Chương 9
Bá Viễn bây giờ đang khó xử ngồi đối diện Patrick, thằng nhóc này tự nhiên quay ra dỗi anh. Nhưng anh thề, anh có làm gì đâu. Hay là anh hứa hôm nay nấu cơm cho em ấy nhưng lại không làm.
- Paipai, em sao thế? Em giận anh vì trưa nay không nấu cơm cho em à?
- ...
- Được rồi, anh xin lỗi, lần sau anh sẽ nấu bù cho em, được không? Anh quên mất vấn đề chênh lệch múi giờ nên cuộc họp với đối tác diễn ra đúng giờ trưa.
Lại còn kéo dài những tận 3 tiếng, hại anh vừa họp vừa chịu đựng ánh mắt ai oán của thằng nhóc.
- Không phải, sao anh lại nghĩ em chỉ suốt ngày ăn, ăn, ăn thế?
Không phải à, thế là vì sao?
- Anh nói với đối tác của anh em là em trai anh!
À ra thế. Bá Viễn phì cười định giơ tay ra xoa đầu Patrick, lại bị hất tay ra.
- Em không phải là em trai anh!
- Không phải em nói anh gọi em là Paipai à. Em chẳng nói chỉ người nhà của em mới có thể gọi em là Paipai sao?
- Người nhà đâu nhất thiết là anh trai!
- Được rồi, thế em muốn anh sửa như thế nào nào?
Patrick ấm ức ôm lấy anh, cọ đầu vào cổ anh nói, anh Viễn đáng ghét, anh giỏi như thế, rõ ràng là biết em thích anh. Em thích anh.
Bá Viễn vỗ lưng Patrick an ủi, được rồi, anh cũng thích em mà.
- Không, em thích anh, chính là muốn trở thành người yêu của anh, chứ không phải muốn anh trở thành anh trai em.
- Được rồi, anh biết mà.
- Không, anh không biết. Lúc trước anh còn gọi em là nhóc, anh toàn coi em như em trai.
Bá Viễn phì cười bất lực. Patrick tức giận ôm chặt lấy anh
- Anh còn cười nữa.
- Paipai, bỏ anh ra, nhìn anh này.
- Không, không bỏ.
- Nhanh, nghe lời, tặng em cái này.
Patrick ủ rũ buông anh ra, ngẩng mặt lên nhìn anh. Bất chợt thấy khuôn mặt anh Viễn phóng đại trước mắt, trên môi liền thoáng qua cảm giác nóng ấm mềm mềm. Patrick ngây ngốc nhìn anh cười nói, anh nói rồi mà, anh cũng thích em.
- Nhưng lúc nãy anh nói em là em trai anh.
- Đừng giận lâu thế chứ, khi nãy chúng ta còn chưa có ai nói thích ai mà. Lần sau, anh sẽ giới thiệu em là người yêu anh, nhé?
- Không, anh là người yêu của em. Giới thiệu cho cả trường Hải Hoa biết luôn.
- Được rồi, anh là người yêu của em.
- Anh, vậy em được hôn anh rồi chứ?
Bá Viễn kéo Patrick lại gần, lần sau không cần hỏi anh đâu.
______________________________________________________
Những người mới yêu đương thì suốt ngày dính lấy nhau không thấy tăm tích họ đâu. Mãi đến tối muộn, Mika mới thấy đám anh em của mình quay về. Kỳ lạ là chỉ sau một ngày, ba cái người hay muộn phiền vì mãi chưa cưa đổ crush bây giờ mặt mày lại rạng ngời, tràn đầy sức sống. Cái vẻ mặt này chỉ có thể là cua được người về tay rồi. Santa và Patrick thì không bất ngờ lắm, cả bọn quay sang nhìn Ak, không bị sứt mẻ gì cả. Thật kỳ lạ.
- Này Ak, anh cũng áp dụng cách mà anh Mika chỉ với anh Vu Dương mà không bị sao hả?
- Không, anh mày đâu có làm theo cách đó. Nghe đã thấy một nùi nguy hiểm rồi. Chúng mày cũng biết tính Vu Dương mà.
- Thế anh làm cách nào?
- Cách cũ mèm mà mọi người hay nói ấy.
- Là gì?
- Thì chuốc say rượu, ngủ một đêm, rồi bắt chịu trách nhiệm.
- ...
- ...
- Thật???
- Thật chứ sao không. – Ak nhe răng cười.
