, là đệ nhất phế vật Mộ Ch
ỉ Ly của thành La Thiên, nhưng mà xưa đâu bằng nay, nàng sẽ trở thành thiên tài làm cho mọi người Mộ gia chú ý.

Vượt qua ranh giới giữa phế vật và thiên tài, Mộ Chỉ Ly nàng đây có thể làm được.

Lúc này, yêu linh Thiên Nhi cũng từ trong Thiên Sát Cổ giới chạy ra, nhìn bộ dáng của Mộ Chỉ Ly hiện tại, trong mắt hàm chứa ý vui sướng: "Đả thông toàn bộ 108 đường kinh mạch?" Tuy rằng nhìn biểu hiện của Mộ Chỉ Ly, nàng đã đoán được điểm này, nhưng mà vẫn nhịn không được hỏi.

Trên mặt Mộ Chỉ Ly không nhịn được lộ ra một chút ý cười, gật đầu nói: "Ừ, rốt cục đả thông."

"Vậy thì chúc mừng ngươi." Nàng biết có Tâm Pháp Nghịch Thiên giúp, tốc độ tu luyện xác thực sẽ tăng lên rất nhiều, nhưng mà tốc độ của Mộ Chỉ Ly vẫn khiến cho nàng kinh ngạc, thời gian mười tháng ngắn ngủi thế nhưng có thể làm được đến bước này, thật sự là một thiên tài trong vạn người.

Tuy rằng nàng chưa từng nghi ngờ tâm pháp tu luyện, nhưng mà trước kia nàng đã nhìn thấy không ít người tu luyện tâm pháp, nàng có thể khẳng định tốc độ tu luyện của những người đó kém Mộ Chỉ Ly rất nhiều, xem ra thiên phú tu luyện của Mộ Chỉ Ly rất mạnh, hơn nữa có bảo vật Thiên Sát cổ giới, thật có thể nói là là tiền đồ vô lượng.

"Kế tiếp chỉ cần khống chế Thiên Lực vận hành một trăm lẻ tám Chu vòng là được, nhưng mà một trăm lẻ tám Chu vòng này còn không biết vận hành đến khi nào nữa." Khoảng cách đại hội gia tộc chỉ còn lại có vài ngày như vậy, hiện tại nàng ngay cả một vòng cũng chưa từng vận hành qua, nói trong lòng không nóng nảy đúng là không có khả năng.

Nghe vậy, trong mắt Thiên Nhi hiện lên một chút ý cười, mặt bất động thanh sắc, nói: "Đừng có gấp, ta tin tưởng ngươi rất nhanh sẽ thành công." Thậm chí còn nhanh đến nổi khiến ngươi không thể tưởng tượng được.

Mộ Chỉ Ly cho rằng Thiên Nhi đang an ủi nàng nên không suy nghĩ nhiều, nói: "Ừ, ta sẽ cố gắng. Thiên Nhi, không biết vì sao quá trình tu luyện ngày hôm qua của ta thuận lợi như vậy, lần đầu tiên đấy." Nghĩ đến cảm giác ngày hôm qua, nàng cảm thấy vô cùng thoải mái.

Thiên Nhi cười cười nói: "Hôm qua ngươi tu luyện thuận lợi như vậy là vì ngươi ngộ ra một chuyện, cho nên mới biến thành như vậy. Chúng ta một đường tu luyện rất nhiều thời điểm đều cần ngộ đạo, nhưng mà cơ hội như vậy chỉ có thể vô tình gặp không thể cầu, có người thực dễ dàng ngộ đạo, nhưng mà có người cả đời cũng không thể ngộ đạo."

Nghe được lời nói của Thiên Nhi, Mộ Chỉ Ly mới biết nguyên nhân: "Bởi vì ta ngộ đạo nên mới đột phá ?" Nghĩ đến tâm tình của chính mình ngày hôm qua đột nhiên phóng khoáng, suy nghĩ cẩn thận rất nhiều chuyện cho nên mới có thể đột phá. Đối với nàng hiện tại mà nói không thân nhân cũng không có gì, chỉ có người thật tình đối với nàng cùng người muốn hại nàng.

Chương 53: Giai đoạn cao cấp

Bởi vì chuyện của Mộ Khải Siêu, Mộ gia trở nên thập phần hỗn loạn, mọi người đều đoán chuyện này đến tột cùng là người phương nào gây nên, gia chủ cùng với các trưởng lão cũng đang xử lý chuyện này, cho nên không người chú ý đến Mộ Chỉ Ly.

