vu ca cuoc tinh iu
Giới thiệu nhân vật nào:
+ Hoàng Gia Kiệt: Là con trong 1 tập đoàn xây dựng WAM nổi tiếng khắp cả nước và cũng có tiếng trên toàn Châu Á. Nhưng vì ba nó chỉ biết có công việc và hay về khuya nên khiến mẹ nó buồn rồi dẫn đến cãi chết của bà. Vì sống trong một gia đình như vậy nên nó là người rất lạnh lùng, tàn nhẫn, và sát gái cũng rất giỏi, là hotboy trường KEY và một điều nữa chưa nói là nó không bao giờ tin vào tình yêu nên hẹn hò cùng các cô gái khác chỉ là trêu đùa mà thôi (Vì hoàn cảnh gia đình như vậy nên tính tình nó mới vậy đấy). Có hai người bạn thân chơi với nhau từ hồi còn bé.
+ Lâm Hải Phong (Chỉ là nhân vật phụ nên mình chỉ giới thiệu qua thôi nha): Là bạn của Gia Kiệt, con của tập đòan kinh doanh các mặt hàng sản phẩm tiêu dùng AIK, cũng là hotboy trường KEY, sát gái cũng rất giỏi.
+ Trương Kiến Triều (Là nhân vật phụ như bạn Phong): Là hotboy trường KEY, sát gái giỏi, con của tập đoàn giải trí MEI, là bạn của Gia Kiệt
+ Sophia Bellucci (Tên Việt là Bảo Chi) : Cô là con của tập đoàn thời trang nổi tiếng ROSSA, có chi nhánh ở khắp nơi trên TG, khi lên 10 tuổi thì phải sang nước Ý học. Mẹ cô vì sinh cô nên mất, nên cô bây giờ chỉ còn ba. Nhưng tốt hơn Kiệt là ba cô rất thương cô và yêu mẹ cô. Cũng vì thế mà cô rất tin tưởng vào tình yêu. Tính cách thì hơi nhí nhảnh, khuôn mặt dễ thương (nói đúng hơn là rất xinh), dáng thì chuẩn không cần chỉnh. Có hai người bạn thân cũng chơi với nhau từ thời còn bé nhưng vì 10 tuổi cô phải đi Ý nên họ đã xa cách nhau, nhưng kô vì thế mà họ không nói chuyện với nhau nữa đâu nhé (Thời buổi công nghệ thông tin mà, sẽ có nhiều thứ liên lạc thôi )
+ Tống Khánh Ly( Nhân vật phụ): là bạn của Chi, con của tập đoàn đá quý LEK (nhưng không giàu quá đâu nha vẫn thấp hơn mấy bạn kia hjhj nhân vật phụ mà ). Cũng là người rất dễ thương nhưng tính cách thì hơi già hơn so với tuổi, học trường KEY cùng Kiệt, Phong, Triều
+ Dương Quỳnh Như (Nhân vật phụ) : là bạn của Chi, con của tập đoàn sản xuất đồ gia dụng HAT, cũng là người rất xinh và dễ thương, học trường KEY, tính cách hơi trẻ con tý xíu
CHÚ Ý: Những bạn trên đều là học sinh lớp 11, trường KEY nha. Mà trường KEY là trường dành cho con nhà quý tộc hoặc là học giỏi lắm mới vào được đó
Cháp 1:
Tại Milan - 9:30 a.m:
-Alo ba ạ! Con Chi đây ạ - Chi nhấc điện thoại và nói chuyện lễ phép với ba mình
-Ừ! Ba nghe, sao con?
-Ba à, con định 3 ngày nữa sẽ về Việt Nam - Chi nói chuyện với giọng đều đều
-Ừm, về chơi cũng tốt, lâu lắm rồi ba chưa được gặp con - Giọng ông vui mừng khi biết con gái sắp về chơi
-À mà ba ạ, con định về đó sống và học luôn được không ba, dù gì thì con cũng lớn rồi, võ lại giỏi mà bạn bè con ở hết bên đấy. Con ở bên này chán lắm ba ạ - Cô liệt kê từng thứ 1 và kể khổ với ông bố để được về nước (Nguyên nhân cô phải sang Ý và học võ giỏi là do hồi bé cô đã bị bắt cóc)
Tại đầu dây bên kia ông bố đang suy nghĩ "Hình như còn hơn nửa năm nữa là chuyện đó xảy đến, chắc con bé cũng đã nên về rồi"
Suy nghĩ xong ông liền nói luôn
-Thôi được rồi con gái của ta, bây giờ con có thể về nước sống và học hành - Ông nói mà không quên nở 1 nụ cười mặc dù Chi kô thể nhìn thấy
-Oh yeah! - Cô vui quá mà đã hét luôn vào điện thoại và quên luôn người ở đầu dây bên kia là ba mình
- Con định tra tấn lỗ tai ta sao con gái? - Ông nói với giọng khiển trách nhưng thực ra thì ông chỉ đùa với đứa con gái của mình 1 chút
-Ôi con xin lỗi ba ạ. Thôi nha ba, 3 ngày nữa gặp lại ba tại Hà Nội, mà ba nhớ đừng bảo ai ra đón con nha, con kô muốn mình là người nổi tiếng đâu - cô lại tiếp tục đùa với ba mình
-ồi! Con gái ai mà chảnh quá vậy? Mà vâng thưa tiểu thư mệnh lệnh của tiểu thư đã được chấp nhận
-Ba này, lại đùa con. Thôi con dập máy nha nha. Bye ba, chutzzzzzz - Cô chào ba mình mà không quên nụ hôn tạm biệt
-Ừm bye con gái. Hẹn ba ngày sau gặp lại con
---------------------- Tại trường KEY ngày hôm sau------------------------
-AAAAAAAAAAAAA!!!!!!! F3 đến rồi kìa mọi người - Một giọng nữ sinh cất lên và như mọi khi thì cổng trường rất đông như đang diễn ra hội gì vậy (Sorry mọi người ra em hơi bị nhiễm BOF 1 tý nên lấy F3 ra để gọi mấy chàng mà cũng vì em chưa nghĩ ra được gì để gọi mấy anh)
Và như mọi khi thì F3 lại vào trường với 1 dáng vẻ rất hiên ngang và theo sau F3 là cả lọat con gái trong trường
-Bây giờ mình mới thấy làm người nổi tiếng thật phiền phức - Phong thở dài nói
-Bây giờ mới thấy à con - Triều trêu Phong
-Này tao là con mày bao giờ vậy - Phong tức tối nói
-Làm bây giờ này con - Triều trêy Phong
-Thôi đi bọn mày đừng đùa nữa, chán quá à. Vào học thôi - Kiệt nói với giọng mệt mỏi
-Hôm qua lại đi chơi khuya à? - phong
-Ờ - Kiệt cộc lốc trả lời
-Tao thấy mày nên thôi cái trò chán rồi lại bỏ đi. Mày làm thế kô những mệt cho mày mà mệt cho cả người khác đó - Phong bực mình nói
-Ừm. Tao cũng đang suy tính sống hẳn hoi lại nhưng còn đang xem xét - Kiệt nhìn vào khỏang không và nói
-Thôi sống thế nào tùy mày nhưng đó là điều bọn tao khuyên. Mày thích làm gì tùy. Thầy giáo vào rồi kìa, chuẩn bị học thôi - Triều luôn là người ứng xử hợp lí, hợp tình nhất bọn
Cùng lúc đó cũng có hai cô gái đang chuẩn bị vào lớp
-Lại F3 kìa - Như nói với giọng không còn gì chán hơn
-Mình không hiểu F3 tốt đẹp gì mà mọi người thích ghê thế nhỉ? - Như nghiêng nghiêng cái đầu và đặt câu hỏi
-Mình chịu. Mình thấy bọn F3 chỉ được bề ngòai còn bên trong thì.... - Ly luôn là người nói những điều đúng đắn
-Này vào lớp thôi, thầy giáo kìa - Như giục Ly rồi hai đứa 3 chân 4 cẳng chạy nhanh vào lớp
.........................Tùng! Tùng!
-May thế cuối cùng cũng hết tiết của cái ông thầy khó tính đó - Như lên tiếng sau 1 tiết học dài mệt mỏi
-Mình đúng là rất thích học tóan nhưng mà học cái ông này xong thì môn toán là cái môn kô thể mê nổi - Ly lại bắt đầu ca cẩm
-À mà mày biết vụ Chi về nước chưa ? - Như đang ngồi thảnh thơi thì chợt nhớ ra vụ cái Chi
-Ờ, tao có nghe qua qua nên hôm qua đã sang hẳn nhà nó để hỏi ba nó đó - Ly luôn luôn là người cẩn thận trong mọi việc
-Ừ, rồi sao??? - Như tò mò hỏi
-Ba nó bảo là ngày mai 10h30 sáng nó sẽ về tới sân bay nội bài, mà bác ý nhờ mình ra đón nó đó. À mà quên ba nó bảo là nó về hẳn luôn không sang nữa - Ly nói xong thì hai đứa cười to hạnh phúc
-Nè hai bà có chuyện gì vui vậy? - Phong thấy lớp đang yên ắng tự dưng có tiếng cười liền ra hỏi xem chuyện gì
-À! Không có gì đâu, chỉ là bọn tôi có chuyện vui thôi - Như bình thản nói
-Chuyện gì vui vậy? Nói cho bọn tui nghe được không? - Phông tò mò hỏi
-Không nói được nhưng mà bọn tôi sẽ hé lộ nha 1 chút xíu nha - Ly vì thấy vẻ mặt tò mò đến năn nỉ của Phong nên động lòng chút
-Ừ nói đi - Phong vui vẻ nói
-Là sắp tới lớp sẽ có chuyện vui để xem hjhj - Ly nói xong thì tủm tỉm cười vì biết rằng Chi về thì sẽ xuất hiện khối chuyện hay
-Nói thế thì nói làm gì - Phong nhăn mặt nói và rồi đi về chỗ ngồi của mình
---------------------10h30 a.m tại sân bay Nội Bài------------------
-Này sao con Chi ra lâu thế nhỉ? - Như đợi lâu quá và thấy hơi bực mình
-Ai biết được con nhỏ này. Mày thừa biết tính nó mà. Mà tao nghĩ chúng ta nên ra cổng đợi đi, chứ đợi đây biết nó ra cổng nào? - Ly nói xong thì hai đứa dắt tay nhau ra cổng đợi
----------------5' sau-------------
Tại cổng ra xuất hiện một cô gái ăn mặc rất xi-tai. Trên gương mặt cô đeo 1 cái kính che gần nửa mặt làm chẳng ai nhận ra cô cả và ngay sau khi đi ra thì
-Oh yeah!!!!!!!!!! Cuối cùng cũng được về Việt Nam - Chi hét to vui mừng và sau đó thì bị va vào một cái gì đó và làm cô bị ngã. Theo phản xạ bình thường thì cô sẽ bấu víu vào 1 cái gì đó và ngay sau đó là................
Cháp 1 cũng chưa xảy ra gì nhiều nhưng mong mọi người vẫn ủng hô mình. Mà nếu còn gì sai sót mong mọi người góp ý
Cháp 2:
Theo phản xạ tự nhiên cô sẽ bám vào 1 thứ gì đó gần nhất có thể. Và thứ cô nắm được đó là cổ tay mềm mại của 1 ai đó. Cổ tay của người đó nằm gọn trong bàn tay cô. Theo quan tính, người đó cũng bị giật lại theo. Hai người đập vào nhau một lần nữa. Hai khuôn mặt áp sát dần. Như có thứ gì vừa mềm mại, vừa dịu ngọt chạm vào đôi môi. Mắt cô mở to. Bốn mắt nhìn nhau chăm chăm. Hai môi dính chặt. Cô không kịp phản ứng trước cú ngã bất ngờ này. Khuôn mặt ấy thật đẹp! Đôi mắt nâu đen to mở tròn hết cỡ, làn da trắng mượt. Thoang thoảng đâu đó hương dâu ngào ngạt lan đều trong gió. Chiếc túi trên tay cô gái rơi xuống phá tan sự tĩnh lặng.
Giờ đây người đó đang trong tư thế một tay nắm lấy cổ tay cô, một tay vòng qua eo cô giữ cô thật chặt.
