quay tống nghệ
Đêm khuya.
Trong phòng ngủ chính của biệt thự lại sáng đèn.
Phương Chu Du trong lúc ngủ mơ bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, hắn không kiên nhẫn nhấn nghe điện thoại, rồi sau đó buồn ngủ trở thành hư không, kích động rời giường khiêng hòm thuốc nhanh chóng đuổi tới Cố trạch.
Cố trạch.
Phương Chu Du nhanh chóng khai xong dược, đem Cố Trầm Ngôn lôi ra khỏi phòng ngủ chính, phá lệ vui mừng: "Anh em ơi, cậu rốt cuộc cũng trưởng thành!"
Cố Trầm Ngôn mắt lạnh.
Phương Chu Du: "Đừng như vậy xem tôi, tôi này không phải quá kích động sao".
"Anh em của cậu là tôi đây cả ngày liền sợ chỗ nào đó của anh em mình có vấn đề".
"Sầu a."
Phương Chu Du là bạn từ nhỏ của Cố Trầm Ngôn, hai người cùng nhau lớn lên, lúc học đại học Phương Chu Du lựa chọn chuyên ngành y học mà từ nhỏ hắn đã cảm thấy hứng thú, sau khi được đào tạo chuyên sâu trở về trực tiếp ở bệnh viện tư nhân An Khang của Phương gia đi làm, hiện giờ bệnh viện tư nhân An Khang đại bộ phận công việc đều do hắn làm chủ.
Cố Trầm Ngôn làm lơ những lời này đó vô nghĩa: "Em ấy bị thương có nặng không?"
Phương Chu Du: "......"
Một tấm lòng trân quý của người mẹ bị làm lơ.
"Còn tốt, cẩn thận bôi thuốc liền không sao". Hắn bát quái hỏi: "Vị bên trong kia......, anh em của tôi ơi vị đó là tình huống như thế nào a?"
Cố Trầm Ngôn người này thật sự rất khó hầu hạ, Phương Chu Du nhận thức hắn nhiều năm như vậy liền chưa thấy qua hắn từng có người bên người.
Hiện giờ rốt cuộc gặp được!
Cố Trầm Ngôn: "Chúng tôi đã kết hôn".
"À".
"Cái gì!" Phương Chu Du thiếu chút nữa không kiếm được mà nhảy dựng lên: "Kết, cậu kết hôn?"
Là hắn một giấc này ngủ đến quá dài sao? Phương Chu Du nhịn không được lấy ra điện thoại xem thời gian.
Cố Trầm Ngôn: "Hôm nay kết hôn".
Anh quay đầu lại nhìn thoáng qua phòng ngủ chính, "Đã khuya, chính cậu tìm địa phương ngủ". Nói xong liền xoay người muốn đi.
Khiếp sợ, Phương Chu Du một lần nữa đem người kéo trở về: "Từ từ, từ từ".
Cố Trầm Ngôn nhìn hắn.
Phương Chu Du hỏi: "Cậu thật sự kết hôn?"
Cố Trầm Ngôn: "Phải".
Phương Chu Du lẩm bẩm: "Tôi cảm giác chính mình như là đang nằm mơ, Cố Diêm Vương tính tình lãnh đạm cư nhiên lại kết hôn trước mình sao?"
Vừa nói hắn còn tự nhéo chính mình một chút
"Hít!"
Thật mẹ nó đau!
Là thật sự!
Cố Trầm Ngôn xoay người.
"Từ từ, từ từ". Phương Chu Du lại đem người giữ chặt.
Cố Trầm Ngôn: "Đã khuya".
Phương Chu Du: "......"
Hắn vô cùng đau đớn: "Bạn của tôi ơi này còn không phải là vì cậu sao, cậu đều đem người làm chảy máu, tôi phải nói cho cậu nghe những việc cần chú ý".
Cố Trầm Ngôn nghiêm túc: "Cậu nói đi".
Phương Chu Du: "......"
Hắn áp xuống đau xót trong lòng, khiển trách Cố Trầm Ngôn: "Trước kia khi đi học làm cậu cùng tôi cùng nhau xem sếch, cậu không xem, hiện tại đã xảy ra chuyện đó!"
Cố Trầm Ngôn nhìn hắn.
Phương Chu Du lập tức nói: "Tôi gửi cho cậu một vài bộ?" Hắn vỗ ngực bảo đảm: "Bảo đảm sau khi cậu xem qua về sau không bao giờ sẽ xuất hiện loại tình huống này, còn sẽ đề cao lạc thú sinh hoạt của các cậu".
Cố Trầm Ngôn: "Những cái đó của cậu toàn là lung tung rối loạn,"
Phương Chu Du: "......Cậu như thế nào như vậy? Được rồi, ai kêu cậu là bạn của tôi cơ chứ, tôi gửi cho cậu vài bộ trân quý mà thời kỳ thiếu nam tôi coi là được rồi đi".
