Ngày 1



Thanh An một khi đã hạ quyết tâm thì chắc chắn phải làm được, anh đã chuẩn bị hết kế hoạch những gì cần phải làm bây giờ là tìm thời cơ thích hợp mà thả mồi câu thôi. Bước đầu tiên là phải tìm hiểu xem cái tên nhóc đó thích gì trước cái đã dạo quanh trên trang cá nhân của soi kỹ từng bức ảnh của cậu dù ghét đến mấy anh cũng phải thừa nhận rằng Trung Hiếu quả thật là một người hoàn hảo cứ như bước ra từ trong một quyển tiểu thuyết ngôn tình vậy.

" Chắc hẳn cũng vì thế nên cậu ta mới tự cao với ảo tưởng như vây"/ lẩm bẩm/

Anh đi ngang hành lang để vào lớp mà mắt chẳng thể rời khỏi điện thoại, mặc kệ chẳng để ý đến mọi thứ xung quanh kể cả khi có một người đang đi theo sau lưng anh cũng chẳng nhận ra.

"Này"/ vổ vai/

" MẸ THẰNG ĐÉO THẾ ??"/giật mình/

" Tôi là cái thằng trong ảnh mà anh đang nhìn đắm đuối ấy"

" Rồi mắc gì đi sau lưng người ta rồi hù vậy?"

" Tại tôi có chuyện muốn nói với anh chút mà thấy anh mãi nhìn trai đẹp nên cũng để anh ngắm thoả thích"
" Sao bảo không thích mà stalk lắm thế?"

" Mà tôi cũng muốn nói với cậu một chuyện"
" Ừm thì..."

" Không nói lẹ tôi đi nhé"

" Chuyện tôi thích cậu là thật đấy!"

" Hả ???"
Trung Hiếu theo đến đây tìm anh là muốn giải thích chuyện hôm qua vì cậu đã tìm ra người đã bày ra kế hoạch để gài anh rồi một phần cũng muốn xin lỗi vì hiểu lầm đã thế lại còn buông ra những lời nói không hay về anh. Nhưng nghe xong câu vừa rồi thì cậu ngớ cả người luôn, không ngờ anh lại thừa nhận chuyện đấy.
Trong đầu giờ vạn câu hỏi cứ hiện ra tại sao anh lại nhận vơ chuyện anh không làm hay do Thanh An thật sự thích cậu mà không dám nói, hay phải chăng là anh ta đang âm mưu cái gì đó. Nhưng cậu cũng thấy có chút thích thú khi nghĩ về chuyện ấy có lẽ cậu cũng nên bày một trò để cả hai cùng diễn vậy.

"Thế giờ anh tính làm gì?"

" Làm gì là làm gì?"

" Chỉ nói thế thôi à? Không định tán tỉnh hay theo đuổi tôi hả?"

" Hả? Thế có nghĩa là tôi và cậu tìm hiểu nhau được á"

" Chứ có gì mà không được"
" Nếu anh thích đã thích tôi thì tôi cũng cho anh cơ hội để ta tìm hiểu nhau"
" Tối nay anh rảnh không, đi xem phim"

" Được tất nhiên là được rồi"

" Tầm 8h gửi định vị nhà anh cho tôi sẽ đến rước, giờ tôi đi trước"

Sau khi thấy bóng cậu đã đi xa anh mới hớn hở chạy lon ton như con nít khoe với mấy đứa bạn chuyện xảy ra vừa rồi. Anh không nghĩ là con cá to ấy lại mắc câu dễ như vậy, coi như sắp chơi thằng nhóc ấy một vố đau mà còn lại thắng cược chuẩn bị có ít nhất 3 triệu để tiêu.

" Chúng mày ơi tao vừa mới đụng mặt thằng Hiếu"

" Sao có mất miếng thịt nào không"
" Đã bảo hôm nay đem theo quần đội rồi mà"

" Bị vuốt má vài cái rồi hay sao mặt đỏ thế?"

" Nghĩ sao vậy, tụi bây chuẩn bị tiền hết đi nhé"
" Nó mới vừa hẹn tao đi xem phim"

"HẢ???"
" Gì nhanh dữ vậy?"

