Chương 1
“Tướng quân!” đình viện mở ra, nữ tử áo xanh một tiếng thanh thúy kiều nộn hô lên, chỉ thấy một con Tàng Ngao diện mạo hung mãnh đột nhiên chạy ra, lao thẳng tới hướng nữ tử.
Phong búi tóc lộ tấn, nhàn nhạt mi, làn da mịn nhẵn ánh sáng nhu hòa, trên má hai chùm tóc theo gió mềm nhẹ phất vào mặt thêm vài phần phong tình mê người, mà đôi mắt linh hoạt chuyển động mang theo vài phần nghịch ngợm, vài phần bướng bỉnh, một thân váy dài lục nhạt, càng có vẻ nàng nghịch ngợm mỹ lệ.
Con Tàng Ngao kia nhìn thấy nữ tử, thái độ rất là thân mật, ở bên chân nữ tử cọ tới cọ lui.
“Tiểu thư, xem ra mấy con chó này đều thật trung thành, chỉ nhận tiểu thư.”
“Tất nhiên rồi. Tàng Ngao là loại chó trung thành nhất trên thế giới, bằng không ngươi nghĩ ta tại sao lại nuôi nó?” Nữ tử đắc ý mà nâng cằm lên, “Con Tướng Quân này là con Tàng Ngao ngoan nhất. Mấy năm nay, may mắn có chúng nó.” Nói xong, ngữ khí không khỏi hạ xuống.
Con Tàng Ngao dưới chân tựa hồ đã nhận ra chủ nhân không vui, không ngừng ở dưới chân chủ nhân nhảy nhót lung tung, hy vọng chủ nhân cười một cái.
“Tiểu thư, người cũng đừng quá đau buồn. Người xem, Tướng Quân đang muốn làm người vui kìa”
“Vương bá bá, cảm ơn ngươi. Ta không sao, nhiều năm như vậy cũng đã quen rồi.” Nữ tử cố gắng làm mình nhìn không còn bi thương. “Ngươi đi đi.”
Không thể hiểu được, rời đi thế giới của chính mình, mất đi ba mẹ yêu quý của mình cùng người nhà. Mà nơi này, chỉ có mấy con Tàng Ngao này, còn có biểu ca Vệ Bích. Nếu phải nói đến tỷ muội, vậy thì chỉ có Võ Thanh Anh.
Võ Thanh Anh thích Vệ Bích, nàng nhìn ra được. Vệ Bích thèm nhỏ dãi sắc đẹp của mình, nàng cũng biết.
Cho nên, nàng chỉ có thể xa cách Vệ Bích, nam nhân vĩnh viễn đều không đáng tin, so sánh xuống dưới, Võ Thanh Anh đối với nàng nhiều ít còn có vài phần thiệt tình.
“Cửu Chân…… Cửu Chân……”
Một thanh âm tuổi hơi lớn vang lên, ta bất đắc dĩ mà phất phất tay, làm cho mấy con Tàng Ngao đi chỗ khác chơi, hít sâu một hơi, biểu hiện ra một bộ dáng tiểu thư khuê các. Người đi đến là phụ thân hiện tại của mình.
"Cửu Chân, Cửu Chân".
Trời mới biết nàng rất chán ghét cái tên này, cái thân phận này.
Bất quá chính là uống nước trái cây, nàng lại đột nhiên đi tới nơi này. Sau đó, có tên là Chu Cửu Chân.
Cửu Chân, Cửu Chân.
Mỗi lần có người kêu nàng, nàng liền oán niệm một lần, tên này thời thời khắc khắc đều nhắc nhở nàng, nàng thật sự xuyên không!
Chính là làm trò cho Chu Trường Linh có mặt mũi, Chu Cửu Chân vẫn là đến một bộ dáng ngoan ngoãn.
Nàng vẫn luôn đang chờ thời cơ, chờ thời cơ rời khỏi nơi này.