Trong phòng ngủ chính.
Kiều Thư cả người hồng cùng tôm luộc giống nhau, cuộn tròn trong ổ chăn.
QAQ!
Quá mất mặt!
Liền ra một chút máu, Cố Trầm Ngôn cư nhiên chuyện bé xé ra to kêu bác sĩ.
Tiếng bước chân truyền đến.
Kiều Thư trên mặt nhiệt khí lần thứ hai dâng lên, cậu trốn ở trong chăn, một đôi tay gắt gao mà bắt lấy khăn trải giường, lực chú ý toàn bộ đều ở trên tiếng bước chân kia.
Càng ngày càng gần.
Theo sau tiếng bước chân dừng lại, Kiều Thư khẩn trương ngừng thở, giây tiếp theo chăn ở trên đầu bị xốc lên, Kiều Thư nhìn đến nam nhân đang đứng ở dưới ánh đèn.
Cố Trầm Ngôn: "Như thế nào lại trùm chăn?"
Kiều Thư: "......"
Cậu gãi gãi khăn trải giường, nỗ lực làm chính mình thả lỏng tìm kiếm đề tài: "Bác sĩ đi rồi?"
Cố Trầm Ngôn: "Ở phòng cho khách nghỉ ngơi".
"Hắn là bạn của tôi, tên là Phương Chu Du."
Kiều Thư: "Nha".
Cố Trầm Ngôn: "Tôi bôi thuốc cho em".
Kiều Thư: "......"
Cuối cùng vẫn là trốn không được.
Trước khi sắp ngủ, Kiều Thư nghe được Cố Trầm Ngôn nghiêm túc nói: "Tôi sẽ cố gắng học tập, lần sau sẽ không lại làm em bị thương".
Kiều Thư: "......"
Không cần nói ra tới như vậy.
Sau một lúc lâu, Kiều Thư thấp thấp nói: "Được" Sau đó trộm sờ sờ khóe môi đang nhếch lên của bản thân.
Trời dần dần sáng lên, Cố Trầm Ngôn đang ngủ say liền mở hai mắt, sau đó khi cảm nhận được trong lòng ngực có một khối thân thể ấm áp khác thì hơi hơi sửng sốt.
Anh thực nhanh liền thu liễm thần sắc.
Người trong lòng ngực ngủ thật sự rất say.
Cố Trầm Ngôn động tác nhẹ nhàng rời giường, cùng thường lui tới giống nhau mặc vào bộ quần áo vận động ra ngoài chạy bộ.
Chạy xong trở về tắm rửa, thời điểm xuống lầu Phương Chu Du đã thực tự nhiên ngồi ở trên bàn cơm ăn bữa sáng.
Phương Chu Du: "Sớm".
Cố Trầm Ngôn: "Sớm".
Cố Trầm Ngôn an tĩnh ăn bữa sáng, Phương Chu Du bá bá bá nói chuyện, chờ sau khi ăn xong, Cố Trầm Ngôn đối với dì Lan nói: "Dì Lan, đồ ăn ngày hôm nay đều chuẩn bị thanh đạm một chút".
Dì Lan cười nói: "Được".
Phương Chu Du nhìn mà tấm tắc cực kỳ.
Diêm Vương sống cư nhiên cũng có một ngày mà quan tâm người khác như vậy.
Thời điểm 9 giờ, Kiều Thư rốt cuộc tỉnh lại, cậu giật giật thân mình có chút nhức mỏi, từ trên giường bò dậy.
Trong phòng trống rỗng.
Kiều Thư chớp chớp mắt, lấy điện thoại đang để ở một bên.
Một tờ giấy rơi xuống trên mặt đất, Kiều Thư khom lưng nhặt lên, tò mò mà đọc.
【 nhớ rõ ăn bữa sáng, còn có bôi thuốc 】
Nét bút cứng cáp hữu lực, không khó đoán ra là ai viết.
Kiều Thư: "......"
Khóe miệng khống chế không được mà khẽ cong lên.
Cố Trầm Ngôn sắp tới tựa hồ rất bận, giữa trưa anh gọi một cú điện thoại hỏi đã Kiều Thư ăn cơm chưa.
Hỏi thăm rất đơn giản, nhưng lại làm Kiều Thư tâm tình sung sướng thật lâu.
Buổi chiều hai giờ.
Dư Quỳnh gọi điện thoại tới: "Kiều Thư, chị cùng với Lộ Nguyệt hiện tại đang ở bên ngoài Lan đình".
Kiều Thư: "Được, đợi em cùng bảo an nói một tiếng cho mọi người tiến vào".
Kiều Thư cầm rương hành lí nhỏ đã thu thập tốt chạy nhanh xuống dưới lầu, lúc nhìn đến dì Lan cùng chú Chu ở dưới lầu cậu ngoan ngoãn chào hỏi.
