4


4: Người anh hùng ~

4.1 Bị bú vú đụ lồn đến cao trào

"Hưm..." Bùi Thanh Viễn mơ màng tỉnh dậy, mắt tơ vẫn chưa thể nào thích ứng được với ánh sáng ngời ngợi nên chỉ đành nhíu khẽ, môi xinh ậm ừ ưm một tiếng. Sau lần bị Lâm Việt Anh đụ vào đít dâm, quái lạ thay là anh ta không tiếp tục địt cậu nữa mà chỉ chăm chăm bú mút hai bầu vú tròn căng của Bùi Thanh Viễn. Cậu trai nhíu mày gãi đầu một cái, Bùi Thanh Viễn lơ mơ chống tay ngồi dậy, khó hiểu đảo mắt xung quanh xem là mình đang ở đâu.

"Ngài tỉnh rồi!" Một người đàn ông đứng ở góc phòng thấy Bùi Thanh Viễn đã tỉnh lại bèn hào hứng nói. Anh ta vui vẻ sấn tới, cung kính cúi người xuống chào một tiếng với cậu: "Mọi người vẫn còn đang chờ ngài đó!"

"Hả?" Bùi Thanh Viễn bối rối nhìn người đàn ông điển trai đối diện, đôi mày đẹp nhíu lại tỏ rõ vẻ ngạc nhiên: "Anh đang nói cái gì vậy?"

"A, tôi quên mất!" Ryan vỗ đầu mình một cái: "Khi trở về đây thì ngài vẫn còn đang hôn mê, nên có lẽ là ngài không biết chuyện gì đang xảy ra rồi."

Nói rồi, Ryan từ tốn bước tới và vạch thẳng cái áo sơ mi lỏng lẻo trên người Bùi Thanh Viễn ra, chỉ vào những vệt đỏ sưng lấm tấm trên tấm thân trắng muốt của cậu: "Đây chính là chiến công của ngài khi chiến đấu với bọn Aren, thưa ngài Viễn."

"Anh..." Bùi Thanh Viễn hết hồn trước động tác sỗ sàng của Ryan, cậu vội giật lấy áo và lùi người lại, nghi ngờ nhìn về phía anh: "Anh làm gì tôi vậy?"

Liếc sơ qua những vệt bầm đỏ trên thân thể, cái người có bao năm kinh nghiệm chịch choẹt như Bùi Thanh Viễn đương nhiên biết rõ những dấu vết này là cái gì. Đôi má trắng thẹn thùng ửng lên một màu đỏ bẽn lẽn, cậu ngượng ngùng quay mặt sang một bên, quái thật, lẽ nào đây là kịch bản game khác sao, trong game cậu là... một người lính nhỉ, nhưng tại sao trên cơ thể của cậu lại có mấy dấu này!

"A, tôi xin lỗi, lỗi tại tôi!" Ryan cuống quýt nhận lỗi về phía mình, anh ta vội vàng cởi quần ra rồi móc lấy con cặc to bự đang ngủ đông, lúng túng tuốt lấy nó: "Để tạ lỗi, xin ngài cho phép tôi được đụ vào cái lồn của ngài."

"Cái gì vậy?" Bùi Thanh Viễn trợn to mắt nhìn anh thanh niên điển trai trước mặt đang tự tuốt chim, tự nhiên xin lỗi tôi lại lôi hàng ra, anh bị khùng hả? Thế nhưng, khi nhìn thấy con cặc đó đang từ từ dựng thẳng lên thật hùng vĩ, Bùi Thanh Viễn theo phản xạ tự nhiên của cơ thể nuốt nước bọt cái ực, hai lỗ dâm ở phía dưới âm thầm rục rịch ứa nước, cu nhỏ cũng không chịu thua kém mà ngóc đầu lên.

"A, xin ngài... hãy cho tôi..." Ryan vừa động tay vừa nói, hai gò má ngăm của anh đã dính nhớp một ít mồ hôi: "Tôi... ưm, muốn được đụ vào cái lồn của ngài..."

Thấy Ryan rên dâm như vậy, Bùi Thanh Viễn chỉ biết đực mặt ra nhìn anh ta tự tuốt. Bầu vú đang trần trụi trong không khí theo sức nóng dâm dục bắt đầu nứng lên, hai viên thịt hồng nhẫy tinh nghịch sưng ngắt lại. Bùi Thanh Viễn ngứa, ngứa lắm, cậu rất muốn có một con cặc to bự đụ thẳng vào hai cái lỗ đang không ngừng hành hạ mình đây, "tra tấn" chúng nó cho tới khi hai lỗ dâm ấy phải chịu thua mà phun ra nước dâm ồng ộc.

"Thưa ngài, công tác chuẩn bị đã xong rồi, mạn phép." Ryan thở hổn hển nói. Không đợi Bùi Thanh Viễn kịp phản ứng, anh ta nhào tới đè cậu xuống giường, một ít mồ hôi chảy từ khuôn hàm cương trực của anh nhỏ xuống gò má phơn phớt hồng của cậu thanh niên, mặn, tanh, và đầy mùi nam tính: "Bây giờ, hi vọng ngài sẽ cho phép tôi được địt vào cái lồn dâm đãng của ngài."

"Anh..." Bùi Thanh Viễn không hiểu mô tê gì hết, thế nhưng, cơ thể dâm loàn của cậu lại theo phản ứng mà khẽ hẩy lên, cộng với đó là đống nước dâm đang ứa ra đến dữ dội, khiến cho bẹn háng của cậu toàn nhớt là nhớt: "Tôi phải cho phép anh hả?"

Không phải cứ việc đè mình ra rồi làm là xong chuyện sao? Bùi Thanh Viễn thắc mắc, đôi mày của cậu cua khẽ. Nghe được lời này của cậu, Ryan biết là ngài đây đã chấp thuận rồi, anh ta vui vẻ cọ con cặc thô to của mình lên phần hạ bộ chỉnh tề của Bùi Thanh Viễn, không biết do vô tình hai cố ý mà cứ sượt đầu khấc tới lui giữa mu lồn và gốc cặc của cậu: "Tốt quá, tôi cứ tưởng là ngài sẽ từ chối tôi chứ."

"Ưm..." Lồn mẩy và cu xinh chẳng biết gì cứ thế bị đụng chạm, Bùi Thanh Viễn ậm ừ rên ưm mấy tiếng, khuôn mặt xinh xẻo của cậu chàng bất lực ngật sang một bên: "Anh, a ha, đừng cọ như vậy, ngứa, ngứa lắm..."

