Chương 40 + 41: Ngài lấy đâu ra bao nhiêu phần trăm tự tin để được lên giường vớ
Finn Wilson đi theo hai kỵ sĩ vào cổng lâu đài, vào trong là hai bên tuyết trắng xóa tạo thành một con đường đi, cây cối hai bên được trồng không theo một quy luật nào, lúc cao lúc thấp nhưng không đến mức làm người nhìn khó chịu, vì cách trồng này mang lại cảm giác như lạc vào rừng thông tự nhiên, cuối con đường là một lâu đài cổ kính nằm trong cơn gió tuyết như ẩn như hiện, tạo nên một vẻ đẹp vô cùng huyền bí và ma mị.
Có vẻ đại công tước Frost không thích ồn ào nên cả lâu đài khá ít người hầu qua lại, nếu không phải đồ vật và tranh treo tường được lau sạch sẽ và không bám bụi, thì y còn hoài nghi nơi này thực sự là có người ở?
Đúng như lời Liam nói chẳng có đế vương nào ở đây cả, hẳn là người đến giám sát đã rời đi trước đó, nên khi y vào sảnh lớn dùng để tiếp khách thì chẳng còn ai ở đó nữa, người đàn ông thương nhân kia cũng chẳng thấy đâu, không biết là đã bị đưa đi đâu rồi, trong sảnh là đại công tước đang ngồi trên một cái ghế nạm vàng đắt tiền, chiếc ghế được đặt ở nơi cao hơn bình thường, hai bên sảnh là ghế và bàn được xếp theo hàng dài, thiết kế chạm khắc tỉ mỉ, chính giữa sảnh không để gì hẳn là nơi để người vào hành lễ hoặc tổ chức những buổi tiệc có vũ công múa mua vui cho tầng lớp quý tộc.
Finn Wilson chọn một cái ghế gần đó ngồi xuống, Liam cũng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh y trông vô cùng tự nhiên.
Đại công tước Frost vừa nhìn thấy hai người thì đã cay đến đỏ mắt, hắn gằn giọng nói.
- Các ngươi có quên gì không?
Finn Wilson được nhắc liền khựng lại, y không biết hóa ra còn phải hành lễ thêm một lần nữa, đang tính đứng dậy hành lễ thì nghe thấy người bên cạnh lên tiếng.
- Cái này tôi hỏi ngài mới đúng, ngài quên mang trà à?
- ...
- ...
Bầu không khí lại lần nữa bị lời nói của Liam làm đông cứng, Finn Wilson quay đầu lại, giơ tay che miệng mặt nạ của Liam lại, điên cuồng đưa ánh mắt chết người với anh, chính là kiểu đe dọa nếu anh còn nói thêm một câu nữa thì tôi chắc chắn sẽ là người đánh anh đầu tiên.
Liam bị bịt miệng khẽ híp mắt mỉm cười, ngoan ngoãn gật đầu coi như thỏa hiệp.
Finn Wilson quay lại hành lễ với đại công tước Frost, may mắn hắn ta không làm khó y nên phất tay bảo y có thể ngồi, dù sao đối với hắn Finn Wilson dễ nói chuyện hơn với cái tên 'điếc không sợ súng' kia.
- Lần thứ ba. - Liam ngồi bên cạnh khẽ lẩm nhẩm một câu nói khó hiểu.
Finn Wilson quay đầu nhìn anh khẽ cau mày, ý hỏi anh đang lẩm nhẩm cái gì, Liam nhìn lại y lắc đầu nhẹ giọng bảo.
- Đếm số ấy mà.
- ?
Orion Frost ngồi trên cao nhìn hai người 'tình chàng ý thiếp' thì đau mắt vô cùng, gõ mạnh vào cái ghế mình đang ngồi một cái, thấy hai người kia cuối cùng cũng chịu ngó nhìn hắn một cái, lúc này hắn mới lạnh giọng lên tiếng.
