REGRET
T/b và Jimin đã kết hôn được 2 năm. Cả hai cũng đã có với nhau một cậu bé đáng yêu tên là Park Christian (tên thường gọi là Quýt). Cô đang có một cuộc sống rất hạnh phúc vì có được một người chồng đáng yêu. Hôm nay là sinh nhật 6 tuổi của con trai nhưng Jimin không thể ở bên cạnh giúp đở cô được vì anh có việc ở văn phòng cần phải giải quyết nên bạn phải chuẩn bị mọi thứ một mình.
"Mẹ ơi! Mẹ ơi!" - bé Quýt gọi vọng vào bếp
"Sao vậy bé con?"
"Bố đâu rồi ạ?"
"Bố vẫn còn làm việc ở văn phòng rồi con." - quan ngại nhìn con
"Có phải bố quên hôm nay là sinh nhật của Quýt rồi không ạ?" - Quýt bĩu môi
"Không đâu con yêu. Quýt đừng nghĩ như thế. Bây giờ chúng ta đi tắm rồi ra ăn buổi sáng, được chứ?" - T/b vừa nói vừa đưa tay lên xoa đầu Quýt
"Vâng ạ~~"
"Thằng bé đáng yêu quá đi mất TT-TT" - cô tự dặn lòng
- 15 phút sau -
"Mẹ là đầu bếp tuyệt vời nhất nhất thế giới luôn!!" - Quýt giơ hai ngón tay cái ra trước mặt
"Thật hong đó? Cảm ơn bé yêu nhé"
"Heheheh.. mà mẹ ơi, khi nào bố mới về vậy ạ?"
"Mẹ cũng không biết nữa con ạ.. có thể là tầm 11h đó" - cô nhìn lên chiếc đồng hồ trên tay
- Cùng lúc đó cửa nhà mở ra -
"Quýt oyyyy!! Bé cưng oyyy!! Bố về rồi đây~~~"
"Hình như bố-" - còn chưa nói hết câu thì bé Quýt đã hét lên
"BỐ VỀ!!!!!"
"Aish thằng bé này..." - vừa nói cô vừa bước tới chỗ của Jimin
"Hôm nay bé Quýt có nhớ bố hong?" - Jimin hỏi
"Hong... bố quên hôm nay là sinh nhật của Quýt ròi" - thằng bé lại bĩu môi
"Coi ai đang nổi giận với bố kìa.. đừng vậy mà.. làm sao bố quên sinh nhật của Quýt được" - Jimin dùng hai bàn tay xoa lấy đôi má phúng phính của Quýt
"E hèm.. xem ra mình bị cho ra rìa rồi nhỉ"
"Awww thôi nào... lại đây anh ôm vợ của anh nào" - Jimin cười một cái rồi dang tay ra ôm lấy cô
"Thôi được rồi, hai bố con vào ăn đi rồi cả nhà đi công viên giải trí nhá" - T/b mỉm cười
"YAYYYYY!!!"
Cô và Jimin cũng phải bật cười vì sự ngây thơ đáng yêu của thằng bé.
- Công viên giải trí -
"Mẹ ơi! Bố ơi! Mình chơi tàu lượn siêu tốc nha!!" - bé Quýt kéo kéo áo của Jimin
"Cái nà-"
"Đi thôi nào" - Jimin kéo tay cô đến chỗ trò tàu lượn
"Không! Không! Không được! Không!"
