6
Chương 6: Viên cai ngục tàn bạo ~
6.1: Liếm bướm dâm đến phun nước, ăn hai con cặc bự, lỗ lồn bị hai cây hàng cắm vào nhễu nước, bị bắn nước đái vào tử cung, không SM nha.
Tống Mộ Ân khó chịu mở mắt ra, một tay thì đưa lên xoa nhẹ vào thái dương đau nhức.
Chết tiệt, dù có chơi qua bao nhiêu màn thì cậu vẫn chưa thể quen nổi cái kiểu nhức đầu này lúc mới bắt đầu trò chơi.
Một thân áo da bó sát dưới ánh đèn tù mù, có mấy cái huy chương huy hiệu gì đó đính lên ngực và vạt áo, đầu đội độc một cái mũ cảnh sát, trên bàn tay trắng nõn thì cầm lấy một cây roi dài màu đen, Tống Mộ Ân cúi đầu nhìn trang phục của mình, khóe miệng gợn lên một nét cười kín đáo. Ái chà, SM hử, và nhìn bộ dạng này của cậu có vẻ như... bản thân mình là dom nhỉ.
Chàng trai hứng thú lè lưỡi liếm lên bờ môi đỏ mọng của mình, đôi chân mang ủng nhịp nhàng cất bước đi về phía đường hầm tù mù ở đằng trước. Đầu roi trượt sàn sạt trên nền sàn lạnh ngắt, đôi mắt đen trầm của Tống Mộ Ân bình tĩnh nhìn về phía hai hàng tường, mong rằng sẽ tìm được một chút manh mối về thế giới mà mình đang nhập vai.
Là cosplay cảnh sát phạm nhân à, hay là cảnh sát phạm nhân thật... Cậu thầm nghĩ, nhưng rồi cũng lè lưỡi lắc đầu cho qua chuyện đó. Tống Mộ Ân cậu chỉ cần chịch cho sướng là được rồi, đâu nhất thiết phải vắt não ra mà suy luận.
"Anh Ân, anh Ân tới!" Một tên đầu đinh nghe được tiếng roi cùng nhịp chân chắc nịch ở đằng xa liền quay lại hét lớn với đám bạn tù trong phòng, tiếp đó, gã nhanh nhẹn ngồi lên ghế, chỉnh lại áo quần cho đàng hoàng ngay thẳng, tay thọc vào quần cọ sát con cặc đang ngủ yên của mình, chỉ mong khi Tống Mộ Ân bước đến đây là sẽ thấy ngay được con cặc to tướng của gã.
"Ồ." Tống Mộ Ân đứng trước song sắt của một phòng ngục, trong đó, năm tên tù nhân đã tuột quần xuống đầu gối, khoe ra con cặc sưng sỉa đang rỉ nước của họ, chỉ duy có một tên to con là nằm gọn vào trong góc, tuyệt nhiên chẳng hề quan tâm với viên quản ngục xinh xẻo.
"Anh, và anh..." Tống Mộ Ân vươn tay ra, thảnh thơi bỏ qua mấy tên gầy còm mà chỉ về phía hai kẻ đô tráng nhất trong phòng, tiếp đó, cậu nứng lồn cọ bướm, tay xốc mạnh vào con cu nhỏ của mình: "Và kẻ kia, kẻ đang ngồi trong góc, mau tới phòng gặp tôi."
"Vâng, vâng." Hai tên được chỉ định gật đầu như trống bỏi, tay chân nhanh nhẹn đứng dậy rồi tiến tới lôi cái tên ù lì kia đi cùng với mình.
***
Năm phút sau, cả bốn người bước vào một gian phòng kín. Nhìn về phía tường bên phải, chỉ thấy trên đó treo đầy các loại roi tình thú đen tuyền, lại ngóng mắt sang tường trái, dày đặc nào là cặc giả cùng với thanh sounding thông niệu. Nhìn hết mấy vật dụng này mà cu Tống Mộ Ân nứng hết cả lên, cậu mặc kệ ba gã đàn ông cường tráng đằng sau mình, tay nhỏ bạo dạo xộc thẳng vào trong quần chà sát cu nứng rỉ tinh.
Ngô Tín và Lam Du thấy Tống Mộ Ân dâm loạn như vậy liền không chịu đựng nổi, đầu cu ướt nhẹp của bọn y khó khăn giật lên mấy cái, thế nhưng, chưa có lệnh của anh Ân thì bọn hắn không dám làm càn.
Riêng về phần tên to con ù lì, dường như hắn chẳng có chút sự ham thích nào với Tống Mộ Ân, đôi đồng tử đen mực chỉ liếc thoáng qua cậu rồi thôi, và tĩnh lặng quan sát khắp gian phòng này.
"Anh..." Tống Mộ Ân xoay người lại, hào hứng chỉ vào Úc Lâm đang cố ý làm lơ mình: "Tới đây hầu hạ tôi."
"Tôi?" Úc Lâm khó hiểu hỏi lại, đôi mày rậm chau chặt: "Tại sao lại là tôi."
"Nói mày thì cứ lên đi, đứng đây kì kèo làm chi?" Ngô Tín huých vào vai Úc Lâm rồi hất cằm lên: "Được phục vụ cho anh Ân là phúc phần của mày đấy, đừng có ở đó mà làm kiêu."
"Đúng rồi." Lam Du ở bên cạnh cũng phụ họa theo trong khi tay y sờ nhanh vào con cu nứng của mình: "Mày không biết tụi tạo muốn liếm cái lồn ướt của anh Ân tới cỡ nào đâu."
Dưới sự bức ép của hai gã bạn tù thì Úc Lâm chỉ đành nhăn nhó tiến lên. Hắn đường hoàng đứng ngay trước mặt Tống Mộ Ân, khuôn hàm cương nghị không khỏi bạnh chặt: "Tôi tới rồi đây."
"Tốt lắm." Tống Mộ Ân khoái chí liếm môi một cái, nước bọt bóng nhẫy càng tôn thêm lớp da non mềm hồng mịn: "Nằm xuống, bú lồn cho tôi."
"Cái gì?" Úc Lâm khó hiểu thét to: "Tại sao tôi lại phải... làm cái chuyện đó chứ!"
"Thằng ngu, mày không làm thì tao làm!" Ngô Tín tức tối tiến lên đẩy Úc Lâm ra, gã khinh bỉ tặng cho anh chàng một cái liếc mắt thật sắc, tiếp đó, tên đô con khúm núm chắp tay lại, sống lưng căng cứng có hơi cúi xuống: "Anh Ân, để tôi bú lồn cho anh nhé, bảo đảm kĩ năng miệng lưỡi của tôi là tốt nhất trong đám phạm nhân, chắc chắn sẽ khiến anh hài lòng."
"Ồ..." Tống Mộ Ân nói dài một tiếng và quan sát gã tù nhân trước mặt này, khi mắt lướt qua đũng quần sưng to của gã, hai lỗ dâm bên dưới của cậu theo phản xạ ọc ra một đống nước: "Nhưng mà... tôi vẫn muốn ăn con cặc này hơn."
Nói rồi, cậu sấn tới, tay thon mò xuống và chuẩn xác nắm lấy thân trụ cứng ngắc của Ngô Tín, cả thân người cũng ép sát rịt vào người gã, rất có tâm cơ mà dâng lên cổ thơm vào mũi gã: "Thế nào, có muốn không?"
"Muốn, muốn chứ..." Ngô Tín gấp gáp nói, gã vội vàng vòng tay qua ôm lấy Tống Mộ Ân vào lòng, con cặc như có như không mà sượt qua lỗ bướm sũng nước: "Nhưng tôi cũng muốn địt vào bướm dâm của em nữa."
"Được, cho anh tất." Tống Mộ Ân cười mị hoặc, cậu rướn cổ, hôn cái chóc vào đôi môi dày của gã: "Tôi đợi anh đấy nhé, phải đụ cho cái lồn của tôi chảy đầy nước, tốt nhất là đái luôn tại chỗ, có như vậy thì lần sao tôi sẽ gọi anh tiếp."
"Nè, anh Ân, anh quên tôi luôn rồi hả?" Lam Du bất mãn nói, y hẩy hông lên, con cặc to cũng theo đó mà rung lắc: "Của tôi cũng ngon nghẻ lắm đấy nhé."
"Vậy sao?" Tống Mộ Ân cười tà quay sang, đuôi mắt hồ ly câu lên nét kiều diễm: "Vậy thì, tới đây, cả ba chúng ta cùng chung vui."
Lam Du vui vẻ tiến tới, bàn tay thô kệch đã chuẩn bị sẵn sàng thô lỗ đáp lên cặp mông căng mềm của Tống Mộ Ân, thuần thục nắn bóp nó ra hình ra dáng: "Ân à, cái mông dâm này của em lâu rồi anh mới lại được bóp đấy."
"A, đừng, bóp mạnh quá..." Tống Mộ Ân thở dốc nói, sức nóng từ hai bàn tay Lam Du truyền tới mông làm cậu có phần hơi mất sức: "Ưm, hôn em đi, a, sướng quá, cặc bự... ưm, cạ vào lồn em, nóng, nóng quá..."
"Đồ đĩ đực." Ngô Tín bạo nộ thở hắt ra một hơi, gã cường liệt vươn lưỡi ra quấy đảo khoang miệng thơm tho của Tống Mộ Ân, ra sức liếp láp mọi ngóc ngách sâu kín trong họng cậu: "Thấy cặc là lồn đít lại lên cơn nứng."
"Dạ... ưm, đĩ đực là đồ, á, nứng lồn..." Tống Mộ Ân khó nhọc đáp lại, chẳng biết từ lúc nào, cái quần da bó sát của cậu đã bị hai gã đàn ông lưu manh lột ra, cái mông tròn vo trắng hếu dâm đãng rung lắc: "Anh ơi... ưm, cạ vào lỗ đít đĩ của em, ngứa, ngứa quá..."
"Đây à?" Lam Du thở dồn đáp lại, ngón trỏ và ngón giữa của y nhấn mạnh vào lỗ đít béo mập, sau đó liền dùng tay kéo banh hai phiến mông trắng to ra, để lộ thịt huyệt đỏ hồng mấp máy ứa nước; "Đít bé dâm quá rồi này, anh chỉ mới sờ mấy cái thôi đã sướng khoái phun nước."
"Dạ, là đít em dâm... a... anh ơi, đừng, đừng sờ như vậy, sướng... sướng quá..." Cơ thể nhỏ nhắn của Tống Mộ Ân giật lên mỗi lần Lam Du kéo thả lỗ thịt của cậu, tràng thịt hồng bên trong cũng vì vậy mà lật ra cả bên ngoài không khí: "Ưm, anh ơi, đít, lạnh, bị gió thổi lạnh, á..."
Cậu quản ngục thở dốc quay mặt về phía Úc Lâm đang lạnh lùng đứng ở bên kia, và cong môi cười nhẹ khi phát hiện ra rằng con cặc lãnh đạm của hắn cũng đang dựng to lên: "Sao nào... ưm, có muốn gia nhập với bọn tôi không... a, anh ơi, đừng, đừng chọt đít em, ứm, bướm đĩ bị cặc mài, đã, sướng quá, á..."
Úc Lâm cau có không đáp, chỉ là, nhìn về phía thân dưới của hắn cũng thừa biết đáp án là gì rồi. Tống Mộ Ân kìm lại cơn nứng của mình, cậu đẩy Ngô Tín và Lam Du ra, đôi chân dính nhớp nước lồn chậm rãi đi tới trước mặt Úc Lâm: "Sao, nhìn cái bướm này của tôi, anh thích chứ?"
Vừa nói, cậu chàng vừa dâm tiện vạch môi lồn mình ra, để lộ hột le đỏ hỏn sưng phồng và lỗ nhỏ đang sụt sịt rỉ nước. Tống Mộ Ân nhắm hờ mắt, gò má hồng ửng diễm lệ một màu sắc tình: "A, nứng lồn, muốn, muốn bị liếm, ưm, á... lỗ dâm ngứa..."
Chưa kịp rên xong thì Úc Lâm ở phía đối diện đã có hành động. Hắn mím môi, chạy tới đẩy Tống Mộ Ân ngã oạch ra sàn, đôi tay tráng kiện mạnh mẽ banh hai bắp đùi trắng nõn của cậu ra, môi lưỡi nhắm vào cái bướm đĩ điếm đang chảy nước ào ào kia liếm mút kịch liệt.