Mấy ngày nay Mộ Chỉ Ly không đến Vũ Kỹ Đường, thậm chí ngay cả cửa cũng không bước ra, nếu như có người chứng kiến bộ dáng của nàng lúc này sẽ phát hiện giống như nàng đang nhập định, hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt lạnh nhạt, nghiễm nhiên là đang tu luyện.

Đúng vậy, từ lúc đả thông 108 đường kinh mạch, Mộ Chỉ Ly bắt đầu thử vận hành Chu vòng, lúc trước chưa từng thử qua, bởi Thiên Nhi bảo nàng trước khi đả thông toàn bộ kinh mạch thì không thể thử, nàng tin tưởng Thiên Nhi, vì vậy đã không thử.

Hiện tại rốt cục đả thông thành công, đương nhiên việc đầu tiên là thử vận hành chu vòng. Nàng thả lỏng tinh thần, trong lúc mơ hồ nàng cảm thấy bản thân mình có thể vận hành không ít vòng, bởi vì nàng có thể đả bại Mộ Thiếu Tu, mà Mộ Thiếu Tu tu luyện nhiều năm như vậy, không thể không vận hành nổi một vòng nào chứ?

Nhưng mình chưa bao giờ vận hành qua, cho nên đối với kết quả, nàng rất tò mò. Có điều sau khi Mộ Chỉ Ly bắt đầu vận hành liền thấy kinh ngạc, bởi vì lúc nàng vận hành thuận lợi đến khó diễn tả bằng lời, giống như đã vận hành qua vô số lần vậy, không có chút cản trở hoặc khó khăn, hết thảy đều lưu loát giống như mây trôi nước chảy.

Một vòng...

Hai vòng...

Mười vòng...

Ba mươi sáu vòng...

Bảy mươi hai vòng...

Cho đến bảy mươi hai vòng Mộ Chỉ Ly mới ngừng lại, mở hai mắt, trên mặt Mộ Chỉ Ly không che giấu được vẻ vui sướng, không nghĩ tới lần đầu tiên mình thử đã có thể vận hành thành công bảy mươi hai vòng, chuyện này trong mắt người thường khó tưởng tượng đến cỡ nào a. Nhưng mà sao lại có thể vận hành thuận lợi như vậy? Mộ Chỉ Ly cũng không rõ.

Có thể vận hành bảy mươi hai vòng liền chứng minh nàng đã tiến vào giai đoạn cao cấp của Hậu Thiên cao thủ, ở tuổi của nàng mà đạt tới trình độ như vậy coi như là không tệ, nhưng mà trong lòng nàng có một loại cảm giác như nàng còn dư lực, bảy mươi hai vòng chưa phải cực hạn của nàng.

"Thiên Nhi, ta tu luyện đã bao lâu?" Nhìn mặt trời ngoài cửa, giống như lại qua một ngày a. Trong lúc tu luyện ngay cả một điểm cảm giác nàng cũng không có, giống như chỉ vừa mới tu luyện mà thôi.

Nghe được câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, Thiên Nhi cười trả lời: "Ba ngày, ngươi tu luyện suốt ba ngày ba đêm."

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly sửng sốt, chợt không thể tin nói: "Ba ngày? Ta tu luyện những ba ngày?" Khó trách chính mình cảm thấy đói như vậy, thì ra ba ngày rồi nàng chưa ăn cơm.

Lấy lương khô từ túi Càn Khôn ra ăn, có đồ ăn trong bụng, cảm giác đói khát cũng từ từ tiêu mất, dường như Mộ Chỉ Ly nhớ tới chuyện gì vội mở miệng hỏi: "Thiên Nhi, ngươi biết không, ta thành công vận hành bảy mươi hai Chu vòng, trực tiếp vượt qua sơ cấp, trung cấp đạt tới giai đoạn cao cấp."

"Ha ha, không còn gì có thể tốt hơn." Thiên Nhi cười nói, nhưng mà Mộ Chỉ Ly có thể nhận ra rằng Thiên Nhi không hề ngạc nhiên.

Chẳng lẽ Thiên Nhi sớm đã biết sao?

