4.12 Cặc mãng xà địt Liên Liên phun sữa tươi

Vào thời điểm đó, một thiếu nữ mặc bạch y bước nhẹ nhàng vào bên cạnh thi thể đẫm máu của ký chủ, hai tay chắp sau lưng. Nàng nhìn hư không, đối diện với nó từ xa, nhếch miệng cười: "Những gì Cục Quản lý Xuyên Việt không làm được, ta làm được."

Nàng cười khẽ.

"Ta có thể thực hiện nguyện vọng của ngươi."

Về sau này, hệ thống 001 quyết định đánh cược tất cả. Để níu lấy tia hy vọng mong manh ấy, nó đã trốn khỏi Cục Quản lý xuyên việt, bán đứng linh hồn cho Nguyên Sơ Chi Ác, trở thành tín đồ của nàng.

Bầu trời nhuốm một màu đỏ rực như tranh vẽ, tựa như ngọn lửa đang bùng cháy. Vầng thái dương treo lơ lửng nơi chân trời đang dần lặn xuống, áng mây được nhuộm một tầng kim quang rực rỡ. Hoàng hôn say đắm lòng người, hư ảo như một giấc mộng, đẹp đến nao lòng.

Tiếc là Diệp Liên không nhìn thấy được.

Dải lụa che mắt Diệp Liên vẫn chưa được tháo xuống, tầm nhìn của cậu vẫn bị che khuất. Diệp Liên đã bị hai gã đàn ông thay phiên nhau đè ra chịch một lúc lâu, dâm văn ở bụng dưới cũng bị thôi thúc, mạnh mẽ kéo cậu chìm vào tình triều. Diệp Liên động dục, bị gã đàn ông ôm vào trong ngực đụ, mơ màng phối hợp theo từng nhịp chuyển động. Là gã này, hay gã kia, cậu chẳng thể phân biệt được ai đang ở trên người mình nữa. Lồn đĩ đói khát không ngừng co bóp, say mê quấn chặt lấy cặc thịt của kẻ xâm phạm, khiến hình dáng của nó hiện lên rõ mồn một trong đầu cậu. Đầu buồi căng tròn liên tục thúc vào cửa tử cung, hung hãn như thể công thành chiếm đất. Diệp Liên thở hổn hển, giọng nói tựa như ngâm trong nước đường, ngọt đến chết người.

Dâm văn khuếch đại khoái cảm lên vô hạn, cảm giác tê dại lan ra rõ rệt, tựa như sóng biển vỗ dập dồn. Diệp Liên như một chiếc thuyền lá nhỏ nhoi giữa đại dương mênh mông, thân thể bị con sóng dục vọng nhấc bổng rồi lại quăng xuống, lồn nhỏ sâu thẳm nuốt nhả con cặc của hắn. Hắn làm quá hăng, nửa thân dưới của Diệp Liên vừa mỏi nhừ vừa tê dại. Cậu theo bản năng ôm lấy hắn, muốn làm dịu đi cơn khoái cảm quá tải này, nhưng vẫn bị người đàn ông ghì chặt eo, hung hăng ấn xuống. Con cặc thô to phá khai cửa tử cung, thúc vào thành tử cung mỏng manh bên trong. Diệp Liên sướng đến không thốt nên lời, nước mắt như chuỗi hạt đứt dây tuôn rơi, thấm ướt cả dải lụa che mắt.

"Từ bỏ..." Diệp Liên khóc nói, "Tôi sắp không chịu nổi nữa rồi..."

Tai cậu bị người đàn ông ngậm lấy, chiếc lưỡi ướt át ái muội liếm láp phần thịt mềm. Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên, thuần khiết như rượu vang đỏ tím: "Liên Liên, bây giờ ai đang địt em?"

Diệp Liên mấp máy môi, không nói nên lời đáp án. Cậu nghe thấy tiếng cười đùa của một người đàn ông khác, lúc đó mới trả lời: "Đại nhân... là Đại nhân đang đụ Liên Liên." Vừa dứt lời, Diệp Liên đã bị bế lên, rơi vào vòng tay của Tần Tiêu. Con cặc của Thẩm Luyện đang cắm sâu trong cơ thể Diệp Liên cũng bị rút ra, tạo ra một tiếng "ba" khô khốc. Lồn đĩ đã quen bị xâm phạm đột nhiên mất đi cặc thịt, cảm giác trống rỗng ập đến trong đầu. Theo bản năng, Diệp Liên co rút lồn nhỏ lại. Sau khi mất đi thứ lấp đầy lỗ lồn, dịch nhầy trộn lẫn tinh dịch chảy ra, làm ướt át hạ thân cậu. Sau khi nếm trải sự sung sướng, dục vọng đó trở nên nóng bỏng và đau đớn, thiêu đốt cơ thể Diệp Liên, giống như người lữ hành trong sa mạc khát khao dòng suối mát lành của ốc đảo. Diệp Liên hiện tại khao khát có thứ gì đó lấp đầy lồn đĩ dâm đãng của mình, cậu quá khó chấp nhận.