Đầu lưỡi to bè của gã tù nhân tách mạnh hai môi bướm phì mập ra, hột le nứng phê của Tống Mộ Ân liền bị Úc Lâm nhấm nháp, lỗ lồn cùng lỗ đít bên dưới thì bị tay to của hắn chà nắn lép nhép. Sống mũi cao của Úc Lâm khi hắn rướn đầu lên chạm vào gốc cu nhạy cảm của cậu, cũng làm cho viên quản ngục thêm phần sung sướng mà rên to: "Ưm, ngứa, mạnh quá... á, đừng, đừng cắn, ngứa, ưm... a... sướng quá..."
"Chà, không ngờ tên này vậy mà manh động phết." Ngô Tín thở dốc sục cặc mình, gã mím môi đi tới trước mặt Tống Mộ Ân, chìa quy đầu tanh nồng của mình ra trước mặt cậu: "Liếm không bé?"
"A..." Mùi cặc nồng xộc vào mũi, cộng với cái bướm cùng lỗ đít bên dưới bị chơi tàn bạo, cơn nứng dâm trong Tống Mộ Ân lại càng tăng thêm mấy lần: "Liếm, đút cho em, đút cặc cho em, ưm... nồng quá."
"Ngoan." Ngô Tín cười khà vỗ vào má Tống Mộ Ân, cổ vũ cậu tiếp tục bú cu cho mình: "Đúng rồi, liếm chỗ đó... a, lưỡi bé đúng là điêu luyện thật đó, chọc vào lỗ đái của anh sướng quá."
Cặc to nhấp từng nhịp nhỏ vào cổ họng làm Tống Mộ Ân khó mà rên rõ ràng được, nhưng đầu lưỡi của cậu vẫn thoải mái vỗ về từng đường gân dữ tợn của con cu tím đen trong miệng mình, quy đầu của gã ta thì được cổ họng chặt khít của cậu hút siết: "Ưm... sướng quá, a, bướm dâm bị liếm, ưm, cặc anh bự, á, hưm, ngứa, ngứa mà, đừng, sâu quá..."
Lỗ bướm mấp máy dần dà bị nong rộng ra theo chiều đâm thọc của đầu lưỡi, hột le đẫm dãi cũng vô lực mà run lên khi Úc Lâm tàn ác rê mạnh lưỡi mình lên vách lồn béo mập của Tống Mộ Ân. Viên quản ngục dâm đãng chỉ biết oằn người lên và hưởng thụ cảm giác sướng điên từ bên dưới, miệng cũng nhiệt tình bú mút cặc bự thêm hăng say: "Ưm, sướng quá, ngứa, muốn, muốn bắn, lồn nhỏ muốn, ưm phun nước..."
"Tôi lại bị quên nữa rồi." Lam Du bị bỏ quên đau đớn nói, y cũng đi tới bên cạnh Tống Mộ Ân, con cặc sưng đau ghì vào gò má mềm mịn của cậu: "Còn cặc của anh thì sao, em có thích không hở?"
"Thích, chỉ cần là cặc, ưm, đều thích hết..." Tống Mộ Ân mút một cái chụt cuối cùng lên quy đầu đỏ sậm của Ngô Tín, tiếp đó, cậu quay đầu ngậm trọn con cặc thô dài của Lam Du, một tay đưa lên đỡ lấy hai trái trứng nặng trịch của y xoa bóp: "Ưm, ngon quá, a, cho em, tinh trùng của các anh, á, đi..."
"Đồ đĩ dâm loàn." Lam Du thở mạnh một hơi, y chúi người, sốt sắng cởi hết đống nút áo nhùng nhằng của Tống Mộ Ân: "Đưa cái vú đĩ đây cho anh bóp, mau lên..."
"Dạ, dạ..." Tống Mộ Ân run rẩy đáp ứng, ngoan ngoãn nâng lên bầu vú to vừa được giải phóng để Lam Du có thể càn quấy được dễ dàng hơn. Thịt nhũ trắng hồng phối với áo quản ngục màu đen càng thêm nổi bật, nhất là hai núm vú đỏ hồng đang lấp ló kia, đang nứng phê run rẩy chờ người tới chà đạp nó.
"Cưng không nhớ con cặc của anh sao?" Ngô Tín cười tà, gã đặt cái tay đang im ru của Tống Mộ Ân lên cặc mình vuốt lên xuống: "Đây, tuốt cu anh đi, để một hồi anh bắn tinh dịch cho cưng ăn, chịu không?"
"Dạ, nhưng khoan, ưm, đợi em một chút..." Tống Mộ Ân mệt mỏi nói rồi chống tay ngồi dậy, khẽ chạm vào đầu Úc Lâm bảo hắn ngửa ra, rồi sau đó bèn ngồi xổm xuống, kê cái lồn tèm nhẹp của mình ngay vào môi hắn, thế nhưng hai tay nhỏ vẫn không rời khỏi hai con cặc dù chỉ là một giây: "A, sướng quá... ưm, vú em, bị bóp mạnh, ứm, mạnh quá, sướng quá, a, đúng rồi, liếm, liếm sâu, sướng lồn, chảy nước rồi..."
Môi lồn chín rụp chảy nước xè xè trông như đang đái, lỗ đít dâm ở đằng sau thì bị ba ngón tay thô kệch của Úc Lâm nhồi vào mạnh bạo, viên quản ngục đĩ thỏa sung sướng ngoáy mông nhấp lồn, cái miệng thì bú luân phiên hai con cặc thô trướng trước mặt mình: "A, nhéo vú em, mạnh hơn đi, sướng quá, ưm... đúng vậy, á, sướng quá, hai đầu vú, bị nhéo mạnh, hức, á..."
"Cho em này." Ngô Tín thúc một phát thật sâu vào cổ họng ướt rượt của Tống Mộ Ân, một tay to của gã nhào nặn thịt vú sưng đỏ của cậu, ngón trỏ và ngón cái se tàn nhẫn vào viên thịt dâm cứng ngắt: "Bé muốn anh bắn tinh vào đâu nhỉ?"
"Anh hỏi bé làm gì, bây giờ nhóc ấy chỉ biết đụ và chịch thôi." Lam Du cười khì, hai hòn dái của gã đánh bồm bộp vào mặt Tống Mộ Ân, lông cặc như có như không mà sượt qua mép miệng cậu: "Bắn vào cái vú dâm của anh Ân ấy, để vú anh Ân chảy sữa cho chúng ta xem."
"Ý kiến hay." Ngô Tín gật đầu đồng tình, gã đột nhiên rút cặc ra, chĩa quy đầu tròn trĩnh của mình về phía bầu vú phập phồng của Tống Mộ Ân, tay nhanh chóng xốc vào con cặc: "Cậu cũng vậy đi."
Nói rồi, lúc hai gã tù nhân cường tránh lanh lẹ bắn hết số tinh nồng nóng của mình vào vú dâm của Tống Mộ Ân, cũng là khi Tống Mộ Ân bị Úc Lâm dùng môi răng nhay cắn lồn đĩ đến phun nước. Cậu chàng trợn mắt há mồm, lồn dâm cùng đít nứng đồng loạt phun nước tứ tung, con cu tội nghiệp vẩy ra ít tinh loãng rồi lại thôi, nhưng, về phần hai núm vú đỏ sưng được tắm trong tinh dịch, lúc này đang bị Ngô Tín và Lam Du ác liệt dùng đầu cặc dí vào chúng.
"Ưm, cặc đụ vú em rồi, á..." Tống Mộ Ân sảng khoái đưa ngực ra, hai bầu vú phối hợp đưa lắc nhịp nhàng theo từng cái nắc của hai tên kia: "A, sướng quá, mạnh hơn, ư, lỗ đái, của các anh, chà vào vú em..."
"Xem bé thích chưa kìa." Lam Du nói, y hớn hở cong môi, đôi mắt xảo trá cong vòng: "Cưng uống sữa cho tụi anh xem đi."
"Sữa, sữa đâu?" Tống Mộ Ân mơ màng hỏi lại, một lúc sau cậu mới rõ được sữa mà Lam Du đang nhắc tới là chỉ cái gì. Cậu quản ngục thoáng ngại ngần quay mặt đi: "Mấy anh, ưm, kì quá đi."
"Không phải em nói thích nhất là tinh dịch của tụi anh sao?" Ngô Tín cúi xuống, dùng hai ngón tay sượt mạnh qua đống tinh dịch trên núm vú của Tống Mộ Ân, hài lòng đút sữa ngon của mình vào miệng cậu: "Đây, cho em này."
"Ưm... ngon quá..." Cậu chàng say sưa mút lấy mút để dòng tinh ít ỏi trên ngón tay gã, cái lưỡi dẻo quẹo liếm lên lòng bàn tay có phần hơi chai của Ngô Tín, vét sạch vệt tinh lem nhem trên đó: "Tinh dịch ngon, a, được uống sữa do các anh bắn cho... ứm, bướm, bướm ngứa..."
Úc Lâm nhìn ba người dâm dục kia mà không nói gì, hay nói đúng hơn là hắn chỉ muốn để ý tới cái lồn tơ thơm ngọt của đĩ này thôi. Tên to con ranh ma liếm mút xung quanh hột le sưng cứng của Tống Mộ Ân làm cậu run tợn lên, đôi tay hắn mặc sức căng bóp thịt mông đàn hồi, mặc kệ việc nước từ hai lỗ cậu vì quá sướng mà chảy đầy lên mặt, lên cổ hắn.
"A ha, hột le, bị liếm, đã, đã quá..." Tống Mộ Ân bị Úc Lâm liếm giật cả người, đôi mắt mờ sương mông lung nhìn lên trần nhà, cái miệng vương dịch trắng mở ra rên to: "Không, lại, lại muốn phun nước lồn, á... anh ơi, sướng quá, mạnh, mạnh quá, anh cắn hột le, mạnh, ưm..."
"Vậy sao?" Úc Lâm kiệm lời tới lúc này mới thở hắt nói một câu, bốn ngón tay của hắn ác liệt đâm sùn sụt vào lỗ hậu dâm tiện, đôi lúc, tên tù nhân sẽ ranh mãnh cong ngón tay lên dí chặt vào tuyến tiền liệt của cậu: "Lỗ đít bị anh móc có sướng không?"
"Sướng, sướng lắm..." Tống Mộ Ân chống tay lên đất, thân người do có chỗ dựa lên có thể dễ dàng ngoáy mông lồn hơn, miệng nhỏ của cậu vẫn liếm chùn chụt ngón tay của Ngô Tín: "Ưm, bắn, em muốn bắn..."
"Ngoan nào, đợi anh nắc cặc vào lồn đã hãy hẳn bắn." Lam Du ngồi xổm xuống, gã hứng thú búng lên đầu vú đầy tinh của cậu rồi nghịch ngợm dùng hai bàn tay xoa loạn đống tinh dịch nhớp nhúa đó: "Ối, vú em bị anh trét đầy sữa rồi."
"A, sướng quá, bú vú em đi... ưm..." Đôi mắt đỏ hoe như thỏ của Tống Mộ Ân liếc qua chỗ Lam Du, ánh lên sự cầu xin dành cho gã: "Anh ơi, vú ngứa... á, bú vú em đi, ứm, lồn muốn phun nước quá, sướng quá, ư..."
"Được thôi." Lam Du chậm rãi kê đầu tới trước ngực Tống Mộ Ân, cái mũi khoan khoái hít ngửi hương vị dâm dục trên vú cậu: "Để anh uống sữa của bé cưng nào."
Nói rồi, y lè lưỡi ra, liếm lướt lên viên thịt dâm của cậu quản ngục, chọc cho cậu phải la oai oái, hai lỗ bên dưới cũng ra đà mà ứa nước tùm lum. Lam Du há miệng ngậm hết bầu vú to của cậu, y si say mút mát đống tinh tanh mà mình đã bắn ra, cái lưỡi ranh ma đá vào quầng vú và núm vú đỏ hồng.
"Ưm, anh... bú vú em rồi, sướng quá..." Tống Mộ Ân phấn khích ghì chặt đầu Lam Du vào ngực mình, một tay khác của cậu thì búng khảy vào núm vú còn lại: "A, nữa đi, á, lỗ đít, bị, bị bốn ngón tay chơi chảy nước, ứm..."