"Thiên Nhi, ngươi có biết chuyện gì xảy ra không? Chẳng lẽ lúc trước quá trình ta đả thông kinh mạch giúp ích được chuyện này?" Tuy rằng lúc trước chưa từng khống chế Thiên Lực đi vận hành Chu vòng, nhưng nàng từng tích tụ Thiên Lực để đả thông kinh mạch, có lẽ vì như vậy cho nên nàng mới có thể lần đầu tiên thử liền đủ vận hành bảy mươi hai Chu vòng.

"Ta cũng không biết rõ lắm, có lẽ đúng như vậy. Ta chưa tu luyện qua, phải tự ngươi tìm tòi nghiên cứu mới được." Kỳ thật bảy mươi hai vòng đã nằm trong dự kiến của Thiên Nhi, Mộ Chỉ Ly không biết 108 đường kinh mạch và 108 Chu vòng, hai số 108 này đều có liên hệ với nhau.

Nghe thấy Thiên Nhi nói vậy, Mộ Chỉ Ly gật gật đầu, nàng xác thực hẳn nên tự mình tìm hiểu, dù sao nàng cần cường đại dựa trên lực lượng của mình mà không phải dựa vào Thiên Nhi để cường đại.

Liên tục vài ngày chưa đi ra ngoài, trong lòng Mộ Chỉ Ly có chút tò mò tình huống hiện tại, vì thế đi ra cửa. Vốn dĩ Mộ Chỉ Ly muốn đi tìm Mộ Hàn Mặc, dù sao trong toàn bộ Mộ gia, người có thể trao đổi cùng nàng cũng chỉ có Mộ Hàn Mặc, nhưng lại được báo tin Mộ Hàn Mặc đang bế quan, mấy ngày nay không ra ngoài.

Mộ Chỉ Ly nghĩ rằng chắc là bởi vì đại hội gia tộc sắp tới, cho nên Hàn Mặc mới nắm chặt thời gian tu luyện, hy vọng đến lúc đó có thể biểu hiện thật xuất sắc, điểm này nàng cũng có thể lý giải, dù sao chính nàng cũng đang làm như vậy, không phải sao?

Nhưng mà Mộ Chỉ Ly lại không biết, Mộ Hàn Mặc làm như vậy nguyên nhân chủ yếu là vì Mộ Hàn Mặc hắn cho rằng chỉ cần lần này mình biểu hiện tốt trên đại hội gia tộc, địa vị của hắn ở Mộ gia sẽ được đề cao rất nhiều, huống chi hiện tại, đệ tử nổi tiếng nhất của Mộ gia – Mộ Khải Siêu chẳng khác nào đã chết.

Có thể nói hiện tại Mộ gia không còn một đệ tử xuất sắc, cơ hội của Mộ Hàn Mặc hắn đã tới rồi, nếu như hắn có thể thể hiện thiên phú kinh người, như vậy hắn có thể trở thành Mộ Khải Siêu kế tiếp, không, là đệ tử còn mạnh hơn Mộ Khải Siêu, mà Mộ Chỉ Ly là người được bảo vệ, những người khác nhất định sẽ chú ý điểm này.

Tuy rằng không gặp được Mộ Hàn Mặc, nhưng mà trên đường đi, Mộ Chỉ Ly luôn nghe thấy đám đệ tử Mộ gia đàm luận về chuyện cái chết của Mộ Khải Siêu và hỗn loạn cực lớn ở Mộ Gia. Trong thành La Thiên, tin tức này rất nhanh cũng được truyền đi rộng rãi.

Trong khoảng thời gian ngắn, địa vị của Mộ gia có chút lay động, dù sao ở thành La Thiên này, Mộ gia, Vương gia, Tô gia cự nhau ở thế chân vạc. Mộ Kình Lệ và các lão nhân đồng lứa ở ba gia tộc đều không phân cao thấp, cho nên mỗi gia tộc đều ký thác trách nhiệm lên người đám tiểu bối.

Mà trong đám tiểu bối, lần lượt do Mộ Khải Siêu Mộ gia, Vương Thiên Kỳ Vương gia, Tô Dự Tô gia cầm đầu, có thể nói thua kém không lớn, nhưng mà hiện tại Mộ Khải Siêu Mộ gia phát điên rồi, ảnh hưởng này không phải rất lớn sao?

Trong lúc Mộ gia khổ sở, Vương gia cùng với Tô gia đều ở một bên chế giễu, đối với bọn họ mà nói, chuyện xấu của Mộ
gia là tin vui của bọn họ.