"Đi thôi!!" - Quýt vui vẻ
- sau khi chơi xong trò tàu lượn -
"Nó .. thiệt .. là ... ĐÃ QUÁ ĐI!!!" - Jimin và bé Quýt nói to
"Nó thật là KHỦNG KHIẾP!!" - T/b hét lên
"Em sợ hả?" - anh cười khẩy một cái
"Anh nghĩ gì thế?" - T/b nói giọng mỉa mai
"Biết gì hong, mỗi lần em nổ giận trông em đáng yêu lắm"
"S-sao cũng được hết á..." - cô đỏ mặt ngượng ngùng
"Mẹ ơi!! Quýt muốn búp bê Superman, mẹ mua cho Quýt nha~"
"Rồi rồi, Quýt muốn thì mẹ chiều. Đi nào"
Về đến nhà. Trước đó T/b đã mời gia đình và tất nhiên là cả BTS đến để cùng tổ chức sinh nhật lần thứ 6 cho bé Quýt.
"HAPPY BIRTHDAY TO YOU
HAPPY BIRTHDAY TO YOU
HAPPY BIRTHDAY TO PARK CHRISTIAN
HAPPY BIRTHDAY TO YOU!! Woohoooo" - Tất cả mọi người đều cùng nhau hát to bài hát chúc mừng sinh nhật
"Con cảm ơn mọi người nhiều ạaa" - nói xong thằng bé liền thổi tắt những cây nến được đặt trên bánh kem
Mọi người ai cũng vỗ tay và reo hò khi đến phần tằng quà cho bé Quýt. Và đó cũng là một chuyện từ 1 năm về trước, bây giờ Quýt đã được 7 tuổi và Jimin gần đây cũng dần lạnh nhạt với cô... T/b tự hỏi tại sao anh ấy lại đối xử với cô như thế..
"Jimin à.. anh..anh lại đi đâu vậy?"
"Đó không phải việc của em"
"N-nhưng mà"
Chưa nói hết câu thì cô bị Jimin đẩy sang một bên rồi anh đóng sầm cánh cửa lại bỏ lại cô ở góc nhà. Nước mắt cứ thế mà rơi xuống lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp nhưng chất chứa nhiều muộn phiền của cô.. nhưng rồi.. cô liền đưa tay lên vội lau đi những giọt nước mắt và gọi cho con trai.
"Quýt ơi!! Con đi chuẩn bị đi.. lát nữa chúng ta sẽ đi ra ngoài đấy!"
"Dạ mẹ.. nhưng mà chúng ta sẽ đi đâu vậy mẹ?" - thằng bé đưa khuôn mặt ngây thơ của mình hỏi cô
"Ta sẽ đi dạo rồi đi gặp bạn của mẹ, là cô Shin Na đấy con còn nhớ không?"
"Dạ nhớ, vậy con đi chuẩn bị ngay đây"
Cô cần phải gọi cho Shin Na để thông báo chổ hẹn
"Alo? Shin Na?"
"Hello bạn thân của tui~~"
"Hẹn hò với mình không, hôm nay mình có thời gian nè"
"OK được luôn, nhưng mà hẹn ở đâu?"
"Ở quán XX nha.. khoảng 20 phút nữa mình tới"
"OK cậu, vậy hẹn ở đó nha.. bye bye"
"Bye~"
- Cuộc gọi kết thúc -
"Mẹ, con xong rồi nè" - thằng bé bước xuống nhà, trên người mặc một chiếc áo thun màu cam cùng chiếc quần short ngang gối.
"Vậy ta đi luôn nhé"
- 20 phút sau -
"Shin Na!! Mình ở đây" - T/b giơ tay ra hiệu cho cô bạn
"Hi T/b, dạo này cậu sao rồi?"
"Mọi chuyện..." - cô bắt đầu thở dài
"Nè T/b.. cậu không sao chứ? Có chuyện gì hả? Nói mình nghe"
"J-Jimin anh ấy.." - Cô bắt đầu khóc
"Jimin làm sao cơ? Anh ta đánh cậu à?!" - Shin Na lo lắng hỏi dồn
"Gần đây anh ấy trở nên lạnh lùng với mình.." - cô nức nở
"Ơ sao mẹ lại khóc??"
"Không có gì đâu con.. chúng ta ra ngoài đi dạo đi, được chứ?"