"Này, Úc Lâm, đi ra đi, để tao địt lồn thằng đĩ này." Ngô Tín thở dốc nói, gã vuốt con cặc nứng đau của mình khi đang quan sát Tống Mộ Ân phê pha mài lồn vào môi Úc Lâm: "Tao nứng lắm rồi."
"Đợi tao bú xong cái vú này đã." Lam Du rê lưỡi xung quanh quầng vú đỏ sưng của Tống Mộ Ân, môi gã mút một cái cuối cùng vào viên thịt đỏ rồi mới bất mãn dời ra: "Lỗ đít là của tao, nghe chưa?"
"Tao cũng muốn lỗ lồn." Úc Lâm ở bên dưới cũng lên tiếng, bốn ngón tay đâm lép nhép vào lỗ đít đầy nước của viên quản ngục: "Lồn thằng đĩ này vừa ngọt vừa khít, nhiều nước thế này chắc địt sướng lắm."
"Ưm, đụ lồn em đi, á, ư hư, sướng quá..." Tống Mộ Ân cầm lấy con cặc của Ngô Tín đưa lên má mình, cậu cà đầu cu tanh hôi của gã lên miệng, cằm, cuối cùng là dừng ngay vào mép môi nhớt dãi: "Ngồi lên ghế đi, a, để con cặc này, ưm, đụ vào lồn đĩ của em..."
Lam Du do xí phần lỗ đít chảy nước nên gã ngồi lên ghế trước, Ngô Tín và Úc Lâm bế Tống Mộ Ân lên, tách chân cậu ra, để cho lỗ huyệt phía sau ngay ngắn ăn hết con cặc thô trướng của Lam Du, tiếp đó là Ngô Tín cười khả ố xoa cặc mình rồi đút một phát lút cán vào lỗ lồn chín rục phía trước của cậu.
"Hức... ưm..." Thân thể mướt mồ hôi của Tống Mộ Ân run lên, cậu cắn môi, hàng mi đẹp nhắm nghiền khổ sở: "Vào rồi, cả hai người, hức, đều chơi em..."
"Đúng rồi bé." Lam Du khoái trá thì thầm vào bên tai Tống Mộ Ân, hai tay y đưa ra, cầm lấy bầu vú to mềm mại nắn bóp đủ kiểu: "Sướng không em?"
"Sướng tới mức phun nước đầy sàn luôn ấy chứ." Ngô Tín cười khà, gã dúm tay xoa vào hột le sưng phồng của cậu, nắn cho tới khi lỗ lồn bên trong sung sướng khít chặt vào cặc mình thì gã tù nhân mới hài lòng buông tay ra: "Đây, cậu nhìn xem."
Gã đưa hai ngón tay quẹt đầy nước lồn ra trước mặt Lam Du và Tống Mộ Ân, chất dịch nhầy trong theo cử động của gã chảy rũ xuống bầu vú đàn hồi mà Lam Du đang xoa bóp: "Nước nôi của thằng đĩ này nhiều lắm, chỉ sợ đụ không đủ mạnh chứ không có chuyện đau đâu."
"Hưm, nước lồn, dính lên vú em rồi..." Tống Mộ Ân rên rỉ nói, cậu khó chịu ngoái đầu ra sau, môi kề môi với Lam Du đang chăm chú nắn vú cậu: "A, anh bóp vú em sướng quá, ưm, núm vú em, mạnh nữa đi anh, ức... ư, sướng quá, nắc, hai con cặc, hứm, nắc vào rồi..."
Úc Lâm đứng một bên không làm gì, đôi mắt tối tăm dõi theo Tống Mộ Ân đang đĩ thỏa rên rỉ ở đằng kia. Lúc bú liếm sò dâm của cậu, hắn là người rõ nhất cái lồn tơ ấy có bao nhiêu ngon ngọt và ướt át, thế mà giờ lỗ lồn khít rịt kia lại bị tên Ngô Tín chiếm trước mất rồi.
"A, anh..." Tống Mộ Ân vươn tay chỉ vào Úc Lâm, mép môi đẫm hồng ngắc ngoải thốt lên: "Em muốn, hư, bú cu anh, á, trúng, tới chỗ dâm của em, hức, sướng quá, ư..."
"Hai cái lỗ này ăn không đủ sao bé?" Lam Du vừa hỏi vừa nắc một phát ngập cả con cặc to của mình vào lỗ đít dâm nị của Tống Mộ Ân, quy đầu quái ác nghiền thẳng vào tuyến tiền liệt của cậu làm cho Tống Mộ Ân la thất thanh: "Ứm, anh ơi, ư, sướng quá, á, muốn phun nước..."
"Đây." Úc Lâm thở phì phò tiến tới, không nói không rằng mà đút thẳng con cặc thô trướng của mình vào cái miệng mở to của Tống Mộ Ân. Con cặc muốn nổ tung chôn vào trong khoang miệng ẩm mềm sảng khoái giật lên một cái, đầu khấc sưng tím mài mạnh lên cuống họng đến sướng, Úc Lâm nói: "Cho em này."
"Ưm, có tinh dịch, á..." Tống Mộ Ân giật nảy người lên, lỗ bướm đang nuốt cặc Ngô Tín thất thần bắn đầy cả nước lên bắp đùi gã. Hóa ra là do Ngô Tín chơi xấu, thấy Tống Mộ Ân thèm thuồng ngậm cu Úc Lâm nên gã mới ghen tị mà thúc hông vào tử cung của cậu, làm cho cái miệng nhỏ nhạy cảm chôn sâu trong tràng đạo kia run lên từng hồi: "Sướng quá, trúng tử cung em, ư... cặc anh bự quá, lấp hết cổ họng, ưm... a, nữa đi, mạnh nữa lên..."
"Đây, cho em hết." Lam Du thở dốc gặm cắn vành tai non mềm trước mặt y, tiếng nước mút chụt choẹt từ miệng y truyền thẳng vào tai Tống Mộ Ân: "Ăn cặc ngon không hả bé đĩ, có muốn ăn thêm con cặc nữa không?"
"Muốn, muốn, ưm..." Tống Mộ Ân nói ấp úng, một tay cậu bận rộn bóp xoa bầu dái lông lá nặng trịch của Úc Lâm, một tay khác thì mò xuống búng đá hột le của mình: "Ba con cặc, chơi em muốn chết, ư, bắn tinh dịch cho em ăn, á, đi mà..."
"Vậy thì cho cái lồn này được ăn thêm nhé." Ngô Tín vừa nói vừa thở hồng hộc, bàn tay tráng kiện của gã ghì lấy thân thể trắng muốt của Tống Mộ Ân vào người mình, cặc to vẫn giã bành bạch vào lồn nứng của cậu: "Này, thằng kia, có muốn nhét cặc vào cái lồn điếm của đĩ dâm này chung với tao không?"
Đôi mày Úc Lâm nhíu khẽ lúc hắn nghe Ngô Tín thô lỗ hỏi mình câu trên, tên tù nhân mím môi không trả lời, chỉ đưa tay lên nắm đầu Tống Mộ Ân rồi nắc eo một phát thật sâu vào trong cổ họng cậu. Thân cặc thô dày xông phá thẳng một đường từ lưỡi cho đến sâu thanh quản, dừng lại tích tắc khoảng chừng mấy giây rồi rút ra, để cho viên quản ngục đang nghẹn thở được hít vào làn khí mới.
"Hưm, to quá..." Tống Mộ Ân đỏ mặt rên nhẹ, tay thon càng xoa mạnh thêm vào bìu dái hăng mùi mồ hôi của Úc Lâm, kích thích hắn để tên đô con này có thể xuất tinh cho mình nuốt vào bụng: "Cho em, hưm, tinh dịch mặn của anh..."
"Thích lắm à?" Úc Lâm thở hắt hỏi ra một câu, hắn giơ tay tát nhẹ lên gò má in hình cặc mình của Tống Mộ Ân, làm cho viên quản ngục có hơi sặc: "Bắn vào lồn đĩ thì sao?"
"Dạ, thích hết..." Tống Mộ Ân sung sướng nhấp người, hột le chộn rộn cọ sát vào lớp lông mu cứng ngắc của Ngô Tín nứng phê phồng to ra, nước dâm ứa thành từng dòng, từng giọt bắn tung tóe giữa bốn người: "Ưm, chỉ cần, á... chơi em, hưm, bắn tinh dịch cho em... a..."
"Vậy thì mày qua đây đụ chết đĩ dâm này với tao đi." Ngô Tín vừa cười vừa dùng dịch dâm dư thừa của Tống Mộ Ân xoa loạn lên vú cậu, đôi lúc lại chen vào cái miệng nhỏ đang ngậm cứng con cặc của Úc Lâm, để cho đầu lưỡi dâm đãng được nếm nước lồn của chính chủ nhân nó: "Cái lỗ này chặt lắm, hai con cu cũng không địt hư được đâu."
"A, không được, lồn em... á, nát mất..." Tống Mộ Ân khốn đốn kêu rên, cậu rướn người lên, tay choàng đáp vào hai thớ cơ ngực của Ngô Tín van xin: "Đừng, đừng mà..."
"Đĩ à, miệng bé thì chối nhưng lồn bé thì hối này." Ngô Tín cười ha hả, gã rút hết con cặc của mình ra rồi hung tợn thụt cái ọt, dữ đến nỗi dường như cả hai hòn dái to tròn của gã cũng muốn chui tọt hết vào hang thịt đẫm nước: "Sao, nghe nói sò nước sắp được ăn hai con cặc thì đã lắm hả em?"
"Sướng, hưm, tử cung bị đụ mạnh, á... hưm, nát tử cung em..." Sau cú thúc mạnh bạo đó, Tống Mộ Ân giật nảy người lên, đôi mắt đẹp trợn trừng nhìn lên trần nhà, khoang miệng cũng lơi là mà nhả ra con cặc thô kệch của Úc Lâm. Viên quản ngục dâm đãng cao trào khi Ngô Tín vẫn chưa kết thúc cơn địt bèm bẹp của mình, cái lồn tê dại tội nghiệp phun nước mỗi khi gã tù nhân thô thắng dọng thẳng cặc vào tử cung cậu, lỗ đít non tơ cũng bải hoải mà siết khít rịt cu Lam Du làm y phải thất thủ xuất tinh.
Sau một hồi phun nước tèm nhẹp, Tống Mộ Ân mệt mỏi ngả lừ người vào lòng Lam Du, mặc cho y mắng nhiếc đồ đĩ điếm dâm loàn cậu đây sao mà dễ lên đỉnh thế thì viên quản ngục vẫn không đáp lại vì cậu đã hết sức rồi.
"Chà, xem ra anh Ân hôm nay hết lực rồi nhỉ?" Ngô Tín vò cằm tự hỏi, gã rút cặc ra, để cho lỗ lồn khít chặt đỏ tươi của cậu mút cái póc luyến tiếc vào đầu cu của mình thật thư sướng, tên tráng kiện quỳ xuống, dùng bốn ngón tay banh rộng lỗ lồn mềm nhũn, khoái chí quan sát mĩ cảnh sò nhỏ phun từng luồng nước nhờn: "Nhưng có vẻ như cái bướm này vẫn còn thèm ăn lắm."
"Tao thấy lỗ đít dâm cũng vậy." Lam Du cười hớn, y hôn cái chụt, môi dày quét đầy nước miếng lên gò má đỏ hồng của Tống Mộ Ân: "Nó co bóp cu tao không ngừng này."
"Ê, Úc Lâm, không phải mày nói muốn chơi cái lồn này sao?" Ngô Tín phẩy tay về phía Úc Lâm và lưu manh nói: "Mày thử đút cặc vào đây xem, xem anh Ân có chịu rên tiếng nào không, nếu không thì chắc phải về phòng sớm thôi."
Úc Lâm chau mày nhưng không nói gì, chỉ lững thững bước tới trước Tống Mộ Ân. Hắn đưa tay xuống, xoa nhẹ vào mép lồn nhớt nhợt thì quả nhiên đĩ dâm bên trên liền có phản ứng: "Đừng, hưm, tê quá, đừng vò lồn em nữa."
"Ái chà, hóa ra vẫn còn tinh thần sao?" Ngô Tín xoa tay cười dê, gã định bụng đẩy Úc Lâm ra để phun tinh nát bươm lồn điếm của Tống Mộ Ân, nhưng chưa kịp đợi gã nói tiếp câu nào thì Úc Lâm đã hành động trước mà nắc vào sò đĩ ngon ngọt.
