CHAP13:nỗi niềm của cậu[eugene x gray]
Bóng dáng gray dần hiện lên, cứ ngỡ rằng eugene đang mơ nhưng không.
Một tên đầu gấu nào đó thốt lên"cái quái gì, mày là thằng đéo n-"
Chưa kịp nói hết câu, hắn đã bị lãnh nguyên một viên gạch vào mồm khiến hắn ngã lăn xuống đất mà rên lên đau đớn.
Những tên còn lại chưa kịp phản ứng thì bỗng nhận ra người trước mặt mình.
"C-cái.. bạnh xà đó, địt mẹ, sao nó biết chỗ này."
Gray lại gần với sát khí như muốn giết người.cậu cầm lấy viên gạch mình vừa ném vào tên đầu gấu, liếc mắt đe dọa chúng.
Một tên trong đó định chuồn đi nhưng bị gray bắt lại.
-Gray:"lần này thì đừng hòng chạy."
Gray nắm lấy cổ áo của tên đó, ném thẳng hắn vào tường một cách mạnh bạo. Cậu đi đến tên đầu gấu đang quằn quại sau khi bị một cú va chạm mạnh. Đưa nắm đấm đã thắt trước thắt lưng một cách chắc chắn. tác động mạnh lên mặt tên đầu gấu xấu số.
Trong khi đó, bọn đầu gấu còn lại bị sự dã man của cậu làm cho sợ không dám cả di chuyển.
Chúng run rẩy và kinh hãi đến mức thở còn khó.gray đánh tên xấu số kia đến mức ngất đi, cậu tiến gần những tên còn lại,tiếp đến cuộc bạo sát của mình, nó là một cuộc chiến đẫm máu của bạch xà.vết máu loang lổ bắn lên cả khuôn mặt cậu.một cách tàn bạo Cậu đã hạ hết những những tên còn lại.
Eugene muốn nói điều gì đó nhưng miệng cậu không thể phát ra thành lời, như có cái gì nghẹn ứ lại ở cổ họng. Cậu lo lắng đưa cặp mắt dõi theo trận đánh của gray.
Sau khi thấm mệt vì phải đối đầu với nhiều Tên cùng lúc, cậu thở dốc vài tiếng rồi đi đến cởi trói cho eugene.
Chỉ thấy eugene cùi gằm mặt xuống, im thin thít rồi cậu đột nhiên khóc oà lên như một đứa trẻ.
Những lời nói của bọn đầu gấu không sao thoát khỏi đầu eugene được. Cậu biết, cậu biết bản thân mình kém cỏi đến nhường nào. Cậu biết mình yếu đuối và ngu ngốc. Cậu không chỉ khóc vì đau, cậu còn khóc vì sự thảm hại của bản thân, rằng bản thân thực chất không đánh để ở gần hay thậm chí chỉ ngắm nhìn gray từ xa nữa là, cậu biết chứ!
Eugene nhận biết được bản thân không có tài năng gì cả, nhan sắc thì càng không, mà cậu chỉ biết tham lam bám lấy gray vì cái tình cảm chỉ đến từ một phía, trở thành gánh nặng cho gray, những suy nghĩ của bản thân cậu làm cậu đau, cậu đau khổ lắm chứ.
-Eugene:"g-gray... tớ xin lỗi, tớ xin lỗi"
Cậu vừa khóc oà vừa nói với khuôn mặt mếu máo.
-Gray:"sao cậu lại xin lỗi, cậu không làm gì sai cả."
Gray nhẹ nhàng an ủi eugene, vỗ vào lưng cậu.
-Eugene:"tớ biết.. tớ chỉ đang làm phiền cậu,t-tớ."
Eugene vừa khóc vừa nói nhưng có vẻ cậu không thể nói vì đã bị sặc.
Gray chỉ nhìn eugene một cách dìu dàng rồi để cậu dựa vào vai gray, chờ đến khi cậu ngừng khóc.
Eugene lẩm bẩm cậu xin lỗi liên tục với gray mặc dù giọng của cậu thậm chỉ chẳng rõ thành lời có nghĩa nữa là.
Eugene càng được đối xử tốt như vậy, cậu càng xúc động,cậu nghĩ "tại sao? Tại sao cậu lại tốt với mình như vậy chứ, mình chẳng qua là.. chỉ là một người bạn cùng lớp thôi, cậu tốt với mình như vậy, mình sẽ lại ảo tưởng mất."
Chưa bao giờ eugene cảm thấy bản thân mít ướt như bây giờ, cậu biết rằng mình đang cư xử trẻ con nhưng cậu không muốn rời xa cái cảm giác gần gray lúc này.Một người con trai thậm chí còn thấp bé hơn mình, nhưng lại có sức mạnh phi thường, cậu đã thích gray mất rồi, không biết từ bao giờ.
Sau khi eugene bình tĩnh lại, cậu ấy đã ngừng khóc.
Chỉ có bóng dáng hai con người trong nhà kho cũ, họ cảm thông và hiểu cho nhau.eugene như được trút bỏ tâm trạng, cậu the thé giọng nói với gray lời cảm ơn mà cậu nghĩ rằng nói bao nhiêu cũng không đủ.
