{Có chuyện} [2/6]
Trong căn phòng lớn, với những kệ sách trang trí cùng bàn ghế đơn giản. Hương thơm thoang thoảng của trà hòa lẫn vào không gian làm người thêm phần thư giãn. Chính giữa căn phòng hai con người ngồi đối diện nhau. Một người đàn ông trung niên đan tay vào nhau chống cằm đặt trên bàn, trên môi nở nụ cười hòa nhã với "cô gái" nhỏ trước mặt. "Cô gái" nhỏ mặt chẳng biểu lộ chút cảm xúc quan tâm, miệng cất tiếng nói:
-Nụ cười của ngài có thể cất nó đi được không hiệu trưởng?
Với cái thái độ vô cùng quen thuộc người đàn ông chẳng mảy may để tâm nhưng cũng không có ý định rút lại nụ cười của mình. Cất giọng:
-Em vẫn như vậy nhỉ, em Hạ Băng? Tôi tự hỏi sao đối với các giáo viên khác dù có mắng em vẫn vô cùng nhẹ nhàng đáp lại họ. Sao đối với thầy Hiệu Trưởng tôi đây em lại lạnh lùng vậy? Điều này thật khiến tôi buồn phiền
Lão Hiệu Trưởng tỏ vẻ buồn bã giống như than vãn vậy, một cách cực khó coi đối với cậu. Douma đưa tay lấy cốc trà trên bàn đã nguội bớt đưa lên miệng nhấp một ngụm. Thở hắt một hơi đặt trở lại bàn, chẳng thèm nhìn lên lão Hiệu Trưởng, ôn tồn nói:
- Có lẽ thầy như cốc trà này vậy, dù nóng hay nguội vẫn không thể làm mất đi bản chất của nó. Đối với nhiều người có thể là một thức uống độc đáo để nhâm nhi và thư giãn. Nhưng đối với em đây lại đắng chát và khó uống. Lại không thể như cafe có thể bỏ thêm đường. Khá giống thầy không phải sao~
Douma cười nửa miệng như có như không buông lời nhận xét. Người đàn ông trước mặt giống như ngân nga gì đó trong miệng bật cười lên thích thú. Dù bao lần thì cách nói chuyện của tiểu học sinh này vẫn cay nghiệt như vậy. Dẫu sao chỉ với vài lời có thể khiến nhiều đồng nghiệp của hắn nhập viện liên tiếp như vậy cũng không thể xem thường được. Nhiều lúc thật sự phải tự hỏi tiểu tử Ân Phàm đó kiếm đâu ra một quái vật như vậy.
- Vào thẳng vấn đề đi Hiệu Trường. Có việc gì sao?
- Em vẫn chẳng thích tốn thời gian với thầy chút nào nhỉ? Đây đã là lần thứ mười em được gọi lên uống trà với ta rồi. Cũng coi như quen biết, không thể vui vẻ nói chuyện sao?
- Em đoán thầy cũng tự biết câu trả lời, Hiệu Trưởng? - Douma nhàn nhạt dựa lưng ra sau ghế, ngắm nghía chiếc quạt trong tay không nóng không lạnh mà nói
Lão cáo già này vô cùng khó chơi, dây dưa lâu chẳng bao giờ là có lợi. Đối với lão lợi ích là trên hết, đặc biệt là con người đầy lợi ích như Douma, gần như là con mồi béo bở mà lão lúc nào cũng muốn thâu tóm. Đó là lý do vì sao lão lúc nào cũng dở cái bản mặt hào hoa phong nhã trẻ trung của lão ra lừa gạt mấy giáo viên kia. Và luôn luôn chọn cái lúc Ân Ân không ở gần mà kiếm cớ gặp mặt. Thật sự ngồi lên được cái chức hiệu trưởng danh giá bậc nhất này chẳng bao giờ là dễ.
- Nếu thầy bỏ cái tính cứ thấy em là muốn tìm lợi ích đi thì có thể em sẽ suy nghĩ lại về quan hệ thân giao này, có thể như những người bạn. Dù sao thầy cũng khiến em nhìn thấy một phần nào hình ảnh của mình ngày xưa~
- Vậy thật vinh hạnh. Có lẽ thầy sẽ suy xét việc đó - Nở nụ cười xã giao một cách khiêm tốn
-.Em không phiền nếu...
