Chương 7: Đôi công
Bright nhờ cả tuần yên tĩnh ôn tập, chẳng những không bị quấy nhiễu còn không phải đi làm lo cái ăn cái mặc nên kết quả thi vượt ngoài mong đợi của anh. Đám bạn lôi kéo nhau đi ăn mừng sau kì thi, Bright cũng đi cùng, anh nghĩ nên tự thưởng cho bản thân một ngày thư giãn, vả lại nhìn số dư trong tài khoản, từng ấy tiền Win chuyển cho anh đủ để ăn sung mặc sướng cả tháng trời, tạm thời không phải nhận việc nữa. Sinh viên tụ tập thì cũng chỉ có ở quán nhậu lề đường, cả bọn vừa ăn vừa tám chuyện trên trời dưới đất, quanh đi quẩn lại cũng là nói mấy chuyện tình cảm trai gái.
"Bright, mày ngày nào cũng thư tình đầy hộc tủ, sao mãi không thấy mày nói có bạn gái vậy, giấu kỹ vậy sao."
"Tao làm gì có bạn gái, tiền ăn tiền học còn chả đủ, bồ bịch gì chứ."
"Mày đẹp trai như vậy, thiếu gì người sẵn sàng bao nuôi, lo gì chứ."
"Pun, mày say rồi phải không, ăn nói linh tinh." Kong bên cạnh vội bịt miệng thằng Pun lại, để nói không tiếp mấy lời mê sảng nữa.
Bright cười nhẹ lắc đầu, anh không giận, nó nói cũng đúng mà, nhưng mối quan hệ dựa trên lợi ích như thế có thể xem là tình yêu không. Kong đánh trống lảng chuyển sang chủ đề khác, tất cả lại tiếp tục nhâm nhi. Pun lúc này mới kể ra là nó thất tình, người yêu nó là một tiểu thư nhà giàu, quen nhau cũng gần hai năm, vừa mới đòi chia tay trước ngày thi vì phải lòng tên nào đó trong quán bar, kể ra rồi cứ thế ngồi khóc tu tu. Mỗi đứa xúm lại an ủi vài câu, rót thêm vài ly cho nó uống, đến lúc nó ngồi cũng không vững nữa mới quyết định giải tán về nhà. Vừa ra khỏi quán thằng Pun lại hét lên, chụp lấy Bright, giọng nhè nhè hỏi.
"Tính hỏi mày lâu rồi mà cứ chần chừ, chiếc xe hôm nọ đưa mày tới trường là ai trong nhà Opas vậy, Min hay Ice?"
"Không phải hai người đó."
"Không phải, vậy là ai mà chạy xe nhà Opas chứ?"
"Win, Win Metawin." Bright cũng đã say nên không ngần ngại nói tên Win ra với đám bạn.
"Hả? Win Metawin, sao mày quen được cậu ba nhà đó vậy, nó nổi tiếng khó gặp khó gần mà."
"Chắc là tao hên thôi."
Pun hỏi xong thì cũng không còn ý thức nữa, nằm vật ra, cả bọn phải cùng nhau đưa nó lên taxi, Prem về cùng Pun, lúc này chỉ còn Bright và Kong mà thôi.
Kong là đứa còn tỉnh táo nhất, cậu nhìn Bright với ánh mắt có phần phức tạp, thấp thoáng ưu tư. Bright chếch choáng vì hơi men, Kong vội đưa tay đỡ lấy, giữ thằng bạn đứng vững trong lòng mình, cả hai đứng đợi taxi tới. Kong vì không biết nhà Bright nên đã đưa anh về phòng cậu, cũng không phải lần đầu Bright ngủ ở phòng của Kong, hai người họ thân hơn cả trong nhóm bạn, mỗi mùa ôn thi Bright đều ăn ở chỗ cậu, chỉ riêng mùa thi này, không rõ anh đã ở đâu.
