Oneshot
Trương Chiêu mặc hầu gái thì sao?
Thì đương nhiên là nứng nổ cmn cu rồi.
Đã vây, chiếc váy kia còn ngắn cũn cỡn chỉ vừa đủ che đi cảnh xuân, càng tôn lên đôi chân dài nuột nà, được ôm trọn trong lớp vớ mỏng kéo cao đến tận đùi non.
Chiếc áo bó sát để lộ vòng eo thon gọn, trắng nõn- Nói là áo, nhưng thực chất nó chẳng khác nào bikini cả. Hắn còn đặc biệt thắt cho bé cưng của hắn một chiếc nơ nhỏ xinh ngay trên đùi. Thử nghĩ tới việc mỗi lần hắn nắm lấy cẳng chân thon dài ấy nâng lên-
Ý nghĩ đó khiến hắn không khỏi cong môi cười đầy thâm trầm, ánh mắt tối sẫm thêm vài phần dục niệm.
Hắn yêu chết cái dáng vẻ này của em, nhưng khổ nỗi hắn đang dở việc, mà vợ yêu thì chẳng chịu ngoan ngoãn ngồi yên chút nào.
Nên đành phải trói lại thôi.
_______
Hai cánh tay em bị trói cao bằng dải ruy băng mỏng manh, trông như chỉ cần giãy giụa một chút là có thể thoát ra, nhưng thực tế lại chẳng thể làm gì ngoài ngoan ngoãn chịu trận. Thời gian bị giam cầm quá lâu khiến cổ tay em hằn lên những vệt đỏ, vừa đáng thương lại càng khiến hắn muốn trêu đùa em nhiều hơn.
Chiếc váy đã sớm xốc xếch, mép váy bị kéo lên cao, phơi bày cảnh tượng mê người bên dưới. Lớp vải mỏng manh đã bị thấm ướt hoàn toàn, dính chặt vào da thịt, lộ ra những đường nét dâm dục phía sau.
Vương Sâm Húc vẫn còn đang dở trận game, ánh mắt tập trung vào màn hình, nhưng phía dưới đã sớm nổi lên dựng đứng. Tiếng rên rỉ nghẹn ngào từ phía sau như một sợi lông vũ nhẹ nhàng quét qua dây thần kinh của hắn.
"Kiên nhẫn chút đi, tí nữa tao sẽ tự tay chơi với em."
Mèo nhỏ không trả lời được, bởi vì miệng xinh đã bị bịt lại rồi còn đâu? Cổ họng chỉ có thể phát ra mấy tiếng ưm a vô nghĩa như phản đối.
Cơ thể nóng bừng không ngừng vặn vẹo tiết nước dâm, cái thứ đồ chơi lạnh lẽo kia chẳng đủ để thỏa mãn em như cái vật to lớn nóng hổi của hắn.
Trương Chiêu bên này khó chịu khóc lóc thì bên kia Vương Sâm Húc cũng chẳng còn đủ kiên nhẫn. Màn hình loé lên báo hiệu ván đấu vừa kết thúc, hắn nhanh chóng quăng chuột sang một bên, phi tới giường.
Trương Chiêu ngay lập tức cảm nhận được bóng tối phủ xuống, kèm theo hơi thở nóng rực phả lên vành tai nhạy cảm.
"Xem nào..." Hắn cất giọng trầm thấp, bàn tay to lớn lần xuống kéo chiếc quần lót đã ướt sũng ra khỏi cơ thể mềm mại. "Bây giờ đến lượt tao rồi nhỉ?"
Trương Chiêu khẽ ưm một tiếng, cơ thể hơi nâng lên cố ý cạ lồn nhỏ vào mu bàn tay thô ráp. Hắn rõ ràng cố ý bỏ trống cái miệng dưới này, cảm giác trống rỗng càng lúc càng bức bối, cơ thể em rịn ra một tầng mồ hôi mỏng, đôi mắt phủ sương nhòe nhoẹt nhìn hắn cầu xin.
Nhìn mèo nhỏ vặn vẹo trong tình trạng chẳng thể nói thành lời, hắn chỉ cảm thấy cơn nhẫn nại của mình cũng sắp cạn kiệt.