Đối với tin tức này, Mộ Chỉ Ly không hề ngạc nhiên, điểm này nàng đã sớm liệu đến, đây cũng là nguyên nhân lúc trước nàng vẫn chưa động tới Mộ Khải Siêu, nhưng mà Mộ Khải Siêu làm hơi quá đáng, không nhịn được nhìn về phía cánh tay phải của mình, cánh tay này tuy nói là tự phế, nhưng cũng có thể nói là do Mộ Khải Siêu phế.

Nếu vẫn còn tiếp tục, không biết Mộ Khải Siêu sẽ còn làm ra chuyện tình gì, Mộ Chỉ Ly nàng không phải một người thích phiền toái, nếu muốn không phiền toái, như vậy chỉ có thể tuyệt hậu hoạn.

Nàng tin tưởng, đã không có Mộ Khải Siêu ở Mộ gia, sẽ sinh ra nhân tài mới. Có thể là Mộ Chỉ Ly nàng.

Một thiên tài bị phế tài* bức điên, đây là chuyện tình châm chọc đến cỡ nào.

*Phế tài: phế vật.

Chương 54: Trước thềm tộc hội

Chỉ còn có bốn ngày nữa là đến đại hội gia tộc, Mộ Chỉ Ly cũng không lãng phí. Nàng trở lại trong viện, tiếp tục việc tu luyện của nàng, nàng muốn hiểu rõ cảm giác dư lực của mình từ đâu đến.

Ổn định tâm thần, lần nữa Mộ Chỉ Ly tiến vào trạng thái tu luyện. Không biết có phải do tiến vào giai đoạn cao cấp hay không, Mộ Chỉ Ly phát hiện số lượng Thiên Lực trong không khí nồng đậm hơn rất nhiều, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn không ít.

Sau khi hấp thu không ít Thiên Lực, Mộ Chỉ Ly bắt đầu vận hành Chu vòng lần nữa. Thật ra thì lúc vận hành Chu vòng, số Thiên Lực chung quanh cũng tiến vào trong cơ thể một cách tự nhiên, cùng nhau tiến hành vận chuyển, chỉ là Mộ Chỉ Ly lo lắng Thiên Lực không đủ, cho nên mới làm như vậy.

Rất thuận lợi vận hành đến vòng bảy mươi hai, song lúc đến đó, Mộ Chỉ Ly vẫn cảm nhận được có một loại cảm giác ngăn cản, nhưng mà loại ngăn cản này không mạnh lắm, ngược lại Mộ Chỉ Ly cảm thấy tựa như một tầng giấy thật mỏng vậy, rất dễ bị đâm thủng.

Bởi vậy Mộ Chỉ Ly không dừng lại mà tiếp tục thử vận hành, trên trán phủ đầy mồ hôi, trên mặt Mộ Chỉ Ly lại lộ vẻ kiên nghị.

Ước chừng sau một canh giờ, tầng chướng ngại kia đã bị Mộ Chỉ Ly giải quyết xong, mà Thiên Lực còn lại bắt đầu tiếp tục vận hành.

Bảy mươi ba vòng. . . . . .

Chín mươi vòng. . . . . .

Một trăm vòng. . . . . .

Một trăm lẻ bảy vòng. . . . . .

Một trăm lẻ bảy vòng. Mộ Chỉ Ly vận hành một hơi liền trực tiếp đến một trăm lẻ bảy vòng. Mở mắt ra, trong đôi mắt đều là vẻ không thể tin được, nàng không thể tin được lần thứ hai mình thử lại có thể vận hành đến một trăm lẻ bảy vòng. Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi, nếu như mỗi người tu luyện đều thuận lợi giống như nàng mà nói, sợ là hiện tại toàn bộ Mộ gia đều là cao thủ Tiên thiên hết rồi.

Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Trong lòng Mộ Chỉ Ly tràn đầy nghi ngờ, nhưng cũng chỉ nở nụ cười, loại ngoài ý muốn này nếu như phát sinh nhiều hơn mấy lần thật là tốt.

Nếu những người khác biết được ý nghĩ trong lòng của Mộ Chỉ Ly mà nói, sợ là có loại vọng động muốn giết người, những người khác tu luyện mười mấy năm cũng không thể vận hành đến một trăm lẻ tám vòng, nàng ngược lại, tu luyện còn chưa tới một năm lại có thể vận hành đến một trăm lẻ bảy vòng, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ.