Câu nói ngắt quãng ngay sau đó bởi một chấn động lớn ở phía ngoài. Khuôn mặt của Hiệu Trưởng đanh lại, nhăn mày nhìn ra bên ngoài từ cửa sổ phòng. Nếu là học sinh thí nghiệm hay lỗi sức mạnh thì lão Hiệu Trưởng sẽ chẳng bao giờ lộ ra vẻ mặt đó., Tấm chắn bảo vệ của trường vừa bị tấn công
Douma phe phẩy chiếc quạt trong tay, không có ý đùa giỡn
- Có lẽ thầy nên bảo vệ học sinh của mình~
- Ta ghét cái mùi này. Sự tham lam và bất chấp mọi thứ vì lợi ích cá nhân
Hiệu Trưởng trầm giọng đầy sự ghét bỏ. Bàn tay nắm thành quyền, đôi mắt ánh lên sự tức giận
Douma ngán ngẩm nhìn lão
Hiệu Trưởng với Dị Năng đặc biệt: Đọc vị
Được gọi thế bởi người ta vẫn chưa thể hiểu toàn bộ về khả năng của lão. Lão có thể cảm nhận cảm xúc của con người bằng toàn bộ giác quan. Có lẽ vì thế mà lão có khả năng thao túng và đối nhân xử thế rất giỏi. Người đứng đầu có thể không phải kẻ mạnh nhất nhưng phải là kẻ có cái đầu lạnh và thấu hiểu kẻ dưới mình. Nhiều người còn ngờ ngợ rằng lão còn có thể đọc tâm trí người khác. Dù vậy cảm nhận cảm xúc chỉ là trên giả thuyết, không ai biết còn khả năng nào khác bởi lão không hề tiết lộ. Hay đúng hơn đến chính lão cũng không thể hiểu rõ hết bản thân mình
Có lẽ cũng vì vậy mà Douma rơi vào tầm ngắm của lão. Một kẻ không hề có vị của cảm xúc
Dù sao, đó cũng chẳng phải điều Douma đáng quan tâm.
Hiện tại, việc bảo vệ ngôi trường này đáng quan tâm hơn ấy nhỉ?
Douma thở dài một hơi, ánh mắt rối rắm nhiều tâm sự, đứng dậy khỏi ghế bước ra cửa. Trước khi đi, quay lại nói với lão Hiệu Trưởng
- Có lẽ đây sẽ là buổi nói chuyện cuối cùng của em với thầy rồi. Thật tiếc vì không thể cùng thầy làm bạn rồi
Douma rời đi trong sự ngỡ ngàng và khó hiểu của lão Hiệu Trưởng. Vừa nãy, lão đã nhận thấy mùi hương nhẹ vô cùng nhỏ nhoi của sự...buồn bã
______________________
Mọi chuyện có vẻ nghiêm trọng hơn những gì Douma nghĩ
Những học viên liên tiếp bị bắt nhốt vào trong cỗ máy to lớn kia. Nói nó giống một con robot cỡ lớn cũng không sai đâu. Cách nó nạp năng lượng khiến người khác không vui chút nào. Học viên là người chứ không phải pin đâu mà nó rút năng lượng vô tội vạ như thế. Điều này có thể dẫn đến mất mạng cho các học viện bất cứ lúc nào
Haizz~ Kẻ nào tạo ra thứ này mà ngu vậy? Dùng năng lượng mặt trời có phải đỡ hơn không?
Phía Trường Tiểu học, có vẻ các Lớp khu Chiến Công không hề rảnh chút nào.
Phía 3 trường Trung Học, Cao Trung với Đại học cũng như vậy.
Douma thì ngồi trên mái nhìn ngắm bọn họ đánh nhau chứ còn làm gì nữa đây~
Bệnh lười tái phát do ai đó chiều hư rồi
Nghiêm túc thế đủ rồi
Nói thật...
Douma đang thở như con tó chạy trên mái kia kìa :))
Cái đệt mẹ đời!
Sao lại có thêm một thứ robot bắn laze nữa vậy!!
Bọn mày bị điên à!
Đuổi tao suốt nửa tiếng rồi chưa chán à!? Tao nói đùa là dùng năng lượng mặt trời thôi mà! Dùng thật à!? Má mày!
Sao ngày càng đông vậy? Ta đã làm gì nên tội!? Buổi sáng lỡ đá vào con kiu thôi mà! Thù dai thế!? Đau cũng cần gì lâu thế!!?
Nếu không phải bọn mi chặn đường ta có cần đi muộn rồi lên uống trà với lão Hiệu Trưởng không!?
Ta nằm trong top học sinh có số điểm âm bậc nhất từ lúc ngôi trường này được xây rồi đấy.
Hạ Băng (Douma): -30000đ
Hình phạt: 3 năm không thể lên lớp. Hết thời hạn chịu phạt thì kì thi lên lớp mỗi năm khó gấp 10 lần so với học sinh khác
Conmeno!
Douma vừa chạy vừa nói vọng lại đằng sau, vội vã nhảy trên các mái của toàn nhà
- Chúng ta ngồi xuống nói chuyện được không? Mấy anh ngồi máy nhưng em chạy bộ đó, thương người già sống thọ lắm a~. Chúng ta ngơi xuống nghỉ ngơi chút đi!
Cả trường được coi như mở mang tầm mắt một lần, gần như toàn bộ máy bắn laze của địch đều chỉ đuổi theo duy nhất một người. Mưa bão laze thế mà người đó tránh như bay vậy, một sợi tóc còn chưa trúng lần nào. Ghê thiệc...
Nhưng nói hơi nhiều
Có câu phản diện chết do nói nhiều không biết có phải thật không, nhưng người đó nói nhiều vậy lại toàn câu khịa mà mãi chưa thấy chết. Sống dai dữ :))
- Úi! Nguy hiểm vl! Có gì bình tĩnh bắn thế tốn đạn lắm mấy anh!