Bị bất ngờ trước cú va chạm. Cô đẩy mạnh anh ra. Khuôn mặt cô lúc này đỏ ửng lên.
Bốp !!!!!! Cô đưa tay tát mạnh vào mặt anh.
- Đồ háo sắc!
Nói rồi cô quay mặt bỏ đi. Bỏ lại người đó nơi đó một mình. Anh đứng đó, với khuôn mặt ngơ ngẩn nhìn theo bóng dáng đã khuất tầm mắt. Áp đôi tay lên hai má, anh cảm thấy mặt mình nóng ran. Không chỉ vì cái tát kia mà vì cả cảm giác xao xuyến, vị ngọt còn vương lại trên đôi môi (Đố mọi người bík anh ta là ai??? Hihi)
Một lúc sau, cô đi ra ngoài cổng sân bay Nội Bài, vừa đi cô vừa nghĩ "Trời ơi, first kiss của tôi, sao hắn ta có thể.... Chẳng qua là mình sắp ngã nên mình phải bấu víu vào cái gì đó và trúng anh ta thôi, thế mà anh ta... Tức quá, càng nghĩ càng tức mà" Dòng suy nghĩ của cô đã bị cắt bởi hai giọng nói to mà suýt nữa làm hỏng lỗ tai của cô luôn
-Chiiiiiiiiiiiiii!!!!!! - Nhi và Ly hét to khi thấy Chi ra khỏi cổng sân bay. Sau đó hai người chạy lại ôm người bạn cũ
-Ôi nhớ hai cậu quá cơ!!!!!!!!! - Chi vừa nói vừa giả vờ xúc động như sắp khóc vậy
-Thôi đi bà đừng giả vờ nữa, chúng tôi biết thừa là bà ở bên đó lắm bạn bè lắm mà, làm gì mà nhớ đến hai người bạn cũ này - Nhi vừa nói vừa giả vờ dỗi
-Ôi Nhi à !, tớ đâu có nói thế đâu. Tớ nhớ hai cậu thật mà - Cô nói xong thì lại ôm hai người bạn thân của mình
-Đùa cậu thế thôi, cho đáng đời, về mà chẳng nói bạn bè gì cả. Làm đại tiểu thư tôi đây phải đích thân đến nhà cô hỏi thông tin đó - Ly nói với giọng hơi đùa và trách Chi
-Mình xin lỗi mà. Chẳng qua là mình không thích tốn nước bọt với mấy bọn phóng viên nên mới nói ba mình là thông tin tuyệt mật nên... - Chi vừa nói vừa chạy đến đứng giữa hai người bạn thân và kể lể như là mình rất khổ
-Thôi chúng tôi biết rồi thưa bà. Nào chuẩn bị hành lý về nhà thôi, xe chúng tớ đang đỗ ngòai kia
-OK! Let's go. Cuối cùng cũng được về sướng quá - Cô vừa nói vừa chạy theo hai người bạn của mình đang đi đằng trước
------------------Trên đường về-----------------
Nhìn qua ô cửa kính cô cảm thấy rằng Hà Nội đã thay đổi rất nhiều và các đường phố bây giờ rất tấp nập. Còn trên một số con phố thì các nhà cao tầng thi nhau mọc lên
-Này Hà Nội thay đổi nhiều thế nhỉ? - Chi quay mặt lại và nói với hai đứa bạn mình
-Ừm, thay đổi rất nhiều, mà bà đi cũng lâu rồi mà - Ly nói với giọng hơi đượm buồn
-Mà khi nào thì bà nhập học cùng bọn tôi - Nhi tò mò hỏi
-À, tớ đang định là khoảng 2 ngày nữa thì tớ nhập học, vì tớ vẫn còn đang muốn tham quan thành phố HN mà - Chi với giọng háo hức
-OK. Thế ngày mai đi tham quan và shopping kô bà - Nhi vui mừng nói vì bây giờ đã có người đi chơi với Nhi
-Ngày mai hả ? Được thôi. Sáng mai đến đón tớ nha
Cuối cùng thì cuộc nói chuyện của mọi người cũng kết thúc và thời gian dần trôi. Cuối cùng thì Chi cũng về đến nhà.
Tại nhà, ba Chi đang ngồi đọc sách trong phòng, ông chưa đi ra ngoài mà đã nghe thấy tiếng con gái rượu của ông hét to rồi
-Baaaaaaaaaa!!! CON VỀ RỒI NÈ! - Chi hét to
-Vì tiếng gọi quá ưa là nổi bật của cô con gái nên ông đã gập quyển sách lại và đi ra khỏi phòng - Ôi lâu lắm mới được gặp con, nhớ con quá - Ông vừa nói vừa đi đến ôm con gái mình
-Con cũng rất nhớ ba - Chi nói và ôm ba mình
-Thôi ba con ta còn thời gian dài dài nói chuyện với nhau mà con lên phòng sắp xếp đồ đạc và nghỉ ngơi đi. Ta thấy con có vẻ mệt mỏi đó - Ba Chi quan tâm nói
-Dạ vâng. Thế con xin phép lên phòng ạ - Cô lễ phép nói với ba mình
-Ừm con lên nghỉ đi
Vừa lên đến phòng Chi nhảy luôn lên giường ngủ vì cả ngày hôm nay cô làm quá nhiều và điều đó làm cô hơi mệt mỏi
-------------Sáng hôm sau tại nhà Chi------------------
-Chi đâu??????? Mau dậy đi chơi - Nhi vừa mới vào nhà Chi thì đã hét to gọi Chi vì cô biết Chi mà đã không có ai gọi thì cô vẫn yên giấc đến khi nào bụng cô reo chuông thì cô mới chịu dậy
-Chắc nó vẫn đang trên phòng đó. Lên gọi nó thôi nào, đúng là bản tính của bà này khó mà thay đổi được - Ly lại tuôn ra cả tràng câu đúng đắn
-Chi nào dậy mau đi shopping - Nhi nhảy lên giường và đánh thức Chi dậy.Sau khỏang thời gian là gần 1 tiếng thì ba cô nàng cũng xuất phát. Nắng vàng ấm áp tràn vào từng ngõ ngách của thành phố, in bóng trên mặt đường, nhuộm thành phố HN thành một biển vàng đẹp lung linh. Những cơn gió nhẹ thỉnh thoảng lại thoảng qua, mát lành. Vài tia nắng nghịch ngợm nhảy nhót theo những bước chân của bốn cô gái xinh đẹp vừa bước ra khỏi cửa hiệu làm tóc.
- Ly, nhìn kiểu tóc mới của tớ thế nào? - Nhi vui vẻ hỏi, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của mình
- Rất tuyệt - Ly đưa ngón tay cái lên ra hiệu
- Chuyện, tớ chọn kiểu mà, làm gì có chuyện không đẹp - Chi xen vào trong giọng nói có vẻ hơi đắc ý
- Biết rồi, khổ lắm - Nhi nhìn cô bạn, cười - Các cô gái, bây giờ đi đâu đây?
- Fashion shop - Nhi hào hứng nói
- Được, bọn mình nghe theo - Nhi nói rồi đưa tay lên, ra hiệu tiến về phía trước - Nào các cô gái...
- Let's go - Ba cô gái đồng thanh rồi phá lên cười. Tiếng cười giòn tan vang dội trong thinh không.
Hai bên đường, ai cũng ngoái đầu nhìn theo họ, ba cô gái trẻ trung, xinh đẹp. Nếu bây giờ là mùa hè thì họ chính là những cơn mưa đầu mùa tưới mát những tâm hồn khô hạn.
Những tia nắng vẫn kiên trì bám theo bước chân của bốn cô gái đến cửa hàng thời trang. Nắng xuyên qua lớp cửa kính trong suốt trở nên nhạt nhòa hơn nhưng vẫn đủ sức sưởi ấm trái tim ai đó
- Các cậu, thấy thế nào? - Chi vừa bước ra từ phòng thử đồ. Cô đang mặc một chiếc áo ngủ rất quyến rũ bằng vải lụa, được điểm thêm những sợi ren lụa quý phái
- Ya, cậu định làm gì với cái đó? - Nhi la lên
- Không được sao? Mình đang định kiếm một anh chàng - Chi nở nụ cười tinh ranh
- Cậu đang đùa sao? - Hai cô bạn cùng lúc trố mắt nhìn cô
- Tất nhiên là đang đùa rồi - Chi phì cười trước ba gương mặt ngố hết sức - Không nhớ phương châm của mình sao "Có duyên nhất định sẽ gặp"
- "Có duyên nhất định sẽ gặp" - Hai cô bạn nhắc lại với vẻ ngao ngán
- Trên đời này làm gì có chuyện duyên phận - Ly nói rồi quay lại với chiếc áo mình mới nhắm được
- Quên chuyện đó đi, Chi ạ - Nhi lắc đầu và đồng ý với Ly
- Chi, tuy tớ rất hiểu cậu nhưng hình như suy nghĩ này của cậu có chút vấn đề - Nhi vỗ vai cô tỏ ý cảm thông rồi quay đi
- Các cậu thật là...- Chi bĩu môi, giận dỗi
Đúng lúc đó, cánh cửa kính của cửa hiệu lại được mở ra. Ở ngưỡng cửa là một đôi tình nhân đang tay trong tay hết sức thân mật. Người con trai trông rất đẹp trai và chín chắn với nụ cười ấm áp trên môi. Đến đây chắc mọi người sẽ nghĩ rằng người con gái sẽ rất xinh đẹp hay chí ít cũng dễ thương, đúng không? Sai bét, cô gái đó có không những không đẹp mà còn rất xấu, vừa béo vừa lùn. Chiều cao chắc chỉ đến một mét năm mươi là cùng, lại còn cái dáng người thô kệnh khiến người ta phát chán. Cái vẻ ấu trĩ trên gương mặt khiến cô ta càng buồn cười hơn. Nếu có thể dùng một câu để diễn tả cặp đôi này thì đó chỉ có thể là "Đôi đũa lệnh". Thật không hiểu sao một chàng trai đẹp trai ngời ngời như vậy lại yêu một cô gái xấu xí như vậy
- Các cậu có nhìn thấy gì không? - Nhi quay ra sau hỏi ba người bạn, đúng lúc thấy cả hai cũng đang há hốc mồm như cô cách đây một phút
Haicô gái không biết nói gì chỉ gật gật đầu nhìn theo cặp đôi đang dắt nhau về phía bên kia cửa hiệu. Cô gái chọn cho mình một chiếc váy dạ hội rất đẹp rồi vào phòng thử đồ. Chưa đầy năm phút sau, cô ta quay ra
- Anh thấy em mặc bộ này có đẹp không? - Cô gái nhõng nhẽo
- Đẹp, em mặc gì cũng đẹp hết - Chàng trai tấm tắc
Rồi cứ thế hết bộ này đến bộ khác, bộ nào chàng trai cũng khen đẹp. Chờ cho đến khi hai người kia đã đi ra với cả mấy túi đồ trong tay, ba cô gái mới quay lại nhìn nhau
- "Em mặc gì cũng đẹp hết" - Nhi nhái lại giọng của chàng trai với một sự giễu cợt - Có thấy cô gái đó không? Quần áo đẹp mà mặc lên người cô ta cũng sẽ biến thành xấu hết
- Đúng vậy. Làm sao lại có người xấu như vậy nhỉ. Bộ anh chàng đó bị hâm hay sao mà lại yêu cô ta được nhỉ - Ly tỏ vẻ không tin được
- Đúng vậy - Nhi gật gù - Tớ đoán cô gái đó chắc chắn là con của một gia đình giàu có còn chàng trai đó do gia cảnh khó khăn nên phải ở bên cô ta để dựa vào tiền và thế lực của gia đình cô ta
- Quá chính xác - Ly nói to và đồng ý với Nhi
- Sao các cậu không nghĩ chàng trai đó yêu cô gái là thật lòng nhỉ - Chi lên tiếng phản bác - Vẻ bề ngoài đâu có quan trọng, quan trọng là tâm hồn ẩn bên trong
- Yêu? Thật lòng? Tâm hồn? - Hai cô gái lại đồng thanh
- Trên đời này làm gì có thứ gọi là tình yêu chân thật - Ly nhìn Christ với vẻ không tin được
- Càng không có chuyện hai người yêu nhau mà lại không lợi dụng của nhau - Nhi tiếp lời
- Vậy nên suy đoán của bọn mình là hoàn toàn chính xác - Ly nhanh miệng nói
- Thật không thể hiểu nổi các cậu nữa. Sao lại có cái suy nghĩ kiểu đó chứ - Chi lớn tiếng
- Nếu cậu khăng khăng như vậy thì hãy chứng minh cho bọn mình thấy lời cậu nói là đúng, lúc đó bọn mình sẽ tâm phục khẩu phục. Còn ngược lại cậu sẽ phải đồng ý với quan điểm của bọn mình, không được cãi nữa
- Được thôi - Chi không do dự, trả lời ngay - Chứng minh thế nào?