"Vậy thì tôi đâm vào luôn nhé." Ryan nói gáp, anh ta vội vã cởi quần Bùi Thanh Viễn ra rồi xoa mạnh lên phần hạ bộ đang rỉ nước của cậu, đầu cặc nóng hổi cứ chốc là lại đụng vào phần đùi láng mịn: "Đúng là ngài Viễn mà, tôi nghĩ không cần mở rộng thì cái lỗ của ngài cũng đủ trơn để tôi đâm vào luôn rồi."

"Anh... đừng nói như vậy, ưm..." Đầu cu nhạy cảm bị nắn nhẹ làm cho Bùi Thanh Viễn phải rên rỉ, mép bướm sung sướng mấp máy ộc nước, chỉ ước gì có con cặc nào đó thật to phang mạnh vào nó, làm nó phải dâm tiện mà chảy nước ào ào: "Tôi, ngượng... ưm..."

"Tôi đâm vào đây!" Ryan vừa dứt lời liền cầm cặc xông thẳng vào dâm động của Bùi Thanh Viễn luôn, chẳng có lấy một động tác thừa. Thân cặc gân guốc xộc mạnh vào tràng thịt, cưỡng ép lồn dâm phải ngoan ngoãn mở đường cho nó tiến thẳng đến tử cung mẫn cảm.

Bùi Thanh Viễn bị đâm lút cán nên sướng như ở trên mây, cơ thể mảnh khảnh của cậu chàng giật nảy lên, hai bầu vú mềm mại cũng theo đà mà tưng lắc trông rất vui mắt. Ryan nhìn vị anh hùng đáng kính bày ra vẻ mặt thỏa mãn như thế bèn chịu không nổi mà cúi đầu xuống, đôi môi nóng rẫy của anh ta phà từng hơi dồn dập và hổn hển nói nhịu: "Ngài Viễn, bên trong ngài, hừm, chặt quá, mút cặc tôi chặt đến nỗi tôi không muốn rút ra..."

"A, không có mà..." Bùi Thanh Viễn không khỏi e thẹn che tai lại, chẳng muốn nghe thêm lời dâm tục nào từ miệng của Ryan nữa, dẫu cho nó càng làm hai lỗ dâm bên dưới của cậu thêm nứng tình ứa nước: "Của tôi... không có chặt và dâm đến vậy đâu."

"Mở tay ra nào." Ryan lên tiếng dụ khị, mép môi dày của anh ta lưu luyến sượt lên mu bàn tay rồi tiến tới cổ tay nhô rõ, mút nó vào, rồi dùng đầu lưỡi nút lên một tiếng chụt thật vang: "Cho tôi được phép nói tục với ngài nhé."

"Không... không muốn đâu..." Cảm giác ẩm ướt và mềm mại trên cổ tay làm Bùi Thanh Viễn có hơi đê mê. Cái miệng xinh của cậu chàng vẫn lên tiếng từ chối, nhưng tay đã dời ra và mặc cho Ryan ngang tàng áp sát mặt, rù rì với cậu những câu từ cực kì tục tĩu: "Ngài Viễn, sao lồn ngài nhiều nước thế, tôi cứ thế mà nhấp không cần phải động hông quá nhiều."

"A, cu của ngài vừa sượt lên bụng tôi này. Nó nóng, cứng, và thật trơn."

"Ngài xem, tôi chẳng cần nắc thì lỗ lồn của ngài cũng tự động hút lấy cặc tôi."

"Anh, ưm... đừng nói nữa mà..." Bùi Thanh Viễn thẹn lắm rồi, cậu vội giơ tay lên bịt lại cái mồm đang leo lẻo mấy lời chẳng đứng đắn của Ryan lại, và bị anh ta tinh quái le lưỡi lên liếm dọc theo đường chỉ tay: "Anh, ưm, đã quá, nắc trúng vào điểm dâm... của tôi rồi..."

"Đây sao?" Vừa nói, Ryan vừa động hông điều khiển gốc cặc đâm sượt qua điểm ban nãy, quả nhiên là người dưới thân anh chẳng kìm được phải oằn người lên vì tê dại. Cặc to quen cửa quen nẻo cứ như vậy mà chọc thẳng lên điểm G nhạy cảm, phần thân thịt cũng chẳng tày cọ chặt lên lớp niêm mạc nhầy nhụa. Bùi Thanh Viễn bị đâm đến nỗi muốn phun tinh, cậu chàng bải hoải vịn lấy tấm vai to rộng của Ryan nhằm giữ vững thân thể đang run lắc kịch liệt của mình, miệng xinh chỉ đành thốt lên mấy từ rên rỉ vô nghĩa: "Không, đâm trúng rồi, a ha, sướng... sướng quá, sâu, sâu nữa, muốn phun, muốn bắn, ưm..."

Chặn lại cái miệng đang rên đến là say mê, Ryan nhắm mắt lại, đầu lưỡi luồn vào khoang miệng thơm ngọt của Bùi Thanh Viễn mút đi hết phần dãi dịch mê người của cậu. Hai người mê đắm trao cho nhau một màn cháo lưỡi chùn chụt, trong khi hạ bộ thì dính sát nị và tứ tung nước nhờn bắn ra lúc bìu dái đập thẳng vào cánh mông nhẫy nước.

"Ưm, anh ơi, em, em sướng quá..." Bùi Thanh Viễn vừa hôn vừa rên sảng, cậu hài lòng mút lên vành môi trên của người đàn ông, cho tới khi nó tấy đỏ và sưng hẳn ra bên ngoài với đắc chí chuyển sang nút mạnh môi dưới. Thấy Bùi Thanh Viễn nghịch ngợm như vậy, Ryan chỉ cưng chiều mà thúc hông một phát thật mạnh, quy đầu chẳng chút lưu tình dọng thẳng vào miệng tử cung đã sung sướng hé mở, khiến cho cậu trai la oai oái: "Được làm cho ngài sung sướng là vinh hạnh của tôi, ngài Viễn à."

"Không, đụng tới, đụng tới tử cung... ưm, của em rồi, anh ơi, a ư..." Bùi Thanh Viễn mê loạn phê pha, lỗ lồn nứng sảng khít chặt, xoáy rịt vào con cặc đang phang nó đến đảo điên: "Cặc anh, to quá, em... em sợ mình, chịu, chịu không nổi..."

"Chịu không nổi sao lại chảy nhiều nước thế này, hả?" Ryan cười, cười đến là thỏa thuê. Anh ta đưa một tay xuống cầm lấy con cu nhễ nhại là nước nhờn của Bùi Thanh Viễn xốc lên xốc xuống, bẹn mu thì ác ý dí mạnh vào hột le đang đội thẳng lên da của anh ta: "Ngài Viễn, vậy ngài nói xem, tại sao hột le của ngài lại sưng đến như thế, nó đang đâm vào mu của tôi này."