"Còn kém một vòng là có thể đột phá Hậu Thiên, tiến vào Tiên Thiên." Phải biết rằng người ở cảnh giới Hậu Thiên rất nhiều, đều được xem như người bình thường, nhưng mà sau khi tiến vào Tiên Thiên, không hề có khái niệm như vậy nữa.

Mộ gia lớn như thế cũng chỉ có mấy trưởng lão cùng gia chủ mới đạt tới Tiên Thiên mà thôi, bởi vậy có thể thấy được việc tiến vào Tiên Thiên khó khăn như thế nào. Dĩ nhiên, trong lòng Mộ Chỉ Ly còn có một ý nghĩ, nếu như mình tiến vào Tiên Thiên thì chẳng phải sẽ có tư cách như đám trưởng lão của Mộ gia sao, nếu như mình trở thành trưởng lão của Mộ gia mà nói, như vậy còn có người nào có thể gò bó mình được nữa?

Song, đang lúc Mộ Chỉ Ly tiếp tục tu luyện liền phát hiện mình dừng bước tại một trăm lẻ bảy Chu vòng, không cách nào tịnh tiến thêm một bước, thử nghĩ cũng đúng, ở Đại Lục Thiên Huyền đều biết có ngàn vạn cao thủ Hậu Thiên đều dừng bước ở một trăm lẻ bảy Chu vòng, từ đầu đến cuối đều không cách nào bước vào cảnh giới Tiên Thiên, điều này đã nói rõ một bước này đến tột cùng có bao nhiêu khó khăn.

Khoảng cách đến đại hội gia tộc chỉ còn ba ngày, Mộ Chỉ Ly thanh tĩnh lại, hiện tại trong khoảng thời gian ngắn có thể làm được việc như thế này đã không dễ dàng, bởi vì cái gọi là tâm tịnh thì cõi tịnh*, quá mức khẩn trương ngược lại không tốt, nàng cần dùng tâm tình bình tĩnh mà thực hiện.

*1 quan niệm phật giáo

Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly đi ra khỏi cửa lớn của Mộ gia, hồi lâu chưa ra ngoài, không biết hiện tại thành La Thiên có biến hóa gì không?

Mộ Chỉ Ly mặc quần áo lụa trắng, bên ngoài là một tầng áo mỏng màu lam nhạt, một đôi chân ngọc được chiếc giầy trắng bọc lại, đầu tóc dùng một cây ngọc trâm phỉ thúy đơn giản vén lên, không thể nghi ngờ đã hiển lộ nên khuôn mặt tinh sảo, đi lại trên đường, nhất cử nhất động đều có phong phạm của đại gia khuê tú.

Vẫn không đi từ cửa lớn mà trực tiếp leo tường ra ngoài, nếu như hành động này đối với Mộ Chỉ Ly trước kia thì có chút khó khăn, hiện tại có thể nói là giống như một bữa ăn sáng.

Đi trên đường cái hối hả, nghe tiếng rao hàng ầm ĩ của người bán hàng rong, Mộ Chỉ Ly không khỏi bị không khí náo nhiệt này lây nhiễm. Trong khoảng thời gian này, nàng vẫn luôn tu luyện, so với tình cảnh này, phảng phất như là hai thế giới khác nhau.

Sau khi dạo một vòng, Mộ Chỉ Ly đi vào tửu lâu, dù sao lúc ăn cơm là lúc dễ dàng nhận được tin tức nhất.

Lần này, lúc gọi thức ăn, Mộ Chỉ Ly liền khắc sâu cảm nhận được khác biệt giữa mỹ nữ cùng xấu nữ, lần trước tiểu nhị này ngay cả nhìn cũng đều lười nhìn nàng một cái, lần này ánh mắt lại không thể rời đi.

Tuy nói trông mặt mà bắt hình dong là không tốt, nhưng mà trong sinh hoạt, khắp nơi đều là hiện tượng trông mặt mà bắt hình dong.

Sau khi gọi món xong, Mộ Chỉ Ly nhìn tiểu nhị vẫn đang bày ra bộ mặt si dại nhìn mình, nàng đưa tay quơ quơ trước mắt hắn: "Tiểu nhị?"

Tiểu nhị lúc này mới kịp phản ứng, trên mặt có chút lúng túng, vội nói: "Ta lập tức đi ngay." Nói xong dứt bỏ rời đi, nhìn bộ dáng tiểu nhị chạy trối chết, người chung quanh đều nở nụ cười.