- Vãi thật.
- Các bro còn non lắm.
Đệch, cái cách này, có nghĩ ra bọn họ cũng không ai dám làm, thế mà Ak một phát lại triển luôn, lại còn thành công. Bái phục. Được rồi, không nên đánh giá thấp người được GPA 4.0/4.0
- Nhưng Vu Dương ghét mày thế mà cũng chịu ngồi yên để mày chuốc rượu à?
- À , trong thời gian chạy qua chạy lại khoa âm nhạc để tìm crush, à không bây giờ là người yêu của tao, thì tao đã làm quen được hết tất cả mọi người khoa âm nhạc năm 3 rồi. Hôm qua có buổi liên hoan của năm 3, với mối quan hệ rộng rãi nên tao được mời tham gia. Chắc do tao ăn ở tốt qúa, mọi người đều giúp tao, mỗi người uống với Vu Dương một cốc là được, đến cốc bia thứ 6,7 gì đó là Vu Dương đã say rồi.
- Nhưng mà, anh như thế là ép con nhà người ta đấy. Nhỡ anh Vu Dương không thích anh thì tội lắm.
- Mày nghĩ anh mày là người như thế à. Tuy anh mày nhìn không tử tế lắm nhưng vẫn là chính nhân quân tử nhé. Anh chỉ mang Vu Dương về phòng, dụ cậu ấy nói thích anh ra thôi. Vì anh cảm nhận được Vu Dương cũng thích anh nhưng không chịu thừa nhận.
- Thế sao bảo ngủ một đêm?
- Lúc đó muộn bỏ mẹ, không ở lại ngủ thì làm gì? Tụi bay nghĩ cái gì không trong sáng thế. Chỉ hôn nhau là được nhiều lắm rồi.
Xuỳ, làm mọi người tưởng...
- Thế tỉnh dậy Vu Dương thế nào?
- Còn thế nào, tao đưa cho cậu ấy nghe đoạn ghi âm cậu ấy nói thích tao, cho cậu ấy xem ảnh bọn tao ôm nhau ngủ.
- Rồi?
- Há há, rồi Vu Dương cũng thừa nhận thích tao nè haha.
Mika cứ nghĩ hôm qua đã đủ thảm rồi, một mình cô đơn lạnh lẽo đến đáng thương, nhưng sáng chủ nhật hôm nay còn thảm hơn. Cả đám dựng Mika dậy cho bằng được sau đó lần lượt nói, hôm nay tui đi hẹn hò với người yêu rồi. Ở nhà trông nhà cẩn thận nhé. Thôi được rồi, Mika tự an ủi mình, thắng còn có lúc ngã ngựa, giàu rồi cũng có lúc phá sản. Mình nên để cho những đứa kia trải nghiệm cảm giác yêu đương, chứ mình yêu đương lâu rồi mà.
Huhu nói thế thôi chứ Mika vẫn muốn yêu đương với em người yêu mà, thế là gọi điện cho Kauma, khóc lóc kể lể tình hình hôm qua, hôm nay, bày tỏ mong nhớ em đến chết đi được. Sau một hồi năn nỉ ỉ ôi, em người yêu cũng đã đồng ý gặp Mika rồi "Qua đây, em cho anh một tiếng."
Ya, được đi hẹn hò rồi, không phải ở nhà một mình nữa rồi.
Ôi, bai bai ngôi nhà yêu dấu, bọn tui đi hẹn hò đây!!!
Rốt cuộc cuối cùng cũng chỉ có ngôi nhà cô đơn mà thôi.
-------------------------------------------------------------------------------
Năm mới rồi, hy vọng OT9 có thể vui vẻ, bình an, khoẻ mạnh. Tui chỉ cần vui vẻ, bình an, khoẻ mạnh thôi.
Hy vọng Otp của tôi có thể bình bình yên yên hạnh phúc bên cạnh nhau trong năm mới này.
Chúc mọi người ai đang học sẽ học thật tốt, ai đang làm việc cũng sẽ làm việc thật tốt, chúc những ai đang yêu vẫn tiếp tục hạnh phúc, chúc những người chưa có người yêu mà muốn có người yêu thì sẽ có người yêu trong năm nay, những người chưa có người yêu mà vẫn chưa muốn yêu đương thì có thể tận hưởng cuộc sống độc thân vui vẻ.
Năm mới tốt đẹp!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top