Haicô gái lại nhìn nhau mỉm cười đầy ẩn ý rồi cả hai kéo Chi lại thì thầm to nhỏ gì đó
- Bắt đầu với Gia Kiệt của tập đoàn xây dựng WAM. Có thể nói anh ta là một người hoàn hảo nhất Hà Nội hiện nay. Con gái đẹp vây quanh anh ta không thiếu, nếu có thể khiến anh ta sa vào lưới tình thì coi như cậu thắng. Thời gian là ba tháng. Ok?
- Được, quyết định vậy đi - Chi chắc chắn - Rồi các cậu sẽ hối hận cho xem
- Chưa biết ai sẽ hối hận đâu - Ly nói
Ba cô gái nhìn nhau mỉm cười, giữa họ đã hình thành một thỏa thuận ngầm. Câu chuyện của chúng ta bây giờ mới thật sự bắt đầu.
Vì vẫn chưa nhập học nên Chi vẫn đang trong hòan cảnh ở nhà 1 mình mà không có ai nói chuyện
------------------------Tại nhà Gia Kiệt---------------------
Chủ tịch Hòang vừa trở về Việt Nam từ Nhật Bản sau chuyến công tác dài ngày. Ngay khi vừa bước chân vào nhà, ông lập tức lên phòng của Kiệt, con trai ông vì có vài điều cần nói. Vừa vào nhà thì ông thấy nhà trống kô, kô có người làm. Ông tức giận, chuyện như thế này đã xảy ra rất nhiều lần trước đây. Mặc cho ông đã nói rất nhiều lần nhưng Kiệt vẫn không nghe. Mở cửa bước vào phòng, đúng như dự đoán của ông, cậu quý tử của ông đang cùng cô hầu xinh đẹp đóng phim tình cảm. Cô hầu đang ngồi trên bàn của Kiệt, một tay anh đang đặt lên eo cô ấy, tay kia đặt sau gáy cô, bờ môi hai người dính chặt vào nhau. Họ say sưa đến mức không nhận ra có người lạ đang ở đây.
Chủ tịch Hòang hắng giọng khiến hai người giật mình. Cô hầu luống cuống chỉnh lại quần áo, cúi đầu chào ông
-Chủ tịch
Hoàng Gia Kiệt sau giây phút bất ngờ ban đầu đã lấy lại được vẻ bình thản, mỉm cười chào ông rồi vẫy tay ra hiệu cho cô hầu ra ngoài
- Bố, bố về lúc nào vậy?
- Gia Kiệt, ta đã nói với con bao nhiêu lần rồi, những chuyện như thế này đừng để ta bắt gặp lần nữa
- Bố, đây là chuyện riêng của con, bố quan tâm làm gì
- Đúng, chuyện riêng của con ta không quản nhưng làm việc gì cũng phải có chuẩn mực của nó. Con phải biết giữ thể diện chứ. Đuổi việc ngay cô hầu đó đi. Ngày mai mà ta còn thấy cô ta ở đây thì đừng trách. Còn nữa, nếu con cứ giữ cái kiểu xử sự này thì không biết ta sẽ làm gì đâu - Ông tức giận nói rồi quay ra
- Con biết rồi - Yi Jung tỏ vẻ nghe lời nhưng trong lòng lại đang nghĩ thầm: "Bố tưởng con không biết thuê một người làm việc khác sao?"
Một nụ cười nửa miệng nở trên môi anh. Nhưng Yi Jung không biết rằng bố anh luôn cao tay hơn anh một bước.
Mấy ngày sau thì ba anh cho đăng tuyển người làm việc cho căn hộ của Gia Kiệt. Nội dung đăng tuyển như sau : "Bất kể ai có trình độ làm việc đều có thể đến đăng kí, kô quan trọng vẻ bề ngòai"
Đó là một tin rất sock bởi từ trước đến này Kiệt luôn đòi hỏi người làm phải có ngoại hình. Và đặc biệt hơn nữa là đợt tuyển người làm lần này sẽ do đích thân chủ tịch So đứng ra lo liệu thay vì Gia Kiệt làm như trước kia
-----------------Tại trường-------------------
-Này Kiệt! Tao nghe nói là bố mày cho tuyển người làm tại căn hộ mày à??? - Phong tò mò hỏi
-Hay mày lại "ôm vai bá cổ" cô ta để rồi bố mày nhìn thấy nên như thế này hả??? - Triều tỏ vẻ thông minh hỏi Kiệt
-Ừm. Mà bực nhất là ông ý tuyển người kô có ngoại hình, thế này thì sao tao chịu được - Kiệt bực dọc nói với hai người bạn
-Cho mày chết, mấy lần bọn tao khuyên răn thì mày đâu có nghe. Bố mày còn cao tay hơn mày nhiều Kiệt ạ - Triều hiểu biết nói với Kiệt
-Thôi đừng nói đến vụ này nữa. Nói nữa chắc tao vô bệnh việc quá - Kiệt bực tức nói
-OK. Vào học thôi nào - Phong nói với cả bọn
Nhưng ba người bọn họ kô biết rằng đứng gần ba người họ là hai người con gái xinh đẹp đang nghe câu truyện của họ. Câu truyện của họ có vẻ không hay nhưng đối với hai cô nàng thì lại là tin "nóng hổi vừa thồi vừa nghe". Họ nghe xong thì liền cười với nhau đầy ẩn ý
--------------------Vào buổi tối ngày hôm đó tại nhà Chi--------------
-Alo ông Hoàng phải kô? - ba Chi từ từ nói chuyện với ông Hoàng
-Dạ vâng. Xin cho hỏi đầu dây là........ - Ông Hoàng chưa chắc là ai quyết định hỏi
-Tôi là Trương Cường Hùng đây
-Ôi ông Hùng lâu lắm mới nói chuyện với ông - Ông Hoàng vui vẻ khi biết được người đầu dây là ông Hùng - Đúng là lâu lắm rồi chúng ta chưa nói chuyện với nhau ông ạ. Dạo này ông thế nào? - Ông Hoàng quan tâm hỏi
-Tôi khỏe mà. À mà tôi gọi cho ông để nói rằng ông còn nhớ giao ước của hai nhà trước khi mẹ của chúng ta qua đời không?
-Nhớ chứ ông. Mẹ chúng ta là bạn thân, đến đời chúng ta cũng thân thiết thì đương nhiên chuyện đó là tôi nhớ chứ. Nhưng nói thật rằng tôi không biết nói thế nào với thằng con bướng bỉnh của tôi nữa - Ông Hoàng bất lực nói với ông Hùng
-Ừm, tôi cũng vậy đó ông. À mà con gái tôi cũng về nước rồi. Ngày kia là nó đến trường KEY học, mà tôi cũng đăng kí cho nó học cùng lớp với Kiệt luôn
-Ôi thế thì tốt rồi, để chúng nó dần quen nhau cũng được. Mà tôi nhớ là hồi còn bé con Chi cũng xinh nên chắc giờ nó xinh lắm nhỉ? Khi nào ông nhớ gửi ảnh mặt con bé cho tôi biết nha
-Ừm, dĩ nhiên rồi. Mà thôi nói chuyện với ông cũng lâu quá. Hẹn khi khác chúng ta gặp mặt nói chuyện nha
-Được thôi. Chào ông
----------------------------Sáng hôm sau tại nhà Chi-------------
-Chi đâu dậy chưa??? - Lại như thường lệ Nhi lại vào nhà Chi để đánh thức cô nàng dậy
Chỉ chưa đầy mười lăm phút sau, ba cô gái đã có mặt đầy đủ. Chi nhìn hai cô bạn của mình với ánh mắt tò mò trong khi hai cô gái lại nhìn cô với một nụ cười bí hiểm
- Chi, sẵn sàng chưa? - Nhi hỏi
- Sẵn sàng về việc gì? - Chi hỏi lại, khó hiểu
- Về vụ cá cược của chúng ra - Ly nói
- Rồi - Chi trả lời sau vài giây do dự
- Vậy thì bắt đầu thôi - Nhi cười - Ly, đồ nghề đâu?
- Ở ngay đây - Ly đưa một túi đồ lên, cười ranh mãnh - Bắt đầu với mái tóc. Ok?
- Được. Đưa cho tớ lọ keo xịt tóc - Nhi đưa tay ra
Rồi họ bắt Chi nhắm mắt lại và không được mở ra cho đến khi họ cho phép. Tuy rất tò mò nhưng cô đành phải nhắm mắt và ngồi yên vì thực tế một mình cô không đấu lại được với hai người họ
Sau ba mươi phút, hai cô gái ngừng tay, thở ra
- Mệt quá. Được rồi, Chi, mở mắt ra đi
- Á á á á á..........................................
Tiếng thét vang lên trong một buổi sáng đẹp trời, giữa khu biệt thự cao cấp thuộc thành phố HN, xé tan vẻ yên tĩnh vốn có của nơi đây, khiến mọi người giật mình, hết cả vẻ mơ màng thường thấy lúc sáng sớm.
Tầm 9 giờ sáng, một chiếc taxi đỗ xịt trước trụ sở chính của công ty WAM. Từ trên xe, một cô gái bước xuống. Vẻ bề ngoài của cô lập tức thu hút những ánh nhìn xung quanh. Trên đời này, những người có thể khiến mọi người chú ý đến mình chỉ có hai loại, một là rất xinh đẹp còn hai là vô cùng xấu xí. Và cô gái này thuộc loại thứ hai. Cô ta có mái tóc cứng và đơ như rễ tre, làn da ngăm đen và đôi mắt bị ẩn sau cặp kính cận dày cộm. Cách ăn mặc thì rất quê mùa. Cô che mặt lại, bước nhanh vào trong để tránh những ánh nhìn thiếu thiện cảm xung quanh
- Xin hỏi, nơi nộp hồ sơ người làm nhà họ Hoàng ở đâu ạ? - Cô từ tốn hỏi người bảo vệ
- Đi thẳng rồi rẽ phải, đến phòng nhân sự - Người bảo vệ nhìn cô vẻ hơi khó chịu
- Cảm ơn - Cô nói nhanh rồi đi thẳng. Dù sao thì cô cũng đã quyết không quan tâm đến những ánh nhìn xung quanh (Mà mình xin chú ý là người làm cho Kiệt thì phải được tuyển chọn rất kĩ càng để có thể làm 1 số việc trong công ty giúp Kiệt, và làm một số việc nhà và việc tuyển chọn này sẽ được tuyển ở tập đoàn)
Việc nộp hồ sơ và phỏng vấn diễn ra khá suôn sẻ. Với tấm bằng MBA do trường Đại học danh tiếng ở Ý cấp (Cái này mình kô biết có đúng kô nữa) cùng với trí thông minh vốn có, cô chắc chắn mình sẽ được nhận vào làm.
Quả nhiên, vào buổi chiều, cô nhận được thông báo của tập đoàn WAM bảo cô đến làm việc. Nhưng cô kô hề biết rằng ông Hoàng đã nhận ra cô là con ông Hùng, ông cũng kô hiểu sao cô phải làm việc này nhưng đồng thời ông cũng rất vui với việc này
-Cô Trương Bảo Chi , đúng không? - Vị chủ tịch với ánh mắt hiền từ hỏi cô
- Vâng - Cô lễ phép đáp lại
- Kết quả phỏng vấn cũng như lý lịch của cô rất tốt nên chúng tôi đã quyết định để cô được làm việc. Đợi một lát, tổng giám đốc sẽ lên ngay ( Thưa mọi người là Kiệt có đi học nhưng vẫn phải làm 1 số việc ở công ty để về sau giúp ba mình)
- Vâng
Khoảng chừng hai phút sau, có tiếng gõ cửa vang lên ở bên ngoài
- Vào đi
- Chủ tịch - Gia Kiệt cúi đầu chào ông. Anh biết tính bố anh, lúc có người ngoài nhất định không được xưng hô tùy tiện mà phải theo đúng chức vụ trong tập đoàn
Quay đầu nhìn lại, rất nhanh. Đứng ở ngưỡng cửa là một anh chàng rất đẹp trai với vẻ hào hoa và lịch thiệp đến không ngờ nhưng anh ta là..........