- Ngươi, đúng ta nói ngươi đó, tháo mặt nạ ra ta xem. - Orion Frost chỉ ngón trỏ về phía Liam, ra lệnh.
Liam cảm thấy tư thế ngồi hiện tại của mình hơi khó chịu, liền theo thói quen ngồi như khi làm việc nhưng lúc này mới nhận ra cái ghế anh đang ngồi vừa nhỏ mà lại chẳng có tay vịn, anh hơi khó chịu nhướn mày hỏi ngược lại.
- Tại sao tôi phải làm theo lời ngài?
Orion Frost cũng đã nghĩ đến cảnh người kia ngang bướng cãi lại hắn, vì có chuẩn bị trước nên hắn cũng không tức giận, còn bình tĩnh gọi người đến ra lệnh.
- Người đâu đến tháo mặt nạ của tên này ra. - Orion Frost ngồi trên cao cười khinh bỉ nhìn người đàn ông đeo mặt nạ, vô cùng tự cao tự đại nói. - Vì sao phải nghe lời ta ư, vì ta là đại công tước, ngươi đang đứng trên mảnh đất của ta đấy, lời ta nói đương nhiên có trọng lượng hơn ngươi.
Lúc nói câu này người hầu được đại công tước ra lệnh đã bước gần đến chỗ Liam đang ngồi.
- Ồ. - Liam nghe xong cũng chẳng tỏ ra sợ hãi hay quan tâm, anh quay qua nhìn người bên cạnh hỏi. - Muốn nhìn nữa không?
Finn Wilson bên cạnh anh thì ngược lại, y hiện tại đang rất rối rắm tay chân lo lắng đến mức đổ một tầng mồ hôi lạnh, ban nãy vì có sự can thiệp của đại công tước nên y mới không làm ra chuyện ngu ngốc, do y hấp tấp nên không suy nghĩ đến hậu quả nếu người dưới lớp mặt nạ kia là đế vương Evans thật thì phải làm sao?
Vậy thì y quả thật không biết vì nguyên nhân gì mà anh lại làm ra những hành động này trong suốt hai ngày qua, là muốn đùa giỡn coi y như đứa ngốc mà lừa gạt, hay muốn nhìn xem bản thân y vùng vẫy sống qua ngày như thế nào?
- Không phải ban đầu anh từ chối lắm à? - Finn Wilson khó khăn lên tiếng.
- Thì đương nhiên tôi cũng có muốn đâu. - Liam giả vờ buồn bã, xong lại giở giọng sợ hãi chỉ tay về phía đại công tước. - Tại vị đại công tước này lấy chức quyền ra hù dọa tôi.
- .... - Tâm trạng Finn Wilson đang bối rối, liền bị câu nói này của ai đó làm cho cứng họng, y nhìn người nào đó mặt dày diễn kịch, thầm nghĩ: Tốt, anh diễn nữa đi.
- Vậy cứ để họ tháo ra đi. - Lúc này Finn Wilson hạ quyết tâm muốn nhìn xem khuôn mặt của Liam dưới lớp mặt nạ, y đặt cược bằng sự tự do của mình rằng người này không phải Felix Evans.
- Không cậu tháo đi, tôi sợ họ ám sát tôi. - Liam ghé mặt lại gần Finn Wilson vô cùng ngoan ngoãn để yên cho y tháo lớp mặt nạ, người hầu đứng bên cạnh tay chân lóng ngóng không biết nên làm như thế nào, cô ngẩng đầu nhìn đại công tước phía trên.
Mà lúc này cả căn phòng làm gì chú ý đến sự khó xử của cô. Finn Wilson, Orion Frost và kỵ sĩ vừa nghe những lời này liền không hẹn mà cùng quay đầu nhìn tấm khiên - tang chứng vật chứng còn được đặt ở bên kia tường.
Lừa ai thế hả!?
