Vương tử học đường và tiểu thư khó chiều (1)

Tần Nghi sững sờ đứng bất động tại chỗ. Đôi mắt cô mở to nhìn về phía người cha đang hấp hối. Vết thương do súng gây ra làm máu cứ tuôn ra chảy không ngừng. Đôi môi Tần Lạc Phong mấp máy muốn bảo cô rời đi ngay nhưng chỉ kịp thốt nửa câu liền tắt hơi thở cuối cùng, cả đầu gục xuống nền nhà.

- Tiểu thư mau chạy đi! Chúng tôi sẽ cố mở đường cho cô!

- Hôm nay, tất cả những kẻ tới lễ đường này. Ai cũng đừng hòng thoát!

Người đàn ông đứng ở trên lầu mặc bộ vest trắng, tay trái ôm ấp một cô gái ăn mặc phong tình tay phải nâng ly rượu nhấp một ngụm. Trông dáng vẻ cực kì nhàn nhã khác xa với phía dưới đại sảnh hỗn loạn.

Tần Nghi không thể tin được ngày thành hôn của mình lại biến thành ngày Tần gia biến mất! Người đàn ông đứng trên lầu kia chính là chồng sắp cưới của cô. Thì ra ngay từ đầu hắn đã thèm khát thế lực của cha cô, lâu nay luôn bày mưu tính kế đưa Tần gia vào chỗ chết. Vậy mà cô lại bị một mặt giả vờ thâm tình Triệu Văn Toàn tạo ra mà không hề phát hiện âm mưu của hắn. Thật giỏi! Diễn thật hay!

- Triệu Văn Toàn! Hôm nay dù tôi có chết cũng phải lôi anh theo!

Tần Nghi nhanh như chớp hạ thủ một tên mặc đồ đen ở gần nhất, thành công cướp được súng của hắn vào trong tay liền hướng về phía Triệu Văn Toàn bắn về phía bắn một phát.

"Đoàng"

Tiếng súng nổ vang trực tiếp xé gió mà lao tới.

Nhưng không ngờ Triệu Văn Toàn vẫn luôn khoá ánh mắt về phía cô. Vừa cảm thấy bất ổn, hắn lôi kéo nữ nhân đang ôm trong tay ra đỡ ngay trước mặt. Thân ảnh nữ nhân ngay lập tức bất động, khuôn mặt cô ta tái mép đau đớn.

- Anh...

Cô gái như còn muốn nói điều gì nhưng viên đạn đã nằm trong đại não. Một giây sau người đó liền tắt thở cả người mềm nhũn. Triệu Văn Toàn thấy cô ta đã chết thì không thèm đỡ lấy nữa mà ném cái xác đổ gục xuống sàn, một tay còn phẩy phẩy bộ vest như sợ dính thứ gì đó dơ bẩn lên người. Nốc cạn rượu trên tay rồi ném chiếc ly xuống tầng dưới.

"Choang."

-Giết cô ta!

Sau câu này, tất thảy nòng súng đều chĩa về phía Tần Nghi. "Đoàng" Tần Nghi thấy thật đau. Tầm mắt mờ dần vẫn cố nhìn chằm chằm tấm lưng của tên đàn ông đang rời đi. Rất nhanh cô không còn cảm nhận được gì nữa.

***

[Tít... tít.]

[Xác định thân thể kí chủ đã tử vong. Tiến hành dung nhập linh hồn vào hệ thống.]

[Dung nhập thành công.]

Tiến hành xác minh tư liệu kí chủ.

Tên: Tần Nghi.

Giới tính: Nữ.

Tuổi: 24.

Kĩ năng cơ bản: Sử dụng súng( cơ bản ), sử dụng kiếm( cơ bản ), chế tạo bom( cơ bản ),...

Kĩ năng đặc biệt: (trống).

Kho: (trống).

[Tiến hành lưu dữ liệu...] [Hoàn tất.]

[Mời kí chủ tỉnh lại.]

