Bá tổng hai nhân cách x chim hoàng yến nhỏ xinh đẹp 10

Tác giả: Toàn Cơ Phu Nhân

Edit: Gấu Trắng

__________________10

“Ừm…… không nấu nữa……”

“Lạc Lạc thật sự ăn không nổi nữa……”

“Làm ơn đi…… chồng ơi~”

Âm cuối run rẩy như mang theo móc câu trêu người một cách khó tả.

Tay gõ cửa của trợ lý ngừng ở cửa, nghe được cuộc đối thoại đáng sợ này, mặt nháy mắt đỏ thấu.

Anh ta ôm đồ vật trong lòng ngực, rón ra rón rén chạy xuống.

Trên đường gặp được giám đốc muốn báo cáo công việc , thuận đường chặn đứng anh ta: “Tiểu Lưu, Phó tổng đâu?”

Trên mặt trợ lý Lưu nóng bỏng, túm cánh tay giám đốc trở về: “Ngài tốt nhất là đến lúc khác đi.”

Trong văn phòng chủ tịch, Phó Đình Xuyên cầm đũa cải xanh xào , “Thật sự không muốn ăn sao?”

Khương Lạc Lạc che miệng, dùng sức gật gật đầu.

Đều do hệ thống ra chủ ý tồi, lần đầu tiên cậu ăn đồ ăn dở như vậy!

Cả thời gian buổi chiều, tâm tình Phó Đình Xuyên đều rất tốt.

Hắn cũng không để Khương Lạc Lạc về nhà.

Phó Đình Xuyên đang làm việc, ngẩng đầu nhìn Khương Lạc Lạc đang nằm trên sô pha đọc truyện tranh.

Vòng eo mềm mại chìm trong sô pha, càng thêm vẻ một tay có thể ôm hết; đôi bàn tay mềm mại đặt trên mặt, không thấy rõ biểu tình.

Nhưng cái ót lộ ra rất đáng yêu.

Lúc trước quyết định bao nuôi cậu ở trong nhà, đơn giản là bởi vì cậu xinh đẹp.

Huống hồ mấy năm nay chỉ có mình hắn, cô đơn quá đủ rồi, nuôi chim hoàng yến nhỏ bên người, trở thành thú cưng, cũng coi như thú vị.

Phó Đình Xuyên thu hồi tầm mắt, tiếp tục cầm lấy bút ký tên.

Tầm mắt nóng rực trên người được thu hồi, Khương Lạc Lạc lật trang truyện tranh, lặng lẽ hỏi hệ thống: “Hắn cuối cùng là có ý gì?”

Từ lúc ăn cơm, độ hảo cảm bắt đầu chậm rãi tăng thêm.

Suốt buổi chiều, Phó Đình Xuyên thỉnh thoảng nhìn cậu một cái, mỗi lần nhìn một cái là độ hảo cảm tăng lên một chút, hiện tại đã gần 40 rồi.

Hệ thống: 【 theo như tôi quan sát, thì hắn muốn ngủ cậu. 】

Khương Lạc Lạc: “……”

Cậu đột nhiên vô cùng hoài niệm người ở rể Phó Đình Xuyên chạm một cái là đỏ mặt kia.

Chỉ có ở cùng người kia, cậu mới có thể an toàn, ít nhất đối phương sẽ không nhìn chằm chằm mông cậu.

Điện thoại trong văn phòng đột ngột vang lên, Khương Lạc Lạc nhanh chóng ngồi dậy, Phó Đình Xuyên nghe điện thoại xong thu dọn một chút đồ vật: “Được rồi, đi thôi.”

Nhìn từ cửa sổ, bên ngoài trời đã tối, Phó Đình Xuyên không e dè mà công khai nắm tay Khương Lạc Lạc, từ thang máy xuyên qua đại sảnh đi ra ngoài.

Để lại đằng sau là tiếng thở hổn hển trong khí lạnh.

-

“Sao lại chọn nơi như thế này?”

Ánh đèn quán bar lập lòe trên đỉnh đầu, chiếu trên mặt đất ánh sáng đầy màu sắc.

Âm nhạc ồn ào làm Phó Đình Xuyên nhíu mày, đi tới ghế dài của Tần Tranh.

“Quán mới khai trương, cho anh em gia tăng chút nhân khí!”

Tần Tranh ngậm điếu thuốc, cà lơ phất phơ mà dựa vào người cô trẻ phía sau, “Tôi biết cậu không thích, chỉ một lát thôi, đợi tập hợp đủ chúng ta liền đi đến phòng riêng!”

“Yo——” Tần Tranh vừa thấy người đằng sau, đôi mắt liền sáng lên, người tới mặc trang phục như học sinh, bộ đồ thoải mái màu xanh sữa che gần hết làn da, rõ ràng không có nửa điểm lộ ra ngoài, nhưng lại đặc biệt mê người.

Chỉ cần nhìn hai cánh tay lộ ở bên ngoài, trắng như được làm ra từ sữa, nhỏ dài mềm mại, đặc biệt có thể khơi dậy ham muốn bắt nạt cùng che chở của đàn ông, hận không thể lưu lại mấy dấu vết thuộc về mình.

Mắt hạnh còn đọng một lớp nước, cậu nhìn sang với đôi mắt ngấn nước.

“Đây là chị dâu à!”

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top