Hắn cúi xuống, đưa tay vỗ lên môi lồn, ánh mắt sâu thẳm lướt qua từng đường nét mềm mại trên gương mặt đang ửng đỏ. Cổ tay xoay nhẹ, động tác thong thả tháo dải bịt miệng đã sớm ướt đẫm bởi nước bọt.
Ngay khi quả cầu nhỏ vừa rời khỏi, Trương Chiêu hổn hển ngậm lấy không khí, đầu lưỡi vô thức liếm qua đôi môi khô khốc. Hơi thở của em còn chưa kịp ổn định thì một bàn tay to lớn đã nắm lấy cằm, sau đó thọc ngón tay thon dài vào khoang miệng em mà đùa nghịch.
Đầu lưỡi em theo bản năng quấn thứ đang khuấy động trong khoang miệng. Nước bọt theo khóe môi tràn ra, ánh mắt em phủ đầy sương mờ, ngẩng lên nhìn hắn với vẻ vừa tội nghiệp vừa câu dẫn.
Vương Sâm Húc nhếch môi, ánh mắt trầm xuống. Hắn chậm rãi rút tay ra, kéo một sợi chỉ bạc. Ngón tay cái lướt nhẹ qua môi dưới mềm mại, khẽ miết rồi dùng sức đè xuống.
"Muốn ăn?"
"Muốn.."
Trương Chiêu vặn vẹo, thân thể mềm nhũn dán chặt vào người hắn, đôi mắt ướt át mê ly. Em gật đầu liên tục, cái miệng nhỏ khẽ hé ra, ngoan ngoãn đợi được đút ăn.
Vương Sâm Húc hài lòng với sự hợp tác này. Hắn tháo sợi dây đang buộc lấy cổ tay, ra hiệu cho em tiến lại.
Trương Chiêu quỳ bò đến, eo hông sụp xuống. Mép váy bị hất lên để lộ bờ mông còn in hằn năm ngón tay do bị đánh.
Fan của em gọi em là cá mập, nhưng hắn thấy em giống mèo hơn nhiều. Nhưng không thể trách bọn họ nông cạn, dù sao họ cũng đâu được thấy dáng vẻ dâm đãng này của vợ yêu nhà hắn để mà đánh giá.
Vương Sâm Húc chỉ xuống mặt sàn ý nói em quỳ xuống, Trương Chiêu dù không cam lòng, nhưng vì cơn nứng vẫn phải ngoan ngoãn tuân theo mà rời khỏi đệm giường mềm mại.
Mặt đất trải một tấm thảm khá dày, Vương Sâm Húc cũng không lo bé yêu bị lạnh. Quần áo đã sớm bị quăng sang một góc.
Dùng tay cầm con cặc to lớn vỗ vỗ lên mặt em, hắn hù doạ:
"Mày bú không cẩn thận là tao chịch nát lỗ dâm đấy."
Dứt lời, hắn đặt tay lên tóc Trương Chiêu dí vào dương vật. Em khẽ đưa lưỡi liếm lên đầu khấc rồi dần dần kéo xuống phần gốc. Từng đường gân đều được phủ qua một lớp nước, tới khi tất cả đều ướt nhẹp, mèo xinh mới bắt đầu thưởng thức món ngon.
Em ngậm lấy đầu khấc đang rỉ dịch, bao bọc vào khuôn miệng. Dù đã nhiều lần khẩu giao cho hắn, nhưng em vẫn bị kích thước ấy doạ sợ. Cái thứ thô to đầy gân ấy em ăn không hết, nuốt được 2/3 là đã nghẹn ứ.
Vậy nên mỗi lần em phục vụ hắn, Vương Sâm Húc sẽ ấn mạnh đầu em để dương vật đâm sâu vào cổ họng. Tận hưởng khoang miệng ướt át và ấm áp của em nuốt trọn dương vật của hắn.
Giống như bây giờ vậy.