Chiếc khăn bịt mắt được tháo xuống, ánh sáng bị mất nay lại tìm lại được. Ánh sáng đột ngột khiến Diệp Liên nheo mắt lại. Khi tầm nhìn trở nên rõ ràng, khuôn mặt tuấn mỹ tà mị của Tần Tiêu hiện ra trước mắt. Diệp Liên tỉnh táo hơn một chút, nhưng cậu sẽ không bao giờ đáp ứng Tần Tiêu. Diệp Liên muốn thoát khỏi vòng tay của Tần Tiêu để tìm Thẩm Luyện, nhưng Tần Tiêu giữ chặt cậu. Sức lực của cậu không đủ để chống lại Tần Tiêu. Diệp Liên hướng ánh mắt cầu xin về phía Thẩm Luyện, van nài: "Liên Liên muốn đại nhân đụ, không cần Tần Tiêu."

Thẩm Luyện thở dài bất lực. Tần Tiêu bật cười, xoay đầu Diệp Liên lại, trao cho cậu một nụ hôn ướt át. Diệp Liên cắn mạnh xuống, vị tanh của máu lan tỏa trong miệng. Tần Tiêu dường như không cảm thấy đau đớn, vẫn cười cong mắt, ngược lại còn hôn Diệp Liên say đắm hơn, thậm chí còn bịt mũi Diệp Liên để cản trở hơi thở của cậu. Thiếu oxy, Diệp Liên buộc phải mở miệng, bị Tần Tiêu thuận thế hôn sâu hơn. Khi ý thức dần tan biến, Tần Tiêu cuối cùng cũng buông cậu ra.

Diệp Liên nằm rũ rượi trong lòng Tần Tiêu, hơi thở dồn dập. Cơn tình triều bị nụ hôn của Tần Tiêu khơi dậy lại một lần nữa ập đến tâm trí cậu, khiến cả thể xác lẫn tinh thần Diệp Liên đều tỏa ra hơi thở khát khao giao hợp. Dâm văn bắt đầu phát huy tác dụng, thôi thúc cậu tìm kiếm tinh dịch để giải tỏa dục vọng. Khi trông thấy con cặc thô tráng đang dựng đứng của Thẩm Luyện, cổ họng Diệp Liên khô khốc, chiếc đuôi hồ ly trắng muốt xù lên, hưng phấn vẫy loạn.

Thấy vậy, Tần Tiêu bèn nới lỏng tay. Con hồ ly nhỏ đang động dục không thể chờ đợi được nữa mà bò đến, quỳ rạp trước người Thẩm Luyện, hé đôi môi lả lướt định nuốt trọn con cặc của anh. Nhưng cặc của Thẩm Luyện quá mức thô to, Diệp Liên không thể ngậm hết, đành phải dùng hai tay nắm lấy cặc thịt kia tuốt lộng lên xuống, đồng thời vươn đầu lưỡi ra liếm mút. Vẻ mặt cậu si ngốc, đầu lưỡi đảo quanh lỗ chuông đang rỉ ra dịch nhờn.

Diệp Liên há miệng ngậm lấy cặc thịt của Thẩm Luyện, hóp má mút lấy đầu buồi, khiến gương mặt cậu căng đến phồng lên, trông vừa xinh đẹp lại vừa dâm đãng, hệt như một con chó cái lẳng lơ.

Bị cho ra rìa, Tần Tiêu cảm thấy hụt hẫng trong lòng, bèn tóm lấy đuôi hồ ly của Diệp Liên mà vuốt ve. Đuôi nối liền với xương sống, là một điểm yếu vừa mẫn cảm lại vừa trí mạng. Giờ đây bị người khác nắm trong tay thưởng thức, Diệp Liên cứng đờ người, bật ra tiếng rên rỉ sợ hãi từ trong cổ họng. Thẩm Luyện vươn tay vỗ về an ủi Diệp Liên rồi nhíu mày nhìn Tần Tiêu.

