Vừa vặn thích em
Tuôi biết truyện mình nhạt nhẽo lắm nhưng tôi cứ thích Sope thôi huhu ❤️ Người đã đưa tôi đến bangtan cũng là hai người này :333
Hoseok tôi thích nhảy múa, tôi là một vũ công, tôi có tham gia nhóm nhảy mang tên Neuron ở quê nhà tôi - Gwangju. Vì tôi thích nhảy múa nên tôi đã đi đến JYP đã thi tuyển, tiếc là tôi lại không được chọn, nhưng Bighit đã nhận ra tài năng của tôi, gia đình thứ hai của tôi bắt đầu từ đây, tôi từ bỏ quê nhà để đi lên Seoul thực tập, người đầu tiên tôi gặp là Yoon Gi.
Xem nào lần đầu gặp bối rối muốn chết ah, nhưng anh ấy lại là người bắt chuyện với tôi, chúng tôi đã là bạn cùng phòng, mặc dù anh ấy có vẻ hiền lành hơi lạnh nhạt nhưng chúng tôi đã nhanh chóng thân, tôi quý anh ấy nhất, sau đó tôi cố gắng học tập đi theo con đường rapper, tôi cũng muốn cố gắng ra mixtape, tôi đã luôn nổ lực theo sau YoonGi và Namjoon, nhưng chủ yếu là YoonGi, anh ấy là người đem lại động lực cho tôi, mặc dù cố gắng trong nhiều năm nhưng tôi vẫn bị chỉ trích, đó là một quãng thời gian không thể nào quên được, tôi suýt bị loại khỏi đội hình của BTS, nhưng Namjoon và mọi người đã thuyết phục Bighit rằng bangtan cần có tôi trong nhóm, tôi yêu gia đình thứ hai của mình.....
---------------dãy phân cách thôi---------------
"Này, suy nghĩ gì thế Hoseok, sắp đến giờ trao giải rồi" YoonGi vỗ vai Hoseok cười cười nói.
"Ah...phải rồi em đang nhớ lại một số chuyện thôi" Hoseok nhìn tất cả các thành viên, mình thật may mắn vì đã ở đây, cùng với gia đình thứ hai của mình.
Những ánh đèn sáng chói tại MMA cũng với những tiếng hét ồn ào, Hoseok vẫn không thể tin được, mới đây đã ba năm trôi qua rồi, từ một người tệ hại, đã trở thành một con người hoàn chỉnh, dù không đoạt được giải nào, nhưng gia đình này luôn là gia đình cậu yêu quý, nhỉ?
"Sau đây là hạng mục Album của năm" MC1
"Ah đúng vậy, tôi muốn biết nó là của ai quá, hiện giờ nó đang ở trong tay của tôi" MC2 giơ cao tấm thiệp cười nói.
"Mau mở ra nào, tôi muốn biết quá"
"Và hạng mục album của năm thuộc về....oh...không tin được" MC2 ngạc nhiên nhìn MC1, hai người không thể dấu được sự ngạc nhiên nhìn tất cả mọi người
"BTS" cả hai MC cùng hét lớn.
"Wow..." những lời thì thầm, ngạc nhiên nhìn về phía BTS, ai đấy đều mang vẻ ngưỡng mộ, Hoseok không thể tin đó là sự thật, cậu nhìn anh em xung quanh của mình...
"Và chúc mừng BTS, album "The most Beautiful Moment in life" đã mang lại cho các bạn hạng mục này" MC2 vui vẻ nhìn những thành viên này rồi nhường mic lại cho họ....
Lần đầu tiên, 19.11, chúng tôi nhận được Daesang đầu tiên, cùng với người tôi thích và anh em của tôi, Hoseok nở nụ cười rạng rỡ nắm tay Yoongi....