Cô vừa quay lại thì "Ôi trời, tên biến thái!!!!!!!!!" - Cô lập tức hét to nhưng cái này chỉ là hét trong tư tưởng thôi, vì cô ý thức được đây đang là ở công ty
-Đến rồi sao? Vào đi - Ông vẫy tay bảo anh đến gần
- Vâng - Anh mỉm cười nhưng nụ cười đó vụt tắt khi nhìn thấy khuôn mặt của cô gái đang ngồi đối diện với bố mình. Phải nói cô ta là người con gái xấu nhất mà anh từng thấy. Anh thốt lên - Bố, không phải cô gái này sẽ là người làm của con đấy chứ?
- Đúng vậy, làm quen đi. Đây là cô Trương Bảo Chi, trình độ của cô ấy rất xuất sắc - Ông vẫn tỏ vẻ bình thản - Cô Trương, từ nay cô sẽ là người làm cho con
- Vâng - Cô nhẹ nhàng nói rồi đứng lên, cúi chào anh - Kính chào anh, sau này xin được giúp đỡ nhiều - Dù nói vậy nhưng trong lòng cũng vẫn đang tức kô chịu được
- Được rồi - Kiệt trả lời một cách khó chịu. Anh biết mình không thể từ chối, nếu không sẽ phải hứng chịu cơn thịnh nộ đáng sợ từ bố - Chủ tịch, tôi đang có rất nhiều việc phải hoàn thành nên xin lui ra trước
- Được rồi. Cô Trương, đi theo con tôi luôn đi
Cô đứng dậy cúi chào ông rồi lẽo đẽo chạy theo sau anh
- Đừng có đi gần tôi, cách xa ra 5 mét - Anh cáu gắt
"Hạng người gì thế không biết. Xem ra mình sẽ gặp phải khối khó khăn đây. Mà mình mới là người phải cáu gắt chứ nhỉ" - Vừa nghĩ xong thì cô quay sang phía anh ta và nói
-Này anh kia! Anh là gì mà cáu gắt với tôi hả? Bây giờ đã là ở ngoài rồi nên tôi nói cho anh biết nha. Tôi còn chưa xử vụ anh ở sân bay đâu đấy - Cô xổ cả tràng luôn với Kiệt
-Vụ ở sân bay???? - Kiệt nói đầy nghi ngờ vì anh chưa bao giờ gặp người nào xấu như vậy cả
-Đúng, anh nhớ lại xem hôm ở sân bay đó - Cô bực mình nói
Sau đó anh cố lục tìm kí ức xem hôm ở sân bay có việc gì xảy ra. Và chưa đầy 30s sau anh đã nhớ ra là hôm ở sân bay anh đã kiss 1 người
-À! Tôi nhớ ra rồi. Nhưng là cô là người con gái đó hả? - Anh như không tin vào mắt mình nữa. Hôm đó, anh nhớ là thấy cô gái đó có vẻ danh giá và xinh đẹp, làm gì đến nỗi như cô này
-Đúng là tôi đó, thì sao nào? Mà thôi có việc gì thì anh đi đi. Tôi cũng chẳng muốn nói đến việc này nữa đâu. Cứ nghĩ đến là bực mình với tên biến thái như anh à
-Này nói cho cô biết nha. Tôi cũng kô ngờ được, người con gái đó lại là cô đâu - Anh nói xong thì nhìn Chi từ đầu đến chân rồi nói tiếp - Tôi nhớ là cô gái đó tuy rằng đã bị che đi bởi cặp kiếng nhưng tôi nghĩ là không đến nỗi nào vì cô ấy ăn mặc có vẻ rành về thời trang. Mà đã rành về thời trang thì cũng kô thể xấu như cô đây - Anh hơi khinh thường nói
Bây giờ cô mới nhớ ra là cô hóa trang nên trông cô bây giờ không giống như thường ngày chút nào
-Thì tôi đã bảo là tôi không muốn nói nữa rồi mà tại anh cứ muốn khơi nó ra thôi - Cô cãi cố
-Thôi được rồi. Không nói nữa mà cô không được phép gọi tôi là tên biến thái nghe rõ chưa? Còn bây giờ thì về nhà tôi - Anh tuôn cả tràng luôn mà chưa kịp để Chi nói gì
------------------Tại nhà Kiệt-----------------
-Đây là nhà tôi. Bây giờ tôi sẽ nói luôn quy định tại nhà tôi cho cô nghe
-Được rồi, anh nói đi
-Thế cô kô cần giấy bút gì để ghi à? - Anh hỏi vì thấy lạ, đã nói đến quy tắc nghĩa là rất nhiều, thế mà cô ta không cần ghi
-Lấy giấy bút làm gì. Anh cứ nói đi, trí óc của tôi có thể nhớ hết được những gì anh nói đó- Cô bực mình khi thấy anh ta coi thường mình
-Thôi được rồi. Thứ nhất là cô sẽ ở phòng ngay cạnh phòng tôi mặc dù tôi kô thích 1 chút nào
-Thế thì anh xếp phòng khác đi, tôi cũng ghét anh lắm - Nhưng nói đến đến phòng để ở thì cô chợt nhớ ra và nói - Hả?????????? Tôi phải đến đây ở cùng anh hả?
-Chứ sao nữa. Thế cô kô ở đây thì cô giúp tôi kiểu gì? Mà nói thực là đối với người xấu như cô thì tôi cũng mong là cô kô ở đây đó
-Anh đã nói thế thì tôi sẽ ám anh luôn, đồ biến thái. Anh mau nói tiếp đi, tôi muốn nhanh chóng ra khỏi đây để khỏi phải nhìn cái tên biến thái như anh - Cô tức quá nói luôn mà kô biết mình đang nói gì
-Cô!!!! - Kiệt tức quá kô nói được gì- Được rồi nghe tôi nói tiếp đây
2. Phải nghe tất cả nhưng gì tôi nói và kô được cãi lại
3. Phải làm tất cả công việc nhà
4. Phải làm theo tất cả những gì tôi sai
......................
Anh tuôn cả tràng luôn để cho bõ tức
-Này! Nếu làm thế này thì khác quái gì tôi làm osin đâu - Cô hơi thắc mắc về các công việc
-Thì cũng gần như thế đó. Mà thôi cô bắt tay làm việc luôn đi
Kiệt vừa nói xong thì Chi đi làm luôn vì cô kô muốn lúc nào cũng phải nhìn cái tên biến thái này. Nói lại mới nhớ may mà khi cô ở Ý có phải làm việc nhà kô thì chắc bây giờ died
Chẳng mấy chốc thời gian trôi qua và đến buổi tối
-Này! Anh kia! - Cô hơi ngại khi nói chuyện với Kiệt
-Gì? Tôi không phải anh cô đâu, tôi có tên tuổi đàng hoàng hiểu chưa? - Anh càng lúc càng tức với cái người xấu xí này
-Vâng thưa anh Kiệt - Cô gượng ép nói
-Thế có việc gì?
-Ngày mai tôi sẽ dọn sang nhà anh. Còn bây giờ tôi xin phép về - Cô nói xong thì quay đi luôn
-Trời, kô biết cô ta là chủ hay mình là chủ nữa. Tức quá đi mất - Kiệt tức quá, nói xong uống hết cốc nước trên bàn luôn
Ngày làm việc đầu tiên diễn ra khá mệt mỏi. Hoàng Gia Kiệt hết sai cô làm việc này rồi lại đến việc kia khiến cô xoay sở đến chóng cả mặt. Nhưng cô biết anh ta có ý làm vậy để khiến cô thấy khó mà bỏ việc nên vẫn kiên trì. Những việc được giao cô đều hoàn thành hết khiến Kiệt tức điên.
Cuối cùng thì cô cũng được về, cô chỉ muốn nhanh chóng về nhà để xóa hết dấu vết của những thứ đồ trang điểm trên mặt. Nghĩ đến việc phải chịu cảnh này thêm ba tháng nữa mà cô thấy nản lòng. "Các cậu cứ chờ đấy, tớ sẽ giết các cậu". Cô nghiến răng nhưng rồi nghĩ lại những việc này cũng là do cô quá háo thắng nên mới khiến mình ra nông nổi này. "Được rồi, không thể chịu thua được. Bảo Chi, cố lên".
Vừa về đến nhà, cô đã thấy hai cái bóng lù lù đang đứng đợi cô ở ngoài cổng
- Thế nào? - Cả hai đồng thanh
- Tồi tệ - Cô ỉu xìu - Bây giờ tớ chỉ muốn đi tắm và leo lên giường ngủ thôi
- Chưa được. Cậu còn có việc phải làm đấy - Nhi lên tiếng
- Bọn tớ đã điều tra được Hoàng Gia Kiệt thường đến bar New Life vào mỗi buổi tối
- Cái gì? Các cậu muốn tớ đến đó sao? - Cô ngạc nhiên khi mình vẫn còn phải đi tiếp
- Sao lại không? - Ly nhún vai
- Với bộ dạng thế này sao? - Chi thở dài ngao ngán
- Vậy thì không cần - Nhi nháy mắt
Bar New Life nằm ở trung tâm thành phố HN, là nơi Kiệt thường lui tới để giải tỏa sau những giờ đi học và làm việc căng thẳng. Nhất là hôm nay, cứ phải nhìn cái bộ mặt của cô gái xấu xí đó là anh không chịu được. Cũng may những tiếp viên ở đây rất xinh đẹp lại biết chiều khách nên anh cảm thấy dễ chịu hơn được phần nào
Anh nhìn xuống dưới sàn nhảy qua phòng VIP, tiếng nhạc sôi động cùng những ánh sáng đủ màu trong bar khiến không khí trở nên rất cuồng nhiệt. Chợt ánh mắt anh dừng lại ở một cô gái rất xinh đẹp với mái tóc xoăn bồng bềnh. Cô mặc trên người một bộ váy hở lưng khoe tấm lưng trần rất quyến rũ, thân người cô chuyển động uyển chuyển theo điệu nhạc. Ngay lập tức Kiệt đứng dậy, nở một nụ cười rất quyến rũ "Hôm nay, em sẽ là của tôi"
Trong tiếng nhạc, anh bước đến sau lưng cô cùng nụ cười nửa miệng
- Tôi có vinh dự nhảy cùng em không?
- Nếu anh muốn - Cô mỉm cười gợi cảm, giọng nói êm như ru
Giai điệu sôi động của bản nhạc dance vẫn vang lên càng làm cho quán bar trở nên nóng hơn bao giờ hết. Anh đặt hai tay lên eo cô và cô lắc hông một cách mềm mại và điêu luyện trong vòng tay anh. Bản nhạc dance đã chuyển qua một tiết tấu nhanh hơn. Trong ánh đèn nhiều màu chớp nhóa, cô và anh dường như trở thành tâm điểm của sàn nhảy. Mọi người xung quanh đều đã lần lượt dừng lại để chiêm ngưỡng màn dance nóng bỏng của hai người. Bản nhạc kéo dài trong sự đam mê bùng cháy tột cùng. Cô tựa người vào anh, hương thơm của cô phảng phất bay vào mũi anh khiến anh ngất ngây, anh áp môi mình vào môi cô với hơi thở gấp. Khi môi anh chỉ còn cách môi cô khoảng chừng một cm, cô đột nhiên đẩy anh ra, đưa ngón tay trỏ lên ra hiệu không được rồi bước ra xa. Kiệt cảm thấy hụt hẫng khi có cô gái lại từ chối anh. Chính điều đó càng khiến anh muốn cô hơn
- Khoan đã, ít ra cũng phải cho anh biết tên em chứ? - Anh gọi với theo
- Sophia Bellucci - Cô nói với nụ cười bí ẩn rồi mất hút khỏi tầm nhìn của anh
--------------------Tại nhà Chi------------------
-Ôi trời mệt quá! Bây giờ chỉ muốn ngủ. Thôi chết rồi còn vụ chuyển nhà nữa - Cô than thở và chợt nhớ ra việc chuyển nhà và bây giờ cô phải sang phòng ba cô để xin chuyện này
CỘC! CỘC! CỘC! - Chi nhẹ nhàng gõ cửa phòng ba mình
-Ừm, con vào đi
Sau đó cô nhẹ nhàng mở cửa phòng ba mình và thưa chuyện
-Thưa ba, con có chuyện cần thưa ạ
-Ừm, con ngồi xuống và nói đi
-Dạ thưa ba là hôm nay con có gửi đơn xin vào làm ở 1 công ty và đã được tuyển dụng. Mà công ty này thì hơi xa nhà mình vì vậy con sẽ chuyển sang 1 căn nhà gần công ty đó và đến cuối tuần con sẽ về thăm ba. Ba có đồng ý kô ạ?
