CHƯƠNG 15 [phần 2]

Cậu đứng trước phòng TGĐ vẫy vẫy tay tạm biệt Chí Hoành.

- Cậu...đừng có đứng vẫy tay với tớ quài! Mau vào đi! - Nó hướng cậu xua xua tay.

Cậu gật gật đầu.

- "Cốc cốc"

- Vào đi! - Giọng nói băng lãnh của hắn từ căn phòng vang ra.

Cậu dùng sức đẩy nhẹ cánh cửa phòng, rụt rè nhích từng bước đi vào.

- Vương....Nguyên... - Hắn cố ý kéo dài tên cậu, trên khuôn mặt lạnh lùng kia từ khi nào đã có một nụ cười, ko phải nụ cười của gian thương mà là một nụ cười mang hạnh phúc.

Tại sao hắn hạnh phúc?

Vì tưởng rằng cậu sẽ giận hắn, ko thèm nhìn hắn, ko để hắn trong lòng. Bây giờ cậu đến đây rồi, hắn thật sự chính là rất hạnh phúc. Cậu ko ghét hắn.

- A...dạ - Cậu giật mình, rụt rè "dạ" một tiếng.

- Vương Nguyên...em...từ khi đi làm là cách hôm nay mấy ngày? - Hắn dùng giọng ôn hòa hỏi.

- A...cách đây khoảng 3,4 ngày!

- Tốt! Vậy...em đi làm hết buổi được mấy ngày! - Hắn nhìn cậu, cười ôn nhu.

Cậu đưa tay lâu lâu mồ hôi trên trán, sau đó lại đưa tay lên nhẩm. Sau một hồi liền rụt rè trả lời:

- M...một ngày...

- À! Một ngày? Tốt, tốt lắm! Em làm nhân viên như vậy rất tốt! - Hắn gật nhẹ đầu, cười ôn nhu.

- T...Tổng Giám Đốc! A...anh có phải hay ko là bị bệnh rồi nha? - Hắn hôm nay rất lạ, ít nhiều khiến cậu có chút lo lắng.

- Có phải hay ko tôi bị bệnh rồi? Em mau lại đây kiểm tra giúp tôi! - Hắn lại cười ôn nhu, vẫy tay kêu cậu lại gần.

Cậu đứng tại chỗ suy nghĩ một hồi, liền rụt rè đi đến gần hắn, đưa tay lên đo nhiệt độ.

Thiên a! N...nóng quá má ơi! Sao trán hắn nóng quá nha?

- T...TGĐ! Trán anh, trán anh nóng quá nha! - Cậu luống cuống nói.

- Ko đc ! Chắc tay tôi lạnh quá!...Đc rồi. - Nói đoạn, cậu liền áp trán mình vô trán hắn.

Hắn có chút bất ngờ, nhưng khuôn mặt vẫn ko biểu hiện j.

- A! A a a a a a ! Ko được rồi ko được rồi! Anh anh sốt cao lắm nha! P..phải mau đi bệnh viện! - Cậu hét toáng lên, tay chân luống ca luống cuống ko biết phải làm j bây giờ.

- Ko sao! Chỉ là cảm mạo thôi! Ko cần đi bệnh viện! Chỉ cần em ở bên tôi là được rồi! - Hắn cười ấm áp, đưa tay lên xoa xoa đầu cậu đầy yêu thương.

- Th...thật sao? Chỉ cần tôi ở bên anh là được? - Cậu nghi hoặc hỏi lại hắn.

- Ừ - Hắn gật nhẹ đầu, nụ cười bây giờ càng thêm tỏa sáng.

Nụ cười như nắng ấm giữa mùa đông lạnh giá kia, liền làm cho trái tim nhỏ bé của cậu tan chảy. Cậu bé Vương Nguyên của chúng ta bây giờ chỉ biết e thẹn gật đầu....mà lại quên đi, người trước mặt cậu kia...đã có hôn thê...

~Aizzz có vẻ tình hình bên Đạo Ca với Nguyên Bảo Bối có vẻ ổn rồi nha! Nhưng mà bên phía Nhị Hoành với Thiên Tổng hình như có chút sóng gió rồi ~

__ Tu bi con __

.
.
.