---------------Là dãy phân cách thôi-----------
Ừm hửm tên tôi là Yoongi, tôi lúc trước đã hoạt động trong giới underground đó, sao, thấy ngầu chưa, tôi làm với vai trò sản xuất và rapper.....tôi luôn phấn đấu để đạt thứ tốt nhất, vì muốn đưa âm nhạc lên một tầm cao mới nên tôi quyết định thử giọng cho Bighit, và tôi bị Bang Shi Hyuk thuyết phục, tôi bắt đầu gia nhập vào năm 2010. Cũng tại đó, tôi đã gặp người mình thích, ừm, không phải, là hy vọng của tôi, tôi đã cố gắng bắt chuyện của em, lúc đầu em ấy rất rụt rề nhưng khi đã dần quen, tôi lột bỏ bộ dạng lạnh lùng của mình để gần tiếp cận em ấy......và tại hôm nay.....chúng tôi đạt được giải Daesang đầu tiên, cùng với người tôi thích và gia đình thứ hai của tôi....
------------------lại là tôi lần n---------------
18.02.2018
"Happy birthday to you.....happy birthday to you....happy birthday happy birthday....happy birthday to you.....", mọi người cùng đồng loạt vỗ tay nhìn tiểu hy vọng của nhóm đang ngồi đối diện chiếc bánh kem xinh xắn....
Hoseok ngước lên nhìn mọi người cười tươi, sinh nhật hạnh phúc nhất của mình với gia đình thứ hai này, mình yêu quý và trân trọng nó.....
"Đây là quà của anh nè " Seokjin ôm mấy bịch bánh bự đặt lên bàn, nó chiếm gần hết cái bàn rồi hyung ah....Hoseok không biết nói gì nhìn Seokjin hyung......(ăn sml không hết)....
"Dạo này thật bận bịu...mong anh luôn là nguồn động lực cho cả nhóm nhé" Jimin nói xong ôm hộp quà nhét vào tay Hoseok..
Hoseok cảm thấy thật hạnh phúc, cậu thấy cậu hạnh phúc nhất thế giới luôn cơ. Sau khi được mọi người tặng quà, Hoseok nhìn ra cửa, Yoongi vẫn chưa về.....anh ấy quên sinh nhật của mình sao? Hoseok lắc đầu trấn an sau đó quay qua nói chuyện cùng mọi người....
Tối hôm đó....
Hoseok lười biếng nằm xuống giường, Yoongi vẫn không về, rõ ràng là quên sinh nhật của mình rồi ah, thật là quá đáng quá đi, Hoseok bĩu môi suy nghĩ thì cửa phòng có người gõ... Tim cậu đập thình thịch, Hoseok vui vẻ chạy ra mở cửa, là Yoongi~~. Cậu nhìn người đối diện cười toe toét sau đó nghiêm mặt hỏi
"Có phải anh quên sinh nhật của em hông hả" Hoseok nũng nịu hỏi
Yoongi cười cười "Anh sai rồi, là ông ấy cứ bắt anh ở lại, anh có thứ tặng em nè" sau đó lấy ra một cuốn album "Anh nghĩ em sẽ thích"
Hoseok trong lòng mừng như hoa nở tít trên đỉnh núi cao nhất ở Nhật :))) "Như vậy chưa đủ...anh bỏ lỡ khúc em thích nhất"
"Thế em muốn gì nào?" Yoongi cười cười xoa đầu Hoaseok
"Em thích anh, hãy...." Hoseok giật mình che miệng mình lại, cậu đỏ mặt nhìn người đối diện sau đó lúng túng mở miệng "Do em uống nhiều..."
Hoseok cứ nghĩ anh mình sẽ để tâm nhưng thật ra Yoongi lại bình thản đến đáng sợ "Tối rồi, hãy để mai nói, em mau đi ngủ sớm đi" sau đó bỏ đi.
"Ah...anh ngủ ngon..." Hoseok với tay tính kéo Yoongi lại, tim cậu lại bệnh nữa rồi, nó đau, nó như bị vỡ ra trăm mảnh, khó chịu quá, Hoseok đóng sầm cửa cúi người ôm đầu rên rỉ, đau......
