Chương 2. Nhà Mới

Sau khi bị cuốn vào chiếc bình.Em và hắn đang đứng trước ngôi nhà mà em đã bỏ rất nhiều công sức để xây dựng và trang trí nó.Kế bên là Tubby,người bạn đã giúp em xây lên ngôi nhà này.

Chào hỏi Tubby một chút,rồi sau đó em và hắn tiến thẳng vào nhà.Sau khi vào trong,em ngồi lên chiếc ghế đệm trong phòng khách,rồi cất tiếng hỏi

"Anh là Wanderer,Wanderer có nghĩa là Kẻ Lang Thang nhỉ? Tôi không thích gọi anh là Kẻ Lang Thang đâu.. Nên tôi sẽ đặt cho anh một cái tên!! Sao nào? Có gợi ý gì không??"

Anh đảo mắt rồi ngồi xuống kế bên em,khoanh tay rồi sau đó nhắm mắt lại,dựa lưng vào ghế để nghỉ ngơi

"Tự tiện đòi đặt tên cho tôi luôn à..? Mà thôi,sao cũng được.Tôi không phải người kén cá chọn canh,chỉ đừng đặt mấy cái tên nào mà nó quá..kì cục.."

Hắn nói với giọng điệu chẳng mấy quan tâm đến việc em sẽ đặt tên cho hắn là gì,hắn chỉ dựa lưng vào ghế,mắt nhắm nghiền.Có vẻ hắn đã khá mệt mỏi sau khi chờ đợi em quay trở về.Em đắn đo một hồi,rồi liệt kê ra một dàn những biệt danh đáng yêu mà em có thể nghĩ ra

"Scarameow?'

-"Không.Tôi không phải mèo."

"Scaranara?"

-"Tôi không phải Arana.."

"Paimon?"

-"Cô bị điên à..?"

"Mochi?"

-"Không.Tôi ghét đồ ngọt."

"Wanwan?"

-"Không."

"Mỏ hỗn?"

-"Ý gì đấy?"

"Nón tròn?"

-"Không nốt"

"Thế anh muốn tên gì!? Anh không phải người kén cá chọn canh?? Anh kén vl luôn chứ đéo phải kén bình thường nữa!"

Em dần mất kiên nhẫn với cái tên khó ưa này..nhìn mặt cũng điển trai mà sao tính cách lại khó chiều thế không biết..

"...cứ gọi tôi là Scaramouche đi.Tôi quen với tên đó rồi."

Hắn nói với giọng điệu thản nhiên trước khi mở mắt rồi quay sang nhìn em

"Thế..nhà này là chỉ có mình tôi với cô ở thôi sao? Cô không còn người bạn nào khác à?"

"Còn chứ! Tôi có rất nhiều bạn luôn là đằng khắc,nhưng mà họ bận suốt ngày ý mà.Thỉnh thoảng mới ghé qua đây chơi thôi.Sao? Anh muốn sống thêm với nhiều người à?"

"Không..chỉ hỏi cho biết thôi.Tôi mừng là có ít người ở đây,tôi chẳng thích tiếp xúc với nhiều người một chút nào."

"Ừmm,vậy thì tốt.Tôi cứ ngỡ anh sẽ không thích chỗ này."

"Không..chỗ này cũng được.Ít ra có chỗ để ở là được rồi,cảm ơn vì đã tiếp đón tôi."

Hắn nói với giọng lạnh băng,chẳng có một chút chân thành nào trong lời cảm ơn,như là hắn cảm ơn chỉ vì phép lịch sự vậy.Em cũng chẳng để tâm lắm,cho đến khi nhìn ra ngoài,thì trời đã tối..

"Trời tối rồi kìa..Mau đi ngủ thôi,mai tôi còn phải dậy sớm để đi làm nhiệm vụ nữa-"

Vừa dứt câu,em sực nhớ ra.Ngôi nhà này em chỉ trang trí có một phòng là phòng ngủ..vì em cũng không nghĩ là em sẽ roll ra được hắn,nên cũng chẳng mảy may quan tâm đến việc xây thêm một căn phòng ngủ.

"Chết..nhà tôi chỉ có một phòng ngủ,giờ mà muốn xây cũng chẳng kịp nữa.Trời tối mất rồi.."

Em gãi đầu rồi nhìn hắn,cười hì hì.Hắn đảo mắt rồi nhìn em,vẫn gương mặt vô cảm đó

"Không sao,tôi ngủ ở trên ghế sofa cũng được,cô là con gái,mai còn phải làm nhiệm vụ.Cô nên ngủ ở nơi thoải mái"

"Nhưng mà nhỡ anh bị cảm lạnh thì sao??"

Sau khi nghe em nói,hắn phì cười,nghiêng đầu nhìn em rồi nói

"Cô bị ngốc à? Tôi là con rối,cảm lạnh kiểu khỉ gì cơ chứ?"

"N-nhưng mà.."

