Review Loạn Nhịp Vì Người - Mẫn Nhiên

|LOẠN NHỊP VÌ NGƯỜI| 怦然为你

✩Tác giả: Mẫn Nhiên

✩Thể loại: Bách hợp, hiện đại, vườn trườn, gương vỡ lại lành, tình hữu độc chung, HE

✩Couple: Thời Ý 时懿 x Phó Tư Điềm 傅斯恬

❃Tình yêu tuổi trẻ

Trong chuyện tình cảm, không phải cứ đôi bên tình nguyện, tình cảm đậm sâu là có thể mặc kệ khó khăn, mặc kệ thị phi mà bước tiếp được. Cuộc sống, đôi khi rất khắc nghiệt, có những người kề cận nhiều năm cũng chẳng thể đi đến cuối đường huống chi bọn họ chỉ là những người trẻ non nớt, chỉ có thể dùng cái tự cho là tình cảm đậm sâu, nỗ lực kiên cường để chống chọi với thực tế nghiệt ngã, với tương lai mịt mờ.

Phó Tư Điềm bước vào cuộc đời Thời Ý cũng không phải tình cờ mà chính là mến mộ đã lâu. Thứ tình cảm đơn phương của một kẻ luôn tự cho mình nhỏ bé, hèn mọn, chỉ mong được một lần kề cận, ngắm nhìn người trong lòng. Nhưng con người vốn dĩ tham lam, hết lần này đến lần khác Phó Tư Điềm tự diện cho mình lý do để từng chút, từng chút một bước gần hơn đến bên cạnh Thời Ý, thậm chí là trở thành người trong lòng của người kia. Phó Tư Điềm đã từng thất vọng, từng từ bỏ, nhưng cuối cùng cô đã thành công, thành công bước vào cuộc sống của người có trái tim kiêu ngạo như Thời Ý.

Thời Ý đã từng đấu tranh, đã từng không thừa nhận sự thật "ghê tởm" này, nhưng cuối cùng cô ấy cũng đầu hàng, không thể không thừa nhận trái tim đã tràn ngập bóng hình Phó Tư Điềm. Thừa nhận thích Phó Tư Điềm quả thật là một chuyện rất khó. Nhưng không thừa nhận, hóa ra đối với cô ấy lại là một chuyện còn khó hơn.

Thời Ý mờ mịt đứng bên trong sương mù, vẫn không biết bản thân mình phải đi về đâu. Đây là con đường cô ấy chưa từng đi qua, là con đường cô ấy chưa từng nghĩ mình sẽ phải đi, lưng cô ấy đeo gông xiềng, vốn dĩ không hề chuẩn bị tâm lý trước, vốn dĩ không biết nên đi như thế nào. Nhưng cô ấy cũng hiểu rằng, nếu đã quyết định thừa nhận, quyết định bước đi, cô ấy phải có trách nhiệm với điều đó, có trách nhiệm với Phó Tư Điềm và với tương lai của cả hai người.

"Mình đến tìm cậu để ước một điều ước cho năm mới."

"Đừng không thích mình, hãy cứ luôn luôn, luôn luôn thích mình có được không?"

Tình yêu của họ bắt đầu như thế, trong sự rụt rè của Phó Tư Điềm và sự kiên định của Thời Ý. Những năm tháng tuổi trẻ nhiệt huyết, có khó khăn cũng có ngọt ngào. Phó Tư Điềm cũng dần quen với thứ cô từng chỉ dám xem là mộng tưởng, dần dần ôm đầy hy vọng về tương lai của cả hai. Chỉ là, họ vẫn bị cuộc sống xô ngã, ngã trong bất lực, trong vô vọng.

Thời Ý từng cho rằng tiền là thứ ít quan trọng, nhưng cuối cùng chính Thời Ý nhận ra, tiền thật sự là một thứ rất quan trọng. Nó liên quan đến cảm giác an toàn, liên quan đến sức lực của bản thân khi yêu một người, liên quan đến cuộc sống đến hết thảy mọi thứ trong cuộc đời. Dẫu vậy, cô ấy vẫn nỗ lực, vẫn kiên định với tình yêu, với những hy vọng xa xăm.

"Mình muốn chúng ta đi đến cùng. Thiếu một phút, một giây, đều sẽ xem như cậu có lỗi với mình, làm lỡ dở cả đời mình."

Nhưng biết làm sao bây giờ, một người yêu Thời Ý như sinh mệnh làm sao có thể nhìn thấy Thời Ý vì cô mà chịu hết thảy đắng cay, khổ cực mà vốn cô ấy không nên chịu. Kết thúc thôi, tình yêu tuổi trẻ vốn chẳng thể nào trọn vẹn, chẳng thể nào thắng nổi số phận.