-Ba cô suy nghĩ một lúc rồi đồng ý luôn - Thực ra cái này chỉ là đóng kịch thôi chứ ông biết thừa là con gái của ông chuyển đi đâu
--------------Hồi tưởng lại--------------
-Alo! Ông Trương à? Tôi ông Hoàng này
-À! Dạ vâng. Ông gọi cho tôi có việc gì không?
-Ông có nghe đến cái vụ mà tôi tuyển người làm cho thằng Kiệt kô?
-Vụ đấy to quá nên ai chẳng biết hả ông. Nhưng có chuyện gì sao?
-À, tại vì tôi thấy con gái ông đến đăng kí này. Mà công nhận con ông giỏi ghê nha
-Cũng bình thường thôi ông ạ. Nhưng tôi cũng kô hiểu tại sao con tôi nó lại làm thế? Thế ông định làm gì?
-Tôi cũng kô biết nữa. Vậy nên mới gọi cho ông này
-Hay thôi, ông cứ cho nó vào làm đi. Để nó làm quen với công ty ông luôn, tiện cho bọn nó sau này ông ạ. Ông thấy có được không?
-Vậy tôi sẽ làm theo ý ông
--------------Kết thúc hồi tưởng-------------
Kết thúc cuộc nói chuyện với ba mình, Chi đi về phòng mà chẳng hiểu nỗi cha mình, cô nghĩ " Không hiểu ba mình có sao kô nữa. Mình tưởng ba mình chắc phải phản đối kịch liệt ấy chứ, sao lại.......Không hiểu nổi ba mình luôn"
--------------Sáng ngày hôm sau tại nhà Kiệt------------
-HOÀNG GIA KIỆT!!!!!!!!!!!! - Cô hét to khi thấy hắn gần đến giờ đi học rồi mà vẫn chưa dậy
-Cô hét gì mà to thế! Tôi này, dậy từ lâu rồi thưa cô. Mà tôi cứ tưởng là sáng cô không đến chứ, sao lại đến sớm thế?
-Tại tôi có việc nên tiện sang nấu đồ ăn sáng cho anh luôn - Cô nói và nở nụ cười đầy bí ẩn
-Cô tốt bụng với tôi cũng chẳng được ích gì đâu nha. Tôi đối đãi như thế nào thì nó vẫn cứ thế đấy thôi đấy - Anh nói và đi về phía bàn ăn
Sau 30' ăn và chuẩn bị thì Kiệt đã ra ngoài cổng dắt chiếc xe PS thân yêu của mình và đi học
-Này!!!!!!!!!! Chờ tôi tý - Chi nói xong liền chạy vào nhà lấy chiếc mũ bảo hiểm và nhảy lên xe Kiệt luôn
-Cô làm gì vậy hả??? Tôi đi học đó, thế cô muốn đi đâu? Mà cô có muốn đi thì cũng nên đi 1 mình đi, chứ đi với cô chắc mọi người tưởng tôi là thằng điên đấy
-Này anh nói gì hả? Anh đi học thì tôi cũng đi học. Mà đi với tôi anh là người sướng nhất đó, được bao người nhìn vào còn gì? Thôi không nói nhiều đi mau kô muộn học giờ
-Cô cũng đi học hả? Nhưng sao tôi chưa nhìn thấy cô ở trường tôi bao giờ vậy - Kiệt tò mò khi thấy có một người nghèo, xấu mà học được ở trường KEY
-Cái đó thì là việc của tôi, anh miễn hỏi tiếp. Ngày đầu đi học tôi kô muốn bị muộn đâu đó
-Thôi được rồi, nể tình là osin hôm nay tốt với tôi nên tôi cho đi nhờ 1 hôm, chứ lần sau thì đừng hòng nhớ chưa - Anh nói và bắt đầu đi
-----------------Tại trường KEY---------------
-Này mày có nhìn thấy gì không? Anh Kiệt đi cùng 1 con nhỏ xấu đến nỗi mà tao chưa nhìn thấy đứa nào xấu hơn luôn ý - Một nữ hs nói
-Ừ. Tao cũng nhìn thấy rồi. Không hiểu nổi, 1người đẹp rạng ngời như anh ý mà lại phải đi cùng con nhỏ đó sao. Mình tức muốn chết luôn - hs nữ 2 nói
Và không ngờ cuộc nói chuyện này đã lan đến tai của Phong và Triều
-Cái gì cơ? Triều ơi, tao có nghe lộn kô mày? - Phong như không thể tin vào những điều mà mình đã nghe thấy
-Kô lộn đâu mày. Này chúng ta cần gặp nó ngay đó- Triều nói và cũng khó hiểu như Phong vậy
-Ờ ờ mày nói phải. Đi thôi - Phong nói và cả hai đứa dắt nhau đi luôn
Tại cổng trường, Phong và Triều đã tìm thấy Kiệt
-Kiệt!!!!!!!!!! - Phong và Triều đồng thanh hét to gọi Kiệt
-Này chuyện cô gái xấu xí là như thế nào vậy mày - Phong là người hỏi đầu tiên
-À! Cô ta là người mà bố mình tuyển dụng đó. Người gì đâu mà xấu như ma vậy, mà có khi ma còn phải sợ cô ta đó - Kiệt nói sự tình cho hai thằng bạn
Vừa nói xong thì tại nơi Chi đứng
-Ắt xì! - Chi tự dưng bị hắt hơi - Chắc tên đó đang nói xấu mình đây mà
-Ai cơ ? - Ly giả vờ hỏi
-Còn tên nào nữa? Cái tên chết dẫm mà các cậu làm tớ phải hầu hạ ấy
-Ôi khổ thân bạn tôi. Nhưng biết sao được tại bạn cứ thích chuốc họa vào thân thôi - Ly giả vờ quan tâm bạn mình
-Thôi đi bạn tôi, kô phải vì hai người quá quan tâm nên tớ mới phải mang cái bộ dạng này đi học à - Chi nói với vẻ hơi giận hai người bạn
-Ui sorry bạn nha. Bọn tớ rất thông cảm nhưng mà bạn đã chịu chơi thì phải chịu trận - Nhi vừa nói vừa vỗ vai Chi tỏ vẻ rất thông cảm
-Mà thôi có về lớp không? Sắp vào học rồi đó - Ly nói với cả bọn sau khi bọn nó đã nói chuyện rất lâu
-Thôi tớ quên mất phải lên phòng hiệu trưởng - Chi vừa nói xong thì ba chân bốn cẳng chạy lên phòng hiệu trưởng luôn
CỘC! CỘC! CỘC!
-Mời vào - Tiếng thầy hiệu trưởng vọng ra từ bên trong
Chi dần mở cánh cửa và nói: "Em chào thầy ạ"
-Mời em ngồi - Thầy hiệu trưởng nhẹ nhàng nói với Chi
-Dạ vâng ạ - Chi lễ phép trả lời
-Chắc em là con của chủ tịch Trương ?
-Dạ vâng thưa thầy. Em thưa thầy là em muốn nhờ thầy 1 việc được không ạ?
-Có việc gì em cứ nói
-Dạ em kô muốn lí lịch của em giống sự thật ạ
-À! Việc đó thì em cứ tự nhiên - Thầy hiệu trưởng nói và đưa tờ sơ yếu lí lịch cho Chi (Căn bản là con của những vị chủ tịch tập đoàn lớn mạnh như vậy thì phải nể nang chút ít)
Sau một lúc nói chỉnh sửa hồ sơ của mình thì Chi cũng được thầy hiệu trưởng giới thiệu với cô giáo chủ nhiệm và cùng cô đi về lớp của mình
-------------Tại lớp 11A1--------------
-Trật tự nào! - Cô giáo nói to khi thấy mình vào lớp mà cả lớp vẫn còn nhốn nháo - Hôm nay lớp ta vui mừng chào đón 1 bạn mới nha
Cô giáo vừa dứt lời thì Chi từ từ bước vào lớp. Khi Chi vừa vào lớp thì cả lớp đã được 1 trận bàn tán sôi nổi
-Trời ơi, sao lớp ta lại có con nhỏ đó chứ? Xấu hết hình tượng lớp à - Một nhỏ hs nói
-Trời ơi, sao cô ta xấu quá vậy trời, mà nhìn cô ta có vẻ dốt nát quá à? Sao vào được lớp ta vậy? - Một hs khác nói
Một nhóm khác thì lại bàn tán rằng " Sao mà xấu như thế này thì tao chẳng đi học làm gì? Đi chắc chỉ có nước độn thổ mất"
Trước khi Chi vào lớp thì đã biết rằng mình sẽ phải gánh chịu những cực hình này nên cô đã chuẩn bị trước tâm lí phần nào
-Xin chào các bạn. Mình tên là Trương Bảo Chi - Chi tươi cười với cả lớp và giới thiệu về bản thân mình
-Vì em là người mới vào lớp nên em có thể tự chọn chỗ ngồi cho mình - Cô giáo tươi cười nói với Chi (Thực ra cô cũng nể nang gia đình nên mới nói nhẹ nhàng thế thôi, chứ gặp người xấu như thế này chắc ai cũng mất thiện cảm à)
-Dạ vâng - Chi vừa dứt lời thì cầm cặp và đi xuống phía bàn của Kiệt ngồi
Cô vừa ngồi xuống thì thấy Kiệt vẫn còn đang mải mê nghe nhạc và rồi cô lấy tay rút 1 bên tai nghe và nói nhỏ vào tai Kiệt "Xin chào anh bạn. Hân hạnh được làm quen, sau này có gì giúp đỡ nha bạn cùng bàn" - Chi nói và nhấn mạnh ba từ cuối
Sau khi nghe hết câu thì Kiệt chợt quay mặt sang phía bên cạnh thì thấy cô nhỏ xấu xí đó
-A! - Kiệt nói và giật mình ngã sang phía bên kia
-Trời ơi! Gặp tôi có nhất thiết phải xúc động thế kô ? - Chi tỏ vẻ vui mừng
-Xúc động cái đầu cô ý, gặp cô có mà tôi muốn ngất còn chưa được đó - Kiệt bực tức nói và lại đeo tai nghe vào nghe nhạc tiếp
Thời gian cứ lần lượt trôi, cuối cùng thì cũng hết tiết học đầu tiên và trong lớp lại tiếp tục đề tài về cô
-Nhìn con nhỏ xấu xí thế coi bộ nó lại học giỏi phết - Một hs nói
-Tao cũng kô ngờ đó. Tiết T.Anh của cô chủ nhiệm và nó nói cứ như gió ý, làm cho lớp chúng ta 1 phen bất ngờ quá- Một hs khác nói
-Trong lớp chúng ta đã không thể địch nổi 5 đứa kia rồi, bây giờ lại xuất hiện thêm đứa nữa. Tức quá à - Một hs khác nói
Và các lời nói này đã lọt vào tai của hai chị nhà ta là Nhi và Ly. Ngay lập tức, hai cô nàng xuống chỗ ngồi Kiệt và rủ Chi xuống căn-tin
-Thưa bạn Kiệt thân mến! Chúng mình có thể đưa bạn gái ngồi cạnh bạn đi được kô? - Nhi thân mật nhẹ nhàng nói với Kiệt
-Các cô không cần phải thế. Các cô thích đưa cô ta đi đâu thì đi, mà tốt nhất là đưa đi mà không quay trở lại thì càng tốt
---------------------Tại căn-tin trường KEY--------
-Thấy chưa cô nàng, một tình yêu chân thành kô bao giờ xuất hiện đâu. Nói chung là cậu nên chịu thua đi - Ly vỗ vai Chi và nói tỏ vẻ mình là người đúng và thông cảm với người thất bạn
-NEVER!!!! - Chi hét to và nói tiếp - Đừng có mơ đi các nàng, mới được có mấy ngày thôi mà. Thời hạn ba tháng mà, các cậu cứ giương mắt ra mà nhìn nha.