Thời điểm đi ra khỏi biệt thự thì cậu thấy Dư Quỳnh bọn họ còn chưa tới, Kiều Thư nghĩ nghĩ, nhấp môi lấy ra điện thoại.
Vì kết hôn, Cố Trầm Ngôn trước tiên xuất viện thu thập Cố Yến cùng các cổ đông không an phận trong công ty, hai ngày này càng là một hội nghị liên tục một hội nghị.
Trong phòng hội nghị.
Cố thị tập đoàn đổng sự, phó tổng, cùng giám đốc từng bộ phận từng nhóm từng nhóm, nghiêm túc mà hội báo tình huống hiện tại của công ty, đột nhiên một tiếng chuông điện thoại đánh vỡ bầu không khí nghiêm túc.
Mọi người tức khắc im lặng.
Cư nhiên có người ở trong cuộc họp mà dám mở chuông điện thoại!
Đang lúc bọn họ nghĩ người này sẽ chết như thế nào, Cố Trầm Ngôn đang ngồi ở thượng thủ vị đột nhiên đứng lên.
"Xin lỗi, tôi tiếp điện thoại".
Anh đi ra ngoài.
Mọi người phía dưới hai mặt nhìn nhau, tình huống như thế nào?
Cố Trầm Ngôn đi đến bên ngoài, ấn nghe điện thoại: "Kiều Thư?"
Kiều Thư: "Ân".
Thật lâu không có làm loại sự tình này, Kiều Thư có chút khẩn trương nắm vạt áo: "Cố Trầm Ngôn, tôi muốn đi công tác đi quay một cái tổng nghệ, nên cùng anh nói một tiếng".
Cố Trầm Ngôn: "Được".
"Chú ý thân thể, nhớ mang theo thuốc, nhớ rõ bôi thuốc".
Kiều Thư: "......"
Không cần cường điệu.
Kiều Thư đỏ mặt, Cố Trầm Ngôn người này thật là...... Nghiêm túc.
Rõ ràng tối hôm qua thể nghiệm không tồi, chính là hai người gà mờ (cùi bắp) trai tân có điểm không có kinh nghiệm ra chút máu, Cố Trầm Ngôn cư nhiên để ý đến bây giờ.
"Khụ".
Kiều Thư không được tự nhiên khụ hạ: "Được".
Cố Trầm Ngôn: "Ân, tôi đi làm việc".
Kiều Thư: "Được".
Treo điện thoại, Kiều Thư chà xát mặt, sau đó lộ ra một cái tươi cười.
Loại này ra cửa có thể tìm người báo cáo một chút cảm giác đã lâu mới gặp lại, thật tốt.
Thời điểm ngồi trên bảo mẫu xe Lộ Nguyệt kích động bắt lấy Kiều Thư cánh tay: "Kiều Kiều, em cư nhiên cùng Cố Trầm Ngôn kết hôn! A a a, chị cũng không dám tin tưởng đây là thật sự! Chị cư nhiên sinh thời có thể tiến vào Lan đình".
Kiều Thư buồn cười.
Dư Quỳnh như cũ rất bình tĩnh: "Nên nói ngày hôm qua đã cùng em nói, chính em nắm giữ hảo độ".
Kiều Thư: "Vâng".
Dư Quỳnh đem một phần văn kiện đưa cho Kiều Thư: "Đây là kịch bản sáng nay tổ tiết mục gửi tới, em xem một chút, buổi tối khả năng yêu cầu diễn tập một lần".
Kiều Thư: "Hảo."
《 Chúng Ta Tới 》 là một tổng nghệ có danh tiếng lâu đời, mỗi tuần một tập, nhiệt độ siêu cao, rất nhiều bộ phim đều ở tổng nghệ này tuyên truyền, rất nhiều người mới cũng mượn từ cái này tổng nghệ này lộ mặt hút phấn.
Lúc 5 giờ rưỡi phi cơ dừng ở Lan Thành.
Dư Quỳnh mang theo Kiều Thư cùng Lộ Nguyệt tiến vào khách sạn dừng chân, lại mang theo hai người đi ăn cơm chiều, lúc này mới đi tới nơi 《 Chúng Ta Tới 》 thu.
Bọn họ tới sớm, 《 Đại Tướng Quân 》 lúc này diễn viên đều còn chưa tới.
Dư Quỳnh mang theo Kiều Thư cùng đạo diễn hàn huyên một chút, lại mang theo hắn đi gặp mấy cái người chủ trì của tổng nghệ.
《 Chúng Ta Tới 》 có bốn người chủ trì, hai nam hai nữ, phân biệt là Từ Thời, Hứa Dã, Trình Tiểu Tiểu cùng Chu Như Huyên, Dư Quỳnh cùng Từ Thời là bạn từ thời đại học.
