Chap 1: Trở về
Chap 1: Trở về
Không khí trở về nhà thật ấm cúng, ở đây không có tuyết như bên Mỹ.
- Ngọc Nhi! Chào mừng cô chủ trở về nhà.
Một cô gái 18 tuổi, đôi mắt nâu, mái tóc tím cắt ngang vai, chiếc áo khoác to đùng bao bọc lấy thân hình của cô, đôi giày Nike màu hồng,... đang nhìn ngắm xung quanh nghe tiếng gọi quay lại nhìn về phía một bác trai tầm 60 tuổi mặc âu phục màu đen, trên tay giơ bảng có tên cô Ngọc Nhi.
- Bác Minh!
Ngọc Nhi chạy tới ôm cổ người đàn ông trung tuổi, 2 người áo đen khác ra đẩy vali cho cô, một người mở cửa xe cho cô.
- Cô chủ gầy quá! - Minh quản gia đưa mắt nhìn cô chủ của mình khẽ lắc đầu.
Ông chăm cô từ khi cô còn trong bụng mẹ, tới năm 15 tuổi cô sang Mỹ học chuyên ngành đạo diễn điện ảnh, nay 18 tuổi cô trở về đảm nhận chức phó tổng giám đốc công ty giải trí EC - công ty chuyên đào tạo ca sĩ, diễn viên tầm cỡ châu Á, và quốc tế.
- Con mặc nhiều quần áo như này sao bác biết con gầy! - Nụ cười so với 3 năm trước không khác gì nhiều, nhưng có chút buồn.
- Ông chủ đã đi Thượng Hải du lịch, con về chỉ gặp cậu chủ thôi, đừng nghịch ngợm đấy tiểu công chúa của ta. - Ông xoa đầu cô, bắt đầu lo lắng cho cô.
- Con không muốn gặp ông ý, con chỉ cần gặp bác thôi.
Ông Minh khẽ quay đầu nhìn ra ngoài, hít thở không khí trong lành, lắc đầu.
~ ~ ~
Nhà của Ngọc Nhi có truyền thống trong ngành giải trí, cả ông bà hay bố mẹ cô đều là nhân vật có tiếng vang trong ngành. Nhà cô được xây dựng ở khu ngoại thành, tạch hẳn với sự nhộn nhịp của thành phố nhưng không vì thế mà nó không được mọi người chú ý tới. Được biết tới với cái tên Biệt thự Thúy Điệp, tên loài hoa có màu xanh biển nở quanh năm luôn thu hút côn trùng nhất là bướm đến hút nhụy. Nó tượng trưng cho ngôi sao được mọi người vây quanh.
- Bác Minh, bác treo hộ con chậu bông tai công nương lên với! - Cô cười tít mắt. Sau đó quay lưng bước về phía cổng chính, người giúp việc đứng 2 hàng cúi người chào cô, cô cũng chào lại họ.
Ba năm quay trở lại khiến kí ức cô trở về không ít, một cô bé 5 tuổi mất mẹ, bố đưa về nhà 1 anh trai cùng cha khác mẹ. Mặc dù học cùng trường tiểu học, trung học nhưng không bao giờ hai người đi với nhau. ( Ngọc Nhi ghét hắn từ cái nhìn đầu tiên, và cho tới khi anh ta gặp quả báo).
Hình ảnh đầu tiên khiến nụ cười của cô tắt ngấm, một thằng con trai đang ôm hôn 1 đứa con gái ngay phòng khách. Cô gái kia thỉnh thoảng còn khẽ rên lên một tiếng kích tình, tay hắn thỏa sức chu du trên cơ thể cô ta.
- Màn chào đón đặc sắc đó anh trai! - Từ anh trai phát ra như nhát dao đâm vào tim cô, ánh mắt chuyển sang sắc sảo, ánh mắt khinh bỉ 2 con người không biết xấu hổ kia.
- Em gái! Chào mừng em trở về! - Hắn ta đứng dậy, coi như chuyện thường ngày đến cả tư trang lộn xộn cũng không chỉnh lại.
- Chào chị! - Cô gái kia xấu hổ chỉnh lại quần áo, khuôn mặt đỏ ửng lên.