"Á, lại vào, hư, tới, sâu quá, đừng... ưm..." Quy đầu tròn đầy trượt một phát vào sâu tận cổ tử cung, thậm chí còn mở ra cái miệng nhỏ đang khép chặt kia, Tống Mộ Ân không khỏi oằn người lên đón nhận lấy cơn sướng tê đau này, miệng nhỏ vô lực chảy đầy dãi: "Nát lồn em rồi, ưm, địt muốn hư tử cung em... a..."
"Má nó, sao mà tao ngu vậy nè." Ngô Tín ở một bên gãi đầu nhìn Úc Lâm giã lồn Tống Mộ Ân phầm phập, gã vừa khó chịu nắn bóp con cặc mình thủ dâm vừa nhìn con sò mọng của viên quản ngục thống khoái ứa nước nhờn: "Ê, Úc Lâm, chia cho anh em mình miếng đi chứ."
"Được." Úc Lâm lạnh nhạt nói, ấy nhưng, giọng hắn đã khàn hẳn đi vì sắc dục, nghe vô cùng gợi cảm: "Mày, tới banh háng thằng đĩ này ra rồi đụ lồn với tao."
"Được chứ, hê hê." Ngô Tín tiến lên, gã cho một ngón tay của mình vào nơi giao hợp giữa Tống Mộ Ân và Úc Lâm, chen vào lỗ lồn đầy trướng của cậu làm viên quản ngục la lên ứm á: "Ưm, căng quá, đừng, rách lồn em mất, ư... đừng mà, hưm, cặc lại, ứm, nắc vào điểm dâm trong đít em..."
"Bé đĩ ơi, coi cái lồn em ăn ngón tay anh sướng chưa kìa." Thấy bướm Tống Mộ Ân đã thích ứng được với một ngón tay của mình, Ngô Tín liền chóng vội nhét nốt ngón giữa dày to vào cửa hang đầy nước luôn. Đầu ngón tay đâm sùn sụt qua vách thịt và con cặc luật động trong nó, cảm giác căng trướng tới từ hai người khác nhau không khỏi làm cho cậu trai gầy rên la thất thanh: "Á, lại vào, lại vào..."
Bầu vú đầy đặn bị Lam Du chơi tới sưng, hai núm vú non mềm theo cái ngắt nhéo của ngón tay y cũng nở thành hai trái nho chín mọng. Lam Du thích lắm, vì thế nên y lại càng lão luyện nghịch vú Tống Mộ Ân hơn, có lúc, y nâng bầu vú lên bắt Tống Mộ Ân tự liếm núm vú ngứa ngáy của mình, có lúc thì lại ép rịt hai bầu vú bự của cậu vào nhau và cầm hai viên thịt kia se tới se lui.
Cả thân thể dường như bị chơi tới cực hạn, một tay Tống Mộ Ân ngắc ngoải choàng qua vai Lam Du, một tay khác thì khổ sở chống lên thành ngực Úc Lâm: "Đừng, hức, á, không, sướng quá, lại muốn bắn, ư, lên đỉnh một lần nữa, á..."
"Chưa đâu em." Ba ngón tay đã đâm thọt thông thuận vào lỗ lồn tham cặc rút ra, Ngô Tín không nói nhiều, gã ưỡn eo chọt thẳng cây hàng của mình vào hang dâm của cậu, mặc kệ Tống Mộ Ân có giật nảy người thế nào thì gã cũng bình thản mà nắc bèm bẹp: "Phải đợi anh bắn tinh đã chứ."
"Không, không..." Lỗ lồn bị trướng rộng đến vô cùng, Tống Mộ Ân chỉ đành ngửa đầu ra và đau khoái phun nước lần thứ ba: "Sướng, sướng quá..."
"Sướng sao, đúng rồi bé." Bốn hòn dái lần lượt đập bình bịch lên cánh mông đẫy đà, Úc Lâm cười mỉm vươn tay nghiền mài hột le cứng ngắt của cậu, rồi lại ác liệt nhéo lấy nó mà lắc tới lắc lui: "Này, thằng kia, mày có mắc đái không?"
"Mắc đái?" Ngô Tín thắc mắc nhìn hắn, một chốc sau gã mới hiểu được tên này đang nói gì. Gã tù nhân nham hiểm nở một nụ cười, một tay gã đưa lên nắn mạnh vào bầu vú rục của Tống Mộ Ân: "Có chứ."
"Vậy thì, tao với mày..." Úc Lâm chỉ vào mình và Ngô Tín: "Cùng đái vào cái lồn ấm của con đĩ này nào."
"Không, không được!" Tống Mộ Ân hoảng hồn hét lên, chưa bàn tới việc hai con cặc khủng bố cùng nhau xuất tinh vào sò non thì đã sung sướng đến mức nào, nếu như còn có hai cột nước đái nóng hổi tưới thẳng vào thành lồn thì cậu phải biết làm sao: "Đừng, em xin các anh mà, em chịu không nổi, hưm... ư..."
"Nghe lời, ngoan." Lam Du cười tà nói một câu, cả y cũng đang mắc đái gần chết, rất cần một cái bồn chứa tinh như Tống Mộ Ân để xả lũ đây: "Anh cũng mắc đái rồi bé."
Nói rồi, như một tín hiệu ngầm, cả ba tên tù nhân đều đồng loạt dựng người lên, tốc độ thụt ra rút vào cũng nhanh hơn hẳn. Chỉ tội nghiệp có viên quản ngục nhỏ yếu bị kẹp giữa cả ba thôi, chỉ thấy cậu chàng khốn khổ nài nỉ bọn chúng đừng chơi mình mạnh bạo như thế, nhưng hãy quan sát kĩ xem nào, lỗ lồn chứa cả hai con cặc cùng lỗ đít múp míp của cậu sung sướng ra sao khi được cả ba con cặc dập tơi tả.
Phụt, y như hẹn, ba tên đô con lần lượt bắn tinh vào hai cái động thịt dâm nị của cậu, tiếp theo đó, chúng thản nhiên xả phun nước đái khai rình của mình vào lỗ dâm ngọt nước. Nước đái hòa với nước tiểu nóng cháy dội thẳng lên tử cung, thành lồn, thành lỗ đít làm cho Tống Mộ Ân chẳng thể phản ứng nổi, lỗ lồn cùng lỗ đít phải mấy giây sau mới kịp thời phun đầy nước nhờn, báo hiệu rằng chủ nhân của nó đã thành công lên đỉnh lần thứ năm, thứ sáu gì đấy.
"Nào, bây giờ thì cùng xem, hai cái lỗ đói được đút no ra sao." Lam Du nhấc cặc ra, hai tên kia cũng làm như y. Phóc một cái, lỗ lồn và lỗ đít lồ lộ bị đâm tới nong rộng ra, thịt huyệt đỏ tươi dính nhớp dịch đục và chất lỏng màu vàng tanh khai, con cu bị ngó lơ từ nãy đến giờ đã ỉu xìu rũ trên cái bụng nhô cao của Tống Mộ Ân.
Tống Mộ Ân co giật cả người, háng bị banh rộng ra để triển lãm lồn nứng đít dâm cậu cũng không màng. Đôi má nhơm nhớp mồ hôi đỏ ửng, bọng mắt đáng yêu thì cũng ươn ướt nước, đặc biệt là bụng nhỏ mịn màng của cậu, có lẽ do bị bắn quá nhiều tinh dịch và nước đái lên nó nhô thật rõ trông chẳng khác nào thằng đĩ đang mang bầu ba tháng do bị địt quá nhiều.
6.2 Hai đĩ dâm tự liếm lồn bú đít cho nhau, cưỡi lên mặt tù nhân, bị lưỡi hiếp phun nước, sau đó bị đụ đến nhũn chân
a. Giới thiệu Thế Vinh
"Hừm..." Tống Mộ Ân nhằm chán nằm dài trên ghế, cằm thon thì uể oải đặt lên tay. Chà, vừa nhìn vào tờ sơ yếu lí lịch cậu vừa thầm nhủ, xem ra thân phận quản ngục của cậu cũng không vừa đâu nhỉ.
"Ưm..." Bỗng, ba ngón tay đang thọc rút kịch liệt trong lỗ lồn nhấn mạnh vào điểm nứng làm Tống Mộ Ân không thể không oằn người lên. Cậu há môi thở dốc, cúi đầu nhìn tên mặt chuột vẫn còn khoái trá trêu chọc mình than van: "Đừng, mạnh quá, hưm, không được đâu, a..."
"Sao anh có thể dừng lại được chứ," Sở Minh càng tăng thêm tốc độ vào ra của mình mặc cho lời rên cầu của viên quản ngục, gã chúi người tới, say mê hít ngửi mùi lồn dâm nồng ứa nước: "Nhìn em sướng thế này cơ mà."
"A, không được, không được đâu, em ra mất..." Tống Mộ Ân sảng khoái ngẩng đầu lên, bàn chân mịn màng của cậu cũng đạp mạnh hơn vào con cặc nóng hổi của Sở Minh: "Em muốn, ưm, ăn cặc bự..."
"Bé đĩ, ha, đúng rồi, đạp mạnh hơn đi em." Sở Minh cũng vừa lòng hẩy hông lên, để cho dương vật nứng của mình cọ vào lòng bàn chân mềm mại: "A, cái lồn này, muốn bú quá."
"Hứm, mời, mời anh... ưm..." Tống Mộ Ân cười mỉm đưa eo lên, điều khiển cho hột le dâm đĩ của mình được rê qua rê lại kẻ môi của Sở Minh: "Lồn nhỏ, a, mời anh bú lồn nhỏ..."
"Được." Sở Minh chỉ vội vàng nói lại một câu rồi lao đầu vào bú sùm sụp cái lồn ngọt nước. Quả là như dự đoán của gã, ngay khi lưỡi gã chỉ vừa mới cuốn lấy viên thịt đỏ hỏn thôi thì Tống Mộ Ân đã quằn quại giật hết người, vách thịt ấm mà gã đưa thọt thì khít rịt lại rồi phun thẳng mấy cột nước sướng chẳng khác gì lũ trào.
Sở Minh thích lắm, cộng với việc cặc cương được chân của Tống Mộ Ân an ủi, gã lại thêm phần nhiệt tình mà húp trọn đống nước lồn của đĩ kia. Còn về phần Tống Mộ Ân, chỉ thấy cậu đỏ mặt ngồi gục sang một bên, cổ thiên nga cong mảnh khổ sở đung đưa, hai bầu vú trần trụi phập phồng trăn trở.
"Anh Ân à, có tin... a," Thế Vinh vừa mở cửa vào đã gặp ngay tràng cảnh dâm loạn này liền ngượng ngùng lùi lại. Chết tiệt, cậu cấp dưới chửi thầm trong lòng, sao mà anh Ân cứ thích đi chịch đụ lung tung thế này, báo hại cậu cũng bị những hình ảnh dâm loạn kia làm cho nứng hết cả người...
"Bé Vinh đấy hử?" Tống Mộ Ân vừa rên vừa đáp trả lại cậu ta, đôi môi bóng nước của viên quản ngục vừa khéo cong thành một nụ cười giảo hoạt: "Có chuyện gì sao? A, nhẹ tí, sướng quá, hưm... ư, cắn, cắn rớt hột le em rồi... á..."
"À, chỉ là một số việc trong ngục thôi ạ." Thế Vinh luống cuống khép chặt chân lại, ngăn cho dòng nước dâm rỉ nhẹ chảy tràn xuống đùi mình: "...Hôm nay, phòng số 3... vẫn chưa được thỏa mãn nhu cầu."
"Ra vậy..." Tống Mộ Ân thở hắt ra một hơi. Cậu nghiến môi đưa tay xuống, ấn lấy cái đầu đinh đang mút chùn chụt lồn mình vào thật sâu, và khoan khoái thét nhỏ khi gã đưa lưỡi đâm nhanh điểm nứng của cậu: "Vậy thì, ưm... em, á, không được, sâu quá... hư, hôm nay, ứm, đã làm gì rồi..."
Nghe Tống Mộ Ân nói tới đây, khuôn mặt thanh tú của Thế Vinh không khỏi càng thêm đỏ bừng. Cậu ngần ngại đặt xấp tài liệu dày cộp trong tay mình xuống một cái bàn bên cạnh, sau đó mới chậm rì cởi thắt lưng và tuột quần xuống, khoe ra phần hạ bộ trần trụi non mềm của cậu.