.
.
.




















.
.
.

.
.
.

Kozu: Bềnh tĩnh bềnh tĩnh! Đùa chút thôi! Còn nữa mờ...

______________________

Nó là một đại trượng phu nên đương nhiên là ko rụt rè giống cậu. Ko kiêng nể vai vế, nó liền đạp cửa một cái thật mạnh.

Cảnh tượng anh sẽ niềm nở ra tiếp đón như một chú cún(ko có ý xúc phạm) chào đón chủ nhân "đại giá quan lâm" như trong tưởng tượng của nó tuyệt nhiên ko hề xảy ra mà là cảnh tượng một nam một nữ đang hôn nhau say cmn đắm.

(Kozu: Mấy chế chú ý mấy chữ in đậm dùm em!)

Nó nhíu mày khó chịu.

Phải! Nó đang cực kỳ khó chịu. Thiên Tỉ! Anh cmn đang làm cái j trong kia? Nó đang đứng chình ình ngay đây mà anh dám hôn một đứa con gái khác nha!

(Kozu: Một lần nữa! Chữ in đậm, chú ý!)

- A! C...Cừu Non! Em đừng có bao giờ hiểu lầm anh nha! - Nhìn thấy nó đang chễm chệ đứng trước cửa, anh liền đẩy người con gái trước mặt ra, hướng nó ra sức xua xua tay.

- Em đang làm cái j thế a? - Người con gái có mái tóc dài ngang vai bị đẩy liền khó chịu hỏi.

~~Một phút mặt niệm cho anh Thiên~~

Hết một phút!

Thiên Tổng của mấy má đi ngắm gà nude rồi nhe!

~~Một phút trước khi Chí Hoành đạp cửa~~

- Thiên Thiên! Mau nói cho tỷ tỷ biết người Khải Khải thích là ai đi! - Vivi ra sức lây lây anh.

- No no no! Nói ra cho chị biết sẽ ko còn hay nữa! - Anh ngồi trên ghế, trên khuôn mặt ko còn nét sợ sệt giống lúc kia.

- Em... - Vivi tức giận, ngon tay run run chỉ vào anh.

Làm sao cô ko tức cho được! Năn nỉ gần nửa tiếng đồng hồ! Tên tiểu tử Thiên Tỉ này! Miệng cư nhiên cứng như nắp cống(xin lỗi ko có ý xúc phạm).

- Được! Để xem em có nói hay ko! - Nói đoạn, cô liền xắn tay áo nhảy lên bàn ngồi, mặt đối mặt với anh. Chuẩn bị đưa tay lên nhéo má thì...

-"RẦM"

Sự thể đã thành như bây giờ rồi. Và tại vì góc nhìn của nó nên mới nhìn ra hai người họ đang hôn nhau nha~

~~Hiện tại~~

- Anh...anh... - Nó tức đến mặt đỏ bừng bừng, dậm chân một cái liền quay chân "chạy" đi.

- Cừu Non! - Nói đoạn, anh liền bật dậy đuổi theo.

- Ố ồ! Thì ra là vậy! - Vivi nói nhỏ, miệng cười đầy gian xảo. Sau đó kéo anh lại, ko cho đi. Còn cố ý nói vọng ra:

- Aiyo! Cái anh này, đang với người ta mà lại!

Nó vốn dĩ đang đứng ngoài cửa chờ anh ra giải thích. Sau khi nghe xong câu nói kia, liền hạ quyết tâm quay người bỏ đi.

- Chị...chị đang làm cái j thế hả?! Mau bỏ ra! Bỏ ra! Cừu Non! Chờ anh! Cừa Nonnnnn- Anh nói với theo, giọng nỉ non.

- Aiyo! Tỷ tỷ làm như vậy là muốn tốt cho em nha! - Vivi che miệng cười, tay kia vẫn ra sức giữ chặt Thiên Tỉ.

Nhân viên khi nghe thấy náo loạn liền kéo vào xem và...nhiều câu truyện đã được lan truyện qua nhiều bản thể.

______End chương_____

Kozu: Ai yo yo! Rót cược Vivi là ai? Thân phận trong câu truyện này là bánh bèo?
Chờ đón đọc chương sau nha~


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top