Chap 13 : Bình Yên Trở Lại
- Vote.....!
.
.
.
Đêm mưa tầm tã, JiYeon ngồi một mình ngay chạm xe bus, trên người đã có chút nước mưa. Tôi nên nói thế nào bây giờ? Vui, buồn hay làm gì để đối diện với thứ mà tôi không muốn đối diện? Tôi thật sự sợ khi đối diện với Kim TaeHyung một lần nữa, tôi rất sợ cậu ấy sẽ giống người đã đi.
- Về thôi, tớ tìm cậu mệt rồi. "
Một giọng nói trầm ấm vang bên tai, tôi có chút giật mình với giọng nói thất thần này.
- Sao lại biết tớ ở đây? "
- Chẳng phải tớ đã nói trời nếu mưa thì cậu cứ ở yên tớ sẽ đến đón dù cậu ở chân trời nào sao? "
TaeHyung che ô cho tôi, trầm giọng nói, đôi mắt sâu thẳm của anh nhìn thẳng vào tôi. Tôi vì JungKook mà quên mất vẫn còn một người luôn ở cạnh và âm thầm theo sau.
- Nhưng......đừng nói nữa, cầm lấy, mưa to mặc vào cho đỡ lạnh, leo lên đi đường mưa rất bẩn. "
Cậu ấy đưa tôi chiếc ô, cởi áo khoác của mình ra và mặc lên người tôi, rồi quay lưng lại khụy chân xuống. Tôi chần chừ một lúc rồi cũng leo lên tấm lưng rộng.
TaeHyung cứ vậy mà đèo tôi lên lưng, mưa đã nặng hạt hơn rất nhiều, tôi vì lạnh nên đã rút sau vào lưng cậu ấy. Bình yên thật, cả giác này thật lâu rồi tôi mới cảm nhận được.
- Mọi chuyện xảy ra, thật xin lỗi. "
- Ưm...."
Tôi lười nhát trả lời, nhưng thật tôi cũng chẳng biết phải đối đáp như nào.
- Mọi chuyện bắt đầu từ tớ, kết thúc cũng từ tớ, người có lỗi vẫn là tớ. Cậu không có lỗi, JungKook cũng không có. "
Tôi luôn biết trong tim hai cậu ấy luôn có một nỗi đau vô hình từ tôi mà ra. Đối với JungKook tôi bây giờ không cách nào để trở lại như trước với cậu ấy.
- Đừng nói, cậu sẽ khóc. "
TaeHyung biết thừa người trên lưng rất muốn khóc, trải qua rất nhiều chuyện như vậy mà Park JiYeon nửa lời cũng chẳng trách ai. Anh thật sự cảm thấy con người nhỏ bé này có chút cao thượng.
- Đừng buồn vì những chuyện đã qua, phía trước tớ sẽ đi cùng cậu. "
Ha, Kim TaeHyung vẫn luôn là kẻ bên cạnh tôi. Jeon JungKook đến lúc tôi phải cất cậu vào quá khứ.
.
.
.
Sáng hôm sau tỉnh dậy thì căn biệt thự nhà Kim Gia tôi đã chẳng thấy bóng dáng chủ nhà, xung quanh chỉ toàn là người làm với quản gia và vệ sĩ.
- Bác Ha, TaeHyung đâu rồi ạ? "
JiYeon với đại một người hỏi, đêm qua nếu không lầm tôi đã gục ngủ trên lưng cậu ấy, sáng tỉnh dậy đã thấy mình nằm trong căn phòng đã lâu không nằm của TaeHyung.
- Thiếu gia đã đến công ty rồi thưa Tiểu thư. "
- Công ty? Kim Gia sao? "
Nhận được cái gật đầu của quản gia tôi ba chân bốn cẳng chạy lên lầu, thay đồ và vệ sinh cá nhân cấp tốc. Chạy một cái vèo ra khỏi biệt thự mặc tiếng kêu í ới của mọi người phía sau.
Đến được Kim Gia tôi thật muốn khóc ra nước mắt với đám người tiếp tân, họ một hai không cho tôi lên phòng chủ tịch, TaeHyung lên chức chủ tịch đặt ra biết bao quy tắc, nhưng tôi là ngoại lệ, là ngoại lệ.
- JiYeon? "
Tôi nhìn người đang nhìn tôi, cứu tinh đến rồi. Kim V đến đúng lúc lắm.
- Tôi muốn gặp TaeHyung! "
- Thì cứ lên gặp, Park JiYeon cô chẳng phải là ngoại lệ của anh trai tôi sao? Việc gì lại đứng đây so đo? "
- Bọn họ không cho tôi lên. "
JiYeon khác hẳn với hồi hôm qua rất kiêu hãnh, liếc mắt và chỉ thẳng mặt đám người nãy giờ đang làm khó làm dễ tôi a.