"Dạ.. mà chúng ta có thể mua kem ăn được không ạ?" - thằng bé giương đôi mắt long lanh khẩn khoản nhìn T/b
Cô và Shin Na bật cười: "Được thôi~"
Sau đó cả 3 người cùng bước ra khỏi quán cafe. Bỗng nhiên cô để ý thấy sự im lặng của Shin Na từ nãy đến giờ.
"Shin N..." T/b định mở lời
"Vậy, giờ thì cậu hãy nói cho mình biết đi, đã có chuyện gì xảy ra giữa cậu với Jimin?"
"Anh ấy thường xuyên về nhà trong tình trạng say xỉn.. luôn về nhà rất trễ... mình.. mình không biết có chuyện gì xảy ra với anh ấy nữa" - cô vừa kể vừa ôm mặt khóc
"Thôi, nào.. được rồi.. có mình đây rồi, mình luôn ở đây với cậu mà~"
"Cảm ơn cậu nhiều lắm Shin Na à"
- Shin Na POV -
Tôi ôm rồi vỗ nhẹ lên lưng T/b, nhưng rồi sau đó tôi đã nhìn thấy gì đó. Tôi nhìn thấy... Jimin sao? Đang đi cùng với Seulgi?! Họ đang làm gì ở đây vậy chứ?? Và... họ đang nắm tay nhau sao?!! CHUYỆN GÌ ĐANG XẢY RA VẬY?!!!!
"T/b... cậu nhìn kìa.. đ-đó có phải là Jimin không vậy?" - Tôi gấp gáp hỏi T/b
"Đúng là Jimin! Anh ấy đang làm gì ở đây vậy chứ?! Và cô gái đó là ai? Khoang đã.. đó không phải là Yuji sao??!"
"Ôi trời ơi.. T/b, cậu đợi ở đây đi để mình sang đó cho"
- T/b POV -
Trái tim tôi gần như vỡ vụn ra thành hàng trăm mảnh khi nhìn thấy anh và người con gái đó hôn nhau. Tôi đã không nhận ra rằng mình đã khóc từ lúc nào. Tôi như muốn phát điên lên nhưng cùng lúc đó tôi lại cảm thấy tổn thương.. tôi đã làm gì để phải nhận lại được chuyện này vậy cơ chứ.
"Đi thôi con.. chúng ta phải về nhà thôi" - tôi nói với gương mặt đượm buồn
"Sao vậy mẹ? Có chuyện gì sao?"
"Không có gì.. mẹ chỉ vừa nhớ ra là có chuyện phải làm. Giờ ta về thôi" - tôi gượng cười
- Shin Na POV -
"Về gói ghém đồ đạc của cậu đi, 1 tiếng nữa mình sẽ sang đón cậu"
"Nhưng mà Shin Na à.."
"Không nhưng nhị gì hết á. Cậu sẽ ở với mình, đó là cách tốt nhất, đồng ý không?"
"Cảm ơn cậu nhiều lắm Shin Na, cậu lúc nào cũng là người giúp đở mình"
"Không có gì đâu mà, vậy cậu về chuẩn bị đi mình có việc phải làm rồi. Bye"
"Được rồi, hẹn gặp cậu sau nha"
Và rồi tôi đi thẳng đến chỗ Jimin và Yuji đang đứng đó rồi đẩy thật mạnh cô ta một phát.
- Jimin POV -
Thật sự bực mình và khó chịu khi có ai đó đẩy cô người yêu của tôi ra phía trước, tôi quay lại nhìn để xem người đó là ai. Là Shin Na sao?...
"Em đang làm gì ở đây vậy Shin Na?" - tôi hỏi
"Tôi nghĩ tôi mới là người nên hỏi anh câu hỏi đó mới đúng chứ nhỉ!"