Bọn họ đối với phản ứng của tiểu nhị cũng có thể hiểu được, dù sao nếu như là bọn hắn thì phản ứng cũng giống như vậy. Mỹ nữ cực phẩm bậc này đâu được thấy nhiều, kết quả là, toàn bộ ánh mắt nam tử tại chỗ đều dừng trên người Mộ Chỉ Ly. Vốn thức ăn rất thơm lúc này đã không còn mùi vị gì cả. Lại càng có người nhìn Mộ Chỉ Ly hồn nhiên quên mất cả ăn cơm, khiến bọn họ càng thêm khắc sâu ý nghĩa của câu sắc đẹp có thể ăn*.

*sắc đẹp có thể ăn: tú sắc khả cơm.

Đối với sự chú ý của mọi người, Mộ Chỉ Ly lại có vẻ bình thản ung dung, phảng phất như hế
t thảy đều không liên quan đến nàng, bởi vì vậy cái nhìn của người ta đối với nàng càng cao hơn một phân.

"Nghe nói đại thiếu gia Mộ Khải Siêu của Mộ gia bị ngu dại, ngươi biết không?" Một người cố ý lớn tiếng nói, tựa hồ muốn hấp dẫn sự chú ý của Mộ Chỉ Ly.

Bên cạnh người nọ rất nhanh cũng hiểu được ý tứ của hắn, nói tiếp: "Đương nhiên ta biết, nghe nói Mộ gia còn không biết là người phương nào gây nên. Đối phương hạ thủ ác độc như vậy, giết một đệ tử dòng chính không nói, huống chi biến tiểu bối xuất sắc nhất của Mộ gia thành si nhi, không biết Mộ gia đến tột cùng đắc tội đại nhân vật nào?"

"Bầu trời của thành La Thiên này sợ là phải thay đổi rồi." Người nọ ăn củ lạc vẻ mặt thích ý bình luận.

"Chỉ giáo cho?"

"Tiểu bối lợi hại nhất của Mộ gia biến thành si nhi, vậy Vương gia và Tô gia chẳng phải sẽ áp đảo Mộ gia một bậc sao? Đến lúc đó tiến hành Cuộc Thi Cả Nước, Mộ gia tất nhiên cũng không sánh bằng Tô gia cùng Vương gia, ngươi nói xem, bầu trời của thành La Thiên này còn có thể không thay đổi sao?"

Lúc hai người nói chuyện, trên mặt Mộ Chỉ Ly tựa hồ không có bất kỳ phản ứng nào, nhưng kỳ thật nàng đang cẩn thận nghe hai người nói chuyện, hiển nhiên, bốn chữ Cuộc Thi Cả Nước này đã được nàng chú ý.

Chương 55: Cuộc Thi Cả Nước

Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ nghi hoặc, đến tột cùng thế nào là "Cuộc Thi Cả Nước"? Nàng xác định trước kia Mộ Chỉ Ly chưa bao giờ nghe nói qua chuyện này. Nghe giọng điệu của hai người kia, rõ ràng chuyện này rất quan trọng, "cả nước", tức là cuộc thi này được cả quốc gia chú ý đến sao.

Phải biết rằng trong quốc gia bọn họ có hơn ngàn thành trấn tương tự với thành La Thiên, như vậy "Cuộc Thi Cả Nước" này sẽ có bao nhiêu người tham gia? Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly cảm thấy rất hứng thú với chuyện này.

Mộ Chỉ Ly đứng lên, đang lúc mọi người chăm chú nhìn, nàng chậm rãi đi tới trước mặt hai người, hai người vốn định thông qua cuộc nói chuyện của mình làm cho Mộ Chỉ Ly chú ý, hiện tại nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đi về phía mình, bọn họ tất nhiên vô cùng vui.

"Xin hỏi hai vị, "Cuộc Thi Cả Nước" theo lời các vị là cái gì?" Trên mặt Mộ Chỉ Ly hiện lên nụ cười nhàn nhạt, nụ cười ấm áp làm cho nàng thoạt nhìn vô cùng dịu dàng, tướng mạo vốn giống như tiên nữ hạ phàm làm cho người ta cảm thấy không thể đến gần, trong giờ khắc này, bọn họ lại cảm thấy khoảng cách giữa tiên nữ và bọn họ như rất gần.

Trong lúc nhất thời, hai người nhìn Mộ Chỉ Ly đến ngây ngẩn, chưa kịp phản ứng, chỉ si ngốc nhìn.

