Chap 15: Hôn Lễ Bá Đạo (H)
Hôm nay là một ngày trong xanh, trời nắng đẹp, chim hót, chó ngủ, cây cối rào rạt và cũng chính là ngày tổ chức một hôn lễ to chà bá tại thánh đường Voto Nacional ở Quito. Ở đây có nhũng đàn bồ câu đàn chạy bán sống bán chết vì bị cô dâu và phù dâu săn đuổi không ai khác chính là hai trẻ nhà ta Vương Nguyên và Vương Chí Hoành.
~Bọn bồ câu đáng ghét, để bà đây bắt được là sẽ biến bọn bay thành cháo bồ câu, bồ câu nướng, bồ câu xào bơ...bla bla..... Cho mà xem!-Nguyên không ngường chửi rủa.
~"Bọn tôi có tội tình gì?"- Dám bồ câu pov's
~Hờ hờ anh à, còn 2 tiếng nữa tới lễ rồi đấy mau đi thay đồ đi.-Hoành vì mãi chơi đuổi bắt với anh mình nên quên mất nhiệm vụ anh rể đưa ra là phải biến cô dâu thành một người đẹp nhất trong ngày hôm nay.
~Hừ, đi thôi!
*Tại phòng Cô Dâu*
Cậu được các nhà trang điểm hàng đầu thế giới tân trang cho, vì da cậu cvoons đã đẹp nên không cần phải đánh lên gần một kí phấn lên đó.
Sau 1 tiếng rưỡi biến thành con gái, tóc cậu tự nhưng dài đến ngực độn cao lên để lộ ra bờ vai trắng như sữa làm cậu ngại đo cả mặt.
Đứng ngắm mình trước gương cậu thốt lên.
~Ôi, mày đẹp quá Nguyên à, thế nào hàm tên Vương Tuấn Khải đó cũng phải rơi xuống cho mà dem.-Cậu mãn nguyện cười.
Cánh cửa nhà thơ mở ra, ba cậu đi lại đưa tay cho cậu khoác đi vào lễ đường trên tay cầm bó hoa tím sữa. Còn Hoành thì đi đằng sau làm phù dâu.
Vương Tuấn Khải đứng trên bục nhìn cô dâu của mình, trên người vận một bộ âu phục màu trắng thắt nơ vàng trên cổ ( Tránh tưởng vàng thiệt màu vàng thôi) . Tóc được vuốt ngược ra đàng sau trông thật lịch lãm.
Có lẽ không nói thì chẳng ai biết rằng cô dâu này khác với nhũng cô dâu khác. Những cô dâu khác thì mang dày cao gót riêng cô dâu này mang giày thể thao (cho cười cái) cũng may là cái váy dài che khuất nên không ai thấy chứ không mọi người sẽ đau bụng vì cười.
Hôm nay có rất nhiều người thân trong gia đình , họ hàng xa đến chúc phúc cho anh và cậu còn có cả phóng viên nhà báo nữa.Mọi người đều cười và vỗ tay chúc mừng cái cặp đôi bá đạo hơn kí gạo này.
Cha cậu đưa tay cậu giao lại cho anh, anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé đó khoác tay mình. Anh thì từ nãy đến giờ mãi lo ngắm cô dâu rồi cười tự kỉ nên giật mình.
~ Vương Tuấn Khải, con có đồng ý cưới Vương Nguyên làm vợ nguyện đi suốt kiếp này dù giàu sang hay nghèo khổ, ốm đau hay bệnh tật hay không.- cha sứ hỏi
~Con đồng ý.-Anh cười rõ tươi.
~ Vương Nguyên, con có đồng ý cưới Vương Tuấn Khải làm vợ ý lộn làm chồng nguyện đi hết kiếp này dù giàu sang hay nghèo khổ, ốm đau hay bệnh tật hay không.
~Khoan...-Nguyên nói
Mọi người gần như chết lặng, cậu nói "KHOAN" kìa bộ có chuyện gì sao? Anh thì nhìn trong lòng không khỏi lo lắng, chẳng lẽ....
~ Cha à người nói sai rồi, con là chồng anh ấy là vợ!- Nguyên phồng mồm trợn má phán.
~TRỜI ƠI.- Mọi người thở dài, ôm tim.
Anh thì muốn chết tại chỗ, đau tim quá. Cậu làm mọi người đau tim rồi.
~ Chuyện đó để từ từ rồi tính, vậy con đồng ý không?-Cha sứ muốn ngất rồi, cần phải uống thuốc trợ tim nha.
~ Con đồng ý.-Nguyên cười với anh.
Mặt anh bây giờ đã đen như bao công, tội này thì anh phải phạt cậu thôi.
~Nếu không ai ở đây phản đối thì ta tuyên bố hai con đã là vợ chồng. Hai con có thể trao nhẫn cưới và hôn nhau.
Sau khi trao nhẫn cưới anh liền hôn cậu. Đây không phải nụ hôn báo đạo và bạo lực mà là một nụ hôn kiểu Pháp.
Mọi người đứng lên cỗ tay chúc cho cặp đôi này trăm năm hạn phúc.
Sau khi hôn lễ gần kết thúc anh không thấy cậu đâu liền đi tìm. Hoá ra cậu đang đứng tám với mấy người bạn.
~Nguyên Tử~.-Anh gọi cậu
~Tiểu Khải- Cậu quay lại.
~A, hello.-Nhất Lân thấy anh liền bắt tay
Anh cười rồi bắt tay với cậu.
~My name is Nhat Lan, and you?-Cậu nhổ tràng tiếng anh.
