Chap 2
*Giờ Văn:
Thầy thấy cậu ngủ ngon lành trong giờ học thì đâm ra cáu tiết:
-VƯƠNG NGUYÊN!!!!
Cậu ngồi dậy, điềm tĩnh dụi dụi hai con mắt rồi chậm rãi đứng lên:
- Gì ạ?
- Em hãy nêu cảm nhận của em về vấn đề bạo lực học đường cho thầy.
Cậu lấy tay xoa xoa cằm, vẻ mặt hơi đăm chiêu. Chưa đầy 10 giây sau đã đáp:
- Thưa thầy bạo lực học đường là một hành động thể hiện bản lĩnh, cấp bậc trong trường và có thể phát triển đến quy mô xã hội. Nếu như mình giàu, mình có số thì biết đâu sẽ được làm xã hội đen. Còn nếu mấy đứa tồi mà lại thích làm cảnh cho cố rốt cuộc cũng chỉ là thành phần làm đen xã hội thôi. Mấy đứa đó thì ta nên loại bỏ để đảm bảo một thế giới bạo lực đúng chất. Bạo lực học đường đôi khi giúp ta có tiền tiêu vặt để khỏi phải xin ba mẹ nữa đấy ạ! (Vương Nguyên ơi là Vương ngyên,hey)
- Ặc.... ặc.... Em...em....
- Có gì không đúng sao? - cậu chớp chớp hai mắt vẻ mặt vô tội.
"Rầm"
Thầy ngất ngây lăn ra ôm tim mà xỉu.
*Giờ Sinh Học:
- Vương Nguyên lên đây trả bài!
Tiếng thầy giáo dạy Sinh dõng dạc vang lên. Vương Nguyên đang ăn bim bim (món khoái khâu cua BB mà)thì cố nuốt vào rồi thò tay lục lọi túi xách. Vào học nãy giờ cứ lo ngồi ăn chưa soạn sách vở ra nữa.
Cậu đổ mọi thứ ra bàn nhưng chỉ toàn là bánh với kẹo. Cậu quay sang lục lọi hộc bàn, vẫn không thấy. Vương Nguyên đi vòng vòng lớp rồi tiến đến xem xét cái thùng rác. Vẫn chả có gì cả. Không biết hôm qua đi học về quăng ở đâu rồi nữa, mà từ trước đến giờ đi học có mang vở đâu mà quăng.
Thầy giáo của chúng ta đã tức nay còn tức hơn, ông nhìn Vương Nguyên đi tới đi lui mà phát mệt. Học hành chả ra làm sao cả. Vương nguyên nhìn ông thầy gãi gãi đầu:
- Dạ thưa thầy em quên mang vở!
Thầy cho em nợ điểm lần này nha thầy!
- Không mang vở cũng lên đây cho tôi! - ông thầy nghiêm giọng.
Vương Nguyên nhăn nhó bước lên bục, ông thầy lật lật cuốn sách rồi bắt đầu hỏi bài:
- Cho tôi biết tuổi thọ của loài chuột ít nhất là bao nhiêu năm?
- Dạ phải tùy vào con mèo nghĩ gì ạ! - Vương Nguyên đáp bằng giọng vô (số) tội.
Cả lớp che miệng cười khúc khích, ông thầy mím môi rồi trừng mắt nhìn cậu:
- Em đang trả lời cái gì thế hả?
- Dạ đang trả bài! - cậu chớp mắt trông vẻ rất ngây thơ.
Ông thầy tức giận, ông làm gì dạy cái kiến thức nào như thế chứ. Thầy giáo đập bàn rồi gằn giọng:
-Vương Nguyên ! Em lại không thuộc bài nữa à? Gọi cho ba em vào đây gặp tôi!
- Sao thầy thích chia rẽ tình cảm cha con em quá vậy??? - Vương Nguyên nhăn nhó.
- Còn trả treo hả? Ra ngoài quỳ gối đến hết tiết này! - ông thầy tức giận chỉ ra phía cửa. Vương Nguyên trở nên vui vẻ lạ lùng:
- Yeah! Thế em đi nha, thầy và các bạn học vui vẻ! Hihi...
Thầy giáo chỉ còn biết lắc đầu bực bội. Buổi học của đứa siêu quậy mà cả trường đều biết đến là như thế đấy.
*Chiều hôm đó:
-Vương Nguyên! Cậu không đi học thật hả? - Chí Hoành hỏi trong khi đang khuấy ly trà sữa.