"Không... không có mà, em... ưm..." Cu dâm, le loàn và lồn khít được kích thích khiến cho Bùi Thanh Viễn chẳng thể nào tỉnh táo nổi mà đáp trả lại Ryan. Cậu chàng dâm đãng tuân theo dục vọng mà lắc lư phần mông căng đẫy, đầu vú nứng phê đôi lúc lại được sượt qua bờ ngực rắn rỏi của Ryan khiến nó lại càng sướng điên mà dựng căng, Bùi Thanh Viễn mơ màng rên rỉ: "Nước chảy nhiều, ưm... là do cặc bự... đụ nó mạnh,,, a không, em muốn bắn, muốn bắn quá..."

"Ryan, cậu làm cái gì mà còn chưa dẫn ngài Viễn ra hả?" Daniel thô lỗ xông cửa đi vào, cái miệng rộng của gã gấp gáp nói oang oang: "Bên ngoài còn đang chờ ngài ấy đó, nhanh cái tay của cậu lên!"

"A!" Thấy phòng có người đi thẳng vào, Bùi Thanh Viễn cuống quýt ôm chặt lấy cơ thể săn chắc của Ryan, mặt nhỏ vùi mạnh vào đầu vai anh chàng, lồn non dâm mẩy cũng lúng túng siết chặt con cặc bự đang giày vò nó. Ryan bị cậu hút sảng khoái thở hắt một hơi, đầu mũi cao của chàng khẽ chạm vào mép tóc vương mồ hôi của cậu, hít vào một làn hương ngan ngát thứ mùi dâm tục đang thoang thoảng tỏa ra từ nó. Dường như anh ta chẳng hề để ý đến việc Daniel đột ngột đi vào phòng, cái hông vẫn như cũ đập bình bịch lên hạ bộ mềm mại của Bùi Thanh Viễn, tay thì bóp lấy bầu vú trần trụi nõn nà của cậu, miệng thi đối đáp với Daniel: "Bây giờ đây, đợi tôi một chút."

"Chà, làm rồi sao?" Daniel không tỏ ra vẻ gì quá ngạc nhiên trước tràng cảnh dâm loạn ngay trước mặt mình, thậm chí còn tấm tắc sờ cằm đi tới, đôi mắt hứng thú quét tới quét lui trên thân thể mượt mà của Bùi Thanh Viễn: "Ngài Viễn, nếu như ngài không muốn bị mất sức quá nhiều trước buổi lễ chào đón thì tôi khuyên ngài không nên tiếp tục nữa đâu."

"Không đâu, ngài Viễn chắc chắn sẽ trụ được mà." Ryan cười, con cặc nắc một cú thật tàn nhẫn lên miệng tử cung khít rịt của Bùi Thanh Viễn khiến cậu trai không hỏi rên một tiếng thật lớn. Đầu cặc nóng như than bỏng cứ miệt mài chà lên từng điểm mẫn cảm làm cho Bùi Thanh Viễn chỉ biết rên rỉ, nhưng có người lạ đang ở đây, cậu nào có dám rên lớn đâu, vì thế chỉ đành cắn vào bờ vai rắn rỏi của Ryan mà lẩm bẩm: "Đừng, đừng đụ em nữa... có, có người tới..."

"Dào ôi, ngài còn lạ gì với tôi nữa sao?" Daniel phì cười trước những lời xấu hổ của Bùi Thanh Viễn, gã ngồi xuống giường, hai bàn tay to chà xát vào nhau cho thật nóng rồi mới đáp lên tấm vai thon thả của cậu: "Nếu ngài đã không ngại thì tôi cũng tham gia luôn nhé, lâu lắm rồi tôi mới lại được chơi ngài đấy."

Nói rồi, không đợi cậu đồng ý, tay gã đã nhanh nhẹn lả lướt trên từng tấc da ướt át của cậu, len lỏi lên xương quai xanh, cổ, nách, cuối cùng là dừng lại tại hai bầu vú mềm căng. Gã khoái chí nâng hai cục thịt tròn trịa ấy lên, nhẹ nhàng nắn bóp một cách điêu luyện, ngón tay mở ra rồi lại bóp vào, thỏa mãn thưởng thức độ đàn hồi của nó: "Dường như sau khi đi diệt trừ hang ổ của bọn Aren thì vú ngài đã to hơn nhỉ, tôi nhớ lúc trước, khi cả đoàn chơi ngài ấy, chỉ chúng chỉ mới nhú lên thôi, trông dễ thương lắm."

"A, không được... sướng quá, vú đang bị người lạ... bóp, ưm..." Bùi Thanh Viễn rên rỉ, cậu giãy người hòng tránh đi hai bàn tay đang nắn vú của mình, nhưng do có lẽ Daniel đã quá quen thuộc với thân thể cậu, vì thế, hắn chỉ thảnh thơi nắn đúng vào những điểm dâm loạn khiến cho cậu phải mất hết cả sức lực mà xụi lơ.

"Đặc biệt là hai núm vú này này, trước khi ngài lên đường, tôi vẫn nhớ chúng nó có màu hồng phấn trông yêu cực kì." Ngón trỏ của Daniel khẽ khảy lên đầu vú sưng đỏ, đổi lại là tiếng rên nín nhịn của Bùi Thanh Viễn: "Còn bây giờ thì lại cực kì đỏ, không biết bọn Aren đã làm gì với người hùng của chúng ta nhỉ?"

"Đừng... đừng nói nữa mà... xin anh... ưm..." Bùi Thanh Viễn lơ mơ đáp lại, những lời của Daniel đúng là hành hạ lỗ tai cậu, làm cậu trai ngượng chết đi được: "Núm vú của em... vốn luôn đỏ mà... ưm, đừng xoa như thế, ngứa quá, nhột, nhột em..."

"Này, ngài xem chúng đang dựng lên này." Daniel thích thú kề sát miệng vào tai Bùi Thanh Viễn, gã xấu xa thì thầm những lời dâm tục đến cực độ và thỏa mãn nhìn khuôn mặt ngượng nghịu của cậu: "Không biết ngài có còn nhớ hay không, khi chúng ta vẫn còn chung một đội ấy, đêm nào ngài cũng bảo tôi tới lều bú vú cho ngài, cho tới lúc ngài không chịu nổi mà chảy nước ướt hết cả bướm dâm nhoe nhoét thì ngài mới cho phép tôi được nắc cặc vào đó. Còn bây giờ thì sao nhỉ, núm vú vẫn chưa bị nút sưng thì lồn nhỏ đã có người chăm rồi, sao, ngài có sướng không hả, ngài Viễn?"

Ryan nghe những lời này của Daniel lại càng nứng hơn, anh nắc một phát thật mạnh vào lồn ứa nước của Bùi Thanh Viễn, hai bàn tay to cầm lấy eo cậu kéo vào hông mình thật chặt: "Ngài Viễn, ngài xem này, lồn ngài mút cặc tôi mà không buông ra được."

