sói vờn chuột
mike mở mắt sau cơn bất tỉnh. cậu nhận ra tay chân mình đã bị còng lại, treo lên, bã vai không ngừng đau nhứt và trong đầu chẳng còn sót lại gì ngoài tiếng gậy sắt đã vụt vào người mình từ phía sau, ngay khi chỉ mới vừa bước ra khỏi cửa. có vẻ mike bị chúng phát hiện rồi.
bị giam trong căn phòng tối, cậu chỉ có thể gắng gượng quan sát xung quanh nhờ ánh đèn xanh đỏ từ bên ngoài vũ trường vọng vào trong, qua hai ba ô kính dầy cộp. tiếng cót két từ cánh cửa gỗ nặng trịch vang lên, người đàn ông bước vào. hắn tiến gần đến chiếc giường trống không, không có gì ngoài cậu.
"tỉnh?"
giọng nói trầm đục vừa cất lên chẳng còn xa lạ với mike. cậu biết hắn. voltak. cái tên đã nhẵn mặt với những dây hàng cấm ẩn mình dưới hàng tá bar pub trải dọc khắp ngõ ngách sydney. hơn một năm trước, sau khi đột ngột trở về việt nam, hắn ngang nhiên trở thành cánh tay trái đắc lực của ông trùm. ngay sau đó, có rất nhiều cuộc tranh cãi về năng lực nổ ra bên trong tổ chức, nhưng mike biết, nấp sau vẻ bề ngoài điềm đạm cùng gương mặt lạnh như tiền kia là sự khôn ngoan, ma mãnh và chút gì đó 'điên' đến khó lường. voltak luôn là cái tên đáng lo ngại nhất trong loạt kế hoạch mà mike từng thực hiện. thế mà kẻ cậu vẫn luôn tìm mọi cách để qua mặt sao cho triệt để nhất, lại chính là kẻ tóm được cậu ngày hôm nay.
mike nhìn voltak, chẳng buồn mở miệng.
"tuồn ra những gì cho lũ khốn đó rồi?"
"hả?"
"con chuột nhắt ranh lừa thầy phản bạn."
ai là thầy? ai là bạn?
tổ chức hay gia đình lớn qua hàng tá lời ca tụng của chúng, trong mắt mike cũng chỉ là một cái ổ mối chết tiệt chui rúc trong cái xó xỉnh tối tăm, bẩn thỉu. với con mối chúa đứng từ trên cao chỉ trỏ sai khiến đám mối thợ sống chất chồng lên nhau, ngày đêm nai lưng ra làm việc. kẻ mà hắn gọi là thầy. con mối chúa vẫn luôn đọa đầy, bòn rút kẻ yếu hơn đến sức cùng lực kiệt rồi đá cổ chúng nó đi như một túi rác không còn giá trị lợi dụng. kẻ hắn gọi là bạn. đám khốn khiếp luôn chờ chực đồng đội lao đao, thất thế và rồi nhảy bổ vào rút dao, cắn xé để leo lên được vị trí cao hơn.
buồn cười.
mike rướn người về phía trước, tiến lại gần voltak hơn. cậu nhìn thẳng vào đôi mắt u ám ấy, những lời ngạo nghễ tuôn ra.
"có giỏi thì giết tao đi."
nhận lại là một cái nhếch môi cười đầy khó đoán.
mike không sợ voltak, cũng chẳng sợ chết nữa rồi. thằng mike này còn cái gì để mất cơ chứ? kể từ giây phút cậu chọn bắt tay với cảnh sát, cái mạng quèn này đã chẳng khác gì được mang ra đánh cược. và cho dù có chết trong tay hắn ngày hôm nay, tất cả những gì mà mike tuồn ra, thấm thoát một năm qua, cũng đã đủ để khiến chúng lao đao, thất thoát đáng kể dưới sự kiểm soát và truy lùng gắt gao từ phía cảnh sát.
"được phết..."
"nhưng cưng ơi... sau tất cả những gì cưng đã làm, nếu chỉ chết thì lại nhẹ nhàng cho cưng quá."
"nhỉ? mai việt."
thanh âm trầm ấm mang cái tên quen thuộc mà bản thân cậu vẫn luôn kĩ càng giấu giếm, ngân nga bên tai, trần mai việt. đồng tử mike thoáng dao động, rồi lại đăm đăm nhìn khóe miệng đang cong lên đầy mỉa mai của hắn.
"thử thứ khác đáng sợ hơn nhé?"
thứ gì đáng sợ hơn cả cái chết ấy.
voltak cởi bỏ từng cúc áo sơ mi, chậm rãi lui về phía sau cậu. bắt đầu cuộc chơi của hắn.