"Ngoan, giờ thì vạch ra cho anh xem nào... a, anh ơi, đừng, ư, bé sướng quá..." Tống Mộ Ân sướng đến trợn mắt, hông cậu cũng bất giác hẩy ra nhanh hơn: "Để anh xem, ứm, hôm nay, em, a ha, đã làm được bao nhiêu..."
Thế Vinh tần ngần đứng đó, một lát sau cậu mới thôi bớt xấu hổ trong lòng mà xoay lưng lại với Tống Mộ Ân. Cậu cấp dưới hạ người xuống, hai tay lần ra phía sau tách ra phiến mông căng mọng của mình, để lộ hai lỗ dâm ướt nhẹp đỏ sưng, và lạ chưa kìa, bên trong hai lỗ đó còn cắm hẳn hai thân dương vật giả cơ đấy.
"Hôm nay em... đã chăm sóc cho đám phạm nhân ở phòng số 4 và số 5." Thế Vinh nói rầm rì, ngón tay cậu vừa khéo đặt cạnh dấu răng đỏ ửng in hằn vào thịt mông nuột nà: "Nên là... phòng số 3 đành phải để anh rồi."
"Á, sướng quá..." Tống Mộ Ân uể oải lắc người, cậu đạp mạnh vào con cu nóng cháy dưới chân, kết quả là càng rước thêm từng cái liếm mạnh bạo của gã tù nhân kia: "Hưm, em, á, đi với anh, chăm sóc cho bọn họ, ha, không được, sướng, sướng quá, chịu không nổi..."
"Này, anh Ân, sao em không bảo cậu ta tới đây vui với chúng ta nhỉ?" Sở Minh ác ý cười khà, gã nheo mắt lại, hàm răng săn sắc day nhẹ môi bướm bóng nhẫy của viên quản ngục: "Để cậu ta vạch lồn vạch đít ra khoe đống tinh tanh của bọn kia cho em xem, hay là để cậu ta thọc con cặc nứng của mình vào miệng em, không phải tiện lắm sao?"
"A, hưm, được, được chứ..." Tống Mộ Ân khó nhọc nâng tay lên, mép môi ưng ửng thều thào: "Bé Vinh, tới đây, ứm, không được, sướng, muốn bắn..."
Nói rồi, Tống Mộ Ân nhắm nghiền mắt hất người lên thật cao, mu lồn cũng theo đó mà chui trọn vào khoang miệng ẩm ướt của Sở Minh. Hai cái lỗ dâm dục hưng phấn phụt đầy nước, con cu be bé yếu ớt ọc vài đường tinh loãng rồi lại thôi.
"Em..." Thế Vinh tần ngần bỏ tay ra, hai phiến mông mọng đập vào nhau cái bốp, làm cho lỗ đít ngậm cặc giả bị lấp lại sau tầng thịt trắng: "Không được đâu, hôm nay... em chịu không nổi rồi."
"Tới đây đi... a ha..." Tống Mộ Ân cười dâm nói, lồn nhỏ sau cao trào giờ đang được Sở Minh dịu dàng xoa nắn, còn về phần lỗ đít vừa mới chảy nước, lại bị cái lưỡi linh động của gã quấy cho mềm rục: "Em chỉ cần để anh, hứm, mút cu là được rồi... không, không được, chỗ đó, nứng, nứng quá..."
"Đây hử?" Sở Minh lanh lẹ thăm dò tuyến tiền liệt nằm sâu bên trong tràng thịt của Tống Mộ Ân, mũi gã say mê hít ngửi mùi dâm tỏa nồng từ cái lồn đĩ của cậu: "Chà, xem ra cứ mỗi lần anh chọc lưỡi vào đây là lỗ đít em sẽ thít lại này."
"Anh Ân..." Thế Vinh khó xử nhìn Tống Mộ Ân đang bị Sở Minh giày vò đến sung sướng, cậu xoắn xuýt che chân, một phần là muốn tham gia cuộc vui với hai người kia, một phần là muốn nghỉ ngơi để ngày mai có thêm sức lực nhằm phục vụ cho đám đàn ông cường tráng trong ngục: "Em..."
Cuối cùng, bản năng dâm dục vẫn chiếm hết phần lí trí còn sót lại bên trong cậu cấp dưới. Chỉ thấy cậu lưỡng lự đứng bên cạnh Tống Mộ Ân, nghe theo lời chỉ bảo của viên quản ngục kia mà thọc con cu xinh xẻo của mình vào miệng người nọ, lồn đít lại một lần nữa nứng phê ọc nước.
"Hưm, ngon quá..." Tống Mộ Ân đỏ mặt mút cu cho Thế Vinh, một tay cậu lần xuống vạch ra hai mép lồn mập phì của cậu ta, len lén đẩy vào đuôi cặc làm cho Thế Vinh phải la oai oái: "Ư, anh Ân, anh làm gì vậy, không, không được..."
"Không thích hả?" Hỏi vậy thôi chứ Tống Mộ Ân vẫn thích thú đẩy cặc giả vào sâu hơn lỗ lồn của Thế Vinh, một tay khác của cậu thì tàn ác nhào nặn bờ mông múp míp của chàng cấp dưới: "Vậy thì anh chơi lỗ đít bé nhé."
Không đợi Thế Vinh phản ứng trở lại, Tống Mộ Ân liền vạch mông cậu, cầm lấy chuôi cặc thô kia, kéo hết cả cây ra ngoài rồi thụt một phát thật mạnh vào lỗ thịt đỏ hồng. Thế Vinh sung sướng ưỡn người lên, đôi mắt ngây thơ trợn trắng, cái miệng nhỏ xinh run rẩy rên: "Không, không được, sướng quá... ha, nhanh quá, không, đừng mà, đừng..."
"Đã không bé?" Tống Mộ Ân ác liệt hút chặt khoang miệng mình lại, để cho con cu nứng của Thế Vinh càng thêm tiếp xúc nhiều với vách thịt nóng ẩm: "Hôm nay bị đụ có sướng không?"
"Sướng, sướng ạ..." Thế Vinh thở hổn hển trả lời, eo hông cậu cấp dưới tự động nhấp lên xuống theo nhịp nắc cu giả của Tống Mộ Ân: "Bọn họ, ưm, bắt em phải đeo, a ha, hai cây cu giả, ứm, để có bầu cho nhanh, ư hư, nhanh quá, nứng, nứng quá..."
Quả nhiên, cứ mỗi lần Tống Mộ Ân rút tay ra là y như rằng, nước dâm trộn với tinh dịch khai nồng từ hai lỗ của Thế Vinh ào ạt tuôn đầy. Chất dịch sánh đó theo trọng lực dây ra tay của viên quản ngục, làm cho tay cậu có phần hơi khó cầm chặt cán cu giả.
"Nghe hay đó," Tống Mộ Ân buông mi, cái miệng ngậm cu của cậu trúc trắc nói: "Vậy thì, ưm, hôm nay bọn họ đã làm gì em vậy...? Á, anh ơi, sướng quá, ưm, không được, lại muốn phun nước, a..."
Sở Minh khoái chí nhìn hai con đĩ đang đối đáp với nhau về việc làm tình, gã hăng hái đứng lên, áp chặt con cu cứng nóng của mình vào hai mép lồn sưng to của Tống Mộ Ân rồi mạnh mẽ thúc hông: "Chà, hai em nói chuyện vui quá nhỉ?"
"Dạ, ứm... nóng quá..." Quy đầu tròn trịa liên tục đè ép hột le nở phồng làm Tống Mộ Ân quằn quại không thôi. Cậu thỏa thuê nhắm nghiền mắt, hông dưới khẽ khàng đung đưa mỗi lúc Sở Minh đẩy người lên: "A, không được, ngứa quá... hưm, mạnh nữa đi anh, á, không..."
"Anh Ân, sâu quá... ưm..." Thế Vinh cũng phấn khích ngẩng đầu lên, bờ mông tròn lẳn ướt tèm nhẹp dâm dịch và tinh trùng tanh khai, mép lồn đỏ toét của cậu cũng dính nhớp nào là dịch trắng đục: "Ra, em ra mất, không, đừng mà..."
"Ra? Ha, được đó, cưng ra cho anh xem nào." Sở Minh vươn một tay ra kéo vai Thế Vinh về phía mình, gã lè lưỡi bú lên cái miệng xinh không ngừng rên rỉ của cậu, một tay khác thì cầm lấy con cặc dọng vào lỗ đít múp míp của Tống Mộ Ân: "Sao, được anh bú mồm thế này có sướng không?"
"Hưm, sâu quá... a..." Thế Vinh nheo mi lại, lưỡi nhỏ dè dặt đưa tới, quấn thành một cục với đầu lưỡi to bè của Sở Minh: "A, lưỡi anh... ứm, luồn vào miệng em, a ha, nhanh quá..."
"Hưm... vào, vào rồi...!" Lỗ đít nứng thít thật chặt khi cặc to của Sở Minh nghiền lên tuyến tiền liệt nhạy cảm, Tống Mộ Ân khốn khổ rên thất thanh: "Nhanh quá... muốn, muốn bắn... a, không được đâu mà..."
"Bắn đi em, bắn cho anh xem nào." Sở Minh bú chùn chụt hai mép môi mềm mại của Thế Vinh đến tấy đỏ, một tay hắn luồn xuống, cầm lấy con cu tung lắc của Tống Mộ Ân xoa mạnh, ngón tay của hắn không ngừng ghì đè thân cu và từng sợi gân ngoằn ngoèo trên đó: "Để anh xem thử con cu này còn lực nữa không?"
"Đừng, sướng quá, không được..." Đầu ngón tay nương theo dịch nhớt trượt lên thân cu nhạy cảm, cộng với việc bẹn mu và hột le bị đám lông rậm rạp cọ mạnh khiến Tống Mộ Ân chỉ có thể rên la thất thần: "Ra, em ra mất..."
"Á, em, em cũng ra..." Cậu cấp dưới cũng sắp tới cao trào ngoáy mông kịch liệt, bờ mông mập phì đập lạch bạch vào tay của Tống Mộ Ân: "Sướng quá... á, lỗ đít cùng lỗ lồn bị cặc giả chơi phun nước, a, không..."
Nói rồi, hai con đĩ dường như ngầm nhất trí mà lên đỉnh luôn. Bốn cái lỗ đồng loạt phun ra ào ào từng cột dâm khí tanh ngọt, cu bé bất lực như dự kiến phun ra mấy dòng tinh loãng nhách. Còn về phần Sở Minh, chỉ thấy gã tù nhân thèm thuồng liếm răng và môi mình, con cặc to chôn sâu trong lỗ đít vẫn không ngừng đâm thúc.
***
"Ha, thích không bé?" Tống Mộ Ân cười khì hôn mút bầu vú thơm tho của Thế Vinh, cậu ngẩng mặt lên, khoái chí nhìn nét mặt mê man của người kia mà thỏa mãn không thôi: "Khởi động thế này là đủ chưa nhỉ?"
"A, anh Ân..." Thế Vinh khổ sở cắn ngón trỏ, cậu hạ mắt, bầu ngực như có như không mà nâng lên, để cho đầu lưỡi của Tống Mộ Ân càng thêm dịu dàng săn sóc núm vú của cậu: "Sướng quá... a, anh ơi, nữa đi, em muốn, liếm vú em nữa đi..."
"Bé dâm quá à." Tống Mộ Ân lại tập trung liếm láp núm vú cứng ngắt của cậu cấp dưới, ngón tay thon thả khảy nhẹ lên hột le dính dớp nước lồn của cậu ta: "Lồn non muốn bị đụ chưa nào?"
"Dạ, dạ muốn..." Thế Vinh ngắc ngoải trả lời. Tấm thân trơn trắng phập phồng dưới lớp áo quản ngục nửa mở nửa đóng, bầu vú trái thì bị người khác bú nút liên hồi, đầu vú còn lại chỉ đành khó nhịn dí vào tay của viên quản ngục: "Anh Ân ơi, vú bên này cũng ngứa, bóp cho em đi, a, đúng rồi, ưm, anh xoa vú sướng quá..."
"Hưm, ngon quá..." Thấy Thế Vinh bị liếm láp chảy nước thế này cũng làm Tống Mộ Ân nứng lồn muốn điên. Cậu lén lút mài lồn vào cạnh cái ghế vuông mà mình đang ngồi, khéo léo lựa chỗ để lỗ dâm được như nguyện mà nuốt vào một góc cứng nhọn: "Bây giờ hai chúng ta đi được chưa?"