"Không, đừng mà, đừng nói nữa, ưm, a ha..." Môi xinh đang rên rỉ của Bùi Thanh Viễn bỗng bị Daniel chồm tới nút vào. Gã điệu nghệ mút lên môi trên và môi dưới của cậu, sau đó điều khiển đầu lưỡi thọc sâu, liếm lên khoang họng trơn mềm, sượt qua mép lưỡi mềm dẻo của cậu trai, tiếp đó là quét quanh hai bờ má trong nhẫy dãi. Bùi Thanh Viễn bị gã hôn đến thần hồn điên đảo, cậu đê mê nhắm mắt lại, tay thì vô thức bấu vào hàm, vào cổ gã rồi rịt lại thật sát vào mình, đầu lưỡi hồng hào cũng đắm đuối đáp lại cái hôn sâu của gã.

Ryan thấy hai người đang mê mẩn hôn nhau, bầu vú trắng lốm đốm vệt hôn của người anh hùng đang dựng cao thì bị hai bàn tay bóp lấy bóp để, anh sung huyết tăng tốc nơi hông hòng dập chết thằng đĩ dâm loàn này: "Sao, ngài Viễn quên tôi luôn rồi à..."

Cu nhỏ của Bùi Thanh Viễn cứ đôi lúc là lại lắc lên theo nhịp nắc của anh trông rất đáng yêu, Ryan kìm lòng không đậu bèn cầm lấy nó, nắn miết lên phần quy đầu trơn nhẫy, trượt đến gốc cu hồng hào, lướt đến mu lồn múp míp rồi bấm chặt vào đó, làm cho người dưới thân của anh phải run lên một nhịp nhỏ. Thái dương màu đồng của anh đổ đầy mồ hôi mặn chát, anh cúi người xuống, hôn lên gò má hồng mịn của Bùi Thanh Viễn, liếm lên những đường mồ hôi mặn mà của cậu và rầm rì: "Ngài Viễn à, tôi đụ lồn ngài có sướng không, hả, có sướng không hả?"

"Ưm... a, không, nhanh quá, căng quá... ưm... vú, vú cũng bị bóp sướng..."Bùi Thanh Viễn thoải mái rên to, đôi mắt tràn sương khẽ khàng đảo quanh trên khuôn mặt tuấn tú của Daniel, mê đắm, hoang dại, và mụ mẫm: "Ưm... a, căng quá, muốn, muốn ra... muốn ra..."

"Ra cái gì, hả?" Daniel ác liệt hỏi lại, bầu vú mềm mại bị gã xoa nắn càng ác hơn, đầu vú nhỏ xinh đôi lúc lại được gã bỡn cợt se lại rồi búng lấy búng để, khiến cho Bùi Thanh Viễn oằn người lại trong cơn điên cuồng: "Ra nước lồn sao, hay là ra tinh, hả, nói xem?"

"Muốn ra... muốn ra..." Bùi Thanh Viễn lắc đầu nguầy nguậy, thế nhưng đầu lưỡi cậu vẫn si mê quấn quýt lấy lưỡi ướt của Daniel. Cậu trai nhỏ bé vô lực liếm lên nướu lợi của gã, hai bàn tay thon mịn bấu chặt lên bờ vai của hai kẻ đang xâm phạm mình, lồn nhỏ thì mặc sức ăn cặc: "Muốn phun sữa... vú trướng, trướng quá, bóp... ưm, bóp nữa là, a ư, em, em phun sữa..."

"Ồ." Daniel khẽ nhướng mày ca thán, gã không nghĩ là sau khi Bùi Thanh Viễn chinh chiến trở về, ấy thế mà hai bầu vú căng tròn trong tay gã đây lại có thể phun sữa được đấy: "Vậy thì càng tốt, vừa lúc tôi cũng đang đói ngấu đây."

Nói dứt lời, gã hút thật mạnh lên lưỡi xinh của cậu, day nghiến bờ môi mềm rồi mới hài lòng dời đầu xuống. Thèm thuồng nhìn đầu vú trái căng mọng sưng nở trên bầu ngực trắng muốt mịn màng, Daniel chậm rãi há mồm nuốt tròn phần thịt nhũ thơm ngon đó vào miệng, đầu lưỡi bắt đầu càn quấy lên viên thịt đã hơi rỉ dịch trắng. Vừa nút vú, gã vừa tấm tắc: "Chà, cứ tưởng ngài chỉ nói chơi thôi, có ngờ là vú ngài đang rỉ sữa thật đâu."

Gã ta nhắm mắt lại, hút chặt khoang miệng, đầu lưỡi đảo nhanh trên núm vú hòng kích thích cho nó ra thật nhiều sữa ngon để gã uống đã đời. Núm vú ngứa ngáy được bú mút làm Bùi Thanh Viễn đê mê điên hồn, cậu quằn quại ưỡn ngực, bắt lấy cái tay còn lại của Daniel đè thẳng lên ngực mình, điều khiển ngón tay gã xoay vần lên viên thịt còn lại đang thiếu đi sự săn sóc: "Đây... ưm, ở đây nữa, a, ở đây cũng, cũng ngứa, muốn... a ha, muốn phun sữa..."

Ryan nhìn cảnh này mà muốn đỏ cả mắt. Anh trượt lưỡi xuống, hôn lên quai hàm thon thả của Bùi Thanh Viễn, liếm lên hầu kết của cậu rồi mút lên đó một dấu hôn thật vang. Tiếng nước chụt chụt truyền từ cổ dội rất thẳng vào tai làm Bùi Thanh Viễn ngượng không thôi, nhưng hai cái lỗ bên dưới lại càng thành thật chảy ra nước nhờn đã nói rõ lên tâm tư của cậu rồi.

"Ưm... đã quá... lồn nhỏ cũng muốn... ưm, phun..."

Ba người cứ như vậy mà quấn lấy nhau trên giường, cho tới khi Bùi Thanh Viễn bị địt tới cao trào, lỗ bướm múp bị địt mở toang hoác như cái động to, bên trong thi nhau ứa ra đống nước lồn tanh ngọt, hột le phồng to thì yếu ớt run rẩy, con cu xinh xắn phun ra một ít nước loãng nhờn rồi rệu rã rục xuống.

Hai cái đầu loay hoay trước ngực Bùi Thanh Viễn không ngừng nút chùn chụt, cậu trai cũng nứng phê ghì chặt hai người ấy vào sát ngực mình, đĩ điếm cọ cọ thân người dâm đãng vào Daniel và Ryan: "Ưm... sướng quá, đang, đang cho người khác bú sữa... a, không, đừng liếm nữa, muốn, muốn bị địt..."