- "Giang Tồn Hi, cậu đừng sợ. Tôi đến tìm cậu để ước một điều ước Giáng Sinh."

- "Sau này, tôi sẽ không thích cậu nữa. Tạm biệt."

Non dài nước rộng, sự giao thoa ngắn ngủi mấy năm kia, tựa như một cơn ảo mộng lướt qua giây lát trong cuộc đời dài đằng đẵng của mọi người.

❃Tư Điềm và Thời Ý

Phó Tư Điềm: Mình nhìn thấy một cô gái mỏng manh yếu đuối nhưng nội tâm có đủ kiên cường. Thời thơ ấu của cô trải qua không tốt đẹp, mang theo ám ảnh, day dứt cùng nỗi sợ hãi mà lớn lên. Cô luôn ẩn nhẫn, là một người quá giỏi chịu đựng, rồi lại có đôi khi làm ra những chuyện ngớ ngẩn chẳng giống ai. Thời Ý là ánh sáng của cô, cô men theo ánh sáng ấy mà vực dậy rồi lại sợ bản thân làm lu mờ đi ánh dương rạng rỡ đó. Nhìn Phó Tư Điềm mình lại nhớ đến hình ảnh những người vợ tảo tần, chịu đủ khổ đau, ngậm đắng nuốt cay để chăm sóc vẹn toàn gia đình nhỏ. Cô đối diện với Thời Ý bằng ánh mắt dịu dàng, bằng tình yêu chẳng ai bì kịp nhưng rồi chính vì sự sợ hãi, vì quá để ý cách nhìn của Thời Ý mà cô giấu kín tâm tư, âm thầm chịu đựng và rồi cũng âm thầm chôn vùi tình cảm, nói lời chia tay. Nếu có hối hận, Phó Tư Điềm chính là hối hận chưa chuẩn bị kỹ càng mà đã bước vào cuộc đời Thời Ý, khiến cả hai thương tổn đầy mình mà rời xa nhau.

Thời Ý: Một trái tim kiêu ngạo, đời này, mọi sự hèn nhát, tự ti, chật vật của Thời Ý dường như đều dành hết cho Phó Tư Điềm. Một cô gái lớn lên trong nhung lụa, được bảo bọc cưng chiều, xem tiền là thứ yếu nhưng lại chấp nhận vì người mình yêu buông bỏ tất cả, tự tạo lập tương lai. Mình rất thích sự kiên định của Thời Ý, kể cả lúc chia tay cùng Phó Tư Điềm cũng là tự mình tay trắng đi lên, chứ không quay về nhờ vả sự giúp đỡ của gia đình. Đó là lời hứa của Thời Ý, là câu trả lời cho tình yêu của cô ấy. Cô ấy cũng rất tinh tế, dịu dàng, ngạo kiều lại bá đạo. Hết thảy điều này chỉ Phó Tư Điềm có đặc quyền được đối đãi. Năm tháng đằng đẵng, tình hữu độc chung.

❃Mây trôi nước chảy, nỗi đau âm ỉ

Mẫn Nhiên lần nữa làm mình đắm say theo từng câu từng chữ. Phải từng trải thế nào mới có thể xây dựng những tình huống như đâm thẳng vào trái tim của những kẻ từng cho tình yêu là màu hồng tươi đẹp. Văn Mẫn Nhiên vẫn mang một nỗi đau âm ỉ, từng chút một ăn sâu vào tế bào, khiến người ta day dứt không yên, thậm chí là kiềm lòng không được mà rơi nước mắt.

Mẫn Nhiên rất đúng, tình yêu là một loại năng lực, chứ không phải là một loại trạng thái. Không phải ai cũng có đủ năng lực để yêu một người. Mộng tưởng và hiện thực cách xa ngàn dặm. Giữa nói và làm lại là khoảng cách chẳng thể nào đong đếm.

Cơ mà, rất may trong truyện này họ vẫn có thể quay về với nhau, tiếp tục ước hẹn năm xưa: "Lần này nhà, xe đều là mình tự mua. Lai Lai, sẽ không còn ai có thể đuổi chúng ta đi nữa."

Lần nữa cảm ơn Mẫn Nhiên, cảm ơn editor, lâu rồi mình mới đọc một truyện hay như vậy.

Link edit:

#VTBG #BHTT #Review #Loạn_Nhịp_Vì_Người #Thời_Ý #Phó_Tư_Điềm #Bách_Hợp 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top