Chap 12

Mason Mount xua tay, từ chối ly cà phê Henderson đưa cho, tựa lưng vào tường kể lại một số khó khăn gần đây. Nhà vô địch Champions League lúc này tâm trạng có chút không tốt. Arnold đương nhiên biết Chelsea gần đây đang xuống phong độ, lắc lắc ly cà phê trong tay, không bày tỏ ý kiến ​​gì, lặng lẽ trở thành người nghe. Cuối cùng Mount nói.

“Tôi hy vọng Declan có thể sớm đến đồng hành cùng tôi, tốt nhất là vào mùa hè này”.

Arnold không để ý đến lời cầu nguyện phô trương của anh. Cậu nhạy bén ngửi thấy mùi hương ngọt ngào của pheromone của Mason trong không khí,       vẫn không đoán được đó là mùi hoa gì, cảm thấy hơi choáng vì mùi này.

"Trước tiên hãy tránh xa tôi ra. Ngọt như nước hoa của Jack vậy.”

"Ồ, tôi xin lỗi, tôi nghĩ tôi sắp phát tình rồi."

"Sao bạn không ở bên Declan ?"

Mount ngẩng đầu hít một hơi thật sâu,  cảm thấy mùi của mình rất thơm, hiện tại cũng không nồng nặc như vậy, tin chắc người đứng cách mình hai mét cũng không ngửi được.

"Tôi đi tìm anh ấy."

“Tại sao Rice không đến gặp bạn?”

"Cũng không xa lắm... Có lúc anh ta sẽ đến tìm tôi, có khi tôi chủ động đến. Đây là chuyện bình thường."

Mount có ý nói rằng sự hi sinh trong tình yêu nên đến từ hai phía.

Arnold nghiêng đầu, thầm phàn nàn cặp đôi này quá sến súa.

Henderson đột nhiên hạ giọng nói.

“Manchester cách Liverpool không xa lắm.”

Khi Henderson phát hiện ra Arnold dùng thuốc ức chế để vượt qua cơn phát tình, anh không còn phản đối chuyện giữa cậu và Rashford nữa.

“Tôi sẽ không tìm anh ta.”

Arnold trả lời lặng lẽ nhưng chắc chắn.

Mount không nghe rõ cuộc trò chuyện của họ, cầm điện thoại di động và tai nghe còn sót lại trên bàn lên.

"Tôi phải rời đi trước. Tôi cũng có hẹn với Rashy"

"Bạn hẹn với ai?"

Mount kiên nhẫn nhắc lại, khoác chiếc áo khoác và định rời đi nhưng Arnold đã ngăn lại.

"Tìm hắn làm gì?"

Cậu không có chú ý tới giọng điệu của mình có chút không tốt.

Henderson ho nhẹ một tiếng nhắc nhở.

"Tình cờ là anh ấy cũng đang ở London,"

Tình cờ cũng ở London à? Arnold cảm thấy đây căn bản không phải là một lý do.

"Vậy à? Bạn còn đang động dục, thậm chí còn chưa đeo miếng dán. Làm sao có thể đi tìm một alpha như thế này?"

Mason cảm thấy Arnold nói có lý, nhưng mùi pheromone của không quá nồng. Hương hoa ngọt ngào không tên. Ngập ngừng nói.

"Nhưng tôi không thể hủy hẹn."

Arnold hiển nhiên không thể bình tĩnh.

“Nói cho tôi biết địa điểm, tôi sẽ đến giải thích thay bạn.”

Lúc này trong đầu Henderson vang vọng câu nói "Tôi sẽ không đến gặp anh ta" của Arnold cách đây vài phút.

Sau khi Mount rời đi, Henderson mở cửa sổ cho thoáng khí.

"Trent, phản ứng của em quá tốt."

Người lớn tuổi luôn có cái nhìn sâu sắc hơn. Henderson tin rằng nhận định của mình là đúng. Đồng đội của anh, hậu vệ trẻ Liverpool, người đã từng đoạt giải Cống Hiến của câu lạc bộ, rất có thể sẽ phải lòng một cầu thủ đối thủ.

“Đi tìm tên đó, nghiêm túc nói chuyện.” Henderson đề nghị.

Arnold không ngờ rằng địa điểm họ đã hẹn lại là sân tập trong nhà.

Sau khi bình tĩnh lại, cậu phải trả giá cho sự bốc đồng của mình.