Em đang cố tìm ra một lí do để hắn phải ngủ chung với em.Dù sao thì hắn cũng là bias của em,nếu không phải thì em đã để hắn ngủ ở ghế sofa mà không có chút thương tiếc nào.Đột nhiên một ý tưởng nảy ra trong đầu em

"À!! Paimon bị mộng du đấy!! Đêm nay anh mà không nằm kế tôi thì thể nào nửa đêm Paimon cũng xuất hiện giữa không trung rồi hù anh cho coi!!"

"....Đếch sợ."

Hắn nói với giọng tỉnh bơ,cùng với một cái nhếch mép trên môi.Rõ ràng là không tin những gì em nói.Paimon cũng nhanh chóng xuất hiện từ hư vô rồi bay lơ lửng kế bên em,chống tay lên hông rồi nói

"Ê nè!! Tôi không có bị mộng du nha!! ):<"

Nghe Paimon nói thế,hắn đã không tin lại càng không tin hơn. Chỉ cười trừ rồi lắc đầu mấy cái, dùng giọng điệu mỉa mai nói

"Muốn ngủ với người ta thì nói thẳng ra đi~ Giấu giấu giếm giếm cái gì~"

Hai má em hơi đỏ lên chút vì xấu hổ,kế hoạch của em bị người ta phát hiện ra rồi.Em chỉ đành thừa nhận

"Ừ thì ..là vậy đó.."

Scaramouche cười tủm tỉm rồi đứng dậy khỏi ghế,tay vẫn khoanh lại

"Dẫn đường đi đến phòng ngủ đi,tôi nghĩ là tôi sẽ chiều theo ý cô chủ nhà này vậy..Dù sao thì cô cũng đã bỏ rất nhiều công sức để có được tôi~"

Em nhanh chóng gật đầu rồi dẫn anh đến phòng mình.Paimon cũng đã biến mất từ bao giờ,chỉ có em và anh im lặng đi chậm rãi đến căn phòng ngủ giữa buổi đêm thanh vắng..

Sau khi em và hắn vào phòng ngủ.Scaramouche nhìn quanh căn phòng,đây là một căn phòng ấm cúng,đầy đủ tiện nghi,hắn khá thích căn phòng này.Anh nhanh chóng tiến đến bên giường rồi nằm cái ịch lên giường,quấn chăn khắp người.Nhưng vẫn chừa một nửa giường cho em nằm, hương thơm của em vẫn còn thoang thoảng nhẹ trên chiếc chăn mà hắn đang đắp.Anh không phàn nàn gì về mùi hương của em,mặt hắn thậm chí còn trông có vẻ khoan khoái mùi hương này

"Sao? Lên giường đi chứ? Hay cô ngại?"

Hắn nhếch mép cười với vẻ trêu chọc trong khi vẫn quấn chiếc chăn của em quanh người.Đúng thật là em hơi ngại..cho dù trước đó em là người muốn anh ngủ cùng với em,cũng là người đã nói rằng khi gặp anh ta,em sẽ lao vào và hôn anh ta tới tấp.Nhưng mà bây giờ,mọi thứ không dễ như em tưởng.Cảnh tượng hắn ta nằm trên giường em,quấn quanh người chiếc chăn của em rồi hít lấy hít để mùi hương của em trên đó.Cứ khiến em thấy ngại ngại làm sao.Nhưng mà em vẫn cố tỏ ra bình thường rồi leo lên giường nằm kế anh.

"Nào,chia sẻ chăn đi chứ? Ngủ thế này có mà lạnh chết tôi à."

Hắn miễn cưỡng chia sẻ chăn với em,mỗi người đắp một nửa.Hắn cũng không hít lấy cái chăn nữa,vì hắn sợ em biết hắn thích mùi của em.Mặc dù vài giây trước hắn vẫn quấn lấy cái chăn mà không quan tâm đến sự hiện diện của em.Em cười nhẹ,rồi khẽ nói

"Ngủ ngon"

"Ờ,ngủ ngon"

Scaramouche quay lưng về phía em,rồi dần chìm vào giấc ngủ,em cũng chẳng để tâm.Nhìn lên trần nhà rồi cũng thiu thiu ngủ thiếp đi.Nửa đêm,em bừng tỉnh giấc vì có cảm giác có gì đó cứ rúc vào người mình.Em nhìn xuống thì thấy hắn ta đang ôm eo em,mặt hắn thì dụi vào ngực,mắt vẫn nhắm tịt.Có lẽ hắn chỉ vô tình làm vậy thôi..nhỉ?

Em chẳng nghĩ nhiều,cũng vòng tay ôm lại hắn,nhẹ hôn lên trán hắn một cái.Mặt anh ta trong lúc ngủ mới đáng yêu làm sao,chẳng như cái bản tính khó ai chiều được kia của anh.Em nhẹ nhàng vuốt ve má của hắn,rồi lại chìm vào giấc ngủ lần nữa.Hai con người cứ thế mà ngủ trong yên bình,căn phòng hôm nay cũng đột nhiên ấm áp hơn mọi khi..

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top