- Cây Dù Nhỏ -
Giằng co một lúc, thế là Finn Wilson chỉ có thể đảm nhận việc tháo lớp mặt nạ của Liam, giúp cô người hầu đang đứng khó xử bên kia. Dường như cả căn phòng đều nín thở chờ đợi người dưới lớp mặt nạ kia là ai, hoặc chỉ có thể là do sự tưởng tượng của Finn Wilson mà thôi, vì khi y chạm vào lớp mặt nạ lạnh lẽo kia, mọi cảm xúc giác quan trên người y đều như tạm thời ngừng hoạt động.
Vừa tháo lớp mặt nạ xuống mọi người ở sảnh khẽ hít vào một ngụm khí lạnh, không gian như bị đóng băng.
Đằng sau lớp mặt nạ là những vết sẹo do bị bỏng để lại làm biến dạng cả khuôn mặt, vết bỏng kinh khủng đến mức bao trọn cả khuôn mặt của Liam, lớp da trên mặt dường như đều khô lại và nhăn nheo đến mức khó nhìn ra hình dáng ban đầu, vài chỗ thì bị thâm đen lan rộng gần hết một bên mặt, lớp da non trên mặt cũng không giúp được phần da bị tổn hại kia, khiến người nhìn vào vừa sợ lại vừa xót, Finn Wilson nhìn thấy không khỏi cau mày, tay hơi run muốn chạm vào những vết thương đó.
Từ khi Liam được tháo lớp mặt nạ xuống thì anh vẫn luôn nhắm chặt mắt lại, cảm nhận được người phía trước muốn chạm vào khuôn mặt của mình, anh liền né tránh, hí mắt xác định vị trí chiếc mặt nạ bị đặt ở đâu.
- Đừng chạm vào, không được đẹp. - Nói rồi Liam xoay người lấy chiếc mặt nạ được Finn Wilson để trên bàn đeo lại.
Finn Wilson nghe xong những lời này liền khựng lại vài giây, hình như y đã từng cũng có suy nghĩ như vậy nhưng là khi nào, và vì sao y lại chẳng có chút ấn tượng nào với kí ức đó.
Đại công tước Frost ở trên cao nhìn xuống vừa thấy khuôn mặt sau lớp mặt nạ của Liam cũng không còn lời nào muốn nói, hoặc có thể bị khuôn mặt kia dọa đến á khẩu, lần đầu tiên trong đời hắn được nhìn thấy một khuôn mặt xấu đến vậy, trước giờ xung quanh hắn chỉ toàn những người xinh đẹp ưa nhìn, xấu lắm thì cũng chỉ dừng lại ở mức độ có khuôn mặt giống chàng trai omega cấp F kia.
Nghĩ tới đây Orion Frost liền khựng lại, nâng đôi mắt xám tro đầy hứng thú của mình lên nhìn về phía Finn Wilson ở đằng kia.
Vì còn đang lạc trong đống suy nghĩ hỗn loạn của kiếp trước nên Finn Wilson vẫn chưa nhận ra sự thay đổi thất thường này của đại công tước, nhưng người bên cạnh y thì cảm nhận được, cái nhìn đầy sự trần trụi thô tục kia của hắn.
- Ngươi là một omega cấp F à, ta chưa thử qua bao giờ không biết lúc làm tình có phát ra pheromone không nhỉ? - Orion Frost chống cằm nhìn về phía Finn Wilson, đôi mắt không kìm nén nổi sự tò mò về một thứ đồ chơi mới.
Hắn đã từng nghe qua danh tiếng của đám omega cấp thấp này, nhưng đa phần đều là hàng dơ bẩn kém chất lượng đã được sử dụng nhiều lần dành cho đám dân thường, ở tầng lớp quý tộc họ không chơi những loại thấp kém này, nếu có thì cũng chỉ là những omega cấp C trở lên.