"Anh ơi, bú cho bé nữa đi, đang, đang sướng..." Thế Vinh thoải mái ngã người ra, vùng bụng phẳng lì dồn dập phồng to rồi lại xẹp xuống: "Đúng rồi, ư, anh chơi xấu, búng le em, sướng, sướng quá..."
"Đi thôi đĩ ơi." Tống Mộ Ân bật cười, cậu mút một cái cuối cùng lên núm vú ngọt lịm của đĩ kia rồi dứt môi ra. Viên thịt dâm kêu một cái póc, lộ rõ dáng hình nhô cao dâm tiện trong không khí, cùng với đó quầng vú ướt đẫm nước miếng bóng loáng, có thể khiến cho bất cứ gã phạm nhân nứng cặc nào trong nhà tù này lao vào đụ nát vú cậu ta.
"Nhưng mà..." Thế Vinh chưa đã thèm cọ vú vào môi Tống Mộ Ân, cậu bạn nhỏ cau có nhăn mi, đôi mắt to hậm hực trông rất dễ thương: "Em vẫn còn muốn."
"Ngoan, đi thôi nào." Tống Mộ Ân cười khẽ vươn tay lên, vuốt đi nếp tóc lộn xộn dính vào trán cậu ta do mồ hôi nhơm nhớp: "Cho hai cái lỗ cùng cái vú này ăn đủ luôn nhé."
Hai đĩ dâm từ tốn đứng lên, chỉnh lí lại quần áo của mình cho gọn gàng rồi mới rảo bước đi về phía phòng giam. Hôm nay, mục tiêu của bọn họ là đám tù nhân của phòng giam số 6. Không biết đó là chuyện may mắn hay điều xui rủi nữa, vì mấy gã đàn ông tập trung ở phòng số 6 đều là trọng phạm.
Có thể nói, hình thể gã nào gã nấy đều to oành oạch như con tinh tinh, thêm nữa là đũng quần của họ lúc nào cũng phồng to lên, lộ rõ hình dạng con cu chưa cương dài bự chẳng khác nào cây côn của quản ngục. Hai đĩ dâm vừa âm thầm tơ tưởng về hình ảnh mình bị đụ trợn mắt há mồm, bốn lỗ nhỏ rất thành thực phun đầy nước sướng, làm cho vải quần vốn đã bó sát giờ lại càng thêm dâm dật.
***
b. Tầm hoan cùng bé cấp dưới:
"Tới rồi..." Thế Vinh tần ngần mở cửa ra. Một tay cậu nắm xuống che đi hạ bộ ướt nước của mình, bước chân do dự không biết có nên vào hay là không. Đã từng được "vinh hạnh" phục vụ cho đám tù nhân ở phòng số 6, Thế Vinh biết rõ rằng thể lực của bọn họ đáng gờm và bền bỉ đến chừng nào. Nhất là cái tên Úc Lâm thường hay ù lì một góc nọ, nhìn hắn vậy thôi chứ đụ phát nào là ra phát đó, không biết con cặc kia đã làm bao nhiêu viên quản ngục phải xỉu giữa chừng vì phun nước quá nhiều rồi.
"Đứng đó làm gì thế?" Tống Mộ Ân bẹo vào gò má hồng hào của Thế Vinh, cậu cười nhẹ khi thấy nét mặt ngẩn ngơ của người kia vỡ tan và hóa thành ngây ngốc: "Đi thôi, đi cho hai lỗ nhỏ của em ăn no."
"Anh Ân này!" Thế Vinh ngượng ngùng đánh lên tay của Tống Mộ Ân, cậu mở miệng trách móc: "Em... Em đâu có dâm tới vậy đâu."
"Ừ, anh biết." Tống Mộ Ân chồm người tới, cậu kín đáo thu vào mắt khuôn mặt đỏ lựng của Thế Vinh, chất giọng trong trẻo bất chợt trầm hẳn xuống: "Em chỉ dâm cho mình anh xem thôi, đúng không?"
Cố tình để lại một câu như thế, Tống Mộ Ân vui vẻ đút tay vào quần đi vào phòng giam số 6, bỏ lại Thế Vinh đang e thẹn xoắn xuýt chửi thầm.
......
"Chào các vị." Tống Mộ Ân híp mắt quét ngang đám đàn ông đã vạch sẵn quần đợi mình trong phòng giam, một chân của cậu gác lên ghế, làm lộ ra mép lồn đẫm nước đang sụt sịt đợi ăn: "Chắc các vị cũng biết vì sao tôi lại tới đây rồi."
"Biết chứ, biết chứ." Ngô Tín là người đầu tiên lên tiếng. Gã hồ hởi đứng dậy, trắng trợn lắc hông, khoe khoang con cu dài sọc của mình cho Tống Mộ Ân xem: "Đây, mời anh Ân."
"Chậc, xem ra anh đã chuẩn bị hết rồi ha?" Tống Mộ Ân tán thưởng nhìn gã. Cậu móc ra từ sau lưng quần một cây roi tình thú, đầu roi dẻo lướt sàn sạt qua nền sàn thô, thân roi cong rồi bật thẳng lên khi đầu roi quét qua quy đầu sưng tím của Ngô Tín: "Nhưng, hôm nay, tôi mới là người làm chủ, anh biết đó."
Viên quản ngục tàn ác lè lưỡi ra và liếm trọn hai cánh môi ướt nhẫy của chính mình: "Anh, nằm xuống, giơ con cặc này thật cao lên cho tôi."
Thấy một mặt nắm quyền như vậy của Tống Mộ Ân, gã tù nhân nào cũng phấn khích mà bắt tay tuốt nhanh con cặc to nứng của mình. Phản ứng mạnh nhất chắc có lẽ là Ngô Tín, chỉ thấy gã thở ồ ồ thô bạo sau khi nghe được câu lệnh độc đoán kia của viên quản ngục, và ngoan ngoãn nằm phịch xuống và mặc cho cậu bài bố.
"Bé Vinh, đến đây." Tống Mộ Ân không hề ngoái lại mà chỉ dịu giọng gọi Thế Vinh: "Hôm nay anh sẽ cho em được thỏa thích."
"A..." Thế Vinh nôn nao lắm, vành tai đáng yêu tựa như bị lửa đốt nương theo câu gọi của Tống Mộ Ân: "Dạ, em nghe."
"Ngoan quá." Tống Mộ Ân rướn người tới hôn vào thái dương, vành mi và chóp mũi của cậu cấp dưới, cuối cùng, cậu đáp môi lên khe miệng e ấp của Thế Vinh, triền miên liếm mút viền môi căng mọng của đối phương: "Thích không, hửm?"
"Dạ, dạ thích..." Thế Vinh khép hờ mắt, thân người cậu bỗng xụi lơ vì cái hôn ngọt nhẹ này của Tống Mộ Ân: "A, anh ơi..."
"Anh Ân, anh quên mất tôi rồi à?" Ngô Tín cười khổ nhìn hai con đĩ đang tự đá lưỡi nhau, gã nhẫn nhịn việc vươn tay ra tuốt lên con cặc nứng phồng của mình, thân dưới nhấp nhẹ nhằm thu hút sự chú ý của hai viên quản ngục: "Cặc tôi lạnh quá này."
"À hả." Tống Mộ Ân dứt môi ra khỏi miệng nhỏ của Thế Vinh, cậu hờ hững đảo mắt nhìn con cặc rỉ nước nhờn của Ngô Tín, một chân đạp lên thân cặc gân guốc kia, mũi giày da cứng sượt mạnh vào quy đầu làm tên tù nhân phải thống khổ thở dốc: "Vậy được chứ?"
"Anh Ân, mạnh quá..." Ngô Tín nghiến răng chịu đựng cơn nhoi nhói truyền từ thân dưới của mình, sâu kín trong đó vẫn còn tồn lại một ít khoái cảm làm gã cũng có phần hơi dễ chịu: "Đau tôi."
"Tôi đã nói rồi, tôi mới là người làm chủ ở đây." Tống Mộ Ân híp mắt nhìn cái tên không nghe lời kia, lực chân càng tăng thêm đè nghiền thân cặc to bự: "Nếu anh không nghe lời, thì biết hậu quả rồi đó."
"Vâng, vâng, tôi nghe!" Ngô Tín vội vàng lên tiếng, tránh để cho bàn chân kia lại càng đạp lên thân cặc của gã: "Anh Ân nói gì tôi cũng nghe hết."
"Vậy mới đúng là nô lệ của tôi." Thái độ của Tống Mộ Ân đối với Ngô Tín và Thế Vinh hoàn toàn khác hẳn. Tay cậu thì chậm rãi cởi bỏ từng món đồ phức tạp trên cơ thể trắng nõn của cậu cấp dưới, trong khi chân lại chẳng kiêng nể mà chà đạp khúc thịt tanh hôi của tên tù nhân tội nghiệp.
"A, anh ơi..." Thế Vinh ưỡn ngực, áp chặt hai bầu vú của mình vào tay Tống Mộ Ân, tay cậu thì nắn bóp mạnh bạo mu lồn tèm nhẹp nước của mình: "Em nứng quá..."
"Được, để anh cho bé được sung sướng nào." Tống Mộ Ân hất cằm sai bảo Thế Vinh: "Giờ thì, bé vạch cái lồn đĩ này ra ăn con cặc đau của tên nô lệ kia nhé."
"...Dạ..." Thế Vinh thẹn thùng đáp. Cậu vâng lời đi tới hông Ngô Tín rồi dạng chân ra, ngón trỏ và ngón giữa gấp gáp tách môi lồn ướt nước, để cho cái lỗ dâm tiện của mình được ngậm vào quy đầu tròn béo mà nó rất thích: "Ư, to quá..."
"Ha, ướt thật đó." Đầu cặc được vách thịt ấm ướt nuốt trọn dần cũng làm Ngô Tín khoái thú không thôi. Gã nhìn tấm lưng mịn mượt của cậu cấp dưới đang hạ xuống trước mặt mình, tiếp theo đó là bờ mông mịn màng ịn mạnh vào bẹn khiến cho thịt mông bẹt hết cả ra, gã tù nhân thở dồn vươn tay tới chụp lấy mông cậu và bóp nhanh: "Thằng đĩ này, trước có ăn qua con cặc nào không mà lồn ướt thế hả?"
"Không, không có mà..." Thế Vinh sung sướng lắc mông đón nhận từng cú bóp tàn bạo của gã, đôi mắt xinh mở to ngây dại: "Lồn nhỏ, ứm, chỉ bị móc thôi..."
"Thích không em?" Tống Mộ Ân cười khanh khách ngắm Thế Vinh đã hoàn toàn chìm đắm vào việc làm tình, cậu cầm roi và điều khiển cho phần đầu chữ nhật kia xẹt qua đầu vú nứng của cậu cấp dưới, và vừa lòng nhìn Thế Vinh nhăn mặt do đau đớn: "Còn cái này thì sao?"
"A, đau em... hức, vú đau..." Núm vú nhạy cảm bị cạnh roi nghiền mài làm Thế Vinh không khỏi rên lớn. Cậu đỏ mặt lắc người tránh đi cây roi nọ, nhưng không biết do Tống Mộ Ân đã đoán trước được ý đồ của cậu hay chỉ là vô tình, đầu roi vẫn khéo léo chọc ngoáy vào bên trong lỗ sữa của cậu: "Anh ơi, đừng mà, đau quá, hức..."
"Ngoan, sẽ sớm hết đau thôi." Tống Mộ Ân mị mắt dời roi ra, nhưng chưa kịp đợi Thế Vinh thở phào nhẹ nhõm thì cậu lại tiếp tục chọt roi vào đầu vú còn lại của cậu ta: "Sẽ cho hai cái vú đĩ này sướng đều."
"Không, anh ơi, đừng mà... hức, đau, đau quá..."
Có lẽ Thế Vinh không biết, cứ mỗi lần đầu vú dâm dục của cậu bị roi quất là y như rằng lỗ lồn đĩ thỏa sẽ khít sát con cặc to của Ngô Tín. Và, theo những lần hạ roi càng lúc càng dày đặc của Tống Mộ Ân, từng tiếng kêu đau khổ sở đã chuyển thành âm rên sắc dục, đầu vú nhỏ cũng đã biết hưởng thụ khoái cảm khi bị đánh quất.
