Chương 11: Ăn BBQ
Trận làm tình trôi qua, Lê Tô Tô mệt đến nỗi ngay cả cọng tóc cũng không muốn nhúc nhích, hoa huyệt dường như vẫn còn cảm giác tê dại và sưng trướng khi bị côn thịt hung hăng thọc vào rút ra, tiếng nước trong phòng tắm vang vọng, Lê Tô Tô nằm ở trên giường, che kín mắt, vcl, con mẹ nó cô hạ quyết tâm rời xa người nhà họ Đàm, vừa gặp được Đàm Đài Tẫn thế là quyết tâm tan thành mây khói.
Không chỉ không buông đôi tay nhau ra, mẹ nó còn làm một trận.
Làm tình với Đàm Đài Tẫn đúng thật là rất sướng, nhưng nghĩ đến việc Đàm Đài Tẫn nói muốn cô mang thai con anh, cô có hơi mờ mịt. Lê Tô Tô chọc chọc bụng, vừa vặn lại bị Đàm Đài Tẫn đang đi ra khỏi phòng tắm nhìn thấy, người đàn ông mới vừa tắm rửa xong, toàn thân trần trụi, bọt nước chảy từ trên người anh xuống dưới, vừa quyến rũ lại gợi cảm, đặc biệt là thứ to lớn dưới thân kia, tinh thần phấn chấn. Lê Tô Tô bưng kín mặt, mẹ nó, tên đàn ông này sao lại hứng lên rồi.
Lê Tô Tô nhanh chóng dùng chăn che lại cơ thể, nếu làm nữa, thật sự liệt giường mất thôi.
Đàm Đài Tẫn nhận thấy được động tác nhỏ của Lê Tô Tô, anh mặc vào chiếc quần lót hình viên đạn, vị trí ở dưới bụng ba tấc phình phình, lều trại đặc biệt căng. Lê Tô Tô trở mình, để lại cho Đàm Đài Tẫn một cái ót. Đàm Đài Tẫn cũng nằm xuống, từ phía sau ôm lấy Lê Tô Tô, bàn tay to dán lên bụng cô, hơi thô ráp, Lê Tô Tô chỉ cảm thấy ngứa, xoay tới xoay lui trong ngực Đàm Đài Tẫn, trong lúc vô tình đụng vào vật cứng của đàn ông, giọng người đàn ông trầm thấp lại khàn khàn: "Em mà cọ nữa, tôi sẽ nhịn không được."
Sống lưng của Lê Tô Tô cứng đờ, mông đã cảm nhận được độ nóng bỏng của thứ to lớn kia, hoa huyệt cô co rút, không tự chủ được kẹp chặt hai chân, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
"Ngủ một lát đi, tối sẽ mang em ra bãi biển, ăn BBQ." Giọng nói của người đàn ông cọ qua vành tai, ánh mắt Lê Tô Tô sáng rỡ, xoay người nhào vào ngực Đàm Đài Tẫn: "Thật sao?"
"Thật." Đàm Đài Tẫn hôn lên trán cô, Lê Tô cô chọc chọc cơ ngực anh, cả gan làm loạn cắn một ngụm, anh cắn cô nhiều lần như vậy rồi, giờ cô muốn cắn lại.
Đàm Đài Tẫn bị đau kêu lên một tiếng, tiếp đó tiếng hít thở vững vàng truyền đến, Đàm Đài Tẫn mới nhận ra là Lê Tô cô đã ngủ.
Đàm Đài Tẫn bất đắc dĩ cười cười, nằm thẳng người lại, nhìn người anh em đã ngóc đầu dậy kia, cười khổ.
Lê Tô Tô dựa vào ngực Đàm Đài Tẫn, Đàm Đài Tẫn giơ tay, cô liền cọ cọ vào ngực anh, cọ đến nỗi Đàm Đài Tẫn bốc lửa, không còn cách nào khác, Đàm Đài Tẫn đành phải ôm Lê Tô Tô vào ngực mình.
Màn đêm dần buông xuống, con đường ven biển vô cùng xinh đẹp, sắc trời đỏ thắm phản chiếu trên mặt biển, xa hoa lộng lẫy, cho dù đang đứng ở ban công, Lê Tô Tô nhìn thấy vẫn vô cùng hung phấn, là một người Hồ Nam, Lê Tô Tô chưa từng đi đến phía Nam cũng như chưa hề đi qua phương Bắc, cô là cô nhi, từ lúc bắt đầu đi học đã luôn phải đấu tranh với người khác, nỗ lực học tập, nỗ lực kiếm tiền, nỗ lực mua một căn hộ nhỏ thuộc về bản thân, thật vất vả dành dụm tiền bạc, rồi lại xuyên vào sách.