"Con nhỏ này là đứa quái nào vậy anh? Bộ bị mù à?" - Yuji giở giọng khó chịu
"Không, tôi không hề bị mù đâu con khốn. Chính cô mới là đứa bị mù đấy. Con chó này"
Tôi giơ tay tán mạnh vào má Shin Na: "Ai cho phép em gọi người yêu anh là con chó này chó nọ vậy hả?!" - tôi quát lớn
"Jimin?! Không lẽ anh quên là anh đã có vợ, có cả con rồi hả?!!"
Tôi tặc lưỡi một cái rồi nói: "Bọn họ chỉ là những món đồ chơi của anh thôi ấy mà.." - tôi đảo mắt
"Cái gì cơ...? PARK JIMIN sao anh dám nói như vậy chứ!!" - Shin Na bất ngờ trước câu nói đó của tôi
Con bé giơ tay lên toan sẽ cho tôi ăn một cái tát thật đau nhưng Yuji đã giữ được tay của Shin Na lại.
"Mày dám động vào bạn trai của tao xem!!" - Yuji trừng mắt nhìn Shin Na như cảnh cáo con bé
"Nghe đây Park Jimin.. anh sẽ phải HỐi TIẾC cho tất cả những việc anh đã làm" - nói xong thì con bé quay đi và để lại chúng ở phía sau
"Anh yêu.. mình đi xem phim nha" - Yuji bắt đầu nũng nịu
"Được thôi bé yêu của anh"
- T/b POV -
"Quýt.. con đi soạn đồ của mình đi.. chúng ta sẽ chuyển sang ở nhà của dì Shin Na"
"Nhưng sao vậy mẹ? Bố có đi cùng mình không mẹ?"
"Không đâu con, bây giờ bố rất bận.. giờ con đi lên phòng thu xếp đồ đạc đi chúng ta sẽ đi trong vòng 1 tiếng nữa đấy."
"Vâng ạ"
- Jimin POV -
- Bây giờ cũng đã là nửa đêm rồi, tôi buồn ngủ quá -
"Bé yêu, mình về nhà thôi"
"Vậy còn vợ anh thì sao? Em không muốn chạm mặt với cô ấy đâu" - Yuji dứt câu liền im lặng như dò xét thái độ của Jimin
"Em đừng có lo, anh sẽ lo về phần của cô ta sau nhé?"
"Dạ oppa~"
- Ngôi nhà như không còn một ai -
"T/b?!!!"
Chả có gì...
"T/b?!!"
Lại một lần nữa chả có gì... duh.. kệ đi.. giờ thì bé yêu của mình đâu rồi nhỉ?
"Bé yêu ơi?"
"Em ở đây nè anh yêu"
"Mình đi ngủ thôi em" - Jimin nở một nụ cười giang mãnh
"Vâng ạ~~~"
- Vài ngày sau -
- T/b POV -
Tôi... vẫn luôn nghĩ về anh ấy... tôi mong rằng kể từ bây giờ anh sẽ cảm thấy hạnh phúc với cô người yêu của mình. Nhưng.. tôi thật sự đau lòng.. tôi muốn chết quách đi nhưng.. nghĩ kĩ lại thì.. ai sẽ là người chăm sóc cho Quýt đây? Tôi cần phải làm việc chăm chỉ hơn nữa, tôi không muốn khóc vì cuộc tình chết tiệt này nữa.
Hiện tại tôi đang ở tại nhà của Shin Na cùng với Jungkook bạn trai của cô ấy. Tôi thấy mình thật may mắn vì tôi có Shin Na và Jungkook bên cạnh mình. Cả hai đều là bạn học của tôi tự hồi Đại học cho đến tận bây giờ. Và có vẻ như con trai tôi cũng thấy vui vẻ với hai người họ.
"Đến đây với ta nào cậu bé nhỏ kia" - Jungkook đang chạy đùa khắp nhà với bé Quýt
"Ahhh!! Quái vật kìa!!!" - thằng bé cố chạy thật nhanh để thoát khỏi Jungkook
Jungkook cười khẩy một cái rồi nói: "Ngươi định chạy đi đâu đấy??? Bắt được ngươi rồi nhá!!"