Tình hình là cả hai đang ngồi ở quán trà sữa gần trường từ lúc tan học buổi sáng đến giờ. Cậu hỏi:
- Bây giờ mấy giờ rồi?-Hoành xem đồng hồ rồi bảo:
- 2h chiều rồi!
Cậu nói tiếp:
- Thế mấy giờ người ta vào học?
- 1h30... (Nguyên ơi la Nguyên)
- Thế cậu đi học đi! - cậu đưa ly trà sữa lên uống một cách thản nhiên.
- Thôi! Vác mặt lên phòng hiệu trưởng ngồi à? Với lại cậu không đi tớ cũng không đi đâu. Hay là mình đi mua sắm ha!
Cậu thở dài thườn thượt, anh chàng này lúc nào cũng lo làm đep cả. Nhưng mà nhờ vậy cũng không ít tên đại ca băng khác bị nhan sắc của anh hạ gục vì anh rất dễ thương. Nó nhìn cô:
-Nhất Lân và Đình Tín đâu rồi?
- Tụi nó đi điều tra theo ý cậu còn gì nữa. Chắc là hai đứa kiếm bụi nào chui vào rồi chứ gì.
-Chí Hoành! Tụi tui chui vào bụi lùm hồi nào cơ chứ?
Tiếng của Nhất Lân vang lên từ phía cửa, cả hai tiến đến ngồi vào bàn. Hai mắt Hoành sáng trưng lên vì đống snack Đình Tín cầm trên tay. Cô nàng giật lấy ăn ngon lành. Đình Tín mếu máo:
-Hoành! Của hai vợ chồng tui mà!
Hoành vừa ăn vừa đáp:
- Ta đẹp ta có quyền!
Cậu bắt chéo chân lên nhìn Nhất Lân:
- Điều tra sao rồi? Chuyện của mấy thằng hôm bữa là thế nào?
Nhất Lân báo cáo lại:
- Đó là mấy thằng mới chuyển về trường Karry gần đấy! Tụi nó không biết luật nên đã đến đây để làm càn, lúc đó cậu nghỉ học nên bọn chúng đánh vài người của chúng ta rồi bỏ về.
- Chắc rồi chứ?- Nhất Lân gật đầu chắc chắn:
- Dạ chắc ạ!
Cậu móc tiền ra để lên bàn rồi bước đi. Nhất Lân, Đình Tín và Chí Hoành lập tức bước theo. Nó leo lên môtô rồi nhấn ga lao đi, đích đến là câu lạc bộ bida nơi họp mặt của mấy thằng hôm bữa.
Xe dừng cái két trước cổng, cậu đá chống rồi xuống xe khi đã cất mũ bảo hiểm. Cậu để vào miệng hai viên kẹo cao su rồi bước vào bên trong. Nếu cứ nhìn bề ngoài thì chắc ai cũng tưởng là hot boy của một trường nào đấy đi tìm bạn. Ba người kia cũng vừa tới nơi và vào theo sau cậu.
Bên trong rất vắng chỉ có khoảng năm, sáu tên gì đó đang chơi bida. Bên cạnh là một đám con gái mắt xanh mỏ đỏ đang cười thích thú khi nhìn cô bé quỳ gối trước mặt mình. Cô bé đó mặc đồng phục cùng trường với mấy con nhỏ đó nhưng gương mặt thì thâm tím và giàn giụa nước mắt. Mấy tên kia vừa chơi vừa cười cợt:
- Nếu biết nghe lời thì đâu ra nông nổi này!
Một tên con trai tiến tới xách tóc cô gái đó lên gằn giọng:
- Mầy liệu mà ngoan ngoãn một chút đi! Để Jen của tao không vui thì liệu hồn đấy!
Tên đó bạo lực xô cô một cái, cô lay lay chân con nhỏ ngồi trước mặt:
- Tớ xin cậu... hức..hức... Làm ơn tha cho tớ đi! Jen à! Tớ muốn về nhà! Hic...
Con nhỏ đó chỉ cười rồi bảo:
- Còn lâu nha cưng!
Cái tình hình gì thế này? Chó hùa à? Hay là một đám ỷ đông ăn hiếp yếu. Mấy loại này thì cậu chúa ghét và cậu mà đã ghét thì trước sau gì cái mặt cũng tan nát bét thôi. Nó bước đến khoanh tay dựa lưng vào bàn bida. Mấy tên đó thấy trai đẹp thì sáng con mắt lên lân la lại hỏi chuyện ngay.