- “Cửu Chân, Nhất Dương Chỉ của con luyện ra sao rồi?”
Quên nói, cha của Chu Cửu Chân - Chu Trường Linh là hậu nhân của Chu Tử Liễu - đệ tử của Nam Đế Nhất Đăng đại sư. Còn cha của Võ Thanh Anh là hậu nhân của Võ Tu Văn, kêu Võ Liệt. Chu Trường Linh cùng Võ Liệt hợp lại lập nên Chu Võ Liên Hoàn Trang.
Đối Chu Tử Liễu cùng Võ Tu Văn, Cửu Chân thật ra cũng không xa lạ
《 Truyện Anh Hùng Xạ Điêu 》 cùng 《 Thần Điêu Hiệp Lữ 》 phục chế nhiều lần như vậy, tuy rằng Nam Đế Nhất Đăng đại sư cùng huynh đệ lớn nhỏ không phải vai chính, nhưng bên trong hai quyển sách rất quan trọng vai phụ, Cửu Chân vẫn biết đến. Chu Tử Liễu là hộ vệ của Nam Đế, được Nam Đế chân truyền không ít, mà truyền tới tay Chu Trường Linh cũng chỉ có Nhất Dương Chỉ.
Nhất Dương Chỉ là tuyệt học Đại Lý Đoạn thị võ công truyền lại cho đời sau, cũng là Nam Đế Nhất Đăng đại sư tự tiện chỉ pháp. Tương truyền Nhất Dương Chỉ là công phu cực kỳ lợi hại, nhưng từ Thiên Long Bát Bộ đến Xạ Điêu, lại đến Thần Điêu, dù cho võ học có sáng tạo, nhưng suy sụp chi thế trước sau lại khó có thể tránh khỏi.
Nhất Dương Chỉ đã nhưng gần sát kính điểm địch nhân huyệt đạo, cũng có thể từ nơi xa khinh gần người đi, một trung tức ly, một công mà lui, thật là khắc địch thoát thân vô thượng giây thuật. Nhưng sử dụng Nhất Dương Chỉ cực kỳ hao tổn tinh thần, nếu sử dụng liên tục nhẹ thì công lực hoàn toàn biến mất, nặng thì tánh mạng khó giữ được.
Đối với Cửu Chân mà nói, Nhất Dương Chỉ là võ công trước mắt duy nhất mà nàng có thể dựa vào để tự bảo vệ mình.
Năm đó Đoàn Dự tình cờ gặp được võ công bí tịch của Tiêu Dao Phái, dù chưa truyền cho hậu nhân, nhưng Cửu Chân tin tưởng vững chắc, này đó võ công bí tịch nhất định bị giấu đi.
Tống triều diệt vong, Mông Cổ thống nhất Trung Nguyên, Đại Lý cũng bởi vậy huỷ diệt, chỉ sợ, những cái võ công bí tịch đó, vẫn là truyền cho Chu Trường Linh cùng Võ Liệt coi như truyền nhân võ công Đại Lý.
Chẳng qua, những cái võ công bí tịch đó cuối cùng ở nơi nào? Làm sao lấy được? Lại là một vấn đề khó khăn không nhỏ.
“Cha, nữ nhi đã phụ cha trọng vọng, chỉ luyện đến lục phẩm.”
Nhất Dương Chỉ tổng cộng chia làm cửu phẩm, tối cao nãi nhất phẩm cảnh giới, tứ phẩm cảnh giới Nhất Dương Chỉ chính là tập đến trình độ “Lục Mạch Thần Kiếm”.
Nhưng mà, võ công càng tốt càng tinh diệu cũng không phải mỗi người đều có thể luyện thành.
Nữ tử vốn là thể chất thiên âm, mà Nhất Dương Chỉ là dương cương chi khí, nữ tử luyện tới, khó tránh khỏi so người bình thường càng muốn khó hơn một phân.
