Chap 3

( * Ngày cậu vào học là thứ 7. Cho nên chap 2 vừa rồi cậu quá rãnh rỗi, nhưng hôm nay mới đúng là ngày cậu đi học thật sự )

Hôm nay là ngày cậu phải đi học rồi, ngày mà cậu chịn thức bước vào một trong hai thứ ngục tù hay thiên đường (  Mà nói gì nói chứ tôi nghĩ là thiên đường, thiên đường của Bae Jinyoung mang tên Park Jihoon )

Cậu là một học sinh con ngoan trò giỏi nên đã đi học từ rất sớm, còn tên Park Jihoon kia thì ngủ phè phở trời trăng chưa biết gì. Anh ngủ chứ dậy vẫn rất đúng giờ á nha

Chuông reo vào học, lúc này thầy giáo bước vào lớp B5 mang tên Hwang Minhyun

Các em trật từ - Thầy Minhyun lên tiếng

Những cuộc nói chuyện từ ồn ào dần im lặng

Hôm nay lớp chúng ta có một học sinh mới -

Là con trai hay con gái vậy thầy - bạn A

Xinh không ạ? - bạn B

Vào đi em - Thầy mời cậu vào lớp
Cậu bước vào với những ánh mắt nhìn cậu như quái vật chằm chằm.

Cậu gục mặt giới thiệu bản thân " Tôi là Bae Jinyoung, mong các cậu giúp đỡ a.. "

' Bae Jinyoung? Jinyoung? Đầu nhỏ? Lạnh lùng? Có lẽ nào....? ' đây là cái suy nghĩ của cậu bé tóc vàng ngồi bàn cuối, bỗng

NÀYYYYYY. CẬU CÓ PHẢI LÀ BAE HOÀNG THƯỢNG KHÔNG? - Cậu nhóc hét

Ơ... à.. phải a... ơ.. cậu là Rái Cá ? - Cậu đã nhớ được gì a?

Này! Hai em đừng gây ồn. Jinyoung, em xuống ngồi cạnh lớp trưởng Park Jihoon nha - Thầy nói kèm chỉ tay về phía anh

Vâng - Cậu lặp tức bước xuống chỗ anh và ngồi cạnh anh, nhưng trong đầu cậu vẫn có cái suy nghĩ ' Anh ta là lớp trưởng sao? Phi phi phi người như anh ta sao có thể? ' nghĩ rồi quay sang anh

Bạn học à! Bạn là lớp trưởng à? -
Ai bạn bạn bè bè với cậu - Mặt của anh vẫn lạnh lùng đọc sách

Tôi không là bạn bè với cậu chứ là cái gì? -

Người ở -

Này. Hai chữ người ở sao khó nghe quá vậy, tôi đâu có thiếu thốn tiền đâu chứ. Chỉ là một phút ngu dại mà dẫm phải sai lầm thôi - Cậu hơi hơi tức giận

Tùy -

Này hai em đừng gây ồn! - Thầy lên tiếng chỉ chỉ chỏ chỏ cậu và anh

Các em lật trang 20 ra học bài mới -
Sau đó bắt đầu tiết học dài ngoằn nói dài chứ tua nhanh là đến giờ ra chơi rồi

Cậu đứng dậy vươn vai rồi lay người bên cạnh " Bạn học à! Đi ăn không? "
"..."

Này ít nhất anh cũng ừ hay không chứ. Anh khinh bỉ tôi? - Cậu tức giận
Tôi khinh bỉ cậu thì đã không màng tới cậu làm gì. Phiền phức - Anh đứng dậy và kéo cậu đi theo

Này! Bỏ tay tôi ra. Bọn con gái đang khó chịu ra kìa - Cậu lướt mắt xung quanh, ai cũng đang nhìn liếc, xù xì to nhỏ

Kệ bọn họ - Anh vẫn một mực nắm tay cậu lướt khỏi cái đám phiền phức đó

Này anh không sợ chứ tôi sợ, lỡ bọn họ đánh tôi. Rồi giết tôi rồi sao, tôi chưa làm tỷ phú thì không thể chết như vậy a! - Cậu hoang tưởng =)))

Bọn họ đụng đến cậu thì cũng không yên với tôi. Cậu ngưng hoang tưởng lại -

Ý của anh là gì? Anh thích tôi? - Cậu hỏi rồi nhìn mặt của anh xem nói đúng không

Ý của tôi coi cậu là người làm. Tôi đây không thích cậu, là cậu thích tôi rồi tự ảo tưởng - Bản mặt vẫn lạnh lùng :))

Anh đừng có phũ phàng như thế chứ.. - Cậu (không) thích anh?