Thấy thế, Mộ Chỉ Ly không nhịn được mở miệng lần nữa, nói: "Hai vị...?"

Nghe được lời của Mộ Chỉ Ly, lúc này hai người mới kịp phản ứng, trên mặt mừng rỡ đồng thời cũng nhiều hơn một phần lúng túng, vội trả lời: "Cô nương, "Cuộc Thi Cả Nước" này chính là cả nước cử hành một cuộc thi Thiên Lực, nếu như có thể ở trong cuộc thi đó nổi danh là có thể gia nhập môn phái, phải biết rằng cuộc so tài này hai mươi năm mới cử hành một lần, năm nay vừa lúc cách "Cuộc Thi Cả Nước" lần trước hai mươi năm."

Nghe vậy, trong lòng Mộ Chỉ Ly thầm nghĩ suy đoán của mình quả nhiên không sai, một cuộc thi có thanh thế lớn như vậy sẽ có không ít người tham gia, nếu bỏ lỡ lần này phải đợi đến hai mươi năm sau.

Từ sau lần nhìn thấy Lăng Lạc Trần, nàng đã quyết định nhất định phải gia nhập môn phái, rút ngắn khoảng cách ở giữa bọn họ, hoặc là nói, nàng chính vì câu nói "lần nữa gặp nhau" của Lăng Lạc Trần mà theo đuổi, vô luận như thế nào nàng đã quyết định như vậy, mà lần này không thể nghi ngờ là cơ hội tuyệt hảo.

Chỉ là trong lòng cũng có thêm mấy phần lo lắng, dù sao những người khác tu luyện nhiều năm như vậy, mà nàng chỉ mới tu luyện có một năm thôi, chuyện này, nàng phải làm sao để nổi danh?

Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly hỏi tiếp: "Không biết "Cuộc Thi Cả Nước" này có hạn chế độ tuổi dự thi hay không?" Nếu như không có hạn chế thì người tu luyện sáu chục năm tham gia, mà bọn họ những tiểu bối trẻ tuổi như vậy làm sao có thể sánh với họ?

"Tất nhiên là có, người dự thi được quy định phải từ 30 tuổi trở xuống, vượt qua sẽ không được tham gia." Câu hỏi của mỹ nữ, đương nhiên hai người trả lời rất nhanh.

"Cám ơn hai vị." Mộ Chỉ Ly cười với hai người một tiếng rồi tránh ra, trở lại vị trí của mình.

Ở Đại Lục Thiên Huyền mỗi người đều tu luyện, mà tuổi thọ của con người theo tu luyện cũng sẽ không ngừng kéo dài, cho nên đối với người tu luyện mà nói ba mươi tuổi không tính lớn.

Hai người nhìn giai nhân rời đi, trong ánh mắt không khỏi có chút phiền muộn, nhưng mà nhìn thấy đám người chung quanh đều hâm mộ nhìn mình, trong lòng liền tốt hơn rất nhiều, ít nhất bọn họ còn tốt hơn so với đám người chỉ có thể nhìn?

"Thiên Nhi, ngươi có biết "Cuộc Thi Cả Nước" hay không?" Mộ Chỉ Ly dùng linh thức hỏi Thiên Nhi.

Sau khi Thiên Nhi nghe được câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, nói: "Ta là một thần thú nên không tiếp xúc với thế giời loài người nhiều lắm, "Cuộc Thi Cả Nước" này ta cũng từng nghe nói qua, nhưng do không liên quan nhiều tới mình, cho nên không chú ý lắm." Lời của Thiên Nhi mang theo ý tứ xin lỗi.

"Vậy sao, không có chuyện gì. Ít nhất hiện tại ta đã biết chuyện này, kế tiếp nên làm gì, ta cũng đã rõ." Nếu như có biểu hiện tốt trong đại hội gia tộc, sau khi địa vị của mình tăng lên, tất nhiên Mộ Kình Lệ sẽ nói chuyện này với nàng.

Sau khi ăn cơm tối xong Mộ Chỉ Ly trở về, nhưng trong lòng thì thầm nghĩ sau này cần phải ra ngoài đi dạo nhiều, mỗi lần ra ngoài đều có thể nghe được không ít tin tức, hơn nữa những tin tức này đều rất hữu dụng với nàng.

