Chap 87 : Hành Hạ

Tiến Dũng bỏ mặc cậu ngất xỉu , hắn dùng khăn lau đi các vết bẩn trên thân thể sau khi vừa làm chuyện ô nhục thỏa mãn , bộ áo Long Bào chỉnh tề tươm tất biết bao . Tiến Dũng liếc nhìn người trên giường , trong lòng gợn sóng xót xa đau lòng . Hắn thầm nghĩ có phải đã quá nực cười rồi hay không? Chính hắn vừa mới hành hạ người kia , nhẫn tâm thốt lời cay nghiệt ô uế lòng tự trọng người thương....Bùi Tiến Dũng hắn thừa nhận giây phút vừa qua thực sự nóng vội không biết suy nghĩ chín chắn để rồi khiến người thương thành ra bộ dáng khó coi . Tiến Dũng đành cho qua mọi thứ , vốn dĩ đã đi tới bước này hắn cũng chẳng thể quay đầu vào bờ , chỉ còn cách bước tiếp mà thôi .
Hắn cố nán lại một chút ngắm nhìn người ấy lâu thêm một hồi , sau đó mới yên tâm mở đóng khóa cửa cẩn thận rồi đi đến một nơi .
........

Trong đêm khuya , những tiếng bước chân * lộc...cộc* vang vọng trong đại lao ngục , những ánh lửa lập lòe mờ ảo , chúng tiến gần đến nơi phòng ngục giam giữ Đỗ Duy Mạnh .

Duy Mạnh vẫn đang mơ ngủ cũng phải chợt tỉnh trong cơn mê man khi nhận thấy có người mở cửa phòng giam . Chưa kịp thích ứng định hình thì bóng người kia nhanh chóng dùng gậy đập mạnh vào đầu của Duy Mạnh làm anh chao đảo, tai chỉ kịp nghe loáng thoáng tiếng nói ra lệnh " Đem hắn trói ngoài kia " rồi bất tỉnh

- Tạt nước cho hắn tỉnh đi.

Một xô nước lạnh dội thẳng vào gương mặt Duy Mạnh , anh choàng tỉnh vì sự lạnh buốt cơ thể , toàn thân ướt sũng . Nơi phần đầu đau nhức nhối khó chịu khiến anh choáng váng một hồi mới nhận thức rằng mình đang bị trói vào một cây cột lớn , hai cánh tay bị treo lên cao quá siết chặt tạo nên các vết lằn đỏ . Anh nhăn mặt chớ mắt nhìn người phía trước mặt

- Tiến Dũng....

- Ta thật hả dạ khi thấy ngươi trong bộ dáng tàn tạ

Tiến Dũng ung dung tự tại bước đến chỗ Duy Mạnh , tâm can hắn quả thật thích thú nhìn anh với thân thể tàn tạ hơn cả hai chữ tàn tạ . Tiến Dũng đưa tay chạm nhẹ vào gương mặt bụi bẩn của anh mà vuốt vuốt , khuôn miệng hắn vẫn giữ nụ cười nhếch mép đắc thắng

- Đỗ Duy Mạnh ơi là Đỗ Duy Mạnh , trẫm cảm thấy có lỗi khi lễ thành hôn giữa trẫm và Đình Trọng lại không mời cậu đến , ái khanh thứ lỗi cho trẫm nhé?

- Chết tiệc Bùi Tiến Dũng , đừng giả vờ biến mình thành kẻ vô tội...

Anh chán ghét nhìn hắn , vừa nghe thấy Tiến Dũng nói những lời khiêu khích khiến Duy Mạnh khinh bỉ , từng tia lửa cháy rực trong ánh mắt anh hướng về hắn như muốn băm xác hắn thành trăm mảnh , hổ ăn quạ tha .

- Đỗ Duy Mạnh , ngươi chẳng thể làm gì được ta , dùng ánh mặt dọa chó giết gà chả có tác dụng gì . Đỗ Duy Mạnh, ta nói cho người biết Trần Đình Trọng hàng ngày được ta nâng niu chăm sóc từng chút một , còn ngươi thì làm được cái thá gì? Ta nắm trong tay giang hà xã tắc , cái mạng bần hèn của ngươi ta có thể lấy bất cứ lúc nào .

Đỗ Duy Mạnh mặc kệ Bùi Tiến Dũng thao thao bất tuyệt , cơn đau đầu vẫn nhức nhối , có lẽ kẻ vừa nãy đã sử dụng một khúc gỗ to tướng đập mạnh vào phần đầu Duy Mạnh, nơi đó từ nãy đến giờ không ngừng rỉ vài giọt máu chảy dài . Đã hai ngày mà Duy Mạnh chưa lót một miếng thức ăn gì vào bụng , không lấy một giọt nước vào cuống họng , vừa đói vừa khát liên tiếp làm cho anh có phần hơi kiệt sức . Bên tai vẫn còn nghe lời nói Tiến Dũng luyên thuyên , Duy Mạnh nóng nảy đáp lại

- Bùi Tiến Dũng , hạng người như ngươi...súc sinh còn phải cúi đầu chịu thua bại trận , loại người bỉ ổi như ngươi...trời đất bất dung. Sớm muộn cũng sẽ gặp quả báo.