3.2: Bị dây leo chơi tới đái, bị đụ trước mặt toàn quốc

"Ầy, có phải chúng ta chơi hơi quá rồi không?" Daniel đứng một bên nâng lấy Bùi Thanh Viễn đang uể oải, gã chán ngán nói với Ryan đang đứng ở bên kia: "Sợ là ngài ấy không thể thực hiện buổi lễ chào đón được."

"Chắc không sao đâu." Ryan nói, tay anh đưa xuống nắn bóp mép bướm sưng múp của Bùi Thanh Viễn, trầm tư suy tính một chút: "Ướt thế này chắc là sẽ dễ thôi, dù sao thì ngài ấy cũng chả cần phải làm gì nhiều."

"A... đừng, đừng bóp mà..." Bàn tay thô to của Ryan không kiêng nể chà sát lên cửa lồn làm Bùi Thanh Viễn không khỏi rên nị, cậu khó chịu nâng đầu lên, mép môi nhẫy dãi vô lực cầu xin: "Em... chịu không nổi đâu, ưm, sướng quá..."

Nhưng Ryan không dừng lại, hay nói đúng hơn thì càng nghe Bùi Thanh Viễn rên thì anh ta lại càng nắn lồn của cậu không lưu tình. Ngón trỏ cùng ngón giữa nhanh nhẹn tách ra hai mép lồn phì mập, chen vào hạt thịt đẫy phồng của cậu, tà ác ấn mạnh vào đó, dí nó sang trái phải rồi mới nhấc tay ra. Quả nhiên, chỉ cần nhẹ nhàng kích thích như thế thôi thì cửa động của cậu chàng đã khoan khoái phun nước, khuôn mặt thanh tú bên trên cũng ửng hồng nũng nịu: "Đừng... a, không, đã quá... nứng, lồn bị vò le tới nứng... ưm, anh ơi, đừng mà, em, đi không nổi... ưm, đâu..."

"Không sao, sắp ra tới rồi." Daniel cũng đâu có vừa, gã hôn lên vành tai đỏ thấu của cậu, một tay đưa xuống xoa lên phiến mông múp rụp căng nẩy, âm thầm chen vào khe đít mướt rượt: "Đợi tôi mở rộng chỗ này cho ngài luôn nhé. Một công đôi việc, dù sao thì cũng tiện mà."

Chẳng chờ lời hồi đáp từ phía người con trai, Daniel rất dứt khoát nhấn lên vòng thịt lỗ hậu đã sớm chảy nước ướt rượt của Bùi Thanh Viễn, mạnh mẽ chen thẳng vào lớp niêm mạc nóng hổi của cậu: "Đúng là anh hùng có khác, chỉ cần đẩy tay vào thôi là lỗ đít ngài ăn ngon lành rồi."

"Không, đừng, đừng nói như vậy..." Bùi Thanh Viễn rên rỉ đáp lại, cậu giả vờ lắc mông nhằm tránh đi hai ngón tay đang yên vị bên trong lỗ đít của mình, ấy thế mà lỗ lồn ở phía trước lại càng được tiếp xúc với tay của Ryan nhiều hơn: "A, hai lỗ đều, đều đang bị tay chơi... ưm, đừng ngoáy sâu quá, em... không chịu nổi, căng quá..."

"Nói thế thôi chứ ngài nào có cho tôi rút ra đâu." Daniel thành thạo thọc tay ra và đẩy tay vào, gã nắc liên hồi vào thẳng tuyến tiền liệt của Bùi Thanh Viễn, một tay khác thì xoa bóp bờ vai hồng mềm của cậu: "Này, tôi cho cặc vào được không, nứng lắm rồi."

"Ưm, sướng quá, lỗ đít bị tay đâm, sướng... a, ha, được, được tất..." Bùi Thanh Viễn ậm ờ trả lời lại, bờ mông trắng muốt cong ra đằng sau lay động, nhằm bảo Daniel hãy mau cắm con cu nứng tê của gã dập thẳng vào đít đĩ của mình đi: "Cắm, cắm vào đi, em... muốn, ưm... ăn cặc bự..."

"Vậy còn tôi thì sao, hả ngài Viễn?" Ryan ở đằng trước bị bỏ quên nên có hơi chút bực bội. Tay anh mạnh bạo nhấn thẳng vào le dâm rồi ác liệt chui vào trong lỗ lồn khát cặc, nhấn chơi nó thật thô bạo: "Sao, như thế này thì ngài có sướng không?"

"A, lồn bị bốn ngón tay... ưm, chơi, chơi nát rồi..." Bùi Thanh Viễn giật cả người, cậu uể oải dựa người ra sau, bướm thì hẩy ra chịu đựng từng cú dập của Ryan: "Sướng quá.... lồn bị móc, sướng, sướng quá, ưm... bốn ngón tay, to, ư, to quá..."

"Thế này mới vừa lòng ngài sao?" Ryan phì cười nhìn người con trai trước mặt mình, anh dịu dàng hạ người xuống và trao cho cậu một nụ hôn, tay thì vẫn ngang tàng thọc vào điểm dâm của cậu rồi nhấn nhá lên nó: "Sao, thế này, thế này, cả thế này nữa, có đủ sướng với ngài không?"

"Ưm... sướng, sướng mà, sướng lắm..." Bùi Thanh Viễn gật đầu lia lịa, cậu híp mắt hôn lưỡi với Ryan, si say cuốn theo nhịp lưỡi quấy đảo của anh: "Ưm... hai lỗ, lỗ nào, a, lỗ nào cũng sướng cả..."

"Tôi vẫn còn muốn chơi thêm lắm, nhưng tới đây là hết rồi." Daniel tặc lưỡi tiếc rẻ, ấy thế mà gã vẫn không dừng lại động tác ở tay: "Tới sảnh chính rồi đó, Ryan."

"Ừ, biết rồi." Ryan gật đầu đáp lại, anh ôn hòa mút lên môi Bùi Thanh Viễn rồi tách ra. Nhìn đôi mắt ngỡ ngàng của cậu, anh ta cười thầm một tiếng, nói: "Tới rồi, ngài Viễn."

Bỗng bụp một cái, trước mặt Bùi Thanh Viễn hiện lên một vầng sáng trắng lòa, hai cái người đang kề bên cậu cũng biến đi đâu mất tiêu luôn.

Vài giây sau, Bùi Thanh Viễn đã nhận ra rằng mình đang đứng trước một cái đài cao, xung quanh cậu là vô vàn người đang đứng la hét cái gì đó, có thể nghe loáng thoáng rằng "Người anh hùng đã trở về rồi!", "Ngài ấy đã đem về vinh quang cho vương quốc!" gì gì đó.