Bọn người laze: ....
-Hay em bói anh một quẻ nhá! Muốn chút bùa kiếm tình duyên không? Nghe nói mấy người ế dễ nóng tính lắm. Laze anh nóng thế này chắc ế mòn cổ rồi nhỉ?
Laze: Ế đó rồi làm thao? Chọc vào lỗi đau vừa thôi nhá! Ế đang là xu hướng quốc tế đấy mạy!
- Anh điều khiển laze ơi? Hay gặp mặt đi ha? Xem tướng anh thế nào? Sáng lỡ đạp vào nòi giống anh thôi mà! Người ta nói thù dai không tốt. Biết đâu tướng anh đẹp đẹp chút em sẽ xem xét làm mối cho anh mấy bạn nữ xinh xinh lớp em. Úi!
Laze: Mày có nói thiếu gì không? Sáng nay mày còn đạp mặt tao nữa đấy! Mùi nước cống trên người rửa mãi chưa sạch đây này! Cậu bé của tao co vòi luôn rồi!
- Có mặt đẹp là còn gỡ được. Gái không có còn bạn trai, anh muốn tìm chồng không? Bạch Tuyết còn theo hoàng tử vì đẹp trai thì anh mặt đẹp thể nào chả có! Oái! Bình tĩnh! Nóng thế anh!
Khung cảnh người rượt ta bắt mãn nhãn trước mặt không khỏi khiến người xem phải cảm thán. Đời rộng người gì cũng có. Nguy sát đít duy chỉ có cà khịa là vẫn nói được. Bội phục vcl :))
Douma chạy trên khắp mọi loại đường. Từ mái nhà, đi trên tường như người nhện đến mặt học sinh cũng để lại dấu chân của Douma. Và gần như mọi nơi đều không thể ở quá 3 giây bởi đều bị những ánh mắt đỏ kia thiêu rụi. Và nó đã góp phần khiến ngôi trường thêm tan hoang đổ nát.
Và bằng mặt cách thần thánh nào đó toàn trường đổi mục tiêu từ những con robot qua Douma. Có lẽ năng lực phi thường của Douma đó là khiến những kẻ dù đang là kẻ địch truyền kiếp cũng phải bắt tay giảng hòa. Ví như bây giờ, bầu trời trên cao là những chú robot laze nhỏ nhắn xinh xắn bám sát. Dưới đất là những gương mặt "thân thương" của các bạn học sinh từ tiểu học đến Đại học đeo bám. Và phía sau những học sinh thân thương đó là các cậu bạn Robot khổng lồ cũng chạy theo. Hảo hợp tác đó :))
Douma cảm thấy mình vô tội a~
Nổi tiếng cũng tốt đó nhưng này có "hơi" nổi tiếng rồi :))
Lão Hiệu Trưởng dù bao lần đều phải bội phục cái khả năng gây thù của vị học sinh kia. Nhưng kinh khủng hơn nữa là có thể cầm cự chạy nhảy còn ung dung hơn nữa. Nhưng...
Cái trường sắp thành đống gạch vụn rồi!!
Lão dáng vẻ mệt mỏi day trán cất tiếng:
-Coi như cũng làm tốt công việc thu hút sự chú ý rồi
Quay qua nhóm học sinh sau lưng, lạnh gọng dặn dò:
- Việc còn lại là của các em rồi, Hội học sinh
Hội Trưởng Hội học sinh với gương mặt lạnh lùng bất biến Vương Triết Minh, nghiêm nghị đáp:
- Đừng lo thưa Hiệu Trưởng. Những kẻ ngu ngốc tự ý xâm nhập vào ngôi trường này đều sẽ bị khai trừ đúng như ý muốn của ngài
Cả nhóm quay người rời khỏi phòng
Hiệu Trưởng nhìn rõ toàn cục, nheo mắt nhìn xuống những thứ tấn công vào ngôi trường. Ấn kí Mặt trời nứt vỡ. Nếu là bọn chúng nhất định sẽ không hành động thiếu chính kiến như vậy, nhất định có mưu đồ khác. Không chỉ có mục đích bắt giữ học sinh, thứ chúng muốn còn có một thứ khác. Vậy phải là gì?
Phía bên Douma
Cậu nhìn lại mớ rắc rối sau lưng. Thở hắt một hơi thầm nghĩ:
- Lão Hiệu Trưởng đó vẫn thích kiếm lợi ích như vậy. Lợi dụng mình triệt để luôn. Tốt nhất lão đó nên hành động nhanh chút trước khi ta hết kiên nhẫn cầm chân bọn này mà ra tay hạ sát. Haiz~ Lại mất thời gian ăn trưa rồi~
Đột nhiên Douma ngửi ra thứ gì đó, với cái mũi suốt ngày bị đày đọa ngửi mọi loại thuốc thì giờ đây mũi Douma còn thính hơn mũi của động vật bốn chân rồi. Cái thứ khó ngửi này...
/////////////////////////////
🖤🤎💜💙💚❤️🧡💛🤍🖤🤎💜💙💚❤️🧡💛🤍
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top