Chương 14: Chật Vật Vương Tử Điện Hạ
"Xin lỗi, vị tiên sinh này, tôi còn có việc đi trước." Doãn Tiểu Mạt buông đĩa trong tay, xoay người rời đi.
Lý Chính Hạo chính là không thuận theo bắt lấy cánh tay cô "Như thế nào, người đẹp này là không cho tôi mặt mũi?"
"Buông tay." Doãn Tiểu Mạt bị đôi tay kia giữ lấy bổng nổi lên một cảm giác ghê tởm, cô đột đột nhiên vung tay tên, rút mạnh cánh tay về, lãnh mặt nói: "Vị tiên sinh này thỉnh tự trọng".
Hoàng thất yến hội thế nhưng cũng sẽ có cái loại này bại hoại.
"Ha hả." Lý Chính Hạo khinh thường mà cười cười, nói: "Cố Sâm có thể cho cô cái gì thì tôi sẽ cho gấp đôi, chỉ cần cô hầu hạ tôi thật tốt, như thế nào?"
Nơi này là hoàng cung, bình tĩnh, bình tĩnh,không thể chọc thêm phiền toái cho Cố tiên sinh.
Doãn Tiểu Mạt ở trong lòng đối với chính mình thôi miên một hồi lâu, mới rốt cuộc áp xuống kia ý nghĩ hành hung tên khốn trước mặt này **.
Bình tĩnh nói: "Xin lỗi, vị tiên sinh này tôi không bán thân."
Bên người vừa lúc có một vị người hầu đi qua, Doãn Tiểu Mạt vội hỏi nói: "Xin hỏi toilet ở nơi nào?"
Cô cũng không tin cô trốn đến toilet nữ tên này cũng có thể theo vào.
Lý Chính Hạo nhìn Doãn Tiểu Mạt ánh mắt một mảnh lạnh lẽo, thế nhưng thật sự không buông tha mà lấn tới: "Có bản lĩnh thì cô cứ ở bên trong đừng bao giờ ra."
Doãn Tiểu Mạt tránh ở toilet thấp thỏm bất an, muốn gọi điện thoại cho Cố Sâm nhưng lại sợ làm phiền hắn.
Đang do dự không quyết, bên ngoài đột nhiên vang lên một trận tiếng đập cửa.
"Tiểu thư, Lý Chính Hạo đã đi rồi, cô có thể ra rồi."
Nam nhân thanh âm lạnh băng đạm mạc nhưng lại kỳ lạ làm người ta an tâm.
Doãn Tiểu Mạt thật cẩn thận mà mở cửa, lập tức đối diện với một đôi mắt sắc bén như ưng, một cảm giác mãnh liệt run rẩy truyền đến cô lập tức đứng ngây ra đó.
Đôi mắt này cô quá quên thuộc, cả đời này sẽ không quên.
Đêm hỗn loạn kia, cô duy nhất nhớ kỹ là đôi mắt thập phần bắt mắt trong màn đêm của nam nhân kia.
"Xem ngây người?" Cung Thiếu Thần nhìn biểu tình ngốc lăng lăng Doãn Tiểu Mạt, trong mắt không khỏi xẹt qua một mạt ý cười.
Bộ dáng này của Doãn Tiểu Mạt lại làm hắn ngoài ý muốn nhớ đến con trai Cung Khải Hiên, bộ dáng phát ngốc của hai người lại rất giống nhau.
Nghĩ như thế, ngữ khí âm lãnh của hắn lại không nhịn được mềm lại vài phần.
Doãn Tiểu Mạt một cái giật mình, tức khắc thanh tỉnh lại đây.
Tuy rằng mắt rất giống, nhưng thanh âm nói chuyện lại không giống, như thế nào có khả năng liền gặp lại người kia.
Nhưng là, đôi mắt này thật sự quá giống, theo bản năng cô liền có chút bài xích, "Cảm ơn tiên sinh đã giúp tôi đuổi Lý Chính Hạo đi, Cố tiên sinh khả năng ở ngoài tìm tôi, xin phép đi trước."
"Tôi giúp cô như vậy mà cô chỉ một câu cảm ơn liền vội đi sao?" Cung Thiếu Thần nhướng mày, ngăn cản cô.
Doãn Tiểu Mạt tức khắc cảnh giác lên, "Tiên sinh muốn gì?"
Vừa ra khỏi hang sói lại chui vào hang cọp?
"Làm bạn gái tôi, như thế nào?" Cung Thiếu Thần nói ra lời này thập phần tự tin.
Toàn bộ Ninh Quốc không biết có bao nhiêu nữ nhân mộng tưởng nhào vào ngực hắn, hiện tại hắn chủ động phát ra lời mời, nữ nhân nào có thể kháng cự?
"Xin lỗi, tôi nghĩ chúng ta không hợp nhau."
"Cô nói cái gì?" Cung Thiếu Thần điệu cười cũng cứng ngắc tại thời điểm đó, cô gái này thế nhưng cự tuyệt hắn??
"Cô gái, cô biết tôi là ai không?"
Doãn Tiểu Mạt trong mắt không khỏi xẹt qua một tia khinh miệt, "Anh là ai cùng tôi không quan hệ, mong anh tránh ra, lại dây dưa, tôi sẽ kêu người."
