Chương 1-1:Hệ thống
Trên đường nhộn nhịp, người đi đường vội vàng đi ngang qua, hận không thể lập tức học được thuấn di, thoát khỏi cái nắng độc hại này, dưới ánh nắng chói chang của mùa hè, chỉ có điều hòa cùng nước đá mới là chân ái.
Một chiếc xe vận tải "bá" một tiếng bị mở ra, Ôn Nhu nhẹ nhàng từ phía trên nhảy xuống, đồng thời nhanh chóng đóng cửa lại, bên trong xe bảy tám nam nhân cao lớn nghiêng lệch vặn vẹo thành một đoàn, miệng bị người lấp kín, bọn họ thống khổ phát ra thanh âm "ô ô", hy vọng có thể khiến cho người qua đường chú ý.
Một người qua đường phảng phất nhìn thấy gì đó, theo bản năng dừng bước, nghi hoặc nhìn thoáng qua cửa xe, lại nhìn qua bên cạnh cửa xe, một tiểu mỹ nhân cười đến vui vẻ. Mỹ nữ cười ngọt ngào, tươi mát giống như dòng nước giữa mùa hè, làm người ta dễ sinh ra hảo cảm.
Vừa rồi khẳng định là nhìn lầm, rốt cuộc như thế nào sẽ nhìn đến cái loại này □□ phiến mới có thể xuất hiện cảnh tượng đâu?
Người qua đường lắc đầu rời đi.
Ôn Nhu khóa cửa xe, rút chìa khóa ném xuống, vẫy vẫy tay chạy lấy người.
Nhiệt ~ cay ~ cay ánh mặt trời chiếu ở trên mặt nàng, làn da trắng như sứ giống như càng thêm loá mắt, chung quanh mỗi người đều đổ mồ hôi đầm đìa, mà nàng như thế nào lại thoải mái thanh thoát như thế, đừng nói mồ hôi, trên mặt nàng cơ hồ đến lỗ chân lông đều nhìn không tới.
Mỹ nữ đi đến đâu đều hấp dẫn ánh mắt của người khác, lập tức liền có người chú ý tới nàng xuất hiện, định đi đến gần. Ôn Nhu dừng chân lại một chút, hướng bọn họ cười cười, cách người đã xuất hiện hơn mười mét.
Mấy nam nhân ngây người, phục hồi tinh thần lại mới phát hiện người không thấy: “Di? Mỹ nữ đâu?”
“Ta đi, mỹ nữ này chân chỉ có 1 mét 2 đi? Nhanh như vậy?”
Ném ra những tên đáng ghét đó, Ôn Nhu tìm một chỗ thoáng mát của công viên đi đến, nàng đã vài ngày không ngủ, muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi một chút.
Đi hồi lâu mới phát hiện, chính mình thật là quá ngây thơ rồi, ánh nắng cùng với kiểu thời tiết này đều ngăn không được nhân loại suy nghĩ muốn đến nơi này, nơi nơi đều là mùi nước hoa ,thuốc lá, mùi rượu……
Cái mũi sắp phế đi.” Cứ việc bóp mũi, các loại hương vị vẫn là cuồn cuộn không ngừng nhắm thẳng vào trong lỗ mũi nàng.
Cuối cùng nàng chỉ có thể bất chấp tất cả, buông cái mũi ra ngửi một chút, phát hiện duy nhất một góc không có mùi gì lạ, vì thế nàng vội vàng hướng nơi đó đi đến.
Không có mùi lạ, giống có nghĩa là không có người.
Vì không cho vị trí tốt bị người đoạt trước, Ôn Nhu đi nhanh hơn một chút.
Một cơn gió thổi ngang qua người chỉ cảm thấy một trận thoải mái , thoải mái đến không chịu được, đáng tiếc chỉ là một cơn gió nhỏ, thập phần ngắn ngủi.
Nàng cho rằng chính mình đã rất nhanh, ai ngờ đến nơi mới phát hiện, nơi đó đã có người.
Một người đàn ông ngồi ở một góc của ghế dài, thân hình thẳng tấp, vẫn không nhúc nhích nhìn về phía trước, tựa hồ giống như suy nghĩ cái đại sự gì.
Ôn Nhu lại thở dài một hơi, bị người nhanh chân đến trước, nàng xoay người rời đi.
“Bên này có vị trí, ngươi không cần rời đi.” Một giọng nam lành lạnh vang lên, thanh âm tới từ cái ghế dựa kia.
Ôn Nhu xoay người về phía sau, lúc đầu người đàn ông đưa lưng về phía mình giờ phút này lại hướng về phía nàng, đôi mắt thâm thúy ý cười dạt dào, khóe miệng cũng treo một mạt ý cười thập phần đẹp, tựa hồ dụ dỗ nàng tới gần hắn.
Hơn nữa, không có ác ý.
Lễ phép nói lời cảm ơn, Ôn Nhu đi qua, thời điểm đi ngang qua người hắn, nàng còn đặc hút một ngụm khí lớn, nhưng là trừ bỏ mát lạnh, nàng hoàn toàn ngửi không thấy mùi vị kì lạ gì.
Nàng giương mắt nhìn đối phương một cái, lại thấy đối phương vẫn như cũ mỉm cười cúi đầu nhìn nàng, bắt được hành động nàng trộm nhìn, hắn tươi cười còn gia tăng một chút, không biết xấu hổ hỏi nàng một câu: “Ta đẹp?”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top