Nguồn: http://khotangdammyfanfic.blogspot.com/ Hà Thanh Lan một giấc tỉnh ngủ, kém chút hoài nghi thần sinh.
Hắn đã từng rực rỡ châu đẹp nhất Thanh Lan Hà biến thành một cái cục bộ khô, đại bộ phận khô cạn, khắp nơi nát ô, tràn đầy rác thải rực rỡ châu có tiếng nước bẩn sông.
Vì không để cho mình cùng sông đồng thời bỏ xuống, hà bá bắt đầu điên cuồng nhặt rác thải hằng ngày.
Kinh sợ! Một mỹ mạo nam tử mỗi ngày đi bờ sông nhặt rác thải!
Kinh sợ! Nhặt rác thải mỹ nam tử cùng vứt rác không đạo đức nhân viên ra tay đánh nhau, lấy một địch sáu lông tóc vô tổn!
Kinh sợ! Nhặt rác thải mỹ nam tử hôm nay liền thuyết phục một cái dục vọng ngã xuống sông tự sát chi nhân! Quả thật thời đại mới người hảo tâm!
Kinh sợ! Nhặt rác thải mỹ nam tử vì càng tốt hơn nhặt rác thải, tại bờ sông đáp cái lều!
Bạo! ! Hải sản ông trùm Thủy Vô Nguyên xuất hiện ở nhặt rác thải mỹ nam lều bên trong! ! ! !
Hà Thanh Lan: Biệt hướng ta trong sông vứt rác! Bản thần không có kim rác thải cùng ngân rác thải cho ngươi! !
Hà Thanh Lan: Tử xa một chút, biệt ô uế ta sông a! !
Tên truyện: Yêu đương không bằng học tập \ 谈恋爱不如学习Tác giả: Thiên Tuyết SS \ 千雪ssThể loại: 1vs1, duyên trời tác hợp, thanh xuân vườn trường, hiện đại, ngôn tình, ngọt, nhẹ nhàng, sủng, song xử, HE.Tổng số chương: 78 chương + 18 ngoại truyện.Tình trạng: Hoàn edit.…
Tác giả: Bàn Lật TửThể loại: showbiz, đô thị, nhẹ nhàng, HETình trạng: 61 chương và 4 phiên ngoạiNhân vật chính:Nam chính Tống Nam Xuyên-dịu dàng, tao nhã, soái ca... nhưng thực chất lại là một kẻ SIÊU HÁO SẮC, động một chút là nhào tới hôn hít... đặc biệt thích đôi chân dài miên man và đẹp....Nữ chính Bùi Anh-nữ minh tinh xinh đẹp, nóng bỏng, quyến rũ cộng thêm đôi chân dài miên man khiến người ta có ham muốn phạm tội.... nhưng thực chất là một cô gái bảo thủ tới mức nụ hôn đầu còn chưa kịp trao ai, tất nhiên là bị mất bởi nam chính.…
Tên gốc: 卿本包袱 Tác giả: Nhĩ Nghiên Edit: Zinny Thể loại: Cổ đại, hài. Câu chuyện về một đứa con bị bỏ rơi cùng một sát thủ máu lạnh lưu lạc. Thẩm Thế Liên lớn lên tại một vùng vịnh hẻo lánh, cả đời không gặp được mấy nam nhân. Ngày gặp Phượng Thất Thiềm, hắn cầm quỷ kiếm, đứng ở đầu dốc, máu đỏ tươi nhuộm đầy đất vịnh, hờ hững nói một câu "Trốn nhiều năm như vậy, sống cũng đủ rồi." khiến lòng nàng lạnh toát. Kỳ thật nàng muốn nói, "Tiên sinh, ta chỉ đi ngang qua thôi mà."…
Tác giả: Cận NiênEdit: Dương QuỳnhCẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!Truyện đã đăng đến chương 365 trong "Khế ước hào môn_phần 2" trên wattpad nha các bạn!"Tần Mộc Ngữ, trên thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên của cô.Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."***Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt đạm mạc.Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng."Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không…
Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.(*)con riêng Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây. Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn. Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a! * Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên. Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.…
Truyện này ta thấy hay nên edit lại và đăng cho mọi người đọc ấy =)))) Hay thì thả sao vàng cho ta nhaaaa ^^Tác giả: Tịch Bảo NhiDịch giả: SayaEditor: Trang cùng 1 số editor khácBìa truyện : Nhây's Xưởng (@NhayLaMotXuThe)…
Tác giả: Tế Dương Phi Vũ Thể loại:bách hợp, cổ đại, xuyên không, linh hồn chuyển hoán, âm mưu tranh đấu, hoan hỉ oan gia, 1x1, HE Tình trạng bản raw: hoàn (79c+8PN) Nhân vật chính: Hách Liên Minh Kính, Mộ Dung Hi Nguyệt, Sở Yên, Hạ Lan Yên, Sở Liên Phong. Văn án: Huyện lệnh (Hách Liên Minh Kính): Ta đây rất bận, thực sự rất bận! Ngoài việc khám nghiệm tử thi để phá án còn phải đi theo bảo hộ Đại tiểu thư, bắt phi tặc cùng tấn công Hồng Liên giáo, ngươi nói xem ta có bận hay không? Đại tiểu thư (Mộ Dung Hi Nguyệt): Bổn tiểu thư ta đây tốt bụng lắm mới cho ngươi làm thủ hạ ở cái huyện nhỏ này, ngươi phải tu mấy kiếp mới được, vậy mà dám chê bổn tiểu thư đây vướng tay vướng chân! Phi tặc ( Sở Yên): Muốn bắt ta, vậy phải xem ngươi có bản lãnh hay không, trước hết học khinh công đi rồi hãy nói chuyện với ta. Giáo chủ (Hạ Lan Yên): Tiểu Kính Kính, làm một huyện lệnh nhỏ có gì tốt, không bằng theo tỷ đây, toàn bộ Hồng Liên giáo đều thuộc về ngươi.…