Nói xong Chi liền đi về lớp và dĩ nhiên lại ngồi cạnh bạn Kiệt thân yêu
-Hello anh bạn - Chi giơ tay chào Kiệt
-Lô với chẳng tô. Mà sao cô cứ thích bám riết lấy tôi thế nhỉ? Hay vừa nhìn thấy tôi đã gặp tình yêu sét đánh nên cứ suốt ngày bám dai dẳng - Kiệt nói và nhìn Chi với ánh mặt tự cao
-Này Kiệt, tôi biết mắt anh có vẫn đề nhưng quá nghiêm trọng thì phải. Bây giờ là buổi sáng đó, đừng có ngồi đó mà mơ với chẳng tượng đâu - Chi ghé mặt sát vào Kiệt và nói
-Này, tôi kô thích mưa mùa xuân đâu - Kiệt lườm Chi và nói
-Anh không thích cũng phải hứng chịu thôi. Mà tôi bám theo anh là công việc thôi. Ai bảo anh nói tôi làm osin làm chi. Mà anh thử nhìn lại mình đi nha, tuy tôi xấu thật nhưng mà anh kô phải tiêu chuẩn của tôi - Chi nói xong và hất mặt sang bên kia
-À cô được. Dám nói tôi thế à. Cô cứ đợi đấy. Tý nữa đi làm cô chết chắc rồi - Kiệt lườm Chi nói
---------------Tại tập đoàn WAM-------------
-Gia Kiệt đáng chết, cùng làm ở cùng 1 công ty mà kô chịu chờ tui làm người ta phải cuốc bộ cả đoạn đường xa. Ôi càng nghĩ càng tức - Chi vừa nói vừa vào công ty nhưng mà cô đã quên rằng mình đang hóa trang, Kiệt kô bao giờ đi với người xấu
Vừa lên đến đến trước cửa phòng Tổng giám đốc (Phòng làm việc của Kiệt) Chi đã đạp cửa phòng rồi vào và hét to
-Tên Gia Kiệt đáng ghét kia!
Chi hét mà quên rằng nhỡ trong phòng có người thì sao? Và không may rằng trong phòng lại có Chủ tịch Hoàng. Sau cái hét to của Chi thì 1 người thì mở to mắt hết cỡ để nhìn Chi và còn 1 người thì lườm cô đến mức mặt đã chuyển sang màu tím
-Ôi ! Chủ tịch cháu xin lỗi bác ạ. Cháu kô biết là có bác ở đây. Xin bác thứ lỗi - Chi cúi gập hẳn người như là mình có tội rất lớn và cần xin lỗi
-À! Không có gì đâu - Ông Hoàng nói và mỉm cười hiền hòa với Chi
-Nhưng sao cháu bực mình thế? Hay Kiệt có làm việc gì không phải với cháu hả?
-À, dạ không có gì đâu ạ. Mà thưa chủ tịch là cháu làm chức vụ gì trong công ty ạ? - Cô hỏi chủ tịch vì từ lúc cô được nhận việc làm thì chủ tịch kô nói là cô làm chức vụ gì
-À! Cháu sẽ làm thư kí cho Kiệt tức là thư kí tổng giám đốc
-À! Dạ vâng ạ - Cô lễ phép nói và gật đầu
-Mà này Kiệt đừng có làm gì không phải với cô Trương đây và phải đối xử thật tốt với cô ý. Nghe rõ chưa? - Ông Hoàng nói là lườm Kiệt
-Dạ vâng - Một câu trả lời rất là gượng ép từ phía Kiệt
Sau khi nghe được câu trả lời từ Kiệt và ông đã cảm thấy phần nào yên tâm thì ông bước ra khỏi căn phòng tràn ngập sát khí này
-Nếu Kiệt làm gì kô phải thì nói cho bác nha - Ông Hoàng nói xong rồi đi
- Đến rồi ah?
Gật đầu và kèm theo suy nghĩ "Biết rồi còn hỏi, tên này bị gì kô biết"
- Ngồi xuống đi
Ngồi xuống
- Uống gì không?
Lắc đầu
- Sao tự nhiên im lặng thế?
Ngước lên
- Con gì ăn mất lưỡi cô rồi ah?
Thật đúng là...cây muốn lặng mà gió chẳng chịu ngừng
- Cám ơn anh đã quan tâm. Lưỡi tôi vẫn còn nguyên vẹn
- Vậy thì tốt, vì tôi không muốn làm việc với một người câm
- Bây giờ biết tôi không bị gì thì có thể bắt đầu rồi chứ? - Nói xong thì trong đầu cô xuất hiện dòng suy nghĩ "Trời ạ! Đã biết người ta có lỗi, kô muốn nói nhiều thì thôi lại còn bắt người ta nói"
-Bắt đầu được rồi - Kiệt nói xong thì lại cúi gằm mặt xuống bàn làm việc tiếp
-Này, công việc của tôi là ngồi đây ngắm anh làm việc hả, Tổng giám đốc? - Chi nhìn chằm chằm Kiệt và nói nhấn mạnh ba từ cuối
Ba chữ cuối được Chi nhấn nhá một cách rất chi là trầm bổng. Điều này khiến Kiệt hơi nhướng mắt
-Xem nào...nên cho cô làm gì để xứng đáng với chức vụ của cô đây
Vừa nói Kiệt vừa nhíu mày như thể suy nghĩ ghê gớm lắm. Chi biết rằng Kiệt đang nghĩ cách chơi cô
-Thôi được rồi, cô là nhân viên mới thì kô nên ức hiếp cô, kẻo cô lại đi mách với ba tôi
-Tôi không phải là đứa mách lẻo
-Chuyện đó thì ai mà biết được. Thôi bỏ qua đi, tôi có việc giao cho cô làm
Nói rồi anh nhấn điện thoại gọi cho một nhân viên khác
-Đem toàn bộ sổ sách vào văn phòng tôi
Vài phút sau, người nhân viên đó xuất hiện với chồng sổ sách cao chót vót. Khi cô ta đặt chúng xuống, bụi bay tung tóe khiến Chi ho sặc sụa
-Được rồi, cô có thể ra ngoài
Sau khi người nhân viên đó bỏ đi, Kiệt khoanh tay trước ngực nhìn Chi. Cái nhìn của anh khiến cô đâm chột dạ. Anh đang tính làm chuyện quái gì đây?
-Đọc hết mớ giấy tờ này rồi làm bản thông kê tài chính trong 10 năm qua của công ty cho tôi. Chiều mai tôi muốn thấy bản báo cáo trên bàn làm việc của mình. Không có vấn đề gì chứ?
Chi trợn mắt hết nhìn đống tài liệu lại nhìn sang Kiệt. Để đọc hết cái chồng này phải tốn cả ngày là ít, rồi còn làm bản thống kê gì gì đó nữa. Chi học chính trị chứ không phải quản trị kinh doanh hay kinh tế, nội hiểu được mấy con số trong đó là gì đã khó, huống hồ chi làm báo cáo mà còn nộp vào chiều mai mà mình còn đi học nữa chứ. Cái gã này rõ ràng là muốn chơi cô. Lửa giận bốc lên quá đỉnh đầu, Chi định đứng dậy quạt cho Kiệt một trận nhưng vì nhớ lại cuộc cá cược nên cô lại thôi
Thở dài đánh sượt, Chi đứng dậy, cầm theo chồng tài liệu
-Tôi biết rồi
Bóng dáng nhỏ bé của cô khuất sau cánh cửa. Nụ cười đột nhiên treo lơ lửng trên bờ môi Kiệt
Chỉ mới là bắt đầu thôi nhóc ạh.
--------------Tại nhà Kiệt------------
-Này! Cô định bỏ đói tôi à - Kiệt hét to nói với Chi
-Ai bảo anh bắt tôi đọc và làm bản báo cáo làm chi? Đói anh tự chịu đi - Chi nói vọng từ trong phòng ra
-Cô được đấy. Nhưng cô quên mất là trong danh sách yêu cầu của tôi thì tôi đã nói là những gì tôi đã nói ra là cô phải thực hiện à
Không nói lại được nên Chi đành mở cửa bước ra và xuống nấu cơm cho Kiệt
-Chịu mở cửa rồi à. Biết điều thế là tốt đấy. Nấu nhanh lên, tôi còn có việc phải đi
-Tôi nấu kô nhanh được. Nếu anh có nhu cầu nhanh thì anh tự đi mà làm lấy - Chi bực tức nói và đi xuống nhà bếp luôn
-Cô... cô - Kiệt cứng họng kô nói được gì
---------Một lúc sau------------
-Này! Xấu xí, tôi có việc phải đi cô cứ ở nhà mà có việc gì tự giải quyết lấy nha, đừng gọi tôi - Kiệt nói xong thì nghoảnh mặt quay đi luôn
-Không biết anh ta đi đâu nhỉ? - Chi tự hỏi mình rồi lại cúi xuống bàn và đọc tiếp đống tài liệu
Nhưng khi vừa cúi mặt xuống đọc thì cô chợt nhớ ra và hét lên
-Bar New life!!!!!!!!!!!
Vừa hét lên chưa được bao lâu thì chiếc điện thoại yêu quý của cô reo lên. Nhìn vào cái tên hiện lên màn hình cô chỉ muốn nghe và **** một tràng cho người đó
-Gọi có việc gì vậy? - Chi mệt mỏi nói
-Chúng tôi gọi nàng để nhắc vụ Bar ý mà. Sợ nàng việc nhà và việc làm nhiều quá nên kô nhớ nên tụi này mới gọi thôi
-Vâng cảm ơn các nàng nha. Nhờ cái vụ này mà tôi chắc sống đi chết lại ngàn lần mất - Chi nản chí nói
-Không nói nhiều nữa. Chuẩn bị đi đi nha. Đến Bar nói tiếp, hôm nay tụi này cũng sẽ đến
-----------Khỏang 30' sau tại Bar New Life--------
-Này kô sợ anh ta nhận ra mặt các cậu à? Hay là các cậu lại bày ra trò khác hả? - Chi nhìn hai người bạn với vẻ mặt rất đáng nghi ngờ
-Đúng đó. Lại đây nào - Nhi và ly đồng thanh nói và kéo Chi ngồi xát vào rồi họ cùng bàn tán trò đó
-HẢ? Ôi trời ! Các cậu có biết bây giờ tớ khổ thế nào rồi không? Việc làm ngập tràn như núi ý còn chưa kể việc nhà mà các cậu lại bảo là tớ là bạn các cậu để rồi tớ chạy đi chạy lại với hai khuôn mặt à? - Chi nói với vẻ không đồng tình
-Không được phép từ chối. Đã chơi là phải dám chịu. Nhưng dù gì tụi này cũng là bạn nên sẽ nghĩ sự việc xảy ra rất chu đáo để cho cậu đỡ khổ
----------------Hồi tưởng lại-----------
-Cháu Ly à? Ta có chuyện muốn nói với cháu và Nhi, hãy gọi Nhi và cả hai đứa cùng đến nhà bác nha
-À! Dạ vâng ạ - Ly lễ phép trả lời bác Trương
-Hai cháu đến rồi à? Ngồi xuống hết cả đi
-Dạ vâng ạ! - Cả hai bạn đồng thanh nói
-Hai cháu có thể nói cho bác biết Chi và các cháu đang làm trò gì được kô?
-Dạ, việc gì ạ - Hai bạn giả ngơ như không biết chuyện gì
-Thôi kô cần giấu bác nữa đâu, bác biết hết chuyện rồi
-Dạ vâng, thế thì bọn cháu xin kể ạ - Ly đại diện và kể cho bác Trương
-À! Hóa ra chuyện là như vậy hả? Ta thấy các cháu đã giúp bác rất nhiều rồi đấy - Ông nói và nở nụ cười đầy bí ẩn
-Bọn cháu đã giúp được gì đâu thưa bác
-À chuyện là như thế này .....