-Gray: "không phải việc lớn lao gì đâu, nào, cậu đứng dậy được chứ."
-Eugene:"ừm!"
-Gray:"chúng ta cùng về thôi, mọi người lo cho cậu lắm đấy."
-Eugene:"phải rồi, chúng ta về nhanh thôi nào."
Sau khi eugene và gray cùng nhau về, họ gặp hội ben.
-Ben:"eugene! Cậu đi đâu mà không thèm liên lạc gì vậy."
-Alex:" mẹ cái thằng ngu này, không thấy cậu ta tơi bời thế kia à,có phải ai cũng như mày, đi chơi lung tung đâu."
-Rowan :" cậu ổn không eugene."
Rowan lại gần eugene và đặt tay lên vai cậu như an ủi.
-Eugene:"không sao đâu, nhờ có gray cứu mạng mình mà giờ mình đã ổn rồi."
-Gerard:"gray, cậu đi cứu eugene một mình à?"
-Gray:"ừ..."
-Alex:"Tuy tớ nói điều này có hơi thừa thãi nhưng gray, tớ không muốn cậu bị thương chút nào."
-Rowan:"không phải cậu chỉ vừa khỏi ốm sao, đừng mạo hiểm thế chứ!"
Rowan nói với gray một cách lo lắng rồi cậu khoác tay lên vai eugene "hừm! Đừng lo eugene, lần sau tớ sẽ cứu cậu bằng cú củi trỏ siêu đỉnh của tớ."
Eugene gượng cười,cậu biết rowan mà đứng ra thì chắc cũng bị đánh luôn quá nhưng cậu vẫn vui vì người bạn này vẫn sẵn sàng đứng ra bảo vệ mình.
-Ben:"đúng đó, lần sau nhớ mang theo bọn này đi với! Dù sao 5 cái nắm đấm cũng hơn 1 cái."
-Teddy " khoan, sao lại là 5, tính cả tao nữa à."
-Ben" chứ sao nữa , chúng ta là anh em chí cốt mà đúng không haha."
Teddy nhìn ben bằng ánh mắt miệt thị, tỏ vẻ không hài lòng.
-Gerard"sao cậu lại biết eugene ở đó mà đến cứu."
Eugene thầm nghĩ:" phải rồi, vì xúc động quá nên mình cũng quên mấy. Tại sao cậu ấy biết vậy nhỉ."
-Gray:" mấy hôm trước eugene đã bị bọn chúng làm phiền, nhưng lần đó cậu ấy đã được teddy cứu.một trong số chúng là một tên đầu gấu có tiếng, tên đó là tên cầm đầu trong số chúng và vì tên cầm đầu luôn tụ tập đàn em ở nhà kho cũ cạnh túc xá trường học.."
-Alex:"cậu kinh thật đấy gray."
Alex thán phục, cậu biết rằng gray luôn thông minh nhưng cập nhật thông tin nhanh chóng thế này thì đúng là IQ200 luôn rồi.
Teddy ở đằng sau đó có chút đỏ mặt, cậu đã nghĩ rằng không ai để ý đến chuyện cậu cứu eugene. Vậy mà ai khác lại chính là gray lại để ý đến cậu, cậu tự cảm thấy may mắn vì bản thân vẫn tồn tại trong mắt gray.
-Eugene:"tớ không biết cậu đã tìm hiểu như vậy chỉ vì tớ."
Eugene xúc động nhìn gray
-Gray:"không sao,lần sau đừng để bị thương nữa là được."
Ben gầm lên một tiếng 'hừm' to làm alex giật mình.
-Alex: "mày bị làm sao đấy? Đập đá à."
-Ben:"tao không có đập đá,Tao muốn nói là để chúc mừng sự trở lại của eugene, chúng ta sẽ ăn mừng!"
-Gerard: "mày thì lúc nào chả ăn mừng được,chắc ngày 20/10 mày cũng ăn mừng quá." (ngày 20/10 là ngày phụ nữ việt nam)
-Ben: "đầu nấm nhắc tao mới nhớ, nào! Chúng ta ăn mừng ngày phụ nữ việt nam và ngày eugene trở lại nào!"
Ben khoác tay lên gray và eugene, trông cậu ta có vẻ rất hào hứng, cậu dần lôi kéo cả đám đi ăn đêm đập phá xả láng.
Eugene thật sự cảm thấy vui vẻ, rằng vẫn có người nhớ đến cậu và gray còn đi cứu cậu nữa chứ, cậu không thể đòi hỏi gì thêm. Đây có lẽ là một ngày dài nhưng kết thúc của nó thật sự có hậu đối với cậu, ít nhất là bây giờ mọi người đều ở đây cùng cậu,cả gray nữa.
(Còn tiếp)
tui thấy tui hơi thiên vị eugene thì phải, nhưng mà cậu ấy thực sự rất thiệt thòi vì ngoại hình của mình không bảnh trai bằng những người còn lại =)) (nó là sự thật) dù sao thì tui sẽ tạo ra một diễn đàn simp gray đấu tranh dữ dội giành lấy gray chứ không chỉ yên bình đâuUwU (spoil chap sau alex sẽ có cãi vã với ben).À! Chúc mọi người 20/10 vui vẻ 💗
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top