Cằm xinh bị hai hòn dái vỗ cho tê tái, bị ép nuốt hết cả căn dương vật dài khiến nước mắt sinh lý của em trào ra, đầu khấc chạm vào sâu tận cổ họng, con cặc của hắn không ngừng dập vào khiến em thở không nổi. Nước dãi không khống chế được mà chảy xuống khiến hắn nứng vô cùng. Vương Sâm Húc thở mạnh, theo bản năng đẩy hông khiến Trương Chiêu nghẹn ngào, một làn sóng nước mắt mới chảy xuống má mềm. Em vùng vẫy, nắm chặt lấy đùi của hắn, móng tay bấu chặt vào bắp đùi.
Hắn đặt chân lên hạ bộ cương cứng của em, khẽ dùng lực. Trương Chiêu nức nở, hông vặn vẹo, cổ họng gồ lên rõ rệt với những chuyển động ngày càng nhanh. Đầu lưỡi không ngừng cọ sát khiến Vương Sâm Húc rên lên, tay siết chặt mái tóc mềm mại.
Em biết hắn sắp bắn, vội giãy dụa muốn đẩy ra. Nhưng Vương Sâm Húc đã ấn chặt đầu em vào hạ bộ hắn, sau đó phóng toàn bộ tinh dịch vào sâu trong cổ họng Trương Chiêu.
Chất lỏng nóng hổi tràn vào khiến mèo xinh trợn trắng mắt, cơ thể run rẩy, phía dưới cũng không nhịn được mà bắn ra. Cổ họng theo bản năng nuốt lấy tinh dịch. Nhưng lượng tinh dịch quá nhiều, miệng lại bị cây gậy thịt nóng hổi chiến cứ toàn bộ khiến nó trào ra cả khoé môi.
Nhìn em mất kiểm soát khiến thú tính của hắn càng tăng. Bỏ tay khỏi tóc em, hắn rút dương vật bán cương ra khỏi miệng rồi cầm đập nhẹ lên má. Tinh dịch ngay lập tức được bôi lên khuôn mặt xinh đẹp.
Em biết điều này có nghĩa là gì, nhưng vẫn ương bướng nghiêng đầu sang một bên. Hắn chỉ khẽ lắc đầu rồi bật cười, có vẻ em vẫn chưa biết ai mới là người cầm quyền nhỉ?
Tóm lấy cằm em bóp chặt rồi kéo lại, hắn tát lên mặt em khiến mèo xinh nấc lên.
"Liếm." Vương Sâm Húc ra lệnh, Trương Chiêu thở dài trước khi thè lưỡi ra, ấm ức nuốt sạch tinh dịch còn sót lại trên thân cặc.
"Ngoan lắm." Vương Sâm Húc khen ngợi, dễ dàng bế mèo nhỏ đã sớm bị tình dục hành cho mềm nhũn lên giường.
Bắt em ôm hai bên đùi nâng chân lên tạo thành hình chữ M, hắn xoa nhẹ lên hai mép môi mềm mại rồi bất chợt tát liên tiếp vào cái lồn đã sớm ngập ngụa nước :
"Đĩ dâm, bị bắn vào miệng mà cũng sướng được."
"Dâm như vậy chỉ có tao mới thỏa mãn được em thôi."
Trương Chiêu chỉ có thể nấc nghẹn chịu trận. Đôi mắt xinh hoe đỏ, hàng mi dài ướt sũng cụp xuống. Em khóc lóc rên rỉ đến thảm thương nhưng hắn thừa biết em nứng lắm rồi. Bằng chứng là em không ngừng rướn người lên cho hắn đánh vào cái miệng nhỏ đầy nước dâm dục kia.
Đôi mắt long lanh ngập nước của em khiến Vương Sâm Húc khẽ nheo mắt. Hắn vuốt nhẹ lên gò má đỏ bừng của em, ánh mắt tràn đầy ý cười :
"Khóc cái gì thế, hửm?"
Ngón tay hắn chậm rãi miết qua đôi môi đỏ mọng, dịu dàng dụ dỗ:
"Muốn thì phải nói, bé con. Tao đâu có đọc được suy nghĩ của cưng?"
Trương Chiêu mím môi, em biết hắn đang cố tình trêu chọc. Nhưng cái tôi cao ngút trời của mèo xinh nào chịu mở miệng.
Thấy em cứ cắn môi không chịu nói, Vương Sâm Húc nhếch miệng làm bộ muốn quay lại với con game vô vị.
