Thu



Ngoài thềm lá vàng rơi,

Mùa thu nhẹ nhàng đến.

Trong xanh màu mây trời,

Lấp lánh hạt sương rơi.


Lòng ta xao xuyến lạ

Mỗi độ khi thu về.

Gió thổi nhẹ cành lá

Rơi vào bàn tay ta.


Bất chợt một nỗi buồn

Luồn vào trong đôi mắt.

Một nỗi sợ réo rắt

Sợ mùa thu đi mau.


P/s: Mùa thu thật đẹp, nhưng mùa thu đi cũng thật nhanh. Làm ta có chút hụt hẫng. Mỗi khi thu về, ta thấy mình lãng mạn hơn, xao xuyến với những nỗi niềm khó tả. Thu đi để lại lá vàng, Linh đi để lại...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top