Untitled Part 5


Thất bại trong tình cảm là chuyện thường. Nhưng Elias, bằng một cách nào đó, thay đổi một chút về suy nghĩ của mình nhưng vẫn phản đối về việc "ràng buộc". Anh nghĩ, nếu như hai người bị "ràng buộc" với nhau không phải là hai người phù hợp với nhau thì sao? Lỡ đâu có người khác phù hợp với họ hơn đối tượng "bị ràng buộc"? Liệu người "bị ràng buộc" có cảm thấy kì lạ khi bỗng dưng mình chỉ yêu, yêu và yêu điên cuồng trong khi chẳng biết cái mẹ gì về người còn lại, và thậm chí, hi sinh cả mạng sống?

"Ta phải học cách cân bằng giữa thực tế và mộng mơ, nếu em nghiêng về một trong hai thứ, em sẽ bị vùi dập bởi thứ còn lại."

Lam đưa mắt về phía flos, Elias bảo với mình như vậy. Em gật gù và tiếp tục lắng nghe người. Việc này quá mới mẻ so với một đứa trẻ mới sinh ra như em. flos còn chưa có một cốt truyện hoàn chỉnh. Em chỉ biết rằng mình sinh ra để giám sát và bảo vệ Elias. Nhưng bây giờ, em có thêm một nhiệm vụ mới với chàng hoàng tử trắng: Ủng hộ con đường anh chọn. Đây không phải những gì Lam lập trình cho em, em biết điều đó khi nhìn vào ánh mắt của Lam. người ngập ngừng, ánh mắt dao động sau khi flos nói rằng: "Em ủng hộ anh ấy". 

Lam đưa tay xoa đầu em, miệng lẩm bẩm: "Con cái đứa nào cũng phản tôi cả rồi". Nhưng người cười một cách tự nhiên. Em thấy sự tự hào và bất lực cùng một lúc hơn là một lời than vãn với đất trời. Sau đó, Lam kể cho em về cách Elias phản công với mỗi lời người nói trong khi nhìn chú rắn đang ngủ yên từ nữa.

"Nếu bây giờ em ra ngoài xã hội, có ai đưa cho em một tập hồ sơ ghi đầy đủ ghi chép về một nửa của đời em rồi để em đi tìm họ không? Và định mệnh sao? Anh có tin vào định mệnh, nhưng anh không tin vào "mãi mãi". Không có gì là "mãi mãi" cả".

Người công nhận về điều Elias nói. Anh ấy đúng, người không có gì để bàn cãi cả. Nếu trong thế giới em đang ở, tình yêu là một trò chơi, em sẽ biết kết cục của trò chơi ấy là gì. Một số người chơi game vì họ tò mò về cái kết, họ không biết cái kết của trò chơi ấy là gì và mong muốn đạt được chiến thắng và Happy Ending. Điều đó là động lực của họ. Kể cả trong game chiến thuật, ta đều phải cố gắng để tự lực gánh sinh hoặc hợp tác ăn ý để tất cả cùng cố gắng. Nếu biết trước kết quả thì họ có còn niềm vui và sự hứng khởi để chơi nữa không?

Có lẽ một số người vẫn bền bỉ chơi, "Nhưng anh không nghĩ họ sẽ vui bằng lúc mù mờ về kết quả". Mỗi trò chơi đều có Happy Ending, Bad Ending, Dead Ending cũng như Open Ending, ta không thể cứ thế mà tiến đến Happy Ending dù đi bằng con đường nào. Phải có sự khác biệt chứ. Lam bảo người chịu thua Elias rồi. người chưa nghĩ ra câu phản biện nào phù hợp để "chọi lại" vì chính người cũng đồng tình với anh. Nghe đến đây, flos bỗng mỉm cười. Em vui vì Elias lại thắng Lam lần nữa. người luôn đứng ở vị trí trung gian, vị trí người cho rằng an toàn nhất để nhìn nhận vấn đề. flos không nghĩ điều đó sai chút nào, nhưng em vẫn muốn thấy Lam chịu đứng qua một bên và bất lực. 

Chắc là do Yongwoo hay truyền tai em về việc "Ngồi trên đầu Lam vui đến mức nào".

"Và em biết không, trước khi kết thúc cuộc trò chuyện, Elias, một lần nữa, lại khiến mình phải cứng họng".

flos dừng mọi suy nghĩ của mình để lắng nghe những gì Lam sắp nói. Em có linh cảm về một cú knock-out (Elias đã dạy em từ này, nó có nghĩa là "hạ gục"). người thở dài, lắc đầu như không muốn nhắc về, rồi lại nhìn flos như thể người muốn thổ lộ tất cả với em. Vài giây im lặng trôi qua, Lam mở lời.

"Lý do thực sự cho việc từ chối "bãi bỏ chế độ gả con" là sợ yêu phải không?"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #crow