"Ahahahahah thả ta ra" - thằng bé cười ngặt nghẽo vì bị Jungkook cù lét
"Các chàng trai, đồ ăn đã sẵn sàng~" - Shin Na từ khu bếp nói vọng ra phòng khách
"Con trướcccc" - thằng bé nhanh chóng vùng mình ra khỏi con quái vật Jungkook rồi chạy nhanh vào bếp
"Chị? Chị ổn chứ?" - Jungkook đưa ánh mắt lo lắng tới T/b
"... chị thấy hơi mệt một chút"
Jungkook nở một nụ cười tươi làm lộ ra chiếc răng thỏ đáng yêu của cậu: "chúng ta ăn tối đã nhé rồi sau đó chị đi nghỉ ngơi đi nhé"
T/b cũng mĩm cười đáp lại: "được rồi"
- 1 tuần sau -
- Jimin POV -
Tôi hối hận! Tôi thật sự hối hận khi hẹn hò với Kim Yuji!! Cô ta chỉ muốn tiền của tôi thôi!!
Flashback
Tôi đang im lặng tắm cho đến khi tôi nghe thấy được hội thoại của Yuji với người nào đó. Tôi tự hỏi đó là ai chứ. Tôi cố gắng lắng tai để nghe họ đang nói chuyện gì.
"Thành công rồi đó"
"Tốt lắm" - giọng ai vang lên từ phía bên kia
"Anh ta thật sự là một tên ngu ngốc.. anh ta rơi vào cái bẫy này rất dễ dàng luôn đấy HAHA" - Yuji cười to như đắc ý
"Aww bé yêu của anh diễn xuất sắc luôn. Nhớ là phải moi được nhiều tiền hơn từ hắn đấy" - Người kia cười lên giọng hài lòng
"Anh yêu đừng lo, em biết mình phải làm gì mà. Thôi em phải đi rồi, bye anh yêu nhé. Moah~"
Tôi điên tiết lên. Tại sao cô ta dám làm như vậy với tôi chứ!! Bởi vì cô ta mà tôi đã rời bỏ những người quan trọng đối với tôi!! Kể cả báu vật nhỏ bé của tôi.. cô là một con khốn!!
"Vậy tất cả đến giờ chỉ là cô lừa tình tôi thôi hả?"
"C-cái gì cơ? Không có... anh đang nói về cái gì vậy Jimin?" - Giọng Yuji run lên trong lo sợ
"Đừng có lừa tôi con khốn!!"
"A-anh yêu à..?"
"Đừng có gọi tôi là anh yêu nữa, con đi*m!!"
Sau đó tôi đã tán cô ta một cái thật mạnh. Tôi kéo cô ta ra cổng và đẩy cô ta ra khỏi nhà
"Cấm cô bước vào nhà tôi dù cho nửa bước. Cút khỏi đây ngay!!!"
Yuji cô ta vừa chạy đi trong sợ hãi vừa khóc.
- Kết thúc flashback -
Bây giờ tôi phải đi tìm vợ và con trai mình. Tôi liên tục cố gọi cho họ nhưng vô dụng.. tôi gọi cho các anh và không một ai biết hai mẹ con họ đang ở đâu cả. Tôi gọi cho hai bên gia đình của chúng tôi và kết quả vẫn như vậy. Không ai biết họ đang ở đâu cả.. T/b bây giờ em đang ở chỗ quái nào vậy chứ? Anh xin lỗi, làm ơn hãy tha thứ cho anh!! Xin em..
Tôi bật khóc to trong căn nhà không em..
Rồi điện thoại tôi rung lên, tôi nhìn vào màn hình. Đó là Jungkook.
"Alo?"
Đầu dây bên kia Jungkook đang nức lên từng tiếng: "Anh đến bệnh viện XXXX ngay đi.."