Ngọc Nhi trở lại phòng mình, không muốn chứng kiến cái cảnh làm bẩn mắt kia.
~ ~ ~
18 tuổi đã trở thành phó tổng giám đốc một công ty giải trí có tiếng - công ty giải trí EC.
- Chào phó tổng! - Nhân viên trong công ty đứng ra xếp hàng chào phó tổng giám đốc, một cô gái duyên dáng, nụ cười mang lại niềm vui cho mọi người.
Một năm trước, Minh Vũ cũng như ngày hôm nay trở thành phó tổng của EC khi bước sang tuổi 18. Minh vũ không ai khác là anh cùng cha khác mẹ của cô.
- Mọi người tiếp tục làm việc, tôi mới nhận chức sẽ có sai xót mong mọi người giúp đỡ. - Cô cúi người xuống chào mọi người.
"Cô ấy thật xinh đẹp!"
"Ôi dễ thương quá!"
"Mong rằng cô ấy sẽ không như phó tổng Minh Vũ."
Cô thích tự mình sắp xếp đồ làm việc với một đống khung ảnh, hoa Cẩm tú cầu, ... phụ kiện, sách,... (con gái như vậy bình thường mà)
Ji Hoon đây là idol trong lòng cô đã được 3 năm. Trong phòng cô tràn ngập những bức ảnh của anh ý, nhưng thấy có vẻ không phù hợp cô lại cất tất cả chúng vào ngăn tủ. Bức ảnh cô chụp ở vườn thực vật Desert (Mỹ) được phóng to bằng một bức tường được gắn trước bàn làm việc. Đây là sẽ nơi thoải mái nhất chứ không phải ở nhà.
"Anna! Mình xin lỗi vì giờ mới gọi!"
...
"Khi nào sang Việt Nam gọi mình, mình rất sẵn lòng nhận cậu vào công ty nhà mình!"
...
"OK!Goodbye"
Anna là con lai, mẹ người Mỹ, bố người Việt Nam, là một diễn viên có tiềm năng được truyền thông Mỹ chú ý tới. Cô một đạo diễn kiêm diễn viên cũng có tiếng tại Mỹ nhưng dòng họ cô bắt đầu trở thành công dân của nước Việt Nam thực sự sẽ vào công ty mình làm việc cho dù nam hay nữ.
"cốc cốc"
- Mời vào!
Cô ngồi xoay tròn với chiếc ghế tỏ vẻ thích thú. Không gian mở, ánh sáng tràn ngập căn phòng, thực sự tạo cho người ta cảm giác tự do.
- Chào phó tổng! Tôi là Yunni bên tổ chức sự kiện, tối nay có sự kiện ra mắt ca sĩ mới của công ty, tôi muốn hỏi phó tổng có đi không ạ?
- Tôi sẽ tham gia, chị đưa tôi bản kế hoạch trong tuần, trong tháng này, gửi vào mail cho tôi.
- Vâng! Tôi sẽ gửi ngay.
Yunni cúi đâu chào cô, xoay người chuẩn bị đi ra ngoài.
- Cô có thể kể cho tôi về những việc làm của Minh Vũ không?
Cô nhìn vào ánh mắt của Yunni một người con gái có thân hình nóng bỏng, nhưng đôi mắt được kẻ quá đậm khiến người ta tưởng Yunni bị mất ngủ có quầng thâm.
- Phó tổng Minh vũ có thể tóm lại bằng 1 câu đó là: "Ca sĩ, diễn viên nổi tiếng nhờ scandal với anh ta!"
- Tôi hiểu rồi. Chị có thể ra ngoài.
Vừa bước vào công ty cô đã nghe được những lời nói không tốt đẹp về anh ta, dốt cuộc hắn vào phát triển công ty hay kìm hãm nó vậy? Nghĩ tới cảnh hắn và cô gái kia trong phòng khách, cô khẽ nổi da gà.
"Alo"
...
"Phỏng vấn tôi?"
...
"Từ chối hộ tôi"
Vừa trở về đã bị cánh phóng viên săn đuổi, bên Mỹ đã vậy mà về nước cũng không khá hơn. Có chút thành tựa trong công ty cô sẽ tổ chức họp báo.