Thấy biển, Lê Tô Tô vô cùng hưng phấn, nhảy nhót hận không thể đi lướt sóng ngay bây giờ, gió biển thổi tung tóc cô, Đàm Đài Tẫn kéo Lê Tô Tô lại, Lê Tô Tô liếc mắt nhìn bộ áo tắm bị ném vào thùng rác, vô cùng ai oán bĩu môi.
"Còn tủi thân nữa hả." Đàm Đài Tẫn gõ gõ đầu Lê Tô Tô, Lê Tô Tô hừ hừ một tiếng. Đàm Đài Tẫn nói tiếp: "Hay là em mặc bộ áo tắm này nhé."
Lê Tô Tô liếc mắt nhìn bộ đồ bơi siêu cấp gợi cảm trong tay Đàm Đài Tẫn, kiểu dáng không giống với cái bị ném vào thùng rác, nhớ đến hình ảnh mình bị Đàm Đài Tẫn làm đến chết đi sống lại cách đây không lâu, Lê Tô Tô mò lại gần, cắn một ngụm lên cằm Đàm Đài Tẫn: "Đồ xấu xa, chú muốn tính kế tôi chứ gì."
"Tô Tô thật thông minh." Đàm Đài Tẫn sờ sờ cằm, sau đó đặt lên cổ Lê Tô Tô một dấu dâu tây.
"Hừ." Lê Tô Tô hừ mạnh một tiếng, cuối cùng vẫn thay váy dài, tên khốn Đàm Đài Tẫn cô còn không biết anh nghĩ gì trong đầu sao, nếu cô mặc bộ đồ bơi trong tay anh, Lê Tô cô cảm thấy, việc cô có ra khỏi cửa được hay không là cả một vấn đề đấy.
Muốn đào hố cho cô hả, không có cửa đâu.
*bộ trước Tô Tô mua là bikini hai mảnh, rất rất rất là hở luôn, vậy nên chú Tẫn mới ném vào thùng rác đó, còn bộ mà chú Tẫn cầm nó là đồ bơi bình thường thôi, nhưng mà nó gợi cảm, ừm Tô Tô mà mặc chắc chắn là bị làm chết luôn, nên để được đi biển, Tô Tô mới mặc váy á.
Thay quần áo xong, Lê Tô Tô bước ra từ phòng tắm, lúc này mới nhận ra Đàm Đài Tẫn cũng đã đổi một bộ quần áo khác, chiếc quần màu đen cùng áo thun trắng, làm bớt đi vẻ cấm dục đứng đắn ban đầu, Đàm Đài Tẫn như vậy thoạt nhìn vừa tùy ý mà lại lừa biếng, Lê Tô Tô đạp chân trần lên chân Đàm Đài Tẫn, Đàm Đài Tẫn thuận thế ôm lấy Lê Tô Tô, Lê Tô Tô ôm lấy cổ Đàm Đài Tẫn: "Chú không mặc tây trang trông trẻ đi thật nhiều tuổi."
"Ý của em là tôi rất già sao?" Đàm Đài Tẫn mím chặt đôi môi mỏng, con ngươi đen nhánh hơi co lại, Lê Tô Tô khẽ cười một tiếng, hôn lên mặt anh: "Tôi mới 21, mà chú đã 31, đối với tôi mà nói là chú Tần rồi."
"Vậy sao lúc tôi làm em đến khóc không gọi chú Đàm, mà lại gọi là ông xã." Lê Tô Tô che miệng Đàm Đài Tẫn tên đàn ông này, toàn nói lời cợt nhả.
"Chú câm miệng." Lê Tô Tô cắn môi dưới của Đàm Đài Tẫn trượt xuống từ trên người anh, đeo dép lê vào.
Đàm Đài Tẫn cũng đi dép lê, so với Lê Tô Tô thì lớn hơn một số.