"c...cái đéo gì?"
luồng vào trong lớp áo len mỏng tanh, đôi bàn tay không ngừng sờ soạng dọc lên theo mạn sườn, tìm kiếm điểm gồ lên trên thân thể việt. từ phía sau, mai việt cảm nhận được sóng mũi cao đang vờn đùa nơi hõm cổ và từng nhịp thở đều đều, nóng hổi lướt đi trên da thịt trần trụi. việt ngước cằm, mím môi, cơ hàm đã nghiến chặt, cố gắng không để bản thân bị cuốn vào trò đùa đê tiện của hắn. đột nhiên, voltak há miệng cắn thật mạnh vào bả vai làm cậu giật mình, thở hắt.
"đệt!"
hắn bật cười thành tiếng. đắc ý. một tay vẫn tiếp tục ngắt nhéo điểm gồ mềm mại dưới lớp áo, bàn tay còn lại ranh mãnh xâm nhập xuống boxer đen, ôm trọn phân thân đã bán cương của cậu. việt trợn mắt giẫy giụa, hắn càng siết chặt vật nhỏ hơn. voltak bắt đầu di chuyển bàn tay lên xuống trêu đùa người bạn nhỏ.
hơi thở trở nên ngắt quãng, việt cúi gầm mặt, khó khăn hớp lấy từng ngụm khí trong khi voltak, kẻ kiểm soát cậu từ phía sau, vẫn đang mãi mê ngắm nhìn con mồi chật vật đón nhận cơn mưa kích thích lách sâu vào từng tế bào cơ thể. vật nhỏ liên tục bị vờn đùa, vươn lên thẳng đứng. niệu đạo rỉ ra dòng precum nóng ấm chảy dọc xuống thân dương vật, dây ra năm ngón tay thon dài vẫn đang ra sức tác oai tác quái.
"h...ha... chậm... chậm th..."
tim đập loạn xạ, đầu óc giờ đã trống hoác trống huơ, việt ngửa cổ nuốt xuống. chớp được thời cơ, chiếc lưỡi dài ranh ma bắt lấy yết hầu đang phập phồng hòa vào hơi nóng râm ran, lan ra, phủ đầy căn phòng kín. và voltak có thể nghe thấy rất rõ, từng nhịp thở nặng nề đan xen vài tiếng ú ớ lan man, không liền mạch.
mai việt ưỡn người. vật nhỏ trong tay voltak giật nhẹ, cỏ vẻ như nó đã sắp đạt đến giới hạn của mình. hắn nhướng mày nhìn dương vật cương cứng, quỷ quyệt rê ngón tay xoáy vào trong lỗ niệu đạo, chặn lại dòng sữa trắng đục đang được đà tuôn ra. cả cơ thể mai việt tê cứng. vật nhỏ trướng đau bị tên khốn nạn phía sau cố tình kìm hãm lại, chưa có dấu hiệu sẽ dừng.
"địt mẹ... b... bỏ ra!"
việt nghe hắn khúc khích cười, rời khỏi cần cổ đã chi chít dấu hôn tím đỏ với ánh mắt nóng rực vẫn dán chặt lên khuôn mặt bất lực đến đáng thương. nhưng đó chưa phải là tất cả những gì voltak muốn. tiếng ừm hửm thong thả như đùa bỡn bên tai, và giờ việt biết, những gì hắn muốn chỉ là tiếng rên rỉ, van xin phát ra từ chính miệng cậu.
mai việt ngoái cổ lại nhìn hắn. đối diện với gương mặt đầy phấn khích trông chờ. mấp mấy môi, việt chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình thảm hại đến mức phải van xin một thằng đàn ông khác như thế. nhục nhã đến tột cùng.
"voltak... xuất... h-ha... muốn xuất..."
hắn hài lòng rút ngón trỏ bên dưới ra, bàn tay vẫn giữ hờ lấy phân thân mai việt. vật nhỏ được giải thoát, xuất ra dòng tinh dịch trắng đục dọc theo đùi, chảy xuống ướt sũng cả một mảng giường.
việt cuối mặt thở hổn hển, không kịp để ý đến bàn tay vương vãi chất lỏng đặc sệt còn nóng ấm đã di chuyển ra phía sau, trực tiếp kéo chiếc boxer đen xuống ngang gối, không thương tiếc đẩy hai ngón tay vào bên trong nơi tư mật. cả người mai việt giật nẩy lên hệt như có một dòng điện vừa mới chạy xuyên qua. khó khăn đón nhận từng chuyển động chậm rãi đang xoáy sâu vào huyệt nhỏ, hơi thở cậu mỗi lúc một nhọc nhằn hơn.
bông đùa chán chê, voltak nghĩ đã đến lúc hắn cần làm việc chính. hắn chòm tay bắt lấy dây bao cao su trong ngăn tủ, dùng răng xé ra rồi giải thoát cho thứ đã biểu tình dữ dội nơi đũng quần âu dày cộp từ bao giờ.
mai việt rùng mình. cậu cảm nhận rõ ràng sự hiện diện của thứ nóng rực đang nép sát vào thân thể. nó dần được đưa vào từ phía sau, khiến cả người cậu tê rần lên, đau đớn.
lạ...
lạ quá.