Anh kéo cậu ngồi xuống ở bàn ăn cạnh cửa sổ, ra lệnh " Mua đồ ăn cho tôi "

Gì chứ? - Cậu ngạc nhiên

Bổn phận của cậu- Mắt của anh chẳng ngó ngàng gì tới cậu

Cậu lườm anh một phát nhưng vẫn lặp tức đi mua đồ ăn, đang đi đến quầy thì va phải một người làm đổ canh lên người cậu

A. Tôi xin lỗi, cậu không sao chứ? - Người đó đứng dậy vạn lần nói xin lỗi cậu

A không sao a.. - " Cái giọng này quen thế nhỉ ? "

AAAA LÀ BAE HOÀNG THƯỢNG/ LEE RÁI CÁ ĐÂY MÀ - Cả 2 đồng thanh hét tên nhau gây nhiều sự chú ý

A lâu quá không gặp cậu a. Chúng ta là duyên phận sao? Học chung từ cấp 1 đến đại học - Cậu ôm chằm lấy người bạn theo cậu suốt 18 năm qua

Tri kỷ! Tri kỷ =))) - Daehwi ôm lại

Phía Park Jihoon thấy cậu và thằng lớp phó đang làm trò bò khỉ đành đi lại chỗ họ " Tôi kêu cậu mua đồ ăn cho tôi. Cậu quên à? Đi làm trò bò với nó? "

Bạn học. Chúng tôi là bạn 18 năm rồi đó, chuyện này rất bình thường nha - Cậu nói

Chuyện của cậu. Tôi không cho phép cậu làm trò ở chốn công cộng này. Nhìn chẳng khác gì.. - Câu nói mang tính chửi cậu =)))

Này anh nói khó nghe thế? Chỉ là ôm nhau mà anh nói vậy? Anh thì tốt đẹp gì? Thật ra tôi cũng chẳng ưa gì anh đâu. Vì tôi lỡ mồm lỡ miệng nên mới đâm vào chỗ khốn kiếp thế này - Cậu tức giận tuôn tràng

Vậy từ nay cậu không cần làm việc nữa. Tôi cũng chẳng bận tâm cậu làm gì cho phiền -Nói xong anh quay đi bỏ hai con người đó ở lại

Này Jinyoung à! Cậu có sao không? - Daehwi hỏi han cậu

Không sao. Cậu ta chẳng tốt đẹp gì - Cậu lắc đầu rồi mỉm cười với nó

Từ lúc vô học đến giờ là 4 tiết rồi. Anh đã không nói chuyện cũng chẳng màng gì đến cậu. Lúc về nhà thì cả hai đều im lặng không ai chịu lên tiếng trước. Lúc này cậu lên tiếng để phá vỡ bầu không khí nặng nề

Anh vì cái gì mà lại tức giận? Tôi làm gì sai mà anh giận tôi? -

Tôi giận cậu? -

Chứ sao anh lại hành xử như vậy từ sáng đến giờ. Tôi đã làm gì sai đâu, hay anh thấy tôi với Daehwi ôm nhau rồi thân mật rồi chửi tôi? Hay anh khó chịu vì tôi giành Daehwi của anh chăng? - Cậu không nhịn được tuôn một tràng

Lúc này anh chỉ muốn bóp chết cậu, sao? Anh giành Daehwi của cậu??? Anh tức giận đẩy cậu va vào bức tường, lực lưng cậu chạm tường cũng không hề nhẹ nhưng chưa tới nổi gãy xương sườn

CẬU NGHE CHO RÕ. TÔI NHƯ VẬY LÀ VÌ CẬU. CẬU ĐÃ LÀ NGƯỜI LÀM CỦA TÔI TƯƠNG ĐƯƠNG LÀ NGƯỜI CỦA TÔI. CẬU ĐI ÔM MỘT THẰNG KHÁC ĐI THÂN MẬT VỚI THẰNG KHÁC MÀ LÓ NGƠ TÔI, TỨC GIẬN VỚI TÔI. TÔI NHƯ VẬY VÌ CẬU CHÍNH LÀ VÌ CẬU MÀ Ở ĐÓ KHÓ CHỊU CẰN NHẰN TÔI. TÔI NÓI RÕ RA LÀ TÔI THÍCH CẬU, TÔI YÊU CẬU VÀ KHÔNG CHO PHÉP CẬU ĐI THÂN MẬT VỚI NGƯỜI KHÁC NGOÀI TÔI! - Sức chịu đựng của anh không còn cự được đành quát

Gì chứ? Anh thích cậu? Thật sao?? Anh thích cậu thật sao? Cậu đang mơ sao? Hồn cậu chưa nhập lại xác đứng đơ người ra vậy " Anh thích tôi thật sao?..."

... cậu về nhà đi. Tôi mệt rồi - Anh quay lưng đi lên lầu giơ tay ý bảo cậu đi đi

Cậu đứng đó nhìn tấm lưng anh dần dần biến mất khỏi tầm mắt cậu. Đần ra một lúc cậu cũng quyết định về nhà. Về đến nhà cậu liền chạy lên phòng nghĩ về những gì anh đã nói với cậu, khóe miệng chợt cong lên rồi cậu thiếp đi lúc nào không hay ..

________________

Các cậu có thấy tôi xàm với nhạt quá không :))) ôi dồi không nên như vậy

Hoàn thành: 20:58
Lúc đăng: 19:14
23/10/2017

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #mann2905105