"Vậy chắc là cưng không muốn lắm nhỉ ?"
Trương Chiêu hoảng hốt, vội vàng nắm lấy cổ tay hắn, đôi mắt hoe đỏ đầy ấm ức. Giọng mềm cả ra:
"Không... không phải... tao muốn..."
Vương Sâm Húc thoáng dừng lại, ngón tay lười biếng lướt dọc theo cánh tay mảnh mai của em, ánh mắt hứng thú chờ đợi.
"Muốn gì nào, bé con? Nói rõ ra đi."
Mặt Trương Chiêu đỏ bừng, cu thì cửng lên một cục rồi còn làm bộ cái đéo gì? Nhưng bản thân đang ở thế yếu, mèo nhỏ cắn môi do dự trong vài giây, rồi cuối cùng cũng phải hạ cái tôi xuống. Ai bảo em thèm cái cảm giác bị cái vật thô to kia lấp đầy lắm rồi chứ?
Em siết chặt lấy tay hắn, giọng nói mềm mại tựa như tiếng mèo con làm nũng:
"Tao muốn...mày chơi tao..."
"Ồ? Bé con ngoan lắm. Nhưng nói thế này chưa đủ đâu. Là chơi cái gì mới được?"
Hắn nâng cằm em lên, ánh mắt sâu thẳm khóa chặt lấy người kia.
"Cưng không nói rõ ra là tao cho cái miệng xinh này ngậm cặc đi ngủ đấy nhé?"
Hết cách, Trương Chiêu đành quay người lại, rồi chổng mông kéo mép váy vướng víu lên. Em dùng hai tay banh ra mép lồn sưng đỏ, khàn giọng mời gọi:
"Muốn mày cắm vào đây.."
Có trời mới biết Trương Chiêu lúc này dâm như nào. Xương cách bướm tinh xảo kèm cái gáy trắng nõn bày ra trước mắt hắn. Cái miệng nhỏ kia vẫn đang chảy nước nhễu nhại, mèo xinh vô thức lắc hông, chắc chắn là đói lắm rồi.
Hắn cũng chẳng muốn trêu đùa em nữa, nắm lấy eo thon rồi đâm mạnh. Lồn nhỏ đã tiết nước bôi trơn nên dương vật dễ dàng đi vào. Vách thịt quen thuộc co bóp bao lấy gậy thịt nóng hổi , miệng chủ nhân của nó cũng đang bị hai ngón tay thọc vào khuấy loạn.
Trương Chiêu gục vai xuống đệm, tay bấu lấy gối khóc nấc, cả hai lỗ đều bị lấp đầy khiến em không khống chế nổi bản thân mà lên đỉnh. Nước dâm trào ra ướt đẫm, hắn không vừa lòng mà vỗ lên mông em vài cái.
Mèo xinh nhũn người mặc hắn chơi đùa thân thể, lồn nhỏ không ngừng bị đâm mạnh khiến em chỉ có thể rên rỉ vô nghĩa. Con cặc to lớn không ngừng đâm sâu, gần như muốn chui vào tử cung, hai bìu dái vỗ bành bạch lên mông thịt một mảng đỏ ửng.
Vương Sâm Húc cho dù bận đụ cái lỗ phía dưới nhưng miệng cũng chẳng ngừng hoạt động. Hắn không ngừng ghé vào tai bé cưng xinh đẹp mà thì thầm những lời dâm dục.
Tai của em đỏ cả lên, muốn giấu mặt vào gối nhưng hắn đã lật cơ thể em lại. Vương Sâm Húc cúi xuống cắn lên xương quai xanh, bàn tay cách một lớp vải bóp mạnh hai bầu ngực nở nang của em. Chẳng hiểu sao dù em tập gym mà nó lại mềm mại như thế.
Hắn còn trêu chọc rằng trong đó chứa sữa nên mới to như vậy, hắn sẽ bắn tinh vào tử cung để em đẻ con, tiết ra sữa cho hắn bú.
Mà nói xong, hắn lại muốn làm thật.