Đọc báo cáo về tình hình của công ty, cô không khỏi nhăn mày. Bố gần như giao toàn quyền cho hắn, để hắn lộng hành cả năm nay, những diễn viên chuyên nghiệp đã sang công ty khác, để những ca sĩ, diễn viên "nữ hoàng scandal" lộng hành.
"Alo! Cô hủy toàn bộ hợp đồng với mấy ca sĩ mới kí kết đi! Còn việc khác cứ giao cho tôi."
Nói xong cô tức giận cúp máy. Bố đang nghĩ gì vậy? Định hủy hoại mọi thứ trong tay hắn ý ư?
Đi ra ngoài để thay đổi chút không khí, cô bước vào quán Cafe ngay gần công ty.
"Nghe nói hôm nay chị Anna sẽ tới VN đó!"
"Thật á!"
"2h chiều ra sân bay đón chị ấy không?"
"Đi đi"
Anna, ... cô bạn thân cô cũng tên Anna. Nhưng làm gì có sự trùm hợp vậy?
Quay lại thấy 2 cô bé tầm 15 tuổi đang ngồi cười rồi nhìn vào màn hình chiếc Ipad.
- Chị Anna các em nhắc đến là cô ca sĩ người Mỹ gốc Việt đúng không?
- Đúng ạ!
Ánh mắt của hai em này như kiểu đang gặp phải sao băng hay đại loại thứ gì đó khó gặp lắm.
- Sao các em biết vậy? Chị cũng là fan của chị ý đấy?
- Vậy ạ! Bạn em du học bên Mỹ nói ạ, tin chuẩn chị ạ, 2h chiều nay tới sân bay.
Đôi mắt cô có chút nghi ngờ? Tại sao về không nói với mình.
- Cảm ơn 2 em nhé!
- Cùng là fan của chị ý cũng như người 1 nhà mà chị. - Đôi mắt 2 cô bé trong veo, khuôn mặt tròn đặc trưng người châu Á.
Cô cười đáp lại rồi quay mặt đi thẳng, cốc capuchino gọi ra chưa uống 1 giọt nào còn đang yên bị trên tờ 100k.
~ ~ ~
2h kém 15 tại Sân bay.
Cô đang đưa mắt kiếm tìm cô bạn thân từ nhỏ của mình, năm 10 tuổi Anna sang Mỹ để lại mình cô, 15 tuổi cô cũng sang đó và 2 người quấn lấy nhau như thuở nhỏ.
"BỊP"
- Á! - Cú va chạm bất ngờ khiến cô ngã về phía trước.
- Cô không sao chứ?
- Ji Hoon?
- Ngọc Nhi à không Jim?
Mắt cô mở to hết mức, ngạc nhiên à không vui sướng khi được gặp thần tượng của mình. Còn tại sao anh biết tới cô ư? Vì cô là một diễn viên nhí có tiếng, sau lại là đạo diễn trẻ tuổi được trao giải triển vọng của Hội Đạo diễn Mỹ (DGA).
- Anh biết tôi!
- Cô khá nổi đấy, mà tôi đang bận, có duyên sẽ gặp lại.
Cô chưa kịp nới gì, anh đã đi mất. Đây không phải lần đầu cô nhìn thấy Ji Hoon nhưng gặp trong hoàn cảnh vậy thì chắc chỉ có lần này. Anh biết cô khiến cô thấy vui vui.
- Thực sự không có ai tên Anna trong chuyến bay 2h từ New Yort tới Việt Nam.
- Cô làm ơn kiểm tra lại hộ tôi được không?
- Tôi thực sự không thấy!
Cô ấy không về VN ư? Điện thoại cô ấy không trong vùng phủ sóng nói cách khác là đang chuyển vùng.
- Cô kiểm tra họ tôi tên Yến Trang.
- Cô ấy đi chuyến 2h chiều từ Mỹ, chiều muộn mai sẽ tới nơi.
- Vâng! Cảm ơn cô.
Cô quay ra, mỉm cười. Đúng là Anna.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top