Hoseok chả biết sao cậu cứ thấy buồn và giận Yoongi đến vậy, mặc dù anh ấy chả làm gì cả, cậu không có quyền giận anh ấy, bởi vì cậu biết, anh ấy là gia đình thứ hai mà cậu yêu quý, cùng với những người khác nữa....nhưng đã thích rồi cứ nói không thích là dối lòng, nói ra thì anh ấy có ghét mình không nhỉ? Hoseok chán nản, cậu giật mình đứng im một chỗ....'sao...lại đến phòng anh ấy rồi?'
Yoongi mở cửa cầm tài liệu đi ra
"Sáng sớm em kiếm anh làm gì?" Yoongi lạnh nhạt nói
"Em....không có gì..." Hoseok ấp úng nói sau đó gãi đầu cười cười.
"Vậy anh đi trước" nói xong Yoongi lại lạnh nhạt đi ngang qua Hoseok như chưa có gì xảy ra.
'Tim....lại đau nữa rồi....'
-------------Dãy phân...à thôi depmedi----------
09.03.2018
"Yoongi chúc mừng sinh nhật anh, xin lỗi em sẽ tặng quà sau nhé, hiện giờ em phải đi rồi, chúc anh sinh nhật vui vẻ" Taehyung nói xong cúp máy rồi tiếp tục công việc của mình.
"Yo yo, anh chả biết tặng em cái gì luôn, nên anh đành mua kumamon cho em ah" Seokjin ôm con gấu loạng choạng đi đến để lên người Yoongi, nặng thật ah, còn bự nữa...
Bởi vì khá bận rộn nên chỉ nói chuyện một chút với Yoongi rồi ai làm việc ấy, nhưng mọi người vẫn luôn chúc anh khoẻ mạnh và tặng cho anh thật nhiều quà
Hoseok đi đến bên anh rồi nói "Chúc mừng sinh nhật Yoongi hyung" sau đó đưa quà đến trước mặt Yoongi.
"Cảm ơn em" Yoongi nhìn người đối diện cười.
"Em bận rồi, anh hãy cố gắng ra nhiều bài hát hơn nhé, em sẽ luôn ủng hộ anh" nói xong chạy đi.
Yoongi ôm đóng quà về phòng rồi cầm quà của Hoseok mở ra trước. Nó là một quyển nhật kí, cũng không hẳn là nhật kí, Yoongi tò mò mở trang đầu tiên ra rồi bật cười, ảnh đầu tiên là cậu và anh chụp khi còn thực tập, Yoongi nhìn chữ viết của Hoseok....
'Anh à, cảm ơn anh vì đã bắt chuyện với em, em sẽ rất buồn vì không ai bắt chuyện cả...nhưng....anh đã ở đó....anh đã bắt chuyện với em'
'Anh có nhớ khi em nói em muốn ra mixtape không, anh đã ủng hộ em, em vui lắm, em đã luôn cố gắng để được như anh'
'Anh à, thời gian trước thật khó khăn nhỉ? Em thấy anh buồn, em cũng buồn, em đã không giúp được gì cho anh lúc đó....xin lỗi nhé'
'Bên em anh cười nhiều lắm, hãy cười vui vẻ như vậy với mọi người nhe anh'
'Em thích được nắm tay anh, giống như lần được nhận Daesang...'
'Bạn cùng phòng tốt nhất của em'
'Đừng giấu nỗi buồn trong lòng nhé, hãy tìm em nếu anh muốn'
'Em biết....anh có vẻ lạnh nhạt nhưng thật ra anh rất tốt'
'Anh cũng là hy vọng của em'
'Em....xin lỗi...nếu anh có giận thì hãy nói lý do cho em biết đi'
Yoongi im lặng lật gần hết cuốn nhật kí, Hoseok dán những tấm ảnh anh và cậu từng chụp từ nhiều năm trước...cho đến bây giờ....anh không giận em...Hoseok....người như anh....em có thể chấp nhận anh sao?