"A, không, sướng quá..." Thế Vinh mụ mị cúi đầu nhìn viên thịt đỏ bị đầu roi đẩy sâu vào trong phần thịt vú trắng hồng của mình, cậu khoan khoái ngồi một phát xuống để cho lỗ lồn ăn lút cán con cặc của Ngô Tín, đôi môi dãi nhớt vô lực kêu rên: "Hư, muốn, a, muốn đụng tới, tử cung..."
"Hừm..." Tống Mộ Ân mân môi, cậu đảo mắt ngắm nghía mấy tên tù nhân còn lại, sau đó mới khó tính mà lựa ra mấy tên điển trai nhất trong ngục: "Anh... thôi, tất cả đi, đứng lên, tới đây."
Bốn gã tù nhân lần lượt đứng lên đi tới trước mặt Tống Mộ Ân. Trong đó có Úc Lâm, Lam Du cùng với hai gã đẹp mã khác. Tống Mộ Ân nhẹ giọng chỉ điểm từng vị trí cho từng gã, trong khi roi vẫn không ngừng quất vào bầu vú trắng sữa của Thế Vinh: "Anh, tới đây, lấy cho tôi một cái ghế, à không, khỏi đi, chỉ cần đứng sau tôi là được."
"Tôi à?" Úc Lâm nheo mày chỉ vào mặt mình, hắn rất không hài lòng với quyết định này của cậu đâu: "Tôi đứng sau cậu làm gì cơ chứ?"
"Nghe lời đi." Tống Mộ Ân trầm giọng nhìn tên tù nhân không ngoan này, cậu dời tay, quất một phát roi tàn độc vào con cặc to sau lớp quần tù của hắn: "Anh không có quyền được đặt câu hỏi với tôi đâu!"
"A!" Cặc nứng đột ngột bị quất roi làm Úc Lâm giật mình. Hắn nhíu mày bụm lại phần hạ bộ của mình, chân dài nóng vội lùi ra xa, cùng với đó là ném qua cho Tống Mộ Ân một cái nhìn hung ác: "Cậu làm gì vậy!"
"Thì phạt anh." Viên quản ngục thản nhiên nói, cậu quất mạnh roi xuống đất cái bốp, thân người ưỡn lên thật cao thể hiện uy quyền của mình: "Nếu anh không muốn thì cút ra chỗ khác, nơi này không chào đón anh nữa."
"Ây dào, anh Ân, làm gì mà phải đôi co với tên kia chứ?" Lam Du, với khuôn mặt thư sinh hiền hậu của mình, giờ đang mưu tính xoa tay lấy lòng Tống Mộ Ân: "Nếu hắn không thích thì anh cứ đuổi hắn đi, thế tôi vào chỗ hắn là được. Anh cũng từng ăn qua cây hàng của tôi rồi, biết là nó đâu có vừa đâu chứ."
"Vậy à?" Tống Mộ Ân xoay đầu nhìn Lam Du cười xòa ở cạnh mình, bọng mắt tròn đầy của cậu nhướng lên: "Thế thì... anh, đứng sau..."
"Tôi, tôi chấp nhận!" Úc Lâm giận dữ quát lớn. Hắn sấn người đi tới trước mặt Tống Mộ Ân và đẩy Lam Du ra, tay tráng vỗ lên ngực mình cái bốp: "Tôi sẽ nghe theo lời của cậu!"
"Chà," Tống Mộ Ân chỉ lắc đầu từ chối câu đề nghị của hắn: "Anh, thôi thì tới bên cạnh Thế Vinh đi, còn Lam Du sẽ đứng sau tôi."
Và, suốt quá trình phân công từng nhiệm vụ cho bốn tên tù nhân, Tống Mộ Ân vẫn ung dung chỉ đạo dưới cái nhìn sắc lạnh của Úc Lâm. Thấy mấy gã đã an phận đứng theo ý mình rồi, lúc này viên quản ngục mới thong thả nói khi đầu roi đang dí thẳng vào phần bụng mềm của Thế Vinh: "Ba người các anh, muốn làm gì bé Vinh thì cứ việc, nhưng nhớ chừa cái miệng cho tôi."
"Anh... anh Ân..." Thế Vinh hoang mang nhìn ba gã đô con bên cạnh mình, đôi mắt ướt nước không khỏi thảng thốt đảo loạn: "Chết, chết em mất..."
Để cho bốn gã chơi mình, có khác nào việc cậu bị chịch đến chết đâu.
"Không sao đâu bé à." Cậu cấp trên nhướng mày đáp lại, sau đó mới hất cằm nói với Lam Du: "Còn anh... phần dưới của tôi, phải nhờ anh chăm sóc rồi."
"Được, được chứ, được tất!" Lam Du thèm thuồng liếm môi. Y đã muốn cái mông cùng lồn dâm của đĩ này mấy ngày rồi, và cái lần nếm được vị lỗ đít mềm xốp thì lại càng làm cho dục vọng của tên tù nhân tăng mạnh: "Ngay bây giờ sao?"
"Nhưng, không được mạnh quá." Tống Mộ Ân âm thầm đẩy mông ra áp lên bàn tay sở khanh của Lam Du, cậu khép hờ mắt lắc mông, vô ý dâng lên lồn nhỏ cho y được sờ mó đủ kiểu: "Phải chăm sóc nó thật nhẹ nhàng, biết chưa?"
"Biết, biết mà!" Lam Du suồng sã gật đầu. Y ngồi thịt xuống, áp mặt vào bờ mông được lớp quần da bọc kín mít của Tống Mộ Ân hít vào một hơi thật sâu, đầu mũi cao nhọn rê lên đường kẻ mông sâu hoắm của viên quản ngục: "Hà, đã quá."
"Thích hả?" Tống Mộ Ân phối hợp đưa mông, hai tay từ tốn cởi bỏ cái quần da vướng víu phiền phức trên người mình: "Thích ngửi đít tôi lắm à?"
"Thích!" Lam Du thở dốc nói gấp. Y choàng tay ra trước, nắm nhẹ vào hai bẹn đùi non mềm của cậu và xoa khẽ: "Tôi cũng thích cả lỗ lồn phía trước nữa."
"A, phải rồi, chính chỗ đó..." Viên quản ngục hưng phấn nhắm nghiền mắt lại, lỗ đít múp míp ứa nước được đầu mũi cọ mạnh vào làm cho lỗ lồn đằng trước phải giần giật vì nứng: "Nóng quá, ha, ngứa, ư..."
"Hưm..." Hai tay Lam Du chóng vội tuột phắt cái quần da của Tống Mộ Ân ra, nếu như có thể thì quả thật y rất muốn xé nát miếng vải bóng cản trở này đi và được thỏa thích mân mê đùi trong thon mịn của cậu, nhưng chất liệu da đúng là rất khó xé: "Anh Ân à, đúng, cứ cúi xuống đi."
"Ư..." Tống Mộ Ân cúi lưng xuống, mông đít ngúng nguẩy tới lui, lỗ đít đói khát tham lam hút lấy cái lưỡi đang quấy đảo nó: "A, sâu hơn nữa... đúng vậy, là ở đó, ư..."
"Đây sao?" Lam Du càng chọc mạnh lưỡi mình hơn vào điểm gồ bên trên vách thịt của cậu. Một tay y mon men từ đầu gối trắng hồng của viên quản ngục trượt lên phần bẹn nhạy cảm, sau đó liền loáng thoáng chụp lấy lồn tơ đang rỉ nước: "Anh Ân à, tôi móc lồn cho anh nhé."
"Không được," Tuy đang bị liếm đít đến điên dại nhưng Tống Mộ Ân vẫn sắc bén bảo không với y. Cậu từ tốn xoay đầu lại, mi sương nguy hiểm híp thành một đường nhỏ: "Anh cứ việc chăm lo cho cái lỗ phía sau của tôi thôi."
"...Rõ, rõ rồi..." Lam Du run rẩy nói. Mấy tên tù nhân khác đang sục cặc nhìn thấy gã thì có phần lắc đầu ngao ngán thay cho thằng thư sinh ấy, nhưng có ai biết hiện tại y cực kì hưng phấn vì được ra lệnh như thế. Là một tên có máu M khá nặng, Lam Du cực kì hài lòng với một Tống Mộ Ân khắc nghiệt như thế này, vừa đủ dâm đãng làm y phải dựng cặc ra mà đụ vào sò nước, lại vừa đủ uy quyền khiến y không thể không tuân theo lời của cậu.
"Ngoan, đúng, là chỗ đó..." Tống Mộ Ân rất vừa ý với thái độ nghe lời này của Lam Du. Một tay cậu nắn bóp bầu vú to của mình nhẹ nhàng, một tay khác thì nắm lấy đầu của Thế Vinh đang vật vã với bốn gã tù nhân xách lại lồn đĩ của mình, nhướng mày ra lệnh: "Bé Vinh, liếm lồn cho anh nào."
"A..." Thế Vinh bị đụ lồn chơi vú khiến cậu có hơi khó lắng nghe được câu Tống Mộ Ân vừa nói, cho tới khi le đĩ bị roi dí sướng thì cậu cấp dưới mới thất thanh hét lên: "A, sướng quá, ư... đừng mà, anh Ân, hưm, chọt le em, sướng..."
"Cho anh Ân của bé sướng với," Tống Mộ Ân thở dồn khẽ tách chân ra, để lộ bướm dâm và hột le giương cao nứng phê của mình: "Giỏi, đúng, lè lưỡi ra... A, liếm đi bé."
Đầu lưỡi tơ mềm của cậu cấp dưới chậm rì chạm vào hột le và môi dưới dính nước dâm tanh ngọt, rồi lại cuồng nhiệt xoắn mạnh lên hột thịt đỏ hỏn. Tống Mộ Ân thở hắt ra một hơi thật mạnh, cậu ưỡn hông, cu nhỏ kịch liệt chà xát vào chóp mũi của Thế Vinh: "Bé giỏi quá. Đúng, a ha, sướng quá... đúng rồi..."
Tội nghiệp Thế Vinh, vừa phải chịu cảnh ba tên cầm thú hiếp bức mà vừa bị cấp trên của mình ra lệnh phải hầu hạ cho cậu ta. Sò nhỏ vốn chỉ hơi ươn ướt của cậu đã bị cặc Ngô Tín dập cho chảy nước lênh láng, hai bầu vú đĩ cũng dần loang lổ từng vệt nước miếng tanh rình của hai gã còn lại.
"A, không, chỗ đó, hứm, tử cung bị đụ mạnh, mạnh quá..." Cậu cấp dưới lao đao rên rỉ, bờ lưng trần trụi bị một cánh tay đô tráng cưỡng ép phải dâng lên vú thơm cho chủ nhân của nó bú mút, đầu vú còn lại cũng không thoát được số phận bị vờn đùa: "Ưm, vú em sướng, sướng...."
"Mẹ nó, anh bắn vào cái lồn này của bé nhé!" Ngô Tín cau có mặt mày, gã cầm lấy eo thon của Thế Vinh ấn một phát thật sâu vào thân dưới của mình, dái to đập bành bạch lên bẹn háng đẫm nước nhờn của đĩ kia làm cho dâm khí văng tứ tung: "Lỗ nhỏ khít quá."
"Ngoan quá, đúng rồi, cưng cứ tiếp tục ưỡn hông lên đi." Lưu Đại cười khẩy liếm láp núm vú cứng ngắc của cậu, tay hắn cũng vò nắn con cu con bên dưới mạnh bạo làm Thế Vinh sung sướng không thôi: "Chà, vú bé ngọt quá."
"Này, mày xem này." Hoàng Anh thì dựng con cặc của mình chà vào bầu vú đẫy còn lại của cậu, đầu cặc trơn nhầy quẹt tới quẹt lui khắp quầng vú nhạy cảm cùng viên thịt dâm dật: "Mày thấy không, nhìn chẳng khác nào vú con đĩ này đang chảy sữa."
"Vậy sao?" Lưu Đại vươn tay tới ấn con cặc của Hoàng Anh vào sâu trong thịt vú trắng muốt nhây nhớp, núm vú cũng vì thế mà thụt vào một khoảng lớn: "Úi, mày ơi, núm vú bị tụt vào trong rồi, phải làm sao đây?"
"Thì kéo nó ra thôi." Hoàng Anh cười khà, gã đẩy hông ra, tiếp đó là dùng đầu cặc tát bôm bốp vào núm vú nứng của Thế Vinh: "Hư này, đĩ phải khoe vú ra cho đàn ông chơi chứ, chứ sao lại tụt vào vậy hả bé?"