- Bé xinh quá à? Học ở Roy School sao?
- Dễ thương ghê! Bé tìm người hả?
- Tìm tụi anh à? Hay là tìm riêng mình anh thôi?
Cả đám cười hô hố lên, cậu vẫn như bình thường không nói, không cười nhưng bắt đầu hướng ánh nhìn về phía tụi đó.
- Hôm trước đứa nào đến Roy School làm loạn thì bước ra đây!
Lời nói của cậu pha chút uy lực nên những nụ cười khả ố đó tắt hẳn. Tên cầm đầu tiến tới trước mặt nó:
- Xinh thật đấy nhưng đừng ra vẻ liều lĩnh quá được không? Em vào địa bàn của bọn anh mà dám ăn nói với tụi anh thế à? Biết anh là ai không hả?
Cậu hướng đôi mắt đầy sát khí nhìn tên đó làm hắn bỗng rùng mình:
- Đừng hỏi tao mầy là ai mà hãy về nhà hỏi má của mầy.
- A, thăng này láo! Mầy ăn nói thế à?
Hoành lên tiếng:
- Xời ơi, người ta láo nhưng biết điều. Đỡ hơn cái lũ tụi bây, xấu đều, nói nhiều mà không biết nhục.
- Quá đúng! - Lân và Tín đồng thanh.
- Lại thêm cái đám nào nữa đây? Tụi bây muốn gì hả? - tên đó hất mặt.
- Như tao đã nói từ đầu, đứa nào hôm trước sang trường tao làm loạn thì bước ra, để tao cáu thì mặt tụi bây đổi màu đấy!
Tên đó cười cợt như đang đùa:
- Là tao đấy! Mầy làm gì tao?
"Bốp.... bốp.... phịch"
Tên đó vừa dứt lời thì ngã xuống sau hai cú đấm vào bụng. Tụi kia sợ xanh cả mặt, cậu trai này đúng là không hề tầm thường chút nào.
Jen lên tiếng:
- Cả đám xông lên!
Năm tên kia lao vào cậu. Lần và Tín định lên nhưng Chí Hoành cản lại:
- Để Nguyên lo đi! Lũ này toàn là tép riu thôi.
Y như rằng chỉ với hai cú đá và ba cú đấm, năm tên lần lượt tạo dáng trên sàn nhà. Đứa thì kiểu cá mập lên bờ, đưa thì kiểu khủng long nằm tắm nắng. Cậu tiến đến gần Jen, đám bạn của cô ta lùi ra vì sợ liên lụy. Cậu nắm tóc cô dí vào cô bạn đang quỳ dưới đất:
- Xin lỗi cô ấy! ...........NHANH!
Jen tái mặt làm theo lời cậu răm rắp:
- Xin.... xin lỗi cậu!
"Chát"
Caquj tát vào mặt Jen làm cô ứa cả máu miệng, cậu nhìn cô làm cô run cầm cập:
- Ừ thì mầy to nên mầy kết bè kết phái.............. Nhưng mầy nhìn xem khi mầy gặp chuyện có con chó cái nào bên mầy không? - cậu chỉ vào cái đám bạn của Jen đang đứng ở phía xa.
Jen chảy cả nước mắt, có lẽ tức giận lắm. Nhưng vẫn có một phần sợ hãi và kiêng nể trong đó.
- Liệu hồn đấy! - đôi mắt khát máu của cậu làm Jen che miệng vì sợ.
Cậu quay sang đỡ cô bạn kia dậy, cô ta cám ơn cậu rối rít:
- Cám ơn anh! Cám ơn anh nhiều lắm ạ!
Cậu chẳng thèm ngó ngàng gì đến cô gái đó, cậu quay sang tên cầm đầu đang nằm dưới đất:
- Còn mày, ranh con miệng còn hôi sữa mà lại thích múa lửa làm màu! Nhớ kỹ mặt tao nhé! Nếu muốn thì đến Roy School tìm Vương Nguyên tao, lúc nào tao cũng tiếp mầy!
Cậu nói rồi quay lưng bỏ đi trong khi tên đó đang vã mồ hôi lầm bầm trong miệng:
-Vương Nguyên ? Đai Ca Roy School sao? Ôi trời!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top