"Em nói tôi câm miệng mà câm miệng sao, vậy thì mất mặt quá rồi." Đàm Đài Tẫn cúi đầu khẽ cắn vành tai Lê Tô Tô, khuôn mặt cô phiếm hồng, trừng mắt liếc Đàm Đài Tẫn một cái: "Chú chỉ biết bắt nạt tôi thôi."
Đàm Đài Tẫn hôn lên mắt Lê Tô Tô, thấp giọng nói: "Còn muốn ăn BBQ không."
Lê Tô Tô không nhõng nhẽo nữa, mỉm cười, kéo Đàm Đài Tẫn ra ngoài.
Bãi cát ban đêm rất mát mẻ, gió biển gào thét, thổi tung mái tóc Lê Tô Tô, Lê Tô Tô chạy chậm tới bờ biển, vừa đến nơi liền cởi dép lê ra, bước chân trần trên bãi cát, sóng biển đánh tới, Lê Tô Tô nhảy nhót đạp lên, cũng không quan tâm là nước biển có làm ướt váy mình hay không.
Vui đùa một lúc, Lê Tô Tô ngửi được mùi BBQ, cô kéo Đàm Đài Tẫn, Đàm Đài Tẫn nắm tay Lê Tô Tô đi về phía trước, một bàn tay khác cầm đôi dép lê cô bỏ ra.
"Ngài Tẫn." Đàm Đài Tẫn gật đầu, đánh mắt ý bảo hắn rời đi, rất nhiều đồ nướng đã được đem lên bàn, đùi gà, cánh gà, bắp, rau hẹ, thịt xâu, Lê Tô Tô cầm lấy một xâu cánh gà, cắn một ngụm, mùi vị rất tuyệt, hai mắt Lê Tô Tô sáng rực lên, sau đó đưa cánh gà đến bên miệng Đàm Đài Tẫn: "Nếm thử đi, mùi vị rất ngon."
Đàm Đài Tẫn một ngụm ăn hết toàn bộ miếng cánh gà, sau đó phun xương ra.
Lê Tô Tô:...
Sau đó, Lê Tô Tô lại lần lượt nếm thử mỗi món một lần, theo thói quen cắn một ngụm rồi đưa đến bên miệng Đàm Đài Tẫn, Đàm Đài Tẫn sẽ tiêu diệt toàn bộ trong một lần.
Đến xâu thứ sáu, Lê Tô Tô mất hứng, hết cắn lại đá Đàm Đài Tẫn: "Đồ xấu xa, chú không tự lấy mà ăn được sao? Cứ bắt tôi phải ăn qua, như thế nào, tôi cắn xong chú ăn vào đặc biệt thơm ngon hay gì?"
"Xem ra Lê Tô Tô hiểu rất rõ vị trí của mình." Đàm Đài Tẫn mặt dày mày dạn thật sự đổi mới suy nghĩ của Lê Tô Tô.
"Đàm tiên sinh, xin tìm đúng vị trí của ngài, ngài là tổng tài bá đạo, không thể chân chó như vậy." Lê Tô Tô chống nạnh, ý cười ở đáy mắt Đàm Đài Tẫn càng thêm đậm, đầu ngón tay chạm nhẹ lên mũi cô: "Không cho mắng chửi người."
Âm thanh mềm nhẹ như gió thoảng, Lê Tô Tô nghe mà mặt đỏ tim đập, hic, không nói đến những cái khác, giọng nói của Đàm Đài Tẫn đối với cô mà nói đúng là một loại chí mạng.
Lê Tô Tô ăn không nhiều đồ nướng lắm đã cảm thấy no, bản thân Đàm Đài Tẫn thì không có hứng thú gì lớn với đồ nướng, chủ yếu là hưởng thụ quá trình cướp đoạt đồ ăn với Lê Tô Tô mà thôi, Lê Tô Tô uống chút nước, bị Đàm Đài Tẫn kéo đến bờ cát, chân trần bước trên cát, dẫm phải một hòn đá nhỏ, có hơi đau.
Đi được một lúc, Lê Tô Tô đau chân, ôm lấy cánh tay Đàm Đài Tẫn mè nheo không chịu đi nữa.
Đàm Đài Tẫn ngồi xổm xuống đất, vẫy vẫy tay với Lê Tô Tô, Lê Tô Tô vui mừng nhảy lên lưng Đàm Đài Tẫn, âm thầm phỉ nhổ cái thân thể này yếu ớt, rất yếu ớt luôn, nhưng mà cô thích.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top