"Không, đừng..." Đầu cặc nóng hổi mùi tinh cứ mãi ma sát vào thịt vú làm Thế Vinh nứng đến điên. Cậu há mồm trợn mắt đón lấy từng cơn sướng do cặc và lưỡi chu du khắp vú mình, hai lỗ bên dưới cùng cặc nứng lại uể oải mà phun nước sướng: "Ra rồi, em ra..."
Nói ra thì cũng hơi kì, nhưng dường như Úc Lâm không tình nguyện chơi Thế Vinh cho lắm. Đúng với phong cách ù lì lạnh lùng của mình, hắn chỉ ngán ngẩm ngồi ở một bên nhìn Thế Vinh đang tận hưởng cuộc vui thô bạo của mình, đôi lúc lại chán ghét lia mắt nhìn Tống Mộ Ân chổng mông để cho Lam Du được xoa nắn cặp mông mụp của mình.
'A, không được, lưỡi bé, hưm... vào sâu quá..." Tống Mộ Ân khoan khoái nhắm nghiền mắt. Cậu ôm lấy đầu Thế Vinh, tay luồn vào nhúm tóc mềm của cậu cấp dưới và đẩy tới nhè nhẹ, làm cho đầu lưỡi linh hoạt của cậu ta được luồn lách thêm vào lồn nứng của mình: "A, không được... hư... á, lỗ đít đằng sau, sướng, sướng quá..."
"Anh Ân à..." Lam Du thở phì phò vừa liếm lỗ đít vừa tự sóc cu cho mình. Chó má, gã tù nhân thô thiển vừa nghĩ thầm vừa thụt mạnh đầu lưỡi vào tuyến tiền liệt của Tống Mộ Ân, y thật sự rất muốn đè con đĩ này ra mà thúc vào lỗ đít mướt rượt này, nhưng hỡi ôi, nhớ tới ánh mắt ác liệt cùng với cái đánh roi chan chát lúc nãy vào vai khi y tự tiện sò mó Tống Mộ Ân và bị cậu trừng phạt ấy, con cặc y lại không ngoan mà cửng thêm cao, chất dịch tiết từ đầu cu rỉ đầy sàn bê tông thô ráp.
"A, đừng, nứng quá, ư..." Tống Mộ Ân hoảng hồn giật mạnh người, cơ thể nõn nà lại càng chúi về phía trước, tạo điều kiện cho lưỡi của Lam Du giảo hoạt đảo quanh vách thịt dâm ướt đẫm. Dâm dịch cứ vậy mà tuôn ra thành từ dòng, từng dòng, phun đầy lên cằm và nhân trung của Lam Du, bôi ướt hết kẻ mông gợi cảm sâu hoăm hoắm.
"Anh Ân, hưm, lồn anh ngọt quá..." Thế Vinh nhún hông dập lồn vào con cặc to của Ngô Tín, tuy vậy, cậu chàng cũng rất thưởng thức cái lỗ dâm tiện của anh cấp trên nhà mình: "Ha, nó cứ xoắn chặt lấy lưỡi em này..."
"Bé đĩ, lồn của em cũng khít quá..." Ngô Tín cười gằn. Gã tàn ác thúc vào một phát, quy đầu dọng mạnh vào cổ tử cung đĩ thỏa của Thế Vinh làm cậu rên rít lên: "Anh sắp bắn rồi, bé có muốn bắn không?"
"Muốn, muốn!" Thế Vinh gấp gáp gật đầu, lưỡi nhỏ vẫn quấn quýt không rời với hột le dâm của Tống Mộ Ân: "Ư, lồn nhỏ muốn ngậm tinh nóng..."
"Thằng điếm này!" Lưu Đại thở mạnh cắn vào núm vú mà gã đang không ngừng nút liếm, một tay khác của gã thì nắm lấy thân cu đỏ hỏn của cậu cấp dưới quàng xiết dữ dội, ngón trỏ bịt kín lỗ sáo trơn trượt: "Mẹ nó, bố đây không làm cho em đụ em chảy sữa thì không ở trong cái nhà tù này nữa!"
Cứ theo nhịp đụ địt hung mãnh như vậy, hai con đĩ Tống Mộ Ân và Thế Vinh đều bị đám đàn ông thô kệch chăm sóc tới mức chảy nước lênh láng. Bốn lỗ nhỏ co rút khoái sướng phụt đầy nước, con cu be bé sau cao trào lại bị tay của hai gã tù nhân xốc lên nắn bóp đủ kiểu. Lần này viên quản ngục mặc kệ hành vi làm càn của chúng, thậm chí cậu còn hẩy hông lên để Lam Du có thể bóp mạnh hơn vào thân cu nứng của cậu.
"Nóng, nóng quá, phỏng lồn em rồi..." Thế Vinh cười hềnh hệch ngu ngơ nói. Cậu chống tay ngồi dậy, lỗ nhỏ đỏ au phun ra đầu cặc cái póc, đống dịch trơn bắt đầu theo trọng lực chui ra khỏi cái động dâm, chảy tèm lem vào phần mu trên rậm lông của Ngô Tín. Dường như Thế Vinh không sợ dơ, hay nói đúng hơn là cậu thích tinh dịch lắm, thế nên chỉ thấy cậu cấp dưới lơ mơ quẹt lấy đống tinh thừa tanh rình kia cho vào miệng mình mút chùn chụt dưới ánh mắt như hổ đói của ba gã còn lại.
"Xem ra em vẫn còn ăn chưa no hả bé?" Ngô Tín nóng mắt nhìn Thế Vinh đang ngậm nuốt tinh dịch của mình, tay gã lại lân la xoa dọc theo bắp đùi đẫm mồ hôi của cậu: "Để anh đút cho lỗ đít ướt của em được ăn nhé."
Trong lúc Thế Vinh đang si say ngồi lên con cặc của gã, Ngô Tín có để ý thấy lỗ đít dâm nị phía sau của cậu cứ liên tục khép mở, từ trong khe đít múp míp chảy thành đống dịch nhầy nhão nhoét trét đầy cơ bụng của gã. Ngón tay của gã tù nhân ranh ma chọt vào lỗ nhỏ dè dặt nọ, chọc cho Thế Vinh giật người thét nhỏ: "A, đừng, đừng nhấn, sướng quá... không, không được đâu mà, hưm..."
Giọng Thế Vinh nghe như sắp khóc, nhưng cái điệu múa mông nắc lồn dâm dục này sao mà quen thế nhỉ? Ngô Tín liếm răng cười tà, gã biết rõ thằng đĩ này khoái chết nhưng lại bày đặt ngại ngùng, nhưng chưa đợi gã chủ động nới rộng lỗ đít nứng thì Tống Mộ Ân đã lên tiếng: "Bây giờ, hưm, Thế Vinh, em đưa lồn đây, a, đừng nắn nữa, sướng quá..."
"Anh Ân, anh cứ đẩy cu vào tay tôi chứ tôi nào có nắn đâu." Lam Du thở dồn, y há miệng cắn nhẹ vào bờ mông cong mướt của Tống Mộ Ân, hàm răng day lên phiến đào mọng một dấu đỏ nhằn nhạt: "Anh Ân à, mông anh thơm thật đó."
"Tránh ra đi." Tống Mộ Ân phì cười đẩy đầu Lam Du ra, và nhạo báng thấy y bày cái vẻ mặt như con nít bị giành mất kẹo: "Ngoan, một lát nữa sẽ có phần của anh."
Sau khi an ủi Lam Du bằng mấy lời hứa suông để cho y vừa lòng rời đi, Tống Mộ Ân liền đuổi bốn gã còn lại. Cậu trải quần ra sàn rồi bảo Thế Vinh nằm ngửa lên đó, bản thân mình thì nằm sấp lên cơ thể ướt rượt của cậu ta, đầu thì chúi xuống, tạo thành tư thế 69 với Thế Vinh.
Lồn tơ vừa mới bị đụ đỏ giờ đang phấn khích chảy đầy nước sướng. Tống Mộ Ân nhìn cái lồn chín rục của Thế Vinh mà cũng thở dồn không thôi. Cậu tàn ác tách hai chân bé cấp dưới ra rồi kề sát mũi và miệng mình vào hạ bộ của cậu ấy, môi lưỡi như có như không mà lấn lướt vào bẹn mu cùng môi lồn nứng sảng: "Bé Vinh, anh bú cái lồn của bé nhé?"
"A, anh Ân..." Thế Vinh có thể cảm nhận rõ được từng luồng hơi ấm nóng đang phả vào lồn mình. Cậu oằn người, miệng nhỏ nói gấp theo nhịp thở phập phồng: "Ưm, đừng, đừng thổi nữa, ngứa lồn em, á!"
Đầu lưỡi chẳng báo trước xộc thẳng vào lỗ tơ dâm dật, cuốn hết phần nước dâm cùng tinh dịch mặn tanh, sau đó lại càn quét nhấn nhá vào hột thịt đẫy đà. Thế Vinh thét la oai oái, cậu trợn mắt há mồm, lồn nhỏ chỉ đành biết bị động cam chịu từng cái liếm mút chùn chụt của Tống Mộ Ân.
"A, anh ơi..." Thế Vinh thở dồn rên gấp, cậu uốn người lại, tấm lưng thon thả giần giật mỗi khi viên quản ngục rê lưỡi vào động dâm của mình: "Hưm, sướng quá... á, không được, chỗ đó, không, đừng mà, ứm..."
Tiếng rên vừa yếu ớt mà lại ngọt ngào càng làm cho cơn động tình bên trong Tống Mộ Ân càng thêm cao. Cậu khoái chí vạch môi lồn Thế Vinh ra, cằm thon cọ khe khẽ lên con cu đỏ hỏn của cậu chàng: "Thích không em?"
"Thích, dạ, dạ thích..." Thế Vinh đỏ mặt trả lời. Đôi mắt nai của cậu bỗng chạm phải hai lỗ đang rỉ nước cùng gốc cu nhô cao trên mặt mình, tay không tự chủ nâng lên, úp vào mu thịt cao vợi đó và xoa bóp dịu dàng: "Ha, lỗ nhỏ của anh Ân chảy nước khi, ứm, liếm lồn em, a, không mà, hư..."
"Ừ." Tống Mộ Ân nheo mắt. Cậu hẩy hông, ép bẹp dí mu lồn nhão toét của mình vào mặt Thế Vinh và sảng khoái lắc eo: "A, nóng quá, ư, không, bé ơi, đừng, đừng liếm, ư, chịu không nổi..."
"Anh Ân..." Thế Vinh lè lưỡi quét mạnh vào hột le dựng cứng của cậu chàng, tiếp đó, cậu cấp dưới nhanh nhẹn vạch cánh mông mụp của Tống Mộ Ân ra, hai ngón tay thon thẳng thọc một phát lút cán vào lỗ đít múp míp của cậu: "A, đã quá... không, anh ơi..."
Cứ như vậy, hai con đĩ dâm từ trong trứng tự bươi móc lồn đít cho nhau làm mấy gã đàn ông kia không khỏi thở khàn như thú động dục. Thế Vinh bị Tống Mộ Ân liếm lồn sục cu đến nỗi mất cả thần trí, còn Tống Mộ Ân lại bị cậu ta mút le thọc đít đến độ tự nhấp hông theo cái rê lưỡi của cậu chàng.
"Ra, ra mất..." Tống Mộ Ân rên to, bướm dâm nhấp bèm bẹp vào mặt của Thế Vinh: "Không được, ra mất, a..."
"Em cũng muốn ra..." Bốn ngón tay chụm lại như mũi khoan xoáy thẳng vào tuyến tiền liệt của Tống Mộ Ân, Thế Vinh nhắm mắt rên nị: "Ra, ra mất..."
Vừa nói xong, cả hai người đều đồng loạt lên đỉnh. Trong mắt của năm gã tù nhân, có thể nói chẳng có hình ảnh nào đẹp hơn việc bốn cái lỗ dâm nồng ứa đầy nước nhờn, cùng với đó là ánh mắt vô thần dâm dục của hai bé đĩ kia, đều làm cho con sâu dục vọng trong mỗi gã gào rít khát khao.
Sau đó, họ đụ nhau rất tục.
Kết, Tống Mộ Ân và Thế Vinh bị đụ đến nỗi không thể lết về phòng.
Như các bạn thấy đó, do phần trên đã dài vcl rồi lên mình mạn phép không viết thêm nha, viết thêm vào đọc chán lắm :v.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top