Tần Nghi giật mình tỉnh dậy, giống như cơ thể lâu ngày không hoạt động mà cảm giác thật khó chịu. Trong đại não nhức nhức như vừa bị dánh vào. Cô vô thức lấy tay xoa huyệt thái dương, chợt nhớ ra không phải cô đã chết rồi sao? Chết rồi mà vẫn còn cảm giác đau ư?

Cẩn thận đánh giá xung quanh một lần, đây là một căn phòng nhỏ trắng tinh chỉ có duy nhất một cái giường. Ngay cả cửa và cửa sổ cũng không có? Thật kì quái.

- Đây lẽ nào là phòng của mình ở trên thiên đường sao?

[Thưa kí chủ, với mức độ làm chuyện xấu của cô và nghiệp từ Tần gia thì còn lâu mới được lên thiên đàng nha.]

- Là ai đang nói?

Tần Nghi sửng sốt. Cái phòng nhỏ như vậy nhìn quanh một lượt cũng chỉ có mình cô. Chẳng nhẽ còn có ai khác... không! Là ma khác ở ghép à? Đầu năm nay nhiều ma đến vậy sao?

[Thưa kí chủ, ta là hệ thống nghịch thư sinh ra để giúp thay đổi vận mệnh của các nữ phụ.]

- Ồ? Chính là mấy cái kiểu xuyên không vào trong câu chuyện nào đó. Rồi dùng thân thế của người nào đó phá đi cốt truyện ban đầu?

[Có thể cho là như vậy.]

- Hiểu hiểu. Cái này ta có nghe nói qua.

[Vậy thì tốt, ta đỡ phải giải thích dài dòng. Rất tốn năng lượng nha...]

Không biết có phải do tưởng tượng của Tần Nghi hay không mà cô lại cảm thấy hệ thống vừa mới thở dài? Thôi kệ đi, chuyện chính! Nói chuyện chính đi.

- Theo tình tiết bình thường không phải ngươi sẽ cho ta cái điều kiện gì sao? Ngươi nghĩ ta ăn chay à?

[Kí chủ muốn trả thù sao?]

- Muốn!

[Vậy nếu kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, bổn hệ thống có thể giúp cô tạo ra một thân phận. Để cô có thể tự tay trả thù. Cô thấy thế nào?]

- Này hệ thống, ngươi giúp ta giết người không phải sẽ tạo nghiệp lắm sao?

[Là bổn hệ thống giúp cô tạo thân phận, để cô trả thù chứ ta không có giết giúp cô luôn. Vả lại cái tên Triệu Văn Toàn ấy dù sao cũng đã làm vô số chuyện ác. Không phải cô thì cũng sẽ là người khác. Nên ta nhắc nhở cô hoàn thành nhanh nhiệm vụ. Nếu không hắn cũng không đến lượt cô ra tay nữa.]

- Đây là cái kiểu động viên gì vậy chứ? Được rồi, ta chấp nhận cái điều kiện của ngươi. Dù sao đến thế giới khác chơi một chút cũng thú vị.

[Tốt, vậy kí chủ chuẩn bị tâm lí. Ta đưa ngươi vào thế giới đầu tiên.]

- Khoan đã! Không cho người đã chết nghỉ chút nào sao??? Hệ thống!!!

****

Tần Nghi vừa mở mắt ra đã thấy tường sơn hồng loá mắt. Ngay bên cạnh cô trên chiếc giường lớn là một con gấu bông màu hồng cỡ lớn. Nhìn lớp lông dày có vẻ rất mềm mại. Một chiếc bàn trang điểm lộng lẫy có ngăn tủ vẫn chưa đóng kín làm đồ vật bên trong bị ánh sáng rọi vào liền loé lên. Vài chiếc tủ đồ sộ chứa toàn váy áo công chúa bồng bềnh. Tần Nghi sống 24 năm trời lần đầu tiên thấy người yêu màu hồng như thế.

- Chà, thân phận đầu tiên có vẻ rất có tiền nha.