~Dù tôi từ Mỹ về nhưng vẫn hiểu tiếng Trung mà-Anh cười
~A, đây là nước gì vậy? -Cậu hỏi ly nước trong tay mình.
~Là rượu đó, ly của anh trong tay em nè! Nước táo ngon thật.-Đình tính nói
Anh nhìn cậu lên tiếng.
~Em không uống được rượu?
~ĐÚNG VẬY.
Cậu chưa kịp miệng thì ba tên kia đã kên tiếng giùm.
~ Anh ấy không biết uống rượu đâu.- Hoành nói
~Vậy sao?-Khải hỏi
~Yaaa, ai nói tôi không biết uống rượu hả? Nhìn đây!-Nguyên phản bác cầm lấy chai rượu trên bàn uống gần hết.
~Không, Nguyên...-Anh chạy lại dựt lấy chai rượu trong tay cậu.
~Tiểu Khảiiii~~~~~
Không xong rồi, tửu lượng cậu không tốt nên chắc say rồi.
~Anh nên đưa anh ấy về phòng ngủ một tí đi.-Nhất Lân nói
~Ừ, xin lỗi bọn em nhé.- Anh bế cậu lên
Sau khi đưa cậu về phòng (Nhà hàng nơi ăn tiệc nằm trong một khách sạn nha) anh liền bế cậu lên giường cởi giày ra cho cậu. Đột nhiên cậu kéo tay anh làm anh mất thăng bằng liền nằm xuống giường.
Cậu áp môi mình lên môi anh đưa tay sờ vào cậu bé của anh làm cho nó cương cứng lên.
~Nóng quá...- Cậu rên lên rồi nằm xuống giường tự cở đồ mình ra.
Anh nhìn thân thể trước mặt không thoát khỏi dục vọng đang trướng lên phát đau của mình. Anh liền dè cậu ra hôn ngấu ngiến rồi tự cởi hết quần áo mình ra.
Anh ngắm nhìn thân thể trắng như sữa dưới thân mình làm cậu ngại ngùng. Anh liền cuối xuống hôn lên cậu bé đang rĩ nước của cậu rồi xoa nắm hai quả bóng.
Toàn thân cậu giờ nóng như lửa đốt và đòi hiir ngiều hơn.
~Tiểu Khải~~ Cậu cầm lấy "cậu bé" của anh mà vuốt theo chiều dọc của nó rồi đè anh ra cuối xuống mà mút máp như một que kem.
~a~~~Tuyệt lắm. Anh không ngơf cái miệng xinh xinh này lại lợi hại như thế, tiếp đi- Anh nhất đầu vào sâu hơn và dựa lưng vào thành giường để hưởng thụ.
Cậu mút "cậu bé"của anh hóp cả mồm sau dùng răng cạ cạ vào đo.
~ a~~~~Anh phóng tất cả vào trong họng cậu.
Cậu không nhả ra mà nuốt hết tất cả. Rồi bò lên người anh tìm đôi môi đó mà cuối xuống hôn cuồng nhiệt. Anh liền đè cậu xuống đặt dưới thân rồi lấy lọ gel bôi trơn trong vali cho lên tay rồi bôi lên dương vật của mình và cúc hoa của cậu rồi từ từ đưa vào rồi đưa đẩy.
~Tiểu Khải...nó đau quá!!-Cậu hét lên và nước mắt dàng dụa. Anh ngưng di chuyển.
Tư thế lúc này anh đang cố gắng để không cử động. Sau khi thấy cậu có vẻ dễ chịu hơn anh đẩy thêm vào và nhìn thấy 1 chút ít chảy ra từ cửa động cậu nó có màu đỏ. Chết tiệt!!
~Argh...em chặt quá!-Anhgầm gừ.
~Ahnn..uhhh đừng ngừng lại- cậu nói khi anh ngừng lại.
~Nhưng...
~c..cứ tiếp tục.~ Cậu vòng tay lên cổ anh và gật đầu.
Anh bắt đầu di chuyển , sau tiếng hét đau đớn thì thay vào đó là tiếng rên rĩ đầy thỏa mãn. Đôi môi ấy không ngừng buông ra tên anh khi anh thúc vào trúng điểm kích thích bên trong . Anh nắm lấy chiều dài của cậu vào bắt đầu di chuyển tay mình.
~ahhh... em.. gần..-Cậu hét lên.
Anh vẫn tiếp tục, đâm vào động của cậu nhanh hơn và mạnh hơn.
~Ahhh.. anh cũng vậy- Anh cuối xuống hôn lên đôi môi đang thơ hổn hển đó
Sau 1 hồi thì cậu chạm đến đỉnh điểm và ra hết trên tay anh và bụng mình.Khi ấy bên dưới cậu siết chặt lấy cậu bé của anh, làm anh mất kiềm chế và ra sâu vào bên trong.
Anh liền lấy chăn đắp lên cho cậu và hôn lên trán ướt đẫm mồ hôi của cậu mặc dù đieeuf hoà miwr hết cỡ.
~Anh yêu em, Nguyên Tử.
~Em cũng yêu anh.
Sau đó cả hai người ôm nhau chìm vào giấc ngủ (ngàn thu).
End chap 15.
.....................................................................................................
-Sao ạ? Dài theo yêu cầu của mấy chế chưa? Vui chưa?
-Hôm nay là ngày KAIYUAN DAY'S đoạ, tung bông quăng áo, quăng quần, tung sịp đuê :3333
15/7/2013 => 15/7/2015
~~~~~~~~~~~~HAPPY KAIYUAN DAY'S 715~~~~~~~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top