.
.
.
- Mỹ nhân của tớ sao không ở nhà? "
TaeHyung nhìn người trước mặt đang với bộ dạng xinh đẹp, cười đến híp cả mắt đang tiến lại tâm trạng lại trở nên tốt hẳn. Đây mới là Park JiYeon của Anh, như một Thiên Thần.
- Tớ muốn đến đây a! Cơ mà nhân viên của cậu rất làm khó tớ! "
- Được rồi, đám người ấy sẽ xử lý sau. "
JiYeon yêu kiều đạp Anh ra khỏi chiếc ghế chủ tịch, TaeHyung chỉ cười cưng chiều, mặc để ai kia làm loạn trên bàn làm việc.
- A, Anh trai tớ đâu rồi? Tớ rất nhớ anh ấy. "
- Chỉ nhớ đến anh trai thôi sao? Tớ đau lòng đấy. "
- Nhưng tớ muốn anh trai. "
JiMin của tôi đã nhiều ngày không gặp, rất nhớ a. Kim TaeHyung anh đúng thật đang rất ghen tị. Hết Jeon JungKook bây giờ kẻ cần tiêu diệt chính là anh trai yêu quý của ai kia.
- Được rồi, đừng nháo. Chiều tớ sẽ bảo JiMin đến đây với cậu. Còn bây giờ thì ngoan đi qua bên kia chơi. "
JiYeon chun mũi, bĩu môi ý bảo không thèm làm phiền, chạy lạch bạch qua sopha. Anh nhìn ai kia đang yên ổn chơi đùa cùng điện thoại mà cũng an tâm làm việc. Tháng ngày tươi đẹp trở lại rồi.
- Aaa bỏ ra đau. "
- Cô mau ra ngoài, phòng của Kim Tổng không được mạn phép. "
- Cô buông ra, đau. "
JiYeon đang trong giấc mộng an lành, đột nhiên bị đánh thức, mở mắt ra đã thấy một cơn đau nhói từ đầu truyền xuống, chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị một cô gái nắm tóc tôi lôi ra ngoài, cô ta đẩy mạnh tôi xuống nền đất.
- Cô mau cút đi trước khi Kim Tổng biết được sự việc. "
Cô ta cà chớn hất mặt nói. Thiệt sự là tôi muốn sút cho cô ta vào sọt rác, người gì kì cục.
- Cô dám làm vậy với tôi thì chắc cô chẳng nể mặt Kim Tổng của mình rồi. "
Nói rồi, JiYeon đứng dậy mặt đối mặt, không thèm để ý đầu gối lúc nãy bị cô ta xô đến xước.
- Con ranh mày đang nói bậy bạ gì đấy? Thư kí chức cao như tao chỉ cần một tiếng nói mày liền được biến khỏi nơi này, lo liệu mà hành xử. "
- Vậy cô biết chỉ cần một cái nhăn mặt của em ấy cô liền chết mà bật vô âm tính chứ?
Là JiMin. Park JiMin đang cùng TaeHyung mặt mày biến sắc tiến lại.
Kim TaeHyung được một lúc lâu lại có việc cần ra ngoài, thấy ai kia ngủ ngon cũng không nở đánh thức, liền lặng lẽ đi ra, cũng đã căn dặn rất kĩ nhân viên không cho kẻ nào vào trong. Thế mà lúc trở về đã nghe người báo tin ai kia của anh đã bị một kẻ thư kí quèn bắt nạt. Còn thằng em Kim V đã bảo lên canh chừng mà cũng chẳng thấy mặt mũi.
Như bắt được vàng, tôi chạy lại sau lưng hai người.
- Anh, phải đòi lại công bằng cho em, cô ta nắm tóc, còn đẩy, còn mắng em là con ranh. TaeHyung cậu cũng vậy, cậu phải đòi lại công bằng cho tớ! "
JiYeon nói với chất giọng vô cùng đáng thương, nhưng thật chất là như vậy, tôi nửa lời còn chưa mắng lại cô ta, thì đã bị cô ta mắng như tát nước vào mặt.
- Bây giờ cô muốn thế nào thư kí? "
- Tôi.......tôi xin lỗi thưa chủ tịch với Park Tổng........."
Cô ta bây giờ mới có thể hiểu mình đụng nhằm Đại Đại Bảo Vật.
- Một phút biến khỏi đây Nhanh! "
Là còn nhẹ. JiYeon tôi cũng hơi hài một chút thôi.
Đã bảo rồi, Kim TaeHyung luôn đi ngược với những điều mình đặt ra đối với Park JiYeon.
.
.
.
#181104 #Dy
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top