Con sói gian xảo chẳng cần che giấu dã tâm, hắn ghé môi cắn nhẹ lên yết hầu nhạy cảm đang phập phồng của mèo chảnh. Chỉ một vết cắn nhẹ, cả thân thể mềm mại của Trương Chiêu liền run rẩy, từng sợi thần kinh như bị điện giật. Vương Sâm Húc nhân cơ hội ngậm lấy dái tai em thì thầm:
"Vợ ơi, tử cung của em có muốn ăn thử tinh của chồng không?"
"Anh đút cho vợ nhé?"
Trương Chiêu bị chọc đến run cả người. Em muốn mở miệng chửi thằng chồng ngu ngốc, nhưng cổ họng vừa phát ra âm thanh đã hóa thành tiếng nấc nghẹn ngào.
Nhìn bộ dáng đáng thương đến phát khóc của em, Vương Sâm Húc lại càng tàn nhẫn. Hắn nghiêng người, nhẹ nhàng cọ mũi vào gò má nóng bừng :
"Vợ không nói gì là đồng ý đấy nhé?"
Hắn cúi xuống, lần nữa chiếm lấy môi em. Nụ hôn lần này mạnh mẽ và ngang ngược hơn, hắn mút lấy đôi môi mềm, ép buộc em hé miệng đón nhận lưỡi hắn tiến vào, quấn lấy, càn quét từng tấc khoang miệng ngọt ngào. Đầu óc Trương Chiêu trở nên trống rỗng, chỉ có thể ngơ ngác đón nhận nụ hôn sâu cuồng nhiệt.
Mãi đến khi môi lưỡi tách ra, một sợi chỉ bạc mỏng manh còn nối giữa hai người. Cũng vào khoảnh khắc ấy—
Phía dưới bị đẩy sâu vào một cách ác ý, dòng tinh trắng đục được hắn bơm vào tử cung.
Trương Chiêu giật nảy người, một cơn khoái cảm mãnh liệt đánh ập tới, từng đầu ngón chân co quắp lại, sống lưng căng cứng. Cả người như bị nhấn chìm trong cơn lốc mê loạn, đến cả hơi thở cũng trở nên hỗn loạn.
Tay em bấu chặt lấy tấm lưng rắn chắc của người kia, mắt trợn trắng, khuôn mặt toàn nước mắt và nước bọt chảy xuống cằm. Nhìn đáng thương vô cùng.
Còn hắn thì chỉ thấy nứng.
Vương Sâm Húc nhìn chằm chằm bộ dáng này, đôi mắt ánh lên tia thèm khát pha lẫn thỏa mãn. Nhưng hắn không vội vàng. Hắn kiên nhẫn đợi đến khi cơn run rẩy của em dần lắng xuống, hơi thở cũng không còn dồn dập như trước.
Lúc này, hắn mới chậm rãi cúi xuống, hôn nhẹ lên khóe môi em, rồi liếm đi nước mắt còn vương trên gò má mềm mại. Hắn siết chặt eo em, một tay đỡ lấy sau gáy, nhẹ nhàng ôm mèo cưng dậy.
Trương Chiêu mơ màng dụi mặt vào ngực hắn, lầm bầm ra lệnh:
"Tao muốn đi tắm..nhanh lên.."
"Đi tắm thì chưa cần đâu, tí nữa phải tắm lại thì phiền lắm."
Trương Chiêu dù đầu óc còn chưa tỉnh hẳn nhưng vẫn biết câu này có ý gì, vội muốn đẩy hắn ra nhưng đâu có dễ?
Chưa nói tới việc cơ thể em giờ chẳng khác gì vũng nước, không nhấc nổi tay chân, mà dương vật bán cương của hắn vẫn còn đang chôn trong lồn dâm kìa.
"Cơ thể bé cưng nóng quá, tao đưa em ra ban công hóng gió được không?"
Trương Chiêu hoảng hốt liếc nhìn hắn, mắt rưng rưng như sắp khóc.
"Đéo. Mày cút- ahh."
Mèo xinh chưa kịp dứt câu, Vương Sâm Húc đã đẩy hông tới, khiến đầu khấc cạ đúng điểm nhạy cảm sâu bên trong. Cả người em run lên, hơi thở đứt quãng, móng tay bấu chặt lấy bờ vai rộng.
"Ưm... anh ơi... đừng mà..."