" Cẩn thận nha trong mắt giáo viên ngoan ngoãn vậy thôi chứ bên trong không ai biết được đâu"

" Coi chừng nó lừa mày đấy"

" Thì tao cũng thế mà, biết đâu giữa chừng nó lại chết mê tao thật thì sao?"

" Nhiều khi người chết mê chết mệt đối phương lại là mày, ai mà biết được"

Nhưng dù gì cũng đã lỡ theo lao rồi thì sao mà dừng được, đúng 8h tối hôm ấy anh đã sữa soạn xong đứng chờ cậu trước cửa nhà.
Thế mà nãy giờ vẫn chưa thấy bóng dáng của Trung Hiếu đâu bỗng từ phía xa có một chiếc bốn bánh phong cách thể thao màu đen bóng bẩy tiến đến gần rồi đậu trước mặt anh. Lúc này anh vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra cả ai lại dừng trước nhà anh làm gì cho đến khi cửa kính xe được hạ xuống thì anh chuyển từ thắc mắc sang sốc luôn.

" Anh còn đứng đực ra đấy làm gì? Sao không lên xe?"

" Cậu mới lớp 10 mà, đã làm gì có bằng lái xe hơi đâu"

" Thế anh nhìn tôi xem có giống học sinh cấp ba không"
" Lên nhanh đi, không sao đâu"

Cậu nói cũng có lý nhìn bây giờ chẳng ai tin là cậu chỉ mới 16 tuổi cả, khác hoàn toàn với hình tượng học sinh năng động trong mắt nhà trường cậu bây giờ ăn mặc chẳng khác gì mấy tên ăn chơi đàn đúm cả, dù lớn hơn hai tuổi nhưng trong anh và cậu cứ như cừu non và sói hoang hư hỏng vậy. Nhưng bây giờ có hối hận cũng đã muộn anh cũng đành lên xe thôi.

" Bộ tôi taxi hay gì mà anh ngồi ghế sau vậy, lên ghế phụ ngồi kế tôi này"
" Thấy tôi sao "

" Trùng hợp là cái phong cách này của cậu đúng y cái kiểu tôi ghét"
" Mùi gì vậy? Bộ cậu hút thuốc à"

" Ừm tôi hút cả thuốc lá thường lẫn pod mà"
" Nếu anh thích tôi vì những hình ảnh trên mạng hay trường lớp thì anh sẽ vỡ mộng thôi vì đây mới là con người thật của tôi"

" Đi nhanh lên còn đến nơi, cái mùi nồng quá"

" Để tôi xem anh cố chấp được bao lâu"

Đến rạp phim cậu nhường cho anh lựa chọn phim để xem tất nhiên anh sẽ không dùng cái chiêu lợi dụng các cảnh kinh dị để cả hai xích lại gần nhau cũ rít ấy rồi. Anh chọn một bộ phim tình cảm lãng mạn mà hai nhân vật chính của phim cũng là một cặp đôi gay.
Trộm vía hôm nay không quá đông nên cả hai có một chỗ ngồi khá riêng tư như thế lại càng dễ giúp hai người gần gũi một cách tự nhiên hơn.

Bắt đầu từ đoạn giữa phim trở đi những tình tiết càng lúc càng bạo hơn. Những cảnh hôn, ân ái của hai nhân vật chính tầng suất xuất hiện ngày càng nhiều. Lúc anh lén nắm lấy tay cậu thì cũng bất ngờ vì thấy cậu tập trung xem mấy cảnh ấy quá trời kỹ.

" Sao tập trung thế?"

" Học để tập thực hành thôi, trước giờ có yêu đương hay làm tình với con trai đâu"

" Muốn thử không?"

" Tại đây luôn á? Anh còn bạo hơn hai nhân vật trong phim nữa"
" Mà cũng phải thử cảm giác lạ cho biết nhề"

" Nghĩ cái gì trong đầu vậy, chỉ hôn nhau thôi"
Vừa dứt lời anh đã vòng tay qua cổ ôm lấy cậu rồi trong không gian đầy không khí ám muội ấy cả hai trao cho nhau nụ hôn thật sâu đậm mãi mới buông nhau ra được.

" Này cái mỏ hỗn của anh coi vậy mà lại ngọt phết, lần sau không dừng lại ở đó thôi đâu"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top