Tần Tiêu nhún vai, nhưng rồi cũng thật sự buông đuôi Diệp Liên ra, thuận thế vỗ mấy phát vang dội lên mông cậu. Hai cánh mông đầy đặn bị đánh đến ửng hồng, run rẩy như trái đào mật chín mọng, chỉ cần véo nhẹ là có thể ứa nước. Diệp Liên có lẽ được ngưng tụ từ nước thật, chỉ khẽ run lên là lồn nhỏ hồng hào đã co bóp phun ra nước lồn. Tần Tiêu đầy ẩn ý đưa ngón tay ra, vạch hai mảnh môi lồn mập mạp của Diệp Liên, một dòng nước dâm lập tức trào ra từ cửa lồn. Hai ngón tay hắn trượt vào, không chút kiêng dè mà đâm rút, tạo nên tiếng nước nhóp nhép. Diệp Liên sướng đến nơi, không nhịn được mà kẹp chặt hai chân cọ xát, lỗ thịt nhiệt tình bao bọc, mút lấy những ngón tay xương xẩu của người đàn ông. Cả người cậu như ngâm trong khoái cảm mãnh liệt, chìm sâu vào trong đó.

Trong cơn mơ màng, Diệp Liên nghe thấy Tần Tiêu và Thẩm Luyện nói gì đó. Thẩm Luyện ấn đầu cậu xuống, bắn tinh dịch tanh nồng vào miệng cậu. Diệp Liên nuốt thứ chất lỏng đó theo phản xạ, ho sặc sụa vài tiếng rồi ngẩng đầu lên, đôi mắt đẫm lệ mờ mịt nhìn Thẩm Luyện. Phía sau truyền đến tiếng vảy ma sát sột soạt, Diệp Liên ngơ ngác quay đầu lại. Khi đối diện với đôi đồng tử dọc màu vàng kim của con mãng xà vảy đen, đầu óc Diệp Liên trống rỗng trong giây lát, dục vọng nóng bỏng cũng bị dọa cho nguội đi vài phần.

Khi Diệp Liên kịp phản ứng và muốn bỏ chạy, thân rắn của Tần Tiêu đã đi trước một bước, quấn chặt lấy đùi cậu, siết ra những vết hằn đầy nhục cảm. Hắn kéo tuột Diệp Liên đến trước người mình, dùng đuôi rắn tách đôi chân thon dài trắng nõn của cậu ra. Vảy rắn lành lạnh từ từ cọ xát hạ thân Diệp Liên khiến cậu run rẩy, lồn nhỏ bị kích thích lại phun ra một ít nước dâm. Con mãng xà vảy đen trườn lên ngực Diệp Liên, cứ thế nhìn chằm chằm vào bộ ngực căng sữa mà cậu mới sinh sữa chưa lâu. Lưỡi rắn đỏ tươi thè ra, lướt qua đầu vú nhỏ xinh, phả hơi thở dâm đãng lên bầu ngực trắng nõn.

Diệp Liên đột nhiên có cảm giác như đang bị rắn độc rình rập, một luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng. Cậu muốn giãy khỏi chiếc đuôi rắn đang quấn quanh mình, nhưng vẫn bị con mãng xà vảy đen siết chặt, cuộn tròn lại.

Lớp vảy đen như mực ở bụng con mãng xà tách ra, để lộ hai cây cặc dữ tợn đang mờ ám cọ xát giữa hai chân Diệp Liên, một trước một sau chống ngay cửa lồn. Đôi mắt Diệp Liên ướt đẫm, giọng kéo dài nức nở: "Không được...... Đại nhân, đại nhân cứu em....."

Tần Tiêu không vui, nheo đôi mắt vàng lạnh băng lại. Thân rắn dùng sức siết Diệp Liên chặt hơn nữa, hai cây cặc rắn từ từ đâm vào hai lỗ sưng đỏ của cậu. Lồn của Diệp Liên ấm áp ẩm ướt, cảm giác được bao bọc chặt chẽ đã xua tan sự khó chịu của Tần Tiêu. Hắn sung sướng thè lưỡi, giờ phút này, Diệp Liên đã thuộc về hắn.

Bị lấp đầy, Diệp Liên mở to hai mắt, thân thể căng thẳng. Nhưng dưới thân, cái Iồn ngu lại trái ngược với ý chí của cậu, thân mật liếm mút cặc rắn. Ngọn lửa tình dục một lần nữa lại quét tới. Lực đạo Diệp Liên cào trên lớp vảy rắn dần biến mất, cánh tay vô lực buông thông trên thân rắn, thoáng nhìn qua, cứ ngỡ như cậu đang ôm lấy con mãng xà vảy đen kia.