"Thế này là sao?" Lúc này, Bùi Thanh Viễn mới ngờ ngợ ra được cái cốt truyện ở phần game mà mình đang chơi. Dường như là cậu đã đi chinh chiến với bọn Aren nào đó, sau khi "chiến đấu" và giành được thắng lợi thì khải hoàn trở về, và được... chào đón trong vinh quang thế này.

"Thưa các vị, ắt hẳn là các vị đã rất chờ mong người anh hùng của chúng ta – Bùi Thanh Viễn!" Một giọng nam bỗng từ đâu phát ra, bao trùm lên toàn bộ thành phố khiến ai nghe được cũng hò reo phấn khích: "Bây giờ, không làm lỡ thời gian của các vị nữa, chúng tôi xin được phép tái hiện lại cảnh tượng chiến đấu oai hùng của ngài Viễn với bọn Aren khốn kiếp kia!"

"Cái... cái gì!" Bùi Thanh Viễn bất ngờ quay ngoắt lại, nhưng chưa kịp để cho cậu nhận thức rõ thì mặt đài ở dưới chân cậu bỗng rục rịch động đậy vài cái, tiếp theo đó là mấy sợi dây thô to nhờn nhợn trồi lên.

Cái gì đây, slime hả?!

Cậu nghi ngờ nhìn đống dây leo chẳng khác gì quái slime mà mình chơi trong game, lòng thầm nảy ra một suy đoán quái đản, có lẽ nào, là chơi slime play hay sao!

Nghĩ tới đây, hạ bộ bên dưới của Bùi Thanh Viễn lại rục rịch rỉ nước dâm, hơi thở của cậu cũng bất giác trở nên dồn dập. Cậu khó chịu dùng áo níu lấy cơ thể mình, có hơi hoảng sợ nhìn mấy sợi dây màu lục nhạt đang ngoe nguẩy kia, vừa sướng vừa sợ chính là cảm giác hiện thời của cậu.

"Tôi vẫn còn nhớ, khi ấy, một mình ngài Viễn đã dũng cảm xông vào hang ổ của bọn chúng, mặc cho chúng tôi đã hết sức can ngăn..." Chất giọng nam vang lên, da diết kể lại tình cảnh chiến đấu ngày ấy của Bùi Thanh Viễn: "Lúc đó, bọn chúng không chút lưu tình xé toạc quần áo của ngài, tiếp đó là trây trét lên người ngài chất dịch dơ bẩn của bọn chúng..."

"A..." Bùi Thanh Viễn nhìn mấy sợi dây leo chụp lấy mình, chất dịch nhờn xanh mát của chúng cứ thế mà thấm lên quần áo của cậu, dính rịt lên da làm cậu không khỏi run rẩy: "Mát quá... ưm, sờ đi đâu vậy, đừng, a ha..."

Chẳng biết từ lúc nào, một đầu dây leo đã len lỏi chui vào trong quần của Bùi Thanh Viễn, chạm đến con cu nứng của cậu, quấn nó lại thành vòng rồi sục lấy sục để. Được một vật thể mềm mại ướt mát như vậy ma xát khiến Bùi Thanh Viễn có phần hơi hốt hoảng, nhưng phần nhiều hơn vẫn là sung sướng đến run người: "Không... ưm, đã quá, đừng, ướt lồn em mất..."

"Bọn chúng ngang nhiên dùng giác hút chụp lên vú ngài, sau đó là bú mút nó thật mạnh..." Giọng nam nói, kèm theo đó là một chút bi thương: "Các vị cũng thấy đó, do dây leo của bọn chúng có màu xanh trong suốt, nên cảnh tượng ngài ấy bị hút vú anh em chúng tôi đều thấy rõ mồn một..."

"Ưm, đừng mà, đứng xé áo em mà..." Bùi Thanh Viễn trơ mắt nhìn cọng dây leo trơn ướt lột phăng đi cái áo sơ mi nhớp dính của mình, tiếp đó, nó chụp mạnh lên hai bầu vú lấm tấm đốm đỏ của cậu, mạnh mẽ co vòng nắn bóp nhũ thịt đàn hồi: "Không, đừng nắn vú em mạnh quá... ưm, không mà, a ha, đã quá, le dâm cũng bị... á, nắn..."

"Không dừng lại ở đó, bọn chúng thậm chí còn nghịch cả le của ngài!" Nói tới đây, giọng nam đã có chút phẫn nộ, kèm theo là tiếng thở dốc không rõ là do quá giận hay quá nứng: "Hột le mà chúng tôi vẫn thường hay chơi đùa, ấy thế mà lại bị bọn Aren xâm phạm không thương tiếc!"

"A, đã quá, mát, le dâm đang bị nghịch... trước mặt người khác..." Bùi Thanh Viễn bị dây leo tách chân ra, hột le sưng cứng của cậu hoàn toàn bị phơi bày trong không khí, mặc cho mọi người ở xung quanh ngắm nhìn. Cậu có thể cảm nhận rõ được từng ánh mắt nóng rát trần trụi đang chiếu thẳng vào thân thể mình, vì thế, hai lỗ ở bên dưới không hẹn lại càng nứng và chảy nước nhiều hơn: "Le dâm, bị xoa, không, ưm, nhiều người đang nhìn, ưm a..."

"Chúng tôi rất hối hận, vì sao lúc đó lại không tiến lên giành lại ngài Viễn và địt ngài cho đã đời..." Tiếng nước lép nhép do tuốt cặc thấp thoáng vọng ra theo tiếng người nói: "Bọn Aren, ưm, sau khi đã xoa bóp phần ngoài cơ thể của ngài Viễn, tiếp đó, bọn chúng sử dụng những dây leo nhỏ để chui vào trong hai lỗ dâm của ngài, a..."

"Ưm..." Một sợi dây leo đã bò lên mặt Bùi Thanh Viễn, nó chậm rãi trượt lên cổ cậu, tiến lên má hàm và cuối cùng là chà mạnh lên hai mép môi đỏ bừng. Bùi Thanh Viễn đương nhiên hiểu rõ rằng nó đang muốn cậu há miệng ra và thọc thẳng vào trong họng cậu, thế nhưng, liệu cái chất nhây nhớt trên nó có làm cho cậu bị gì không?

Thấy Bùi Thanh Viễn không tình nguyện mở môi ra, dây leo dùng dằng mãi trên cằm cậu, đầu dây cố gắng phun ra một ít dịch nhờn để bôi trơn lên khe miệng cho dễ đi vào. Không biết ăn may làm sao, chất dịch xanh lục ấy đã chui qua được kẻ môi rồi dính nhớp lên lưỡi của người anh hùng.

Bùi Thanh Viễn đang đà mơ màng do bị nghịch le nắn cu trước mặt công chúng, bỗng dưng có một thứ tanh ngái tiến vào trong miệng, theo bản năng, cậu đưa lưỡi ra và nếm thử nó. Cái mùi này, mằn mặn, ngái tanh, đặc kẹo, chả khác nào mùi của tinh dịch cả...