Kong vác được Bright lên đến giường cũng đã muốn hết hơi, ngồi thở dốc nhìn Bright đã ngủ say từ lúc nào. Cậu nhìn bộ quần áo Bright mặc có chút không thoải mái, nhưng cậu ấy trong mấy kiểu nghiêm túc thế này thật sự rất phù hợp. Tuy nhiên Kong cũng cảm thấy chiếc quần lúc nào cũng có vẻ chật như thế, Bright tổng thể khá gầy, nhưng bắp đùi và mông lại khá to, loại quần này giống như là đi mua, phần eo thì vừa vặn như mông và đùi lại có chút o ép. Kong đi lấy một bộ quần áo thật rộng để thay cho Bright ngủ thoải mái hơn, bắt đầu từ sơ mi đến quần tây, toàn bộ cũng cởi ra rồi, chỉ còn lại boxer, dù là con trai với nhau nhưng boxer thì lại không thể dùng chung được. Bright vẫn đang thở đều, chìm sâu trong giấc ngủ, Kong ngồi bên cạnh, trên tay là bộ quần áo mới. Nhưng lạ thay, cậu vừa nãy còn nghĩ sẽ thay quần áo mới cho Bright nhưng bây giờ cởi ra rồi lại không muốn mặc lại cho cậu ấy nữa. Kong chầm chậm lướt mắt qua từng bộ phận cơ thể của Bright, đôi lúc dừng lại rất lâu ở một chỗ nào đó, rồi lại tiếp tục lướt đi. Những gì diễn ra trước mắt dần thôi thúc cánh tay của cậu, tự nhủ rằng chỉ là chạm một chút nhưng chạm rồi lại muốn nhiều hơn. Kong tỉnh táo nhưng chất cồn trong người không phải là ít, lòng dũng cảm cũng vì thế mà dâng cao.
Cậu liếm quanh vành tai của Bright, lướt dần xuống cổ, tay cũng không rảnh rỗi mà xoa nắn vòng eo săn chắc, môi mút lấy yết hầu của Bright, cậu ấy rên một tiếng trong vô thức. Khuôn ngực nở nang là địa điểm tiếp theo được chăm sóc, Kong ngày càng lớn mật, hai tay kích thích đầu ti trong khi lưỡi vẫn đang khuấy đảo quả táo ở cổ Bright.
Kong đã yêu thầm Bright ngay từ những ngày đầu tiên bước vào đại học, cậu trai với gương mặt tuyệt đẹp và trông lúc nào cũng lãnh cảm đã từ từ chiếm lấy trái tim cậu. Cả hai trở nên thân thiết, chính vì thế mà tiếng yêu vẫn bị giữ chặt nơi đầu lưỡi, dũng khí chính là thứ mà Kong không có, cậu sợ mất đi tình bạn đẹp này, sợ rằng Bright sẽ biến mất khỏi cuộc đời mình. Suốt những năm tháng bên cạnh như hình với bóng, Kong mang trái tim đơn phương tự nhủ rằng Bright sẽ không bao giờ để ý đến một tên con trai như mình, cậu ấy chắc sẽ thấy ghê tởm. Nhưng thật trớ trêu, sự hèn nhát và ngu ngốc của cậu đã phải trả một cái giá. Bright đã lọt vào tay Metawin, Kong đã bàng hoàng thế nào khi nghe thấy cái tên đó thốt ra từ miệng Bright. Trong giới gay thì ai chẳng biết đến Win Metawin chứ, chỉ có bọn như Pun mới nghĩ rằng Bright chỉ đang giao du kết bạn với một mối tốt, nhưng Kong hiểu rất rõ. Việc Win đưa đón Bright mỗi ngày không phải là việc Win sẽ làm với bạn bè của mình, cả hai đã lên giường với nhau rồi sao.
Nghĩ đến đây gân máu chạy dọc trên vầng trán lấm tấm mồ hôi của Kong, cậu dừng công cuộc chăm sóc nhũ hoa để tiếng thẳng xuống phía dưới. Động tác dứt khoác ném chiếc boxer đi, lúc này Bright đã không còn mảnh vải nào trên người nữa. Kong gấp gáp tách hai chân của Bright ra, mặc kệ việc đó có thể khiến Bright tỉnh giấc, nhưng mọi chuyện vẫn ổn, Bright có vẻ đã uống quá nhiều, hơi thở không một chút loạn. Kong nhìn chằm chằm vào lỗ huyệt khép kín, lần đầu nhìn thấy không khỏi khiến Kong xúc động, màu sắc không quá sậm màu, nhưng cũng không quá nhạt, nhìn có thể thấy là cúc huyệt của xử nam, Kong khẽ thở phào. Cậu nghĩ quá nhiều rồi, Bright có lẽ sẽ không dễ dãi như thế, cậu vẫn còn kịp, vẫn còn cơ hội đấu chọi với Win, nhất định không để thua.