"Tại sao? Đã xảy ra chuyện gì vậy Jungkook?"
"Anh làm ơn đến ngay đi!"
Jungkook cúp máy.
Tôi tự hỏi rằng đang có chuyện gì xảy ra vậy chứ.. bất giác tôi lại thấy sợ.. lỡ đó là T/b thì sao. Tôi thật sự không muốn em và thằng bé xảy ra chuyện gì cả.
- 30 phút sau -
Tôi nhìn thấy rất nhiều người gấp rút chạy sang đây rồi lại sang bên kia. Có chuyện gì vậy chứ? Ngay sau đó tôi cảm thấy một bên má của mình nóng bừng lên. Cái quái gì vậy? Là Jungkook?
"Jungkook? Có chuyện gì vậy?!"
Thằng bé đấm tôi thêm một lần rồi một lần nữa cho tới khi có một người đến để cản lại. Tôi nhìn lên và thấy đó là anh Namjoon?
Tôi có phần hơi sợ khi hỏi câu hỏi này: "Hyung? Có chuyện gì vậy ạ? Tại sao mặt của mọi người ai cũng trông buồn hết vậy??"
"..." - Namjoon anh chẳng nói gì cả
"Hyung!! TRẢ LỜI EM ĐI CHỨ!!!" - Không chịu được nữa tôi quát lớn
Mắt ai cưng sưng húp lên. Họ đang khóc sao?!!! Rồi một dòng nước nóng hổi cũng lăn dài xuống má tôi..
"Hyung?!" - tôi nhìn anh
Gương mặt đau buồn của anh Hoseok nhìn tôi như đang cố an ủi tôi: "T-T/b.."
Trái tim như bị hững mất đi một nhịp khi nghe thấy tên em. T/b ..
"Có chuyện gì vậy chứ?!!!" - tôi gần như khóc thét lên
"Con..con bé gặp tai nạn cùng với thằng bé" - Yoongi vừa nói vừa khóc
"KHÔNGGGGG!!!!!! CÔ ẤY ĐÂU RỒI??!! CON EM ĐÂU RỒI?!!!! T/B À!!! QUÝT À!!!"
Tôi khóc nấc lên. Anh Namjoon đi đến giữ tôi lại, anh cố gắng khống chế cơn điên đang như muốn nổ tung trong tôi. Mọi người ai cũng bật khóc
"Tất cả ngay từ đầu không phải là lỗi của anh sao?!! Nếu anh không ngoại tình thì chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra!!! Tôi không muốn mất chị ấy!!"
Tôi đã khóc rất nhiều khi nói những lời xin lỗi. Xin lỗi em T/b, xin lỗi con trai... làm ơn.. làm ơn đừng rời bỏ anh được không...
- Vài phút sau -
Bác sĩ bước ra với khuôn mặt buồn rầu. Tôi tiến đến hỏi ông ấy...
"Vợ tôi thé nào rồi bác sĩ? Cả con của tôi nữa?"
Bác sĩ: Xin lỗi anh Park..
"KHÔNG! KHÔNG! Nói dối!! Chuyện này không thể xảy ra được!!!"
Bác sĩ: Xin lỗi anh Park, chúng tôi đã làm hết sức có thể rồi
Và rồi bác sĩ bỏ đi, tôi đau khổ đến tột cùng, tôi đã khóc thật to. Tình yêu của tôi.. con trai của tôi.. họ đã bỏ tôi mà đi. Những người khác cũng khóc rất nhiều. Tôi đi tùng bước nặng trĩu bước vào căn phòng mà, người tôi yêu và con trai của mình đang lạnh lẽo nằm đó..họ chỉ..họ chỉ là... đang ngủ thôi..
