Văn án: Cô được sinh ra trong một gia đình giàu có, cha cô là một chủ tịch tập đoàn lớn ở thành phố S, mẹ của cô lại là con gái của một lão đại Hắc bang nhưng chẳng may bà lại qua đời sớm khi cô chỉ vừa 10 tuổi. Lúc mẹ mất cô cũng chuyển sang ở với ngoại công tiếp xúc với đời sớm nên khi lớn lên trong bang cô cũng có địa vị, đến khi cô 16 tuổi cô chuyển lại ở với cha bắt đầu học tập kinh doanh sau hai năm, cha cô lại cưới thêm một mẹ kế về ở chung nhưng mẹ kế của cô lại đối xử với cô vô cùng kì hoặc. Cô lại là hoa đào quanh năm nở rộ..... Thể loại: BHTT, Hiện đại, futanari,.... Nhân vật: Bạch Gia Minh…
[Hoàn] Husky và sư tôn mèo trắng của hắnTác giả: Nhục Bao Bất Cật NhụcEdit: ChuVăn án lời ít ý nhiều:Ta vốn muốn ôm sư huynh về, cuối cùng lại ôm về... sư tôn?Tình trạng bản gốc: 311 chương + Phiên ngoại (đã hoàn)Tình trạng bản edit: Hoàn chính vănNguồn: https://nhatdiepchichu.home.blog/Note: truyện copy về để phục vụ bản thân cho dễ đọc, chưa được sự đồng ý của editor. Khuyến khích các bạn qua blog chính của editor ủng hộ. Nếu editor có ý kiến mình sẽ gỡ ngay.…
Thể loại: Hiện đại, cường thủ hào đoạtSố chương: 98Tên nhân vật: Hà Nghiên, Phó Thận Hành, Lương Viễn Trạch.Câu chuyện giữa một gã đàn ông lòng dạ hiểm ác cùng một linh hồn không chịu khuất phục, từ đó tạo nên một mối quan hệ nhập nhằng sai trái rồi sẽ đi về đâu?Bốn năm trước, cô đem hắn tống vào tù, cho đến khi xác định hắn bị lãnh án tử hình, mới thật sự yên tâm. Bốn năm sau, hắn kéo cô xuống địa ngục, tận mắt nhìn cô dù cho bị vũ nhục tổn thương nhưng vẫn không từ bỏ hận thù. Đây là một màn trả thù được chuẩn bị công phu, cũng là một màn báo thù bền bỉ kiên nhẫn. Phó Thận Hành đã mắc phải một lỗi sai, đó là luôn cho rằng, Hà Nghiên sẽ là đồ vật bị hắn nắm trong lòng bàn tay.Phó Thân Hành không phải là một kẻ sẽ vì thấy cô đáng thương mà nương tay. Hà Nghiên cũng không phải là một người phụ nữ dễ dàng từ bỏ ý đồ của mình.Trích đoạn:Sống sót, bất luận thế nào cũng phải sống sót!Người Hà Nghiên run cầm cập, trong tâm trí đang có những âm thanh điên cuồng gào thét. Bố mẹ cô sống cả đời hiền lành lương thiện, chắc chắn không chịu đựng nổi cái chết bi thảm của cô. Hơn nữa, cô còn có Lương Viễn Trạch, anh ấy vẫn đang đợi cô đến.Cô thật không nên lái xe một mình trên đường quê, không nên nghĩ lái xe là an toàn, càng không nên tốt bụng phanh xe khi nhìn thấy có người nằm sõng soài trên đường. Cô nên đạp chân ga cho xe đè qua.Nhưng bây giờ không phải là lúc hối hận tự trách, bởi vì cô đang trên bờ vực của cái chết.…
Tổng chương: 63Tô Mạt Mạt 18 tuổi yêu thích ông chú đẹp trai 29 tuổi mới chuyển nhà đến sát vách.Tìm mọi cách dụ dỗ anh lên giường, cứ tưởng anh là một ông chú văn nhã chất lượng cao.Ai ngờ đâu, ông chú lúc lên giường liền lộ nguyên hình, ngày ngày đè cô dưới thân, điên cuồng làm cô, rót đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào tiểu huyệt cô.Mọi lúc mọi nơi đều có thể phát ɖu͙ƈ, trong nhà, công viên, rạp chiếu phim, trêи xe, chỉ cần anh muốn, liền xốc váy cô lên hung hăng làm.Tô Mạt Mạt khóc không ra nước mắt, bảo sao anh đã gần 30 tuổi còn chưa kết hôn.Người nào có thể chịu được con sói đói này cơ chứ!!!…