Yoongi đen mặt đi tìm Hoseok
"Ah Yoongi cậu đến đây có việc gì sao" người đồng nghiệp của Hoseok vui vẻ hỏi.
"Đến tìm J-hope" Yoongi không thèm nhìn người đang hỏi thăm mình.
"Suga hyung, anh đến tìm em...ah..." Hoseok ngạc nhiên thấy anh đến tìm mình chưa kịp nói xong đã bị người ta kéo đi.
"Anh làm gì vậy....đau em" Hoseok trừng mắt nhìn người lôi mình đi nãy giờ.
Yoongi im lặng giương mắt nhìn người đối diện nói "Em thích anh?"
"Ah....anh nói..." Hoseok giật mình nhìn người anh của cậu..
"Đừng nói dối anh....em thích anh đúng không...?" Yoongi vẫn kiên nhẫn lặp lại câu hỏi.
"Đúng vậy thì sao?" Hoseok tức giận nhìn Yoongi "Anh giận em mà không lý do, giờ anh lại hỏi em có thích anh không, anh đừng chơi đùa tình cảm của em"
Yoongi ngạc nhiên nhìn người đối diện áy náy, khóc sao?, mình là người sai sao?
"Em thích anh đấy, lúc đó em không say đâu, anh không cần thích em, em biết, một đứa con trai sao có thể thích một đứa con trai được, huống chi chúng ta là idols" Hoseok lau nước mắt sau đó quay đi.
"Anh xin lỗi" Yoongi nắm tay Hoseok kéo lại, ôm vào lòng.
"Anh không sai, là em sai khi thích anh.." Hoseok vỗ vai trấn an anh.
"Anh chưa nói hết" Yoongi nhìn Hoseok nằng ánh mắt kiên định, sau đó cuối xuống áp môi mình xuống môi người đối diện, Hoseok ngạc nhiên, ah, cậu lại rơi nước mắt nữa rồi, Yoongi là cái đồ thích đùa cợt tình cảm của mình...Anh đẩy cậu vào tường sau đó nâng đầu cậu.
"Ưm...Yoon...gi..." Hoseok tức giận trừng anh, Yoongi miễn cưỡng rời môi Hoseok, cậu thở dốc nhìn anh ngơ ngẫn đứng im.
"Anh đừng đùa cợt em nữa, Yoongi." Hoseok bất lực cuối người ôm đầu nói.
"Nếu anh nói anh cũng thích em thì sao?" Yoongi kéo Hoseok đứng dậy rồi để cậu dựa vào người mình "Người như anh, anh nghĩ anh không đủ tư cách để em thích em" Yoongi nhẫn nại giải thích với cậu nhóc nhà mình.
"Anh đã thích em từ lâu rồi, em là tiểu hy vọng của anh hiểu chứ, anh muốn độc chiếm em, nhưng ai sẽ chấp nhận chúng ta đây? Con trai thích con trai sao? Anh không muốn ai làm tổn thương em. Vậy...em có đủ can đảm chịu đựng những sự chỉ trích, scandal?" Yoongi im lặng nhìn Hoseok, anh sẽ chịu được câu từ chối của Hoseok mà, anh đã chịu đựng từ rất lâu....
"Cho dù anh là người như thế nào, em cũng thích, chỉ cần là anh, em cái gì cũng chịu đựng được..." Hoseok quát lên, Yoongi cứ nghĩ Hoseok sẽ bị thuyết phục và từ bỏ.
"Em thật sự muốn như vậy?"
"Em tự nguyện thích anh, cho dù anh không thích em, Min Yoongi !!! Em thích anh" Hoseok đứng đối diện nhìn anh.
"Thật là may quá đi" Yoongi đi đến nhón người hôn Hoseok rồi nói "Vừa vặn anh cũng thích em, Hoseok !"
End. ✅
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top