Chương 6
Từ sau hôm ăn lẩu cùng nhau, nhà Riki ngày nào cũng tiếp một vị khách, tiếp từ lúc chưa quen lắm đến lúc quen thuộc, nhiều đến mức người nào đó thuộc luôn vị trí đồ vật trong nhà Riki rồi. Santa dùng phòng bếp còn nhiều hơn anh dùng nữa.
Santa theo phương châm, đánh nhanh thắng nhanh, nhanh không nhỡ đâu bị người khác cướp mất. Santa lúc biết nhà Riki và nhà mình cùng chung một khu phố liền rất kích động cho rằng, đến ông trời cũng tác hợp, phải đi tán người ta nhanh thôi. Thế là ngày nào cũng như ngày nào, cầm một túi đồ nguyên liệu đến nhà Riki nấu ăn. Đám Mika còn trêu rằng, một là xách luôn đồ sang nhà anh Riki ở, hai là mang luôn anh Riki về đây. Đỡ mất công đi qua đi lại.
Được thế đã tốt.
Làm sao mà Riki đồng ý ấy hả? Bởi vì Santa hiện nguyên hình là một con cún, cứ lẽo đẽo theo anh mãi:
- Riki-kun, anh đồng ý đi, đồng ý đi mà. Anh nghĩ mà xem, em đến nấu ăn cho anh chỉ toàn có lợi thôi nè.
- Vậy hả?
Thế là Santa xòe bàn tay ra đếm đếm:
- Anh sẽ được ăn ngon này, anh cũng thích đồ ăn em nấu còn gì, ăn ngon rồi sẽ có tinh thần làm việc, như thế hiệu quả công việc sẽ tăng cao. Ăn ngon, ăn no thì anh cũng sẽ không lo đau dạ dày nữa, không mất thời gian đến bệnh viện và anh sẽ có thêm thời gian đó để ngủ hoặc làm việc. Đúng không anh?
Sau đó, có thêm em thì anh sẽ thấy vui hơn này, em có thể trò chuyện cùng anh, em cũng có thể giúp anh làm vài việc linh tinh nè. Quan trọng là anh có thể ngắm vẻ đẹp trai này của em. Vẻ đẹp trai này có thể giúp anh vui vẻ và yêu đời.
- Nhiều ưu điểm quá ha.
- Đương nhiên rồi nên anh đồng ý đi nha, anh!
Santa cứ ôm cánh tay anh lắc lắc, lắc đến chóng cả mặt thế là liền đồng ý. Cũng chịu thôi, Santa giống cún quá mà Riki lại cực thích cún. Chỉ là không có thời gian để chăm nên không dám nuôi. Nhưng sao bỗng có cảm giác mình có một cô vợ nhỏ, đến tối nấu cơm chờ chồng ăn.
Santa nhận được cái gật đầu, vui vẻ ôm chầm lấy anh, lát sau định buông ra thì thấy hay tai Riki đỏ rực, thế là thôi không buông nữa, cứ thế ôm, ôm vừa tay vừa tầm lắm luôn. Người sinh ra như để dành cho mình ôm vậy. Chênh nhau hoàn mỹ luôn, em cúi xuống một chút, anh ngẩng lên một chút thì mình vừa đẹp trao nhau một nụ hôn. Nghĩ thế thôi chứ Santa chưa dám làm, đã là người yêu đâu mà đòi hôn. Chậm quá, phải đẩy nhanh tốc độ mới được. Santa nhẩm tính, nếu năm nay yêu nhau, thì đợi hết năm nay ra trường có thể đưa Riki về ra mắt bố mẹ. Rồi đợi một ngày đẹp trời nào đó, hai ta về chung một nhà. Hoàn hảo.