[Thế giới đầu tiên là trong cuốn tiểu thuyết: Lọ lem ngọt ngào. Điển hình của tiểu thuyết thanh xuân vườn trường. Nam chính là Ngô Hữu Thiên con trai của ông lớn chủ tịch tập đoàn Ngô Thanh doanh thu luôn nằm trong top đầu cả nước. Nữ chính lại là cô con gái gia đình bình thường nhờ cố gắng mà lấy được học bổng vào trường danh giá. Từ khi quen biết nữ chính, nam chính đều giống như tu tâm dưỡng tính thay đổi từ đại thiếu gia ăn chơi trác táng trở thành người chồng nhỏ ngoan ngoãn hiểu chuyện từ bỏ cả vị hôn thê để theo đuổi nữ chính. Ban đầu Ngô lão gia và phu nhân cũng không chấp nhận việc nam chính huỷ bỏ hôn ước thậm chí nam chính còn phải dùng cái chết để hù doạ mới mắt nhắm mắt mở cho qua. Mà càng về sau lại thấy nữ chính thấu tình đạt lí cũng vì nữ chính mà con trai họ biết phấn đấu hơn đối nghịch với cô tiểu thư hôn thê kia được sủng mà hư liền chấp nhận nữ chính. Sau này khi hai người tốt nghiệp đại học hàng đầu liền tiến hành đám cưới long trọng. Rồi tiếp quản tập đoàn tạo nên truyền kì trong giới thương gia. Mà kí chủ hiện thân phận của nữ phản diện Mạc Lệ gia cảnh một chín một mười với nam chính. Con gái của Mạc Liên và Đường Mặc Vân được chiều chuộng mà dưỡng ra tính cách không coi ai ra gì.]

- Đúng là cái motip cũ thật cũ, ta nhớ hồi cấp hai có lấy được một cuốn nội dung cũng giống vậy trong ngăn bàn của mọt sách bàn bên. Ôi..., cái thời thơ ấu ấy... Vậy còn kết cục của nguyên thân? À thôi, không nói ta cũng biết. Sau khi bị từ hôn rồi khóc lóc ỉ ôi. Sau đó tính kế giáo huấn nữ chính nhưng đều không thành lại bị nam chính, nam tám nam bảy hợp sức trả thù gia đình cũng bị cuốn vào. Đen đủi nhất là phá sản. Ta nói có đúng không?

[Có thể coi... là vậy đi.]

[Di nguyện của nguyên chủ rất đơn giản. Chỉ cần sống thật tốt. Muốn cô giúp cô ấy nói lời chia tay thật ngầu. Vậy là được.]

- Vậy là chỉ cần làm được hai cái yêu cầu kia, rồi ta muốn chơi thế nào thì chơi. Đúng chứ?

[Đúng vậy, thế giới tân thủ đầu tiên nhiệm vụ đơn giản nhất. Mà lại không hạn chế thời gian nhiệm vụ. Tức là nói trước khi nam chính đá cô thì cô đá hắn. Trước khi bị cạp đất ăn thì cô tìm được đường lui trước. Hoàn thành hoàn mỹ còn có quà tân thủ. Quá hời.]

- Hệ thống, ta thấy ngươi nên đi làm nhân viên bán hàng. Chứ để ngươi làm hệ thống hướng dẫn thật quá lãng phí tài năng.

Tần Nghi vừa đếm hột xoàn vừa nói chuyện phiếm với hệ thống. Đúng là nhà giàu trong tiểu thuyết, muốn viết nhà có quạng kim cương cũng có thể. Dù không có thiên phú kinh doanh thì cũng thừa sức sống vô lo vô nghĩ. Nhưng mà Tần Nghi cô là ai cơ chứ? Có tài nguyên cỡ này mà không làm nên sóng gió gì thì thật là uổng mà. Vậy cứ quyết định hoàn thành vượt chỉ tiêu nhiệm vụ đi. Tần Nghi cười thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top