Henderson yêu cầu Arnold nói chuyện với Rashford.

Chuyện gì? Hai người dường như chưa bao giờ nói chuyện nghiêm túc về bất cứ điều gì, ngoại trừ vài cuộc cãi vã.

Họ gần như dành thời gian còn lại trên giường.

Arnold xoay cổ tay nhìn đồng hồ, người kia thậm chí còn muộn.

Cậu áp mặt vào cửa kính lạnh lẽo nhìn ra ngoài, lập tức sương mù che khuất tầm nhìn, di chuyển ra xa một chút, vươn tay ra, dùng ngón tay vẽ lên đó, rồi lau đi hết sương mù.

Ngoài trời đang mưa, những hạt mưa trượt xuống ngoài cửa sổ. Arnold chợt nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc hiện lên trên đó. Cậu giả vờ như không nhìn thấy, cố gắng che giấu những cảm xúc kỳ lạ khó giải thích trong lòng.

Mason đã nhắn tin cho Rashford giải thích lý do không thể giữ hẹn, thêm vào một nụ cười tinh nghịch ở dòng cuối tin nhắn: Trent sẽ đến, vui vẻ nhé 😉

Thế nên người đàn ông Manchester cũng không có mấy ngạc nhiên. Anh tháo găng tay đen mỏng xuống và không có động thái tiếp theo. Cùng lúc đó, Arnold quay lại, gần như ngay lập tức nhận thấy có gì đó không ổn.

Rashford có mùi pheromone omega.

Đó là một mùi rất hợp với Rashford, hương hoa hồng nồng nàn hòa quyện hoàn hảo vào làn khói của anh.

Arnold lặng lẽ đẩy alpha ra và đi khỏi đó. Nhưng cậu không biết mình nên đi đâu. Chắc sẽ trở lại Liverpool.

Rashford đuổi theo và nắm lấy tay cậu.

“Trent”

Anh gọi tên để cố gắng trấn an omega.

"Đừng gọi tên tôi!"

Sự ủy khuất không thể giải thích được khiến đôi mắt cậu ngấn lệ, không kìm được nước mắt.

"Và đừng chạm vào tôi."

Rashford trên đường tới đây gặp phải một omega đang động dục. Anh ấy sẽ không bao giờ ngó lơ. Tuy nhiên thủ tục mua thuốc ức chế rất phức tạp, khi nhận được thuốc lại không biết tiêm như thế nào, chỉ cảm thấy kim quá dài.

Đây là lần đầu tiên anh chứng kiến ​​một omega sử dụng chất ức chế. Trước đây chỉ dừng lại ở việc phổ biến khoa học sinh lý về alpha, nhưng không đề cập đến tác hại của việc sử dụng chất ức chế đối với omega.

Rashford chìm trong suy nghĩ, mùi hoa hồng của người kia kéo anh lại, omega đó cảm ơn nhưng anh không đáp lại.

Đứng trong gió lạnh hồi lâu. Mùi trên người vẫn không hề tiêu tan. Không thể trách omega kia được.

Rashford có điều muốn nói nhưng giờ anh cần giải thích về hương hoa của mình.

"Em đi đâu?"

"Không liên quan đến anh."

"Em không đến gặp tôi mà? Tại sao không liên quan đến tôi?"

"Ừ, tôi nghĩ mình không nên đến. Chẳng lẽ tôi đã làm hỏng việc tốt của anh rồi à?"

Rashford rút kinh nghiệm rằng lúc này không được cãi lại, kịp thời dừng lại, đưa tay kéo chiếc mũ trên áo len của Arnold để che đi cái mái tóc xù của cậu. Chàng trai Liverpool mất tầm nhìn giãy giụa một lúc, bị đối phương ôm vào lòng.

“Nghe anh nói, chúng ta có thể tìm một chỗ ngồi xuống nói chuyện được không?”

Arnold rõ ràng không hài lòng với đề nghị này, kéo cổ áo lên che kín toàn bộ khuôn mặt. Rashford lo cậu sẽ bị ngạt thở nên kéo mảnh vải ra.

”Em ghen à?"

Cuối cùng Arnold cũng ngừng cử động, lặng lẽ dựa vào trong ngực đối phương. Rashford muốn nhìn thấy vẻ mặt của cậu lúc này. Anh không thể kìm nén sự hưng phấn trong lòng mà ôm lấy omega. Mu bàn tay xoa xoa má cậu nhưng lại bị né tránh không thương tiếc.