“Lục phẩm?” Chu Trường Linh bất mãn, " Con chỉ biết đọc sách! Đọc sách! Những cái độc thuật đó có ích lợi gì? Đem công phu đều cho ta hoa ở Nhất Dương Chỉ thượng, khi nào luyện đến tứ phẩm, mới cho phép đọc sách. Kiều phúc, đem sách của tiểu thư thu lại hết cho ta! Nàng khi nào luyện đến Nhất Dương Chỉ tứ phẩm, lúc có thể tu luyện Lục Mạch Thần Kiếm thì trả sách cho nàng.”
“Cha……” Chu Cửu Chân rất rõ ràng, luyện đến tứ phẩm, đối nàng một nữ tử mà nói, rất khó. Nhất Dương Chỉ quá hao tổn tinh thần, nếu là gặp phải nguy nan, đánh không lại tổng còn có độc dược có thể phòng thân, cho nên những năm gần đây, nàng vẫn luôn nghiên cứu độc dược.
“Đừng nói nữa. Đi luyện võ đi! Nếu con muốn cái đám sách đó quay lại thì liền nhanh đem Nhất Dương Chỉ luyện đến tứ phẩm!”
“ Vâng……”
Chu Cửu Chân thu hồi nét mặt, trở về phòng mình. Vương bá bá mấy năm nay vẫn luôn coi Chu Cửu Chân như nữ nhi của mình, thấy nàng rầu rĩ không vui mà trở về phòng, cũng liền đại khái biết sao lại thế này, nhưng lão gia quản giáo nữ nhi nhà mình, ông là hạ nhân có thể nói gì sao? Việc có thể làm bất quá là lúc tiểu thư không vui an ủi vài câu thôi.
“Tiểu thư, nếu là tâm tình không tốt, liền mang theo Tướng Quân đi ra ngoài một chút đi, luyện võ cũng không nhất thời vội được.”
“Vương bá bá,” Cửu Chân mở cửa phòng, nhìn đến đám Tàng Ngao đứng ở ngoài cửa cùng Vương bá, trong lòng ấm áp, nếu Hồng Mai sơn trang này còn có cái gì làm nàng không nỡ, chính là Vương bá. “Vương bá bá, người yên tâm, ta không sao.”
Nói, thở dài một hơi, bài trừ vẻ tươi cười, tiếp nhận dây thừng lôi kéo Tàng Ngao, Cửu Chân hướng sau núi đi đến: “Vương bá bá, không cần đi theo, ta đi ra ngoài một chút, sẽ mau trở về. Cha…… Tính, mười ngày nửa tháng tới, hắn nhất định sẽ không quản ta. Ta cũng không cần phải xen vào hắn.”
" Dạ, tiểu thư.”
Nhìn bóng dáng Chu Cửu Chân đi xa, Vương bá thở dài, cũng không biết lão gia nghĩ như thế nào, tiểu thư nữ nhi ngoan ngoãn không thương, cả ngày đều cùng liên hoàn trang trang chủ Võ Liệt làm cái gì không biết.
Buông lỏng dây thừng ở vòng cổ Tàng Ngao, Cửu Chân cho tụi Tàng Ngao chạy thoải mái, dù sao vùng này cũng không có người sống, hơn nữa Vương bá trước đó đã dạy dỗ chúng nó nên cũng không cần lo việc chúng đả thương người.
“ Đừng, đừng lại đây…a…a…đừng……” Nơi xa truyền đến tiếng kinh hô của nam nhân, nghe như con trai mười mấy tuổi, một loại cảm giác không tốt ở trong lòng Cửu Chân dâng lên, sẽ không như vậy liền gặp người chứ?
Theo thanh âm bước nhanh đi đến, mấy con Tàng Ngao, lấy Tướng Quân cầm đầu, đang đuổi theo một nam tử trẻ tuổi cả người lôi thôi, khuôn mặt dơ bẩn, đầu tóc rối tung.