Dư Quỳnh: "Lần này liền phiền cậu chiếu cố Kiều Kiều của chúng tớ".
Từ Thời: "Đều là bạn bè không nói lời khách sáo này nha, có rảnh mời tớ ăn một bữa cơm liền được rồi, đương nhiên, nhà ngươi cũng đừng mang lên, ta túng hắn".
Dư Quỳnh cười nói: "Được"
Lại đợi một hồi người của đoàn phim 《 Đại Tướng Quân 》lục tục tới rồi.
Nam chủ là thị đế Chu Ngạn Thanh, nữ chủ là tiểu hoa lưu lượng Giang Ngu Ngọc, diễn viên gạo cội Ngô Văn, nam hai tân nhân lưu lượng Vệ Dung, còn có nữ phụ Dương Ý Tinh.
Mỗi người già vị đều so Kiều Thư lớn hơn rất nhiều.
Diễn tập chủ yếu là mở màn biểu diễn, ca hát khiêu vũ, tổng cộng ba tiết mục.
Không biết có phải hay không ảo giác của Kiều Thư, cậu tổng cảm thấy thị đế Chu Ngạn Thanh vẫn luôn đang nhìn cậu.
Thời điểm diễn tập kết thúc, Chu Ngạn Thanh còn kỳ quái cùng Kiều Thư nói một tiếng: "Vất vả, ngày mai gặp".
Kiều Thư kinh hãi vội vàng nói: "Ngày mai gặp".
Trở lại khách sạn, Kiều Thư thoải mái tắm nước ấm một chút, xóa toàn thân mỏi mệt, thoải mái oa tiến vào bên trong ổ chăn.
WeChat mở ra, Kiều Thư phát hiện phía dưới thông tin lục có một cái màu đỏ +1.
Kiều Thư: "Là ai?"
Cậu lẩm bẩm click mở, là một lời mời kết bạn.
【 Cố Trầm Ngôn 】
Kiều Thư: "!!!"
Kiều Thư tay chân lanh lẹ đem Cố Trầm Ngôn thêm vào hơn nữa lại tò mò click mở ảnh đại diện của Cố Trầm Ngôn.
Nền trắng chữ đen.
Là một chữ viết bằng bút lông tự 【 cố 】.
Chữ viết rất đẹp, cùng Cố Trầm Ngôn cho người ta cảm giác giống nhau.
Kiều Thư rời khỏi ảnh đại diện, lại nhấn tiến vào vòng bạn bè của Cố Trầm Ngôn, thực nhanh cậu liền lộ ra biểu tình tiếc nuối.
Vòng bạn bè của Cố Trầm Ngôn là trắng xóa một mảnh.
"Đinh"
Kiều Thư nhấn trở lại khung thoại.
Cố Trầm Ngôn: Vội xong rồi?
Kiều Thư: Ân.
Cố Trầm Ngôn: Nhớ rõ bôi thuốc
Kiều Thư: "......"
Còn nhớ đâu!
"Khụ".
Tuy rằng người không ở bên người, nhưng Kiều Thư vẫn là có điểm không được tự nhiên, cậu cào cào gương mặt đang có chút nóng lên.
Kiều Thư: Đang làm cái gì?
Cố Trầm Ngôn: Học tập.
Kiều Thư: Học tập?
Cố Trầm Ngôn: Ân.
Chẳng lẽ đây là nguyên nhân mà hào môn trở thành hào môn? Công việc rất nhiều còn nỗ lực học tập như vậy.
Kiều Thư nhìn thoáng qua thời gian, sắp 12 giờ.
Kiều Thư: "......"
Là tại hạ thua.
Nghèo không phải không có nguyên nhân.
Cố Trầm Ngôn: Đã khuya, đi ngủ đi.
Xác thật có chút mệt mỏi.
Kiều Thư: Được.
Kiều Thư: Anh cũng đi ngủ sớm một chút.
Cố Trầm Ngôn: Ngủ ngon.
Kiều Thư lộ ra một nụ cười: Ngủ ngon.
Đêm thực tối.
Đang ngủ say Kiều Thư trên mặt vẫn mang theo tươi cười, trong mộng, có người cùng cậu nói ngủ ngon.
Hải Thành, Cố trạch.
Thư phòng ngọn đèn dầu sáng lên.
Cố Trầm Ngôn ngồi ở án thư, trước mặt máy tính mở ra, kỳ quái chính là, trên máy tính không phải ngày xưa một ít báo cáo cùng văn kiện.
Một bên là hình vẽ hai con người đang quấn lấy nhau, động tác dần dần hài hòa.
Một bên là chữ viết giải thích.
Cố Trầm Ngôn nghiêm túc mà nhìn, cũng kỹ càng tỉ mỉ ghi tạc trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top