Lời van xin yếu ớt lọt vào tai hắn, chỉ khiến khóe môi Vương Sâm Húc cong lên thích thú. Hắn cúi xuống cắn nhẹ lên vành tai em.
"Vợ đuổi tao mà mút chặt như vậy làm sao tao cút được đây."
Trương Chiêu tủi thân, hai mắt phủ sương, vừa định mở miệng cãi thì hông lại bị kéo sát vào.
"A... đừng..."
Không cho em cơ hội vùng vẫy, Vương Sâm Húc dễ dàng bế em lên. Bước tới ban công, Vương Sâm Húc áp em lên lan can lạnh lẽo, ánh trăng đổ bóng xuống đường nét gợi cảm của người trong lòng.
"Nhìn đi, bên dưới có bao nhiêu người." Hắn hôn lên hõm cổ Trương Chiêu, "cưng rên nhỏ thôi đấy? "
Trương Chiêu cắn môi, hai chân quặp chặt lấy eo hắn theo bản năng. Nhịp thở gấp gáp, từng cơn run rẩy truyền từ lưng xuống tận đầu ngón chân. Cảm giác mạo hiểm khi đứng trên ban công, bên dưới là vô số ánh mắt có thể bắt gặp bất cứ lúc nào, càng khiến tim em đập loạn xạ.
Vương Sâm Húc thích thú với phản ứng ấy. Khẽ nhếch môi, hắn hạ tay xuống, chạm vào nơi giao hợp, đầu ngón tay thô ráp lướt qua rồi bất ngờ vỗ nhẹ một cái.
"A—!"
Trương Chiêu giật nảy người, toàn thân run lên như bị điện giật. Nhưng chưa kịp hoàn hồn, ngón tay hắn đã trượt lên trên, nhẹ nhàng nắm lấy âm vật nhỏ xinh, chậm rãi se nắn.
"Ưm... chồng ơi... hức... đừng..."
Trương Chiêu sợ nên cũng không giám láo với gã chồng nữa, mở miệng một tiếng anh, ngậm miệng một tiếng chồng. Em nức nở, vừa ngượng ngùng vừa bất lực. Cảm giác tê dại từ đầu ngón tay hắn truyền thẳng đến đại não, khiến Trương Chiêu không thể kiểm soát mà cong người, rên rỉ khe khẽ.
Nỗi sợ bị người khác phát hiện khiến em không dám vùng vẫy, chỉ có thể bám chặt lấy vai hắn, cả người run lên theo từng cử động.
Vương Sâm Húc híp mắt cười, cúi xuống hôn lên môi em.
"Vợ ngoan lắm. Cứ gọi như vậy đi, biết đâu tao sẽ thương mà nhẹ tay một chút."
Dứt lời, hắn cũng chẳng đợi nổi mà dập vào cái lồn non múp rụp. Phía sau lưng bị áp lên tấm kính lạnh lẽo, bên dưới lại là dương vật nóng rực, nhiệt độ đối lập hoà lẫn với việc sợ bị phát hiện chẳng hiểu sao lại khiến phía trước của em cứng lên.
Hắn đương nhiên cũng thấy điều ấy, tát lên dương vật một cái, hắn bắt đầu tăng tốc mạnh bạo đâm vào lồn nhỏ.
Trương Chiêu giật nảy người, rên lên khe khẽ, đôi mắt ướt nước ngước nhìn hắn đầy uất ức. Nhưng ánh mắt hắn chỉ tràn đầy thỏa mãn, như một con dã thú đang tận hưởng con mồi tự dâng đến miệng.
"Lại không ngoan?" Hắn nhướn mày, bóp mạnh ngực em. "Muốn bị phạt thêm không?"
"Bị chơi trước mặt người khác mà cưng cũng nứng được à?"
"Hay muốn nghe bọn họ bình phẩm về cơ thể dâm dục của cưng? Tuyển thủ Smoggy mặc đồ hầu gái câu dẫn đồng đội chịch nát lồn? Hửm ?"
Mèo xinh bị bắt nạt chỉ dám thút thít khóc trong cổ họng. Đón chịu từng đợt đâm rút mạnh bạo.