Tên này lớn lên nhân mô cẩu dạng, không nghĩ tới cũng là cái mặt người dạ thú.
"Cô...cô.. —— tê!" Cung Thiếu Thần duỗi tay muốn bắt lấy Doãn Tiểu Mạt cánh tay, lại không nghĩ rằng, Doãn Tiểu Mạt thế nhưng nâng lên chân lên ở cẳng chân của hắn hung hăng đạp.
Doãn Tiểu Mạt hôm nay mang giày cao gót, Cung Thiếu Thần không khỏi đau đến hút một ngụm khí lạnh.
Doãn Tiểu Mạt nhân cơ hội vòng qua hắn chạy đến đâị sảnh yến hội, không nghĩ tới Cung Thiếu Thần rất nhanh, duỗi tay bắt cô lại.
Cô không khỏi luống cuống, "Anh muốn làm cái gì, buông tay, nếu không tôi sẽ gọi người tới."
Vừa rồi cô chính là thấy bên này không có người mới dám đá tên này, cũng không biết chính mình hô to nói, có thể hay không đưa tới người.
Cung Thiếu Thần dùng sức đẩy, liền đem Doãn Tiểu Mạt đẩy đến bên tường.
Một tay bắt lấy Doãn Tiểu Mạt cánh tay, một tay chống lên tường, đem cả người cô bao lại trong mình.
Bị giam cầm ở một phạm vi nhỏ hẹp lại tiếp xúc gần gũi, Doãn Tiểu Mạt cảm nhận rõ ràng hơi thở xâm lược trên người Cung Thiếu Thần, khuôn mặt trắng nõn không nhịn được đỏ lên.
"Buông ra, đồ lưu manh, vô lại!" Doãn Tiểu Mạt hung hăng mà trừng mắt Cung Thiếu Thần, ngoài mạnh trong yếu mà cảnh cáo nói: "Anh... Anh nếu là dám đối với tôi làm cái gì, tôi...... Tôi liền báo nguy, tôi nhất định sẽ báo nguy."
Bên ngoài chính là đại sảnh yến hội, tùy thời sẽ có người lại đây, tên này hẳn là sẽ không không thật sự làm cái gì ở chỗ này đi?
"Ha hả." Cung Thiếu Thần không khỏi cười khẽ ra tiếng, nhướng mày nói: "Cô cảm thấy tôi sẽ đối với cô làm cái gì?"
"Xin lỗi, tôi đối với loại đoán đố trò chơi này một chút cũng không hứng thú, mong anh buông tôi ra không được sao? Anh hành vi như vậy là quấy rối, biết không?"
Nói chuyện là dùng lời, đứng sát như vậy làm cái gì?
Doãn Tiểu Mạt nghiêng đầu muốn tránh ánh mắt Cung Thiếu Thần.
"Cô biết bao nhiêu nữ nhân muốn tôi đối xử như vậy với họ không?" Cung Thiếu Thần hướng đến cái cổ trắng mịn thon dài trước mắt, trong mắt gió lốc bắt đầu khởi động.
Bất tri bất giác liền cúi đầu, đem môi mình in xuống.
Cảm xúc mượt mà nhanh chóng hấp dẫn hắn, hắn bổng có loại cảm giác lưu luyến lạ thường.
Doãn Tiểu Mạt cảm giác trên cổ có loại cảm giác ướt át, cả người tức khắc cứng đờ, một loại cảm giác sợ hãi nháy mắt truyền ra cả thân.
Cả người cảm giác giông như mất đi linh hồn, không con nghe sự điều khiển, theo bản năng liền nâng đầu gối hướng nam nhân..
"A"
Cung Thiếu Thần kêu lên một tiếng, biểu tình nháy mắt vặn vẹo.
Mặc kệ là nam nhân cường đại như thế nào nếu gập loại công kích như vậy đều là nhân sinh không thể thừa nhận nổi đau a.
Doãn Tiểu Mạt kinh hoảng mà nhìn hắn một cái, xoay người liền chạy đi.
"Tiểu mạt, thì ra em ở chỗ này." Lúc này, Cố Sâm lại đột nhiên mỉm cười đi tới.
Nhìn đến một bên Cung Thiếu Thần, trong mắt không khỏi kinh ngạc, đồng thời âm thầm cảnh giác lên, "Không nghĩ tới vương tử điện hạ cư nhiên trốn tới chỗ này, trách không được tất cả mọi người đều không có tìm được ngài."
Doãn Tiểu Mạt không khỏi kinh ngạc mà trừng lớn mắt, cái tên đùa giỡn mình thế nhưng là vương tử điện hạ?
Cô vừa mới đánh một vương tử?!
Thiên a, cô sẽ không đem người ta đá hư đi, nếu là thật sự xảy ra vấn đề, cô không bồi thường nổi a.
Doãn Tiểu Mạt không khỏi mịt mờ mà nhìn lướt qua Cung Thiếu Thần nửa người dưới, mắt hàm lo lắng.
Cung Thiếu Thần khóe mắt dư quang liếc đến tầm mắt Doãn Tiểu Mạt , sắc mặt không khỏi đen hắc.
Hắn đời này, vẫn là lần thứ hai bị nữ nhân làm cho chật vật như thế.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top