. The 'zing'.
'Sao cậu ấy không nói gì cho anh?' -khuôn mặt Jaebum biến sắc. Anh quay ngoắt ra nhìn 'Youngjae'. Phải thôi, vừa ngỏ lời thì nghe được tin này, bảo không sốc cũng không thể.
'Vì cậu ta biết anh chưa sẵn sàng đón nhận tin này. Và vì cậu ta không phải...'
'Không phải gì cơ?'
'Thôi bỏ đi. Đừng thúc ép cậu ấy. Cứ coi như em nói cho anh là ổn rồi.'
Hai người bước lên xe. Vẫn là băng ghế cuối.
Nhưng không còn Jaebum hay cười như mọi khi nữa.
Anh dường như thu mình vào góc xe, hướng đôi mắt vô định ra ngoài cửa sổ. Đến chớp mắt anh còn hạn chế, đừng nói đến việc động đậy.
Jinyoung quay sang nhìn Jaebum rồi khẽ thở dài.
Đúng là dập tắt tình yêu của Choi Youngjae thế này thì thật không phải, nhưng dù sao mình cũng sắp phải đi du học rồi. Vả lại, cơ thể đó cũng không phải của cậu ta, không thể tuỳ ý yêu đương như vậy được.
'Vậy Jaebum này, anh có nghĩ đến việc từ bỏ không?'
'Sao bây giờ em mới nói cho anh? Mà sao lại là thông qua em chứ?Đây là lý do từ đầu em cứ nói với anh rằng không đến đâu ư?'
'Ừm'- Jinyoung gật đầu rồi khoanh hai tay trước ngực.
Jaebum chậm chạp quay ra nhìn Jinyoung như một thước phim tua chậm. Ánh mắt anh cố định vào cậu.
'Không. Anh sẽ dành những tháng cuối thật hạnh phúc bên cậu ấy. Rồi anh sẽ chờ cậu ấy trở về. Anh...'
'Hah...'
Tiếng Jinyoung cười nhạt làm Jaebum ngắt tiếng. Anh hướng theo cậu một cách đầy vô vọng,
cổ họng khô khốc.
'Này, anh đang ngây thơ quá đấy. Nhà cậu ta là nhà tài phiệt, anh nghĩ dễ gì rơi vào tay một người như anh? Rồi sao? Đi du học, khéo mà lại định cư luôn chứ đùa à.'
Jinyoung vẫn nhìn Jaebum như thế, nhưng từng lời thốt ra như con dao sắc bén cắm thẳng vào tim Jaebum.
Anh không trả lời.
Rồi anh cũng cười. Nụ cười méo xệch và bất lực, như thể anh vừa bị ai đó tát thật mạnh vậy.
Ngay khi xuống xe, Jaebum đi thẳng vào lớp, chẳng thèm chào Jinyoung đến một tiếng.
Dường như chẳng lấy làm bận tâm, cậu ta đi thẳng đến chỗ tủ đựng đồ rồi sắp xếp lại túi.
Vừa mở được chìa khoá ra, cậu mở mạnh cánh tủ
*RẦMMMMM*
Một tiếng động mạnh vang lên kèm theo một tiếng la đến chói tai. Nó vọng khắp cả dãy hành lang rồi dội thẳng vào tai Jinyoung làm cậu nhăn nhó ngó ra.
Một tên con trai bấm đầy khuyên với bộ tóc đỏ đang nằm sõng soài dưới sàn nhìn cậu như thể sắp muốn ăn vạ
'Nàyyy!!! Sao cậu lại mở cửa không nhìn trước sau rồi để va vào tôi thế??'
'Đồ ngáo lá đu đủ. Cậu biết đây là dãy tủ rồi vẫn cắm đầu cắm cổ chạy vào rồi để bị ăn cả cái này vào mặt, oán thán ai nữa.'
Jinyoung thò tay vào lấy sách vở, vừa nói vừa làm việc của mình.
'Ơ này... nhưng ít nhất cậu cũng phải đưa tôi xuống y tế chứ, Choi Youngjae?'
'Này, tôi không phải..... Khoan. Sao anh biết tên tôi?'
Cậu ta ôm trán rồi cười nhe răng
'Vì trên tủ cậu có dán đó mà'
Tên Choi Youngjae ngu ngốc, lại còn dán cả hoa trên này nữa chứ.
Jinyoung nghe vậy đành miễn cưỡng bước đến bên cạnh, khệ nệ đỡ cậu ta dậy rồi dìu đến phòng y tế tít cuối dãy hành lang. Tay cậu ta vòng nhẹ vào ôm lấy eo của Jinyoung nhưng cao lên phía trên một cách lịch thiệp. Đôi chân khập khễnh đi dò từng bước một rồi luôn miệng xuýt xao. Có vẻ cậu ta bị đau thật.