Tinh dịch?!

Bùi Thanh Viễn ngỡ ngàng nhìn chất dịch đang không ngừng ứa ra từ cọng dây leo sau đó nhỏ lên miệng, lên mũi cậu. Giờ phút này, cái mùi hăng nồng đặc trưng của tinh trùng xộc thẳng lên khoang mũi cậu, kích thích hai cái lỗ dâm tiện phía dưới lại càng thêm nứng rực và ngứa ngáy hơn cả.

"Dây leo... giống cặc... ưm..." Bây giờ, Bùi Thanh Viễn mới tự nguyện mở môi ra, thậm chí cậu còn le lưỡi liếm lên thân dây leo nhớt trơn, cuộn lấy một ít chất dịch lục nhạt của nó nuốt vào trong miệng: "Ưm, tinh dịch ngon, a ha, ngon quá... ưm, đừng, sâu quá, ăn không hết..."

Cu nứng sau khi bị nắn đã hồ hởi phun tinh, hột le đỏ hỏn cũng không tày mà dựng thẳng lên, càng khiến cho hai mép bướm ướt nhẹp của cậu thêm đà dâm dục. Bùi Thanh Viễn ưỡn người ra đón nhận từng nhịp khiêu khích của dây leo trên cơ thể mình, cậu nhắm mắt lại, say sưa bú mút thân dây leo đang mặc sức ra vào trong họng cậu: "Ưm, ngon quá, tinh dịch ăn hoài không hết... a, ưm, to quá, sâu quá... Á, vú, vú bị bóp sướng, sướng quá..."

"Và ngay lúc đó, từ đầu vú của ngài Viễn phụt ra hai tia sữa trắng đục..." Có vẻ như người đang kể lại sự việc chính là một trong những binh sĩ đã có mặt ngày hôm đó. Hắn thở dài cất lời: "Các vị có thể thấy rõ đó, sau khi bị bọn chúng xâm phạm, không biết bằng cách nào mà ngài Viễn lại có thể phun sữa..."

"Muốn phun, muốn phun... ưm..." Môi xinh đã bị dây leo chặn lại nên chẳng thể nói được gì nhiều, Bùi Thanh Viễn khổ sở lắc hông, ưỡn người lên để bầu vú được dây leo hút mút mạnh hơn: "Sướng, em sướng quá, vú... bị mút, muốn phun sữa..."

Thông qua dây leo màu lục trong suốt, toàn bộ người dân có thể nhìn thấy rõ cảnh tượng hai núm vú sưng phồng của Bùi Thanh Viễn đang liên tục bị kéo ra, đẩy tới đẩy lui, giống như đang có một đầu lưỡi vô hình nghịch vú ngài vậy. Một số người chịu không nổi đã lôi người bên cạnh qua mà nhét cặc vào lồn họ đụ phành phạch rồi, tay to chụp lên bầu vú sưng mẩy bóp mạnh, khiến cho người dưới thân sung sướng hét lên: "Mạnh quá, sâu quá... ưm, sướng, sướng lồn quá... a ha..."

"Vú em sướng, sướng quá..." Bùi Thanh Viễn mơ màng nói, cậu hút mạnh đống dịch nhờn trên dây leo, nuốt ừng ực thứ dịch ngon ngọt đó vào bụng: "Ngon quá, tinh dịch ngon... ưm, sữa, ra, ra thật rồi!"

Nói rồi, từ đầu vú sưng nở của Bùi Thanh Viễn phun ra hai tia sữa trắng ngà. Dây leo tựa như rất thích sữa ngọt của thằng đĩ đực này vậy, chúng liên tục bú nhanh lên núm vú của cậu, kích thích cho Bùi Thanh Viễn càng ra thêm nhiều sữa hơn. Bùi Thanh Viễn bị chúng nghịch chỉ đành biết lắc đầu vì nứng phê, chân lại càng banh rộng ra thêm để cho dây leo được chơi đã đời với lồn và đít của cậu: "Nứng quá... ưm, đang chà, tiến vào... a ha, lỗ đít rồi, ưm, cả lồn cũng bị thọc vào... á..."

Hai sợi dây leo lục nhạt to bằng ba ngón tay liên tục ra vào bên trong hai cái động đĩ của Bùi Thanh Viễn khiến cậu chàng ré lên thất thanh vì quá phê nứng. Vách thịt đỏ tươi cứ như vậy mà chiếu rành rành ra trước mặt mọi người, cộng với đó là đống nước dâm trộn với chất dịch nhờn của dây leo chảy ra theo kẻ mông, rơi xuống đài, phất qua một vài khuôn mặt đỏ bừng ở bên dưới.

"Tới, tới điểm sướng... ưm..." Hai đầu dây leo không biết bằng cách nào mà tìm ra được điểm sướng của Bùi Thanh Viễn, chúng kích động thúc mạnh vào hai nơi gồ lên đó cùng một lúc, làm cho cơn sướng đang trào dâng trong Bùi Thanh Viễn được nhân đôi thêm. Cái miệng xinh xắn của cậu vẫn mút chùn chụt cọng dây leo đang đâm thọc vào họng mình, vú đĩ cùng cu nứng thì lại được dây leo săn sóc tận tình, cánh mông đàn hồi đôi lúc lại bị dây leo cuộn lại rồi đánh lên đó một phát khiến cho làn da trắng tuyết của cậu in lên một đường hằn đỏ chót: "Đừng, đừng đánh mông em mà... ưm, sướng quá, đụ tới ruột rồi..."

Trên vùng bụng phẳng lì trơn trượt mồ hôi của Bùi Thanh Viễn, có thể thấy rõ được một đụn nhỏ nhô lên rồi lại thụt xuống. Nương theo từng nhịp nắc liên hồi đó, mắt của Bùi Thanh Viễn chớp nháy lia lịa, đầu lưỡi hồng hào của cậu lại càng cuốn quện chất dịch tanh ngái của dây leo nhanh hơn rồi nuốt vào bụng: "Tới... tới bụng em... a, to quá, căng quá, muốn... muốn bắn..."

"Bọn chúng địt thẳng tới tử cung và bụng của ngài Viễn, sau đó, bơm vào bên trong ngài đống dịch dãi nhơ nhớp của bọn chúng..." Gã chiến sĩ nói rồi gầm lên một tiếng nhẹ, nếu lắng tai kĩ thì có thể nghe ra được tiếng phụt lớp nhớp do cặc đã phun tinh: "Bụng ngài trồi lên như mang thai ba tháng. Không dừng lại ở đó, chúng tiếp tục kéo ngài dậy, chổng mông ngài lên và lại bắt đầu đụ địt ngài đến thất thần."