Vô số những lời bình luận về mùi vị của loại omega cấp F này, có người nói bọn chúng rất yếu đuối, khả năng trụ trên giường lúc làm tình kém đặc biệt là lúc làm với các alpha cấp cao, có người lại nói bọn chúng rên rất dễ nghe, chỉ với vài cái đụng chạm cũng có thể dễ dàng chảy dịch thủy, đâm vào bên trong rất sướng, nhưng bọn chúng cũng có ưu và nhược điểm, các bình phẩm nhiều nhất liên quan đến đám omega này chính là bọn chúng tỏa mùi rất nhạt nên khi làm tình khiến cho nhiều alpha không cảm thấy dễ chịu khi lên đỉnh, ưu điểm chính là bọn chúng khó mang thai mức độ thụ thai chỉ có 0.0001% nên rất nhiều alpha đều chọn chơi trần cho sướng, bắn thoải mái mà không lo sợ sẽ chịu trách nhiệm.
Orion Frost ít khi được nhìn thấy một omega cấp F nên cũng không biết tin đồn đúng không, nhưng khi lần đầu nhìn thấy Finn Wilson hắn liền xác định được những thông tin mình nghe đúng tới bảy mươi phần trăm, chỉ là người này pheromone tỏa ra rất nhạt gần như trong suốt, nếu không phải để ý kỹ thì quả thật nhìn không ra.
Lý do hắn phát hiện ra bọn họ ẩn núp cũng là nhờ pheromone luôn đi tự do kia của y, hẳn đám omega cấp F chưa từng đọc hay học qua các buổi dạy về cách thu pheromone của mình, nên nhìn bọn chúng chẳng khác gì đang mời gọi ch\*ch cả, bị xem là đi\m cũng phải, gặp ai cũng thả pheromone mới khiến người ta hiểu nhầm là đang câu dẫn thèm đ\.
Finn Wilson bị gọi tên và phải nghe những lời nói thô tục này thì hơi kinh hãi, y không dám quay đầu lại đối mặt với đôi mắt của vị đại công tước kia, cũng chẳng biết lấy đâu ra dũng khí mà nhẹ nhàng nói khẽ với Liam, chỉ đủ để hai người nghe thấy.
- Anh nói đúng, vị đại công tước này đúng là thiếu đánh thật, bị đế vương nghiêm khắc dạy dỗ cũng không sai. - Lời nói y phát ra lúc này tuy có tính chọc cười, nhưng âm thanh lại chẳng giống như đùa cợt chút nào, mà chỉ có sự sợ hãi trong đó.
Liam nghe vậy rất muốn cười nhưng hiện giờ anh cười không nổi, bởi anh nghe được trong sự bình tĩnh của y xen lẫn sự run rẩy vô hình, ánh mắt sau lớp mặt nạ của anh xuyên thẳng về phía cái nhìn trần tục kia của đại công tước, khớp hàm bị anh nghiến đến muốn kêu ra tiếng.
Hình như vị đại công tước tuổi trẻ ngu dốt này rất cần được anh dạy dỗ lại thì phải?
- Uầy, đại công tước Frost thân mến. Ta thật sự không biết ngài lấy đâu ra bao nhiêu phần trăm tự tin để được lên giường với em ấy đấy? - Lúc nói lời này, Liam không giả giọng nói khàn khàn khó nghe kia nữa, thay vào đó là giọng nói vừa trầm lại vừa từ tính khiến người nghe vô cùng dễ chịu cảm thấy bị thu hút bởi giọng nói ấy, đôi khi còn khiến người ta hoài nghi giọng nói này chỉ cần nghe thôi cũng biết rõ tâm trạng của chủ nhân nó như thế nào mà không cần nhìn mặt, âm đầu vừa phát ra khỏi môi của anh nghe vào tai chính là giọng cười mỉa mai, và cơn tức giận bị đè nén vào âm cuối của giọng nói, là giọng nói đặc trưng nhất mà chỉ có một người duy nhất mới có thể làm được và có được.
- Cây Dù Nhỏ -
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top