Cái tên đô con này nặng hơn mình tưởng, vậy mà có cái chạm nhẹ hều mà đã suýt ngất cả ra rồi.
Nhưng bù lại,
Cơ thể hắn có mùi rất dễ chịu. Như là mùi nồi thuốc bổ nhà bà mà đã lâu lắm mới lại được ngửi vậy. Rất thân thuộc, và cũng rất vương vấn nữa.
'Ừm nè Youngjae! Cậu đang học lớp nào vầy?' -Jackson lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng đến đáng sợ.
'Học lớp mầm.'
Jinyoung hít mũi
Jackson hấp háy mắt rồi nghiêng nghiêng đầu
'Chà. Cậu khó tiếp cận quá đấy. Tôi muốn làm bạn với cậu mà? Tên tôi là
Wang-Jack-son. Wang Jackson. Từ nay hãy nhớ kĩ cái tên này nhé!'
Cậu ta lại cười nhe nhở.
Jinyoung bất giác quay sang nhìn khuôn mặt Jackson. Cậu ấy có mái tóc đỏ trầm. Sống mũi cao và hơi thô, đôi lông mi dài nhưng thưa, cùng bờ môi có phần nhợt nhạt làm cậu ta trông khá... mạnh bạo. Nhưng tính đến bây giờ, Jinyoung vẫn chưa cảm thấy bị đe doạ một chút nào
Hai người bấy giờ gần nhau, rất gần. Dường như Jinyoung có thể cảm nhận rõ cả hơi thở của cậu ta. Hình như chưa bao giờ cậu quan sát ai kĩ đến thế.
Chiếc răng nanh của cậu ta bị sứt một miếng nhỏ như là bị ngã hoặc là đi đánh nhau vậy.
Nhưng dù sao thì, không biết vì sao con người này không mang cho Jinyoung cảm giác khó chịu như tất cả những ai ở xung quanh cậu.
Cậu ta rất ngố tàu, và chân thành nữa.
Ít nhất là Jinyoung nghĩ thế.
Từ lúc nào Jinyoung đã quên bẵng là mình đang dìu Jackson. Cậu muốn hiểu hơn về cậu ta, nhưng với tính cách lạnh như tảng băng trôi này thì cậy mồm cũng chẳng dám hỏi.
Đang mải suy nghĩ vu vơ, Jinyoung chợt nhận ra cửa phòng y tế đã ở ngay trước mắt.
'Ơ...'- Cậu khẽ kêu lên - ' đến... đến rồi này. Tôi để cậu nằm đây nhé.'
Nói đoạn, cậu vào phòng y tế rồi ngó quanh. Hình như không có ai ở đây thì phải
Gì chứ, mình đang bối rối đấy à?
Cảm giác này...
Thật kì cục
Hai người tiến lại gần chiếc giường trắng rồi Jackson ngồi xuống một cách nặng nề.
Jinyoung nghe tiếng cậu ấy thở hắt ra.
'Máu! Jackson đầu cậu đang chảy máu kìa!'
Jinyoung hoảng hốt gọi tên con người xa lạ kia. Cậu không rõ vì sao mình lại thế này, nhưng cậu thật sự sốt ruột khi thấy Jackson bị thương.
Một dòng máu ứa ra nơi gần trán của Jackson. Liệu chỉ là cảm giác của Jinyoung, hay đúng là da Jackson bợt đi trông thấy
'Thật hả...' -Jackson cười gượng gạo, một tay đặt lên đùi, một tay lảo đảo bám vào thành giường.
'Để... để tôi đi gọi y tá...'
Cậu ném chiếc áo xuống giường, đang toan chạy đi thì bỗng có cảm giác như có thứ gì vướng bận nơi cổ tay.
'Điều đó không quan trọng' - Jackson kéo tay Jinyoung rồi cứ thế nhìn thẳng vào mắt cậu
Lúc bấy giờ, Jinyoung mới đủ dũng khi để ngoảnh đầu lại.
Ánh nắng dịu dàng thoảng qua tấm rèm trắng, nhẹ nhàng nâng niu khuôn mặt của Jackson làm trái tim Jinyoung như hẫng một nhịp
'Tôi... có thể gặp lại cậu
... được không?'
••
Tất cả những gì em biết về anh, chỉ là cái tên Wang Jackson.
---
Chúc mừng Valentine các cô gái ヽ('▽`)/ hôm nay các cậu vui chứ? Nếu không thì hãy nhớ vẫn còn tớ ở nhà với các cậu đây, và có chán nản gì thì cứ thoải mái ib blog tâm sự với tôi nhee 💪
Giữ lời hứa hôm nay đền bù mọi người sau một quãng thời gian dài chờ đợi đây~
Chúc mừng Valentine ❤❤ gửi lời yêu thương đến tất cả những cô gái của tớ (๑>◡<๑)
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top