-Ôi. Sao chuyện trùng hợp thế? - Nhi thốt lên vì bất ngờ
-Đúng là cũng trùng hợp thật, có vẻ như là duyên phận. Nhưng dù sao thì chuyện này cũng nhờ các cháu giúp bác hàn gắn hai đứa chúng nó nha. Các bác đang không biết làm như thế nào để nói chuyện với hai đứa nó cả. Nếu như hai đứa chúng nó yêu nhau rồi thì chuyện chắc dễ hơn đó
-Dạ vâng. Bọn cháu đã hiểu và bọn cháu sẽ giúp bác ạ
--------Kết thúc hồi tưởng--------
-Thôi được rồi. Tớ mà xỉu thì các cậu lo mà chăm sóc tớ đó - Chi nói và lườm cho hai đứa bạn mình cái lườm sắc lạnh rồi lại đi ra phía sân khấu
Tại căn phòng VIP đó, Kiệt đã nhìn được cô gái bí ẩn đó
-Xin chào em - Sophia Bellucci - Kiệt nói rồi lấy tay đưa vào eo cô rồi kéo cô về phía mình
-Ô! Chào anh. Hôm trước chưa nói chuyện được nhiều, sorry anh bạn nha - Cô nói rồi đặt tay mình lên vai anh và cả hai người cùng bước vào điệu nhảy
-Không sao mà người đẹp. Mà sao em lại dùng tên nước ngoài thế. Tên Việt là gì vậy? - Kiệt tò mò vì đã ở Việt thì nên dùng tên Việt chứ kô nên dùng tên nước ngoài
Cô không nói gì chỉ để hai ngón tay của mình lên miệng của anh, ám chỉ không hỏi câu này
-Mà anh tên gì vậy?
-Anh tên Hoàng Gia Kiệt. Mà tối nay chúng ta đi chơi đâu nha
Kiệt vừa dứt lời thì có hai người khác tới và nói:
-Không được rồi. Tối nay cô ý là của bọn tôi
Vừa dứt lời thì Kiệt ngạc nhiên quay ra thì thấy hai đứa bạn cùng lớp với mình là Nhi và Ly
-Ủa? Các bạn quen nhau à - Kiệt thấy lạ rồi quay sang Sophia hỏi
-Ừm. Chúng tôi kô những quen nhau mà còn là bạn thân từ nhỏ luôn - Nhi đáp và cười hớn hở
-Nhưng kô được rồi các bạn, Sophia nói là sẽ đi chơi với tôi rồi! - Kiệt nói xong liền quay sang nhìn Sophia
-Đúng rồi, tớ nói là sẽ đi với anh ý rồi - Sophia ngập ngừng đáp
-Cậu thật là - Ly hơi bực nói - Vừa thấy trai đẹp một cái là bỏ quên bạn bè luôn. Vậy thôi, các bạn cứ tự nhiên, chúng tôi về
Nhưng thực ra họ có về đâu. Họ còn đang ở một căn phòng nào đó trong bar để xem tình hình hai người này
-Này cậu! - Sophia
-hưh? - Kiệt ngẩng đầu lên nhìn Sophia
-Chúng ta nghỉ chút đi. Vào kia nói chuyện. OK? - Sophia nói và chỉ tay về phía căn phòng VIP
Một lúc sau hai người đã có mặt tại căn phòng VIP
-Chúng ta sẽ làm gì bây giờ? - Kiệt nói khi thấy căn phòng này quá chán
-Chúng ta sẽ chơi trò chơi uyn uống rượu nha - Sophia hào hứng nói
-Được thôi. Ai thua sẽ phải uống một cốc rượu đúng kô? - Kiệt cũng hào hứng kô kém
Và cả hai người rất say sưa chơi. Nhưng cũng may là Chi may mắn nên uống cũng kô nhiều và tình hình bây giờ là Kiệt say khướt
-Ôi trời! Anh ta say khướt thế này mình tính sao? - Chi tự nói với bản thân mình và ngay sau đó cô nhớ ra là mấy đứa bạn mình chưa về rồi cô đi gọi luôn. Nhưng khi vừa bước được 1 bước thì cô nghe thấy Kiệt nói mê điều gì đó và vì vậy cô chưa đi mà đứng gần Kiệt hơn để nghe xem anh ta nói gì
-Ngọc ơi! Em đừng bỏ anh lại thế giới này được kô? Em biết là cả hai chúng ta đều ghét thế giới này mà. Nếu em bỏ đi thì anh biết lấy ai để chia sẻ tâm sự. Anh ghét gia đình mình lắm nên em đừng để anh sống đơn độc được kô?
-Ngọc là ai vậy nhỉ? Sao mình chưa thấy anh ta và bạn anh ta nói đến Ngọc bao giờ nhỉ? Thôi kệ nghe tiếp xem anh ta nói gì?
-Ngọc à, anh rất yêu quý em nên em đừng bỏ anh ở lại được kô? Em có thể vì anh mà ở lại được kô?
-Sao anh ta kô nói tiếp nhỉ? Mà anh ta khóc thì phải?... Đúng rồi anh ta khóc. Mà không hiểu chuyện gì buồn đến vậy nhỉ? Sống buồn như thế thảo nào mình thấy tính anh ta bất thường vậy. Thôi chết rồi, gọi bọn nó mau - Nói xong Chi liền đi gọi hai đứa bạn mình luôn
-----------------Tại nhà Kiệt------------
-Này Chi, bọn tớ phải về sớm kô thì ba mẹ mình giết chết đó. Vì vậy cậu hãy chăm sóc anh ta 1 mình nha - Nhi nói xong thì cùng Ly vẫy tay chào Chi cùng lái xe về luôn
-Cái bọn này đúng thật là... Cũng may mình hiểu bọn nó kô thì bọn nó biết tay mình - Nói xong thì Chi phải cố gắng để đưa Kiệt vào nhà
-Sao anh nặng quá vậy? Nhìn người tòan xương vậy mà cũng nặng quá trời luôn
.................................
-Ôi trời phòng anh ta rộng và đẹp quá, chẳng bù cho phòng mình gì cả - Chi vừa dìu Kiệt đi và ngó nhìn quanh phòng Kiệt. Nhưng vì tính ngó quanh của mình nên Chi đã vấp phải cái gì đó và cả hai người cùng ngã lên chiếc giường của Kiệt
Nhưng khỏang cách lúc này của hai người lại là 0mm vì vậy nụ hôn tiếp theo của tiểu thư Chi lại là với Kiệt
-Kô hiểu mình thù óan gì với anh ta nữa mà hai nụ hôn đầu tiên của mình tòan phải anh ta là sao? - Chi bực tức nói
Nói xong Chi bỏ mặc Kiệt luôn và đi về phòng mình để làm nốt bản báo cáo cho Kiệt
----------Sáng hôm sau------------
Vừa xuống cầu thang thì Kiệt lại bắt gặp một bộ dạng xấu xí như thường lệ
-Này! Hôm qua ai đưa tôi về vậy? - Kiệt hỏi Chi và ngồi xuống ăn sáng
-À! Hôm qua á, có 1 bạn gái nào đó xinh ơi là xinh đưa anh về đó - Chi nói mà mắt cứ chớp chớp (Vì Chi kô bao giờ nói dối cả)
-Có phải tóc cô ấy hơn xoăn xoăn đúng kô? - Kiệt hỏi lại cho chắc
-Đúng rồi đó. Mà đó là ai vậy? Bạn gái anh à? Nhưng phải nói thật là cô ấy tốt thật, lại còn xinh nữa chứ
-Cô ấy tốt là sao? Chỉ đưa mỗi tôi về thôi mà - Kiệt nói đầu nghiêng nghiêng tỏ vẻ kô hiểu Chi nói gì
-Thì cô ấy ở lại chăm sóc anh một lúc rồi mới về mà. Anh kô nhớ gì à?
-Kô chẳng nhớ gì cả? Mà này, cô cũng ăn sáng đi. Kô định đi học à?
-Sao hôm nay anh tốt bụng thế? Đèo tôi đi học cơ à - Chi nghe xong háo hức ngồi vào bàn ăn luôn
-Nằm mơ à, tôi có nói là đèo cô đâu chỉ bảo là "cô kô định đi học à" thôi. Nhưng thôi, hôm nay tâm trạng tôi tốt nên tôi sẽ trở cô đi học
Nói xong thì cả hai cùng chăm chú ăn sáng và chuẩn bị đi học
----------Tại lớp 11A1---------
-Này! Hôm qua sao rồi? - Nhi vừa vào lớp nhìn thấy Chi đã chạy xuống và hỏi ngay
Nhắc đến hôm qua làm Chi nhớ lại nụ hôn của mình với anh ta nên mặt Chi hơi thóang đỏ
-Chẳng có chuyện gì cả. Mà hôm nay làm bài tập tóan chưa? Hôm nay ông phù thủy kiểm tra bài tập đó - Chi phải lẩn tránh sang đề tài khác để tránh bị tra khảo
------------Hết giờ học----------
-Này! Đèo tôi đi làm với - Chi chạy lại chỗ Kiệt và nói
-Cô nằm mơ đi. Riêng đi làm thì tôi kô bao giờ đèo một đứa xấu như cô đâu. Xấu mặt tôi lắm. Mà cô xác định ngày hôm nay đi nha - Nói xong Kiệt bỏ đi luôn
-Tên Kiệt đáng ghét. Kiệt chết bầm. Xấu với chẳng xí, vì ai mà tôi lại ra nông nỗi này chứ - Chi vừa nói vừa tức kô chịu được
------------------Tại văn phòng Kiệt----------
Chi đập mạnh bản báo cáo xuống mặt bàn như muốn dằn mặt Kiệt. Anh thản nhiên cầm nó lên, lật lật vài cái rồi gật gù
-Cô làm tốt hơn tôi nghĩ đấy
-Cám ơn quá khen
-Không phải khen đâu. Tôi chỉ khen phụ nữ đẹp thôi
-Vậy thì cám ơn vì không xếp tôi vào danh sách những phụ nữ của anh
-Khỏi cần cô cám ơn tôi cũng sẽ làm vậy
-Báo cáo đọc xong rồi, tôi ra ngòai làm việc được chưa?
Vừa nói Chi vừa dợm quay đi nhưng Kiệt đã lập tức gọi lại
- Chờ đã
- Sao nữa đây Tổng Giám Đốc?
- Sau khi đọc xong những giấy tờ kinh doanh của công ty trong 10 năm qua, cô có nhận xét gì?
- Nhận xét hả?
Nói xong, Chi mới nhận ra mình vừa hỏi lại một cách ngu ngốc hết sức. Nhưng trời ạh, ai mà biết nhận xét làm sao. Nội làm cái báo cáo chết tiệt kia đã đủ khiến cô điên đầu.
Gã khốn này...sẽ có ngày anh chết với tôi
Nhìn thấy vẻ mặt ngắc ngứ của Chi, Kiệt nở nụ cười nửa miệng hết sức thỏa mãn
-Uhm, là nhận xét đó, trợ lý Chi
Vẻ bỡn cợt trong giọng nói của anh khiến Chi muốn phát điên. Phải dùng hết 120% sức lực cô mới kiềm chế được mà không cho Kiệt một đấm
Sau một hồi ậm ừ, cuối cùng Chi nhắm mắt nói đại
- Uh thì...tôi thấy...nói chung là...uhm...tình hình công ty ngày càng được cải thiện
- Nói cụ thể hơn đi
- Hm ...doanh thu của công ty đã tăng hơn 5% so với năm ngóai và vẫn đang tiếp tục tăng cao
- Rất khá
Kiệt gật gù trước vẻ mặt sáng rỡ của Chi. Nhưng câu nói tiếp theo của anh như gáo nước lạnh tạt vô giữa mặt cô không thương tiếc
-Cô làm một bản kế họach để doanh thu của công ty tăng thêm 20% vào năm tới. Bản báo cáo hôm qua cô làm tốt như vậy, nên chắc sẽ không có gì khó khăn hết phải không?