Nụ cười trên môi Tiến Dũng tắt hẳn , Duy Mạnh cũng nói hắn không bằng súc sinh , hắn dù có là súc sinh nhưng cũng thuộc dạng cao cao tại thượng chứ chẳng phải loại súc sinh chỉ tầm hạ đẳng . Tiến Dũng từ trong túi áo lấy ra một cây dao nhỏ sắc bén , hắn miết nhẹ trên sóng mũi Duy Mạnh , vòng qua đôi mắt chứa lửa rực , hắn nhìn Duy Mạnh mà cười cợt

- Khuôn mặt khiến trẫm chán ghét này....chắc chắn nên loại trừ càng nhanh càng tốt

Tiến Dũng thẳng tay rạch một đường dài sâu ngay giữa mặt Duy Mạnh , máu bắt đầu chảy ra không ngừng , mặt dao cũng dính phải vệt máu đỏ , dòng máu tanh xộc vào mũi khiến anh nhăn mặt nhíu mày , cảm giác đau đớn dần dần kéo đến . Duy Mạnh chưa kịp thích ứng với vết thương sâu ngay giữa mặt đã phải bất ngờ với động thái tiếp theo của Tiến Dũng . Hắn trượt mũi dao nơi phần bụng , Tiến Dũng không vội đâm ngay mà từ từ ấn vào , Duy Mạnh trừng mắt nhìn con dao không ngừng ngoáy sâu nơi phần bụng , từng đợt mồ hôi lạnh chảy dài , nơi khóe miệng anh xuất hiện dòng màu tươi . Tiến Dũng đẩy nhanh tiến độ , hắn ấn mạnh một phát rồi rút ra , máu loang lổ làm ướt một mảng áo trắng , khuôn mặt Duy Mạnh trắng bệch đau đớn , anh không ngừng thở dốc mệt nhọc .

Tiến Dũng càng hả hê khi chứng kiến cảnh tượng Duy Mạnh vì hắn mà không ngừng đau đớn , đôi tay hắn nhuộm màu máu đỏ của Duy Mạnh. Hắn không đến nổi điên mà giết chết món đồ vật của mình , ít nhất Tiến Dũng sẽ phải khiến Đỗ Duy Mạnh sống không bằng chết , sống không được mà đến cái chết cũng không xong . Hắn trở về vị trí ngồi vừa nãy , uống một ngụm trà thanh mát như cõi lòng Tiến Dũng hiện tại .

- Ngươi chắc có lẽ đau lắm . Ta chỉ giúp cái chết đến với ngươi sớm hơn một chút , vết thương này có đang là bao . Đỗ Duy Mạnh, hàng ngày hành hạ ngươi như thế này , mỗi đêm lại ôm ấp Trần Đình Trọng...cuộc sống của ta cũng đủ thỏa mãn . Ngươi chắc không biết , trẫm và Đình Trọng quan hệ chăn gối rất nhiều lần , em ấy rất biết cách làm vừa lòng cơn thú tính trong người trẫm .

- Đều do ngươi ép buộc....

- Trẫm thừa nhận trẫm ép buộc nhưng Đình Trọng lại ngoan ngoãn không chống cự , thân thể đẹp mỹ miều phô diễn trước mắt...thử hỏi xem trẫm có nổi nhục dục hay không? Vài lần em ấy không ngoan mà chống cự , trẫm chỉ khiến em ấy tàn phế thôi.

- Bùi Tiến Dũng!

Duy Mạnh liếc trừng mắt nhìn hắn ,  anh chẳng suy nghĩ đến việc Tiến Dũng sẽ làm tổn hại đến Đình Trọng , càng không nghĩ Tiến Dũng có lá gan làm cậu tàn phế . Bùi Tiến Dũng chẳng khác nào một con quái thú đội lốt thân người . Đời trước Thiên Du Bùi Nguyên Soái ấm áp với Đình Trọng bao nhiêu....đời này lại xuất hiện một Bùi Tiến Dũng tâm can lạnh lẽo , tổn hại chính người hắn yêu .

Duy Mạnh vùng vẫy kịch liệt , từng đường dây gân xanh nổi đầy trên trán , trong lòng tức giận hóa hung hăng chỉ muốn giết chết Tiến Dũng. Sợi dây thừng khôn ngoan không chịu đứt , Duy Mạnh càng vùng vẫy nó càng siết chặt , vết thương ngay mặt và vùng bụng tiếp tục chảy nhiều máu . Tiến Dũng hắn cười điên dại , nỗi lòng phóng túng bộc lộ phẩm chất điên cuồng , bắt gặp tình địch vì lời đả kích của hắn mà hóa điên làm cho Tiến Dũng càng thỏa mãn lại thêm phần sung mãn hơn .

- Đỗ Duy Mạnh ngươi thật hay khi lại rất giống với cẩu điên . Trẫm còn phải về bên nương tử , cứ để bọn lính hầu hạ ngươi thật tốt .

Tiến Dũng quay người bỏ đi không quên bỏ lại một câu khinh bỉ " Ngươi thực không xứng với em ấy " rồi rời khỏi đại lao ngục . Hai tên lính mỗi tên trên tay cầm một sợi dây thừng quất vào thân thể rớm máu của anh , từng đợt từng cơn đau khác chỗ chuyền lên đại não . Duy Mạnh cắn răng chịu đựng , với tình hình hiện tại....chỉ có thể trông chờ vào nhóm Đức Chinh , với linh cảm của cậu ta sẽ nhận ra sự khác thường . Dương Lan cũng đã từng dặn dò Văn Toàn , nếu không còn thấy chim  sẻ bay vào hang Sơn Động , chắc chắn đã có điều không tốt xảy ra.

- Đình Trọng , em nhất định đừng xảy ra chuyện gì...



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top