Tư thế phơi bày toàn bộ của Bright lúc đang ngủ thật dâm đãng, Kong không nghĩ rằng mình sẽ bỏ qua cơ hội tốt như thế này. Bắt đầu từ cửa huyệt, cậu liếm thẳng một đường qua túi bìu hướng đến đỉnh trụ, những kích thích từ nãy đến giờ cũng đủ khiến Bright bán cương, anh bắt đầu khó chịu trở mình, nhưng bị Kong chặn lại. Cậu giữ hai chân anh mở rộng, chen vào giữa, bắt đầu chăm sóc Bright nhỏ; vì chỉ bán cương nên Kong có thể dễ dàng ngậm toàn bộ dương vật Bright vào miệng, bắt đầu ra vào. Bright đã không còn yên tĩnh được nữa, những tiếng rên vụn vặt thoát ra, hơi thở cũng nặng hơn nhưng mắt vẫn nhắm nghiền. Mọi thứ ổn định trở lại sau khi Bright đã bắn ra, tinh dịch đặc sệt khiến Kong thoả mãn, Win quả nhiên chưa đụng vào cậu ấy, một nụ cười tươi rói trên môi, Kong xuống giường chuẩn bị khăn lau giúp Bright vệ sinh mọi thứ. Bright ở trên giường hơi thở vẫn còn khá mạnh, cơ thể lấm tấm mồ hôi, thêm vài giọt tinh dịch ở quanh rốn, và gel bôi trơn vươn vãi quanh tiểu huyệt. Kong đã nới lỏng nó, nhưng cậu vẫn là không có dũng khí tiến thêm bước nữa, vì Bright chắc chắn sẽ tỉnh dậy, cậu vẫn là sợ mất đi anh, nên đành dừng lại ở đây vậy, sau này nhất định sẽ tìm cơ hội khác.
Bright tỉnh dậy lúc trời còn nhá nhem, đầu vẫn còn nặng trịch, bước xuống giường đi vào nhà vệ sinh, làm mọi thứ thật khẽ khàng để không đánh thức Kong ở bên cạnh. Đóng cửa phòng tắm ngồi xuống bồn vệ sinh anh mới cảm giác được cơ thể mình có chút không đúng, đầu ngực hơi sưng cọ vào vải áo cảm giác rất rõ ràng, phía sau cũng có vẻ ẩm ướt, bên trong dường như có cái gì đó còn sót lại đang chảy chầm chậm xuống. Bright vì còn rất buồn ngủ nên không nghĩ nhiều nữa, bước ra ngoài nhìn qua điện thoại thấy hàng tá tin nhắn với chục cuộc gọi nhỡ từ Win, anh vội vàng trả lời tin nhắn, tin vừa gửi đi thì điện thoại nhận ngay cuộc gọi.
Mười lăm phút sau Bright đã đứng ở dưới sảnh chung cư của Kong, chiếc xe Martin cũng vừa vào sân, cửa kính hạ xuống, Win vẫn là nụ cười đó nhưng Bright cảm thấy có gì đó hơi đáng sợ. Bright vào xe, Win lái ngay đi về một căn chung cư cao cấp gần đó, họ lện căn hộ, cửa vừa đóng thì Win đã ôm chặt lấy Bright hôn ngấu nghiến.
"Sao lại không nghe máy của em?"
"Anh uống với đám bạn đến say nên không biết em gọi."
"Đi với bạn cũng không nhắn với em một tiếng, hôm nay em đâu có nói sẽ không đón anh."
"Anh xin lỗi."
"Nhà đó là của ai?"
"Bạn thân của anh, anh thường xuyên sang đó học bài, đôi lúc có tụ tập nữa."
"Chỉ là bạn?"
"Bạn thôi."
Win không ngừng chất vấn nhưng Bright lại trả lời một cách nhu thuận, dường như sợ rằng cậu sẽ giận, nhưng bọn họ là mối quan hệ gì chứ, cũng đâu phải là người yêu.
"Sau này không được như thế nữa, phải báo cho em biết, em đã rất lo lắng."
"Anh, biết rồi."
"Bright."
Nghe Win gọi, Bright ngước mắt nhìn cậu, ánh mắt mãnh liệt này thật khiến người ta phải đỏ mặt.
"Em không nhịn tiếp được nữa."
Win ấn Bright vào tường, tiếp tục hôn, nhưng không còn là nụ hôn đơn thuần nữa, quần áo chỉ qua vài động tác đã vơi đi không còn lại gì, Bright bị lật lại, quay lưng về phía Win, hai tay anh chống lên tường, phía trước anh đã căn trướng mặc dù chẳng qua màn dạo đầu gì, chỉ có mỗi nụ hôn. Win đưa tay vào miệng lấy nước bọt, trực tiếp nhét vào hậu huyêt anh, nhưng cậu thật sự bất ngờ rồi, cúc hoa hai tuần không đụng đến lại cư nhiên mềm như thế, còn rất dễ ra vào, bên trong dường như có cả dịch bôi trơn. Cơn ghen đột ngột xộc lên đại não Win, cậu xoay anh lại đối diện mình, ánh mắt lạnh lẽo nhìn anh, từng chữ qua kẽ răng thốt ra.