"Em yêu đây chỉ là một trò đùa thôi đúng không?" - tôi cố gượng cười
"T/b à trả lời anh đi.. làm ơn" - tim tôi vỡ ra từng mãnh - "vợ à.. làm ơn tỉnh dậy với anh đi. Anh xin lỗi vì những gì anh đã làm. Anh thật sự xin lỗi"
Jungkook POV
Tôi cũng đã khóc. Nhưng điều làm tôi đau hơn những gì đó là quỳ gục xuống mà khóc. Khóc vì sự khoang dung của chị.. khóc vì sự không thể trở lại của họ nữa. Tôi cũng nhìn thấy Shin Na ở đó..cùng nhóm bạn chung của cả hai người, kể từ ngày hôm qua đến giờ họ đã không mở một lời nào với chúng tôi. Tôi mòng rằng họ vẫn còn phẫn nộ trước những điều mà Jimin hyung đã làm với chị tôi.
"Anh Jimin.. đủ rồi đó... họ đi rồi.." - tôi nói trong nước mắt
Jimin: "Không, không phải như vậy!! Đây chỉ là một trò đùa ngày Cá tháng Tư thôi - anh cố gượng cười nhưng không thể.."
Jin: Jimin... tháng Tư đã qua từ lâu rồi.. hãy chấp nhận sự thật đi em - anh Jin sục sùi lên tiếng
Tất cả mọi người ôm chầm lấy Jimin. Chúng tôi đều khóc khi cố dỗ dành lấy anh Jimin. Anh ấy gần như phát điên lên. Thật đau lòng.
- Trong khi đó T/b POV -
Anh đã đến rồi.. cô nhìn thấy mọi người ai cũng đang khóc thương cho cô và đứa con đáng thương của mình. Nhưng cô cũng chẳng thể làm gì. Con trai cô, bé Quýt cũng đã khóc oà lên khi nhìn thấy bố của nó. Cả hai mẹ con cô chỉ bất lực đứng đó mà không làm gì được. Trước khi bước vào vầng sáng bên kia... cô đã nói gì đó.
"Em và con vẫn yêu anh Jimin, nếu như có kiếp sau em mong em vẫn sẽ được là người con gái mà anh yêu. Tạm biệt anh" - và rồi cô và con trai mình tiến từ từ đến vầng sáng và dần biến mất.
Jimin POV
Tôi nghe thấy gì đó.. là T/b.. những lời đó giúp tôi bình tĩnh lại mặc dù tôi cảm thấy rất đau khổ.
"Em và con vẫn yêu anh Jimin, nếu như có kiếp sau em mong em vẫn sẽ được là người con gái mà anh yêu..."
Anh cũng yêu em T/b.. hãy chăm sóc cho con của chúng ta thật tốt nhé.
3 năm sau
Tôi đang đứng ở đây.. trước ngôi mộ..của gia đình nhỏ của thôi..sau tất cả những biến cố tôi cũng đã dần dần làm quen được với mọi thứ... nhưng tôi vẫn không thể vượt qua nó được..
T/b... em dạo này thế nào rồi? Ở trên đấy như thế nào? Bé Quýt vẫn ổn chứ? Anh thật sự nhớ em - tôi nghẹn ngào mà bật khóc trước mặt em và con - mong là ở trên kia mọi thứ đều ổn với cả hai người. Anh bây giờ đã ổn hơn nhiều rồi.. anh và những người bạn của mình đã lập một nhóm nhạc và bây giờ bọn anh trở nên rất nổi tiếng. Nhưng bọn anh vẫn thấy thật vô vị.. khi không có em. Nhưng anh nghĩ sẽ ổn thôi.. cuộc sống trên kia vẫn là ổn hơn là ở thế giới này em nhỉ? Haha.. anh phải đi rồi, tạm biệt em. Yêu em và con nhiều lắm.
Jimin hôn lên 2 chiếc bia đá kia rồi bước đi, từ đằng xa anh đưa mắt nhìn lại tất cả mọi thứ trước khi rời đi.
The END!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top