"Ưm, tử cung của đĩ đực... bị đụ tới... sướng, sướng quá..." Bùi Thanh Viễn trợn trắng mắng, mép môi ướt nhẹp mở ra rên rỉ mấy lời. Từ lúc nào, hai tay cậu đã chụp lên hai cọng dây leo và tuốt lên tuốt xuống, làm cho dịch lục nhạt của chúng đường chuyển động chảy đầy lên cánh tay cậu.

Có thể nói, bây giờ, cả người Bùi Thanh Viễn đều toàn là chất dịch nhờn tanh ngái ấy của đám dây leo. Hai núm vú đỏ tươi bị sợi dây leo quái ác trước ngực hút đến sưng ra gấp đôi, đầu cu sưng ửng thì bị dây leo tận lực mút lấy mút để đống tinh chẳng còn lại là bao nhiêu của cậu trai. Đặc biệt là hai cái lỗ bên dưới, cứ mỗi lần dây leo rút ra là lại nhiệt tình ứa thêm một đống nước dâm tanh ngọt, tràng thịt dâm đãng thì ngại ngùng hút chặt lấy chúng, cảnh tượng dâm dục này quả là khiến cho dân chúng ở bên dưới càng thêm điên đảo vì dáng vẻ "anh dũng thiện chiến" của người anh hùng Bùi Thanh Viễn.

"Muốn ra, muốn ra..." Bùi Thanh Viễn rên sảng, cậu lắc đầu ưỡn mông, hẩy cái lồn cùng lỗ đít của mình cho đám dây leo phang thêm mạnh nữa: "Ưm, chọt tới, tới bàng quang của đĩ nứng rồi, muốn đái, cu muốn phun nước đái... á..."

"A, sao tôi lại quên được nhỉ?" Gã chiến sĩ thở hồng hộc sau cơn xuất tinh: "Trước khi chuyển sang tư thế chó bò, bọn chúng đã địt ngài ấy mạnh đến nỗi ngài đái ra ngay trước mặt chúng tôi..."

"Đái, muốn đái!" Bùi Thanh Viễn hét lên một tràng dài, con cu nứng bị chụp chẳng hề báo trước phun thẳng một luồng nước vàng óng tanh ngòm vào bên trong vòi hút của dây leo. Dường như dây leo chẳng chê bất cứ thứ gì trên người của cậu cả, chúng thản nhiên hút hết đống nước đái khai ngấy ấy vào người mình, đồng thời còn nhét thêm dây leo vào bên trong lỗ dâm của Bùi Thanh Viễn, ra vào càng lúc càng mạnh mẽ.

Bướm và lỗ đít theo phản ứng ào ra một đống nước nhây nhớp, hai đầu vú lai một lần nữa được thỏa thích rỉ ra sữa ngọt. Bùi Thanh Viễn cao trào mà giật run cả người, tràng thịt nhạy cảm sau khi phun nước lại càng thêm ngứa ngáy, ấy vậy mà đám dây leo lại ranh mãnh chen vào thêm làm cậu quả thật là chịu không nổi: "Đừng, đừng đụ nữa... sướng, sướng quá, á, sướng, muốn phun, muốn phun nữa!"

Ngay lúc Bùi Thanh Viễn cao trào lần hai cũng là lúc đám dây leo xối thẳng dịch nhờn của mình vào tử cung và thành ruột của Bùi Thanh Viễn. Chúng lặng im giữ dây leo bên trong cơ thể cậu, đợi cho tới khi đã xác định được rằng đĩ dâm này đã uống no dịch dãi của mình rồi thì mới thong thả rút ra ngoài.

Hai cửa huyệt đỏ tươi bị nong rộng ra, mép bướm sưng tấy cùng vòng thịt múp míp ở lỗ đít chỉ đành bất lực rụt lại rút vào. Con cu nhỏ của Bùi Thanh Viễn ủ rũ ngả sang một bên, hột le sưng phồng co giật đôi lúc lại bị dây leo chọt vào khiến cho Bùi Thanh Viễn phải run lên vài cái.

Người anh hùng há miệng ra thở hồng hộc, bao nhiêu sức lực của cậu đã hoàn toàn trút hết vào trong buổi lễ chào đón dâm loạn này. Vậy mà, có lẽ đương lúc chịch choạc với đám dây leo đáng yêu ấy, Bùi Thanh Viễn đã quên nghe rằng, tên chiến sĩ kia có nói là bọn chúng sẽ còn chơi cậu ở tư thế chó bò nữa.

...

Kết thúc buổi lễ, Bùi Thanh Viễn rệu rã nằm sõng soài trên đài, khắp người chỉ toàn là nước đái, tinh loãng cùng với chất dịch xanh lục mát rượi. Trái ngược lại với vẻ mệt lả của người anh hùng, dân chúng ở bên dưới lại hết sức sôi nổi mà tham gia vào cuộc giao hoan ở nơi công cộng này.

"Ưm... hai con cặc, vào, vào rồi..." Kay sung sướng xoa nắn hột le của mình, hai ngón tay luân phiên thọc mạnh vào lỗ lồn rỉ nước, lỗ đít bên dưới của y bị hai con cặc cùng tiến công trướng không chịu nổi: "Bú... bú vú em đi, vú ngứa... ngứa quá..."

"Đồ đĩ." Henry cười mắng một hơi, hắn nắc mạnh thân dưới vào sâu bên trong lỗ đít căng chặt của Kay, quy đầu tròn trĩnh chẳng hề lưu tình chọc thẳng vào điểm dâm của y: "Ừm, vú của em sao hôm nay ngon thế, chắc là mới tắm tinh dịch nhỉ?"

"Vâng... vâng..." Kay đè đầu Henry vào sát vú dâm, còn mình thì ngoái đầu lại đá cháo lưỡi với Gwen: "Ưm, hôn em, hôn em đi..."

"Được rồi, đây, đây." Gwen hài lòng liếm láp lên bờ môi dâm tiện của Kay, một tay thì bợ đít mẩy của y, một tay khác thì bóp lấy bầu vú vẫn còn đang trống trải còn lại mà bóp lấy bóp để: "Sao, sướng không, cả người em đều bị chơi hết rồi này."

"Sướng, sướng ạ..." Kay thở hổn hển đáp lại, cái hông khó chịu xoay tới xoay lui nhằm ăn sâu thêm hai con cặc đang ra vào trong lỗ đít nứng của mình: "Ưm, cặc cũng bị bóp, nứng quá, em muốn bắn, ư..."

Và thế là, buổi lễ chào đón long trọng đã kết thúc bằng việc người anh hùng banh chân khoe lồn và đít nhễ nhại nước sướng của mình, còn người dân bên dưới thì cũng rất thỏa lòng vì đã được tận hứng đụ chịch suốt cả một ngày như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #lopk