"Đêm qua anh làm gì rồi?"
"Anh uống say rồi thì không nhớ nữa, không có làm gì cả." Bright bất ngờ trước cơn thịnh nộ của Win, sao đột ngột lại nổi giận như thế.
"Anh chắc không, em cho anh cơ hội lần nữa, hôm qua anh đã làm gì?"
"Anh nói thật rồi, anh không có làm gì cả."
Win tức giận bỏ mặc Bright đứng ở đó mà đi thẳng vào trong, Bright không hiểu chuyện gì nhưng cũng đi theo, nhìn Win ngồi trên ghế sofa với hai tay bấu chặt lấy nhau, mặt cũng đã đỏ gay, cơ hàm vì nghiến mà hằn lên khuôn mặt vốn dĩ thư sinh.
"Em nói rõ chuyện gì được không, anh không hiểu."
"Phía sau của anh thằng nào đã cho vào rồi?"
"Phía sau?"
Bright nghe xong cũng cảm thấy choáng váng, anh rõ ràng chỉ đi uống rượu rồi ngủ từ lúc nào cũng không rõ, tỉnh dậy thì đã ở trên giường, mọi thứ đều bình thường, nhưng đúng là cơ thể anh thì có chút không đúng, Win lại đang nổi giận như thế, cậu hiểu lầm gì đó rồi, là gì mới được chứ.
"Sao, không có gì để nói hả, hai tuần không có ai chạm vào nên liền..."
Bright ngẩng mặt lên nhìn Win trân trân, ánh mắt kinh ngạc khiến lời nói tự nhiên không thốt ra được nữa. Cậu nửa chừng hối hận, không được nói như thế, anh ấy không phải người như thế, phía sau đó chẳng phải mình là người đầu tiên rồi sao.
"Em xin lỗi, em không có ý đó." Win nhỏ giọng, ánh mắt e dè nhìn Bright.
Khoé mắt của Bright đã thấm ướt, anh lần đầu tiên trong đời rơi lệ vì một câu nói của người khác, sự uất ức nghẹn ở lồng ngực, vì anh là call boy nên đáng bị như vậy sao. Win hốt hoảng chạy đến ôm lấy anh, ôm thật chặt, cậu đúng là ghen quá hoá rồ rồi, sao có thể nói mấy lời như thế, đi chết đi Metawin.
"Anh bình tĩnh, đừng khóc, em không giận, em không trách anh, đừng khóc, ngồi xuống đây, ngồi xuống, uống miếng nước đi, đừng khóc mà, em sai rồi."
Win cũng là lần đầu trong đời rối rít như thế vì một người đang khóc; tim cậu đã thật sự nhói lên khi chứng kiến giọt nước mắt ấy. Trước đây bao nhiêu người đã khóc lóc quỳ dưới chân cậu, thậm chí còn doạ sống doạ chết, cậu lại chẳng chút động lòng. Nhưng Bright chỉ là rơi một giọt lệ, rõ ràng Win là người đang nổi giận, bây giờ lại phải đi dỗ dành anh, ra sức xoa dịu.
"Anh thật sự không có làm gì hết."
"Em tin anh, em tin anh, anh sẽ không làm như vậy, em biết rồi, đừng khóc nữa, kể từ từ cho em được không?"
Bright kể lại với giọng còn nghẹn ngào, Win nghe xong liền hiểu ra là chuyện gì, người say cũng dám đụng đến, đúng là hèn hạ không ai bằng. Bright nói ra xong cũng đã ngừng khóc, Win biết mình quá hồ đồ liền ôm chặt lấy Bright mà hôn, vừa nãy cơn ghen đã lấy mất lý trí của cậu, thật ra độ rộng này chỉ dừng ở bước khuếch trương mà thôi, cậu vẫn là người duy nhất có được hoàn toàn anh ấy. Người ta đã cố công nới lỏng sẵn, Win tội gì lại không tận dụng. Không mất quá nhiều thời gian chuẩn bị Win đã chôn hoàn toàn bộ phận cơ thể ở trong Bright. Đầu ngực bị kích thích qua lúc này vô cùng mẫn cảm, đóng góp không nhỏ trong việc mang lại khoái cảm cho cả hai. Win chỉ vô ý chạm qua nó cũng khiến Bright giật nảy, hậu huyệt siết chặt, Win sướng đến phát điên. Cả hai lăn lộn từ phòng khách vào phòng ngủ, cũng không rõ là bao nhiêu lần, Bright mệt lả đến thiếp đi, Win vẫn là người xử lý phần còn lại, sau đó vui vui vẻ vẻ ôm Bright vào lòng sâu giấc đến trời ngã về chiều.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top