Bên này Santa thấy tốc độ mình chậm như rùa bò thì bên kia Patrick đang cảm thán tốc độ Santa nhanh như một cơn gió. Rõ ràng mình quen lâu hơn, thế mà số lần ăn cơm riêng cùng với anh Viễn còn chưa đếm được một bàn tay, đấy là còn tính cả một lần mà Santa tạo điều kiện. Còn Santa thì hay rồi, ngày nào cũng tới nhà anh Riki luôn, lại còn khoe ôm được anh Riki rồi. Còn mình thì biết bao giờ mới được ôm anh crush.
Để có người yêu thì tốt nhất là hãy vứt hết liêm sỉ đi. Anh Santa với Ak bảo thế, cứ bám lấy người là được, nhưng cái này không áp dụng được với anh Viễn. Anh Viễn của cậu cứ hôm nay chạy qua chỗ này mai chạy qua chỗ khác, vèo phát lại bay sang tận trời Tây. Biết bao giờ mình mới được ôm anh.
- Thì mày hỏi anh Viễn, khi nào anh có ở nhà thì mày sang bám lấy, bám cả đêm luôn cũng được. Muốn có người yêu thì vất mặt mũi đi.
Cả đám anh em bọn họ, không biết được cái gì, nhưng được cái xúi dại là giỏi.
- Chúng mày yêu đương kiểu gì mà cứ phải vứt hết mặt mũi đi thế?
Nghe Mika hỏi, mọi người mới nhớ ra, đây mới là ông trùm tình yêu. Khi mọi người còn đang phân vân tối nên ăn thịt bò xào hay thịt bò hầm thì nó đã dẫn em người yêu đi ăn beefsteak đắt xắt ra miếng ở nhà hàng năm sao rồi. Đại khái thì là Mika chưa yêu, Santa cũng chưa yêu. Mika có người yêu, Santa vẫn một mình. Mika yêu được 2 năm, thằng bạn vẫn còn mặc quần đùi hoa hoè hoa sói. Mika năm nay yêu em sinh viên khoa Luật được 4 năm thì Santa mới có crush.
Thế là ba con người đang trong tình trạng có crush nhưng mãi chưa thể thành người yêu liền đẩy Châu Kha Vũ và Trương Gia Nguyên đang ngồi cạnh đó gặm gà ra, với ánh mắt chân thành, xúm lại quanh Mika hỏi:
- Sao ngày trước mày tán được Kazuma đấy? Tỏ tình kiểu gì mà thành công thế? Dạy với!
- Kazuma nói yêu tao trước đó.
Mika vui vẻ.
- ...
- Điêu
- Không tin
- Để tao đi hỏi Kazuma.
- Ơ? Không được, em ấy giờ bận lắm.
Ak, Santa gọi, Ak liền hiểu ý, nháy mắt với Patrick, mỗi người một bên giữ chặt lấy Mika. Trương Gia Nguyên chùi chùi tay chạy đến góp vui, bịt miệng Mika lại, ra hiệu cho Santa, được rồi, anh gọi đi, nhớ bật loa ngoài.
- Kazuma à?
- Vâng, có chuyện gì vậy anh?
- À, thì Mika nó bảo, ngày trước, là em tỏ tình trước hả?
- ...
Mọi người thấy Kazuma im lặng, đang định cười há há vào mặt Mika nói chém vừa thôi thì giọng Kazuma nhẹ nhàng vang lên:
- Sao tự nhiên Mika lại nói chuyện này ra, ngại quá.
Ô, vậy là thật à. Được đấy, bro.
- Tán người ta thì phải dùng mặt và dùng não biết chưa, chứ ai lại vứt hết mặt mũi như bọn mày.
(Trương Gia Nguyên, Châu Kha Vũ: Chắc không phải nói mình đâu, mình ăn/dùng đùi gà thôi.)
Nói xong để lại 5 người mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau, ưỡn ngực ngẩng cao đầu đi vào phòng. Vừa đóng cửa thì thấy Kazuma gọi đến:
- Về phòng rồi chứ?
- Anh vào phòng rồi.
- Ừ, cuộc hẹn cuối tuần này huỷ đi nhé.
- Ơ kìa em...