-Tôi..anh...
Cơn tức trào lên đến cổ họng khiến Chi nói không ra lời. Máu nóng bốc lên rần rần khiến mặt cô đỏ ửng. Những biểu hiện trên mặt Chi không qua khỏi cặp mắt Kiệt, và điều đó khiến anh mỉm cười. Chơi với con bé này thực sự rất vui
-Vậy nhé trợ lý Chi. Hi vọng sáng mai sẽ được nhìn thấy bản kế họach của cô. Giờ thì cô có thể ra ngòai
Bàn tay Chi xiết chặt đến mức những khớp xương muốn rớt ra ngòai
Anh giỏi lắm đấy Hoàng Gia Kiệt
Đi thật nhanh ra ngòai vì Chi sợ rằng mình sẽ không kiềm nổi nữa mà tống cho Kiệt một đấm vào giữa mặt
Cánh cửa đóng sập lại tạo nên thứ âm thanh chát chúa
Nụ cười nở trên gương mặt tuyệt đẹp của Kiệt
Cố lên nhé nhóc, giữa tôi và cô, chỉ có một người chiến thắng mà thôi.
Vừa dứt lời thì Kiệt ngạc nhiên quay ra thì thấy hai đứa bạn cùng lớp với mình là Nhi và Ly
-Ủa? Các bạn quen nhau à - Kiệt thấy lạ rồi quay sang Sophia hỏi
-Ừm. Chúng tôi kô những quen nhau mà còn là bạn thân từ nhỏ luôn - Nhi đáp và cười hớn hở
-Nhưng kô được rồi các bạn, Sophia nói là sẽ đi chơi với tôi rồi! - Kiệt nói xong liền quay sang nhìn Sophia
-Đúng rồi, tớ nói là sẽ đi với anh ý rồi - Sophia ngập ngừng đáp
-Cậu thật là - Ly hơi bực nói - Vừa thấy trai đẹp một cái là bỏ quên bạn bè luôn. Vậy thôi, các bạn cứ tự nhiên, chúng tôi về
Nhưng thực ra họ có về đâu. Họ còn đang ở một căn phòng nào đó trong bar để xem tình hình hai người này
-Này cậu! - Sophia
-hưh? - Kiệt ngẩng đầu lên nhìn Sophia
-Chúng ta nghỉ chút đi. Vào kia nói chuyện. OK? - Sophia nói và chỉ tay về phía căn phòng VIP
Một lúc sau hai người đã có mặt tại căn phòng VIP
-Chúng ta sẽ làm gì bây giờ? - Kiệt nói khi thấy căn phòng này quá chán
-Chúng ta sẽ chơi trò chơi uyn uống rượu nha - Sophia hào hứng nói
-Được thôi. Ai thua sẽ phải uống một cốc rượu đúng kô? - Kiệt cũng hào hứng kô kém
Và cả hai người rất say sưa chơi. Nhưng cũng may là Chi may mắn nên uống cũng kô nhiều và tình hình bây giờ là Kiệt say khướt
-Ôi trời! Anh ta say khướt thế này mình tính sao? - Chi tự nói với bản thân mình và ngay sau đó cô nhớ ra là mấy đứa bạn mình chưa về rồi cô đi gọi luôn. Nhưng khi vừa bước được 1 bước thì cô nghe thấy Kiệt nói mê điều gì đó và vì vậy cô chưa đi mà đứng gần Kiệt hơn để nghe xem anh ta nói gì
-Ngọc ơi! Em đừng bỏ anh lại thế giới này được kô? Em biết là cả hai chúng ta đều ghét thế giới này mà. Nếu em bỏ đi thì anh biết lấy ai để chia sẻ tâm sự. Anh ghét gia đình mình lắm nên em đừng để anh sống đơn độc được kô?
-Ngọc là ai vậy nhỉ? Sao mình chưa thấy anh ta và bạn anh ta nói đến Ngọc bao giờ nhỉ? Thôi kệ nghe tiếp xem anh ta nói gì?
-Ngọc à, anh rất yêu quý em nên em đừng bỏ anh ở lại được kô? Em có thể vì anh mà ở lại được kô?
-Sao anh ta kô nói tiếp nhỉ? Mà anh ta khóc thì phải?... Đúng rồi anh ta khóc. Mà không hiểu chuyện gì buồn đến vậy nhỉ? Sống buồn như thế thảo nào mình thấy tính anh ta bất thường vậy. Thôi chết rồi, gọi bọn nó mau - Nói xong Chi liền đi gọi hai đứa bạn mình luôn
-----------------Tại nhà Kiệt------------
-Này Chi, bọn tớ phải về sớm kô thì ba mẹ mình giết chết đó. Vì vậy cậu hãy chăm sóc anh ta 1 mình nha - Nhi nói xong thì cùng Ly vẫy tay chào Chi cùng lái xe về luôn
-Cái bọn này đúng thật là... Cũng may mình hiểu bọn nó kô thì bọn nó biết tay mình - Nói xong thì Chi phải cố gắng để đưa Kiệt vào nhà
-Sao anh nặng quá vậy? Nhìn người tòan xương vậy mà cũng nặng quá trời luôn
.................................
-Ôi trời phòng anh ta rộng và đẹp quá, chẳng bù cho phòng mình gì cả - Chi vừa dìu Kiệt đi và ngó nhìn quanh phòng Kiệt. Nhưng vì tính ngó quanh của mình nên Chi đã vấp phải cái gì đó và cả hai người cùng ngã lên chiếc giường của Kiệt
Nhưng khỏang cách lúc này của hai người lại là 0mm vì vậy nụ hôn tiếp theo của tiểu thư Chi lại là với Kiệt
-Kô hiểu mình thù óan gì với anh ta nữa mà hai nụ hôn đầu tiên của mình tòan phải anh ta là sao? - Chi bực tức nói
Nói xong Chi bỏ mặc Kiệt luôn và đi về phòng mình để làm nốt bản báo cáo cho Kiệt
----------Sáng hôm sau------------
Vừa xuống cầu thang thì Kiệt lại bắt gặp một bộ dạng xấu xí như thường lệ
-Này! Hôm qua ai đưa tôi về vậy? - Kiệt hỏi Chi và ngồi xuống ăn sáng
-À! Hôm qua á, có 1 bạn gái nào đó xinh ơi là xinh đưa anh về đó - Chi nói mà mắt cứ chớp chớp (Vì Chi kô bao giờ nói dối cả)
-Có phải tóc cô ấy hơn xoăn xoăn đúng kô? - Kiệt hỏi lại cho chắc
-Đúng rồi đó. Mà đó là ai vậy? Bạn gái anh à? Nhưng phải nói thật là cô ấy tốt thật, lại còn xinh nữa chứ
-Cô ấy tốt là sao? Chỉ đưa mỗi tôi về thôi mà - Kiệt nói đầu nghiêng nghiêng tỏ vẻ kô hiểu Chi nói gì
-Thì cô ấy ở lại chăm sóc anh một lúc rồi mới về mà. Anh kô nhớ gì à?
-Kô chẳng nhớ gì cả? Mà này, cô cũng ăn sáng đi. Kô định đi học à?
-Sao hôm nay anh tốt bụng thế? Đèo tôi đi học cơ à - Chi nghe xong háo hức ngồi vào bàn ăn luôn
-Nằm mơ à, tôi có nói là đèo cô đâu chỉ bảo là "cô kô định đi học à" thôi. Nhưng thôi, hôm nay tâm trạng tôi tốt nên tôi sẽ trở cô đi học
Nói xong thì cả hai cùng chăm chú ăn sáng và chuẩn bị đi học
----------Tại lớp 11A1---------
-Này! Hôm qua sao rồi? - Nhi vừa vào lớp nhìn thấy Chi đã chạy xuống và hỏi ngay
Nhắc đến hôm qua làm Chi nhớ lại nụ hôn của mình với anh ta nên mặt Chi hơi thóang đỏ
-Chẳng có chuyện gì cả. Mà hôm nay làm bài tập tóan chưa? Hôm nay ông phù thủy kiểm tra bài tập đó - Chi phải lẩn tránh sang đề tài khác để tránh bị tra khảo
------------Hết giờ học----------
-Này! Đèo tôi đi làm với - Chi chạy lại chỗ Kiệt và nói
-Cô nằm mơ đi. Riêng đi làm thì tôi kô bao giờ đèo một đứa xấu như cô đâu. Xấu mặt tôi lắm. Mà cô xác định ngày hôm nay đi nha - Nói xong Kiệt bỏ đi luôn
-Tên Kiệt đáng ghét. Kiệt chết bầm. Xấu với chẳng xí, vì ai mà tôi lại ra nông nỗi này chứ - Chi vừa nói vừa tức kô chịu được
------------------Tại văn phòng Kiệt----------
Chi đập mạnh bản báo cáo xuống mặt bàn như muốn dằn mặt Kiệt. Anh thản nhiên cầm nó lên, lật lật vài cái rồi gật gù
-Cô làm tốt hơn tôi nghĩ đấy
-Cám ơn quá khen
-Không phải khen đâu. Tôi chỉ khen phụ nữ đẹp thôi
-Vậy thì cám ơn vì không xếp tôi vào danh sách những phụ nữ của anh
-Khỏi cần cô cám ơn tôi cũng sẽ làm vậy
-Báo cáo đọc xong rồi, tôi ra ngòai làm việc được chưa?
Vừa nói Chi vừa dợm quay đi nhưng Kiệt đã lập tức gọi lại
- Chờ đã
- Sao nữa đây Tổng Giám Đốc?
- Sau khi đọc xong những giấy tờ kinh doanh của công ty trong 10 năm qua, cô có nhận xét gì?
- Nhận xét hả?
Nói xong, Chi mới nhận ra mình vừa hỏi lại một cách ngu ngốc hết sức. Nhưng trời ạh, ai mà biết nhận xét làm sao. Nội làm cái báo cáo chết tiệt kia đã đủ khiến cô điên đầu.
Gã khốn này...sẽ có ngày anh chết với tôi
Nhìn thấy vẻ mặt ngắc ngứ của Chi, Kiệt nở nụ cười nửa miệng hết sức thỏa mãn
-Uhm, là nhận xét đó, trợ lý Chi
Vẻ bỡn cợt trong giọng nói của anh khiến Chi muốn phát điên. Phải dùng hết 120% sức lực cô mới kiềm chế được mà không cho Kiệt một đấm
Sau một hồi ậm ừ, cuối cùng Chi nhắm mắt nói đại
- Uh thì...tôi thấy...nói chung là...uhm...tình hình công ty ngày càng được cải thiện
- Nói cụ thể hơn đi
- Hm ...doanh thu của công ty đã tăng hơn 5% so với năm ngóai và vẫn đang tiếp tục tăng cao
- Rất khá
Kiệt gật gù trước vẻ mặt sáng rỡ của Chi. Nhưng câu nói tiếp theo của anh như gáo nước lạnh tạt vô giữa mặt cô không thương tiếc
-Cô làm một bản kế họach để doanh thu của công ty tăng thêm 20% vào năm tới. Bản báo cáo hôm qua cô làm tốt như vậy, nên chắc sẽ không có gì khó khăn hết phải không?
-Tôi..anh...
Cơn tức trào lên đến cổ họng khiến Chi nói không ra lời. Máu nóng bốc lên rần rần khiến mặt cô đỏ ửng. Những biểu hiện trên mặt Chi không qua khỏi cặp mắt Kiệt, và điều đó khiến anh mỉm cười. Chơi với con bé này thực sự rất vui
-Vậy nhé trợ lý Chi. Hi vọng sáng mai sẽ được nhìn thấy bản kế họach của cô. Giờ thì cô có thể ra ngòai
Bàn tay Chi xiết chặt đến mức những khớp xương muốn rớt ra ngòai
Anh giỏi lắm đấy Hoàng Gia Kiệt
Đi thật nhanh ra ngòai vì Chi sợ rằng mình sẽ không kiềm nổi nữa mà tống cho Kiệt một đấm vào giữa mặt
Cánh cửa đóng sập lại tạo nên thứ âm thanh chát chúa
Nụ cười nở trên gương mặt tuyệt đẹp của Kiệt
Cố lên nhé nhóc, giữa tôi và cô, chỉ có một người chiến thắng mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top