Hán Việt: Ngã đích tiểu đạo quan hựu thượng nhiệt sưu liễuTác giả: Mộc Nhất LiễuTình trạng: Hoàn CVEditor: Metlozghe Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Làm ruộng, Chủ thụ, Sảng văn, Kim bài đề cử 🥇, Linh dị thần quái, 1v1Văn án:Một ngàn năm trước, Hứa Thanh Mộc là Đệ nhất Huyền môn tiểu bá vương, tác oai tác oái, nghênh ngang mà đi không thèm nể ai. Một hôm độ kiếp thất bại, trực tiếp bị sét đánh chết.Ngủ say ngàn năm, lúc tỉnh lại đã là thương hải tang điền. Tiên đạo điêu tàn, lòng người không còn, tông môn của Hứa Thanh Mộc xuống dốc, đồng môn đổi nghề, địa bàn bị công ty bất động sản xây thành khu du lịch. Bản thân Hứa Thanh Mộc bị biến thành đạo sĩ nhỏ đáng thương, đạo quan nhỏ thì dột tới nóc, ai cũng khinh thường, chó thấy cậu cũng phải sủa hai tiếng.Hứa Thanh Mộc bấm tay tính toán: Trừ tà, xem bói, vẽ bùa, nâng cao hiệu quả cây trồng, chuyên trị vô sinh. Ừ, tay nghề tổ truyền vẫn còn, vậy thì không cần lo Đông Sơn tái khởi.Cho nên, định ra mục tiêu trước, trọng chấn tông môn, tiếp tục tác oai tác oái.Đại thiếu gia tập đoàn Tống thị Tống Quyết bệnh tật ốm yếu từ nhỏ, ngồi trên xe lăn vượt qua 28 năm.Có người nói: Trên núi Lăng Vân có tiểu thần tiên, cầu gì được nấy, đi đốt nhang thử xem.Tống Quyết: Cút, đéo tin.Sau đó...Tống Quyết: Cây nhang to bằng cái bát đâu, bổn thiếu gia muốn đích thân khiêng lên núi, đốt cho tiểu thần tiên.…
Thể loại chuyện ở đây không còn gì mới mẽ nữa, cụ thể là xuyên không từ sát thủ trở thành hoàng hậu thôi nó rất bình thường. Nhưng quan trọng là chi tiết truyện làm nó khác thường. Những con người tốt ở đây điều tìm được hạnh phúc của mình, dù nếm trải không ít khó khăn, kẻ ác thì kết cục bi thảm. Trích dẫn lời nói của nữ chính: " Hận ư sao ta phải hận bọn họ chứ, không nhờ bọn họ thì ta đâu đến được đây, không ngờ bọn họ thì sao ta lại có trượng phu tốt như vây, chung quy ta nên cảm ơn họ vì đã phản bội ta".Vui lòng không chuyển ver khi chưa xin phép.…
Tác giả : Bồ Đề Khổ Tâm .Nguồn : Diễn Đàn Lê Quý Đôn.Văn án:Cô là đại tiểu thư của thế gia cổ vỏ , hào quang tỏa sáng , cũng là một trong " Hắc Ám Song Nguyệt " khiến người ta vừa nghe sợ mất mật . Bởi vì em gái phản bội , đã cùng đồng đội nhảy xuống vực sâuNàng là phế vật A Cửu bị tất cả mọi người trong Kỳ Phong thành chế nhạo . Thân là tiểu thư của gia tộc tu luyện , lại không có nguồn huyễn lực , không thể tu luyện , bị gia tộc đuổi đến thành nhỏ xa xôi , cuối cùng bị biểu tỷ đánh chết trong tiểu viện hoang tàn .Ngày đó , cô mang theo bảo vật tu luyện ở không gian vô tận xuyên không qua nhập vào vào người tiểu thư phế vật , bánh xe vận mệnh chuyển động , phế vật từ nay lại bước trên con đường tu luyện . khế ước với thần thú , luyện đan dược , luyện vũ khí , mang theo thần khí thượng cổ , tìm kiềm người thân , trảm trừ yêu ma quỷ quái , hãy nhìn xem nàng làm thế nào khiến cho thế gian nổi mây nổi gió.Hắn là nam tử tôn quý nhất thiên địa ,địa vị tối cao , khuôn mặt yêu nghiệt , bởi vì nhàm chán nên xuống trần dạo chơi . Hắn gặp nàng , từ đó trong thiên hạ , không xa không rời .…