“Tướng Quân, về đây!” Cửu Chân vội vàng quát bảo ngưng lại, đuổi đến nam tử phát gục ở trước Tướng Quân gọi lại “Trở về, nghe lời mau!”
Mấy con Tàng Ngao nghe được chủ nhân gọi, ngoan ngoãn lui trở về, chạy đến bên người chủ nhân.
Tướng Quân liếm chân Cửu Chân như để lấy lòng, muốn nàng không sinh khí.
Ngồi xổm xuống vỗ vỗ đầu Tướng Quân: “Mỗi lần làm chuyện sai đều như vậy, Tướng Quân, ngươi cũng thật biết xem mặt đoán ý.”
Lời tuy là nói như vậy, nhưng cũng không có ý trách cứ gì. Đem dây thừng buộc vào vòng cổ đám Tàng Ngao, lại chừa lại Tướng Quân, vốn dĩ, Tướng Quân chính là con nghe lời nhất, cho nên đại đa số tình huống, Cửu Chân cũng liền quán tướng quân, không trói buộc nó.
“Tiểu huynh đệ, ngươi sao rồi? Có bị thương không?” Đem cột đám Tàng Ngao ở gốc cây, ngoại trừ Tướng Quân, Cửu Chân lúc này mới đi đến trước mặt nam tử kia, “Thực xin lỗi, ta cho rằng nơi này không có người, cho nên thả Tàng Ngao ra, không biết trước được sẽ làm bị thương đến ngươi.”
Thoạt nhìn nam tử kia chỉ là đã chịu cực đại kinh hách, hắn nhìn nhìn nơi xa đám Tàng Ngao bị buộc ở gốc cây, còn có con Tướng Quân đi theo phía sau Chu Cửu Chân, tin tưởng không có nguy hiểm, mới ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử đối hắn nói chuyện, lại không ngờ, lập tức liền nhìn ngây người.
【 nàng dung nhan kiều mị, vừa trắng vừa mịn, đấu nhiên chi gian, lỗ tai hắn ầm ầm vang lên, chỉ cảm thấy trên lưng rét run, thủ túc nhịn không được nhẹ nhàng run rẩy, vội cúi đầu, không dám nhìn nàng, vốn là mặt không có chút máu, bỗng dưng nổi lên đỏ bừng. 】
Ánh mắt như vậy Chu Cửu Chân mấy năm nay đã gặp qua rất nhiều, chẳng qua, đôi mắt này chỉ là vì nhìn thấy mỹ mạo nàng kinh diễm, cũng không có ánh mắt thèm nhỏ dãi giống Vệ Bích. Người này, nhưng thật ra có chút không giống.
Thiếu niên này trên người có một mùi hương khó chịu, nghĩ đến, đã thật lâu chưa tắm, lại càng không biết bao lâu chưa thay quần áo, trên người còn có không ít con rận.
“Ngươi tại sao lại ở chỗ này?” Sau núi này phiến cánh rừng, ít có người yên, thiếu niên này không hiểu sao mà xuất hiện ở chỗ này, vẫn là dáng vẻ này, Chu Cửu Chân khó tránh khỏi tò mò, hơn nữa nàng đã rất nhiều năm không có gặp qua người trạc tuổi nàng, đảo cũng không chê thiếu niên cả người dơ bẩn, khó được mà nổi lên lòng trắc ẩn, “Ngươi là cô nhi?”
“Đúng vậy.” thiếu niên chỉ lo nhìn chằm chằm Cửu Chân mỹ mạo đến phát ngốc, trả lời câu hỏi cũng thất thần.
“Nhà ta ở Hồng Mai sơn trang, nếu là ngươi không chỗ để đi thì có thể cùng ta trở về. Làm việc nặng, ít nhất có cái chỗ an thân. Cũng không biết, ngươi có nguyện ý đi hay không? “Ta…… Ta nguyện ý……”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top