- Anh đi hẹn với Kazuma nào nói yêu anh trước ấy.
Nói xong tắt điện thoại cái rụp, còn chẳng để Mika kịp Kazuma dài, Kazuma ngắn. Cái gì mà thà một phút huy hoàng, mất luôn buổi hẹn hò với em người yêu rồi.
Mika rời đi thì Châu Kha Vũ và Trương Gia Nguyên cũng nhanh chóng rời đi, ngồi đây dễ gây ngứa mắt. Toàn những người cua crush mãi không xong quay ra mắng hai người, ngồi xa nhau ra tý không được à. Không, có điên mới không ngồi gần người yêu.
- Mày với Vu Dương thế nào rồi hả Ak.
- Người thì gầy mà cứng như đá, bẻ mãi không cong.
Ak buồn bực thở dài, đến cả Santa với Patrick còn thấy tiến triển nhanh hơn mình. Mình còn chưa được ăn chung bữa nào. Cưa đổ Vu Dương còn khó hơn cả 100 bài xác suất thống kê cộng lại. Ak sâu sắc nghiệm ra rằng, có tính toán giỏi cũng không tính ra được bao giờ crush mới đổ mình. Không phải khoa âm nhạc toàn những con người mang tâm hồn nghệ sĩ lãng mạn, tinh tế à. Sao con cừu cậu thích lại cục cằn khó tính thế. Đến biệt danh cũng là cừu rồi, mà cừu rõ là hiền, chả hiểu sao lại có một con cừu như Vu Dương. Mãi sau này Ak mới biết, Vu Dương dịu dàng với cả thế giới, chỉ trừ dân khoa kinh tế.
Thì ra trước đây Vu Dương cũng có một mối tình với người bên khoa kinh tế, nhưng mới được 2 tuần thì bị người ta cắm sừng. Lúc Ak biết tức gần chết, mẹ nó mất mặt cả khoa kinh tế, còn hại cậu mãi mới cua được Vu Dương. Suýt nữa thì đánh nhau với người ta. Nhưng đó là chuyện của sau này.
Châu Kha Vũ đứng trên tầng nhìn xuống phòng khách nhìn 3 người đang thở ngắn thở dài, thầm cảm ơn mấy cái đùi gà, cảm ơn gà rán, gà rán nước tương, gà sốt cay, gà sốt kem tiêu, gà sốt phô mai, gà cay phô mai, gà nướng, gà bơ tỏi. Không có chúng thì 3 người dưới kia lại thành 4 người, tuy rằng vừa đủ chơi mạt chược nhưng sao sánh được với việc có em người yêu để ôm.
À, hai người họ nói là người yêu cũng không phải người yêu mà nói không phải người yêu cũng không đúng. Chỉ nhớ hồi đó, Châu Kha Vũ nói với Trương Gia Nguyên " Trương Gia Nguyên, anh thích em lắm, làm người yêu anh nhé. Sau này đùi gà của anh đều nhường em hết". Trương Gia Nguyên cũng không nói đồng ý mà chỉ cười, cầm hộp gà rán Châu Kha Vũ mang đến, tiến tới kiễng chân hôn Châu Kha Vũ một cái rồi chạy đi luôn. Nhưng chính vì thế, thỉnh thoảng hai người cãi nhau, Trương Gia Nguyên sẽ nói, chúng ta có phải người yêu đâu, làm Châu Kha Vũ tức ói máu. May mà không cãi nhau nhiều lắm, vẫn coi như là yên bình.
Có lần Châu Kha Vũ cũng có chút lo lắng về vấn đề này liền đi hỏi Mika, thế mà liền bị cả 4 người quay ra mắng, hai đứa chúng mày đến hôn nhau cũng hôn rồi, ăn cũng ăn chung rồi, ở thì ở cùng nhà rồi, còn lo lắng linh tinh cái gì. Tuy bị chửi nhưng nghe xong cũng thấy yên tâm hẳn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top