Diệp Liên bị Tần Tiêu thay đổi tư thế, cưỡi trên thân rắn thô tráng của nó. Cặc rắn có vảy, những chiếc vảy cứng rắn cọ xát vách trong mềm mại. Hai lỗ thịt rất nhanh đã bị ma xát đến run rẩy không thôi. Diệp Liên cắn răng nhẫn nại sự tấn công của dâm văn cùng khoái cảm. Phía sau bỗng nhiên dán lên một khối thân hình nóng bỏng, là Thẩm Luyện. Diệp Liên cho rằng người chồng hờ này cuối cùng có lương tâm muốn tới cứu cậu. Nhưng nhìn thấy con cặc cương cứng của Thẩm Luyện, cậu tin chắc tên này muốn đến chịch cậu, hai tên cẩu nam nam cấu kết với nhau làm việc xấu.

Tần Tiêu khẽ rên vài tiếng, rút con cặc ra khỏi lỗ đít của Diệp Liên. Diệp Liên còn chưa kịp thở, thì cặc rắn nhét ở lồn nhỏ kia bỗng nhiên chịch mở cửa tử cung, mạnh mẽ địt vào vách trong tử cung, lấp kín cửa tử cung mà chịch một cách bạo ngược, Diệp Liên đau đến nỗi nước mắt không ngừng rơi xuống.

Khi Hệ thống 001 trở về, thứ đập vào mắt nó chính là một cảnh tượng dâm loạn đến mức không thể tả nổi như vậy. Ngoài cửa sổ, vầng hoàng hôn kia đã sớm chìm xuống đường
chân trời, trong màn đêm đen kịt, lũ quạ đen cùng nhau cất tiếng kêu vang.

Thẩm Luyện hôn lên khuôn mặt Diệp Liên, rồi hôn xuống cổ, ngậm lấy vành tai mềm mại của cậu, gặm cắn thân mật. Hắn trấn an Diệp Liên như một mãnh thú đang vỗ về bạn tình đang bồn chồn, "Liên Liên, thả lỏng, anh sẽ làm em thoải mái." Nhưng lời còn chưa dứt, hắn đã vội vàng đưa con cặc thô ráp của mình vào lỗ đít của Diệp Liên.

Lỗ đít của Diệp Liên đã bị hai người địt nhiều đến nỗi sưng đỏ, nếp gấp nơi cửa lỗ bị con cặc của Thẩm Luyện căng ra, lộ ra màu trắng nhợt. Thẩm Luyện siết nhẹ, phần thịt nhạy cảm run rẩy phun ra thứ dịch nhờn dính. Diệp Liên như một chiếc bao đựng cặc đáng thương, bị Thẩm Luyện bóp eo chịch lỗ đít. Lồn nhỏ bị con cặc mãng xà vảy đen địt mở cổ tử cung, siết chặt. Diệp Liên không thể chạy trốn, chỉ có thể ngồi trên thân rắn, thất thần run rẩy, theo nhịp đụ của người và rắn mà rên rỉ.

Thẩm Luyện nói chuyện dịu dàng, ôm ấp cũng dịu dàng, nhưng cách hắn địt lại vô cùng hung bạo. Hắn rút ra hoàn toàn, rồi lại nghiền qua tuyến tiền liệt, mạnh mẽ địt vào lỗ dâm. Mị thịt của Diệp Liên đỏ tươi, nước sốt bị va đập nhanh chóng tạo thành bọt mịn làm ướt lông cặc, trứng dái to tròn vỗ vào hai cánh mông trắng nõn phát ra tiếng "bạch bạch" thanh thúy. Diệp Liên cảm thấy xấu hổ che miệng.

Những hoa văn trên dâm văn phức tạp và hoa lệ, giờ đây hấp thụ tinh dịch dục vọng, những hoa văn ấy như đóa mẫu đơn quốc sắc thiên hương, đẹp và diễm lệ vô cùng, làm nổi bật làn da trắng nõn của Diệp Liên, tựa như miếng ngọc tốt nhất. Từng đợt sóng triều dục vọng quét tới, gần như hủy diệt ý thức của Diệp Liên. Diệp Liên phun nước không ngừng, thân mình bị xóc nảy đến không ngừng phập phồng. Thẩm Luyện vòng tay qua xương sườn của cậu, nắm lấy hai bầu ngực, xoa bóp. Thịt vú trắng nõn biến dạng trong lòng bàn tay dày rộng của Thẩm Luyện, mềm mại tựa pudding, dường như sắp tràn ra kẽ tay, mang một vẻ sắc tình khó tả.