Sau khi Mộ Chỉ Ly trở lại Mộ gia, dạo bước trên con đường, trong tầm mắt của nàng đột nhiên lại xuất hiện một dáng người, người này không phải ai khác chính là Mộ Khải Siêu bị nàng hại thành ngu dại.

Trước kia nhìn qua Mộ Khải Siêu luôn luôn phong độ, nhanh nhẹn, lúc nhìn thấy nàng sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, nhưng mà Mộ Khải Siêu hiện tại khi nhìn thấy nàng lại nở nụ cười, cầm trên tay một quả bóng, chơi đùa đến không thấy trời trăng, thậm chí hắn còn chạy tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, yêu cầu nàng cùng chơi với mình.

Hiển nhiên, tâm trí của Mộ Khải Siêu đã trở lại bảy tuổi, lúc tâm trí của Mộ Khải Siêu trở lại một tuổi chính là ngày chết của hắn. Nhìn Mộ Khải Siêu như vậy, trong lòng Mộ Chỉ Ly có hàng vạn hàng nghìn cảm khái. Mộ Khải Siêu có tương lai tươi sáng biết bao nhiêu, ai có thể nghĩ đến sẽ có kết cục ngày hôm nay.

Nàng cảm thấy Mộ Khải Siêu hiện tại đáng yêu hơn Mộ Khải Siêu trước kia nhiều.

Mộ Khải Siêu lôi kéo góc áo của Mộ Chỉ Ly nói: "Tỷ tỷ, chơi với ta, chơi với ta."

"Được, tỷ tỷ cùng chơi với ngươi."

*********************

Sau khi Mộ Chỉ Ly trở lại Thanh Phù viện, nàng liền tiến vào trong Thiên Sát Cổ giới, mấy ngày nay một mực tu luyện, nhưng cũng không được lơ là luyện đan. Phải biết rằng, y thuật, đan dược mới là lĩnh vực nàng cảm thấy hứng thú nhất.

Vào lúc xem xét đan phương, Mộ Chỉ Ly bất ngờ phát hiện trong đống đan dược có một loại đan dược tên là Lập Tiên Đan, trước kia nàng chưa bao giờ chú ý tới, hiện tại nhìn thấy, không nhịn được kinh ngạc một lúc.

Bởi vì hiệu quả của nó có thể trợ giúp người vận hành một trăm lẻ bảy Chu vòng đột phá một trăm lẻ tám vòng, tiến vào Cảnh giới Tiên Thiên. Hiệu quả như vậy ngay cả Mộ Chỉ Ly cũng không cách nào giữ được bình t
ĩnh, đan dược như vậy quả thực chính là chuẩn bị cho nàng.

Nếu như, ngay trước đại hội gia tộc nàng có thể đột phá Tiên Thiên, như vậy biểu hiện của nàng trong lần đại hội gia tộc này sẽ không cần lo lắng. Bởi vì lúc trước mình không cách nào đột phá được, cho nên đành bỏ qua ý nghĩ này, hiện tại có thể nói là giống như thấy ánh rạng đông, đương nhiên là muốn thử một lần.

Đợi sau khi thấy rõ dược liệu cần có, Mộ Chỉ Ly không chút nào do dự ra cửa đi tới cửa hàng bán thuốc mua đan dược, dọc theo đường đi nàng cũng không kiềm được hưng phấn, cảnh giới Tiên Thiên. Ai mà không muốn đi vào cảnh giới Tiên Thiên chứ?

Bằng tốc độ nhanh nhất mua đan dược trở về, Mộ Chỉ Ly tiến vào trạng thái luyện đan. Bây giờ Mộ Chỉ Ly chỉ là một vị Dược sư, khoảng cách đến Tông sư tuy nói tương đối gần rồi, nhưng dù sao cũng có một đoạn khoảng cách, mà Lập Tiên Đan là một loại đan dược gần với đan dược nhị phẩm, trình độ kia khó khăn không cần nói cũng biết, nhưng mà tất cả những thứ này đều không thể ngăn cản quyết tâm của Mộ Chỉ Ly.

Lúc trước nàng đã luyện chế không ít đan dược, có chút quen thuộc với chuyện này rồi. Nhưng Mộ Chỉ Ly không thử luyện chế Lập Tiên Đan ngay, mà luyện chế một vài những đan dược khác trước, cảm giác lúc luyện đan rất quan trọng.

Sau đó, bắt đầu luyện chế Lập Tiên đan.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top