voltak đưa tay bắt lấy cằm mai việt, kéo cậu về phía sau, đầu lưỡi ấm mềm mân mê qua xương hàm, đến khóe môi rồi mon men đến mang tai ửng đỏ, không ngừng cắn mút. dị vật xâm nhập đã đủ sâu, hắn bắt đầu di chuyển.
liên tục đẩy mạnh hông, hắn vùi sâu vào bên trong việt. voltak đưa cậu đến trước cánh cổng vườn địa đàng rồi lại trong phút chốc đẩy cậu rơi xuống tận đáy vực tối tăm. một cảm giác lạ thường ồ ạt ập thẳng lên đại não. khoái cảm mỗi lúc một len lỏi vào nỗi đớn đau và nhục nhã đến tận cùng, nuốt chửng cái tôi cao chót vót bên trong mai việt.
"ư... m... mỏi... ha. voltak... mỏi quá... thả xuống đi... voltak!"
hôn lên mi mắt đã nhuốm màu nhục dục, tay hắn giơ lên, mở khóa chiếc còng sắt gông hai tay việt trên đỉnh đầu. cậu không còn điểm tựa, ngã vật xuống giường. voltak túm lấy vạt áo len dài thượt, lướt trên tấm lưng nhẵn nhụi ướt đẫm mồ hôi. việt bị hắn lột trần, dùng chính chiếc áo kia để trói tay lại.
tiếng thở gấp dồn dập, rạo rực vang lên không hồi kết theo từng nhịp khoái lạc đẩy đưa giữa căn phòng nóng ran, hoang dại như lửa đốt.
từng cú thúc mạnh bạo thả vào trong mai việt khoái cảm triền miên. đầu óc mụ mị. dục vọng đã lắp đầy khóe mắt đỏ hoen. nước mắt sinh lý cứ thế trào ra, mất tự chủ, cùng với những tiếng rên rỉ, tỉ tê và đôi ba lần gầm gừ nâng cuộc hoan ái đến đỉnh cao trào, thỏa mãn.
cậu mệt mỏi nằm sượt ra. hắn tháo còng chân, lật cả người việt lại.
ngồi xuống mép giường, hắn ngắm nhìn mai việt mơ màng hổn hển, miên man chìm trong bể dục. cảnh tượng đẹp đẽ dâng lên ngay trước mắt, thứ mà voltak đã thèm muốn được nếm qua kể từ những lần đầu tiên mà hắn chạm mặt mike. kể từ khi bắt gặp ánh mắt dè chừng của mike, dù cậu chẳng hề biết gì về hắn ngoài cái tên, voltak, cậu đã rơi vào tầm ngắm của gã sói săn, trở thành con mồi độc nhất vô nhị mà voltak nhất định phải đoạt chiếm. chỉ là hắn không nghĩ, hắn sẽ được tận hưởng mùi vị của cậu theo cách này.
là do cưng tự chuốc lấy thôi.
chuông điện thoại rung lên, voltak lướt qua dãy số hiển thị trên màn hình. nhấc máy, tay hắn vẫn vuốt ve thân thể việt. mai việt gần như đã kiệt sức, chỉ trơ mắt nhìn chứ chẳng còn chút ít nào khả năng kháng cự.
"không cần bán đi nữa đâu."
lướt qua cánh môi mềm, hắn trượt ngón tay vào trong khuôn miệng khép hờ, chà xát.
"ừ."
"tao sẽ tự giải quyết."
hắn mỉm cười, miết nhẹ dòng mực hằn sâu trên cổ.
'tự do'
khao khát được tự do đến vậy sao?
thế thì lại càng không được.
cái giá phải trả của kẻ phản bội dưới đôi mắt của voltak không phải là sự tra tấn dã man hay bị đuổi cùng giết tận. mà hắn muốn con chuột hắn vừa tóm cổ khỏi hang nếm trải cảm giác sống không bằng chết khi phải dành cả phần đời còn lại mắc kẹt trong chiếc lồng treo lơ lửng giữa không trung.
và dù sao, hắn cũng cần một người bạn để thử nghiệm vài thú vui quỷ quyệt lúc hắn thấy nhàm.
"cưng chưa xong với anh đâu."
voltak dang tay đón chào mai việt đến với thế giới của hắn, đến với chuỗi đêm đen không mây, không sao, sẽ chỉ có hắn và em hứng trải cùng nhau từng đợt khoái cảm dâng lên đến tột cùng rồi lụi tàn dần thành tro bụi.
thậm chí là cho đến khi em chết đi, voltak cũng sẽ chỉ cho phép trần mai việt giã từ mảnh đời nát tươm của em trong chiếc lồng sắt xinh đẹp mà hắn ngang nhiên ngự trị.
giấc mơ tự do mai việt ngày đêm mong mỏi chạy theo đã bị gã sói săn xâu xé ra thành từng mảnh vụn. kết thúc tất cả tại đây, trong lòng bàn tay voltak.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top