"Ưm... a..." Diệp Liên rên rỉ, hơi thở hổn hển đầy quyến rũ. Cậu không kìm được ưỡn cong lồng ngực, mời gọi bàn tay Thẩm Luyện xoa nắn. Bàn tay Thẩm Luyện day nắn trên bộ ngực căng sữa, tựa như mồi lên ngọn lửa dục vọng, dòng nhiệt nóng bỏng tức thì lan khắp cơ thể, thiêu đốt khiến toàn thân Diệp Liên nóng rực. Lồng ngực Diệp Liên căng tức đến khó chịu, hai nụ hoa cương cứng bị Thẩm Luyện kẹp lấy, ra sức se nắn. Cơn ngứa ngáy dâm đãng như xoáy vào tận xương tủy khiến cậu rên lên thành tiếng càng thêm vang dội: "Mạnh nữa lên... ưm..."

Hai đầu vú của Diệp Liên run lên bần bật. Đúng lúc Tần Tiêu nắc một cú thật mạnh vào tận tử cung non mềm, cơ thể cậu liền cứng đờ, lại một lần nữa bị chịch đến phun ra sữa tươi, khiến không khí tràn ngập một mùi hương ngọt ngào. Diệp Liên mơ màng ngả vào lồng ngực Thẩm Luyện, hai người đàn ông vẫn chưa hề ngừng lại, cậu bị họ giam cầm chặt chẽ. Hai cây cặc cùng lúc khuấy đảo bên trong lỗ nhỏ, mỗi cú nắc đều khiến dâm dịch trào ra không ngớt, tựa như đang nghiền nát những cánh hoa mỏng manh để ép ra thứ mật dịch ngọt thơm. Diệp Liên bị dục vọng và khoái cảm giày vò đến không thể chịu đựng nổi, cơn khoái lạc mãnh liệt dồn dập suýt chút nữa đã bức cậu phát điên. Nóng, nóng quá. Diệp Liên nức nở, đưa tay tìm đến le đĩ của mình, thô bạo giày vò thịt le mềm mại non nớt.

"Ưm... ha a..." Diệp Liên khép hờ đôi mắt đẹp, hàng mi dài cong vút như lông quạ còn vương lại những giọt lệ long lanh, trông tựa một bức rèm mưa bụi phủ xuống, khiến tầm nhìn của cậu trở nên mơ màng, mờ ảo. Diệp Liên không còn nhìn rõ bất cứ thứ gì, chỉ có thể thuần tuý đắm chìm trong khoái lạc. Hai lỗ nhỏ dâm đãng như mất kiểm soát mà tuôn trào mật dịch, Tần Tiêu và Thẩm Luyện cũng vì thế mà ra vào càng thêm hăng hái. Cơ thể dâm đãng này của Diệp Liên vô cùng ăn khớp với họ, quả thực sinh ra là để làm vật chứa cho họ thoả sức chịch.

Thẩm Luyện nhắm thẳng vào tuyến tiền liệt của Diệp Liên mà thúc mạnh. Khoái cảm mãnh liệt chạy dọc sống lưng, sướng đến mức Diệp Liên trợn trắng cả mắt. Ngay sau đó, một cảm giác buồn tiểu không thể kiềm chế dâng lên. Diệp Liên run rẩy muốn thoát khỏi sự kìm kẹp của người đàn ông, nhưng cậu vừa mới gượng quỳ dậy đã bị Thẩm Luyện ấn vai ghì chặt xuống. Con cặc của mãng xà vảy đen tàn nhẫn đâm xuyên qua, địt đến nát cả khoang tử cung yếu ớt, non mềm. Diệp Liên khóc nấc thành tiếng, tuyệt vọng đưa tay che mặt. Cậu không thể nhịn được nữa rồi. Tiếng nước tí tách vang vọng khắp phòng, cậu đã hoàn toàn mất kiểm soát. Dòng nước tiểu trong vắt tưới đẫm lên thân rắn, hoà quyện cùng nước lồn dính nhớp. Lớp vảy đen của con mãng xà ướt sũng, lấp lánh một thứ ánh sáng vừa ôn nhuận lại vừa lạnh lẽo đến buốt người.

————————————————————————-
Mi: Chương này dài vl cố nốt tg này để còn làm bộ mới

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top