Anh vừa đi vừa giải thích mọi chuyện, không dám đùa với lửa nữa, nắm chặt tay đối phương. Bên ngoài rất lạnh, mưa tuyết khiến chóp mũi Arnold đỏ bừng. Đôi găng tay được đeo vào cho cậu, mùi vẫn còn đọng lại khiến cầu thủ Liverpool có chút khó chịu.

"Nó khiến tôi choáng váng"

Ý nói đến mùi hoa hồng nồng nặc trên cơ thể đối phương. Rashford lập tức  cởi áo, tay cầm chiếc áo khoác dày, nhờ vận động viên có thể lực tốt nên không bị cảm lạnh.

Arnold không muốn thừa nhận tâm tình của mình đã tốt hơn, nhìn xuống đôi găng tay không vừa, bên trong có một đoạn dư ra. Cậu rút một chiếc ra đưa cho đối phương.

"Cái này cho anh."

Rashford vừa quan sát vừa đeo nó vào, vẻ mặt của omega, vẫn còn tức giận à?

Đây có phải là dấu hiệu của sự hòa giải?

Những câu hỏi không thể hỏi thường được trả lời trên giường.

Arnold ngủ quên, bị nhiệt độ trong khách sạn đánh thức, đạp chăn ra, lộ ra vòng eo nhỏ nhắn, cái bụng phẳng lì di động theo nhịp thở.

Rashford cuối cùng cũng rửa sạch mùi lạ trên cơ thể. Trong làn hơi nước dày đặc, anh nghĩ đến omega mình gặp lúc chiều. Lỗ kim trên cánh tay to đến mức khiến người khác sợ. Anh cũng từng thấy nó trên cơ thể Arnold trước đây.

Nghĩ đến điều này, alpha bắt đầu hối hận về những lời mình từng nói, thực sự rất đau lòng.

Sau khi ra khỏi phòng tắm, phát hiện đối phương đã ngủ say, anh tắt đèn, nhẹ nhàng leo lên giường, cố gắng dùng chăn đắp lại lên người omega. Một giây sau liền bị đạp ra. Cậu tỏ ra bất hợp tác đến mức khiến Rashford nhớ lại thời gian đang chăm trẻ giúp người quen.

Anh làm ấm tay, chạm vào bụng dưới của cậu, lớp cơ mỏng sờ vào rất dễ chịu. Rashford ở đó một lúc, rồi tiếp tục đưa tay xuống để cởi quần lót. Dương vật dưới ngón tay khéo léo của anh đã có dấu hiệu ngẩng đầu lên, tiếp tục khám phá nơi khác.

Rashford dùng đầu mũi xoa xoa phần mềm mại giữa hai chân cậu, một chút chất lỏng trong suốt chảy ra. Anh tiếp tục xoa mà không khống chế được lực, nghe thấy omega rên rỉ. Chắc chắn cậu vẫn đang trong giấc mơ. Sau đó ngậm hai môi âm hộ vào miệng, dùng đầu lưỡi liếm âm vật, nước liên tục chảy ra nhiều hơn, tất cả đều được liếm sạch.
Anh dùng lưỡi đụ cậu, hết lần này đến lần khác khuấy động cái lỗ, chóp mũi cọ xát âm đạo cho đến khi nó chuyển sang màu đỏ.

Sự kích thích đã đánh thức Arnold khỏi giấc ngủ.

“Rashy…”

Đôi mắt cậu vẫn chưa thể tập trung, bối rối nhìn người bị chôn giữa hai chân mình. Trước khi ý thức trở lại, cậu đưa tay ra ấn đầu alpha. Khoái cảm lan tỏa từ phần dưới cơ thể, omega đẩy Rashford ra.

"Ahhhh, em sắp, Rashy... tránh ra"

Rashford phớt lờ yêu cầu, anh mút mạnh hơn. Tinh dịch trong suốt nhỏ giọt xuống, làm ướt ga trải giường. Anh cắn vào phần thịt mềm bên trong đùi của Arnold. Omega lại run rẩy thốt ra vài âm tiết khó hiểu. Alpha tiếp tục đưa ngón tay ra vào lỗ nhỏ đầy nước, ghé vào tai cậu nói.

“Em thật ngọt ngào, mùi của em thơm nhất.”

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top