Tiếng da thịt va chạm cùng những âm thanh ướt át không ngừng vang lên. Trương Chiêu bị đẩy đến cao trào hết lần này đến lần khác, tới cuối còn vì bị bắn vào trong mà trực tiếp phun nước.
Em run rẩy gục đầu lên vai hắn thở dốc. Trương Chiêu mệt lử, đầu óc trống rỗng, cơ thể rũ xuống như một con mèo nhỏ bị vờn đến kiệt sức. Hàng mi ướt đẫm, tóc mai dính bết vào gò má đỏ bừng, vệt nước mắt còn vương nơi khóe mắt.
Hắn cũng không định ức hiếp vợ yêu thêm nữa. Dịu dàng bế em vào phòng,
Trương Chiêu khẽ rùng mình khi lưng chạm vào không khí mát mẻ trong phòng tắm. Hơi nước ấm dần lan tỏa, xua đi cảm giác rã rời trên cơ thể. Hắn đặt em xuống bồn tắm lớn, ngón tay thon dài chậm rãi gạt đi lọn tóc mai còn dính trên gò má đỏ bừng.
Vương Sâm Húc cúi xuống, liếm nhẹ lên giọt lệ chưa kịp khô, đầu ngón tay thô ráp vuốt ve đường nét mềm mại trên gương mặt em.
"Ngoan nào, để tao tắm cho."
Trương Chiêu lười phản kháng, để mặc hắn cởi đồ rồi cầm vòi sen dội nước từ đỉnh đầu xuống, dòng nước ấm trượt dọc cơ thể, cuốn trôi mồ hôi và dấu vết còn sót lại. Bàn tay hắn như cố ý vô tình ấn lên dấu vết tím đỏ mà bản thân để lại.
"Mày đang tắm hay đang sờ tao đấy?" Trương Chiêu khẽ nheo mắt, giọng lười biếng.
Vương Sâm Húc nhếch môi, cúi xuống cắn nhẹ lên vai em, giọng khàn khàn: "Tắm trước, sờ sau."
Trương Chiêu lười nói, mệt nói không nổi, đánh mặc cho con cún khờ sờ loạn. Cứ thế, hắn tiếp tục cẩn thận lau người cho em, đến khi cả hai sạch sẽ mới vừa lòng bế em ra ngoài.
___________
Mèo nhỏ vừa được đặt xuống giường đã lập tức nhoài người với lấy bao thuốc trên tủ.
Vương Sâm Húc nhanh tay ấn xuống cổ tay em : "Không hút."
Trương Chiêu nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng, không chút do dự leo qua người hắn để giật lại.
Vương Sâm Húc không thích tranh giành với em, chỉ lười biếng tựa vào đầu giường, nhướng mày nhìn mèo nhỏ giành thuốc như một đứa trẻ. Trương Chiêu nhanh chóng rút ra một điếu, bật lửa rồi rít một hơi sâu, đầu lọc lập lòe ánh đỏ trong ánh sáng lờ mờ.
Làn khói mỏng cuộn lên, trôi lững lờ giữa căn phòng. Vương Sâm Húc híp mắt nhìn em, chậm rãi cất giọng: "Không định cai à?"
"Chưa từng có ý định đó." Trương Chiêu nhả khói, đôi mắt lim dim, dáng vẻ lười biếng như mèo con được vuốt ve.
Vương Sâm Húc khẽ cười, chẳng nói chẳng rằng giật điếu thuốc khỏi tay em. Hắn rít một hơi rồi kẹp giữa hai ngón tay, ánh mắt trầm lắng quan sát Trương Chiêu. Làn da trắng mịn của em vẫn còn vương dấu vết đỏ ửng, như chứng minh chuyện vừa xảy ra.
Hắn dụi điếu thuốc vào gạt tàn, rồi trở tay kéo em lại, cánh tay rắn chắc ôm trọn lấy eo nhỏ.
"Hút sau đi, giờ ngủ trước đã."
Trương Chiêu không phản kháng, chỉ khẽ cựa mình tìm một tư thế thoải mái trong vòng tay hắn. Sau cùng, em thả lỏng cơ thể, hơi thở dần đều, mí mắt cũng nặng trĩu.
"Tao yêu em, Trương Chiêu."
"Ừm."
____________
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top